← Ch.424 | Ch.426 → |
- Có điều đối vớinhững giống nòi phương tây đó, đối với ruộng đất cằn cỗi của bọn họ thì chúng ta căn bản ngoảnh mặt xem thường. Hơn nữa bọn họ cũng không thích hợp tu luyện võ thuật phương đông, cho nên cũng không hề xâm chiếm lãnh thổ phương tây của bọn họ.
- Không nghĩ tới sau ngàn năm, bọn họ lại một lần nữa kéo nhau trở lại. Hoặc là nói, bọn họ cũng biết thông đạo giữa vị diện này của chúng ta và Tu Chân Giới đã bế quan, cho nên không hề sợ hãi, cho rằng có thể đối phó được với chúng ta, mới dám lại lần nữa khơi mào chiến tranh.
- Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như bọn họ chuẩn bị đầy đủ, nếu như bên phía bọn họ mà thông đạo với giới tu luyện cấp cao hơn không bị bế quan, như vậy chúng ta thật sự liền phiền toái. Bọn họ có hậu thuẫn, mà chúng ta không có tiếp viện phía sau, đây là một vấn đề cực kì nghiêm trọng.
Hàn nói xong nhìn Dương Lỗi, lúc này lão chỉ còn gửi gắm hy vọng dựa vào Dương Lỗi. Những nữ nhân này của Dương Lỗi có tu vi uyên thâm, mặc dù không đối phó được với một chút cường giả cực lợi hại do thượng giới bọn họ bên kia phái xuống. Nhưng nếu như bọn họ phát huy ra được toàn bộ thực lực, lại phối hợp với trận pháp thì có lẽ có khả năng đọ sức cùng đối phương.
Hơn nữa quan trọng nhất là Dương Lỗi người này. Chỉ cần có hắn, cũng không tất lo lắng, loại người mang mạng lớn hẳn chính là người được số kiếp ưng thuận. Cho nên một kiếp lần này của thế giới này, hẳn là phải nhờ vào hắn đến hóa giải. Hàn nghĩ như thế.
Nghe được lời Hàn đã nói, Dương Lỗi không có gì lo lắng, mà là có hơi nhíu nhíu mày bảo:
- Tình huống mà ngài nói, trên cơ bản không có khả năng. Nếu thông đạo phương đông chúng ta bế quan, như vậy thông đạo phương tây cũng khẳng định bế quan. Cho nên điểm này, ngài không cần lo lắng.
Dương Lỗi không lo lắng cái này. Trong suy nghĩ của Dương Lỗi, chỗ lo lắng chính là, những gia hỏa phương tây này tu luyện hẳn là ma pháp. Nếu như những gia hỏa này tu luyện ma pháp lại không bị chính mình hạn chế như vậy, thì trái lại mới là phiền toái.
Đối với ma pháp, Dương Lỗi chỉ là nghe nói qua ở địa cầu mà thôi. Còn cụ thể là cái dạng gì thì căn bản không biết. Không biết là xảy ra chuyện gì thì đến lúc đó có thể sẽ có chút phiền phức. Có điều hắn lại nghĩ, nếu Hàn bọn họ và đối phương đã giao đấu như thế, đã biết rõ ma pháp của bọn họ là xảy ra chuyện gì, vậy cứ hỏi han rõ ràng một phen, cũng tiện cho chính mình có cách chuẩn bị.
Thông đạo phương tây đích thật là bế quan, có điều Dương Lỗi cảm giác có điểm khác thường. Điểm khác thường ấy khiến cho Dương Lỗi mơ hồ có hơi lo lắng, tựa hồ sẽ xảy ra chuyện gì.
Dương Lỗi biết dự cảm của chính mình vẫn luôn rất tốt, hiện tại xuất hiện dự cảm như vậy, khiến cho Dương Lỗi có hơi cau mày. Rốt cuộc đối phương có âm mưu gì, hoặc là nói, có cái gì có thể đối phó chính mình?
Lúc này Hàn nghe xong lời Dương Lỗi đã nói, lại là có hơi kinh ngạc. Dương Lỗi nói với giọng điệu khẳng định như vậy, hắn lại là làm sao mà biết? Chẳng lẽ là hắn đã đến phương tây? Hoặc là nói, hắn và phương tây thông đồng thì hay rồi? Nhưng mà ý nghĩ thế này, nhanh chóng liền bị phủ định. Hắn và phương tây thông đồng, chuyện này căn bản là không có khả năng.
Hơn nữa nếu như phương tây thật sự có năng lực lớn như vậy thì cũng sẽ không thảm bại đến thế tại ngàn năm trước.
