← Ch.0496 | Ch.0498 → |
Tảng đá bị dời đi, một người đi vào, thấy ngay tình hình trong hang động.
- Hai người...
Người đó sửng sốt sau đó mừng như điên:
- Là hai ngươi! Tốt quá, Thất Chuyển Phá Chướng đan của ta sắp vào tay, Bát Chuyển Phá Chướng đan nữa!
Người này là Triệu Minh Kiếm Giả đệ thất chuyển trong Cửu Chuyển cảnh. Nơi này rất hẻo lánh, Triệu Minh tìm tới hoàn toàn nhờ may mắn, không ngờ cho gã tìm được Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong, đúng là niềm vui bất ngờ.
Triệu Minh cảm thấy đây là cơ hội trời ban muốn gã đột phá đến đệ cửu chuyển, chỉ cần đột phá đến Nguyên Cực cảnh thì thứ gì cũng có thể xảy ra.
Nghe đối phương nói Sở Mộ sửng sốt, sau đó phản ứng lại, mắt sáng rực lên.
- Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh, chắc ở mức đệ thất chuyển.
Sở Mộ cảm thấy rất mới mẻ, tuy thực lực của Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh không bằng Nguyên Cực cảnh nhưng hắn cũng thấy Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhiều rồi, Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh thường không đi ra ngoài, đây là lần đầu tiên hắn được gặp.
- Yên tâm, ta sẽ không giết các ngươi.
Mắt Triệu Minh sáng rực hưng phấn nói:
- Vì các ngươi sống có giá trị lớn hơn.
Sở Mộ đã nghe tin tức rồi, tìm được tung tích của họ sẽ được một vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, giết họ rồi xách đầu về thì được năm vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, bắt sống hai người mang đến Táng Thiên Kiếm Môn sẽ được thưởng mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm.
Hiển nhiên Triệu Minh định bắt sống Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong để kiếm mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm.
Triệu Minh bổ sung thêm:
- Các ngươi có thể giết chết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh chắc là sử dụng cấm thuật nào đó đúng không? Ta khuyên các ngươi đừng chống cự, hãy bó tay chịu trói tránh cho bị thương nặng.
Sở Mộ nói:
- Ngươi quá tự tin vào mình.
Triệu Minh lạnh lùng quát:
- Xem ra ngươi định chống cự, tuy không biết ngươi lấy đâu ra lòng tin nhưng ta sẽ dùng kiếm của mình đánh tan tự tin đó!
Triệu Minh rút kiếm chém ra một luồng kiếm quang, kiếm quang mãnh liệt rạch nứt nóc hang chém vào Đông Kiếm Vực.
Triệu Minh hóa thành tàn ảnh xông hướng Sở Mộ, kiếm mang theo ánh sáng chói mắt như từ trên trời giáng xuống, hóa thành lưới ánh sáng chụp xuống đầu Sở Mộ, thiên la địa võng không có đường trốn.
Sở Mộ không định trốn, Tiêu Thiên Phong bây giờ không tiện đánh nhau.
Sở Mộ cầm chuôi Trảm Yêu kiếm, Thiên Hoang kiếm khí hung dũng, tinh khí thần tăng lên tới cực độ, phát động Táng Thiên thuật.
Có tiếng nổ phát ra trong cơ thể Sở Mộ như sóng thần chấn động thung dũng, tinh khí thần nâng cao tầng tầng ngày càng mạnh mẽ hơn. Người Sở Mộ dâng lên khí thế siêu đáng sợ, khí thế sắc bén hùng hồn làm lưới ánh sáng chụp tới bị đông lại.
Chỉ khoảnh khắc tinh khí thần của Sở Mộ tăng vọt gấp đôi, tựa như dung nham núi lửa tuôn ra muốn hủy thiên diệt địa.
Khí thế khủng bố trùng kích, hang động sắp sập. Khuôn mặt Triệu Minh tràn đầy giật mình, nỗi kinh hoàng hiện lên trên nét mặt.
Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ nhanh như tia chớp xé trời, một trăng khuyết ám kim phá không chém tới.
Trăng khuyết ám kim dài mười thước nhưng rất ngưng thực, thoạt trông như đúc bằng bách luyện tinh cương lại như thực chất, rồi lại cứng rắn sắc bén hơn bách luyện tinh cương gấp mười vạn lần.
Táng Thiên bí kiếm, Trảm Nguyệt!
Với Táng Thiên bí kiếm tăng uy lực Trảm Nguyệt lên gấp mười lần, càng khủng bố hơn. Không gian trong hang động bị cắt ra, mép trăng khuyết ám kim có các tia đen vụn vỡ. Nơi trăng khuyết ám kim xẹt qua không gian như bị xới tung lên một màu đen bóng.
