← Ch.0228 | Ch.0230 → |
Tăng trưởng gấp đôi, hiệu quả tu luyện sẽ vô cùng rõ ràng. Đáng tiếc, thiên tài dị bảo có thể tăng thiên phú tu luyện lên thực sự quá thưa thớt, coi như là có, cũng vô cùng trân quý, dùng năng lực trước mắt của Sở Mộ, muốn thu được cũng không có khả năng.
- Đoạn thời gian ngắn kế tiếp, nếu như Thiên Nguyên cửu chuyển có thể tu luyện tới đệ ngũ chuyển, tiến vào tu luyện lục chuyển, đến lúc đó tiên thiên kiếm khí của ta càng thêm tinh thuần. Thực lực chỉnh thể sẽ lần nữa tăng lên. Thượng Huyền quyết cũng sắp tu luyện tới viên mãn. Một khi tới viên mãn, thân pháp, bộ pháp của ta sẽ tăng tới cấp độ siêu giai.
- Ngoài ra, Phong chi ý cảnh của ta cũng tăng lên tới bốn thành sáu, cách bốn thành bảy không quá xa. Chỉ là không biết lúc Thiên Nguyên cửu chuyển luyện thành ngũ chuyển, Phong chi ý cảnh có thể đạt tới bốn thành bảy hay không?
- Vân Chi ý cảnh vẫn là bốn thành, nhưng mà Kim chi ý cảnh bởi vì Kim chi họa quyển lại chậm chạp tăng lên, đạt tới bốn thành mốt.
- Mặt khác, bí pháp Kim chi tương quả thực không tệ, chỉ là tác dụng phụ quá rõ ràng, có thể không dùng thì cố gắng không nên dùng. Coi như là sử dụng thì cũng chỉ làm tăng uy lực kiếm thuật Kim hệ mà thôi. Trước mắt, kiếm thuật Kim hệ của ta chỉ là kiếm thuật cao giai, nếu như có thể thi triển bí pháp Phong chi tương thì tốt rồi.
Giống như là thiếu một chìa khóa mở cửa vậy.
- Tìm thời gian trở lại Sở gia một chuyến vậy.
Tất cả thanh âm lại biến mất, Sở Mộ lần nữa tiến vào trong trạng thái tu luyện, tất cả vô cùng gấp gáp.
Từng ngày từng ngày qua đi, trong lúc này, đám người Ngạo Kiếm bang lại xuất hiện một lần, nhưng mà lúc này là Hoàng Thiểu An và một Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành khác. Tu vi của Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành này còn hơn Hoàng Thiểu An. Địa vị trong Ngạo Kiếm bang dường như cũng cao hơn Hoàng Thiểu An.
Đáng tiếc Sở Mộ đối với bọn họ không có hảo cảm gì, cho dù đám người này lúc này tới đây thái độ ôn hòa hơn không ít, nhưng mà Sở Mộ vẫn kiên quyết từ chối cho mượn Oản luân không gian và ba mươi vạn học phần.
Tự nhiên cuối cùng đối phương lộ ra mặt thật, hung hăng uy hiếp hắn một phen.
Thiên Nguyên kiếm khí không ngừng vận chuyển, từng đại chu thiên trôi qua.
Trong lúc đó linh khí trong cả tòa kiếm lâu bạo động, giống như nước sôi vậy, linh khí bắt đầu khởi động, nhanh chóng nhảy vào trong người Sở Mộ, trong tích tắc, linh khí trong cả Kiếm lâu tạo thành trạng thái chân không hiếm thấy.
Thân thể Sở Mộ chấn động, Thiên Nguyên kiếm khí hơi dừng lại, lại lần nữa vận chuyển tiếp, tốc độ vận chuyển nhanh hơn một phần.
Ngũ chuyển của Thiên Nguyên cửu chuyển rốt cuộc cũng được luyện thành.
Hai tay kết ấn, đình chỉ vận chuyển, thở ra một ngụm trọc khí, trọc khí như kiếm bắn ra, hai mắt có tinh mang hiện lên.
