Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1078

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1078: Tự nghĩ ra tấc kiếm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Mộ xuất thân Chấn Thiên Lưu, ngoại trừ kiếm thuật ra, am hiểu nhất, chính là lực chấn động

Nửa bước cùng lực chấn động, có chút liên quan. Đối với các kiếm giả khác mà nói, nhập môn giống như lạch trời. Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, nhập môn dễ dàng vô cùng.

Một vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, thuê nhà mười ngày. Ngoại trừ hai ngày đầu dùng để tìm hiểu hai môn Địa cấp kiếm pháp ra, còn lại tám ngày, hắn đều sử dụng để tu luyện nửa bước.

Sở Mộ có ngộ tính hơn người, khả năng nắm giữ đối với lực lượng chấn động vượt xa vô số người. Liên tục tám ngày khổ luyện, khiến cho Sở Mộ trên trên phương diện nắm giữ đối với nửa bước, đã vượt qua được Nghiêm Huy. Hiện tại cái hắn thiếu chính là áp dụng cho trường hợp thực chiến, sử dụng thực chiến tới kiểm nghiệm thành quả tu luyện.

Rời khỏi căn nhà, đầu tiên Sở Mộ đi tới phòng rèn kiếm, sử dụng nửa ngày tốn một ít Nguyên Đan, sửa chữa lại Ngũ Tương Kiếm. Hắn tính xong xuôi sẽ rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm. Nghiêm Phong ở phía xa nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ. Trong lòng hắn, dự cảm xấu càng lúc càng thêm mãnh liệt. Đã qua mười ngày, ca ca của hắn Nghiêm Huy lại vẫn chưa về. Thật sự có gì đó không ổn.

Ý nghĩ quay cuồng, Nghiêm Phong xoay người rời khỏi.

Mang theo ý nghĩ thử nửa bước, có chút hưng phấn, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm. Hắn lại một lần nữa đi vào trong luyện ngục.

Ngũ giác tăng lên tới cực hạn. Bbốn phía xung quanh có chút gió thổi cỏ lay, tất cả đều bị Sở Mộ cảm giác được.

Tiến sâu vào Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư, đi về phương hướng cánh cửa vòng xoáy tầng thứ năm, Sở Mộ không tận lực tạo ra động tĩnh gì, cũng không có tận lực thu lại tiếng bước chân của mình. Tất cả thuận theo tự nhiên vậy.

Đi tới một hồi, hắn quả nhiên gặp phải hai con ma thú luyện ngục, là hai người sói luyện ngục.

Nếu là trước đây, gặp phải ba người sói luyện ngục ở tầng thứ tư, Sở Mộ nhất định phải tránh. Một đấu một hắn không khiếp sợ. Một đấu hai, rất nguy hiểm. Bởi vì người sói luyện ngục tầng thứ tư càng mạnh mẽ hơn so với người sói luyện ngục tầng thứ ba càng mạnh mẽ.

Nhìn thấy thân hình bọn chúng càng cao lớn và cường tráng cơ bắp hơn, còn có lông u ám với móng vuốt sắc bén, đã biết những người sói luyện ngục này không dễ chọc vào.

Nhưng ma thú luyện ngục càng cường đại, xác suất ngưng tụ tinh nguyên lại càng lớn.

Ở trong các ma thú luyện ngục, ma thú luyện ngục cường đại nhất Sở Mộ gặp được hiện tại chính là người sói luyện ngục.

Người sói luyện ngục có khứu giác vô cùng nhạy bén. Chúng sớm phát hiện ra Sở Mộ. Chúng hú lên một tiếng ngao ô, một trái một phải chạy như điên tới. Khí tức hung thần đánh thẳng tới, khiến cho da đầu Sở Mộ có cảm giác tê dại.

Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Tuy rằng sau khi được chữa trị, không tốt như trước đây, nhưng cũng sẽ không chênh lệch quá lớn. Miễn cưỡng có thể phá rách được lớp da của người sói luyện ngục.

Thời khắc nhìn thấy một cái móng vuốt xé rách trời cao, sẽ xé rách mặt Sở Mộ, nửa người trên của Sở Mộ không có bất kỳ phản ứng nào. Cơ chân rung lên chấn động. Trong nháy mắt lực lượng bạo phát ra. Hắn trượt về phía sau, trong nguy hiểm lại tránh được một đòn lợi trảo.

