Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1371

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1371: Tử Lôi cung chủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hai mươi mấy đệ tử Tử Lôi cung, tu vi thấp nhất cũng là Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên. Cao nhất lúc này là Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Bọn hắn liên thủ lại không những không có giết được Sở Mộ, thậm chí còn không có cách nào tạo thành một chút tổn thương nào cho Sở Mộ. Mà bản thân bọn hắn thì chết dưới thân kiếm của Sở Mộ. Sau khi giết xong hai mươi mấy đệ tử này, Sở Mộ nghênh ngang rời đi.

- Thật mạnh.

Ở Đại Quang minh sơn, Trử Tử Thần ở phía xa xa nhìn qua, nhìn thấy Sở Mộ một mình một kiếm chém giết hai mươi mấy đệ tử Tử Lôi cung, một mần kia tạo thành dấu ấn trong lòng hắn, giống như là vĩnh hằng vậy.

...

Đạt được hai mươi mấy giới chỉ không gian là chiến lợi phẩm, khiến cho hầu bao vốn khánh kiệt của Sở Mộ lúc này lại phong phú hơn đôi chút.

Một lần nữa lấy ra Cự Kiếm hào, nhanh chóng rời đi, dùng tốc độ cao nhất phóng về phía Thương Lan hoàng triều.

...

Sau một thời gian ngắn Tử Lôi cung mới nhận được tin tức. Hai mươi mấy đệ tử Niết Bàn cảnh bọn hắn phái ra giám thị đều bị giết chết. Người bọn hắn suy đoán đúng là hung thủ giết chết Nhị thiếu cung chủ. Nhưng mà tên gọi là gì, bộ dáng như thế nào bọn hắn lại không biết rõ.

Khi bọn hắn biết rõ, Sở Mộ đã rời khỏi Đại Quang Minh thánh sơn rất xa rồi.

Bất quá Tử Lôi tông chủ có biện pháp khác.

Tử Lôi ấn ký trên người Nhị thiếu tông chủ là do hắn tự mình gieo xuống, là lực lượng của bản thân hắn, có vô số liên quan với hắn. Bởi vậy dưới tình huống thi triển bí pháp, Tử Lôi cung chủ dần dần mở rộng phạm vi cảm ứng, cuối cùng cảm giác được Sở Mộ bên trong Cự Kiếm hào.

Tử Lôi cung chủ vừa mới cảm ứng được Sở Mộ thì Sở Mộ cũng cảm nhận được.

- Cảm nhận được sao?

Khóe miệng Sở Mộ nở nụ cười như có như không, hắn không khẩn trương, cũng không có sợ hãi, càng không cảm thấy sợ hãi. Bởi vì thực lực của hắn bây giờ so với trước đó còn cường đại hơn nhiều. Nhưng rốt cuộc cường đại tới mức nào hiện tại hắn không rõ ràng cho lắm. Nhưng mà hắn lại có mười phần tin tưởng.

Hắn cũng khát vọng chính thức chiến một trận với cường giả.

Bất quá Sở Mộ sẽ không ở lại tại chỗ để chờ đợi. Hắn sẽ dùng tốc độ hiện tại chạy đi. Đối phương có thể đổi theo thì đuổi. Đuổi kịp hay không cũng sẽ bị hắn cảm nhận được. Sở Mộ cảm thấy hơn phân nửa cảm ứng kia là tới từ Tử Lôi cung chủ, bất quá loại cảm ứng này hẳn là phải có phạm vi nhất định, nếu không chẳng phải sẽ rất nghịch thiên hay sao?

Sở Mộ cũng không hi vọng đem phiền toái tới cho Chân Kiếm tông. Chân Kiếm tông hiện tại vẫn quá yếu, không chịu nổi cường địch như vậy.

- Phụ thân, giao cho con đi.

Đại thiếu cung chủ Tử Dị nói. Tu vi của hắn là Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ, là dựa vào thực lực mình đột phá. Bởi vậy hắn có chút tâm cao khí ngạo. Nhưng mà thực lực của hắn quả thực cũng rất mạnh, bên trong đám người cùng thế hệ ít có đối thủ.

