← Ch.1050 | Ch.1052 → |
Kiếm vệ qua dẫn đường lại khô khan bỏ lại một câu, sau đó xoay người rời đi. Hắn hoàn toàn không liếc mắt nhìn đám người kia. Không quan tâm đám người kia là thiên tư tuyệt thế, hay cả đời bình thường. Tất cả đều không có liên quan gì với hắn, hắn chỉ là một trong những kiếm vệ ở trong điện trung chuyển này.
Kiếm vệ vừa đi, các Kiếm Vương đều lên đường, tìm kiếm gian nhà trống để ở lại. Bọn họ phải ở chỗ này ít nhất thêm mấy tháng thậm chí hai ba năm.
Sở Mộ tùy ý lựa chọn một gian nhà trống. Bên trong nhà chỉ có một cái giường và một cái bồ đoàn, vô cùng đơn sơ. Hắn tới nơi này không phải để hưởng thụ.
Sở Mộ đối với hoàn cảnh như vậy, hoàn toàn không để ý tới chút nào.
- Nguyên khí thiên địa nồng đậm.
Sở Mộ ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, thử hấp thu nguyên khí thiên địa. Hắn âm thầm kinh ngạc. Nguyên khí thiên địa ở đây không ngờ còn nồng đậm tinh thuần hơn so với đại vực Tây Hổ của thế giới Thái Cổ gấp mười lần. Nói vậy đây không phải là cực hạn. Ở những địa phương khác, nói không chừng sẽ có chỗ có nguyên khí thiên địa càng nồng đậm hơn.
Thảo nào Tần Thiên Dật ại kiến nghị Sở Mộ tiến vào Cổ Thần Giới của chiến trường Thái Cổ, ở chỗ như vậy tu luyện, tốt hơn ở trong thế giới Thái Cổ rất nhiều lần. Cũng khó trách Phó Siêu Trần tuổi không lớn lắm, lại có thể có được tu vi Tạo Hóa nhị trọng thiên.
- Tin tưởng ở bên trong Cổ Thần Giới, tu vi của ta có thể sẽ tăng lên nhanh hơn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Chỉ có điều dưới hoàn cảnh như vậy, tu vi nâng cao không phải là nhiệm vụ thiết yếu. Chủ yếu nhất là nắm giữ lực quy tắc cùng nắm giữ kiếm kỹ. Nếu không tu vi tăng lên, những cái khác lại giảm xuống, sẽ dẫn đến thực lực không cân đối.
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa vang lên. Sở Mộ mở cửa. Đứng ở phía ngoài chính là một Kiếm Vương xa lạ. Hắn đang đứng đó, lộ ra vẻ mặt mỉm cười, nhìn Sở Mộ gật đầu chào hỏi:
- Vị huynh đệ này, chào huynh đệ. Ta là Mã Long Cường, tới nơi này đã một năm. Huynh đệ là mới tới. Đúng lúc ở bên cạnh phòng của ta. Cho nên ta tới làm quen một chút.
- Mã huynh chào huynh, ta là Sở Mộ.
Sở Mộ cũng mỉm cười, nói.
Mới tới đây, Sở Mộ cũng hi vọng có chút hiểu biết đối với điện trung chuyển, Mã Long Cường ở chỗ này đợi một năm, khẳng định biết không ít chuyện về điện trung chuyển.
Mã Long Cường biết ăn nói. Sở Mộ chỉ hỏi thăm có chút, hắn liền một năm một mười nói cho Sở Mộ nghe những gì mình biết được về điện trung chuyển thậm chí về Cổ Thần Giới.
- Cho nên, Sở huynh, nếu như người của Phùng Vạn Lý tới tìm ngươi, ngàn vạn không nên đối đầu. Cứ nộp một khoản nguyên tinh, là có thể bình an vô sự.
Mã Long Cường cuối cùng nói.
Tin tức về điện trung chuyển này, thật ra không nhiều lắm. Nó chính là một nơi cung cấp chỗ ở sinh sống cho các Kiếm Vương lần đầu tiến vào Cổ Thần Giới, có bố trí trận pháp thần kỳ, có thể khiến cho các Kiếm Vương hoàn thiện lực quy tắc của bản thân nhanh hơn, dung nhập trong Cổ Thần Giới nhanh hơn.
Một năm có một nhóm. Mỗi nhóm có ít nhất mấy trăm người, nhiều hơn thì một ngàn người. Mỗi năm một nhóm rời đi một nhóm lưu lại. Đến tận bây giờ, bên trong điện trung chuyển còn có hơn một ngàn Kiếm Vương đang ở.