Cùng lúc đó, lợi trảo của một người sói luyện ngục khác cũng chụp vào bên sườn của Sở Mộ. Nếu như bị chộp trúng, nhất định là kết quả mổ bụng phá bụng.

Nửa bước được thi triển ra, ngay trong phạm vi một tấc tiến lui như thường, trái phải trước sau, không ngừng né tránh sự tấn công của hai người sói luyện ngục. Cứ như vậy, giống như nhảy múa ở trên mũi đao, đi dây trên vách núi, có chút vô ý, chính là một kết quả thê thảm mổ bụng phá bụng, máu và thịt trở thành thức ăn cho người sói luyện ngục.

Sở Mộ hết sức chăm chú, không ngừng thi triển ra nửa bước. Ở trong phạm vi một tấc, hắn né tránh công kích của người sói luyện ngục, thân hình khi thấp xuống khi nghiêng qua một bên. Phối hợp với bộ pháp, kiếm trong tay có đôi khi cũng sẽ tiến hành đón đỡ.

Tám ngày khổ luyện, Sở Mộ đã hoàn toàn nắm giữ phương thức phát lực của nửa bước. Cái hắn thiếu chỉ là thực chiến. Hiện tại, đối mặt với hai người sói luyện ngục, có thể nói là nguy hiểm cực lớn, thật sự không muốn sẽ bị giết chết. Áp lực cực lớn. Áp lực chuyển hóa thành động lực. Sở Mộ không ngừng hiểu sâu hơn đối với nửa bước.

Ngay từ đầu, hắn vẫn phải sử dụng Ngũ Tương Kiếm đón đỡ. Càng về sau, Ngũ Tương Kiếm dần dần để đó không dùng nữa. Chỉ dựa vào nửa bước, hắn có thể cùng đọ sức với hai con người sói luyện ngục.

Bởi vì quanh năm được bản nguyên tương mộc sức sống rèn luyện, thân thể Sở Mộ càng cứng rắn, tốc độ khôi phục thể lực cũng vượt xa so với các kiếm giả khác. Ngay cả khi bị Vô Kiếm Luyện Ngục áp chế lực lượng suy yếu rất nhiều, cũng vẫn thắng được kiếm giả khác.

Còn nữa, Sở Mộ đối với ứng dụng lực lượng chấn động, thần kỳ tới mức đỉnh phong. Hắn tất nhiên biết nên thế nào mới có thể tiết kiệm thể lực thật tốt. Cho nên, hắn mới có thể không ngừng đọ sức cùng hai người sói luyện ngục.

Bất tri bất giác, liền qua mấy canh giờ. Nửa bước của Sở Mộ càng thêm tinh thuần. Hắn cảm giác mấy canh giờ tu luyện này hoàn toàn tiêu hóa phần cô đọng được trong tám ngày qua, đồng thời có tăng lên.

Bất luận hai con người sói luyện ngục tấn công thế nào, đều bị Sở Mộ đón đỡ hoặc né tránh. Chúng vô cùng tức giận. Cơ bắp toàn thân căng lên, tốc độ ra móng càng tăng vọt thêm vài phần. Thỉnh thoảng chúng há mồm ra, tản ra mùi tanh hôi, cắn về phía Sở Mộ.

Răng nhọn sắc bén, nếu như bị cắn trúng, kết quả cũng sẽ hết sức thê thảm. Nhưng Sở Mộ vẫn hết lần này tới lần khác tránh được.

- Đến cực hạn.

Sau vài lần thi triển, Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Hai con người sói đã không có cách nào mang đến cho hắn áp lực lớn hơn nữa. Việc tu luyện nửa bước dừng ở đây. Hắn bắt đầu phản kích.

Dưới sự phối hợp của nửa bước, Sở Mộ thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm. Da của người sói luyện ngục tầng thứ tư vô cùng cứng rắn. Ngũ Tương Kiếm từng bị hao tổn, sau khi được chữa trị, phong quang có phần kém hơn một ít. Thời điểm phá rách lớp da của người sói luyện ngục, có hơi cạn. Vết thương được tạo thành, cũng không có rõ ràng như vậy.

