Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0102

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0102: Đại lực thạch viên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!
Lưu ý! Chương này chỉ là bản dạng hình ảnh (hoặc có một phần là hình ảnh), nếu độc giả có nhã ý muốn đánh máy phần hình ảnh, xin liên lạc tới hòm thư truyenkiemhiep.com.vn@gmail.com!
(Vui lòng bật chế độ xem ảnh của trình duyệt nếu bạn không thấy được chương)


Lí Dật, Vũ Văn Minh Hoá và Vương Đình Hạo, ba người này Lý Đông đều biết, Thanh Phong Động Kiếm Bia kia Lý Đông hắn cũng biết. Thực tế thì tam đại kiếm phái trên núi Thanh Lan, mỗi một phái đều có những bí mật riêng khi tạo dựng môn phái ở đây. Chẳng hạn như Thanh Phong Động Kiếm Bia kia, trong Thanh Lan kiếm phái cũng có một nơi giống như vậy. Những thứ này đều được xem là những bí mật công khai của tam đại môn phái.

- Tốt! Những tin tức ngươi cung cấp, đối với ta cũng có chút giá trị. Như vậy thì ta cũng có thể tạm thời tha mạng cho ngươi.

Lý Động nhẹ gật gật đầu nói, tuy nhiên ánh mắt hắn lại như hai mũi kiếm bén nhọn nhìn thẳng mắt Văn Nhân giống như muốn nhìn xuyên cả tâm1thần vậy

- Tuy nhiên, ngươi đừng giở trò bịp bợm lừa gạt bọn ta. Phải cam đoan chân thành hợp tác vơi bọn ta. Nếu không, ta sẽ cho ngươi biết kiếm của ta bén như thế nào!

- Sư huynh yên tâm, Văn Nhân ta trước giờ luôn giữ chữ tín.

Mặt dù trong lòng rất phẫn hận, nhưng ngoài mặt Văn Nhân vẫn giả bộ tươi cười đối đáp lại.

- Bọn ta không phải là sư huynh của ngươi. Nhớ kĩ: bọn ta là đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái, còn ngươi là đệ tử tinh anh của Thanh Phong kiếm phái, ngươi so với chúng ta không phải là nhân vật cùng cấp bậc!

Tên đệ tử tinh anh Cửu Đoạn hậu kì nãy giờ không lên tiếng của Thanh Lan kiếm phái đột nhiên lên tiếng với giọng điệu vô cùng khinh thường Văn Nhân.

- Hơn4nữa, loại người ngay cả sư môn cũng dám phản bội như ngươi, bọn ta cho ngươi đồng hành cùng bọn ta đã là ơn huệ lớn cho ngươi rồi!

Sắc mặt Văn Nhân trầm hẳn xuống, sát cơ trong lòng sôi trào, lửa giận bừng bừng, chỉ hận không thể lập tức rút kiếm ra chém chết hai tên khốn nạn trước mắt này.

- Sao hả? Ngươi không phục? Vậy ngươi cứ việc rút kiếm của ngươi ra! Ta cam đoan, chỉ cần ngươi chạm vào kiếm của ngươi, ta sẽ biến ngươi thành một cỗ thi thể ngay lập tức.

Tên đệ tử tinh anh kia của Thanh Lan kiếm phái trừng mắt lên, lạnh lùng nói với Văn Nhân.

- Ha ha, các hạ đừng đùa.

Văn Nhân mạnh mẽ đề nộ khí trong lòng xuống, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

- Tốt, đừng2nói nhảm nữa! Bây giờ lập tức đi tìm Sở Mộ. Ta không muốn mất thời gian nữa.

Lý Đông có chút không kiên nhẫn, lạnh lùng nói. Trong ánh mắt hắn, sát khí như ẩn như hiện.

- Cứu mạng a.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết làm kinh động bốn phía, xuyên phá bầu trời truyền tới, rơi vào trong tai Sở Mộ.

- Rống.

Ngay sau đó là một tiếng rống lớn, cực kỳ tàn bạo vang lên, tiếng rống lớn này giống như là sấm sét nổ vang, cuồn cuộn không thôi.

Tiếng kêu thảm thiết giống như là một con vịt bị vặt cổ, đột nhiên im bặt, chung quanh trở nên tĩnh lặng, chỉ có tiếng rống đứt quãng, còn có tiếng vang rất nhỏ truyền tới.

Hai mắt Sở Mộ sáng ngời, lợi hại bức người, nhìn về phía thanh âm truyền tới. Phía trước là một cánh rừng nhỏ1thưa thớt.

- Là hung thú, có lẽ là hung thú thực lực cường đại.

