← Ch.712 | Ch.714 → |
Mà bên cạnh lão già này, có một người gây chú ý ánh mắt của mọi người. Một thân gầy như là cây trúc, chính là một thiếu niên, chỉ cần một trận gió cũng có thể thổi bay thân hình của hắn, còn có một thiếu niên to lớn khổng lồ như một chiếc xe tăng. Hai thiếu niên này một trái một phải đứng hai bên của lão già, mà sau lưng lão già, chính là hai thiếu niên phong lưu phóng khoáng, rất anh tuấn tiêu sái.
Chỉ cần tổ hợp như thế cũng đủ gây chú ý ánh mắt của người khác, nhưng càng gây chú ý ánh mắt của người khác chính là, trên bờ vai của lão già có một tiểu cô nương xinh đẹp đến cực điểm đang ngồi.
Sáu người xuất hiện, liền hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người.
Đúng lúc này, thiếu niên gầy và thiếu niên to lớn khổng lồ, bỗng nhiên phát thần niệm ra, làm cho mọi người kinh ngạc chính là, hai gia hỏa này, có một người cầm một đại kỳ cao hơn mười mét, trên đại kỳ đỏ tươi, có chín đạo phù văn huyền ảo làm nền, giống như chín ngôi sao, hơn nữa có ba chữ cứng cáp hữu lực, đồng dạng cũng tràn ngập khí tức huyền ảo, mà trong ba chữ Huyền Thiên Phái này ẩn chứa thiên địa pháp tắc vô cùng vô tận.
Một màn quỷ dị này, lập tức làm cho vô số người nhìn chăm chú, nhưng không có bất kỳ ai dám tiến lên khiêu khích. Bởi vì, chỉ cần phù văn trên hai mặt đại kỳ, đã đủ trấn nhiếp nhiều người rồi. Ở đây có ai không phải là cao thủ? Mỗi người đều có thể cảm ứng được khí tức khủng bố đang ẩn chứa trên cờ xí.
Người có thể làm ra cờ xí này, tuyệt đối là người có vốn liếng để khai tông lập phái.
- Huyền Thiên Phái, đây là môn phái gì?
- Cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe qua a... Thuộc Vô Cực tinh vực chúng ta sao?
- Tu vi của lão già kia rất cao... Tuyệt đối cao hơn chưởng giáo của chúng ta một bậc!
Một lát sau, trong đám người truyền ra âm thanh nghị luận.
Sáu người này không phải người khác, chính là tên gia hỏa hèn mọn bỉ ổi Dương Thiên Lôi. Đương nhiên, hắn chính là lão già tiên phong đạo cốt kia. Mà tiểu cô nương ngồi trên cổ của hắn chính là tiểu Bạch. Bốn người khác, chính là bốn huynh đệ lúc ban đầu của Dương Thiên Lôi, Phong Mã Ngưu, Vũ Đại Lãng, Dương Thiên Ngạo, Vu Tiểu Ức.
Lúc này, Phong Mã Ngưu đều không phải là kẻ cùi bắp như trước kia, có Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình là pháp bảo thuộc hàng trâu bò như thế, cộng thêm nhiều cao thủ bên cạnh Dương Thiên Lôi tài bối, tu vi của bốn người đều nước lên thuyền lên, tăng lên Chân Thần Cảnh Nhân giai đại thành! Đương nhiên, đây là kết quả của việc đạt được ý chí Chủ Thần trên Thần Táng Sơn.
- Vị tiểu ca này, xin hỏi báo danh ở nơi nào?
Đúng lúc này, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái xuất hiện trước mặt một tu luyện giả, ôm quyền mỉm cười, hòa ái dễ gần mà hỏi thăm.
- Báo... Báo danh?
Tên tu luyện giả kia bất quá chỉ đạt tới Thần Đạo Bát cấp mà thôi, bị loại tuyệt thế cao thủ như Dương Thiên Lôi đi đến gần, lập tức nói chuyện cũng cà lăm, đại não như đình chỉ lại.
- Đúng, chính là báo danh cạnh tranh chức minh chủ!
Dương Thiên Lôi lập lại lần nữa.
Tất cả tu luyện giả ở đây đã sớm chú ý nhất cử nhất động của mọi người, nghe Dương Thiên Lôi nói báo danh liền khiếp sợ, không ngờ Dương Thiên Lôi trực tiếp nói ra sẽ cạnh tranh chức minh chủ, lập tức xôn xao. Không thực lực, ai dám cạnh tranh chứ? Cơ hồ trong nháy mắt, mọi người không thể không lần nữa ước định lại thực lực của lão đầu này.
- Tại... Tại đại sảnh khách sạn Tiên Hồn.
