← Ch.0357 | Ch.0359 → |
Vật vụn vặt vô dụng, Sở Mộ vứt bỏ toàn bộ, những vật khác thì phân loại toàn bộ. Linh thạch và đan dược thu vào trong oản luân không gian trung phẩm, linh thạch tạp và kiếm khí cực phẩm thì thu vào trong oản luân không gian thượng phẩm.
Những vật này là chiến lợi phẩm sau khi chém giết Thường Tự Tại, cũng là toàn bộ vật tư Thường Tự Tại mang theo.
Khí Hợp đan là một loại đan dược phẩm giai trên Khí hoàn đan, tác dụng cũng là khôi phục kiếm khí, áp dụng cho toàn bộ Khí Hải cảnh, bất quá có một ít Kiếm giả Hóa Khí cảnh cũng có thể phục dụng.
Sở Mộ trở về động phủ trong khu vực khai thác mỏ biên hoang đã qua hai ngày, tinh khí thần của hắn.... toàn bộ đều khôi phục tới đỉnh phong. Thân thể bị thương dưới Thiên Hoang khí tinh thuần từ Thiên Hoang đan thượng cổ khỏi hẳn. Cái giá lớn trong đan điền kia đã bị một phần nhỏ Thiên Hoang đan thượng cổ làm cho tiêu hao không còn.
Trong khoảng thời gian hai ngày này, Sở Mộ không tu luyện mà chủ yếu dùng thời gian để chữa thương và suy nghĩ lại. Nhớ lại một kiếm kia của Thường Tự Tại, tinh tế phân tích, nhiều lần lĩnh ngộ.
Ngày đó có thể thi triển ra cũng là bởi vì áp lực lớn lao. Nếu như đổi lại là một hoàn cảnh khác, Sở Mộ chưa hẳn đã có thể đem Chấn Thạch kính tiểu thành dung nhập vào trong Phá Ngục Toái Không kiếm, khiến cho uy lực nó tăng lên gấp đôi.
- Nếu như có thể dung nhập Chấn Thạch kính vào trong mỗi một kiếm, cho dù là công kích uy lực bình thường cũng sẽ tăng lên mấy lần.
Sở Mộ âm thầmn ói, trong mắt có quang mang kỳ dị lập lòe.
Đáng tiếc, Chấn Thạch kính mỗi một lần thi triển sẽ tạo thành quá tải với thân thể. Có lẽ thi triển một lần, hai ba lần sẽ không có gì, nhưng mà một khi liên tục thi triển mười lần, thân thể quá tải, cuối cùng sẽ khiến cho thân thể bị thương.
Nghĩ tới đây, trong đầu Sở Mộ đột nhiên xuất hiện thêm một suy nghĩ khác.
- Nếu như có thể đem kiếm thế dung nhập vào trong mỗi một kiếm, tùy ý vận dụng mà nói...
Nghĩ tới đây, toàn thân Sở Mộ không tự chủ được mà cảm thấy lạnh lẽo.
Kiếm thế là tiêu chí Kiếm giả bước vào kiếm đạo, cho dù là tiêu chí kiếm đạo nhập môn, nhưng uy lực vô cùng đáng sợ. Nếu như đem kiếm thế dung nhập vào mỗi một kiếm, chẳng khác nào đem kiếm thế coi là một thủ đoạn bình thường chứ không phải là át chủ bài.
Ngẫm lại mà xem, uy lực của kiếm thế đại thành kinh khủng bực nào. Phá Ngục nhất kiếm đơn giản có thể vượt qua đẳng cấp đánh chết địch nhân, nếu như có thể dung nhập vào trong mỗi một kiếm, chẳng khác nào mỗi một kiếm đều là Phá ngục nhất kiếm.
Nếu lại dung nhập với Tê Liệt ý cảnh, như vậy mỗi một kiếm đều là Phá Ngục Toái Không kiếm.
Sở Mộ không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ suy nghĩ mình hão huyền.
Kiếm thế mỗi một lần thi triển đều tiêu hao tinh khí thần, làm sao có thể dung nhập vào trong mỗi một kiếm thông thường được chứ?
Đây rõ ràng là suy nghĩ không thực tế, Sở Mộ chỉ suy nghĩ như vậy mà thôi. Lúc này hắn dứt bỏ ý niệm này trong đầu, lại tìm hiểu phương diện khác.
...
Biên Hoang thành, đại sảnh Thường gia.
- Có thể tra rõ ràng hơn hay không?
