Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1052

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1052: Đánh ngã tất cả
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lục tục có người chạy tới. Sở Mộ cũng thấy ở sát phía ngoài là một đám kiếm vệ của điện trung chuyển mặc bộ khôi giáp, vẻ mặt hài hước nhìn sang nơi đây, chỉ trỏ.

- Sở huynh, huynh xem. Người kia chính là Phùng Vạn Lý.

Mã Long Cường nhỏ giọng nói, ánh mắt lóe lên. Sở Mộ nhìn sang, liền thấy ở vị trí trung tâm có bảy người đang đứng. Một người dẫn đầu toàn thân mặc trường bào rộng màu đen, thân hình cao lớn, vô cùng cường tráng. Đặc trưng lớn nhất chính là chỉ có một mắt. Dưới con mắt bị mù kia còn có một vết sẹo giống như con rết, thoạt nhìn chínhlà hung thần ác sát, tuyệt đối không dễ chọc.

Phùng Vạn Lý một mắt. Con mắt còn lành lặn lóe lên ánh sáng lạnh như băng, vô cùng hung ác. Hắn đưa mắt lướt qua ở trên mặt của mọi người, giống như lưỡi đao xẹt qua, khiến người ta biến sắc. Những Kiếm Vương mới tới tự cảm thấy thực lực không kém, dự định lấy thủ đoạn cứng rắn giải quyết vấn đề, tim đều đập thình thịch. Một người hung ác như vậy, không thể trêu chọc.

Khí tức trên người Phùng Vạn Lý không rõ ràng, không nhìn ra được tu vi như thế nào.

Càng lúc càng nhiều người tập trung đến chỗ trung tâm. Rất nhanh, một khắc đồng hồ đã trôi qua.

- Không phải người mới tới, tất cả đứng qua một bên.

Một Kiếm Vương tứ tinh bên cạnh Phùng Vạn Lý quát lên.

Lập tức có một đám người lui qua một bên. Mã Long Cường cũng không ngoại lệ, lui về phía sau. Đồng thời, Mã Long Cường còn một lần nữa căn dặn Sở Mộ nhất định phải giao nộp một số tài vật, tránh gặp phải phiền phức. Nếu không cho dù tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ, ở chỗ này, quả thật không tính là gì cả.

- Ta nghe nói, lần này có hơn tám trăm năm mươi người mới tới. Nhưng bây giờ đến nơi đây, cũng không đủ 500 người. Xem ra lực uy hiếp của ta vẫn không đủ lớn.

Con mắt còn lại của Phùng Vạn Lý đảo qua gần 500 Kiếm Vương mới tới. Bỗng nhiên hắn mở miệng, âm thanh khô khốc giống như cổ họng chứa mảnh kim loại ma sát. Âm thanh này lọt vào trong tai của mọi người, vô cùng khó chịu, khiến cho bọn họ nhíu mày.

Sau khi nói xong, Phùng Vạn Lý không ngờ nở nụ cười khà khà khà khà, giống như con cú đêm.

- Đại ca, chuyện này giao cho ta xử lý. Ta sẽ để cho bọn họ hiểu thế nào là hậu quả không tới.

Kiếm Vương ngũ tinh đứng bên cạnh Phùng Vạn Lý cất cao giọng nói. Ánh mắt hắn hung ác cũng lướt qua gần 500 người Kiếm Vương mới tới, trên mặt thoáng lộ ra một nụ cười dữ tợn.

- Được.

Phùng Vạn Lý gật đầu.

Kiếm Vương ngũ tinh này liền dẫn theo hai Kiếm Vương tứ tinh rời khỏi nơi này. Lúc rời đi, hắn còn đặc biệt nhìn các Kiếm Vương mới tới vài lần, khiến cho bọn họ thức thời hơn một chút.

- Tuy rằng tướng mạo ta có chút hung ác, nhưng con người ta lại hoàn toàn không hung ác.

Phùng Vạn Lý bỗng nhiên nở nụ cười. Khi hắn cười vết sẹo trên mặt rung lên một cái. Con rết giống như sống lại, thoạt nhìn càng thêm hung thần ác sát.

Những Kiếm Vương đã bị ức hiếp qua, nghe được Phùng Vạn Lý nói vậy, mỗi người đều xem thường.

Không hung ác?

Ở trong lòng bọn họ, Phùng Vạn Lý chính là danh từ thay thế cho cùng hung cực ác. Mặc dù nghĩ như thế, nhưng cũng không có một người nào dám phản bác.

