Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1077

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1077: Nửa bước
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Không chết, nhưng cũng bị thương. Thời khắc thân thể hắn dừng lại, Sở Mộ bay người lên. Tay phải giả chộp lấy, tránh một kiếm phản kích của Nghiêm Huy. Hắn nắm chuôi kiếm Ngũ Tương Kiếm, xoay tròn lắc một cái lại rút ra. Tay trái nắm lại nặng nề đánh ở trên ngực của Nghiêm Huy. Lại một kiếm xẹt qua, chém giết.

- Ngươi...

Dù thế nào Nghiêm Huy cũng không nghĩ ra, mình sẽ chết ở dưới kiếm của Sở Mộ như vậy. Hắn trợn trừng hai mắt vẻ mặt không cam lòng, sau đó ngã xuống đất.

Sở Mộ thở hổn hển mấy cái. Trận chiến này thật khó khăn. Chỉ cần có chút vô ý cuối cùng người chết có khả năng chính là mình. Chỉ có điều cuối cùng, là mình thắng.

Không thể không nói, sau khi các loại lực lượng bị áp chế, trong lúc các kiếm giả chém giết, mặc dù không có hoa lệ không có hoành tráng, lại vẫn kinh tâm động phách.

Thực lực Nghiêm Huy rất mạnh. Sở Mộ hi vọng phần thu thập, tàng trữ của hắn phong phú!

Lấy chiếc nhẫn không gian của Nghiêm Huy xuống, cũng lấy cả kiếm của hắn đi. Đó là một thanh thánh kiếm thượng phẩm. Nói cách khác, bản thân Nghiêm Huy là một Kiếm Vương cao cấp.

Nếu như ở bên ngoài Vô Kiếm Luyện Ngục, chống lại Nghiêm Huy, Sở Mộ chỉ có một con đường chết. Ngay cả chạy trốn cũng không thể. Nhưng ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, Nghiêm Huy lại chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.

Sở Mộ không thể không cảm thán.

Cất xong chiến lợi phẩm, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi đó. Không bao lâu, sẽ có ma thú luyện ngục ngửi được mùi máu tươi đến đây. Thi thể của Nghiêm Huy sẽ trở thành thức ăn trong bụng của ma thú luyện ngục, hủy thi diệt tích.

Sở Mộ vừa bay nhanh khỏi đó, bản thân vừa khôi phục thể lực. Liên tục vài lần vận dụng chấn động lực lượng, khiến cho Sở Mộ cảm thấy cơ bắp có cảm giác đau đớn giống như bị xé rách. Hắn biết, đây là bởi vì khí lực của mình không có cách nào chịu được lực lượng chấn động liên tục bạo phát mấy lần.

May là có khống chế, không dùng tới vận dụng lực chấn địa. Bằng không lúc này khí lực căn bản không có cách nào chịu được.

Nếu như lúc này lại gặp phải ma thú luyện ngục, hắn sẽ dữ nhiều lành ít.

bởi vì nhiều lần cùng thánh kiếm thượng phẩm của Nghiêm Huy va chạm, Ngũ Tương Kiếm xuất hiện nhiều lỗ hổng.

Tuy rằng Ngũ Tương Kiếm thuộc cực phẩm trong các thánh kiếm hạ phẩm, luận về mức độ cứng rắn cùng phong quang, không thua gì so với thánh kiếm trung phẩm. Nhưng không có cách nào so sánh được với thánh kiếm thượng phẩm.

Mà đây chỉ so sánh với thánh kiếm thượng phẩm bình thường. Nếu như cực phẩm trong những thánh kiếm thượng phẩm, chỉ sợ Ngũ Tương Kiếm đã sớm bị chặt đứt. Dù sao không có kiếm nguyên phòng hộ.

Sở Mộ không đi men theo con đường lúc tới. Bởi vì trên con đường lúc tới, hắn từng chém giết không ít ma thú luyện ngục, máu và thịt của ma thú tất nhiên sẽ hấp dẫn các ma thú luyện ngục khác tới gần.

Không dám có chút phân tâm nào, Sở Mộ từng bước một đi tới phía trước. Hắn cố gắng hết mức khiến cho bước chân đặt nhẹ, không gây ra bất kỳ động tĩnh gì.

Không thể không nói, vận khí của hắn thật tốt. Khi hắn quay về doanh địa Thiên Kiếm, không ngờ không gặp phải bất kỳ con ma thú luyện ngục nào, cũng không có gặp phải những kiếm giả khác.

Tiến vào doanh địa Thiên Kiếm, Sở Mộ trực tiếp đi tới gian phòng giải phong. Hắn lại một lần nữa giao nộp mười vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, tiến vào bên trong gian phòng giải phong. Sở Mộ không biết, thời điểm hắn vừa đi vào doanh địa Thiên Kiếm tiến thẳng về phía gian phòng giải phong, hắn đã bị người theo dõi.