*****

Cũng may nhãn lực Sở Mộ hơn người. Hắn tập trung hỏa lực đối phó một con người sói luyện ngục trước. Từng kiếm từng chiêu đánh vào vết thương, làm cho vết thương không ngừng mở rộng, sâu hơn, tới mức nhìn thấy được tận xương. Máu tươi bắn ra. Cho dù là ma thú luyện ngục có khí lực mạnh mẽ, có thể khống chế cơ bắp co lại, cũng khó mà ngăn cản được máu phun ra tung toé.

Lực sát thương chưa đủ. Cũng may nửa bước huyền diệu kinh người. Không ngừng né tránh, Sở Mộ cuối cùng giết chết một con người sói luyện ngục. Áp lực giảm đi. Một người sói luyện ngục khác ở trong tình trạng bị thương, không ngờ xoay người chạy trốn.

Người sói luyện ngục bạo phát ra tốc độ cực nhanh. Trong lúc nhất thời Sở Mộ không có cách nào đuổi kịp. Cho dù là đuổi kịp hắn cũng sẽ không đuổi theo. Hắn chỉ có thể nhìn người sói luyện ngục này rời đi.

Nửa bước quả thực thần kỳ. Đáng tiếc có giới hạn. Nó chỉ thích hợp né tránh ở trong phạm vi nhỏ. Nếu như dùng cho đi đường, cự ly ngắn tạm được. Bởi vì lực bạo phát cường đại, tốc độ nhanh. Nhưng ở khoảng cách dài, khuyết điểm của nó sẽ hiện ra.

Có lợi có hại, Sở Mộ cũng không có cái gì phải tiếc nuối.

Xé ra thân thể của người sói luyện ngục, hắn tìm được một khối tinh nguyên. Hắn lập tức dùng, hóa tinh nguyên thành cảm giá mát lạnh lan tràn toàn thân. Sau hơn mười hơi thở, cảm giác mát lạnh biến mất. Sở Mộ cảm giác thân thể của mình hình như lại được cường hóa thêm một chút.

Sở Mộ không ngừng tiến sâu vào bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư. Khi tới gần cánh cửa vòng xoáy, dưới kiếm của Sở Mộ đã chém giết hơn mười con ma thú luyện ngục. Một lần hung hiểm nhất là khi đối mặt cùng sáu con ma thú luyện ngục. Trong đó cí một con là người sói luyện ngục.

Cũng may nửa bước của hắn tinh tiến một ít. Hắn bỏ ra vết thương nhẹ, lại thành công chém giết sáu con ma thú luyện ngục.

Giết chết hơn mười con ma thú luyện ngục, cũng chỉ có thu hoạch được ba khối tinh nguyên. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thán trước tỷ lệ xuất hiện tinh nguyên.

Ba khối tinh đều được hắn dùng hết. Khí lực lại được cường hóa một chút. Thể lực có phần tăng cường.

Tinh nguyên loại vật này là do huyết khí tinh hoa của ma thú luyện ngục ngưng tụ. Mỗi khối đều có thể đủ nâng cao khí lực của kiếm giả. Tuy rằng biên độ rất nhỏ, nhưng không có tác dụng phụ. Đồng thời có thể dùng không hạn chế. Hiệu quả cũng sẽ không có hoàn toàn suy yếu.

Đáng tiếc, muốn thu được tinh nguyên cũng không dễ dàng.

Càng đến gần cánh cửa vòng xoáy, ma thú luyện ngục hắn gặp được càng cường đại.

Sở Mộ cảm thấy có chút bất đắc dĩ, Với phong quang của Ngũ Tương Kiếm rất khó tạo thành vết thương nặng cho ma thú luyện ngục. Bình thường đều phải thêm mấy kiếm, công kích cùng một chỗ vết thương, mở rộng làm sâu thêm vết thương, mới có thể chém giết.

Dưới nhiều lần chiến đấu, Sở Mộ bỗng nhiên xuất hiện một ý niệm. Đó chính là ứng dụng nửa bước đến trên kiếm pháp.

Đặc điểm của nửa bước chính là đọ sức ở trong một tấc vuông, trong nháy mắt lực bạo phát ra, hết sức kinh người. Tốc độ so với cực hạn bình thường còn nhanh hơn ra gấp mấy lần.

Nếu như ứng dụng đặc điểm này của nửa bước ở trên kiếm pháp, làm cho mỗi một kiếm trong nháy mắt bạo phát ra uy lực, tăng cường gấp mấy lần. Nói vậy có thể chém giết ma thú luyện ngục tốt hơn.

