Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0116

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0116: Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Kiếm thuật trung giai là Thanh Phong kiếm thuật và Quyển Vân kiếm thuật cùng với Tùy Vân kiếm thuật, kiếm thuật cao giai là Kim Phong kiếm thuật, về phần kiếm kỹ có kiếm kỹ trung giai là Thanh Lang song sát cùng với Thanh Lang khiếu nguyệt, còn có Kinh Vân sát mà hắn tự nghĩ ra, còn có một chiêu siêu giai kiếm kỹ Phong chi tương từ trong phong chi họa truyền thừa ra.

Bất luận là kiếm thuật hay là kiếm kỹ, Sở Mộ đều tổn hao tinh lực đi tu luyện, cho nên Phi Vân kiếm thuật và Nhu Vân kiếm thuật hòa quện vào nhau, giúp hắn sáng tạo ra kiếm kỹ trung giai Kinh Vân sát. Hiện tại Sở Mộ càng muốn đem Quyển Vân kiếm thuật và Tùy Vân kiếm thuật tu thành viên mãn, đem tinh túy của hai môn kiếm thuật này dung nhập vào trong Kinh Vân sát. Một khi hoàn thành uy lực của Kinh Vân sát tự nhiên sẽ tăng lên nhiều. Thậm chí còn có thể vì vậy mà chạm tới cổ chai của kiếm kỹ cao giai cũng không biết chừng.

Về phần Lăng Phong kiếm thuật và Thanh Phong kiếm thuật Sở Mộ đã sớm đạt tới viên mãn, hắn cũng đang suy nghĩ, có nên đem tinh túy của Lăng Phong kiếm thuật dung nhập vào trong Thanh Phong kiếm thuật, tăng uy lực Thanh Phong kiếm thuật lên. Nhưng mà bởi vì hắn đã có siêu giai kiếm kỹ Phong chi tương, hơn nữa còn hiểu rõ lý luận của Phong chi tương, đồng thời còn tạo ra một bản đơn giản hỏa, uy lực vô cùng cường đại, là một đòn sát thủ.

Cho nên Sở Mộ tạm thời buông tha ý định trộn lẫn kiếm thuật phong hệ, dù sao hắn còn cần có thời gian, còn cần phải tu luyện kiếm thuật cao giai Kim Phong kiếm thuật, nhanh chóng hiểu rõ, nắm giữ môn kiếm thuật này, luyện tới cảnh giới đại thành thậm chí là cảnh giới viên mãn, mới có thể đem uy lực bên trong phát huy ra hoàn toàn.

Về phần Thanh Lang kiếm thuật và Thanh Lang song sát cùng với Thanh Lang khiếu nguyệt, ý nghĩ của Sở Mộ là nếu như co thể, vậy thì tiến hành dung hợp, tạo thành một môn kiếm kỹ, uy lực sẽ càng cường đại hơn. Nhưng mà trước mắt đây chỉ là tưởng tượng trên lý luận mà thôi, còn chưa có tiến hành trên thực tế.

Thời gian, Sở Mộ cảm giác mình cần rất nhiều thời gian, hắn chưa từng có lúc nào cảm giác mình cần nhiều thời gian như lúc này, bởi vì chuyện hắn muốn làm thực sự quá nhiều.

Sau nửa tháng, hắn đã hoàn toàn xem hết ba bản điển tịch, hơn nữa cũng giống như lạc ấn, khắc vào trong đầu hắn.

- Hóa ra cái gọi là thánh quả, danh tự này cũng không nhất định, bởi vì nó sinh ra trong Thanh Lan hư cảnh cho nên mới gọi là Thanh Lan thánh quả, nếu như là sinh ra ở hư cảnh khác thì sẽ có cái tên khác. Thánh quả này cũng có phân phẩm cấp, khảo thánh khỏa ta thu nhận được ở giữa thượng phẩm và cực phẩm, cũng có thể nhận định là bán cực phẩm, đối với Kiếm giả tu vi dưới Hóa Khí cảnh cực kỳ hữu dụng.

Khép lại điển tịch, Sở Mộ thầm nói:

- Công hiệu của thánh quả này nếu như chỉ phục dụng mình nó, chỉ có thể tăng lên một phẩn thiên phú tu luyện trong khoảng từ thất phẩm tới thập phẩm. Đối với nhất phẩm đến lục phẩm, lại không có tác dụng gì, hạn chế rất lớn. Nhưng mà tu vi ta vẫn chưa tới Hóa Khí cảnh, thiên phú tu luyện cũng chỉ là cửu phẩm, vừa vặn áp dụng được. Lại đem sừng của Khô Mộc giác mãng nghiền nát, dùng cùng với thánh quả, có thể phát huy tác dụng của thánh quả lên một trình độ mới, có thể tăng thiên phú lên hai phẩm cấp, cũng có thể khiến cho từ thất phẩm tăng lên tới lục phẩm. Quả nhiên là không tầm thường.