Ngược lại, các kiếm vệ của điện trung chuyển vừa nghe, đều nở nụ cười. Bọn họ đều không sợ Phùng Vạn Lý. Ngược lại, Phùng Vạn Lý nhận được tài phú, còn phải nộp lên một phần cho bọn họ.

Thế giới cá lớn nuốt cá bé, như vậy cũng chẳng có gì là lạ. Chỉ cần không có xảy ra tai nạn chết người, bọn họ ngược lại vui vẻ được nhìn thấy.

- Con người của ta không chỉ có không có hung ác, yêu cầu cũng không cao. Chỉ cần các ngươi, những người đợi ở bên trong điện trung chuyển, nộp lên mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, như vậy là đủ rồi. Nguyên tinh không đủ, cũng có thể sử dụng bảo vật khác để thay thế.

Phùng Vạn Lý cảm thấy ăn chắc được đám Kiếm Vương mới tới này, tự mình nói.

Mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm? Chẳng khác nào một ngàn vạn nguyên tinh thượng phẩm. Vừa nghe, rất nhiều Kiếm Vương lộ ra vẻ mặt đau khổ. Kiếm Vương dám đến Cổ Thần Giới, ít nhiều gì cũng có chút tích góp. Mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, cũng không phải không lấy ra được. Vấn đề chính là đối vứoi không ít Kiếm Vương mà nói, vừa lấy ra mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, chính là thương gân động cốt.

- Nếu như không lấy ra?

Một lúc lâu mới có người hỏi. Nhất thời hắn trở thành tiêu điểm của sự chú ý. Đó là một Kiếm Vương tứ tinh.

- Vấn đề này hỏi rất hay.

Giọng nói của Phùng Vạn Lý đột nhiên vang vọng giống như sấm sét. Chỉ có điều, con mắt của hắn bắn ra tinh quang kinh người, tập trung ở trên mặt của Kiếm Vương tứ tinh kia, giống như muốn ăn thịt hắn:

- Chỉ cần ngươi chứng minh ngươi có thực lực đó.

- Chứng minh như thế nào?

Trong lòng Kiếm Vương tứ tinh này thoáng động, có chút sợ hãi. Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, hắn không khỏi cứng rắn chống đỡ.

- Chứng minh như thế nào? Ha ha ha ha.

Tiếng cười của Phùng Vạn Lý vô cùng càn rỡ:

- Nói cho hắn biết, chứng minh như thế nào.

Hắn vừa dứt lời, một Kiếm Vương tứ tinh phía sau lộ ra nụ cười dữ tợn đi tới. Vẻ mặt hắn đầy hài hước nói:

- Rất đơn giản. Đánh bại ta, sẽ cùng lão đại đánh một trận.

Kiếm Vương tứ tinh này vừa nghe vậy, mặt cũng đen cả lại.

Đánh bại đối phương, hắn thật ra có phần nắm chắc. Hai bên đều là Kiếm Vương tứ tinh. Hơn nữa còn không có cách nào vận dụng lực quy tắc. Thực lực vẫn không có cách nào phát huy ra được tất cả. Nhưng về phần Phùng Vạn Lý này. Nhưng nghe nói là Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong. Hơn nữa bộ dạng vẻ mặt hung thần ác sát như vậy, nhìn thế nào cũng không phải là người tốt.

Ầm

Bỗng nhiên một tiếng động vang lên. Một khí tức dồi dào từ trên người Phùng Vạn Lý bạo phát ra. Sát khí u ám lạnh lẽo giống như dòng nước lũ sau khi vỡ đê, bất ngờ bạo phát trút xuống. sát khí đáng sợ, công kích trên người mọi người ở đó, khiến cho toàn thân bọn họ run lên. Một cảm giác lạnh lẽo từ bên trong thân thể bạo phát ra.

Trong lúc hoảng hốt, bọn họ dường như nghe được oan hồn đau thương. Phùng Vạn Lý này tuyệt đối là nhân vật hai tay dính đầy máu tanh. Có thể thiên phú của hắn không xuất sắc, nhưng cũng là một người hung ác khó chơi.

Đối mặt với khí tức Phùng Vạn Lý bạo phát ra, sắc mặt các Kiếm Vương đều đại biến. Một cảm giác bất lực sâu sắc từ trong lòng dâng lên.

Sở Mộ cũng hết sức kinh ngạc. Bởi vì khí tức Phùng Vạn Lý bạo phát ra, cũng không phải là Tạo Hóa ngũ trọng thiên đỉnh phong, mà là Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ. Nói cách khác trong khoảng thời gian này, tu vi của Phùng Vạn Lý đã đột phá.