- Phản kích, từ giờ trở đi...
- Sở Mộ, đây là danh sách ngươi muốn.
Lương Hải Sơn đưa một danh sách dài giao cho Sở Mộ, vẻ mặt đổi tới đổi lui, do dự một lát vẫn lên tiếng:
- Dùng thực lực của ngươi quả thực có thể khiêu chiến quyền cư ngụ trong Kiếm lâu Huyền cấp, nhưng mà cũng không cần lựa chọn đám Ngạo Kiếm bang a. Làm như vậy sẽ triệt để đắc tội với Ngạo Kiếm bang.
Khi Sở Mộ tìm Lương Hải Sơn, hơn nữa nhờ Lương Hải Sơn tìm danh sách thành viên Ngạo Kiếm bang đưa cho hắn, Lương Hải Sơn đã có cảm giác không ổn.
Khi Lương Hải Sơn biết rõ mục tiêu của Sở Mộ là khiêu chiến quyền cư ngụ trong Kiếm lâu cao cấp hơn, lại dùng đám Ngạo Kiếm lâu làm mục tiêu khiêu chiến, hắn đã vô cùng khiếp sợ.
Khiêu chiến quyền cư ngụ trong Kiếm lâu cao hơn rất là bình thường, không có gì quá kỳ quái.
Nhưng mà nếu như là nhằm vào một đoàn thể hay là một tổ chức mà khiêu chiến, chuyện này không bình thường chút nào, bất luận kẻ nào cũng biết bên trong nhất định có chuyện gì đó.
Mà kết quả của việc làm như vậy thường thường chính là kết thù với một tổ chức, cuối cùng trở thành cừu hận khó có thể hóa giải được.
- Việc này coi như xong, ngươi không nên tham dự vào.
Sở Mộ nói, hắn cầm danh sách rời khỏi Kiếm lâu của Lương Hải Sơn, lại đi tới phân bộ của Bách Sự đường.
Lương Hải Sơn chỉ là một Kiếm giả tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành mà thôi, làm sao có thể chống lại tổ chức như Ngạo Kiếm bang chứ? Mà Sở Mộ lại khác hắn.
Tâm của Sở Mộ vô cùng cao.
...
- Ngươi xác định muốn khiêu chiến quyền cư ngụ trong Kiếm lâu chứ?
Chấp sự phân bộ Bách Sự đường hỏi.
- Xác định.
Sở Mộ nhàn nhạt trả lời.
- Quy tắc khiêu chiến ngươi có lẽ đã rõ ràng, nhưng mà ta vẫn nên lặp lại một lần. Ngươi phải thắng liên tiếp mười đệ tử Kiếm lâu đồng cấp, chỉ cần thất bại một lần thì cũng coi như lần khiêu chiến này thất bại mà chấm dứt. Trong vòng ba tháng không được xin khiêu chiến lại.
Chấp sự này nói tiếp:
- Hiện tại ngươi có thể lựa chọn, rút ra mười đệ tử Kiếm lâu đồng cấp khiêu chiến hay là ngươi định nhắm vào ai?
- Từ phía trên này rút ra mười người đi.
Sở Mộ đưa danh sách trên tay cho đối phương.
Chấp sự kia nhìn vài lần, đồng tử co rút lại, trực giác nói cho hắn biết người này tới đây đã có chuẩn bị.
Nhưng mà chuyện này cũng không có liên quan gì tới hắn.
Nhanh chóng rút ra mười người trên danh sách, chấp sự trước tiên phá r thông báo, báo cho mười người này có người muốn khiêu chiến bọn họ, để cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.
- Đi nào. Ta sẽ là nhân chứng cho lần khiêu chiến này của ngươi.
Gã chấp sự này nói.
Người thứ nhất Sở Mộ khiêu chiến gọi là Trương Thiên Thành.
- Ngươi là Sở Mộ? Ngươi xác định muốn khiêu chiến ta chứ?
