Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0357

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0357: Thôn Linh đại pháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Cự kiếm màu xanh cực lớn từ trên hư không chém xuống, một kiếm của Sở Mộ rốt cuộc cũng chém tới.

Nhanh chóng va chạm với cự kiếm màu xanh, Chấn Thạch kính tiểu thành phát động, cánh tay Sở Mộ đột nhiên bạo liệt. Vài đạo máu tươi bắn ra, không có chút ảnh hưởng nào tới Sở Mộ.

Trong thiên địa phảng phất như có miếng thủy tinh vỡ nát, kiếm quang xanh đậm cực lớn dừng lại một lát. Tiếp theo từng vết nứt lan tràn ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt lan tràn trên kiếm khí cực lớn màu xanh đập kia.

Một kiếm của Sở Mộ phá vỡ cự kiếm màu xanh đậm, tiếp tục đâm một kiếm về phía Thường Tự Tại. Một kiếm này so với lưu tinh càng thêm sáng chói, xé rách không trung. Nhanh chóng bành trướng trong mắt Thường Tự Tại, không thể né tránh được.

Trên không trung mấy trăm thước, một đạo quang mang so với lưu tinh còn sáng chói hơn chợt lóe. Đạo thân ảnh trên không trung đột nhiên run lên, hai mắt trợn ngược, tròng mắt lòi ra, trên mặt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có vẻ sợ hãi. MIệng hắn há hốc, lại không thể phát ra được thanh âm gì.

Phanh một tiếng, phảng phất như trong cơ thể có vô số thuốc nổ, thân thể Thường Tự Tại run lên rồi nổ tung, hóa thành máu tươi ngập trời bắn ra bốn phương tám hướng, giống như một cơn mưa to vậy.

Thân ảnh bay thẳng về phía chân trời rồi nhanh chóng rơi xuống phía dưới.

Tiếng sưu sưu liên tục vang lên, thân thể Sở Mộ liên tục run rẩy trên không trung, từng đạo máu tươi giống như mũi tên bắn ra, lưu lại từng dấu vết trên không trung bắn ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt, Sở Mộ là một huyết nhân.

Nhanh chóng rơi xuống, một tiếng thét chói tai vang lên, thân thể Sở Mộ như thiên thạch rơi xuống.

Dùng loại trạng thái trọng thương này rơi xuống phía dưới, lại từ trên độ cao chừng mấy trăm thước, không có bất kỳ phòng hộ nào. Hậu quả nhất định là tử vong.

Nháy mắt, Sở Mộ rơi xuống hơn trăm thước, tiếng gió rít vang lên bên tai, khóe mắt hắn tựa hồ còn có thể nhìn thấy không khí màu trắng vọt lên trên không.

mỏi mệt, vô cùng mỏi mệt, toàn thân không chỗ nào không đau, từng khối cơ bắp phảng phất như bị xé nứt, không chút nhúc nhích, đau đớn khó nhịn được.

Nhưng ý thức của Sở Mộ còn đủ tỉnh táo, hắn biết rõ nếu không làm ra phản ứng gì. Một khi chính thức rơi xuống đất, cho dù không chết cũng phải chịu tổn thương nặng nề hơn. Một khi trọng thương nữa mà hôn mê, tám phần sẽ lập tức chết.

Cố nén cảm giác dâu đớn toàn thân, Sở Mộ vận dụng đôi cánh bằng kiếm khí sắp tiêu tán sau lưng, nhẹ nhàng vỗ. Xu thế rơi xuống dừng lại một lát, tiếp đó chậm rãi giống như một chiếc lá cây nhẹ nhàng rơi xuống.

Trái tim Thiên Hoang hóa không ngừng đập, một dòng máu tươi truyền khắp toàn thân, trong đan điền còn thừa lại một chút Thiên Hoang đan thượng cổ, lúc này một chút khí tức Thiên Hoang tinh thuần lan tràn ra.

Những nơi Thiên hoang khí đi qua, chỗ bị thương trong cơ thể giống như có nước mát chảy qua, thoải mái dễ chịu.

Cố nén cảm giác mỏi mệt khiến cho bản thân hôn mê xuất hiện trong đầu, Sở Mộ ngồi xếp bằng trong vùng đất hoang vu, đem Trầm Tinh kiếm đặt ở một bên. Tập trung ý niệm điều động Thiên hoang khí trong đan điền, tiến hành tu bổ chỗ bị thương trong cơ thể.