- Không ngờ hắn lại không chết?

Nghiêm Phong kinh ngạc nhìn Sở Mộ:

- Lẽ nào đại ca không có tìm được hắn? Chắc vậy. Bằng không lấy thực lực của đại ca, tất nhiên có thể giết chết hắn.

Nhưng không biết vì sao, trong lòng Nghiêm Phong có một cảm giác lo sợ, bất an. Một ý niệm xuất hiện. Nhưng hắn lại không muốn thừa nhận.

Bên trong gian phòng giải phong, tất cả lực lượng của Sở Mộlại một lần nữa được khôi phục.

Bản nguyên tương mộc sinh cơ bừng bừng dâng trào ra khắp toàn thân. Chỉ thời gian mấy lần hít thở ngắn ngủi, tất cả thương thế đều khép lại. Sở Mộ lại một lần nữa khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Hắn nhanh chóng lấy ra chiếc nhẫn không gian của Nghiêm Huy. Nghiêm Huy đã chết, dấu vết thần niệm bên trong tự động tiêu tan. Thần niệm của Sở Mộ dễ dàng xông vào trong đó. Nhất thời hắn vui mừng bất ngờ.

Không hổ danh là đệ tử thân truyền của Dạ Minh Kiếm Tông, thế lực cấp chúa tể tinh hệ. Số lượng thu thập, tàng trữ thật sự phong phú. Chỉ riêng về Nguyên Đan hạ phẩm, không ngờ đạt tới hơn một trăm ba mươi vạn. Thậm chí còn có cả Nguyên Đan trung phẩm Sở Mộ chưa từng thấy qua, cũng có tới mười vạn.

Một Nguyên Đan trung phẩm, trên lý thuyết chẳng khác nào mười hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Mười vạn Nguyên Đan trung phẩm, trên lý thuyết giống như là một trăm vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Nhưng rất ít người sẽ cầm Nguyên Đan trung phẩm đi đổi Nguyên Đan hạ phẩm.

Không nói gì khác, chỉ cần là thu hoạch Nguyên Đan, đã khiến Sở Mộ cảm thấy vui mừng bất ngờ. Nghiêm Huy này ở trong số các đệ tử thân truyền của Dạ Minh Kiếm Tông, nhất định không phải là người tầm thường.

Bất kể như thế nào, tất cả tài phú của Nghiêm Huy đều đã biến thành của Sở Mộ.

Ngoại trừ hơn một trăm ba mươi vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm và mười vạn hạt Nguyên Đan trung phẩm ra, Sở Mộ còn chiếm được tám khối tinh nguyên, kích cỡ không khác với khối bản thân hắn đã dùng lúc trước là mấy. Mặt khác còn có một thanh thánh kiếm thượng phẩm.

Sở Mộ rút kiếm ra, phong quang lạnh lẽo, giống như một tia lạnh điện. Không ngờ là cực phẩm trong các thánh kiếm thượng phẩm. Chỉ thấy trên thân kiếm có khắc cổ văn: Tử Điện.

- Kiếm tốt.

Sở Mộ nhìn kỹ một hồi, không nhịn được gật đầu không ngừng.

Đáng tiếc. Bây giờ mình không có khả năng vận dụng được thánh kiếm thượng phẩm. Chỉ có thể tạm thời cất lại. Sau vài hôm nữa, chờ tới lúc mình đột phá đạt được Kiếm Vương cao cấp, liền có thể vận dụng.

Thu hồi thanh kiếm Tử Điện, Sở Mộ lại lấy ra mấy quyển sách lụa. Chất liệu của mấy quyển sách lụa này không tầm thường, nước lửa bất xâm, đao kiếm khó tổn thương. Không ngờ đó chính là võ học.

Có hai quyển là công pháp tu luyện. Hai quyển là kiếm pháp, một quyển lại là bộ pháp.

Sở Mộ không thấy quyển công pháp nào. Bởi vì bản thân hắn tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết. Đó là công pháp Thần cấp. Cho dù ở Cổ Thần Giới, công pháp Thần cấp cũng rất ít.

Hai quyển kiếm pháp này thật ra cũng khiến Sở Mộ vui mừng bất ngờ. Trong đó có một quyển là kiếm pháp Địa cấp hạ giai. Tên của nó là kiếm pháp Vân Khiên Vụ Nhiễu. Một quyển lại là kiếm pháp Địa cấp trung giai, tên là Kinh Lôi Toái Vân.