Trương Thiên Thành cau mày, hắn đã biết rõ cái tên Sở Mộ, nhưng mà cũng không biết chuyện giữa đám người Hoàng Thiểu An và Sở Mộ, chỉ cho rằng đây là khiêu chiến đơn thuần mà thôi.
- Rút kiếm, đánh bại ngươi ta còn phải đi đánh bại những người khác nữa.
Sở Mộ nói.
- Cuồng vọng.
Trương Thiên Thành giận quá hóa cười, rút kiếm ra. Tiên thiên kiếm khí bành trướng, chém về phía Sở Mộ.
Thân thể Sở Mộ lóe lên, biến mất không thấy gì nữa, Trương Thiên Thành không thể nào phán đoán ra được cho nên vội vàng dừng lại, kiếm khí chém ngang lưng, bá đạo vô cùng.
Nhưng mà tất cả đều thất bại, tiếp theo, hắn chỉ cảm thấy trên cổ truyền tới cảm giác sắc bén mà lạnh lẽo, hắn biết rõ mình đã thua, vẻ mặt tức thì ảm đạm.
Tu vi kiếm khí của Trương Thiên Thành cũng chỉ là nhập môn mà thôi, tương đương với Sở Mộ, nhưng mà Sở Mộ tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển, hơn nữa luyện tới ngũ chuyển, mà Trương Thiên Thành chỉ tu luyện công pháp Huyền cấp hạ phẩm kiếm phủ cung cấp miễn phí, hơn nữa lại thêm kiếm thuật chênh lệch, cho nên bị đánh bại chỉ với một kiếm cũng không có gì là kỳ quái.
- Liên tiếp thắng.
Chấp sự tiến hành ghi chép, trong lòng âm thầm kinh ngạc, thân thể Sở Mộ biến hóa thất thường, làm cho hắn kinh hãi.
Sở Mộ và chấp sự này lập tức đi tới một tòa Kiếm lâu khác.
Vẻ mặt Trương Thiên Thành đổi tới đổi lui, khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn theo sau, đồng thời hắn rất là ngạc nhiên.
*****
- Không ngờ người thứ hai khiêu chiến lại này hắn.
Trương Thiên Thành khi nhìn thấy người thứ hai bị Sở Mộ khiêu chiến, lập tức khẽ giật mình.
Người này gọi là Lý Tinh Huy, cũng là tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn, bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại.
Là người đứng ngoài, nhìn thấy Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại Lý Tinh Huy, Trương Thiên Thành lập tức sởn hết gai ốc.
Thực lực Lý Tinh Huy cũng không kém hơn Trương Thiên Thành hắn, nhưng mà dưới tình huống toàn lực ra tay, vẫn bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại.
Loại thân pháp biến hóa thất thường của Sở Mộ giống như quỷ dị, kiếm trong tay Sở Mộ lại giống như thần binh, lúc này Trương Thiên Thành mới hiểu được vì sao mình lại nhanh chóng bị thua như vậy.
- Trận thắng liên tiếp thứ hai.
Chấp sự lần nữa ghi chép, trong lòng thầm nghĩ, lần khiêu chiến này chỉ sợ Sở Mộ này sẽ không thất bại.
Dù sao đệ tử trong Kiếm lâu Hoàng cấp tuyệt đại đa số chỉ có tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn mà thôi, tu vi như vậy lại bị Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại, coi như là Hóa Khí cảnh tiểu thành cũng không làm được, cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ.
Hắn hoảng hốt nhớ tới, dường như lúc trước khi Sở Mộ vừa mới tới nội phủ đã từng khiêu chiến, đối thủ khi đó là một đệ tử Hóa Khí cảnh tiểu thành, cuối cùng đối phương cũng bị Sở Mộ đánh bại.
- Xem ra lần này nắm chắc rồi.
Chấp sự âm thầm cười nói.
Tới lần khiêu chiến thứ ba, Trương Thiên Thành cũng đi theo, người thứ ba vẫn là người Ngạo Kiếm bang, tự nhiên Trương Thiên Thành cũng biết.