Sau khi tên tu luyện giả này hít sâu một hơi, mới trầm giọng nói ra.
- Đa tạ!
Dương Thiên Lôi lưu lại âm thanh, sau đó thân hình của bọn họ biến mất trước mặt tất cả mọi người.
- Ca, sao lại có nhiều nữ nhân nhìn chằm chằm vào ngươi như vậy?
Thời điểm mọi người đi đến khu vực hạch tâm phồn hoa của Tiên Hồn Thành, lại trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Lúc này, tiểu Bạch không dám ngồi trên vai của Dương Thiên Lôi nữa, mà như con chim nhỏ rúc vào bên cạnh Dương Thiên Lôi, ôm cánh tay Dương Thiên Lôi, truyền âm nói ra.
- Ca đã sớm nói, ca biến thành bộ dáng gì đi nữa, cũng không che được phong tư tuyệt thế của ca, còn nữa, ngươi đi theo làm phiền thêm, bộ dạng của ngươi như vậy, người khác nhìn thấy đều cho rằng ngươi là tôn nữ của ta. -
- Không phải đâu, Lăng Hi tỷ tỷ và các nàng Tử Hàm tỷ tỷ đều cảm thấy tiểu Bạch xinh đẹp nhất, cho nên mới phái ta ra đi bên cạnh ngươi, nhìn tiểu Bạch xem, ngươi nhìn lại những người quái dị ở đây, sẽ không có hứng thú, hì hì...
- Tỉnh lại đi, muốn mông không có mông, muốn ngực không có ngực...
- Hì hì, nói mà không có ai tin, không phải ngươi cọ vào người ta rất thoải mái sao?
- Bà mẹ nó, ai cọ ngươi? Là ngươi cố ý cho ta cọ đúng không?
Dương Thiên Lôi im lặng nói ra.
- Nào có, Hi Vũ tỷ tỷ nói, chỉ cần ôm ngươi, ngươi khẳng định sẽ không thành thật... Quả nhiên đúng là như vậy.
Nghe được tiểu Bạch nói, Dương Thiên Lôi hận không thể ngay lập tức nghiêm trị tiểu nha đầu này, nhưng khi nhìn thấy vẻ hạnh phúc say mê của tiểu Bạch, khuôn mặt đỏ bừng, cuối cùng vẫn nhìn xuống. Kỳ thật Dương Thiên Lôi cũng tinh tường, sở dĩ lần này chúng nữ muốn cho tiểu Bạch đi ra theo bên cạnh mình, cũng không phải phòng ngừa mình sẽ hoa tâm, mà là chiếu cố tiểu Bạch. Dưới thời không pháp tắc biến thái của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, hơn một vạn năm, Phong Linh Nhi, Phạm Linh Nhi kể cả Lục Thanh Âm hoàn tất truyền thừa đạo thống, toàn bộ đều trở thành nữ nhân của Dương Thiên Lôi. Chỉ có tiểu Bạch, Dương Thiên Lôi chết sống cũng không ra tay được, làm cho tiểu Bạch thương tâm không thôi.
- Đợi ngươi lại lớn thêm một chút, ca sẽ không để ngươi đau lòng!
Dương Thiên Lôi ngơ ngác nhìn tiểu Bạch một lát, sờ sờ đầu tiểu Bạch, tràn ngập nhu tình nói ra.
- Thực sao? Nhưng mà... Tiểu Bạch vẫn chưa trưởng thành, hiện tại đã là Thiên giai đỉnh phong chi cảnh...
- Sẽ lớn lên, ngươi hóa thành nhân hình cũng không bao lâu, chỉ cần đợi một hai chục năm, nhất định sẽ lớn lên.
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Không muốn! Một hai chục năm quá lâu, tiểu Bạch chờ không được. Ba năm, tối đa ba năm, chủ nhân... Ngươi phải muốn tiểu Bạch a...
- Sau này hãy nói! Đến đây!
Dương Thiên Lôi đang nói chuyện với tiểu Bạch, nhìn thấy đại môn của khách sạn Tiên Hồn, hai con ngươi màu đen bắn ra hai đạo tinh quang, nói ra.
- Tiền bối, khách sạn Tiên Hồn không mở cửa tiếp khách.
Thời điểm Dương Thiên Lôi dẫn theo mọi người đi tới cửa khách sạn Tiên Hồn, hai gã thủ hộ đại môn khách sạn Tiên Hồn là Thần Đạo Cửu cấp, chắp tay nói với Dương Thiên Lôi. Ánh mắt nhịn không được nhìn Phong Mã Ngưu và Vũ Đại Lãng đang cầm cờ xí, hiển nhiên phi thường tò mò với hành vi cổ quái của đám người Dương Thiên Lôi.
← Ch. 712 | Ch. 714 → |