*****

Kiếm pháp Vân Khiên Vụ Nhiễu liên quan cùng ba loại lực lượng thiên địa phong thuỷ vân. Kiếm pháp Kinh Lôi Toái Vân lại liên quan đến ba loại lực lượng thiên địa phong lôi vân. Trên phương diện ý nghĩa, nghiêm khắc mà nói, Sở Mộ có tư cách tu luyện. Đáng tiếc, áo nghĩa vân của hắn còn không có thành công lột xác trở thành quy tắc vân.

Hiện tại việc cấp bách chính là lĩnh ngộ kiếm lực trước tiên, sau đó lại khiến áo nghĩa Hỏa áo nghĩa Thổ lột xác trở thành lực quy tắc. Lực mây sẽ được đặt ở phía sau. Chỉ có điều Sở Mộ vẫn có thể lật xem, tìm hiểu về hai môn kiếm pháp, tu luyện kiếm chiêu trong đó.

Chỉ là hắn không có cách nào ở lại lâu bên trong gian phòng giải phong. Sở Mộ lập tức thu đồ, nhìn về phía một quyển sách lụa cuối cùng. Một quyển bộ pháp.

Nửa bước!

Hai chữ, nổi ở trên giấy. Đây là môn bộ pháp phẩm cấp đạt tới Địa cấp đỉnh giai!

Phân chia của Cổ Thần Giới đối với công pháp không giống với ở thế giới Thái Cổ, Địa cấp đỉnh giai đã là võ học rất cao.

Môn bộ pháp này có tên là nửa bước, khiến cho Sở Mộ cảm thấy mừng rỡ. Bởi vì hắn đang thiếu một môn bộ pháp.

- Nói vậy đây là bộ pháp được Nghiêm Huy trước đó sử dụng.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Lúc trước đánh một trận, Nghiêm Huy thi triển ra bộ pháp tinh diệu, thiếu chút nữa để cho hắn chạy trốn.

Nếu không phải cuối cùng Sở Mộ bất ngờ đánh ra một chiêu khiến Nghiêm Huy phải buông kiếm, Nghiêm Huy tất nhiên sẽ chạy trốn về doanh địa Thiên Kiếm.

Ngoại trừ Nguyên Đan tinh nguyên và Tử Điện Kiếm cùng với võ học ra, còn có một vài đan dược v. v. Số lượng thu thập, tàng trữ có chút phong phú. Thật sự không tệ.

Hiện tại, mấy thứ này đều biến thành đồ của Sở Mộ.

Đã đến giờ, Sở Mộ cũng rời khỏi gian phòng giải phong. Lần này, hắn g không lập tức rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm, mà giao nộp một vạn Nguyên Đan hạ phẩm, thuê một gian phòng. Đến lúc đó tẩm bổ thêm một chút.

Sau khi tiến vào trong gian nhà, cửa đóng lại, Sở Mộ lấy ra từng tinh nguyên để dùng. Khí tức mát lạnh tràn ngập toàn thân. Thân thể hắn không ngừng được cường hóa. Sau hơn mười hơi thở, cảm giác mát lạnh biến mất. Sở Mộ hoạt động vài cái, chỉ cảm thấy khí lực của mình quả thực được cường hóa, tương đối rõ ràng.

- Tinh nguyên quả nhiên là đồ tốt.

Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn muốn đạt được càng nhiều tinh nguyên, để nâng cao thực lực của bản thân, có sự trợ giúp rất lớn.

Sau đó, hắn liền lấy ra hai quyển kiếm pháp, cẩn thận đọc từng quyển một, tìm hiểu nội dung quan trọng trong đó.

Lực sát thương trực tiếp của kiếm pháp Địa cấp hạ giai Vân Khiên Vụ Nhiễu chỉ thắng được kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai một ít mà thôi. Trọng điểm ở chỗ biến đổi kỳ ảo. Khi thi triển ra, có thể quấy nhiễu được tầm mắt thậm chí thần niệm, khiến người ta giống như đưa thân vào trong mây mù, khó có thể làm ra phán đoán chính xác.

Về phần kiếm pháp Kinh Lôi Toái Vân là kiếm pháp chủ lực sát thương, trọng điểm ở một chữ... nát

Một kiếm vừa ra, thiên vân vỡ nát, lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Sở Mộ chỉ tìm hiểu sơ bộ ra hai nội dung quan trọng của môn kiếm pháp, vẫn chưa đi sâu. Bởi vậy hắn chỉ tốn hai ngày mà thôi. Nếu như muốn hoàn toàn tìm hiểu ra được nội dung quan trọng của hai môn kiếm pháp này, tối thiểu phải tốn thời gian gấp mười lần mới được.

Tốt nhất vẫn là tìm hiểu tu luyện môn bộ pháp kia.

