← Ch.425 | Ch.427 → |
Dương Lỗi cười cười. Nếu chính mình cũng có một tia bất an, như vậy khẳng định sẽ không cứ như thế mà đi trước. Nói vậy, nếu như đối phương thật sự có bố trí, có bẫy rập chờ mình thì đó chẳng phải là tương đương với tự chui đầu vào lưới, tương đương là đi tìm chết? Việc ngốc như vậy, chính bản thân Dương Lỗi cũng sẽ không đi làm.
Ẩn Thân Phù, pháp bảo này của Dương Lỗi, có Ẩn Thân Phù, tất cả điều này đều không là vấn đề. Hơn nữa chính mình có được Chân Thực Ưng Nhãn, có khả năng nhìn thấu tất cả ngụy trang, tất cả điều này liền không có bất cứ lo lắng nào.
Sau khi Dương Lỗi xuất ra Ẩn Thân Phù, Hàn cũng bình thường trở lại. Lão không nghĩ tới Dương Lỗi lại còn có thứ tốt như vậy, trái lại khiến cho Hàn giật mình không thôi.
Hai người thi triển Ẩn Thân Phù, đi tới trong đại bản doanh phương tây. Điều khiến cho Dương Lỗi cực kì kinh ngạc, giờ thì hắn cũng rõ ràng, tại sao bang gia hỏa này lại không hề sợ hãi như thế. Thì ra bọn chúng lại triệu hoán Thiên sứ. Nhưng mà đối với Dương Lỗi mà nói, đây chỉ là điểu nhân, điểu nhân cánh dài.
Nhìn những điểu nhân này, Dương Lỗi nhíu mày. Giám Định Thuật của chính mình cũng không cách nào xem xét ra được, hiển nhiên bọn người kia có tu vi rất cao. Phỏng đoán, điều này cũng chính là nơi phát ra bất an của mình.
Điểu nhân, hiển nhiên không phải người tu luyện ở thế giới này, phỏng đoán cũng không phải người tu luyện sánh ngang cấp Tu Chân Giới bên phía giới tu luyện phương tây.
Dương Lỗi suy đoán, đây thuộc về người tu luyện Thiên Giới của phương tây, hẳn là tương đương với tiên nhân linh tinh các loại của giới tu luyện phương đông. Đương nhiên đây là đẳng cấp thấp nhất, nếu không căn bản vô phương đi tới thế giới này, xâm nhập vị diện này.
Hơn nữa chính là, lực lượng của bọn họ khẳng định là tuyệt đại bộ phận đều đã bị áp chế. Nếu không Dương Lỗi mặc dù không xem xét được cấp bậc đích thực của bọn họ, thì lại cũng sẽ không cảm nhận được khí tức của bọn họ.
Thậm chí, bọn họ có thể sẽ nhìn xuyên thấu hiệu quả của Ẩn Thân Phù. Nếu như người thượng giới mà ngay cả chút thực lực ấy đều không thể có được, như vậy cũng không thể trở thành tiên nhân, hoặc là thiên sứ.
Nhưng mặc dù là như vậy, Dương Lỗi vẫn cực kì lo lắng. Dù sao bọn họ so với chính mình lại vẫn cao hơn một cấp bậc, thuộc về cấp bậc tiên nhân. Cho dù chỉ là đẳng cấp thấp nhất thì đó cũng vẫn là cấp bậc Tiên Nhân, chẳng qua bọn hắn hẳn là nên gọi bằng cái tên điểu nhân.
Nhưng cũng còn may chính là, nơi này chỉ có hai tên điểu nhân, cũng không có quá nhiều, một nam một nữ. Xem ra, nữ nhân kia tựa hồ so với nam nhân là có cấp bậc cao hơn một chút, địa vị cũng cao hơn một chút.
Về phần những người khác, như lời Hàn nói, những kẻ này có tu vi không sai biệt lắm với lão, mà thật sự cũng không có bao nhiêu, chẳng qua là năm sáu người mà thôi. Những người này, Dương Lỗi cũng không thèm để ý tới, quan trọng là hai tên điểu nhân kia. Hiện nay Dương Lỗi cũng không thể nhìn ra, rốt cuộc hai điểu nhân này có sức chiến đấu như thế nào.
Nếu như đối phương có sức chiến đấu quá cường đại, ngay cả chính mình dùng một thức Thiên Đao đều không thể giết chết nổi, như vậy cũng có phiền toái. Có lẽ, phải đánh lén mới được.
Đối với Dương Lỗi mà nói, thủ đoạn cũng không quan trọng, thậm chí không có gì mà coi như không thể làm. Bọn chúng là kẻ địch của mình, hơn nữa còn diễu võ dương oai trên địa bàn của chính mình. Đây là điều không thể tha thứ.