Tác dụng thứ nhất của Thiên Hoang đan là nội ngoại thương, chỉ có điều Sở Mộ đạt được Thiên Hoang kiếm lục, cho nên Thiên Hoang đan mới có tác dụng thứ hai.

Hiện tại Sở Mộ không phải tu luyện Thiên Hoang kiếm thể, mà là đang lợi dụng Thiên Hoang đan thượng cổ không còn nhiều lắm trong đan điền chậm rãi tu bổ vết thương trong cơ thể, về phần nội ngoại thương.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nội thương trong cơ thể Sở Mộ dưới tác dụng của Thiên Hoang khí tinh thuần còn lại trong Thiên Hoang đan thượng cổ đã chậm rãi khỏi hẳn.

Nếu không có một lượng nhỏ Thiên Hoang đan thượng cổ còn sót lại trong người, chỉ sợ lần này không biết bao lâu Sở Mộ mới có thể khôi phục một ít năng lực hành động. Lúc này hắn mới lấy Thiên Hoang đan thượng cổ trong oản luân không gian ra sử dụng.

Phải biết rằng, vừa rồi hắn hoàn toàn dựa vào ý chí cường đại của mình chống đỡ. Có thể khống chế hai cánh kiếm khí sau lưng rơi xuống. Ngồi xếp bằng đã là cực hạn của hắn.

Ước chừng mấy thời thần trôi qua, nội thương trong cơ thể tuy rằng còn chưa khỏi hẳn, nhưng mà hắn đã không còn đau đớn như vậy, đã chữa trị được vài thành.

Nửa canh giờ cũng làm cho tinh thần Sở Mộ khôi phục được một ít. Loại cảm giác muốn hôn mê kia cũng biến mất, nhưng mà hắn vẫn rất mệt mỏi.

Khôi phục năng lực hành động cơ bản, Sở Mộ lấy ra Khí hoàn đan ném vào trong miệng, khôi phục Thiên Nguyên kiếm khí gần như khô kiệt trong cơ thể. Thiên Hoang đan thượng cổ vẫn còn đang không ngừng phóng ra Thiên Hoang khí tinh thuần trị hết thương thế.

Nhoáng một cái, lại nửa thời thần trôi qua, thương thế đã khôi phục năm thành, tinh thần mỏi mệt cũng bị tiêu trừ một ít. Lúc này Sở Mộ mới đứng dậy, hắn biết rõ, muốn khôi phục tới trạng thái đỉnh phong còn cần nhiều thời gian.

Nhưng mà ở vùng đất hoang vu giống như thế này, một khi gặp phải Kiếm giả khác, nói không chừng thấy hơi tiền sẽ nổi máu tham ra tay với hắn. Bằng vào trạng thái của hắn bây giờ, có lẽ một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn tới đây cũng khiến cho hắn hao tâm tổn sức.

Đứng dậy, Sở Mộ liếc mắt đảo qua Hàn Thủy kiếm cắm trên mặt đất ở vị trí cách đó chừng mười thước, cùng với đó là oản luân không gian. Những thứ này đều là thứ Thường Tự Tại để lại, bất quá bây giờ là chiến lợi phẩm của Sở Mộ.

Nhanh chóng thu Hàn Thủy kiếm và oản luân không gian hạ phẩm của Thường Tự Tại lại. Lúc này Sở Mộ mới thi triển thân pháp Tật phong lược cảnh, nhanh chóng phóng về phía khu vực khai thác mỏ biên hoang.

Hai tay hắn nắm một khối linh thạch trung phẩm, Thiên Nguyên kiếm khí chậm rãi vận chuyển, không ngừng hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch trung phẩm, khôi phục Thiên Nguyên kiếm khí của bản thân. Mà Thiên Hoang đan thượng cổ đã tự động phát ra Thiên Hoang khí tinh thuần trị hết thương thế. Tin rằng lúc trở lại khu vực khai thác mỏ biên hoang, thương thế trong cơ thể đã khôi phục thêm một ít.

Thân pháp Tật Phong lược ảnh là thân pháp cao giai, tốc độ quả thực không bằng thân pháp siêu giai, càng không bằng bí pháp Hoành Thiên luyện không. Nhưng mà tiêu hao kiếm khí lại rất nhỏ, đối với thân thể cũng có tác dụng phụ rât nhỏ. Cơ hồ không phải tính toán, thích hợp với tình trạng hiện tại của Sở Mộ.

Một mặt chạy đi, một mặt Sở Mộ suy nghĩ lại trận chiến giữa mình và Thường Tự Tại.