Sau khi xem xét điển tịch, Sở Mộ đã hiểu rõ những thứ hắn cần tìm hiểu, ngày đó theo như lời nói của Ngụy Hồng, hắn ta không nói một câu giả dối nào. Hơn nữa Sở Mộ cũng biết ba khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần hắn thu được gọi là linh thạch, căn cứ theo phương pháp phân biệt mà hắn biết được là linh thạch hạ phẩm. Đồng thời Sở Mộ cũng biết, chỉ có Kiếm giả Hóa Khí cảnh mới có thể từ trong linh thạch hấp thu linh khí, nhưng mà hắn lại là khác loại.

- Đã như vậy ta sẽ bắt đầu làm tăng thiên phú tu luyện a.

Sở Mộ chậm rãi đứng lên, nói với Lý Vi một tiếng, lập tức mang Thanh Lan thánh quả và sừng Khô Mộc giác mãng cùng với ba bản điển tịch rời khỏi lầu các, lần nữa đi tới chủ điện.

Đầu tiên hắn tới Tàng thư các trả lại ba bản điển tịch, lại tới lòng luyện dược đem sừng Khô Mộc giác mãng nghiền nát thành bột, sau đó đổ vào nước, Sở Mộ lần nữa đi vào phòng tu luyện, sau khi báo cáo qua, lập tức đi vào.

- Sở Mộ này trước đó không lâu mới dùng tu luyện thất, tại sao nhanh như vậy lại tới dùng tu luyện thất?

Trưởng lão phụ trách tu luyện thất kia vẻ mặt khó hiểu không thôi, âm thầm nói. Dù sao bình thường đệ tử tinh anh đều cực ít tới tu luyện thất.

- Thôi cũng không sao, là đệ nhất nhân đệ tử trẻ tuổi bổn phái, chung quy cũng nên có chỗ đặc thù a.

...

Cánh cửa đá nặng nề của tu luyện thất hạ xuống, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn mềm mại, lấy ra Thanh Lan thánh quả.

Nhắm mắt điều tức, bài trừ tạp niệm, trừ bài trừ tạp niệm còn phải bảo đảm đầu óc thanh tịnh, Sở Mộ nâng chén nước có hòa sừng Khô Mộc giác mãng lên, đổ vào trong miệng, nuốt xuống.

Thứ này không có một chút hương vị nào, nhạt như nước ốc, Sở Mộ cũng không có cẩn thận thưởng thức, hắn cầm lấy Thanh Lan thánh quả ném vào trong miệng, cắn một cái.

Lập tức miệng hắn đầy chất lỏng, vị chua làm cho lông mày Sở Mộ nhăn lại, quả thực loại thánh quả này so với chanh còn chua hơn năm sáu lần, nếu không phải hắn sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ sợ vừa vào miệng đã trực tiếp nhổ ra, lãng phí thánh quả.

Quả thực là bức bách bản thân mình mạnh mẽ nuốt xuống, vị chua này từ thực quản vào trong cơ thể, chua tới mức khiến cho toàn thân Sở Mộ không còn nằm trong sự khống chế của bản thân mà run lên, loại cảm giác này không thể nào nói nên lời, lỗ chân lông toàn thân mở ra, da đầu run lên, nổi da gà.

Chất lỏng kia sau khi tiến vào người Sở Mộ sinh ra biến hóa quỷ dị, đột nhiên hóa thành từng đạo lực lượng kỳ lạ, lực lượng này rất kỳ lạ, khác với linh khí và kiếm khí, bắt đầu lan tràn ra bốn phía thân thể, rót vào trong kinh mạch, xương cốt của Sở Mộ, không ngừng lan tràn ra.

Sở Mộ lập tức sinh ra cảm giác kỳ lạ, loại cảm giác này hoàn toàn bất đồng với vận chuyển kiếm khí, là một loại biến hóa chân chính từ sâu trong thân thể, cảm giác như từ chỗ sâu trong thân thể, từng tế bào bắt đầu thay đổi.

Trong cơ thể có một ít thứ mà bình thường tu luyện cũng không thể chạm tới lúc này nhanh chóng bị động tới, những tạp chất dơ bẩn trong cơ thể bị cỗ lực lượng kỳ lạ này trùng kích, nhanh chóng bị đánh cho nát bấy, thân thể nhanh chóng được cường hóa thêm một bước.

Không có cách nào hình dung được loại cảm giác thần kỳ này, ý thức của Sở Mộ phiêu nhiên bất định, giống như trong lúc mơ hồ đã rời khỏi thân thể, bồng bềnh đung đưa, dường như có thể cảm nhận được rõ ràng thân thể đang sinh ra đủ loại biến hóa. Giống như trong cơ thể có một vũ trụ nhỏ chợt nổ tung, thay đổi liên tục, loại cảm giác này giống như là nửa tỉnh nửa mê, không thực tế.

