Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1053

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1053: Kiếm pháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Phùng Vạn Lý cười gằn nói. Trên thân hình cường tráng cao lớn tản ra sát khí lạnh như băng, giống như một tòa băng sơn đánh về phía Sở Mộ. Ngay sau đó, hắn từng bước tiến về phía trước. Không biết từ khi nào trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm lớn toàn thân đen nhánh. Hai tay hắn cầm kiếm, giơ lên thật cao, chém xuống. Giống như muốn một kiếm bổ ra núi cao vậy.

Âm phong gào thét, khí tức màu đen đỏ nhộn nhạo. Một kiếm giống như quỷ thần, xẹt qua ở trong hư không tạo thành một mảnh trăng khuyết màu đỏ sậm, không gì có thể ngăn cản.

Kiếm ý và kiếm nguyên của Kiếm Vương lục tinh, nói rõ uy lực của một kiếm này, vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng mạnh tới mức nào đi nữa, bởi vì không có lực quy tắc, liền không có cách nào hình thành kiếm kỹ, càng không cần nói tới kiếm bí. Một kiếm này ở trong mắt người khác xem ra không tệ, nhưng theo Sở Mộ lại là bình thường.

Hoàn toàn không tỏ ra yếu kém, trong nháy mắt kiếm của Sở Mộ được rút ra khỏi vỏ. Một kiếm chém vút ra.

Luận về uy năng của kiếm nguyên, Sở Mộ có phần thua kém so với Phùng Vạn Lý. Luận cường độ khí lực, lại hơn xa so với đối phương. Còn có lực chấn địa mạnh mẽ kinh người. Luận về uy lực kiếm ý, kiếm ý bất diệt đã ở trên kiếm ý của đối phương. Ba thứ kết hợp lại, kết quả hai kiếm va chạm, hết sức rõ ràng.

Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên. Lực lượng đáng sợ bạo phát. Sắc mặt Phùng Vạn Lý đại biến. Thân thể cường tráng của hắn điên cuồng run rẩy. Không thể kìm chế được, hắn liên tiếp lui về phía sau. Hai tay cầm kiếm cũng run lên. Kiếm trong tay hắn thiếu chút nữa rời khỏi tay bay ra ngoài.

Được lý không buông tha người. Thân hình Sở Mộ bay về phía trước, lần thứ hai chém ra một kiếm. Một kiếm này, trực tiếp đánh bay kiếm Phùng Vạn Lý trong tay, khiến Phùng Vạn Lý bị chém trúng, bay ngược ra. Lực lượng chấn động mạnh mẽ đánh thẳng vào nội tạng hắn. Khí huyết cuồn cuộn. Khóe miệng hắn tràn ra vết máu tươi.

Một kiếm này, cũng khiến cho nội tâm của vô số người phải chấn động, không ngừng sôi trào. Ngay cả những kiếm vệ của điện trung chuyển kiến thức rộng rãi, cũng lộ ra vẻ mặt chấn động, khó có thể tin nổi.

Mọi người dùng sức dụi dụi con mắt, lại trợn trừng nhìn lại. Quả thực là hung thần ác sát Phùng Vạn Lý đang ngã trên mặt đất, khóe miệng tràn ra vết máu. Trên mặt đất bên cạnh còn có một đám hoa máu.

Hoa máu xinh đẹp bắn ra, dường như lắc lư ở trong gió.

Sắc mặt Phùng Vạn Lý vốn đen xì. Lúc này càng đen giống như đáy nồi. Hai tay hắn chống xuống đất nhanh chóng đứng dậy. Một tay bắt một cái. Thanh kiếm lớn màu đen nhánh bị rơi ở bên cạnh, lúc này bay lên, rơi vào trong tay hắn. Hắn trừng mắt nhìn Sở Mộ. Khí thế dồi dào của Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ cuộn trào mãnh liệt, giống như lũ quét bạo phát, lao về phía Sở Mộ.

Thân hình Sở Mộ giống như núi cao, sừng sững không động. Hắn hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.

Kiếm Vương tứ tinh còn đứng bên cạnh Phùng Vạn Lý đều rút kiếm ra, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Bầu không khí nặng nề, không khí như đông cứng lại, vạn phần khẩn trương. Khiến người ta hít thở không thông.

Tay phải Sở Mộ cầm kiếm, chỉ thẳng vào Phùng Vạn Lý, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.

Ở dưới tình huống không có cách nào phát huy ra uy năng của lực quy tắc, không có cách nào vận dụng kiếm kỹ, càng không cần phải nói tới kiếm bí. Chỉ dựa vào kiếm thuật và kiếm nguyên kiếm ý cùng với lực lượng khí lực của bản thân.