Ngay cả phong quang của Ngũ Tương Kiếm chưa đủ, nhưng chất liệu lại không tầm thường. Ở dưới lực lượng đủ chống đỡ, đủ để dễ dàng phá rách được lớp da của ma thú luyện ngục.

Có ý nghĩ, Sở Mộ liền đem ra hành động. Hắn bắt đầu trực tiếp tìm hiểu.

Tu luyện nửa bước, cơ chân phát lực là chính. Các điểm phát lực kết hợp lại, dưới sự chấn động, trong nháy mắt bạo phát ra. Nó lại có liên quan tới lực lượng chấn động, lại không phải là lực lượng chấn động. Chắc là một loại vận dụng biến tướng của lực lượng chấn động. Lấy khí lực của Sở Mộ hiện tại, hoàn toàn có thể tiếp nhận được.

Muốn sử dụng nội dung quan trọng của nửa bước ở trên kiếm pháp, bước đầu tiên chính là điểm phát lực phân bố hoà thuận trật tự, từ chân chuyển tới trên cánh tay.

Bởi vì cầm kiếm chính là cánh tay. Xuất kiếm chủ đạo cũng do cánh tay, cho nên muốn tăng cường uy lực của kiếm pháp, liền phải bắt đầu xuống tay từ chỗ này. Dó chính là cánh tay.

Cánh tay không giống với chân khác, phải dùng điểm phát lực đến trên cánh tay, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Sở Mộ vừa đi vừa tìm hiểu, tốt không ít thời gian, mới tìm được manh mối, tiến hành thử.

Sở Mộ dứt khoát không tiến vào cánh cửa vòng xoáy tầng thứ năm. Hắn tiếp tục ở trong Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư tìm kiếm ma thú luyện ngục. Bởi vì muốn thực nghiệm suy nghĩ của riêng mình, cho nên Sở Mộ cố gắng hết mức tránh quần thể với đám ma thú luyện ngục. Nếu như ba bốn con ma thú luyện ngục, liền chém giết trước đến chỉ còn lại có một con, hắn sẽ từ từ đấu, thực nghiệm từng cái, đem điểm phát lực ứng dụng ở trên cánh tay.

Sở Mộ cũng không mong chờ, mình có thể ở trong khoảng thời gian ngắn nắm giữ được. Nếu vậy cũng quá mức đơn giản quá mức nghịch thiên. Dần dần, sau khi làm theo manh mối, điểm phát lực chính xác đầu tiên, cũng bị Sở Mộ nghiên cứu ra được.

Chỉ là một điểm phát lực, cảm giác gia tăng cũng không rõ ràng. Thậm chí có thể nói căn bản cũng không có biên độ tăng trưởng gì. Sở Mộ cũng không nóng nảy. Bởi vì vận dụng chân phát lực một điểm, cũng có không cách nào thi triển ra nửa bước.

Thời điểm Sở Mộ cố gắng nghiên cứu xem phải làm như thế nào mới có thể ứng dụng phương pháp phát lực của nửa bước ở trên cánh tay kiếm pháp, Nghiêm Phong bên kia đã có hành động.

Bên trong luyện ngục, không biết tới năm tháng!

Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư. Một tiếng động vang lên. Kiếm quang kinh người phá không, thẳng tắp đâm ra, phá rách không khí phát ra tiếng nổ mạnh kinh người. Một kiếm phá rác da của ma thú luyện ngục. Mũi kiếm tiến sâu vào bên trong, lắc một cái. Máu tươi phun.

dưới mấy kiếm, con ma thú luyện ngục này chết oan ở dưới kiếm của Sở Mộ.

- Ba điểm phát lực. Tốc độ kiếm tăng nhanh năm thành, lực bạo phát tăng cường ba thành...

Giết chết con ma thú luyện ngục này, Sở Mộ không lập tức lấy tinh nguyên, mà hồi tưởng lại xme mình xuất kiếm tốt hay xấu.

Dưới tình huống bình thường, xuất kiếm, bất luận là đâm hay chém vẫn đâm ngược lên, tất nhiên là khoảng cách xa biên độ lớn, uy lực kia sẽ càng cường đại hơn. Giống như là ra quyền, thu hồi lại đánh ra ngoài, uy lực so với cánh tay hơi uốn lượn đánh ra lại càng cường đại hơn rất nhiều.