- Con đi cùng ta đi.

Cung chủ Tử Lôi cung bình tĩnh nói.

- Cung chủ, việc này không thể. Cứ giao việc này cho ta và Đại thiếu cung chủ.

Sắc mặt Huyền Chân trưởng lão biến đổi, nói.

Điều hắn suy nghĩ lúc này là Tử Lôi cung chủ là cung chủ Tử Lôi cung, thân phận địa vị rất cao, không được đơn giản xuất động.

Chỉ là cung chủ Tử Lôi cung rất kiên trì, các trưởng lão cũng không có cách nào. Bất quá dùng thực lực của cung chủ, trong Thiên Khung vực này, cường giả có thể uy hiếp được cung chủ bọn hắn quả thực không nhiều lắm.

...

Điều vượt quá dự kiến của Sở Mộ là, người Tử Lôi cung xuất động không phải là ai khác, mà là bản thân cung chủ Tử Lôi cung.

Cung chủ Tử Lôi cung cưỡi phi hạm của hắn, một chiếc phi hạm không nhỏ, không tồi, có thể được xưng là cao cấp. Vừa vặn dung nạp hắn và Tử Dị. Tốc độ của phi hạm cực nhanh, so với Quang Minh hào của Hạ Trấn Không còn mạnh hơn nhiều.

Phi hạm giống như một đạo sấm sét màu tím xé rách không trung, lóe lên một cái, trong nháy mắt đã bỏ qua Lôi Đình sơn mạch ở phía sau.

Khiến cho cung chủ Tử Lôi cung tự mình xuất động, có thể thấy được cừu hận trong lòng hắn lúc này lớn tới thế nào.

Bởi vì bản thân cung chủ Tử Lôi cung cũng không rõ thực lực đối phương thế nào. Trước đó tưởng rằng là Niết Bàn cảnh. Nhưng mà hai mươi mấy đệ tử Niết Bàn cảnh lại bị chém giết toàn bộ. Trong đó lại là một Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Sau khi phân tích một phen, bọn hắn kết luận, người có thể làm gọn gàng như vậy chỉ có thể là cường giả Thánh cấp mà thôi.

Bầu trời màu xanh lam, mây trắng rất thưa thớt, có lôi điện màu tím xẹt qua. Mây trắng liên tục bị nghiền nát, tiêu tán trong vô hình.

Tốc độ của chiếc phi hạm này so với Cự Kiếm hào nhanh hơn quá nhiều. Bởi vậy cho dù cách nhau khá xa nhưng vẫn nhanh chóng thu hẹp khoảng cách lại.

Trực giác nói cho Sở Mộ biết nguy cơ đang tới gần, hơn nữa còn ngày càng mãnh liệt. Hắn khẳng định, tuyệt đối là cường giả Thánh cấp đột kích, nhưng mà lại không phải là Thánh cấp tầm thường, hẳn là cường giả trong đám Thánh cấp.

Thánh cấp tầm thường Sở Mộ có nắm chắc. Nhưng mà cường giả trong Thánh cấp, tuy rằng hắn còn chưa biết rõ thực lực cực hạn của mình, nhưng mà hắn lại hiểu rất rõ, bản thân mình không thể nào đối kháng được.

Lúc này Cự Kiếm hào vừa vặn bay tới không trung của một tòa Thánh sơn, cách biên giới Thiên Khung vực và Thương Lan hoàng triều cũng không còn xa.

Bỗng nhiên Cự Kiếm Hào dừng lại.

Cảm giác nguy cơ ngày càng mạnh mẽ khiến cho Sở Mộ biết rõ. Địch nhân mà hắn phải đối mặt lần này rất mạnh. Căn bản không có cách nào thoát thân. Mà bộ dạng như vậy trở về Chân Kiếm tông sẽ chỉ mang tới tai họa cho Chân Kiếm tông mà thôi.

