← Ch.711 | Ch.713 → |
Thời điểm thu được thần niệm chấn động của Dương Thiên Lôi, Hạ Tích Trúc lập tức nói liên miên không dứt. Trong khoảng thời gian này, Hạ Tích Trúc mấy lần muốn liên hệ với Dương Thiên Lôi, nhưng không có bất cứ hồi âm nào, đương nhiên nàng không thể như Vũ Cương kiên nhẫn dùng thần niệm dò xét được.
- Ách... Di nương, mấy ngày nay ta vẫn luôn bế quan tu luyện, cho nên...
Dương Thiên Lôi vội vàng nói.
- Vũ Cương nói Huyền Thiên Phái Mộc Dịch Đình chính là ngươi?
Hạ Tích Trúc hỏi.
- Làm sao ngươi đoán được?
- Nguyên Thủy tinh vực, Thiên Huyền đại lục, không phải là Huyền Thiên sao? Mộc Dịch, không phải là Dương? Đình, không phải là Lôi Đình sao? Lôi Đình không phải là Thiên Lôi sao? Ngươi đã muốn che dấu, cũng không cần chơi chữ như vậy? Còn nữa, ngươi thật sự cho rằng thực lực của năm gia chủ đều không kém Vũ Cương sao?
Hạ Tích Trúc nói ra.
- Khục khục... Di nương, chỉ sợ ngươi cũng có thể đoán được rồi, bởi vì ngươi biết rõ Vũ Cương muốn ghi danh, ta cũng nghĩ tới. Đương nhiên, dù người khác đoán được cũng không có gì. Cho bọn họ nhìn thấy thực lực... Hắc hắc, di nương, ta lập tức sẽ trở thành Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn, ngươi nói ta sẽ sợ sao? Ngươi yên tâm tốt! Chuyện báo danh, ta sẽ tự mình tới, ngươi đừng quan tâm, miễn cho việc trêu chọc phiền toái không cần thiết!
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Ngươi... Ngươi nói ngươi sẽ tấn thăng Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn?
Lần này Hạ Tích Trúc thực sự khiếp sợ. Dù nàng biết Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình hiện tại đã không thua kém không gian tiên cành chút nào, hơn nữa còn có thời không pháp tắc biến thái, nhưng việc lĩnh ngộ bích chướng cũng không dễ dàng như vậy. Hạ Tích Trúc vừa mới nói ra chuyện này, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.
- Xú tiểu tử, không lẽ ngươi cũng thu luôn cả Huyễn Thiến?
- Khục khục khục...... Di nương, sao ngươi lại nghĩ vậy? Không có, đây là chuyện tuyệt đối không có!
Dương Thiên Lôi bị lời nói của Hạ Tích Trúc làm cho nội tâm của hắn nhảy lên, đúng là không nói, biện pháp này Dương Thiên Lôi vẫn chưa nghĩ tới, nhưng hắn chỉ dám tưởng tượng ra mà thôi, nào dám nói ra? Tỷ muội họ dù tốt, nhưng vẫn cố kỵ cảm xúc của Nguyễn Hi Vũ, đồng dạng, Dương Thiên Lôi lúc này không thể còn kiểu "Khao khát" không hề cố kỵ như Dương Thiên Lôi trước đây. Đã có hơn mười nữ nhân, hắn còn dám cố ý đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa sao?
- Vậy ngươi làm cách nào lĩnh ngộ bích chướng?
Nghe lời này của Dương Thiên Lôi, Hạ Tích Trúc cảm thấy kỳ quái nên hỏi thăm. Dựa theo suy đoán của nàng, trừ việc phát sinh quan hệ với Huyễn Thiến ra, không có khả năng nhanh như vậy.
- Cái này... Sau này ta sẽ nói cho người biết. Di nương, trước tiên cứ biết như vậy...
Dương Thiên Lôi nói xong, nhanh chóng chặt đứt liên hệ với Hạ Tích Trúc.
- Thế nào?
Vào lúc này, Huyễn Thiến đang tu luyện cùng với Dương Thiên Lôi, nhìn thấy Dương Thiên Lôi rất bối rối, cho nên mở miệng hỏi.
Thời gian mấy ngày nay, đúng như Dương Thiên Lôi phán đoán, Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi đều tấn thăng lên Thiên giai đại thành, sau khi nhận được ý chí Chủ Thần trên Thần Táng Sơn, tấn thăng Thiên giai đỉnh phong chi cảnh. Sau đó Dương Thiên Lôi thành công trong việc lĩnh ngộ ảo diệu bích chướng của Thiên giai đỉnh phong chi cảnh. Mà bây giờ, Dương Thiên Lôi đã tấn chức lên Thiên giai đỉnh phong, hơn nữa rèn luyện trạng thái của mình lên cực hạn, cho nên, Vũ Thanh, Huyễn Thiến, mẫu thân, Trần Hinh bốn người đều là đối tượng bội luyện của Dương Thiên Lôi.