*****

Nhưng nếu như nắm giữ phương thức điểm phát lực của nửa bước, cho dù cánh tay hơi uốn lượn đánh ra, uy lực cũng sẽ không kém hơn so với uy lực khi thu hồi đánh ra ngoài. Thậm chí nắm giữ đến mức độ cao thâm có thể vượt qua gấp mấy lần.

Điều này không khỏi làm cho Sở Mộ hồi tưởng lại, trên địa cầu có một loại võ thuật kỹ xảo phát lực, tên là Thốn Kình. Sở Mộ chưa từng tu luyện qua, cũng chưa có tiếp xúc qua. Hắn không biết được rõ ràng Thốn Kình này là phát lực như thế nào. Có lẽ không giống với nghiên cứu của mình bây giờ, nhưng đoán hẳn hiệu quả là tương đồng, trăm sông đổ về một biển.

Nếu như điểm phát lực giống như nửa bước, phân bố rộng ở trên cánh tay, tin tưởng có thể phát ra uy lực kinh người.

Uy lực, do lực lượng và tốc độ quyết định. Lực lượng lớn tốc độ nhanh, uy lực tất nhiên sẽ mạnh hơn.

Sở Mộ không có nhớ rõ, mình rốt cuộc đã chém giết bao nhiêu con ma thú luyện ngục. Phương mới thành công tìm được ba điểm phát lực, đồng thời nối liền lại với nhau, vừa rồi phóng ra uy lực kinh người.

Một kiếm kia xem như là sơ bộ thành công.

- Xuất phát từ nửa bước, liền đặt là tấc kiếm đi.

Sở Mộ lẩm bẩm cười nói.

Tuy đã đặt tên, nhưng tấc kiếm này, nhưng chỉ mới chỉ hình thành quỹ đạo sơ bộ. Tối thiểu cần phân bố nhiêu điểm phát lực trên cánh tay hơn nữa, đến lúc đó một lần hành động nối liền lại, trong nháy mắt phát ra kiếm, uy lực nhất định sẽ mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Trong thời điểm Sở Mộ không ngừng tìm kiếm ma thú luyện ngục để tu luyện kiếm pháp. Đồng thời, một đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông đã xuất hiện ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư tìm kiếm tung tích của Sở Mộ. Chỉ có điều phạm vi Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư không nhỏ. Sở Mộ lại chỉ có một mình. Muốn tìm được hắn, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

- Các vị sư huynh, chính là hắn.

Nghiêm Phong chỉ về phía Sở Mộ hô lớn.

Ngay lập tức, mấy ánh mắt bất thiện xuyên qua hư không, rơi vào trên mặt Sở Mộ.

- Đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, ta hỏi ngươi đã từng gặp qua đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông ta hay chưa?

Người dẫn đầu trong đó trừng mắt quát lạnh, giọng điệu đầy vẻ chất vấn. Sở Mộ lại giống như không nghe được, không để ý chút nào.

Đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông này hình như quá cho mình là đúng.

- Đứng lại. Ta hỏi ngươi, không ngờ ngươi lại dám không trả lời.

Sở Mộ không trả lời, trái lại xoay người muốn rời khỏi đó. Đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông biến sắc. Thân hình bọn họ thoáng động giống như thay hình đổi vị, bao vây Sở Mộ lại.

Bao gồm cả Nghiêm Huy, đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông tổng cộng có bốn người.

- Ba vị sư huynh, chính là hắn lừa bịp tống tiền Diệp Âm sư tỷ hai mươi vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Ca ca ta tìm hắn đòi lại công đạo, hắn lại buông lời ngông cuồng phản bác. Ca ca ta rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm, muốn tìm hắn lý luận một phen. Nhưng bây giờ đã qua một thời gian dài như vậy lại không có tin tức gì.

Nghiêm Phong chỉ vào Sở Mộ, giận dữ hét lên, thật giống như Sở Mộ có tội ác tày trời tới mức nào.

Nghe được Nghiêm Phong nói vậy, Sở Mộ không khỏi thoáng lộ ra một cười lạnh. Đối với sự vô sỉ của Nghiêm Phong, nhận thức của hắn đã có bước tiến mới.

- Ngươi có gặp được Nghiêm Huy sư đệ hay không?

Đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông lại một lần nữa quát hỏi.