Có lẽ, hắn thực sự đi qua phương tây, điều này cũng nói không chừng.
- Ngươi xác định thế sao?
Đầu tiên Hàn muốn hỏi hắn là làm sao lại biết, nhưng mà lời này còn không nói ra miệng liền thay đổi.
Dương Lỗi gật đầu, đáp:
- Điểm ấy ta là có khả năng xác định. Kỳ thật ta có một loại bản lĩnh đặc thù, có khả năng tiếp thu được tất cả thông đạo bên trong thế giới này. Bất luận là đi thông Tu Chân Giới, hay là thông đạo của giới tu luyện phương tây. Đối với linh khí trên thế giới này thì ta đặc biệt mẫn cảm, về phần rốt cuộc tại sao thì chính bản thân ta cũng không biết. Trong tích tắc thông đạo bế quan, ta cũng đã cảm giác được.
Dừng một chút, Dương Lỗi lại nói:
- Chỉ có ta mới có thể đủ tự do xuất nhập thế giới này. Đương nhiên ta cũng có thể đem người ra khỏi thế giới này, thậm chí có khả năng tiến vào Tu Chân Giới.
- Ngươi nói thật?
Nghe được lời Dương Lỗi đã nói, Hàn tức thì giật mình mà mừng vui bất ngờ không thôi. Nếu như Dương Lỗi thực sự có khả năng mang chính mình tiến vào Tu Chân Giới như thế, vậy đó có thể thật sự là một tin tức tốt rất lớn.
Thế giới này mặc dù tốt, mặc dù không có tranh đấu gì, chính mình cao cao tại thượng, không có bất luận kẻ nào có khả năng ràng buộc chính mình, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không như lúc ở tại Tu Chân Giới, nhiều khuôn phép như vậy.
Lão cũng không có bất cứ áp lực gì, nhưng tại thế giới này linh khí cũng là quá yếu, so với Tu Chân Giới thì kém quá nhiều, chính mình tu luyện thong thả, tu vi cơ hồ là trì trệ không tiến. Đối với một người Võ Giả mà nói, đây là điều không thể dễ dàng tha thứ nhất. Cho nên, mặc dù là nơi này cho dù tốt, tu vi vô phương tiến bộ thì Hàn cũng không nghĩ muốn chờ đợi ở chỗ này.
Một người Võ Giả, chính là theo đuổi cảnh giới cao hơn. Một khi tu vi trì trệ không tiến, như vậy liền mất đi ý nghĩa. Cho nên đối với Hàn mà nói, mặc dù lão là hòa thượng, nhưng đầu tiên, lão là một Võ Giả, ý nghĩ trong lòng thông thường đều là giống như Võ Giả. Nếu như có thể lần nữa trở lại Tu Chân Giới, đó đương nhiên là tốt nhất.
Thấy được Hàn kích động như vậy, Dương Lỗi không khỏi cười khổ, Tu Chân Giới liền tốt như vậy sao? Dương Lỗi có khả năng cảm giác được, linh khí Tu Chân Giới so với nơi này đích thật là phải đậm đặc hơn rất nhiều, nhưng mà so cùng Huyền Thiên tinh tương đối mà nói, trái lại còn mỏng hơn một chút.
Xem ra chính mình sau khi xử lý tốt chuyện ở đại lục Vô Cực, liền có thể đi Tu Chân Giới nhìn một chút. Xem một chút Tu Chân Giới rốt cuộc như thế nào, rốt cuộc có cường giả nào, có đúng là có khả năng tìm được con đường quay về Địa Cầu. Đây mới là điều Dương Lỗi chú ý nhất. Nếu như có thể từ Tu Chân Giới trở lại Địa Cầu, thì thật tốt quá.
- Tự nhiên là thật, ta xác thực có khả năng tìm được phương pháp đi Tu Chân Giới, nếu như ngài thật sự muốn quay về Tu Chân Giới như thế, ta cũng có khả năng đưa ngài trở về. Nhưng mà hiện nay tu vi của ta quá yếu, nhiều nhất chỉ có thể đủ đưa một người trở về. Hơn nữa, một khi ngài đã đi sang đó mà muốn trở về, ta có thể không có cách nào làm nổi.
Dương Lỗi nhìn Hàn mà nói với vẻ bất đắc dĩ.
Kỳ thật nếu Dương Lỗi muốn lại lần nữa mang Hàn về đây thì cũng có biện pháp. Nhưng mà như vậy phải tiêu hao quá nhiều điểm thế giới. Có thể tiêu hao thì cũng không phải tiêu hao như vậy. Vả lại, có Hàn tại thế giới này, cũng có thể giúp chính mình bàn bạc công việc, bảo vệ nơi này, không phải vậy sao?