Kiếm quang của Triệu Minh vỡ nát, Trảm Nguyệt với tư thái không thể ngăn cản bá đạo vô song chém tới. Triệu Minh cảm giác mình bị tỏa định, hơi thở này kèm theo sát khí khiến người gã run rẩy, máu sắp đông lại.
Triệu Minh rống to:
- Không!
Triệu Minh thúc giục kiếm khí toàn thân rót vào kiếm trong tay, vạch kiếm trước mặt thành một vòng tròn hòng ngăn cản Trảm Nguyệt chém giết.
Đây là kiếm chiêu phòng ngự mạnh nhất của Triệu Minh.
Ầm!
Trảm Nguyệt chém trúng hình tròn, chỉ một giây, tiếng răng rắc vang lên, hình tròn vỡ nát.
Triệu Minh biến sắc mặt, mắt lồi ra, tất cả lực lượng bất chấp chịu gánh nặng thi nhau tuôn ra, trường bào rách toạc, kiếm khí khủng bố như nước lũ vỡ đê, thân hình mạnh mẽ sắp rách, tơ máu tràn ra.
Triệu Minh quát to:
- Chặn lại, chặn lại cho ta!!!
Kiếm của Triệu Minh chặt chẽ ngăn lại trăng khuyết ám kim chém vỡ hình tròn.
Răng rắc!
Thanh âm chói tai vang lên, kiếm khí gãy từ giữa. Trong nỗi kinh hoàn của Triệu Minh trăng khuyết ám kim đã chém tới xẻ đôi gã ra.
Trăng khuyết ám kim chém vào vách đá gần đó xẻ ra dấu trăng khuyết thật sâu, sâu không thấy đáy, vô số mảnh vụn tung toé bắn đi.
Sở Mộ cảm giác tinh khí thần bành trướng trút ra theo nhát chém, cả người kiệt sức như bị đào rỗng, tinh khí thần rớt xuống đáy cốc, đầu choáng váng sắp nứt ra, tạp niệm mọc đầy, vô số ảo ảnh xuyên qua não. Mặt Sở Mộ tái nhợt như bị mất nhiều máu, người không có sức, tứ chi nhũn ra như cơ bắp gồng quá sức bị tổn thương, cảm giác kiệt quệ không nghe theo đầu óc chỉ huy khiến người phát cuồng.
Di chứng, đây là di chứng của Táng Thiên bí kiếm.
Có thể xem Táng Thiên bí kiếm thành hai phần: Táng Thiên thuật và Bí Kiếm.
Muốn tu luyện Táng Thiên bí kiếm phải luyện Táng Thiên thuật trước. Cái gọi là Táng Thiên thuật tức là điều động toàn bộ tinh khí thần của bản thân, kích phát ra trăm phần trăm, đốt cháy nó chớp mắt nâng cao gấp vô số lần vượt xa bình thường.
Tinh là khí huyết trong người, khí là kiếm khí, thần là ý chí tinh thần. Ba thứ này là phần quan trọng nhất cấu thành Kiếm Giả, cực kỳ quan trọng không thể thiếu thứ nào, không thì sẽ ảnh hưởng tiền đồ của một Kiếm Giả.
Thi triển Táng Thiên thuật phải thiêu đốt tinh khí thần, khiến độ mạnh và độ cao của tinh khí thần trong khoảnh khắc tăng theo cấp số nhân, cần có cách giải phóng nó ra, cách này là Bí Kiếm.
Bí Kiếm không phải kiếm chiêu đặc biệt mà là một loại kỹ xảo, có thể dùng đa số kiếm chiêu hoặc trên kiếm kỹ, ví dụ Sở Mộ ứng dụng nó vào Trảm Nguyệt khiến uy lực Trảm Nguyệt tăng gấp mười lần.
Đương nhiên muốn ứng dụng Bí Kiếm trên kiếm kỹ không dễ vậy, từ xưa đến nay đa số Kiếm Giả tu luyện Táng Thiên bí kiếm nhưng chỉ khiến Táng Thiên thuật trực tiếp thiêu đốt tinh khí thần nâng cao lực lượng, dùng kỹ xảo Bí Kiếm phóng ra, uy lực kém xa dùng Bí Kiếm thúc giục kiếm kỹ phát ra.
Như Sở Mộ tu luyện một tháng ngắn ngủi đã luyện Táng Thiên bí kiếm đến tiểu thành, còn dùng kỹ xảo Bí Kiếm thúc đẩy kiếm kỹ thì chưa từng có.