Sở Mộ âm thầm vui vẻ nói.

Trong Thanh Lan hư cảnh, chỗ có hung thú cường đại bình thường đều có bảo vật khác.

Ít nhất trước đó Hôi Nham lang đã nghiệm chứng điểm này.

Thân ảnh lóe lên, sử dụng thân pháp, Sở Mộ nhanh chóng nhảy vào trong khu rừng nhỏ, hóa thành một đạo quang ảnh màu xanh, nhanh chóng chạy đi.

Khu rừng nhỏ này cũng không lớn, sau đó, cách Sở Mộ mười trượng là một vách núi, Sở Mộ còn nhìn thấy bên trên vách núi chừng năm trượng có một cửa động tối đen như mực.

- Rống.

Lại là một tiếng rống cực lớn truyền tới, nhanh chóng tới gần, mặt đất run rẩy chấn động, Sở Mộ vội vàng nhìn lại, lập nhìn thấy cách đó không xa có một đạo thân ảnh2to lớn, cường tráng đang chạy như điên tới.

Đạo thân ảnh cao lớn, cường tráng này quả thực gióng như một ngọn núi nhỏ di động đang chạy tới, làm cho mặt đất không ngừng chấn động. Nó có làn da màu xám, bộ lông cũng là màu xám, rất ngắn, trên người có từng khối cơ bắp nhô lên, cực kỳ rõ ràng, giống như là nham thạch vậy.

Hai mắt có vẻ hung tàn, hai tay tráng kiện không ngừng chống đỡ thân thể chạy như điên trên mặt đất. Chỉ là hai tay lúc này dính đầy máu tươi, bộ lông cũng có vết máu tươi, khí tức tàn bạo giống như thủy triều cuồn cuộn kéo tới, còn mang theo một mùi tanh tưởi.

Sắc mặt Sở Mộ hơi đổi.

- Đại Lực thạch viên.

Sở Mộ khẽ hô một câu.

Đại Lực thạch viên, hung thú cao cấp. Thực lực tương7đương với Kiếm giả thập đoạn sơ kỳ, bộ lông cứng cỏi, da cứng rắn, dẻo dai, ngay cả Bách Luyện kiếm cũng khó có thể làm thương tổn tới nó. Hơn nữa lực lượng cường đại vô cùng, hai tay có lực lượng khủng bố tới mấy ngàn cân, một khi bị hai tay tráng kiện, khủng bố này bắt lấy, trong nháy mắt sẽ bị xé thành hai nửa.

Kiếm giả thập đoạn sơ kỳ bình thường cũng không nhất định là đối thủ của nó.

Trong lòng Sở Mộ tràn ngập ngưng trọng, ngón tay phải nhẹ nhàng nhúc nhích, hô hấp chậm rãi trở nên kéo dài, kiếm khí vận chuyển, cơ bắp trên thân thể hơi buông lỏng, thoáng chốc đã rút kiếm ra.

Kiếm quang nhìn như một đạo kinh hồng, kiếm khí bao phủ, chém ra hai đạo kiếm khí, xé rách không khí, bắn thẳng về phía Đại Lực thạch viên. Ngay sau đó thân pháp Phong Trung du được thi triển, tạo thành một đường vòng cung, không ngừng vung kiếm.

Miệng hét lớn một tiếng, Đại Lực thạch viên vung cánh tay phải tráng kiện, giống như là đuổi ruồi muỗi, phanh phanh hai cái, hai đạo kiếm khí bị nghiền nát rồi tiêu tán. Mà trên cánh tay Đại Lực thạch viên chỉ có một ít lông bị đứt rời mà thôi, trên làn da màu xám chỉ có dấu vết nhàn nhạt.

Đã sớm dự đoán từ trước cho nên Sở Mộ không có kinh ngạc chút nào. Thân ảnh giống như một cơn gió xuất hiện bên trái Đại Lực thạch viên. Ngụy Thanh Phong kiếm ngưng tụ kiếm khí cửu đoạn sơ kỳ, giống như là trăng tàn, cuối kỳ, cuối tháng, chém ra.

Bộ da của Đại Lực thạch viên vô cùng mềm mại, dẻo dai, hơn nữa lực lượng lại cường đại vô cùng, tốc độ phản ứng lúc này hơi chậm chút, lập tức bị một kiếm của Sở Mộ cắt vào trên cánh tay trái, xoẹt một tiếng, máu tươi chảy ra.

Rống.... Rống.

