Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0746

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0746: Một lần nữa tu luyện
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Thành cấp thấp, thành trung cấp, thành cao cấp và đại thành. Từng tòa thành đứng sừng sững trong Thiên Hoang giới. Càng là thành trì cao cấp thì càng gần trung tâm Thiên Hoang giới. Hoang khí cũng càng thêm tinh thuần, nồng đậm, các loại tài nguyên cũng nhiều hơn.

Mục tiêu của đám người Nạp Lan Phong Hoa này là một tòa thành trì cấp thấp: Biên Hoang thành.

Nạp Lan Phong Hoa rất là thiện lương, sau khi biết được Sở Mộ không biết đi đâu, nàng lại nói để cho Sở Mộ tạm thời ở lại, đi theo nàng.

Một tòa đình viện, có hơn mười căn phòng, còn có hâu viện... Coi như là một nơi không nhỏ. Sắp xếp một chút, Sở Mộ một mình ở một căn phòng không lớn lắm. Trong lúc nhất thời, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà Sở Mộ không biết nên đi nơi nào. Bỏ qua việc bị thị nữ Tiểu Hoàn khinh bỉ, hắn tạm thời ở lại chỗ này.

Ở chỗ này, Sở Mộ không đi ra ngoài, trên cơ bản đều nhốt mình trong phòng.

Hắn có tinh thần ý niệm mạnh mẽ, mặc dù bị phong ấn đại bộ phận. Nhưng mà bộ phận còn lại cũng hoàn toàn vượt qua Kiếm giả Nguyên cực cảnh đỉnh phong rất nhiều.

Thiên Hoang Kiếm nguyên hoàn toàn biến mất. Trong vòng mấy ngày không có một chút khôi phục nào. Phục dụng đan dược cũng không đực. Lực lượng kia hội tụ trong người được một lát rồi tự nhiên tiêu tán mất, không có một chút nào lưu lại ở đan điền.

Loại vấn đề này bắt đầu khiến cho Sở Mộ cảm thấy đau đầu.

Một lần nữa tu luyện không phải là không thể, nhưng mà lại có rất nhiều vấn đề.

Đầu tiên, nơi này là Thiên Hoang giới, không có một chút linh khí nào. Nói cách khác, Sở Mộ muốn một lần nữa tu luyện nhất định phải hấp thu hoang khí ở nơi này, cô đọng thành Thiên Hoang kiếm khí.

Nhưng mà vấn đề cũng từ đó mà nảy sinh. Hắn có được Thiên Hoang kiếm điển, điểm khởi đầu là Khí Hải cảnh. Nói cách khác, trước tiên hắn phải tu luyện tới Khí Hải cảnh, như vậy mới có thể tu luyện Thiên Hoang kiếm điển.

Trước khi đột phá Khí Hải cảnh, hắn chỉ có thể giống như trước đó, tu luyện kiếm khí.

Công pháp tu luyện kiếm khí Sở Mộ có, cũng không ít. Vấn đề là, nơi này là Thien Hoang giới nha. Không có linh khí thì tu luyện kiếm khí như thế nào?

Hấp thu từ linh thạch sao?

Có thể xác nhận được vấn đề này, chỉ có điều, sau khi đi vào thế giới Thái cổ, nguyên tinh so với linh thạch dễ dùng hơn. Cho nên những linh thạch hắn vốn có, sau khi sửa sang lại, lại đặt trong một giới chỉ không gian khác, gửi vào trong Kiếm lâu.

Dù sao, vô luận cân nhắc chu đáo thế nào cũng không có cách nào lường trước được cục diện lúc này.

Hấp thu nguyên tinh tu luyện sao?

Trên lý luận thì có thể, chỉ có điều lực lượng nguyên tinh vô cùng tinh thuần, nồng đậm. Chỉ có tu vi đạt tới Nguyên cực cảnh mới có thể hấp thu. Nếu không vô cùng nguy hiểm, không phải là nguy hiểm bình thường. Nếu ý niệm chi tinh không bị phong ấn, dựa vào ý niệm mạnh mẽ khống chế, Sở Mộ có thể làm được. Nhưng hiện tại, hắn không làm được.

Đột nhiên, Sở Mộ phát hiện ra mình đã quá để tâm vào những chuyện vụn vặt như thế này.

Hắn không có công pháp tu luyện kiếm khí Hoang hệ, chẳng lẽ Thiên Hoang giới không có sao?

Nghĩ lại tính chất kiếm khí của đám người Nạp Lan Phong Hoa một chút, đó là kiếm khí Hoang hệ, tìm bọn hắn là được.

Nghĩ tới đây, Sở Mộ đi ra khỏi phòng, tiến về đại sảnh.

