← Ch.178 | Ch.180 → |
Những lời nói "vẻ đẹp có thể ăn được" đều chỉ là nói nhảm, nếu như cho anh nhịn đói vài ngày, sau đó giam anh cùng một mỹ nữ, sợ rằng anh sẽ biến mỹ nữ thành cơm. Trang Duệ hôm nay chạy ngược chạy xuôi một ngày, đã sớm đói bụng cồn cào, nào còn tâm tư để ngắm nhìn mỹ nữ?
Nhưng ở những chỗ như thế này nhất định là không có gạo cơm bánh bao gì cả, một lúc sau Lão Nhị mới gọi đến vài món điểm tâm và một chai rượu đỏ, lúc này Trang Duệ mới có thể trấn an bao tử mình được một chút.
- Nhị ca, chỗ này là thế nào, anh nói tôi nghe xem.
Sau khi lấp đầy bao tử thì Trang Duệ bắt đầu đánh giá chung quanh, hắn phát hiện trong số những cô gái đi lại ở đây có rất nhiều gương mặt quen thuộc. Tuy hắn không phải là người thích xem phim truyền hình nhưng bây giờ quảng cáo quá rầm rộ, cũng làm cho hắn nhớ kỹ vài gương mặt ngôi sao.
Cô gái đánh đàn dương cầm ở trên sân khấu rõ ràng cũng là ngôi sao có chút danh tiếng, Trang Duệ chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, đột nhiên thấy được nhiều nữ ngôi sao như vậy, hơn nữa đều là nữ nhân viên phục vụ và người đánh đàn dương cầm, vì thế mà trong lòng rất tò mò.
- Chỗ này trước kia là một trang viên được một tụ điểm ca nhạc mua lại, thường xuyên làm nơi tụ hội để các nhân sĩ đến đây giải trí, về sau được người ta coi trọng, vung tay mua lại chỗ này, sau đó tu kiến để tạo nên hội sở vào lúc này.
Lão Nhị nói đến đây thì có hơi hạ thấp âm thanh, sau đó nói tiếp:
- Bây giờ đến nơi này phần lớn là những người có danh tiếng ở thủ đô, cậu xem tấm thẻ của tôi chỉ có thể vào trong khu nhà này, mà những người ở nơi đây đều chỉ có thân phận như tôi mà thôi, đều dựa vào thể diện của trưởng bối trong nhà mới được đến đây. Nhưng ở khu nhà số một, đó mới thật sự là đại nhân vật.
- Nhị ca, phải có thân phận gì với có thẻ vip ở chỗ này?
Trang Duệ nghe đến đây thì coi như hiểu rõ, thì ra chỗ này là địa điểm chuyên chiêu đãi nhóm con nhà quan, nhưng thủ đô này không thiếu quan, đồng thời Trang Duệ cũng không quá hiểu rõ về tình huống và bối cảnh của nhà Nhạc Kinh.
- Chỗ này chia làm ba khu, khu ba là nơi đùa giỡn với gái, chỉ cần có tiền là có thẻ Vip, còn chỗ này chính là khu vực dành cho quan lớn cấp tỉnh, có tiền cũng chưa chắc vào được, còn khu số một chính là...
Lão Nhị không nói thêm điều gì, mà ngón tay cái lại hướng lên bầu trời.
Trang Duệ nghe xong mà không khỏi thầm líu lưỡi, khó trách tiến vào trọng chỗ này phải kiểm tra thân phận và cơ thể, vì nếu để cho phần tử trong lòng có quỷ trà trộn vào và gây ra sự cố, chỉ sợ ngày hôm sau cả thủ đô sẽ chấn động.
- Nhị ca, người trong nhà anh...
Khi Nhạc Kinh còn học đại học thì khá kiêng kỵ với tình huống gia đình mình, nhưng bây giờ đã đưa Trang Duệ đến đây, cũng không muốn che giấu:
- Bố tôi công tác ở bộ tài chính...
Quả nhiên lần này Lão Nhị sảng khoái nói ra, điều này làm cho Trang Duệ chợt kinh sợ, nếu là ngành khác thì hắn sẽ không biết là ai, nhưng hắn học ngành tài chính kế toán nên ít nhiều cũng phải có được chút tin tức vè tình hình tài chíng trong nước và quốc tế, vì vậy mà cũng biết về cái tên của bố Nhạc Kinh.
- Hừ, anh đúng là che giấu rất sâu...
Trang Duệ đấm một cái lên vai Nhạc Kinh, khi còn học đại học thì những anh em trong phòng đều đoán về bối cảnh của Lão Nhị, bọn họ đều nhất trí cho rằng người nhà của Lão Nhị là cấp sở, không ngờ bối cảnh thật sự lại thâm hậu như vậy, nếu thả ra thì ít nhất cũng là đại tướng nơi biên cương.