Mặt khác cả thế giới này đều là chính mình, đây là lãnh thổ của mình, chốn này là thuộc về thế giới của mình, bọn họ làm thế nào đi tới được thế giới này? Thậm chí ngay cả chính mình đều không hề phát giác.
Điểm này quả là khiến cho Dương Lỗi quá lo lắng, vạn nhất chính mình không có ở trong thế giới này, bọn chúng gây ra thương tổn đối với Hoàng Dung các nàng như thế, đó là điều không thể tha thứ. Loại chuyện này, nhất định phải đề phòng cho dù chưa xảy ra.
Đương nhiên hiện nay Dương Lỗi quan tâm hai vấn đề. Thứ nhất là bọn hắn rốt cuộc làm như thế nào để đi tới trên thế giới này. Là thông qua Truyền Tống Trận đặc thù, hay là thông qua người triệu hoán mà đến.
Có điều Dương Lỗi suy đoán, trong vấn đề này thì cái sau là một loại khả năng có vẻ tương đối lớn. Nếu như là loại khả năng sau, là triệu hoán mà đến như thế. Vậy thì rốt cuộc bọn chúng vẫn còn có năng lực triệu hoán hay không. Nếu có, vậy phải cần nghĩ ra biện pháp gì để ngăn cản.
Nếu như không phải, là dựa vào Truyền Tống Trận, hoặc là thông đạo truyền tống đặc thù nào đó, hay là bọn chúng dựa vào thực lực bản thân để phá vỡ không gian Bích Chướng mà đến?
Nếu như là dùng Truyền Tống Trận, hoặc là truyền tống thông đạo, như vậy thông đạo này rốt cuộc là ở địa phương nào? Nếu là bọn chúng tự mình phá vỡ không gian Bích Chướng như thế thì đây sẽ là điều mà Dương Lỗi lo lắng nhất.
Nếu hai điểu nhân này cũng có thể phá vỡ không gian Bích Chướng mà đến đây, như vậy còn các điểu nhân khác thì sao? Có đúng là chúng cũng có thể phá vỡ không gian Bích Chướng không? Nói vậy chẳng phải là điều tồi tệ đến cực độ?
Dương Lỗi nhớ lại, nếu như những điểu nhân tu luyện phương tây này là dựa vào việc được người khác tín ngưỡng, do đó sinh ra Tín Ngưỡng Chi Lực để tu luyện như đã nói, có lẽ chúng sẽ để ý những không gian vị diện cấp thấp hơn này.
Bởi vì một thế giới, mặc dù là một thế giới thấp hơn, thì số lượng sinh linh ở trong đó cũng là thật lớn. Việc dựa vào những sinh linh này để làm sinh ra Tín Ngưỡng Chi Lực thì làm sao có thể là một số lượng nhỏ? Chỉ sợ đủ để chống đỡ nổi cho một tiên nhân có cấp bậc thấp hơn. Không, hẳn là điểu nhân sẽ có được cấp bậc tăng lên mấy giai tầng, để trở thành điểu nhân cao cấp chứ?
Dương Lỗi cũng không phải cái loại người hay xúc động, cho nên vào giờ này khắc này, Dương Lỗi cũng không tính toán đi đánh lén. Bởi vì không tuyệt đối nắm chắc, như vậy tùy tiện đi đánh lén như thế thì có thể không chắc thành công sẽ nắm chắc được không biết bao nhiêu. Vạn nhất mà không thành công thì sẽ thành đánh rắn động cỏ, đưa tới chúng sẽ trả thù nghiêm trọng, đó là mất nhiều hơn được.
Chính mình mặc dù không sợ, các nữ nhân của mình thì hắn cũng có thể trong nháy mắt đem bọn họ đi ra ngoài, mang đến đại lục Sùng Võ, mang đi Huyền Cơ Môn. Nhưng mà thế giới này dù sao cũng là thế giới của mình, hơn nữa Thế Giới Châu của thế giới này đều đã nhận thức chính mình là chủ.
Lại có Huyễn Diệt Châu, còn có Hồn Châu cũng đã dung hợp, tồn tại ở trong Thức Hải của chính mình. Có thể nói, thế giới này chính là xuất phát từ trong thế giới Thức Hải của mình, thuộc về thế giới của mình.
Nếu như bị những điểu nhân này chiếm cứ, vậy điều đó không biết sẽ tạo thành dạng hậu quả gì, đối với chính mình sẽ tạo thành dạng thương tổn gì.
- Đi.
Dương Lỗi hô một tiếng với Hàn, liền xoay người rời khỏi nơi này.
← Ch. 425 | Ch. 427 → |