Đại Lực thạch viên có chỉ số thông minh đơn giản, khiến cho nó cảm thấy, sinh vật nhỏ bé cầm vật trong tay kia căn bản không thể nào xúc phạm tới nó. Nhưng thật không ngờ, sinh vật này lại khác với những sinh vật nhỏ bé trước đó nó tiếp xúc, không ngờ thoáng cái khiến cho nó bị thương.

Hai mắt Đại Lực thạch viên tỏa ra huyết quang, nổi giận vô cùng, bỏ qua việc cánh tay trái đang bị thương, hai tay tráng kiện hung hăng chụp tới, ý định bắt lấy Sở Mộ, xé rách làm đôi.

Cánh tay tráng kiện mang theo khí lưu mạnh mẽ, Sở Mộ thi triển thân pháp Phong Trung du, thuận thế né tránh, lại vung tay chém một kiếm ra.

Xoẹt một tiếng, da trước ngược Đại Lực thạch viên bị xé rách, máu tươi phun ra.

- Hay cho bộ da cứng rắn.

Sở Mộ âm thầm kinh hãi, dưới tính huống dùng Ngụy Thanh Phong kiếm sắc bén, hơn nữa lại thêm kiếm khí phụ thể, lúc chém vào bộ da Đại Lực thạch viên cũng có cảm giác tay tê rần. Có thể tưởng tượng ra được, cảnh ngộ của đám người cầm Bách Luyện kiếm trong tay lúc gặp Đại Lực thạch viên này sẽ khổ cực cỡ nào.

*****

Kiemdaodocthan149.png

- Thú lực hộ thể?

Sở Mộ hô nhỏ một tiếng.

Kiếm giả cửu đoạn bình thường, hung thú cao cấp cũng có thể đem thú lực kích phát ra ngoài thân thể, tạo thành vòng phòng ngự.

Hơn nữa thú lực của hung thú so với kiếm khí của Kiếm giả càng thêm cuồng bạo.

Sau khi Đại Lực thạch viên kích phát thú lực, cũng không có thu liễm, ngược lại còn vận chuyển thú lực tới hai tay. Hai mắt Sở Mộ vô cùng lợi hại cho nên có thể nhìn thấy rõ ràng. Thú lực trên người Đại Lực thạch viên đang nhanh chóng đổ về phía hai tay nó.

Cảnh tượng này khiến cho tim trong lòng Sở Mộ giật thót một cái, một loại cảm giác nguy hiểm đột nhiên ào ra khiến cho hắn vội vàng bay ngược lại.

Nói thì chậm mà diễn biến cực nhanh, Đại Lực thạch viên lần nữa rống lớn một tiếng, hai nắm đấm giống như cự chùy vừa thô vừa to hung hăng đánh về phía trước, đánh về phía mặt đất.

Kình phong rít gào, giống như long trời1lở đất. Phanh một tiếng, mặt đất chân động.

Thú lực cuồng bạo vô cùng lập tức đánh vào trên mặt đất. Trong nháy mắt, phạm vi mặt đất trong vòng mười trượng giống như đều sôi trào lên, kịch liệt chấn động, toàn bộ bị nghiền nát. Hóa thành từng khối nhỏ lớn bằng đầu người, ở trong thú lực cuồng bạo giống như từng khỏa đạn pháo đang bay ra khỏi nòng vậy.

Rầm rầm rầm.

- Là thú kỹ.

Sở Mộ kinh hãi, bất đắc dĩ nhanh chóng đề cao tốc độ. Hắn cũng chỉ rời khỏi phạm vi chừng năm trượng, căn bản khó có thể rời khỏi phạm vi mười trượng.

Hắn lập tức vận chuyển km thành khải giáp bao trùm toàn thân.

Thoáng chốc, Sở Mộ cảm thấy từng khối đất cứng rắn đang mạnh mẽ oanh kích vào trên kiếm khí hộ giáp của hắn, lực lượng cực lớn trùng kích khiến cho thân thể hắn không nằm trong sự khống chế mà liên tục bay lên trên không trung.

Thanh âm răng rắc vang lên giống như là thủy tinh bị nghiền nát.

Kiếm khí hộ4giáp dưới lực lượng trùng kích mạnh mẽ cũng bị phá ra, những miếng đất cứng rắn cũng vì vậy mà bị nghiền nát. Nhưng mà vẫn có một bộ phận oanh kích vào trên hộ thể Vô Ảnh kiếm khí của Sở Mộ, làm cho hộ thể kiếm khí chấn động rồi tiêu tán.

Sở Mộ thoáng cái bay lên cao hơn chục thước, khí huyết toàn thân chấn động, chỗ bị đánh trúng truyền ra cảm giác đau đớn từn gđợt, giống như xương cốt đều bị đứt gãy vậy.