- Cậu nghĩ rằng tôi sung sướng lắm sao? Trong nhà quản giáo rất nghiêm, làm việc gì cũng phải xem xét thật kỹ, bây giờ công tác cũng phải kẹp đuôi làm người, tôi thật sự muốn phát điên cả ra...
Lão Nhị dùng giọng tràn đầy bất đắc dĩ nói, cha hắn có hai anh em, nhưng đến thế hệ của hắn thì có những năm chị em, chỉ mìn hắn là con trai, vì vậy từ nhỏ đã được định hướng sẽ làm quan, có lẽ đã vài chục năm rồi hắn phải đi theo con đường được định sẵn, rất khó chịu.
Quan trường hiểm ác, những lời này thật sự không phải nói đùa, bình thường Lão Nhị cũng không có người để thổ lộ, lúc này mới tố khổ với Trang Duệ.
Thật ra ở trong vòng quan hệ giữa các vị quan chức cấp cao ở thủ đô, bọn họ thường xuyên nắm chặt và nghiêm về công tác giáo dục con cái, ngược lại thì những đứa con của thổ hoàng đế dưới địa phương lại không biết trời cao đất rộng, thường xuyên sinh chuyện.
Đặc biệt là vụ án về Trần Mỗ vào thế kỷ trước thật sự gõ vang tiếng chuông cảnh báo, vì vậy mà những tên con nhà quan ở thủ đô cũng không còn rềnh rang, thư thái như trước. Hội sở này được sinh ra cũn nhận được sự tán thành của nhiều người, vì chơi bời trong vòng quan hệ của những người giống như mình, như vậy cũng đỡ hơn là chạy ra ngoài làm loạn.
- Nhị ca, những nữ ngôi sao ở nơi này đều tình nguyện đến nhận công tác sao?
Trang Duệ nhìn những người phụ nữ ăn mặc và trang điểm xinh đẹp kia mà trong lòng vẫn có chút khó hiểu, vì giới giải trí thật sự có địa vị cao hơn xã hội bình thường vào lúc hiện tại, những người kia vốn có thu nhập không thấp, sao lại phải đi đến đây phục vụ kẻ khác?
- Hì, cậu nói gì hay vậy? Việc này còn có thể bắt buộc sao? Cậu cho rằng đây là niên đại gì?
Lão Nhị đưa mắt nhìn Trang Duệ, sau đó nói tiếp:
- Đừng nghĩ rằng anh đây không có nhiều tiền như cậu mà khinh thường, nhưng nếu anh muốn nâng đỡ một ai đó thì cũng không có vấn đề, mà cũng không nói đến lượt tôi, trong số đám người ở nơi này, chỉ cần các nàng có thể lung lạc được một người, như vậy muốn phát triển như sao cấp một cũng không là vấn đề.
- Đừng nói là ở chỗ này, dù là ở khu nhà số ba, tùy tiện tìm một kẻ có tiền cũng đủ cho các nàng sống sung sướng, đây cũng là một việc rất đơn giản, nếu không thì cậu nghĩ rằng vì sao các cô ấy tình nguyện đến công tác ở chỗ này?
- Nhưng chỗ này đều chỉ là những ngôi sao không mấy nổi tiếng, Lão Yêu, tôi nói cho cậu biết, ở bên căn nhà số một kia mới thật sự là ngôi sao nổi tiếng, mà anh đây lại chưa lần nào được qua...
- Về Bành Thành nhất định sẽ không cho Tiểu Niếp Niếp tiếp tục hâm mộ đám ngôi sao trời ơi này...
Lời nói của Lão Nhị thật sự làm cho Trang Duệ không biết nói gì hơn, mà những ngôi sao có hình tượng tốt trong lòng hắn cũng dần sụp đổ.
Thật ra chuyện quan hệ nam nữ ở trong ngành giải trí là rất rối loạn, quy tắc ngầm thì ngành nào chẳng có, những kẻ giàu có tìm hậu trường càng thêm dễ, chỉ là Trang Duệ trước nay chưa tiếp xúc đến, không biết mà thôi.
Lão Nhị nhìn Trang Duệ, sau đó dùng giọng không có ý tốt nói:
- Thế nào? Lão Yêu, anh sẽ sắp xếp cho cậu một lần, chỉ cần cậu có thể nâng giá, bọn họ cũng sẽ tình nguyện ra ngoài một lần.
Lúc vừa rồi hai người mắc dùng cơm, cũng không nói những vấn đề này, bây giờ Nhạc Kinh ăn nó bắt đầu rục rịch, bắt đầu nói ra mục đích khi đến chỗ này.
- Hay là thôi đi, tôi cũng không có hứng thú quá lớn. Nhị ca, nếu anh thích thì cứ tự nhiên, chỉ cần sắp xếp cho tôi một khách sạn là được.
Trang Duệ thật ra cũng có chút động tâm, nhưng hắn nghĩ lại và cảm thấy những cô gái lăn lộn ở chỗ này thì không biết đã qua tay bao nhiêu người, vì thế mà trái tim của Trang Duệ cũng bị dập tắt, lần đầu tiên của mình ít ra cũng phải tìm được người tốt một chút chứ?