Sau khi tinh khí thần bị thiêu đốt thì như cỏ cây bắt lửa, nó hóa thành ngọn lửa có sức phá hoại kinh người, sau đó dùng kỹ xảo Bí Kiếm thông qua kiếm kỹ phát ra, chớp mắt tiêu hao hết. Nên mới cảm giác thân thể chóng mặt, tổn thất khí huyết người mềm nhũn, đây là di chứng của Táng Thiên bí kiếm.
*****
May mắn tinh khí thần khác với thọ mệnh, khi tiêu hao thọ mệnh thì không thể tự động phục hồi, tiêu hao tinh khí thần thì chỉ cần nghỉ ngơi một chốc là khỏe ngay, đương nhiên muốn nhanh chóng khỏe lại thì cần một ít linh dược, đan dược này nọ phụ trợ.
Ý chí cường đại chống đỡ Sở Mộ không gục ngã, hắn khó khăn lấy đan dược ra khỏi không gian oản luân, những đan dược này tìm trong không gian oản luân của Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành đã bị Tu La Kiếm Vương giết.
Ninh Thần đan, đan dược bổ sung tiêu hao tinh thần, dược hiệu ôn hòa.
Tinh Huyết đan, đan dược bổ sung tiêu hao khí huyết, hiệu quả rõ rệt.
Sở Mộ nuốt vào hai loại đan dược, dược lực nhanh chóng hòa tan, một luồng tuôn hướng thế giới tinh thần, một luồng chạy khắp người. Sở Mộ cảm giác dễ chịu hơn chút, tạp niệm trong óc không còn nhiều và mãnh liệt, người bớt mềm nhũn, theo thời gian trôi qua đang nhanh chóng phục hồi.
Thiên Hoang kiếm khí tiêu hao thì chỉ có thể trông chờ vào hấp thu hoang khí tinh thuần trong Thiên Hoang thạch để phục hồi, mất nhiều thời gian hơn.
Lấy lại năng lực hành động Sở Mộ nhanh chóng đi hướng cửa hang đẩy tảng đá lại chặn miệng hang, rồi quay vào trong hang tháo không gian oản luân của Triệu Minh xuống, chôn xác chết, hắn lấy Thiên Hoang thạch ra hấp thu.
Nơi này rất hẻo lánh ít bị ai tìm đến, nên một ngày sau Sở Mộ đã hoàn toàn khỏe lại, tinh khí thần bị tiêu hao cũng phục hồi đến trạng thái cao nhất.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Nếu tu luyện Táng Thiên bí kiếm đến đại thành, không chỉ tốc độ thi triển nhanh hơn mà tiêu hao tinh khí thần cũng ít.
Uy lực Táng Thiên bí kiếm bị cố định, đó là tăng lên gấp mười lần. Nhưng tu luyện đẳng cấp càng cao thì tốc độ thi triển càng nhanh, tiêu hao ít dần, di chứng càng nhỏ.
Bây giờ Táng Thiên bí kiếm tiểu thành thì Sở Mộ chỉ thi triển được một lần, nếu lên đến đại thành không chừng có thể thi triển hai lần. Dù không được hai lần cũng sẽ không có chuyện sau khi thi triển hoàn toàn không có năng lực tự bảo vệ.
- Với thực lực hiện tại của ta Trảm Nguyệt uy lực gấp mười lần có thể giết Kiếm Giả thất chuyển, cũng giết được bát chuyển. Kiếm Giả cửu chuyển thì hơi miễn cưỡng, chưa thể giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh được.
Sở Mộ cười khổ nói:
- Xem ra nếu gặp Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh vẫn phải nhờ vào Tu La Kiếm Vương tiền bối.
Ý tưởng dựa vào Táng Thiên bí kiếm giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tạm thời gác sang một bên.
Nhưng nếu kiếm ý lên đến hai thành rưỡi, có lẽ khi thi triển Táng Thiên bí kiếm sẽ gây ra uy hiếp rất lớn cho Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh. Nhưng bây giờ kiếm ý của Sở Mộ mới chỉ có hai thành hai.
Tiêu Thiên Phong thức tỉnh từ trong tu luyện:
- Sư đệ, tháng này làm phiền sư đệ.
Sở Mộ nói:
- Không sao, nhưng bây giờ Táng Thiên Kiếm Môn toàn diện truy nã chúng ta, với thực lực của hai chúng ta chưa đủ để đối kháng lại Táng Thiên Kiếm Môn.
Tuy Sở Mộ có thể nhờ Tu La Kiếm Vương ra tay giết hết chín Nguyên Cực cảnh bảng Thông Thiên Kiếm Hào, nhưng sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng thần hồn của Tu La Kiếm Vương, thứ hai là Sở Mộ sẽ tiềm thức ỷ lại. Trừ phi cùng đường không thì Sở Mộ không bao giờ hy vọng Tu La Kiếm Vương ra tay.