Lúc này, Nạp Lan Phong Hoa và thị nữ Tiểu Hoàn, quản gia Nạp Lan Hạc đều có mặt. Ngoài ra còn có một trung niên chừng ba mươi mấy tuổi, khuôn mặt phúc hậu. Mặc y phục chưởng quỹ, đang báo cáo gì đó cho Nạp Lan Phong Hoa. Mà Nạp Lan Phong Hoa thì nhíu mày lại.

Sở Mộ đứng ở cửa đại sảnh, không có trực tiếp đi vào. Bởi vì làm như vậy là hành vi không được lễ phép cho lắm.

Bất quá hắn xuất hiện đã bị Tiểu Hoàn nhìn thấy đầu tiên.

- Tiểu thư, gia hỏa ăn uống, ở chùa tới rồi.

Tiểu Hoàn khẽ nói với Nạp Lan Phong Hoa.

Dùng ngũ giác của Sở Mộ có thể đơn giản nghe thấy lời nói của Tiểu Hoàn. Vẻ mặt hắn không thay đổi, nhưng trong lòng lại âm thầm cười khổ. Ăn uống, ở chùa sao?

Vô luận thế nào Sở Mộ cũng thật không ngờ, mình lại được đội danh hiệu đó lên trên đầu.

Được rồi, đoạn thời gian này quả thực hắn ăn uống chùa ở chỗ bọn họ. Hơn nữa Tiểu Hoàn này chẳng qua là một nha hoàn không có tâm kế, lịch duyệt gì. Dùng tâm tính của ám, không đáng bởi vì người như vậy mà cừu thị đối phương.

Bỏ qua nầng, không quan tâm. bất luận người khác đối đãi thế nào, hắn chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được.

- Ta biết rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp. Ngươi lui trước đi.

Lông mày Nạp Lan Phong Hoa giãn ra, nói với trung niên có khuôn mặt phúc hậu kia.

- Vâng, tiểu thư, ta xin cáo lui trước.

Trung niên phúc hậu kia khom mình nói. Sau khi cúi đầu rồi mới quay người rời khỏi đại sảnh. Lúc rời đi còn nhìn qua Sở Mộ một cái.

- Sở huynh, mời vào.

Nạp Lan Phong Hoa cười cười, đứng dậy mời Sở Mộ.

Thị nữ Tiểu Hoàn kia hầm hừ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- dường như Nạp Lan tiểu thư gặp phải chuyện gì phiền phức đúng không? Nếu có chuyện cần ta hỗ trợ, tiểu thư cứ việc mở miệng.

Sở Mộ mỉm cười nói.

- Nếu như thực sự có chuyện cần Sở huynh hỗ trợ, chúng ta nhất định sẽ không từ chối.

Nạp Lan Phong Hoa khẽ cười nói. Nhưng mà Sở Mộ có thể nghe ra đuộc, đối phương chỉ đang ứng phó với câu nói kia của hắn, cũng không có coi là thực.

Con người Sở Mộ chính là như vậy, ngươi không coi trọng ta, ta cũng không cưỡng cầu, hết thảy tùy duyên.

Bất quá hắn ở đây, lâm vào trong trạng thái hôn mê, lại được Nạp Lan Phong Hoa cứu. Sau đó lại ăn chùa, uống chùa ở nơi này. Đây là nhân tình, ngày sau hắn tất phải báo đáp.

- Không biết Sở huynh ở đây có tốt không? Nếu như Sở huynh cần gì, cứ viêc mở miệng.

Nạp Lan Phong Hoa hỏi.

- Rất tốt, bất quá hiện tại có một việc cần phải làm phiền Nạp Lan tiểu thư.

Sở Mộ cười nói.

Thị nữ Tiểu Hoàn trợn trắng mắt, nhịn không được nhỏ giọng thầm nói.

- Thật đúng là biết dựa cột bò lên nha. Da mặt thật dày.

Nạp Lan Phong Hoa lườm Tiểu Hoàn, Sở Mộ thì làm như không nghe thấy. Mà quản gia Nạp Lan Hạc không nói một lời.

- Mời Sở huynh nói.

Nạp Lan Phong Hoa nói.

- Ta muốn tu luyện, nhưng mà không có công pháp thích hợp. Không biết Nạp lan tiểu thư có hay không?

Sở Mộ nói:

- Không cần quá cao cấp, chỉ cần có thể tu luyện tới Khí Hải cảnh là đủ rồi.

Tu luyện tới Khí Hải cảnh, Sở Mộ có thể chuyển tu Thiên Hoang kiếm điển.

- Ngươi... Ngươi sao lại có lòng tham không đáy như vậy chứ?

Nạp Lan Phong Hoa còn chưa nói gì, thị nữ Tiểu Hoàn đã không nhịn được lên tiếng. Lời nói sắc bén giống như kiếm vang lên.