- Tiểu tử cậu quá mất mặt, ôi, sớm biết như vậy thì gọi Lão Tứ đến...
Nhạc Kinh trừng mắt bất mãn nhìn Trang Duệ, hắn đứng lên chuẩn bị gọi một cô gái đến.
- Nhạc Tiểu Lục? Tiểu tử ngươi sao lại chạy đến đây, đã vài năm không gặp rồi...
Lão Nhị vừa đứng lên thì có người lên tiếng chào hỏi, hắn xoay đầu nhìn, sau đó gương mặt chất đầy nụ cười.
- À, Tứ ca, hì hì, tôi đưa một người anh em đến, cho cậu ấy biết về hội sở này. Tứ ca, anh sao lại đến khu nhà số hai này?
Khi nghe thấy Lão Nhị nhắc đến mình thì Trang Duệ cũng lễ phép đứng lên, sau khi nhìn đối phương thì lập tức có chút sững sốt.
Người vừa chào hỏi Nhạc Kinh có vẻ lớn hơn Trang Duệ bốn năm tuổi, hơn ba mươi, dáng người cao lớn, bên cạnh còn có một người phụ nữ cao gầy, nàng đang khoác lấy cánh tay của hắn.
Người phụ nữ này có thể nói là rất nổi tiếng, những năm thập niên 90 thì Trang Duệ không ít lần xem phim của cô nàng, đặc biệt là cặp má lún đồng tiền hai ben má càng làm điên đảo không biết bao nhiêu đàn ông, chỉ là Trang Duệ không ngờ mình có thể gặp nàng ở chỗ này.
Nhưng nguyên nhân làm cho Trang Duệ ngây người cũng không vì người phụ nữ này, mà khi hắn nhìn về phía Tứ ca trong miệng Nhạc Kinh, thậm chí hắn sinh ra chút cảm giác quen thuộc giống như đã gặp người đàn ông này ở nơi nào đó. Nhưng hắn nghĩ lại và cảm thấy không thể nào, mình mới đến thủ đô lần đầu tiên, trước kia căn bản chưa từng có mối liên hệ nào với những người này.
- Ủa, Tiểu Lục, vị huynh đệ này của cậu rất quen mặt, có phải đã gặp nhau ở đâu đó rồi không nhỉ?
Người đàn ông được gọi là Tứ ca kia nhìn về phía Trang Duệ thì vẻ mặt cũng có chút biến đổi, chân mày khẽ cau lại, cũng không biết đã gặp Trang Duệ ở đâu.
- Tứ ca, chắc chắn anh chưa từng được gặp cậu ấy, cậu ta gọi là Trang Duệ, lần đầu tiên đến thủ đô. À, không đúng, sao hai người lại giống nhau như vậy, Từ tiểu thư, cô xem có đúng không?
Lão Nhị nhìn người đàn ông kia, sau đó lại nhìn Trang Duệ rồi kêu lên, khi nhìn kỹ thì thấy hai hàng chân mày của hai người có chút tương tự, hơn nữa tuổi tác hai bên cũng không cách biệt quá nhiều, nếu đứng chung một chỗ thì thấy giống như hai anh em.
Trang Duệ lúc này mới có phản ứng, hèn gì mình thấy đối phương rất quen mặt, vì mỗi ngày mình đều nhìn chính mình trong gương một lần, bây giờ gặp một người giống mình, tất nhiên sẽ sinh ra cảm giác quen mặt.
- Thật sự khá giống, Tứ ca, anh sẽ không còn người anh em nào nữa chứ?
Ngôi sao Từ tiểu thư kia có lẽ rất quen người đàn ông Tứ ca kia, vì vậy mà mở miệng trêu đùa.
- Hừ, tôi cũng không phải giống bố, nhưng nghe các trưởng bối nói tôi giống cô của mình, nhưng... Ôi, tôi nói những chuyện này làm gì nhỉ, tiểu huynh đệ, đã đến đây thì cứ chơi đùa cho vui, Tiểu Lục, hôm nay các cậu chi tiêu cứ tính cho tôi.
Vị Tứ ca kia có vẻ rất sảng khoái và quan hệ rộng, vừa đứng ở bên cạnh Nhạc Kinh được vài hpust thì đã có người đến chào hỏi, vì vậy hắn cũng không tiếp tục trò chuyện với Nhạc Kinh, hắn khẽ vỗ vai Trang Duệ rồi đưa cô ngôi sao họ Từ kia bỏ đi.
Trang Duệ ngồi xuống rồi hỏi Lão Nhị:
- Nhị ca, người kia là ai? Anh quen biết anh ta sao?
Ngoài vẻ bề ngoài của hai bên khá giống nhau, thì người đàn ông kia cũng làm cho Trang Duệ sinh ra cảm giác thân thiết.
← Ch. 178 | Ch. 180 → |