- Ta rốt cuộc đã biết vì sao Dạ Minh Kiếm Tông có thể trở thành thế lực cấp chúa tể. Chỉ cần đủ vô sỉ.

Sở Mộ không trả lời vấn đề của đối phương, trái lại thản nhiên nói.

- Tự đâm đầu vào chỗ chết!

- Lại dám sỉ nhục Dạ Minh Kiếm Tông ta.

Những tiếng leng keng vang lên. Hàn quang bắn ra bốn phía. Đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông rút kiếm, chỉ thẳng về phía Sở Mộ.

- Nói, Nghiêm Huy sư đệ đâu?

Đệ tử Dạ Minh Kiếm Tông dẫn đầu ép hỏi.

Sở Mộ không trả lời. Bởi vì không cần phải trả lời. Hắn đang tính toán, phải làm như thế nào mới có thể lấy cái giá nhỏ nhất, chém giết được bốn đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông này.

Nghiêm Phong có thực lực như thế nào, hắn đã biết, không đáng để lo ngại. Mấu chốt là ba người khác. Không biết thực lực bọn họ rốt cuộc như thế nào? Nếu như đều đạt được tiêu chuẩn của Nghiêm Huy kia, hắn muốn giết chết tất cả bọn họ, lại không phải là chuyện đơn giản gì.

Một khi để một người trong đó chạy trốn, chắc chắn sẽ đưa tới những đệ tử Dạ Minh Kiếm Tông khác trả thù. Hậu quả tưởng tượng thôi đã không chịu nổi.

- Bắt lại.

Nhìn thấy Sở Mộ không nói lời nào, người dẫn đầu lập tức hạ lệnh. Ngay lập tức bọn họ xuất kiếm, không chút lưu tình. Bốn kiếm đâm tới, giống như linh xà xuất động, muốn đâm thủng tay chân của Sở Mộ, phế bỏ Sở Mộ.

Cuộc chiến đấu bạo phát. Sở Mộ dừng suy nghĩ một chút, ngay lập tức thi triển ra nửa bước. Trải qua nhiều lần chiến đấu, nửa bước giống như bản năng dung nhập vào bản than. Trong nháy mắt hắn đã né tránh được công kích của đối phương. Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ, phản kích.

- Là nửa bước!

Nghiêm Phong nhận ra bộ pháp của Sở Mộ:

- Anh ta bị ngươi giết.

Thù hận bạo phát, làm cho kiếm của Nghiêm Phong phát ra uy lực đáng sợ hơn. Nhưng hắn không có cách nào công kích được Sở Mộ.

Sau khi xác định sự thực Sở Mộ đã giết chết Nghiêm Huy, đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông càng không lưu tình. Mỗi một kiếm đánh ra đều muốn đưa Sở Mộ vào chỗ chết!

Đối phương muốn giết mình, Sở Mộ tất nhiên sẽ không khách khí. Hắn phản kích không chút lưu tình.

Đâm ra một kiếm, bỗng nhiên bị đón đỡ. Cùng lúc đó, hai kiếm khác một trái một phải đâm tới. Cho thấy sự phối hợp ăn ý của ba kiếm giả.

Nếu như ở dưới tình huống bình thường, đối mặt với cục diện như vậy, Sở Mộ rất có khả năng sẽ bị thương. Nhưng hiện tại hắn đã luyện nửa bước đạt đến gần đại thành. Hắn lại nghiên cứu ra tấc kiếm.

Hắn nhanh chóng né tránh, kiếm không có thu hồi, cứ như vậy điểm về phía trước.

Cánh tay phải chấn động ba chỗ điểm phát lực. Lực lượng xuyên qua, trong nháy mắt bạo phát, làm cho tốc độ một kiếm điểm ra tăng vọt, lực lượng tăng cường.

Đây là một kiếm ngược lại với lẽ thường. Đối phương căn bản không có cách nào đề phòng, trực tiếp bị Sở Mộ điểm trúng mi tâm. Một kiếm phá rách mi tâm, xuyên vào bên trong đầu.

Lực lượng đáng sợ bạo phát, trực tiếp mở rộng vết thương ở mi tâm, chấn động mạnh, đập nát đầu. Kẻ này bị mất mạng tại chỗ.

Chỉ một kiếm này, ngay lập tức giết chết một cao thủ không kém hơn Nghiêm Huy. Sở Mộ lại không có thời gian để xúc động. Bởi vì còn có ba người nữa.