Gia chủ Thường gia ngồi trên cao, mặt mũi tràn ngập uy nghiêm.
Kiếm giả Khí Hải cảnh đối với Thường gia mà nói là chủ lực trụ cột. Thiếu một là tổn thất một, huống chi Thường Tự Tại là người Thường gia, cho dù là một phế vật thì cũng là người Thường gia. Người Thường gia không thể nào chết không rõ ràng ở bên ngoài.
- Bẩm gia chủ, thuộc hạ đã điều tra rõ.
Vẻ mặt người phía dưới có chút quái dị, nhưng mà vẫn đem toàn bộ tin tức điều tra ra được nói ra.
- Tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn?
Không chỉ có gia chủ Thường gia, ngay cả những trưởng lão chung quanh cũng liên tục sững sờ, bọn hắn không tin một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn có thể giết chết một Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành.
Trừ phi là kẻ ngu, không đề phòng mặc kệ cho Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn kia chém giết. Nếu không bất kể thế nào, một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn khó có khả năng giết chết một Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành. Cho dù là Khương Ly Trần năm đó khi tu vi còn là Hóa Khí cảnh viên mãn cũng không làm được.
Khương Ly Trần là ai?
Hắn là một trong tám mươi mốt Kiếm hào của Đại Khôn vương triều, đó không chỉ là một tôn xưng, càng là một loại biểu tượng cho thực lực. Ngay cả chuyện năm đó hắn cũng không làm được, chẳng lẽ một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn không biết từ nơi nào xuất hiện lại làm được sao?
Nhưng căn cứ vào kết quả điều tra, Thường Tự Tại chết nhất định có quan hệ rất lớn với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn kia.
- Có thể tra ra được Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn kia là người nào, thân phận ra sao không?
Gia chủ Thường gia quát hỏi, ngữ khí ẩn chứa lửa giận khiến cho người ta hồi hộp.
- Bẩm gia chủ, tra được. Hắn gọi là Sở Mộ, là người đứng một trăm trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ, đang chấp hành nhiệm vụ ở mỏ linh thạch Biên hoang, hiện tại hắn đang ở trong khu vực mỏ linh thạch biên hoang.
Đội trưởng thám tử này lại nói:
- Người này chính là người trước đó không lâu giết chết tứ hung trong Biên Hoang ngũ hung.
- Sở Mộ, đệ tử Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ sao?
Gia chủ Thường gia và các trưởng lão Thường gia liên tục nhíu mày, nếu như Kiếm giả Hóa Khí cảnh kia thuộc gia tộc hoặc đệ tử kiếm phái nào mà nói còn đỡ một chút. Đệ tử Đồng Kiếm bảng trong Đại Khôn kiếm phủ, chuyện này khó giải quyết.
Mỗi một học viên trên Đồng Kiếm bảng đều là tài nguyên quý giá của Đại Khôn kiếm phủ. Một khi tử vong, kiếm phủ nhất định sẽ tra xét tìm hiểu nguyên do và hung thủ. Đây lại là học viên đang chấp hành nhiệm vụ nữa.
Một khi Thường gia quyết định ra tay với Sở Mộ, bất kể là minh hay là ám, nói ngắn gọn, chỉ cần Sở Mộ chết. Đại Khôn kiếm phủ nhất định sẽ truy ra, dùng năng lực của Đại Khôn kiếm phủ muốn tra Thường gia gây ra là chuyện quá dễ dàng. Đến lúc đó cho dù Khương gia cũng không có cách nào bảo hộ Thường gia.
- Ngươi đi xuống trước đi.
Gia chủ Thường gia phất tay bảo đội trưởng thám tử kia lui ra, đội trưởng thám tử thở phào một hơi. Vội vàng hạ kiếm lễ rồi rời khỏi phòng nghị sự. Trong phòng nghị sự lúc này chỉ còn gia chủ Thường gia và các trưởng lão Thường gia.
- Gia chủ, chẳng lẽ con ta chết vô ích sao?
Thất trưởng lão đang ngồi đứng dậy, phẫn nộ tới mức râu tóc dựng đứng, nói. Hắn là phụ thân Thường Khôn của Thường Tự Tại, thù giết con khiến cho hắn ngay cả uy của gia chủ Thường gia cũng không thèm để ý, trực tiếp chấp vấn
*****
- Thất trưởng lão, ta biết rõ ngươi đau xót nhi tử, nhưng mà Sở Mộ này là đệ tử Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ, hiện tại lại đang chấp hành nhiệm vụ. Có lẽ ngươi hiểu rất rõ điều này đại biểu cho cái gì.