*****

- Tiểu thư nhà chúng ta hảo tâm cứu ngươi một mạng, lại còn thu nhận ngươi, không khiến ngươi tới mức lưu lạc đầu đường xó chợ. Như vậy đã là đại ân đại đức với ngươi rồi. Bây giờ ngươi còn đưa ra yêu cầu quá phận như vậy, còn muốn công pháp tu luyện từ chỗ tiểu thư nhà ta. Ngươi... Ngươi có biết xấu hổ là gì không?

Mà quản gia Nạp Lan Hạc bên cạnh thì hai mắt bắn ra tinh mang lạnh lẽo, rơi vào trên mặt Sở Mộ, phảng phất như hai đạo kiếm quang, muốn đâm thủng Sở Mộ.

Người bình thường, sẽ lập tức phải quỳ xuống. Nhưng mà Sở Mộ lại không thèm để ý, cũng bỏ qua lời nói sắc bén của Tiểu Hoàn, chỉ nhìn Nạp Lan Phong Hoa, nhàn nhạt nói:

- Nạp Lan tiểu thư, ta cũng không có ý ngấp nghé công pháp tu luyện của tiểu thư. Chỉ hi vọng nhận được một món công pháp có thể tu luyện tới Khí Hải cảnh mà thôi. Cho dù là công pháp thấp nhất cũng được. Đương nhiên ta cũng nguyện ý trả một cái giá lớn.

- Không biết Sở huynh vì sao lại muốn có được công pháp tu luyện tới Khí Hải cảnh?

Nạp Lan Phogn Hoa lúc này mới kịp phẩn ứng, có chút tò mò hỏi.

- Có một ít nguyên nhân.

Sở Mộ nói.

- Tiểu thư, rõ ràng ngươi này ăn uống chùa của chúng ta, bây giờ lại còn vọng tưởng muốn có được công pháp. Ta thấy nên đuổi hắn đi thì hơn.

Thị nữ Tiểu Hoàn không nhịn được nói, miệng một khi mở ra, lời nói tuôn ra không dứt, giống như vỡ đê.

- Được rồi.

Nạp Lan Phong Hoa khẽ cau mày, ngắt lời Tiểu Hoàn nói. Ngữ khí có chút không vui, khiến cho Tiểu Hoàn rất là uy khuất.

- Sở huynh, công pháp của Nạp Lan gia ta không thể lấy cho ngươi. Ở chỗ ta cũng không có công pháp có thể tu luyện tới Khí Hải cảnh. Bất quá chỉ có công pháp có thể tu luyện tới Hóa Khí cảnh. Không biết Sở huynh có cần dùng tới hay không?

Nạp Lan Phong Hoa nhìn Sở Mộ rồi hỏi.

Giọng nói, ánh mắt của nàng... rất là chân thành. Sở Mộ có thể đoán được Nạp Lan Phong Hoa nói không sai.

- Hóa Khí cảnh sao?

Sở Mộ hơi suy nghĩ rồi gật đầu nói.

- Cũng được, trước tiên tu luyện tới Hóa Khí cảnh, sau đó lại tìm công pháp tiếp.

Ngữ khí của Sở Mộ vô cùng nhẹ nhõm.

- Hừ, một gia hỏa không có một chút tu vi nào, ngươi cho rằng tu luyện tới Hóa Khí cảnh đơn giản giống như ăn cơm uống nước sao?

Trong lòng Tiểu Hoàn tràn ngập oán khí với Sở Mộ, lần nữa không nhịn được mà thầm nói. Thanh âm vẫn rất nhỏ, chỉ là Sở Mộ vẫn có thể nghe được.

bất quá hắn sẽ không đi giải thích, coi như hiện tại, thực lực của hắn giảm xuống rất nhiều, nhưng mà nếu như thực sự ra tay. Ngay cả Nạp Lan Hạc cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nạp Lan Phong Hoa lấy một quyển sách từ trong oản luân không gian ra. Lại bảo Tiểu Hoàn đưa cho Sở Mộ. Tiểu Hoàn cho dù không vui cũng chỉ có dựa theo ý của tiểu thư mà làm việc. Lúc đưa cho Sở Mộ còn hừ một tiếng, hung hăng trừng mắt với Sở Mộ một phen.

Sở Mộ tùy ý liếc nhìn quyển sách.

- Đa tạ Nạp Lan tiểu thư, lời cảm tạ ta không nói nhiều.

- Sở huynh đi thong thả.

Nạp Lan Phong Hoa nói. Lúc này Sở Mộ đang quay người rời đi.

- Tiểu thư, người thực sự quá thiện lương, loại người như hắn...

Sở Mộ vừa đi, Tiểu Hoàn lại nhịn không được mà lên tiếng.

- Được rồi, chuyện này cũng không coi vào đâu.