Đây là một trận chiến cực kỳ không công bằng, đây là một trận chiến thực lực cách xa. Nhưng mà cuối cùng Sở Mộ lại chiến thắng, Thường Tự Tại kia chết, không còn xương cốt.

*****

Không thể không nói, trận chiến này cuối cùng Sở Mộ có thể chiến thắng là do ba phần may mắn, bảy phần thực lực.

Ba phần may mắn là bởi vì Thường Tự Tại khinh thị Sở Mộ, nếu ngay từ đầu Thường Tự Tại đã thi triển kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật Địa giai hạ sát thủ, chỉ sợ Sở Mộ sẽ chết dưới thân kiếm của hắn.

Đáng tiếc trong lòng Thường Tự Tại bạo ngược, khinh thị Sở Mộ, một lòng nghĩ tới việc muốn hung hăng chà đạp Sở Mộ, phát tiết hai lần bị mạo phạm. Sau đó mới giết chết Sở Mộ, như vậy mới khiến cho Sở Mộ có thời cơ thích hợp.

Đương nhiên, ba phần may mắn là may mắn. nếu như Sở Mộ không đủ át chủ bài cũng không đủ năng lực. Như vậy cho dù hắn có đủ mười phần may mắn cũng không giết được Thường Tự Tại, cuối cùng vẫn phải chết dưới thân kiếm của Thường Tự Tại. Tất cả mọi thứ của hắn sẽ biến thành đồ trong túi Thường Tự Tại.

Thôn linh, Kiếm thế đại thành, Tê liệt ý cảnh, Chấn Thạch kính tiểu thành, kiếm khí cực phẩm Trầm Tinh kiếm, tầng thứ nhất và tầng thứ hai Hoành Thiên luyện không, bí pháp Âm Tốc kiếm... Tất cả mọi thứ, thiếu một cũng không được.

Bí pháp Hoành Thiên luyện không khiến cho trong giây lát tốc độ của Sở Mộ tăng lên mức tận cùng, tốc độ tới gần như tốc độ âm thành. Một hơi vượt qua khoảng cách trăm thước, cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành cũng khó có thể nắm bắt.

Mà Âm Tốc kiếm, ý nghĩa cũng như tên, có thể chém ra một kiếm có tốc độ như âm thanh.

Mặc dù nói rất nhiều Kiếm giả có tốc độ xuất kiếm nhìn như cực nhanh, thường thường có thể nói như thiểm điện, nhưng trên thực tế tốc độ kia còn xa không đạt tới tốc độ truyền bá của âm thanh. Chứ đừng nói là tốc độ như tia chớp, chẳng qua là ánh mắt và phản ứng của mọi người không theo kịp tốc độ xuất kiếm kia, bởi vậy mới hình dung như tia chớp.

Cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh, cũng khó có thể chém ra tốc độ gần với Âm Tốc kiếm, chứ đừng nói là Âm Tốc kiếm có vận tốc của âm thanh chính thức.

Trên thực tế bản thân Sở Mộ rất rõ ràng, bí pháp Âm Tốc kiếm của hắn chỉ mới luyện thành sơ bộ. Bởi vì thế cho nên kiếm còn chưa đạt tới vận tốc âm thanh chân chính, chỉ là tới gần mà thôi.

Nhưng mà tới gần so với tới là hai cấp độ khác biệt hoàn toàn.

Nếu lúc này kiếm của Sở Mộ đạt tới vận tốc âm thanh chính thức, chỉ sợ dưới một kiếm này còn chưa chém giết Thường Tự Tại thì bản thân hắn đã không chịu nổi áp lực mà bạo thể bỏ mình.

Không thể không nói, kỳ thực cũng là một loại may mắn.

Dùng một kiếm có tốc độ gần như âm thanh đánh về phía Thường Tự Tại, lại dùng tốc độ gần như âm thanh tới gần, dung nhập Phá Ngục Toái Không kiếm và Chấn Thạch kính tiểu thành. Kết hợp mấy thứ này lại, một kiếm kia vô cùng khủng bố, khiến cho Thường Tự Tại căn bản không có cách nào chống cự.

Một kiếm như vậy, chỉ sợ cũng có thể uy hiếp được Kiếm giả Khí Hải cảnh đại thành, mà tu vi bản thân Sở Mộ bất quá chỉ là Hóa Khí cảnh viên mãn mà thôi.