Tam trưởng lão đang ngồi cũng chậm rãi đứng dậy, không nhanh không chậm nói.
- Tam trưởng lão nói chí lý. Huống chi trước mắt chúng ta chỉ tra ra được Thường Tự Tại chết có liên quan tới Sở Mộ, cũng không nhất định là Sở Mộ động thủ. Coi như là đệ tử đứng thứ nhất Đồng Kiếm bảng cũng đừng mơ chém giết Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành. Chứ đừng nói là một đệ tử đứng vị trí một trăm.
Tứ trưởng lão cũng phụ họa.
- Hừ, người chết không phải là con các ngươi.
Thất trưởng lão càng thêm tức giận, chỉ là cũng không có mất đi lý trí.
- Đại trưởng lão, việc này ngươi thấy thế nào?
Gia chủ Thường gia lạnh lùng nhìn Thất trưởng lão, ánh mắt này khiến cho toàn thân Thất trưởng lão run lên, như bị tích tỉnh, lửa giận biến mất hơn phân nửa.
- Tự Tại chết có liên quan tới Sở Mộ, người động thủ có lẽ là một người khác.
Đại trưởng lão một mực nhắm mắt cũng không có mở hai mắt ra, không nhanh không chậm nói:
- Điểm này có thể tiếp tục tra ra, một khi tra ra hung thủ, nếu không phải thế thực Thường gia chúng ta không đắc tội nổi thì chém giết toàn bộ. Về phần Sở Mộ, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Hắn đã là đệ tử kiếm phủ thì để cho đệ tử kiếm phủ đối phó với hắn.
Đại trưởng lão vừa nói xong, gia chủ Thường gia và mấy trưởng lão khác cảm thấy vui vẻ, hai mắt sáng ngời.
- Đại trưởng lão, ý ngươi là để cho đám người Thần nhi đối phó với Sở Mộ?
Gia chủ thường gia thử hỏi một câu, hai mắt chợt sáng ngời, không ngờ lại vỗ tay đồng tình:
- Đúng vậy, đám người Thần nhi cũng là đệ tử kiếm phủ, hơn nữa lại là đệ tử của vương phủ trong kiếm phủ. Chỉ cần Sở Mộ này không chết, sớm muộn cũng tiến vào vương phủ. Đến lúc đó lại cho đám người Thần Nhi ra tay đối phó với hắn.
- Đúng vậy.
Đại trưởng lão vẫn nhắm hai mắt như trước, gật đầu.
- Thôi được rồi, tiếp tục tra. Về phần Sở Mộ này để cho đệ tử kiếm phủ cùng với đám Thần nhi đối phó với hắn.
Gia chủ Thường gia cười lạnh, liếc mắt nhìn về phía Thất trưởng lão:
- Thất trưởng lão, kết quả này ngươi hài lòng chứ?
Vẻ mặt Thất trưởng lão âm trầm, bờ môi giật giật. Hắn đứng dậy chắp tay với gia chủ Thường gia, không nói một câu, vẻ mặt không biểu tình, không nhìn ra cái gì. Nhưng kỳ thực trong lòng hắn có suy nghĩ của riêng mình.
Thường gia thương nghị chấm dứt, các trưởng lão tán đi.
Vào đêm, một đạo bóng đen không chút tiếng động từ trong phòng đi ra, cẩn thận từng ly từng ty tránh kiếm vệ tuần tra của Thường gia. Một thân y phục màu đen khiến cho hắn dung nhập vào trong bóng đêm. Hơn nữa khí tức toàn thân nội liễm khiến cho không ai chú ý ra được.
Tránh đi từng đợt kiếm vệ tuần tra, không thể không nói, Thường gia thủ vệ sâm nghiêm. Trước đó là chuyện vô cùng tự hào, nhưng mà bây giờ lại khiến cho bóng đên này vô cùng bất đắc dĩ, thậm chí là không còn kiên nhẫn.
Nhưng bóng đen này biết, hắn phải kiên nhẫn, lặng lẽ ẩn nấp. Sau khi rời khỏi Thường gia, rời khỏi Biên Hoang thành không cần phải ẩn thân như vậy nữa.
Rốt cuộc sau khi tránh đi nhiều kiếm vệ tuần tra, bóng đen rốt cuộc cũng đi tới hậu viện Thường gia, chỉ cần nhảy ra khỏi hậu viện của Thường gia là có thể nhanh chóng rời khỏi Biên Hoang thành.
- Lão thất, quả nhiên ngươi vẫn đi ra.