- Sao lại.... Sao lại đều là người Ngạo Kiếm bang?
Sắc mặt Trương Thiên Thành lập tức biến đổi, nghĩ tới một loại khả năng:
- Chẳng lẽ là Sở Mộ này dùng danh nghĩa khiêu chiế, cố ý tới đánh vào mặt mũi Ngạo Kiếm bang chúng ta, cố ý gây phiền toái cho Ngạo Kiếm bang?
- Nếu là như vậy, Sở Mộ này quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo.
Trương Thiên Thành nắm chặt tay, khẽ cắn môi, âm thầm tức giận, hận không thể túm áo Sở Mộ chấp vấn, đáng tiếc hắn không phải là đối thủ của Sở Mộ.
- Chuyện này không có khả năng như vậy là xong, ta nhất định phải báo cáo lại.
Trương Thiên Thành thầm nghĩ:
- Nhưng mà trước khi báo cáo, ta phải xác nhận một phen, nhìn xem đây rốt cuộc là trùng hợp hay là cố ý tìm Ngạo Kiếm bang ta gây phiền toái?
- Ba trận thắng liên tiếp.
Chấp sự lần nữa ghi chép.
- Bốn trận thắng liên tiếp.
- Năm trận thắng liên tiếp.
Từng trận lại từng trận, Sở Mộ không hề có chút áp lực nào chiến thắng, dễ dàng đánh bại những đối thủ kia.
Không ai có thể làm cho Sở Mộ xuất ra kiếm thứ hai.
Phía xa xa, sắc mặt Trương Thiên Thành đi theo càng ngày càng khó coi. Bởi vì năm người bị Sở Mộ liên tục đánh bại đều là người Ngạo Kiếm bang hắn.
- Lại là...
Khóe miệng Trương Thiên Thành liên tục run rẩy, hắn đã có thể khẳng định, Sở Mộ thực sự mượn danh nghĩa khiêu chiến tới gây phiền toái cho ngạo Kiếm bang.
Bị đánh bại trong lúc khiêu chiến cũng không có gì là kỳ quái.
Nhưng mà nếu như mười người bị đánh bại toàn bộ đều thuộc một quần thể hoặc là một tổ chức, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới chút suy đoán, sau đó sẽ có vô số lời đồn.
- Ta phải mau chóng báo cáo việc này lại.
Trương Thiên THành thầm nghĩ, vội vàng xoay người rời khỏi.
Trương Thiên Thành đi theo, Sở Mộ và chấp sự kia đều biết, nhưng mà cũng không để ý tới, hiện tại hắn rời khỏi, bọn họ cũng không thèm để ý.
- Sáu trận thắng liên tiếp.
Chấp sự kia lần nữa ghi chép.
Tiếp theo.
- Bảy trận thắng liên tiếp.
..
- Cái gì? Ngươi nói Sở Mộ xin khiêu chiến quyền cư ngụ Kiếm lâu cao cấp hơn? Mục tiêu khiêu chiến đều là người Ngạo Kiếm bang chúng ta?
Tào Lỗi giật mình, tiếp đó lại lạnh lùng hỏi.
- Đúng vậy, ta là người đầu tiên bị khiêu chiến, người bị khiêu chiến thứ hai là Lý Tinh Huy. Thứ ba là... Lúc ta chạy tới nơi này Sở Mộ đã khiêu chiến tới người thứ sáu, vẫn là người bổn bang.
Trương Thiên Thành dùng ngữ khí khẳng định nói.
- Ta biết rồi, ngươi trở về đi.
Vẻ mặt Tào Lỗi đổi tới đổi lui, nói.
- Sở Mộ này khiêu khích bổn bang như vậy, tuyệt đối không thể buông tha cho hắn.
Trương Thiên Thành vội vàng nói.
- Đi đi, những chuyện này ta sẽ lập tức báo cáo lên, ngươi không cần phải để ý tới nữa.
Tào Lỗi nhíu mày khoát khoát tay nói. Trương Thiên Thành này không biết tình huống thế nào, nhưng mà Tào Lỗi này lại suy đoán có lẽ là bởi vì đám người Hoàng Thiểu An uy hiếp lúc trước a.