Thân hình Phùng Vạn Lý cao lớn cường tráng, đó là trời sinh. Trên thực tế, hắn cũng không tận lực tu luyện luyện thể thuật. Bởi vậy khí lực của hắn đã cường đại hơn so với Kiếm Vương lục tinh bình thường tới mấy phần, sẽ không vượt qua quá nhiều. Trái lại Sở Mộ, tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể, dùng cửu chuyển luyện thân, lại hấp thu long chi lực của hồ Long Nguyên cường hóa, trình độ khí lực cường đại, ngay cả Kiếm Vương cửu tinh bình thường, vẫn không có cách nào sánh bằng.

Hai bên giằng co, làm cho bầu không khí khẩn trương vạn phần. Sau một lát, cổ tay Phùng Vạn Lý vung lên, kéo ra một đóa kiếm hoa màu đen phóng ra, kiếm lớn được đút vào vỏ.

- Ngươi chứng minh được thực lực của ngươi. Có thể không cần nộp nguyên tinh cực phẩm. Trong lúc ngươi đợi ở trong điện trung chuyển, ta cũng sẽ không tìm ngươi gây ra bất cứ phiền phức gì. Hi vọng chúng ta nước sông không phạm nước giếng.

Phùng Vạn Lý nhếch miệng cười. Hắn lau vết máu ở khóe miệng, nhìn Sở Mộ nói.

- Được.

Sở Mộ gật đầu. Ý tứ trong lời nói của Phùng Vạn Lý đã rất rõ ràng. Đó chính là Sở Mộ không cần nộp nguyên tinh cực phẩm. Hắn cũng sẽ không sẽ tìm Sở Mộ gây ra bất cứ phiền phức gì. Trái lại, Sở Mộ cũng không thể nhúng tay vào chuyện của hắn. Nếu không nhất định sẽ tranh đấu tới cá chết lưới rách. Như vậy đối với người nào cũng không có lợi gì.

Sở Mộ không phải người lương thiện. Trong mọi người ở đây, hắn chỉ có chút quen thuộc đối với Mã Long Cường. Tất cả những người khác đều là người xa lạ.

- Còn có hắn.

Sở Mộ chỉ vào Mã Long Cường, nói. Trong nháy mắt Phùng Vạn Lý hiểu rõ ý của Sở Mộ. Thêm một Mã Long Cường cũng không nhiều, bớt một Mã Long Cường cũng không ít, không có ảnh hưởng gì. Phùng Vạn Lý liền gật đầu đáp ứng. Mã Long Cường lộ ra vẻ mặt cảm kích.

Những người khác nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hi vọng Sở Mộ cũng có thể ra mặt vì bọn họ. Thậm chí có người ta nói nguyện ý giao mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm cho Sở Mộ. Đối với điều này, Sở Mộ trực tiếp từ chối. Hắn xoay người rời khỏi đó. Mã Long Cường liền vội vàng xoay người đi theo.

- Thế giới này tôn trọng cường giả. Ở chỗ này thực lực của hắn mạnh mẽ hơn ta, cho nên ta sẽ không gây sự với hắn. Nhưng còn các người... hừ hừ...

Phùng Vạn Lý thu hồi ánh mắt nhìn theo bóng lưng Sở Mộ, đảo qua những Kiếm Vương khác đang ở đây, lạnh lùng nói.

Những người này, không có người nào có thể là đối thủ của Phùng Vạn Lý. Bọn họ tất nhiên vô cùng đau lòng, phải ngoan ngoãn nộp ra mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, .

- Sở huynh, không nghĩ tới huynh lại là Kiếm Vương luyện thể, còn lợi hại như vậy. Ngay cả Phùng Vạn Lý cũng không phải là đối thủ của huynh.

Dọc đường đi, miệng Mã Long Cường giống như súng máy. Sở Mộ biết Kiếm Vương luyện thể là như thế nào. Bởi vì ở trên thế giới Thái Cổ không có cách nói này. Trái lại ở Cổ Thần Giới phân chia càng kỹ càng tỉ mỉ, càng rõ ràng hơn.

- Đúng rồi, Sở huynh, thực sự cảm ơn ngươi. Sau này ta có thể an tâm tu luyện.

Mã Long Cường cuối cùng nói.

*****

- Chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Sở Mộ thản nhiên nói. Hắn biết mình có thể đánh bại Phùng Vạn Lý, hoàn toàn là bởi vì nguyên nhân không có cách nào phát huy ra uy năng của lực quy tắc:

- Hiểu biết của ngươi đối với Cổ Thần Giới, chỉ có vậy thôi sao?