Sở Mộ tạm thời thu hồi hai môn kiếm pháp, lấy ra bộ pháp Địa cấp đỉnh giai. Hai chữ lớn màu bạc nổi ở trên bìa.

Nửa bước!

Sở Mộ mở mặt bìa ra, chỉ thấy trên trang đầu tiên hiện ra quy tắc chung.

Trong một tấc vuông, tiến lui thành thục!

Nhìn như đơn giản bình thản, lại có khí thế hùng hồn.

Trong một tấc vuông, tiến lui thành thục.

Sở Mộ lại mở ra trang thứ hai, xem nội dung chính ở trên đó. Đầu tiên hắn đọc nhanh qua một lượt, sau đó lại lật lại từ đầu. Mỗi chữ mỗi câu đều xem kỹ, từ từ tìm hiểu.

Ngoại trừ chữ viết ra, tất nhiên còn có hình vẽ tương ứng có thể xem. Văn hay tranh đẹp. Người trong bức tranh còn có điểm đỏ đường đỏ dẫn dắt, biểu thị phương thức tuyến đường phát lực v. v, dễ dàng tìm hiểu hơn.

Tiện lợi như vậy, lấy ngộ tính của Sở Mộ, có thể nhanh chóng tìm hiểu ra nội dung quan trọng trong đó.

Sau khi ghi nhớ hết tất cả nội dung của nửa bước, ở bên trong gian nhà này, bàn chân Sở Mộ bước ra, tu luyện lên môn bộ pháp Địa cấp đỉnh giai nửa bước này.

Hắn cũng không biết môn bộ pháp là võ học của Dạ Minh Kiếm Tông, hay võ học do bản thân Nghiêm Huy nhận được. Bất kể nói thế nào, hiện tại Sở Mộ đều đang tu luyện.

Nửa bước thì nửa bước, bước một tấc vuông. Một tấc vuông như thế nào, trong lòng Sở Mộ hiểu rất rõ.

Tuy rằng còn không có luyện thành, nhưng Sở Mộ đã biết, môn bộ pháp nửa bước này, là một môn bộ pháp đặc biệt thực dụng. Tác dụng của nó sẽ không thể hiện trên việc chạy trên đường, mà là thể hiện ở trong chiến đấu.

Giữa một tấc vuông, nhảy nhót xê dịch, trước sau trái phải, né tránh phản kích đều có thể.

Không gian ở bên trong gian phòng này thật ra không lớn. Nếu như tu luyện bộ pháp khác, không gian tất nhiên là không đủ. Nhưng để tu luyện nửa bước, lại có vẻ dư thừa

Sở Mộ ngay trong phạm vi một thước, không ngừng hoạt động hai chân, hoặc trái hoặc phải hoặc trước hoặc sau hoặc tiến hoặc lui. Nửa bước phát lực chủ yếu tập trung ở trên hai chân. Thân thể chỉ có chút phối hợp, cũng không quan trọng.

Hình vẽ tương ứng ở trên uyển sách lụa, ghi rõ tuyến đường cùng điểm yếu đều tập trung ở trên hai chân, có chút phức tạp.

Nếu như kiếm giả bình thường muốn tu luyện nửa bước, chắc chắn phải bỏ ra thời gian tương đối dài mới được. Ví dụ như Nghiêm Huy, tu luyện nửa bước đều phải mất nhiều năm, thậm chí còn chưa đạt được tới tiểu thành.

Đối với Sở Mộ mà nói, nửa bước này lại cực kỳ thích hợp với hắn. Nguyên nhân bởi vì hắn tu luyện lực lượng chấn động, khống chế đối với bắp thịt của bản thân, các kiếm giả khác không có cách nào so sánh. Lại thêm ngộ tính của bản thân mấy chục năm thấm nhuần, sớm đã đạt đến một đỉnh phong một cực hạn.

Dưới sự khống chế có ý thức, bắp chân Sở Mộ hết lần này tới lần khác bị chấn động với tần suất thấp, bước chân tự nhiên lướt về phía trước, tiêu hao một chút thể lực. Càng tu luyện tiếp, Sở Mộ càng cảm nhận được chỗ tinh diệu của môn bộ pháp này. Hắn tin chắc, nếu như có thể luyện môn bộ pháp này đến đại thành, thực lực của bản thân, nhất định sẽ tăng cường lên rất nhiều, thích hợp chiến đấu hơn.

Từ khi bắt đầu tu luyện, Sở Mộ càng lúc càng quen thuộc. Trong lúc tiến lui đều ở bên trong một tấc vuông. Khoảng cách giữa mỗi một bước, hoặc dài một chút hoặc ngắn một điểm, không phải là trường hợp cá biệt...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)