Đề khí khinh thân, miễn cưỡng thi triển thân pháp Phong Trung du, nhanh chóng bay ngược về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Đại Lực thạch viên.

Sau thú kỹ, mặt đất phạm vi mười thước bị nghiền nát vô số, cảnh hoang tàn khắp nơi, nhìn thấy mà giật mình.

Đại Lực thạch viên ngửa mặt lên trời đứng thẳng, hai tay tráng kiện vung vẩy, hai nắm đấm cực lớn không ngừng đánh vào trên ngực mình, phát ra tiếng bộp bộp giống như là nổi trống, miệng còn ô ô rống lên vài tiếng.

Trí2tuệ của nó vô cùng đơn giản, lúc này nó cảm thấy kẻ yếu đuối này sau khi thừa nhận thú kỹ của mình tuyệt đối không thể nào còn sống sót, cho nên nó thắng lợi, nó thắng. Có lẽ nó nên hoan hô, ăn mừng chút, ngay cả vết thương trên người cũng không cần phải quan tâm.

Sở Mộ đáp xuống vị trí cách đó chừng hai mươi thước, khí huyết chấn động còn chưa ngừng lại, toàn thân không thoải mái, hắn cố nén loại cảm giác không thoải mái này, vội vàng thi triển thân pháp nhanh chóng lui về phía sau, trực tiếp kéo giãn khoảng cách thêm mười thước.

Vẻ mặt có chút tái nhợt, một kích thú kỹ của Đại Lực thạch viên uy lực thực sự quá cường hãn, đổi thành một Kiếm giả cửu đoạn khác, chỉ đơn thuần kiếm khí hộ giáp bảo hộ bản thân, sau thú kỹ cho dù không chết thì bản thân tuyệt đối cũng bị trọng thương.

Cũng may Sở Mộ trừ kiếm khí thành giáp ra còn có hai tầng kiếm khí hộ1thể bí pháp bảo hộ, hai loại bảo hộ kết hợp mới tránh cho hắn bị thương. Nhưng mà huyết khí toàn thân chấn động làm cho hắn rất không thoải mái.

Liên tục nắm chặt thời gian điều tức, khí huyết mới bình tĩnh lại, chỗ bị đánh cũng không còn đau nhức nữa. Sở Mộ thở dài một hơi, mí mắt run lên, hai mắt bắn ra tinh mang sắc bén như kiếm.

Kiếm khí bên ngoài phạm vi sáu thước lập tức bị điều động, nhanh chóng hội tụ tới, giống như là từng cơn gió lớn, phát ra tiếng rít làm cho Sở Mộ giống như là cưỡi gió mà đi.

Đại Lực thạch viên cũng phát hiện ra động tĩnh của Sở Mộ, nó dừng hành động mình đang làm lại nhìn sang bên có động tĩnh phát ra. Nó phát hiện sinh linh yếu đuối này không ngờ lại không có chết, cũng không có trọng thương, nhìn qua giống như còn nguyên vẹn, không tổn hao gì khiến cho nó lập tức nổi giận.

Một tiếng rống vang lên, hai cánh tay tráng kiện2của Đại Lực thạch viên chống đỡ mặt đất, nhanh chóng chạy như điên về phía trước, giống như là một cỗ xe bọc thép ầm ầm phóng về phía Sở Mộ, mặt đất không ngừng chấn động.

Ánh mắt Sở Mộ càng thêm sắc bén, kiếm khí ngoài phạm vi sáu thước đều dưới sự khống chế, điều động của hắn, nhanh chóng ngưng tụ lại, bị áp súc, theo bàn tay trái Sở Mộ đặt trên thân kiếm chậm rãi bị kéo ra.

Khoảng cách giữa Đại Lực thạch viên và Sở Mộ có năm mươi mấy thước, cho dù có chạy như điên tới đại khái cũng cần mất ba bốn giây.

Sau hai giây, tay phải Sở Mộ nắm lấy ngụy Thanh Phong kiếm, chậm rãi huy vũ, cả lưỡi kiếm giống như được một màu xanh nhạt bao phủ, giống như là mặt nước chậm rãi ba động, vô cùng hoa lệ.

Thanh âm đông đông không ngừng vang lên, mặt đất đang chấn động, thân ảnh Đại Lực thạch viên nhanh chóng hiện lên trướcm ắt, một cỗ khí tức hung ác, bạo ngược giống7như thủy triều cuồn cuộn kéo tới, khiến cho mái tóc đen của Sở Mộ bay tán loạn, hơn nữa còn có một mùi thối cơ hồ khiến cho Sở Mộ hít thở không thông.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)