Một tiếng than nhẹ vang lên, lại khiến cho thân ảnh đang muốn nhảy ra khỏi hậu viện run lên. Hắn dừng lại trước bờ tường hậu viện, chỉ thấy một đạo thân ảnh khác lúc này cũng xuất hiện sau lưng hắn.
- Lão tứ, Tự Tại là nhi tử duy nhất của ta.
Bóng đen này nói ra từng câu từng chữ, mỗi một câu một chữ đều ẩn chứa thù hận khắc cốt ghi tâm.
- Lão thất, ta hiểu tâm tình của ngươi, cũng hiểu rõ ngươi phẫn nộ. Nhưng mà hết thảy phải lấy gia tộc làm trọng.
Tứ trưởng lão dùng lời nói thấm thía nói.
- Lão tứ, ngươi định ngăn cản ta sao?
Thất trưởng lão căn bản không nghe lọt tai lời nói của Tứ trưởng lão.
- Lão thất, ngươi tội gì phải làm vậy?
Lại một giọng nói vang lên, tới từ phía khác. Là Nhị trưởng lão và Ngũ trưởng lão tới.
- Lúc hội nghị ban ngày, gia chủ đã nhìn ra ý đồ của ngươi. Tuy rằng chúng ta cũng muốn ra tay, nhưng mà chúng ta phải lấy gia tộc làm trọng.
Nhị trưởng lão chậm rãi khuyên.
Trong lòng Thất trưởng lão phẫn nộ và không cam lòng, bị ba trưởng lão vây quanh. Thực tế thực lực ba người này đều hơn hắn, hắn cản bản không có khả năng rời đi. Như vậy rốt cuộc nên làm thế nào?
Sở Mộ cũng không biết sách lược của Thường gia, nếu không dưới lửa giận của Thất trưởng lão Thường gia, chỉ sợ hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Nhoáng một cái, lại mấy ngày trôi qua, Sở Mộ rốt cuộc đã hoàn toàn Thiên Hoang hóa nội tạng trước đó chưa hoàn toàn Thiên Hoang hóa. Đến lúc này, kể cả trái tim, Sở Mộ đã có bốn nội tạng hoàn thành Thiên Hoang hóa.
- Phục dụng Thiên Hoang đan thượng phẩm mới hoàn toàn Thiên Hoang hóa bộ phận còn đang dang dở. Xem ra mười khỏa Thiên Hoang đan thượng phẩm mới bằng một khỏa Thiên Hoang đan thượng cổ.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Luận số lượng, một khỏa Thiên Hoang đan thượng cổ tương đương với một khỏa Thiên Hoan đan thượng phẩm. Nhưng mà Thiên Hoang đan thượng cổ ẩn chứa Tiên Hoang khí tinh thuần. Mà Thiên Hoang đan thượng phẩm thì ẩn chứa hoang khí tinh thuần. Trong đó khác biệt vô cùng rõ ràng.
Như vậy cũng chỉ có dùng Thiên Hoang đan vương phẩm luyện chế ra Thiên Hoang đan, như vậy mới có thể so sánh với Thiên Hoang đan thượng cổ.
- Xem ra những Thiên Hoang đan này cũng không đủ để ta tiêu hao.
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ lại lấy ra Thiên Hoang đan phục dụng tu luyện.
Một mực ngây ngốc trong động phủ, Sở Mộ luôn đeo Thực linh châu không ngừng thu nạp linh khí cung quanh. Tu vi kiếm khí của hắn cũng theo tu luyện mà dần dần tăng lên.
Mười khỏa Thiên Hoang đan hạ phẩm tương đương với một khỏa Thiên Hoang đan trung phẩm. Mười khỏa Thiên Hoang đan trung phẩm tương đương với một khỏa Thiên Hoang đan thượng phẩm. Mà mười khỏa Thiên Hoang đan thượng phẩm mới bằng một khỏa Thiên Hoang đan thượngcổ.
Hoàn thành Thiên hoang hóa một tạng phủ cần tiêu hao nửa khỏa Thiên Hoang đan thượng cổ, tương đương với năm khỏa Thiên Hoang đan thượng phẩm, là năm mươi khỏa Thiên Hoang đan trung phẩm, là năm trăm khỏa Thiên Hoang đan hạ phẩm. Cứ như vậy mà tính toán. Sở Mộ biết rõ đám Thiên Hoang đan hắn thu mua từ Biên Hoang thành quá ít, hoàn toàn không đủ dùng.
← Ch. 0357 | Ch. 0359 → |