*****
Huống chi đến lúc đó chính mình nếu như muốn đi Tu Chân Giới, cũng không thể thiếu phần phải làm phiền toái đến lão. Nếu như đi cùng như vậy thì cũng không phải một chuyện không tốt.
Chuyện trọng yếu nhất, chính mình nếu như tu luyện thành công Kim Cương Bất Hoại Thần Công, như vậy phải cần Bất Tử Kim Thân trình tự cao hơn, cực kì chắc chắn là nó có thể sẽ ở Thiếu Lâm. Coi như không có thì cũng có mối liên lạc rất lớn cùng Thiếu Lâm.
Nhưng mà nếu như lúc này Hàn nhất định phải quay về Tu Chân Giới như đã nói, vậy chính mình cũng chỉ có thể hảo tâm đưa lão qua đó. Cái này cũng không có biện pháp gì, dù sao đối với chính mình thì lão đã trợ giúp cũng không ít, chính mình không tiện một mực làm phiền toái lão.
- Thật tốt quá, nếu như nói như vậy thì thật tốt quá. Chờ sau khi chuyện nơi đây xử lý tốt, ta muốn về Tu Chân Giới. Có một đại sự là không trì hoãn được.
Hàn tựa hồ thở phào nhẹ nhõm. Trở về Tu Chân Giới, về một phương diện bởi vì là nơi đó có linh khí sung túc, mà tu vi của chính mình đã đạt tới một ngưỡng cản khó có thể đột phá. Mà một phương diện khác bởi vì là có một giao hẹn, một giao hẹn giữa Thiếu Lâm tự và Thiên Long tự.
Thiếu Lâm tự và Thiên Long tự đều là thuộc về phật tu, hơn nữa là luôn ở trong trạng thái cạnh tranh. Chính mình là thế hệ đệ tử của Thiếu Lâm tự, nhưng lại là đệ tử dẫn đầu nên nhất định phải xuất chiến. Nếu như chính mình đến lúc đó không thể xuất chiến như thế, có thể bị quan hệ đến danh dự của Thiếu Lâm tự, đây là điều không thể để mất.
- Chuyện gì quan trọng như thế?
Dương Lỗi lúc trước cho là Hàn vì tu vi của chính mình mà không nghĩ tới là có chuyện khác, điều đó trái lại khiến cho chính bản thân Dương Lỗi cảm thấy xấu hổ.
- Việc này liên quan đến danh dự của Thiếu Lâm, qua loa đại khái không được. Đương nhiên so với chuyện lần này giới tu luyện phương tây xâm lấn, nếu như đem ra so sánh thì cũng... thì cũng...
Nói tới đây, Hàn vẫn còn thật sự không biết nói như thế nào. Nếu như nói thật sự ra, Hàn có lẽ cho rằng, danh dự của Thiếu Lâm là quan trọng hơn. Còn về phần thế giới này, chuyện phương tây xâm lấn dù sao cũng là của thế giới này, mà Tu Chân Giới mới là chỗ căn cơ của Thiếu Lâm.
Hơn nữa bản thân Hàn cũng không phải là người của thế giới này, mà là người từ Tu Chân Giới xuống. Cho nên đối với với thế giới này, mặc dù có tình cảm, nhưng dù sao so ra kém Tu Chân Giới.
Thấy lão như vậy, Dương Lỗi cũng biết ý nghĩ trong lòng lão bèn cười cười:
- Hàn sư phụ, không có việc gì, tâm tình của ngài ta có thể hiểu rõ. Nếu như thật sự không còn kịp nữa thì ta trước tiên có thể đưa ngài nhập vào Tu Chân Giới. Còn về phần hạng người bọn đạo chích phương tây kia, liền để ta đến xử trí. Bọn chúng không khơi dậy nổi sóng to gió lớn gì đâu.
Trong giọng nói của Dương Lỗi lộ ra sự tự tin cực kỳ lớn lao. Chỉ là một chút người tây phương mà thôi, tu vi cao tới đâu thì đã làm sao. Nói cho cùng, chính mình vẫn là chủ nhân thế giới này, trừ phi đối phương đã đạt tới cấp độ kia, nếu không căn bản vô phương làm rung chuyển chính mình.
- Cái này... Hoàng thượng nói đùa.
Hàn nghe vậy, trái lại xấu hổ không thôi, tiếp theo nói mấy câu giải thích
- Đến lúc sự kiện kia thì vẫn còn nhiều ngày. Chờ thu thập xong bọn đạo chích phương tây kia rồi lại trở về cũng kịp. Bọn đạo chích phương tây này thật sự là khinh người quá đáng, quả thực không để ở trong mắt Tu Chân Giới phương đông chúng ta.