*****

Cảm giác này giống như trải qua cả thế kỷ, dài dằng dặc, lại giống như vừa mới chỉ trôi qua trong giây lát, chưa được một phút đồng hồ. Sở Mộ chợt tỉnh lại, giống như đã ngủ đủ, tinh thần no đủ, sung túc, đầu óc tỉnh táo dị thường, dường như ngay cả không khí lưu động bốn phía cũng bị Sở Mộ cảm nhận rõ ràng.

Ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể phản ứng giống như thiểm điện, nhẹ nhàng nhảy dựng lên, Sở Mộ lập tức cảm giác thân thể mình nhẹ nhõm trước nay chưa từng có, thực sự giống như thoáng cái mất đi nửa cân nặng tùy ý khẽ động một cái có thể khiến cho thân thể càng thêm tự nhiên, tùy ý.

Nhẹ nhàng đáp xuống đất, vô thanh vô tức, giống như là một cái lông vũ rơi xuống đất.

Nhìn bốn phía, hai mắt Sở Mộ sáng quắc giống như tỏa sáng, trên mặt mang theo tia vui vẻ nhàn nhạt, có vài phần kích động. Tuy rằng hắn không biết bây giờ thiên phú tu luyện của mình rốt cuộc là tăng lên bát phẩm hay là thất phẩm, nhưng mà Sở Mộ lại rất rõ ràng, thiên phú tu luyện của hắn nhất định đã vượt qua cửu phẩm.

Lần nữa ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, bài trừ tạp niệm, trong lòng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hô hấp cũng trở nên kéo dài mà chậm chạp, giống như là biến mất. Sở Mộ nội thị, cẩn thận cảm thụ biến hóa của bản thân, lấy điểm bắt đầu là đan điền, men theo một mảnh kinh mạch dài hẹp, men theo xương cốt, men theo máu tươi, men theo cơ bắp, Sở Mộ thủy chung có cảm giác giống như mình thoát thai hoán cốt vậy.

Đây là một loại biến hóa về chất, một loại biến hóa tiềm ẩn trong người, thông qua vẻ ngoài, căn bản không có cách nào nhìn ra được.

Trong lòng không tự giác khẽ động, trong đầu tự nhiên hiện lên một đạo linh quang, thuần túy là một loại bản năng xuất phát từ trong đầu. Thượng nguyên kiếm khí từ trong đan điền không ngờ lại tự nhiên vận chuyển ra khỏi đan điền, men theo từ kinh mạch thay đổi kinh mạch rồi vận chuyển ngược lại.

Lập tức Sở Mộ nhạy cảm phát hiện ra được, tốc độ vận chuyển của kiếm khí tối thiểu tăng lên gấp đôi, cũng có thể nói là, hiện tại thời gian cần để vận chuyển một đại chu thiên của hắn so với trước đó tiết kiệm được một nửa.

Không bao lâu, một đại chu thiên vận chuyển hoàn tất, đại chu thiên thứ hai tiếp tục vận chuyển, không có ngừng lại.

Hiện tại Sở Mộ đủ khả năng vận chuyển đại chu thiên, ba mươi mấy đại chu thiên, từng đại chu thiên không ngừng vận chuyển. Không bao lâu sau, Sở Mộ vận chuyển hết ba mươi đại chu thiên, kiếm khí men theo kinh mạch trở lại trong đan điền, Sở Mộ đang muốn thu công thì bỗng nhiên kiếm khí trong đan điền chấn động một hồi, hoàn toàn không bị khống chế mà nhanh chóng vận chuyển, tiếp đó lại lao ra khỏi đan điền, giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ, tàn sát bừa bãi kinh mạch của hắn.

Những nơi kiếm khí trở nên cuồng bạo đi qua, sắc mặt Sở Mộ hơi đổi, chỉ cảm thấy kinh mạch mình cơ hồ bị xé nứt, truyền ra từng đợt cảm giác đau đớn, làm cho hắn không nhịn được mà hít sâu một ngụm khí lạnh.

Nhoáng một cái, kiếm khí cuồng bạo tự động vận chuyển một đại chu thiên, lại nhanh chóng vận chuyển đại chu thiên thứ hai, Sở Mộ tử thủ tâm thần, trực giác nói cho hắn biết có đại sự sắp xảy ra. Nội thị kiếm khí cuồng bạo giống như nước lũ đang trùng kích trong kinh mạch, Sở Mộ ngạc nhiên phát hiện ra kinh mạch mình dường như được mở rộng một chút, tuy rằng không rõ ràng.