Nạp Lan Phong Hoa ngắt lời Tiểu Hoàn, nói.

- Tiểu thư.

Nạp Lan Hạc từ đầu không có mở miệng nói chuyện, lúc này mở miệng, lập tức khiến cho Nạp Lan Phong Hoa và Tiểu Hoàn chú ý.

- Người này không đơn giản.

- Hạc bá, người nhìn ra được gì sao?

Nạp Lan Phong Hoa hỏi.

Nạp Lan Hạc lắc đầu, trong mắt có chút nghi hoặc.

- Nhìn không ra, tuổi tác người này tựa hồ chỉ hai mươi mấy tuổi. Nhưng mà tâm thái hắn thong dong, không phải là thứ mà người bình thường có thể có được. Giống như là những người từng trải qua mưa gió, sinh tử, trắc trở. Mặt khác, lai lịch của hắn chúng ta cũng không biết. Một chút tu vi không có nhưng lại khí độ phi phàm, như mây trôi nước chảy. Hiển nhiên xuất thân không tầm thường.

- Mặc khác, đối mặt với ánh mắt của ta, hắn có thể bảo trì trấn định. Định lực và tâm tính như vậy, cũng là thứ mà thanh niên khác không có được.

Nạp Lan Hạc nói.

- Tổng hợp lại những điều này. Sở Mộ này không phải là người bình thường. Tiểu thư làm vậy rất đúng.

Thị nữ Tiểu Hoàn có chút không phục, nhưng mà cũng không dám mở miệng nữa. Nạp Lan Hạc là một trong những cao thủ của Nạp Lan gia tộc. Lời hắn nói ra rất có sức thuyết phục.

- Chẳng qua ta chỉ tiện tay mà thôi.

Nạp Lan Phong Hoa mỉm cười nói.

Về phần Sở Mộ thì mang theo quyển sách Nạp Lan Phong Hoa đưa cho hắn, trở lại căn phòng nhỏ của mình. Bắt đầu đọc sách.

Đại Hoang kiếm khí quyết, nghe tên dường như không tệ. Trên thực tế, chỉ là một môn công pháp Hoàng Cấp cực phẩm bỏ đi. Có thể tu luyện tới Hóa Khí cảnh tiểu thành.

Loại công pháp cấp độ này, đối với Sở Mộ mà nói, quá đơn giản. Chỉ xem một lần đã hoàn toàn nắm giữ, hoàn toàn hiểu rõ ảo diệu bên trong. Hơn nữa chỉ tốn một chút thời gian, hơi nghiên cứu một chút. Sở Mộ đã biết rõ nên tu luyện thế nào. Hơn nữa còn dùng thời gian hai ngày cải tiến Đại Hoang Kiếm khí quyết. Khiến cho Đại Hoang kiếm khí quyết có thể tu luyện tới Hóa Khí cảnh viên mãn.

Sở Mộ phỏng đoná, tu luyện tới Hóa Khí cảnh viên mãn cũng cần một ít thời gian. Bởi vậy hắn định làm chắc chắn một chút, củng cố căn cơ cho chắc.

Mỗi ngyaf hắn đều rút ra hai thời thần tu luyện Đại Hoang kiếm khí quyết. Tu luyện kiếm thuật và khống chế lực lượng... Sau đó lại nghiên cứu phong cấm.

Hệ thống phong cấm phòng ngự và hệ thống phong cấm phản kích đều đạt tới cấp độ Đại Tông sư nhập môn. Trong thời gian ngắn muốn tiến bộ rất khó. Cho nên Sở Mộ bắt đầu nghiên cứu phong cấm công kích.

Hắn thu được truyền thừa phong cấm, dùng phong cấm hệ công kích và phòng ngự, lại thêm phản kích làm chủ. Hệ trói buộc và phụ trợ ít động tới.

Đạo của Phong cấm, trụ cột là tương thông, bởi vậy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Sở Mộ đã nghiên cứu phong cấm công kích hệ tới trình độ nhập môn, dần dần tiến sâu hơn.

Nhoáng một cái Sở Mộ đã đi vào trong Thiên Hoang giới được một tháng, tu vi kiếm khí của hắn cũng đạt tới Kiếm Khí cảnh thập đoạn đỉnh phong. Hơn nữa kiếm khí hoang hệ vô cùng tinh thuần, trụ cột vững chắc tới mức khiến cho người ta khiếp sợ.

Nếu như bị người ta biết rõ loại tốc độ tu luyện này, hắn tuyệt đối sẽ trở thành tiêu điểm.

Bất quá tinh thần ý niệm của Sở Mộ tuyệt đối mạnh mẽ, chỉ đơn giản đã che dấu đi kiếm khí chấn động của mình. Cho dù là Nạp Lan Hạc cũng không có cách nào cảm nhận được mảy may.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)