Đương nhiên Sở Mộ còn một thủ đoạn nữa, Vẫn Tinh kiếm nguyên.
Nhưng đòn sát thủ này là thứ có thể uy hiếp đến Kiếm Vương, dùng nó đối phó với một số Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thì quá là dao mổ trâu giết gà. Sở Mộ định dùng Vẫn Tinh kiếm nguyên vào nơi cần nó hơn.
Tiêu Thiên Phong ngẫm nghĩ, hỏi bằng giọng khàn khàn:
- Sư đệ có ý kiến gì không?
Sở Mộ nói:
- Hai sư huynh đệ chúng ta rời khỏi đây trước tìm một chỗ tu luyện, một hoặc hai năm tăng lên đến cực độ rồi đi đỉnh Thông Thiên sơn xông Thông Thiên Kiếm tháp, rồi tranh thủ đột phá. Khi đột phá đến Nguyên Cực cảnh thì chúng ta đã đủ thực lực đối kháng với Táng Thiên Kiếm Môn.
Tiêu Thiên Phong không trả lời ngay mà suy nghĩ, gã suy nghĩ về việc Sở Mộ nói.
Mười giây sau Tiêu Thiên Phong gật đầu đồng ý với đề nghị của Sở Mộ:
- Sư đệ nói có lý.
Đúng là thực lực hiện tại của bọn họ không yếu, khi bùng nổ có thể đánh với Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhưng phải trả giá rất đắt, không thể dùng thường xuyên. Bàn về thực lực trạng thái bình thường thì bọn họ không đủ sức đối kháng với Táng Thiên Kiếm Môn.
Nếu bọn họ có tu vi Nguyên Cực cảnh thì khác, lúc đó hoàn toàn có thể ứng đối với Táng Thiên Kiếm Môn. Những Kiếm Giả muốn mưu tính hai sư huynh đệ cũngp hải đắn đo xem thực lực của mình có đủ cho hai người giết không.
Hai bóng người nhanh như tia chớp xẹt qua không trung kéo hai vệt sáng bay vèo vèo đi xa như muốn bay đến chân trời góc biển.
Tiêu Thiên Phong kiếm khí truyền âm:
- Sư đệ, năm xưa lúc ta đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực từng nghe nói sự thần kỳ của Thiên Kiếm hiệp, ta luôn muốn tới đây nhưng tiếc rằng không có thời gian, mãi đến bây giờ mới được.
Sở Mộ đáp lại:
- Hy vọng chúng ta có thể tăng thực lực lên đến cực độ khi trong Thiên Kiếm hiệp.
Bị Táng Thiên Kiếm Môn mang đến áp lực sinh tử cộng thêm lòng khát vọng sự cường đại nên Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong tránh thoát nhiều Kiếm Giả truy tra, rời xa Thông Thiên sơn thẳng hướng Thiên Kiếm hiệp.
Hai người chớp mắt bay qua đất liền đi vào hồ nước.
Hồ nước tên là Loạn Tinh hồ, gió thổi có từng vòng nước hình thành sóng gợn chậm rãi dâng lên, ánh mặt trời chiếu lấp lánh sáng như vô số mảnh thủy tinh, như dãy sao dày đặc nhấp nháy liên hồi.
Loạn Tinh hồ bao la vô bờ, tốc độ của Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong lên đến cực độ, đôi cánh kiếm khí sau lưng vỗ, bay vút đi như cực quang lược ảnh.
Trừ hai người ra một số người ở gần đó cũng nhanh chóng bay đi.
Tiêu Thiên Phong nói:
- Thiên Kiếm hiệp nằm phía đối diện.
Sở Mộ gật đầu, không nói nữa.
Bọn họ rời xa Thông Thiên sơn khiến Táng Thiên Kiếm Môn hết hy vọng bắt giữ. Về Hạ Du thì theo tin tức Sở Mộ âm thầm tìm hiểu dường như gã đã trốn đi, không bị người của Táng Thiên Kiếm Môn bắt. Với Táng Thiên Kiếm Môn thì Hạ Du chỉ là một tiểu nhân vật, không chút uy hiếp.
Chờ khi Táng Thiên Kiếm Môn muốn bắt Hạ Du đồng bọn của Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong thì gã đã mai danh ẩn tích.
Thế là Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong nhẹ lòng rời đi không cần lo lắng, chờ khi hai người chính thức trở về sẽ là ngày Táng Thiên Kiếm Môn bị hủy diệt.
Bay suốt ba ngày ba đêm, lướt qua nhiều hòn đảo trên Loạn Tinh hồ, những hòn đảo có lớn có nhỏ, có người sinh sống hoặc đảo hoang vu.
← Ch. 0496 | Ch. 0498 → |