- Bên trong điện trung chuyển có một tòa Tàng Thư Lâu. Bên trong có lượng sách rất phong phú. Không ít sách giới thiệu về Cổ Thần Giới. Nếu như Sở huynh có hứng thú, không bằng đến Tàng Thư Lâu xem một chút.

Mã Long Cường đề nghị. Hắn không thích đọc sách, cho nên không biết được quá nhiều.

- Tàng Thư Lâu.

Sở Mộ nghe vậy, khóe miệng thoáng lộ ra một nụ cười mỉm. Đọc sách loại chuyện này hắn rất có hứng thú. Có thể nâng cao tri thức và kiến thức của bản thân. Cũng có thể hiểu rõ hơn về Cổ Thần Giới. Đúng là nhất cử lưỡng tiện, sao hắn không thích được?

Mã Long Cường vội vàng dẫn theo Sở Mộ đi tới Tàng Thư Lâu. Hắn không có hứng thú đọc sách, liền rời đi trước. Sở Mộ ở lại bên trong Tàng Thư Lâu, cẩn thận xem thư mục, tìm kiếm sách muốn nhìn.

- Cái nhìn toàn diện về Bách tộc ở Cổ Thần Giới.

- Cái nhìn toàn diện về tinh vực Nhân tộc ở Cổ Thần Giới.

Sở Mộ cầm lấy mở ra xem. Không bao lâu hắn đã xem xong hai quyển sách dày. Quyển sách thứ nhất là giới thiệu về Bách tộc ở Cổ Thần Giới. Ngoại trừ Nhân tộc ra, Sở Mộ đã tiếp xúc qua các tộc như Minh Thần tộc Địa Ma tộc Thiên Yêu tộc. Còn có một ít chủng tộc, Sở Mộ vẫn chưa có tiếp xúc qua.

Nói là Bách tộc, thật ra chỉ là một cách xưng hô không rõ ràng. Ví dụ như trong Thiên Yêu tộc lại được phân chia nhỏ ra.

Mà Bách tộc trên thế giới Thái Cổ, thật ra cũng không hoàn chỉnh.

Quyển sách thứ hai lại là giới thiệu về tinh vực Cổ Thần Giới, trong đó chủ yếu là nói về vị trí tinh vực của Nhân tộc.

Nhân tộc tổng cộng có bốn tinh vực lớn: tinh vực Thần Kiếm, tinh vực Thánh Kiếm, tinh vực Ma Kiếm và tinh vực Thiên Kiếm. Trong mỗi tinh vực, lại có rất nhiều tinh hệ. Cái gọi là tinh hệ, chính là chỉ một hằng tinh. Một ít tinh cầu vận chuyển quay xung quanh hằng tinh.

Cánh cửa truyền tống tinh không Kiếm Thần Điện ở đại vực Tây Hổ chính là nối liền với cánh cửa truyền tống tinh không tinh hệ Dạ Tinh ở tinh vực Ma Kiếm. Nói cách khác lúc này Sở Mộ, chính là ở trong tinh hệ Dạ Minh.

Lật xem hết quyển này tới quyển khác. Tinh cầu có sự sống, tinh cầu chết, thú lớn tinh không, hải tặc tinh không v. v. Đó đều là những điều Sở Mộ chưa từng nghe qua. Hắn muốn tìm hiểu từng cái một.

Cuối cùng, Sở Mộ lại cầm một quyển sách lên. Tên của quyển sách này rất đơn giản, là khái quát về kiếm pháp.

- Kiếm pháp...

Sở Mộ âm thầm đọc lại một tiếng, có chút kinh ngạc.

Hắn biết kiếm thuật kiếm kỹ kiếm bí. Cách nói kiếm pháp này là lần đầu tiên hắn tiếp xúc.

Trong lúc mơ hồ, Sở Mộ ý thức được mình đã tiếp xúc được một trình độ mới.

Có lẽ, đây cũng là sự bắt đầu để mình thật sự dung nhập Cổ Thần Giới.

Mở quyển khái quát về kiếm pháp ra, Sở Mộ cẩn thận đọc. Hắn đọc quyển sách này khác với những quyển sách đã đọc lúc trước. Những quyển sách lúc trước, tri thức trong đó ghi lại, hắn không cần cẩn thận tìm hiểu. Xem qua là có thể hiểu rõ. Nhưng đạo lý trong quyển khái quát về kiếm pháp này, hắn không thể liếc mắt xem qua là được.

Những nội dung trong đó đã mở ra một khoảng trời mới cho Sở Mộ. Hắn xem như mê như say, không kìm chế được đắm chìm ở trong đó.