Nói tới đây, Hàn cực kì tức giận. Những kẻ phương tây này, phương pháp tu luyện so cùng Tu Chân Giới phương đông quả thực là cách biệt một trời. Bọn họ không phải tu luyện võ đạo, mà là tu luyện ma pháp.
Hơn nữa tại ngàn năm trước trong cuộc chiến lần đó, có một vị tiền bối Thiếu Lâm, đó là ông nội của Hàn, chính là tại lần chiến đấu đó đã bị chết đi. Cho nên đối với người tu luyện phương tây thì Hàn cũng là hận thấu xương.
- Lần này bọn họ muốn khiêu khích phương đông ta, vậy có bao nhiêu người đến đây?
Dương Lỗi thấy lão như vậy thì cũng không nói thêm gì, mà là chỉ hỏi.
- Cụ thể bao nhiêu người thì ta còn không biết. Nhưng mà bọn hắn lần này có ý định xấu, hai tên đánh nhau cùng ta thì có tu vi không thấp hơn ta. Ta nghĩ bọn chúng rất có thể còn có trợ thủ cường đại hơn.
Hàn suy nghĩ một chút rồi nói.
Tu vi không thấp hơn Hàn, điều này làm cho Dương Lỗi có hơi nhăn mày lại. Nếu như tu vi của đối phương thực sự cường đại như vậy, thì thật đúng là một phiền toái. Một tên hai tên thì đúng là dễ đối phó, nếu như là có nhiều hơn, vậy liền có chút phiền phức.
Mặc dù Dương Ngọc Hương (cũng chính là đám nữ nhân kia mà Dương Lỗi mang về từ Tu La Điện), tu vi của bọn họ rất khá, nếu như phát huy ra được toàn bộ thực lực thì là một đại trợ lực. Nhưng hiện tại vấn đề là bọn họ bây giờ còn không thể phát huy ra hết toàn bộ thực lực, hơn nữa lần này người tu luyện phương tây dám đến đây khiêu khích, liền khẳng định là đến có chuẩn bị.
Mà trước đây Dương Lỗi cảm giác được một tia bất an, cho nên Dương Lỗi cũng không dám để cho Dương Ngọc Hương, còn có để cho Lý Tuyết Mai và Hoàng Dung bọn họ đi trước. Chuyện này đâu phải là đùa giỡn.
Thế này vạn nhất nếu có chuyện gì xảy ra, đâu phải là chính mình có thể gánh chịu được. Dương Lỗi không muốn để cho bất cứ người nào trong bọn họ xảy ra chuyện.
Cho nên, Dương Lỗi quyết định, trước cứ để chính mình một người và Hàn hòa thượng đi nhìn kỹ rồi hẵng nói. Nếu như chính mình có thể đối phó như vậy, thế thì sẽ để chính mình thu thập bọn chúng rồi hãy nói sau. Nếu như không được, vậy thì sẽ lại nghĩ đến phương pháp khác.
Vì vậy Dương Lỗi nói với Hàn:
- Nếu như vậy, thì ta và ngài trước hết đi tìm hiểu tình huống một phen rồi hãy nói sau.
Hàn nghe xong, có hơi do dự mà nói:
- Dương Lỗi, bọn chúng đều không phải người lương thiện. Phải biết rằng, trong bọn chúng thì người có tu vi mạnh hơn so với ta khẳng định là tồn tại, hơn nữa không ít. Nếu như hai người chúng ta tùy tiện như vậy đi trước như thế, chỉ sợ không ổn.
Đối với Hàn mà nói, chạy trối chết tự nhiên là không có vấn đề, nhưng mà Dương Lỗi liền không giống. Tu vi của hắn mặc dù không tồi, nhưng đối mặt những người đó, chỉ sợ còn không kịp đến ứng phó. Hơn nữa nếu Dương Lỗi bị bắt, như vậy chuyện có thể bị phiền toái. Đây là chỗ mà Hàn lo lắng nhất.
Nếu như đối phương cũng có được người có Chân Long thể chất, hoặc là nói, có người có Chân Long Huyết Mạch thì liền càng không ổn hơn. Cho dù nói như thế nào, an toàn của Dương Lỗi là quan trọng nhất.
Như vậy nếu nói chỉ có một chút chuẩn bị mà đã đi như thế thì chính Hàn là không đồng ý. Trừ phi Dương Lỗi có hậu chiêu gì đó, nếu nói như vậy thì cũng là có khả năng.
← Ch. 424 | Ch. 426 → |