*****

Sở Mộ thi triển ra nửa bước, thuận thế móc một cái. Lúc này, kiếm khí của kiếm giả đã chết kia bắn về phía một kiếm giả khác. Kiếm trong tay vung lên, đâm mạnh ra với khí thế vô cùng hung hãn, mang theo uy lực lớn lao có không có cách nào chống đỡ nổi.

Thật không thể ngờ được, Sở Mộ nhìn như toàn lực đâm ra một kiếm, lại chỉ là hư chiêu. Trên đường đi, thân hình hắn xoay tròn. Nửa bước được thi triển ra. Lực lượng lại một lần nữa bạo phát. Kiếm thay đổi phương hướng, đâm về phía Nghiêm Phong.

Trong lòng Nghiêm Phong đang đầy thù hận toàn lực tấn công Sở Mộ. Hắn không ngờ được điểm này, càng không ngờ được, tốc độ của Sở Mộ sẽ nhanh như vậy. Lúc hắn vừa có phản ứng, lại không kịp né tránh nữa.

Vút.

Đầu của Nghiêm Phong đã bay lên thật cao, hai mắt đầy vẻ kinh ngạc.

Trong khoảng thời gian ngắn bạo phát, liên tiếp giết chết hai đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông, công lao lớn nhất là thuộc về nửa bước và tấc kiếm. Thứ hai, Sở Mộ biết lợi dụng cục diện chiến đấu. Nếu như lúc trước, đối mặt với bốn người này, hắn chỉ có một đường chạy trốn.

Liên tục hai người bị giết, hai đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông còn lại tức giận không kìm chế được. Bọn họ gần như mất lý trí, liều lĩnh, một lòng muốn giết chết Sở Mộ.

Kiếm pháp của bọn họ càng sắc bén càng cuồng bạo, giống như mưa rền gió dữ sóng lớn ngập trời, liên tục không dừng. Bọn họ không giết chết Sở Mộ, quyết không bỏ qua.

Sở Mộ lại thi triển nửa bước. Trong phạm vi một tấc, hắn tiến lui thành thạo, không ngừng né tránh kiếm của đối phương. Ngũ Tương Kiếm tùy thời lưu động. Hắn giở mánh khóe cũ, thuận thế móc lợi kiếm của Nghiêm Phong, bắn ra, lại móc một kiếm khác lên, nắm ở trong tay trái, triển khai song kiếm thuật.

Ngay sau đó, Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm được thi triển toàn lực.

Cho đến tận bây giờ, Sở Mộ tổng cộng dùng ba mươi mấy khối tinh nguyên. Khí lực không ngừng được cường hóa, đã đạt đến tiêu chuẩn Kiếm Vương nhị tinh bình thường. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm ở trong những cuộc chiến đấu không ngừng diễn ra, đã đột phá, đạt tới một hơi thở ba mươi hai kiếm.

Lúc này, dưới toàn lực bạo phát, kiếm quang như gió giống như sấm. Gió gào thét sấm nổ vang. Ba mươi hai kiếm, giống như hóa thành một đạo Phong Lôi, đánh về phía một người trong đó.

Tay trái cầm kiếm thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, một hơi thở mười tám kiếm. Tuy rằng uy lực không bằng Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm, cũng không thể khinh thường. Hắn xông về phía một người khác, lấy một địch hai.

Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm bị chống đỡ. Điều này nằm trong dự đoán của Sở Mộ. Tấc kiếm lại bạo phát. Tốc độ kiếm cực nhanh. Dưới lực lượng đáng sợ, mũi kiếm của Ngũ Tương Kiếm phá rách bảo y của đối phương, đâm vào bên trong trái tim. Hắn dùng lực mạnh ngoáy một cái. Trái tim bị nghiền nát.

Dưới trường hợp không có kiếm nguyên, trái tim càng yếu đuối. Vừa bị vỡ nát, kiếm giả kia ngay lập tức toàn thân co quắp, ngã xuống đất bỏ mình.

Trong thời gian ngắn ngủi, bốn người bao vây tấn công một người, lại chết ba. Đặc biệt khi người thứ ba chết, tiếng kêu thê lương thảm thiết, giống như một chậu nước lạnh hắt lên trên đầu người còn lại. Một hơi lạnh từ lòng bàn chân theo xương cột sống xông thẳng lên đầu. Tức giận trùng thiên trong lòng hắn lúc trước đã tiêu tan vô hình. Suy nghĩ liều mạng chém giết đối phương, giống như sương mù bị gió lớn thổi tan.