Ngẫm lại mà xem, nếu như tu vi kiếm khí của Sở Mộ tăng lên tới Khí Hải cảnh, cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh đại thành cũng đừng mơ bảo vệ tính mạng được dưới một kiếm này.

Chỉ là đồng thời Sở Mộ cũng phải trả một cái giá lớn, thân thể mình quá tải. Nếu không phải hoang khí cường hóa thân thể hắn, lần này có khả năng Sở Mộ cũng phải bạo thể bỏ mình.

- Đan xen từng chút một, thiếu một thứ cũng không được.

Sở Mộ âm thầm nói, dường như trong u minh đã sắp đặt sẵn tất cả.

Nếu như không có tiến vào Biên Hoang thành hắn cũng không có kết thù oán với Thường Tự Tại. Cũng giống vậy, nếu như không có tiến vào Biên Hoang thành, kiếm thế của hắn không có cách nào trong thời gian ngắn đột phá tới đại thành. Tất cả nhân duyên đều không thể nắm lấy như vậy.

- Tuy rằng kiếm thế và Ý cảnh không thuận theo kiếm khí, nhưng mà nếu như thiếu kiếm khí vẫn không thể nào chịu đựng được. Khó có thể phát huy ra đầy đủ uy lực. Về phần thi triển bí pháp càng không thể thoát ly khỏi kiếm khí, cuối cùng tu vi kiếm khí vẫn là căn bản.

- Tu vi ta kém Thường Tự Tại quá lớn, may mắn mà ta có Thôn linh, nếu không trận chiến này cho dù có nhiều bí pháp hơn đi chăng nữa cũng chỉ có đường chết.

Thôn linh chính là một thứ do ngọa kiếm khí của Sở Mộ diễn sinh, tiến hóa mà thành, xấp xỉ với năng lực thiên phú.

Ngày đó bắn từ bán bộ Hóa khí đột phá lên Hóa Khí cảnh, ngoại kiếm khí biến mất, mà chuyển thành một thứ gọi là Thôn linh.

Thôn linh chỉ vẻn vẹn có một tác dụng, đó là lập tức khôi phục kiếm khí của bản thân.

Chỉ cần quanh thân có linh khí, hơn nữa không mỏng mảnh tới tình trạng không cảm nhận được. Một khi thi triển Thôn linh là có thể ngay lập tức đem linh khí trong phạm vi vạn tượng thu thập lại, hơn nữa còn chuyển hóa thành kiếm khí của bản thân.

Về phần trình độ khôi phục còn phải dựa vào hoàn cảnh, linh khí càng dày đặc thì khôi phục ngày càng nhiều. Như vừa rồi khôi phục hơn phân nửa. Khi thi triển bí pháp lại tiêu hao không còn.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thi triển Thôn linh trong chiến đấu. Hắn cũng biết, sau khi Thôn linh thi triển, trong thời gian ngắn không có cách nào thi triển lần thứ hai. Khoảng thời gian này ước chừng mười hai thời thần. Về phần rốt cuộc là vì sao, hắn cũng không quá hiểu.

Nói ngắn gọn, mười hai thời thần mới có thể vận dụng một lần Thôn linh. Đây chính là át chủ bài của hắn, không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không vận dụng.

Bất kể nói thế nào, Sở Mộ chém giết Thường Tự Tại. Tuy rằng bản thân bị trọng thương nhưng đạt được không ít thứ tốt.

Sở Mộ lại có chút chú ý một kiếm của Thường Tự Tại, không ngờ lại câu thông khí tức thiên địa, uy lực chí cường vô cùng. Thủ đoạn như vậy Hóa Khí cảnh không có cách nào bằng được.

Kiếm Khí cảnh đột phá tới Hóa Khí cảnh phải câu thông với bên ngoài, do đó có thể hấp thu linh khí bên ngoài nhập vào trong cơ thể luyện hóa thành kiếm khí tăng tu vi lên. Mà Khí Hải cảnh thì trên cơ sở vốn có tăng lên, trong chiến đấu còn có thể mượn lực lượng thiên địa làm lớn mạnh công kích của bản thân, uy lực tăng lên gấp đôi.

Một thanh kiếm khí cực phẩm Hàn Thủy kiếm, ba tấm linh thạch tạp bạch ngân hạ phẩm và bảy linh thạch tạp thanh đồng hạ phẩm. Một hô lô Khí Hợp đan, một hồ lô Tạo huyết đan, một hồ lô Thiên Hoang đan trung phẩm, còn có một trăm hai mươi khối linh thạch trung phẩm cùng với một ít đồ vụn vặt khác.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)