*****

- Nếu như trong các ngươi có ai không biết lượng sức mình, muốn thử một lần, ta rất hoan nghênh.

Phùng Vạn Lý càng càn rỡ hơn. Khí tức bạo phát ra, vạn phần kinh người. Trong phạm vi mấy trăm thước bị một mảnh khí tức màu đen đỏ bao phủ.

Đối mặt với Phùng Vạn Lý cường đại như vậy, mọi người ấp úng không dám lên tiếng.

Mười hơi thở sau, Phùng Vạn Lý thu hồi khí tức của mình, trên gương mặt hung ác lộ ra nụ cười dữ tợn. Hắn không nói gì. Hắn cảm thấy, những Kiếm Vương mới tới này chắc hẳn đã hiểu rất rõ, tiếp theo phải nên làm như thế nào.

- Ta thực sự có phần không biết lượng sức mình, muốn thử một chút.

Một giọng nói khe khẽ, giống như ngang trời xuất thế vang lên. Nụ cười dữ tợn trên gương mặt Phùng Vạn Lý chợt cứng đờ. Biểu tình của hắn nhìn vào vô cùng buồn cười. Mấy Kiếm Vương tứ tinh bên cạnh hắn, cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.

Phía xa, các kiếm vệ của điện trung chuyển đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Những Kiếm Vương đã từng bị chèn ép cũng lộ ra vẻ mặt không thể tin tưởng nổi.

Ai cũng thật sự không ngờ được, sau khi Phùng Vạn Lý cho thấy tu vi cường đại của hắn, vẫn còn có người dám đối chọi gay gắt.

Khi mọi người nhìn thấy rõ người nói chuyện, sắc mặt Mã Long Cường thoáng cái đã trắng bệch. Bởi vì hắn và Sở Mộ đã từng tiếp xúc qua. Làm không tốt, hắn sẽ bị liên lụy.

Ở chỗ này đợi đã hơn một năm, Phùng Vạn Lý hung ác thế nào, hắn đã chính mắt nhìn thấy. Nếu nói không sợ chính là giả.

- Ta còn tưởng rằng là ai. Hóa ra là một người mới tu vi tam trọng thiên sơ kỳ. Ngươi rất có dũng khí.

Một Kiếm Vương tứ tinh bên cạnh Phùng Vạn Lý cười lạnh nói. Hắn bước đi về phía Sở Mộ, cũng không rút kiếm, trực tiếp đánh ra một quyền.

Một quyền này liền kèm theo tiếng nổ mãnh liệt, thế lớn lực chìm, có thể dễ dàng đánh nát một khối đá lớn vạn cân. Nếu là bị đánh trúng, kiếm cương hộ thể sẽ bị đánh tan. Thân thể Kiếm Vương bình thường căn bản khó có thể chịu được, nhất định sẽ bị thương.

Sở Mộ lại thản nhiên mỉm cười. Thông qua một quyền của đối phương mang theo khí áp, hắn liền đoán được, khí lực của đối phương chỉ là tiêu chuẩn Kiếm Vương tứ tinh bình thường, không đáng để hắn phải lo ngại. Hắn làm như không thấy, vung cánh tay lên, một quyền theo đó chém ra.

Lặng lẽ không một tiếng động, hoàn toàn không mang theo khói lửa. Một quyền này của Sở Mộ, dường như không ẩn chứa uy lực gì.

Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh. Khi mọi người ở đây cho rằng Sở Mộ sẽ ăn phải vị đắng, hai tay va chạm vào nhau.

Rắc.

Một tiếng động vang lên! Một sóng gợn với mắt thường khó phân biệt được từ vị trí hai tay va chạm khuếch tán ra. Sắc mặt Kiếm Vương tứ tinh chợt đại biến, cánh tay run lên. Có tiếng xương cốt rắc rắc vỡ nát vang lên. Kèm theo đó là một tiếng kêu thê lương thảm thiết của hắn. Toàn thân hắn bay ngược ra, giống như bị thú lớn tinh không húc phải.

Sắc mặt của mọi người đều thay đổi.

Ngoại trừ Sở Mộ, bất kỳ ai cũng thật sự không ngờ được, Kiếm Vương tứ tinh kia sẽ bị đối phương một quyền đập bay. Mặc dù hắn không có dùng kiếm nguyên lực, nhưng dưới tình huống bình thường, khí lực của Kiếm Vương tứ tinh, tuyệt đối cường đại hơn so với Kiếm Vương tam tinh. Cục diện chắc phải ngược lại mới đúng.

- Hóa ra là một Kiếm Vương tu luyện luyện thể thuật.