Trong lúc đó dường như bên tai Sở Mộ truyền đến tiếng nổ mạnh như sấm rền, cuồn cuộn chấn động, ầm ầm không dứt bên tai, kiếm khí trong kinh mạch bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó lại bộc phát ra. Dùng tốc độ nhanh hơn vài lần mà vận chuyển, sau mấy vòng toàn bộ đều nhảy vào trong đan điền, dường như muốn phá nát đan điền ra.

Trong đầu Sở Mộ cũng không tự chủ được mà chấn động, trong nháy mắt này hắn hoảng hốt, linh hồn có cảm giác như nổ tung, lại một lần nữa tất cả sự vật bốn phía đều trở nên càng thêm rõ ràng, linh khí rời rạc quanh thân dường như hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.

- Xảy ra chuyện gì?

Sở Mộ vốn nghi hoặc, cẩn thận cảm nhận một chút, phát hiện ra kiếm khí của mình dường như càng thêm hùng hậu, càng thêm tinh thuần, hắn không khỏi mừng rỡ:

- Tu vi kiếm khí của ta... đột phá rồi sao?

Quả thực tu vi kiếm khí của Sở Mộ từ cửu đoạn đỉnh phong đột phá tới thập đoạn sơ kỳ, lượng kiếm khí bên trong gia tăng gấp bội, độ tinh thuần cũng tăng lên gấp đôi, trở nên càng thêm cường đại. Tiếp theo, Sở Mộ lại thử điều động ngoại kiếm khí một chút, phát hiện ra phạm vi điều động ngoại kiếm khí từ sáu thước tăng lên bảy thước.

- Thiên phú tu luyện tăng lên.... Tu vi kiếm khí đột phá... Phạm vi điều động ngoại kiếm khí mở rộng... Đây coi như là tam hỉ lâm môn a.

Thì thào lẩm bẩm nói, Sở Mộ duỗi ngón tay ra, thượng nguyên kiếm khí vận chuyển, một vòng quang mang màu trắng thẩm thấu ra, phun ra nuốt vào, dài chừng nửa tấc, sắc bén vô cùng. Ngón tay nhẹ nhàng vẽ một cái, không khí giống như là bánh ngọt, bị cắt thành hai nửa, lưu lại một vết cắt màu trắng rõ ràng:

- Kiếm giả thập đoạn có thể ngưng tụ kiếm quang, uy của kiếm quang còn hơn kiếm khí rất nhiều.

Thu hồi kiếm quang, trong lòng Sở Mộ đã dần dần bình phục lại, mở cánh cửa đá tu luyện thất ra, nói với trưởng lão bên ngoài một tiếng, lập tức đi về khu vực đệ tử tinh anh.

- Sở Mộ này tiến vào tu luyện thất một lần, tu vi không ngờ đột phá tới thập đoạn... Không hổ là đệ nhất nhân trong đám đệ tử bổn phái a.

Người trưởng lão này nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ đang đi xa, lầm bầm nói, người so với người giận tới điên người a, nhưng mà hắn chỉ có thể cảm khái mà thôi.

Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá, toàn thân nhẹ nhõm, bước chân Sở Mộ nhanh chóng, thân thể cơ hồ muốn bay lên, nhanh chóng chạy về phía khu vực đệ tử tinh anh.

Gió trước mắt thổi tới, lướt nhẹ qua người, một loại cảm giác nhu hòa giống như là bàn tay mềm mại, nhỏ nhẹ của tình nhân vuốt ve toàn thân, phiêu phiêu dục tiên.

Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ đi vào khu vực đệ tử tinh anh, hắn thả chậm cước bộ, từng bước một đi về phía lầu các của mình.

Vừa vặn từ trong lầu các của hắn có mấy đạo thân ảnh đi ra, rõ ràng là năm người Lý Dật, làm cho Sở Mộ hơi sững sờ.

- Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng trở về.

Đám người Lý Dật hai mắt sáng ngời, trên mặt hiện lên sự vui vẻ.

- Sư đệ, vì sao ta không nhìn thấu tu vi của ngươi? ta đã đột phá tới thập đoạn a.

Vũ Văn Minh Hóa trừng mắt giống như phát hiện ra chuyện kinh ngạc nhất, chuyện này khiến cho mấy người khác thi nhau thi triển quan khí thuật nhìn về phía Sở Mộ, trong mắt có tinh mang lưu chuyển.

- Sư đệ, chẳng lẽ tu vi của ngươi...

Đám người Lý Dật trợn mắt, miệng há hốc, vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

- Vừa mới đột phá tới thập đoạn.

Sở Mộ khẽ cười nói, hắn cũng phát hiện ra trừ hắn ra, đám người Lý Dật cùng với Vương Đình Hạo, Tiêu Thiên phong, Vũ Văn Minh Hóa, bốn người này đều có tu vi thập đoạn sơ kỳ, chỉ có Tạ Xuân Lôi vẫn là cửu đoạn đỉnh phong.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)