Ở trong đó, Kiếm Vương tu vi mạnh nhất tên là Phùng Vạn Lý. Kiếm Vương ngũ sao đỉnh phong. Hắn tới đây đã có hai năm, tính tình vô cùng bá đạo, cơ sở thâm hậu. Hắn lấy thực lực mạnh mẽ, thu thập hai người Kiếm Vương ngũ tinh và tám Kiếm Vương tứ tinh khác, bắt đầu yêu cầu các Kiếm Vương khác tiến cống. Nếu không, sẽ bị quấy rầy ức hiếp, khổ không thể tả!
Đối với điều này, các kiếm vệ của điện trung chuyển cũng không để ý tới, trừ khi xuất hiện người chết.
Hiện tại, trong một đám người Phùng Vạn Lý có Kiếm Vương ngũ tinh và ba Kiếm Vương tứ tinh trước sau hoàn thiện lực quy tắc, đã rời khỏi điện trung chuyển. Nhưng thực lực của đám người Phùng Vạn Lý vẫn rất cường đại, ức hiếp các Kiếm Vương cấp thấp. Mã Long Cường là Kiếm Vương tam tinh, cũng một trong những thành viên bị lấn ép, bình thường tức giận mà không dám nói gì.
Bởi vậy, Phùng Vạn Lý được gọi là ác bá của điện trung chuyển.
Trừ chuyện đó ra, đối với những Kiếm Vương có thực lực cường đại hoặc tốc độ hoàn thiện quy tắc hơn người, sẽ có một ít thế lực ném ra cành ô-liu, tiến hành chiêu mộ.
Mã Long Cường giảng giải một phen, khiến Sở Mộ có hiểu biết sâu hơn đối với điện trung chuyển.
Ngoại trừ giảng giải về chuyện của điện trung chuyển ra, Mã Long Cường cũng hỏi thăm Sở Mộ về chuyện của thế giới Thái Cổ. Sở Mộ nói sơ qua những gì mình biết một lần. Hai bên trao đổi qua lại, tốn không ít thời gian.
- Tất cả người mới tới đều nghe đây. Hiện tại, tất cả đến trung tâm điện trung chuyển tập hợp. Một khắc đồng hồ sau không đến, tự gánh chịu lấy hậu quả...
Âm thanh càn rỡ bá đạo vang lên, truyền khắp điện trung chuyển.
- Lại muốn bắt đầu.
Các kiếm vệ trấn thủ điện trung chuyển đều nghe được âm thanh này. Bọn họ lộ ra ý cười. Thậm chí có một phần kiếm vệ cũng lên đường đi tới trung tâm của điện trung chuyển. Đối với bọn họ mà nói, đây là một tiết mục tiêu khiển tương đối không tệ.
- Đi thôi. Sở huynh, ta dẫn huynh đi.
Mã Long Cường lộ ra một nụ cười khổ, nói với Sở Mộ.
Đối với loại chuyện này, Sở Mộ luôn không có hứng thú để ý tới. Có thời gian như vậy, còn không bằng cố gắng tu luyện một chút. Nhưng nghĩ lại, nếu như không đi, những người đó nhất định sẽ tìm tới cửa. Đến lúc đó, cũng là một sự phiền phức. Còn không bằng một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, giải quyết sự tình này cho xong.
Căn cứ vào ý nghĩ như vậy, ở dưới sự hướng dẫn của Mã Long Cường, Sở Mộ liền đi tới trung tâm của điện trung chuyển.
Trung tâm của điện trung chuyển là một mảnh đất trống, rất lớn, có thể đồng thời dung nạp rất nhiều người.
Thời điểm Sở Mộ và Mã Long Cường đến đây, ở đây đã tập trung tới mấy trăm người. Phần lớn là những Kiếm Vương năm ngoái đã đến điện trung chuyển. Mục đích của bọn họ là xem náo nhiệt. Bởi vì bọn họ đã bị vơ vét tài sản. Bây giờ nhìn người khác cũng bị vơ vét tài sản, trong lòng cảm thấy cân bằng hơn một chút.
Phần nhỏ còn lại là Kiếm Vương mới tới. Một ít người đã được thông báo cho biết trước. Bọn họ cảm thấy có thể tiếp nhận được việc nộp lên một ít tài vật, thu được an bình. Một ít người đến đây, lại có mục đích tương đồng với Sở Mộ. Đương nhiên, bọn họ có thực lực đó hay không, lại không biết.
← Ch. 1050 | Ch. 1052 → |