Mà thời điểm Dương Thiên Lôi và Hạ Tích Trúc liên hệ, đúng là lúc Huyễn Thiến và Dương Thiên Lôi đang chiến đấu với nhau.
- Ách... Không có gì. Huyễn tỷ, chúng ta tiếp tục!
Hạ Tích Trúc vẫn chưa nói xong, nhưng hiện tại bị nàng nói ra, Dương Thiên Lôi tiến đến gần nhìn Huyễn Thiến, ngược lại giống như trong lòng có quỷ, toàn thân không được tự nhiên, vội vàng tránh né ánh mắt của Huyễn Thiến, nói ra.
- Ngươi làm gì mà lạ thế? Có gì sao!
Huyễn Thiến liếc nhìn Dương Thiên Lôi, nói ra.
- Khục khục... Huyễn tỷ, vừa rồi ta đang đùa giỡn với di nương. Tốt rồi, chúng ta bắt đầu đi!
Nhìn thấy biểu lộ bất mãn của Huyễn Thiến, Dương Thiên Lôi vội vàng giải thích.
- Nói nghe một chút, vừa rồi ngươi nói đùa giỡn là có ý gì?
Huyễn Thiến lập tức mỉm cười nói ra. Dưới thời không pháp tắc, hai người cũng xem như đã tiếp xúc với nhau một vạn năm. Tính cách hèn mọn bỉ ổi và da măt dày của Dương Thiên Lôi, Huyễn Thiến sao không biết chứ? Đương nhiên, hai người cũng rất quen thuộc lẫn nhau. Phát sinh chiến đấu với Dương Thiên Lôi, không phải chỉ một hai lần.
- Không thể nói!
Dương Thiên Lôi lập tức cự tuyệt.
- Phải nói! Không nói, tỷ sẽ không để ý đến ngươi.
Huyễn Thiến quyết đoán ép hỏi.
- Ta nói, ngươi cũng không cần dây dưa với ta, ngươi thật sự muốn nghe sao?
- Đương nhiên muốn nghe, ngươi nói đi!
Huyễn Thiến khó hiểu nói ra.
- Ta cùng di nương nói, ta lập tức muốn tấn thăng đến Thiên giai đỉnh phong Đại viên mãn.
Dương Thiên Lôi là gia hỏa vô sỉ, nhìn kỹ biểu lộ của Huyễn Thiến, nói ra:
- Di nương cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lập tức nghĩ đến, ta với ngươi...
Nghe đến đây, khuôn mặt vốn đang hiếu kỳ của Huyễn Thiến lập tức đỏ bừng, nói:
- Nói bậy!
Vừa nói, một tay đẩy Dương Thiên Lôi đang nhìn chằm chằm vào mình ra.
- Thấy chưa, bởi vậy ta mới không nói cho ngươi nghe.
Duyên Thiên Lôi là tên vô sỉ, nói rất nghiêm trang.
- Bắt đầu đi!
Huyễn Thiến không muốn nói nhảm với Dương Thiên Lôi, trực tiếp ngưng tụ thần thông vô cùng cường hãn, đánh về phía Dương Thiên Lôi. Nếu như Vũ Cương, Hạ Tích Trúc mà nhìn thấy, tất nhiên sẽ phi thường kinh ngạc, bởi vì Huyễn Thiến ra chiêu, trong mi tâm xuất hiện một phù văn màu vàng huyền ảo, khí tức của phù văn này, ẩn chứa một cổ khí tức vô cùng cường hãn, làm cho lực công kích của Huyễn Thiến tăng lên gấp đôi.
- Rầm rầm rầm...
Trong chốc lát, hai người lại điên cuồng chiến đấu với nhau.
Dương Thiên Lôi cũng không biết, sở dĩ Huyễn Thiến xấu hổ, đòi bắt đầu chiến đấu ngay... Chính là vì trong nội tâm của nàng có xoắn xuýt với Dương Thiên Lôi, nên hiện giờ đang thẹn thùng. Chỉ có điều, nguyên nhân chỉ có nàng mới biết.
Cửu Thiên.
Vũ Hồn Tinh, đứng trong tinh không truyền tống trận của Tiên Hồn Thành, từng đạo bạch quang hiện lên, sáu đạo thân ảnh đứng trong tinh không truyền tống trận xuất hiện.
Chính giữa là một lão già tiên phong đạo cốt, tóc bạc mặt hồng hào, râu bạc trắng tung bay. Toàn thân tản ra một cổ khí tức phiêu dật siêu phàm, dù là kẻ nào lần đầu nhìn thấy lão già này, đều nhịn không được sợ hãi thán phục, bởi vì, lão đầu tiên phong đạo cốt này, đúng là quá đẹp trai, nhất là hai con ngươi màu đen thâm thúy, thâm thúy giống như bầu trời đêm, làm cho người ta cảm thấy mơ màng, ai cũng phải ghé mắt mà nhìn.
← Ch. 711 | Ch. 713 → |