Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0228

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0228: Sở Mộ là dê béo?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Thiên Nguyên kiếm khí trở lại đan điền, hai tay Sở Mộ kết ấn tước người, khí tức bình phục, miệng khẽ nhúc nhích, có một đoàn khí màu trắng tràn ra. Khí tức này ngưng tụ như kiếm xuyên thủng không khí, lưu lại một quỹ tích dài vài mét.

Hai mắt mở ra, một tia tinh mang hiện lên.

- Chuyển thứ năm đã không dễ luyện thành như vậy a.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ nhảy dựng lên, hắn cũng biết có sốt ruột cũng không có tác dụng.

Thiên Nguyên cửu chuyển nói như thế nào cũng là công pháp Huyền cấp thượng phẩm, dùng tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn trước mắt của hắn có thể luyện tới chuyển thứ tư cũng đã rất không tồi rồi.

Dưới tình huống bình thường, một Kiếm giả Hóa Khí cảnh nhập môn tu luyện công pháp đẳng cấp như Thiên Nguyên cửu chuyển này, có thể trong thời gian ngắn tu luyện tới chuyển thứ hai đã không tầm thường, nếu như tu luyện tới chuyển thứ ba càng là trăm người chọn một.

Nếu như có thể tu luyện tới chuyển thứ tư, có thể xem như là nghìn người chọn một.

Chuyện này không chỉ cần có thiên phú, còn cần ngộ tính cường đại, cần đem công pháp hiểu rõ mới được. Nếu không có hiểu, thì cần gì nói tới tu luyện chứ?

- Luận tu vi kiếm khí, hiện tại so với lúc trước khi tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển ta cường đại hơn ba phần, mấy ngày lắng đọng cũng khiến cho tạo nghệ kiếm thuật của ta rốt cuộc cũng chính thức đạt tới cấp độ ám quang. Không cần thời gian chuẩn bị ban đầu đã có thể thi triển ra U quang nhất kiếm.

Sở Mộ đi lên trên sân thượng, nhìn về phía đám mây trên bầu trời, tâm thần sảng khoái vô cùng, hắn âm thầm nói:

- Nhưng mà muốn tùy tâm sở dụng thi triển U ám nhất kiếm này, vẫn cần một ít thời gian tăng cường. Hư cảnh thực sự là nơi huyền ảo vô cùng, tự thành một phiến thiên địa a.

Đột nhiên Sở Mộ cảm giác phong cấm bị xúc động.

Thân ảnh lóe lên tạo thành một đạo tàn ảnh, nhanh chóng đi về phía phong cấm bên dưới lầu. Chỉ thấy ngoài phong cấm đang có hai người dùng kiếm khí công kích phong cấm.

Một đạo thân ảnh đột nhiên như thiểm điện xuất hiện trước mắt hai người, cách xa nhau một đạo phong cấm nhưng mà vẫn khiến cho hai người này giật mình lui về phía sau, vẻ mặt kinh ngạc, lúc này mới nhìn rõ Sở Mộ.

- Hai vị có việc gì vậy?

Sở Mộ nhìn qua hai người xa lạ ngoài phong cấm, hỏi.

- Ngươi là Sở Mộ? Chúng ta là người Ngạo Kiếm bang, ta là Hoàng Thiểu An, hắn là Tào Lỗi.

Hai đệ tử lạ lẫm này xưng tên.

- Ngạo Kiếm bang?

Sở Mộ có chút giật mình hỏi:

- Có gì chỉ giáo?

- Ta đã nghe nói qua ngươi, Sở Mộ, nghe nói khi ngươi ở ngoại phủ từng cự tuyệt lời mời của Ngạo Kiếm bang chúng ta.

Hoàng Thiểu An có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành, cho nên khi nói chuyện với Sở Mộ, tư thái có vẻ như từ trên cao nhìn xuống:

- Nhưng mà ngươi yên tâm đi, hôm nay chúng ta tới tìm ngươi không phải là mời ngươi gia nhập Ngạo Kiếm bang chúng ta, dù sao Ngạo Kiếm bang chúng ta tuy rằng kém hơn Nhất điện, nhị các, tam minh, nhưng mà cũng không phải chỗ con chó con mèo gì cũng có thể gia nhập.

- Ta không có hứng thú nghe ngươi nói nhảm.

Sở Mộ không chút đổi sắc, lạnh nhạt nói, định xoay người rời đi.

- Đợi một chút.

Hoàng Thiểu An biến sắc, hơi tức giận nói. Sở Mộ làm vậy chẳng khác nào là không nể mặt hắn, bất kể thế nào, dù gì hắn cũng là sư huynh a.

- Lần này mục đích chúng ta tìm ngươi chính là vâng mệnh lệnh Triệu Phó bang chủ của bổn bang, tới đây mượn ít đồ của ngươi.