Trong mắt hắn hiện lên sự sợ hãi. Trong nháy mắt, hắn phát ra một chiêu kiếm pháp uy lực mạnh mẽ, muốn ép Sở Mộ lui lại phía sau, tạo khoảng cách thoát đi. Nửa bước của Sở Mộ thần kỳ tinh diệu. Song kiếm phối hợp. Sở Mộ không để ý tới kiếm chiêu của đối phương, bản thân xông tới phía trước.

- Dừng tay!

Thấy thế, đệ tử Dạ Minh Kiếm Tông này lập tức hô lớn:

Thần sắc Sở Mộ trầm lạnh, giống như không nghe được. Song kiếm triển khai công kích.

Dưới tình huống một đấu một, trừ khi thực lực đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông này cường thịnh hơn vài phần, bằng không làm sao có thể là đối thủ của Sở Mộ. Ba kiếm, hắn đã bị chém giết.

Sở Mộ tự nhiên là nghe được lời của đối phương nói. Nhưng hắn không tin. Còn nữa, hắn không đến gây sự với Sở Mộ, không có nghĩa là những đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông khác sẽ không tới gây sự. Cho nên, giết chết đối phương mới là lựa chọn tốt nhất.

Sở Mộ nhanh chóng hành động, lấy xuống nhẫn không gian cùng với thánh kiếm của bốn người này. Hắn để thi thể của bọn họ ở lại. Tất nhiên lát nữa sẽ có ma thú luyện ngục tới ăn, thay Sở Mộ hủy thi diệt tích.

Trận chiến này khiến cho Sở Mộ ý thức được, nửa bước cùng tấc kiếm phối hợp, có thể nói là tuyệt diệu. So với thi triển riêng lẻ, uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nếu như có thể kết hợp hoàn mỹ lại, đến lúc đó, nhất định sẽ càng đáng sợ hơn.

Trong đầu hiện lên các loại ý nghĩ, Sở Mộ bỏ chiến lợi phẩm vào bên trong nhẫn không gian của mình, nhanh chóng rời khỏi đó.

Ngũ Tương Kiếm chung quy đã từng bị hao tổn qua. Dù đã được chữa trị, phong quang vẫn kém một chút. Sở Mộ đổi thành một thanh thánh kiếm hạ phẩm. Đó là thanh kiếm Nghiêm Phong sử dụng.

Sở Mộ không biết địa vị của Nghiêm Phong ở bên trong Dạ Minh Kiếm Tông thế nào. Chỉ có điều thánh kiếm hắn sử dụng là hạ phẩm, tu vi tối đa chính là Tạo hóa tam trọng thiên đỉnh phong. Sở Mộ vừa lúc có thể sử dụng được kiếm của hắn.

Thanh kiếm này chủ yếu thể hiện ở trên phương diện phong quang. Đối với tất cả phương diện khác cũng không có biên độ tăng trưởng. Nếu là ở bên ngoài, có lẽ không bằng Ngũ Tương Kiếm. Nhưng ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, so với Ngũ Tương Kiếm lại cao hơn vài phần.

Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Sở Mộ bước vào cánh cửa vòng xoáy, tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ năm.

Mới vừa tiến vào, cảm giác nguy cơ đã hiện ra. Tóc gáy chợt dựng đứng. Sở Mộ không chút nghĩ ngợi, trực tiếp thi triển nửa bước, trong nháy mắt bạo phát, tránh sang bên cạnh. Bên tai xẹt qua một đạo kình phong sắc bén, giống như đại đao chém xuống.

Nửa bước, lại thể hiện ra sự thần diệu của nó.

Né tránh qua một bên, lúc này Sở Mộ mới nhìn thấy rõ mục tiêu tập kích chính mình. Đó là một con ma thú luyện ngục cũng đứng thẳng giống như người sói luyện ngục. Nhưng hình dáng bên ngoài lại giống như là nhân thằn lằn. Quỷ dị chính là, đôi cánh tay không phải lợi trảo, mà là lưỡi dao.

Đao ma luyện ngục!

So với người sói luyện ngục lại càng cường đại hơn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)