- Thực sự rất có phách lực, đáng tiếc đầu óc không dùng được, cũng dáng khiêu khích Ngạo Kiếm bang chúng ta, thực sự là tự mình tìm chết.
Trương Thiên Thành rời đi, vẻ mặt Tào Lỗi biến đổi, xoa xoa cái cằm rồi đứng dậy, đi xuống Kiếm lâu, định đi tìm cao tầng Ngạo Kiếm lâu, đem việc này báo cáo lên trên.
...
- Tám chiến thắng liên tiếp.
Chấp sự lần nữa ghi chép.
- Chín trận thắng liên tiếp, ngươi chỉ cần đánh bại người cuối cùng là mười trận thắng liên tiếp. Khi đó ngươi sẽ đạt được cơ hội khiêu chiến đệ tử trong Kiếm lâu Huyền cấp.
Chấp sự kia nói.
Sở Mộ gật gật đầu, đi về phía một tòa Kiếm lâu Hoàng cấp khác.
Người thứ mười của Ngạo Kiếm lâu lần nữa bị Sở Mộ đánh bại.
- Ha ha, chúc mừng ngươi Sở Mộ. Mười trận thắng liên tiếp, ngươi nhận được một lần cơ hội khiêu chiến đệ tử Kiếm lâu Huyền cấp. Cơ họi này có thể sử dụng lúc này, cũng có thể sử dụng sau này. Nhưng mà phải trong một tháng.
Chấp sự kia nói.
- Hiện tại sử dụng, ta muốn khiêu chiến hắn ta.
Sở Mộ chỉ vào một cái tên trong danh sách, nói.
- Hắn sao?
Vẻ mặt Chấp sự có chút quái dị, nhưng mà cũng không có phản đối.
...
- Thì ra là ngươi, lần trước thua dưới kiếm ngươi, bất quá là ta không có cẩn thận, lần này ngươi đừng mơ đánh bại ta nữa.
Mạnh Siêu xanh mặt, quát lớn.
Đúng vậy, đệ tử kiếm lâu Huyền cấp mà Sở Mộ muốn khiêu chiến chính là Mạnh Siêu.
Mạnh Siêu này trước đó không lâu gia nhập Ngạo Kiếm bang, trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm bang, bởi vì hắn không có cách nào đánh bại Sở Mộ, cho nên không thể nào gia nhập được Thiên Vương điện.
- Bớt nói nhảm đi.
Sở Mộ nói, rút Thanh Phong kiếm ra.
Mạnh Siêu lạnh lùng cười, lập tức rút ra kiếm khí hạ phẩm, một kiếm dâm ra, liệt hỏa bừng bừng thiêu đốt chung quanh.
Không khí trở nên nóng bỏng, thiêu đốt mặt đất, làm cho người ta khó thở.
Nhưng mà chỉ thấy Sở Mộ vung kiếm tạo thành một vòng tròn, ngay sau đó một cỗ hấp lực được sinh ra, nhiệt lưu bị thu hút vào, mũi kiếm rung rung, từng vòng rồi lại từng vòng trọng điệp lên nhau, đốt cháy, liệt hỏa của Mạnh Siêu cũng bị cuốn vào bên trong.
Cho dù tới bây giờ Sở Mộ còn chưa có luyện thành Kinh Phong kiếm thuật nhưng mà tạo nghệ kiếm thuật lại tăng lên rất lớn, làm cho thực lực Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh.
- Ta cho ngươi biết, Hỏa chi ý cảnh của ta đã đạt tới bốn thành, uy lực của Liệt Hỏa kiếm thuật cũng tăng lên nhiều. Ngươi không thể nào là đối thủ của ta được.
Mạnh Siêu quát lớn, dường như muốn làm tăng sự dũng cảm của mình, làm cho xuất kiếm càng thêm có uy lực hơn vậy.
← Ch. 0228 | Ch. 0230 → |