Không ít người đã kịp phản ứng. Kiếm giả tu luyện luyện thể thuật, cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.

Vừa kịp phản ứng, một Kiếm Vương tứ tinh khác bên cạnh Phùng Vạn Lý đã từng bước tiến về phía trước, mang theo tiếng leng keng bén nhọn. Một tia hàn quang từ trong tay hắn bắn ra. Hắn vung lên chém ra.

Khí tức rét lạnh, một kiếm thiên về lực, dung nhập kiếm ý kiếm nguyên và thân thể lực lượng bạo phát. Hiển nhiên hắn muốn dùng một kiếm này đánh bại Sở Mộ.

Khóe mắt hiện lên một tia tinh quang. Sở Mộ thậm chí không hề rút kiếm ra khỏi vỏ, thân hình lắc lư, tránh một kiếm công kích của đối phương. Hắn lao người lên, một tay nắm chặt lên, lần thứ hai đánh ra một quyền.

Năm đó ở trên địa cầu, vì tập luyện kiếm thuật, Sở Mộ từng tốn một thời gian đi tu luyện quyền thuật. Bởi vì kiếm là khí giới, là cánh tay kéo dài của thân thể. Nếu như không thể rèn luyện thân thể mình đến trình độ khống chế một cách thành thạo, đi tu luyện khí giới, chính là lẫn lộn đầu đuôi, chỉ là lãng phí thời gian.

Ngược lại, nếu như khống chế một cách thành thạo lực lượng thân thể của bản thân, thu phát tùy tâm, lại đi tu luyện khí giới, lại chính là làm ít công to.

Về điểm này, kiếm thuật sư của địa cầu lại không giống với kiếm giả của thế giới này. Bởi vì thế giới này là thế giới kiếm giả. Mỗi người ít nhiều gì cũng có thiên phú về luyện kiếm. Từ khi bắt đầu bước trên con đường tu luyện, tu luyện kiếm thuật, mãi đến khi nắm giữ thân thể.

So sánh giữa hai bên, không thể nghi ngờ, người sau sẽ tốn thời gian dài hơn.

Tuy rằng sau đó Sở Mộ lại chưa từng luyện qua quyền thuật, nhưng đã luyện qua đồng thời đạt được cảnh giới nhất định, đã giống như khắc dấu vết vào trong xương cốt.

Một quyền đánh ra, quỹ tích khó có thể nắm bắt được. Lực chấn địa được phát ra, trong nháy mắt nắm đấm đáng sợ liền đánh nát kiếm cương hộ thể của đối phương. Ngay cả trường bào trên người hắn khi vừa tiếp xúc, trong chớp mắt đã nổ nát vụn. Nội giáp trên người hắn ngăn chặn nắm đấm của Sở Mộ.

Lực chấn địa khủng khiếp, nặng nề đánh vào phía trên nội giáp, bị nội giáp chống đỡ hơn phân nửa. Nhưng lại có một phần xuyên qua nội giáp, đánh vào trên ngực đối phương.

Tiếng rắc rắc vang lên. Xương ngực bị gãy. Toàn thân hắn giống như Kiếm Vương tứ tinh đầu tiên, bị một quyền của Sở Mộ công kích bay ngược ra lại, lướt qua ngoài mấy chục thước, hắn mới rơi xuống đất, cùng một chỗ với Kiếm Vương tứ tinh đầu tiên, giãy dụa.

Cảnh tượng như vậy, lại một nữa khiến mọi người kinh ngạc. Trái tim dường như bị đánh trúng một quyền, bỗng nhiên run lên.

- Không ngờ là Kiếm Vương luyện thể.

Tiếng kêu kinh ngạc vang lên.

Cái gọi là Kiếm Vương luyện thể, là chỉ Kiếm Vương tinh luyện luyện thể thuật. Tu luyện luyện thể thuật không tính là gì cả. Rất nhiều kiếm giả đều có. Vì khiến khí lực của mình càng mạnh mẽ hơn. Nhưng ở Cổ Thần Giới có vài kiếm giả, cũng đều xem trọng kiếm nguyên cùng khí lực. Thật ra lực bình thường so với kiếm giả cùng đẳng cấp luyện khí càng mạnh mẽ hơn. Loại người này chính là kiếm giả luyện thể. Có Tạo Hóa cảnh, đó là trình tự Kiếm Vương luyện thể.

- Kiếm Vương luyện thể thì như thế nào. Ở trước mặt tu vi tuyệt đối chênh lệch, tất cả đều không đáng nhắc tới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)