- Không mượn.

Sở Mộ thậm chí còn không biết bọn họ đòi mượn gì đã trực tiếp từ chối.

Thứ nhất là hai người này là người của Ngạo Kiếm bang, cao cao tại thượng, cái gọi là mượn bất quá chỉ là lấy cớ mà thôi. Bất kể là vật gì, nếu như thực sự cho mượn đi, chẳng khác nào trở thành đồ trong túi bọn chúng.

- Ngươi.... Đứng lại cho ta.

Hoàng Thiểu An và Tào Lỗi biến sắc, gầm lên:

- Triệu Phó bang chủ curab ổn bang có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, trong Kiếm lâu thiên cấp, thực lực thủ đoạn kinh người. không phải là tồn tại mà ngươi có thể chọc vào. Triệu Phó bang chủ mở miệng mượn đồ của ngươi là cho ngươi mặt mũi.

- Đã như vậy, gọi Triệu Phó bang chủ gì đó của các ngươi tự mình tới đây chẳng phải càng có thành ý hơn sao?

Sở Mộ thản nhiên cười nói:

- Ngươi... Lời dư thừa ta không nói nhiều. Triệu phó bang chủ nói muốn mượn Oản luân không gian và ba mươi vạn học phần của ngươi, hai thứ này có tác dụng lớn với hắn. Một khi dùng xong, Oản luân không gian sẽ lập tức trả lại cho ngươi, ba mươi vạn học phần ngày sau cũng sẽ trả lại cho ngươi.

Sắc mặt Hoàng Thiểu An tái nhợt, nói.

Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ giật mình, thì ra là tới vì Oản luân không gian và ba mươi vạn học phần của hắn. Hắn lắc đầu, không nói gì thêm, cũng không để ý tới Hoàng Thiểu An và Tào Lỗi, đi thẳng vào trong kiếm lâu, trở lại tần hai.

- Sở Mộ, ngươi đi ra cho ta.

Hoàng Thiểu An nổi giận, phất tay đánh ra tiên thiên kiếm khí đánh về phóng kiếm.

Đáng tiếc, cường độ của phong cấm này cực cao, cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh bình thường cũng khó có thể đánh vỡ, càng không nói tới Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành như hắn.

Công kích của hắn chỉ tạo thành từng vòng gợn sóng trên phong cấm mà thôi.

- Thứ không biết sống chết, coi như ngươi đã triệt để đắc tội với Ngạo Kiếm bang chúng ta. Về sau trong nội phủ ngươi đừng mong sẽ có ngày yên bình.

HUng hăng để lại một câu uy hiếp, Hoàng Thiểu An quay người, cũng không thèm nhìn Tào Lỗi mà nổi giận đùng đùng rời đi.

...

- Ngạo Kiếm bang... Không ngờ dây dưa với các ngươi ở ngoại phủ cho tới vào trong nội phủ cũng không dứt. Chỉ là tới nội phủ, đây mới chính thức là dây dưa a.

Sở Mộ nhìn qua cửa sổ lầu hai, nhìn Hoàng Thiểu An và Tào Lỗi rời đi, lầm bầm nói:

- Nhưng mà chỉ là một Ngạo Kiếm bang mà thôi, so với nhất điện, nhị các, tam minh mà nói, chỉ là tồn tại giống như con sâu cái kiến. Nếu như là nhất điện, nhị các, tam minh ta còn có thể kiêng kỵ, nhưng mà chỉ là một Ngạo Kiếm bang, đã không trêu vào ta thì thôi, một khi coi ta là dê béo thì tốt nhất nên chuẩn bị hối hận đi.

Kế tiếp Sở Mộ vẫn không rời khỏi kiếm lâu, thậm chí ngay cả ăn uống hắn cũng chuẩn bị một lượng lớn lương khô và nước.

Trừ mỗi ngày ngủ tầm bốn thời thần ra, thời gian còn lại Sở Mộ cơ hồ đều dùng vào việc tu luyện.

Tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển và Thượng Huyền quyết.

Dưới loại tình huống này, tu vi kiếm khí của Sở Mộ tăng lên từng chút một. Nhưng mà muốn từ Hóa Khí cảnh nhập môn tăng lên tới Hóa Khí cảnh tiểu thành cũng không có dễ dàng như vậy. Cho dù Sở Mộ vừa hấp thu linh khí trong kiếm lâu, đồng thời tay cũng cầm linh thạch hạ phẩm, nhưng mà tiến độ vẫn tương đối chậm chạp.

Hắn biết rõ chuyện này cũng bởi vì thiên phú tu luyện của hắn chỉ có thất phẩm tạo thành. Nếu như thiên phú tu luyện của hắn lần nữa tăng lên, dù chỉ tăng tới lục phẩm, tốc độ nhất định sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí là gấp đôi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)