Một quyển sách này vốn rất mỏng. Đại khái dùng nửa khắc đồng hồ là có thể xem xong. Sở Mộ lại dùng tới một canh giờ mới xem xong. Bởi vì hắn xem rất chậm, nhiều lần suy nghĩ tự hỏi.

Sau khi xem xong, Sở Mộ đóng quyển sách lại. Hai mắt hắn nhắm lại, trong đầu nhớ lại nội dung trong sách, bắt đầu tìm hiểu.

Trên quyển khái quát về kiếm pháp có đề cập tới ba loại cách nói kiếm thuật, kiếm kỹ và kiếm bí. Chỉ có điều căn cứ vào những gì sách ghi chép, kiếm thuật là cơ sở. Mỗi kiếm giả lúc vừa mới bắt đầu tu luyện đều sẽ tiếp xúc. Đó là căn cơ. Thật ra, so với kiếm pháp, kiếm kỹ và kiếm bí lại không trọn vẹn.

- Kiếm thuật, là thuật dùng kiếm, là căn cơ. Kiếm kỹ lại là kỹ xảo dùng kiếm và các loại lực lượng, là trộn lẫn các loại lực lượng của bản thân một lần hành động phóng ra ngoài. Về bản chất, vẫn còn là mức độ sơ cấp. Kiếm bí, lại là thăng cấp của kiếm kỹ, là kiếm kỹ cường hóa cùng nâng cao. Xem như là trung cấp, Kiếm pháp, lại là tập hợp của kiếm thuật kiếm kỹ kiếm bí tạo thành.

- Kiếm là kiếm thuật, kiếm kỹ và kiếm bí. Pháp là pháp tắc pháp luật. Kiếm pháp là kiếm pháp, đó là lấy kiếm nhận pháp, lấy pháp ngưng tụ ra kiếm. Pháp độ nghiêm ngặt, kiếm đạo mênh mông.

Theo tìm hiểu, dần dần, Sở Mộ biết được, kiếm pháp là tập trung kiếm thuật kiếm kỹ và kiếm bí mà ra. Nghiêm khắc mà nói, có một tinh thần, một chống đỡ, một chịu lực. Cái chịu lực này, có thể là hư vô cũng có thể là tồn tại. Đối với điểm này, trong lúc nhất thời Sở Mộ không cách nào lý giải được.

- Tinh thần chịu lực?

Đang cầm sách, Sở Mộ rơi vào trầm tư.

Sách Tàng Thư Lâu không thể mang ra ngoài. Sau khi Sở Mộ xem xong quyển sách khái quát về kiếm pháp, hắn liền rời khỏi Tàng Thư Lâu, quay về trong gian nhà của mình.

Hoàn thiện lực quy tắc, thích ứng pháp tắc của Cổ Thần Giới. Đây là một quá trình bị động. Kiếm giả không có cách nào can thiệp được. Bọn chỉ có thể theo thời gian trôi qua, phát sinh từng chút biến hóa một.

Kiếm pháp, hiển nhiên là một mảnh thiên địa mới, một mảnh thiên địa Sở Mộ vừa tiếp xúc, nhưng ngay cả da lông cũng không tìm hiểu ra.

Đợi ở bên trong gian nhà của mình, mỗi ngày mười hai canh giờ, lực quy tắc đều đang chủ động hoàn thiện. Sở Mộ cẩn thận cảm nhận, tốc độ lực quy tắc của bản thân hoàn thiện rất rõ ràng. Có lẽ chưa tới nửa năm là có thể hoàn thành. Đến lúc đó, mình có thể rời khỏi sao trung chuyển, đi tới tinh cầu có sự sống khác, triển khai việc tu hành của mình ở Cổ Thần Giới.

Mà ở trong khoảng thời gian này, bản thân pr cố gắng hết sức tăng cường thực lực. Nhưng trước khi tăng cường thực lực bản thân, mình còn có một chuyện quan trọng hơn phải làm. Đó chính là tìm được con đường đi lên chính xác.

Thời điểm ở thế giới Thái Cổ, mình một lòng muốn tăng cường kiếm kỹ. Sau khi nhìn thấy được kiếm bí, lại hy vọng có thể tiếp xúc hiểu được huyền bí của kiếm bí, không ngừng hoàn thiện con đường kiếm đạo của bản thân. Mà nay, sau khi biết được kiếm pháp, mới hiểu được, bất luận là kiếm kỹ hay kiếm bí, chẳng qua là không trọn vẹn không hoàn chỉnh, là một góc bên trong kiếm pháp.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)