Có lẽ bảy vị Thái thượng trưởng lão có thể ra tay, nhưng mà một khi bọn hắn ra tay, bất luận thắng bại thế nào, tin tức nhất định sẽ truyền đi. Dù sao cường giả Thánh cấp đại chiến sẽ tạo thành chấn động rất lớn. Trên thực tế lại còn không phải là cường giả Thánh cấp tầm thường chiến đấu.

Thu hồi Cự Kiếm hào, Sở Mộ chờ đợi cường địch ở trên không Thánh sơn. Trong lòng bình tĩnh, đang điều chỉnh tinh khí thần của bản thân.

Sau một thời gian ngắn, phía xa xa có một đạo lôi quang màu tím xé rách không trung nhanh chóng tiến tới. Khí thế kinh người, giống như muốn hủy diệt toàn bộ mọi thứ chung quanh vậy.

Trong tiếng xuy xuy cực lớn, đạo lôi quang màu tím này đột nhiên dừng lại ở vị trí cách Sở Mộ vài trăm trượng, mang theo cơn bão lôi quang đáng sợ ầm ầm tập kích, trùng kích về phía Sở Mộ, làm cho mái tóc của Sở Mộ tung bay, áo bào bồng bềnh. Cả người cơ hồ cũng bị thổi đi, rồi lại phảng phất như cắm rễ ở trong hư không, sừng sững bất động.

*****

Phi hạm hoa lệ mà đại khí biến mất, một đạo thân ảnh màu tím xuất hiện trong mắt Sở Mộ.

Mái tóc dài màu tím, đôi mắt màu tím, trường bào màu tím, không gian chung quanh hắn có khí tức sấm sét kinh người, cuồng bạo, hủy diệt. Tất cả mọi thứ dường như đều bị phá hủy dưới khí tức của hắn.

Không gian trong phạm vi bốn trăm trượng đều bị khí tức của người này làm ảnh hưởng, như là biển sấm sét nhưng lại không nhìn thấy sấm sét, loại cảm giác này vô cùng đáng sợ.

Trái lại, đạo thân ảnh bên cạnh người này hoàn toàn bị xem nhẹ. So với đối phương, người này không có cảm giác tồn tại gì, thế cho nên Sở Mộ cũng không thèm liếc mắt nhìn đối phương.

Hô hấp của Sở Mộ trở nên có chút bất ổn, quá mạnh mẽ, khí tức này có cảm giác giống như là một Lôi thần từ trên trời giáng xuống vậy.

Hai mắt màu tím lóng lánh, có một tia lôi điện nhảy lên, lập lòe trong đồng tử.

Cung chủ Tử Lôi cung chắp hai tay sau lưng, cứ như vậy đứng ở vị trí cách Sở Mộ vài trăm trượng, đôi mắt mang theo uy năng đáng sợ bắn thẳng tới Sở Mộ.

- Trên người của ngươi có Tử Lôi ấn ký chấn động... Chính là ngươi... giết con của ta?

Cung chủ Tử Lôi cung mở miệng, ngữ khí không có chút khiếp sợ, cũng không có chút phẫn nộ nào, dường như đang nói nhỏ lại giống như tiếng sấm vang rền vang vọng bên tai Sở Mộ.

Từ một chiêu này có thể nhìn ra được cung chủ Tử Lôi cung này đã vận dụng lực lượng đạt tới một độ cao kinh người.

Sở Mộ cảm thấy tâm thần có chút bất ổn, bị trùng kích, nhưng mà rất nhanh hắn đã chống cự được. Nếu như đổi lại là một Niết Bàn cảnh thất trọng thiên khác, lúc này tâm thần rung động, đã lắc lư bất ổn, thất khiếu chảy máu rồi.

- Tốt, có chút bổn sự, khó trách có thể dùng tu vi Niết Bàn cảnh thất trọng thiên giết chết Niết Bàn cảnh bát trọng thiên, là thiên tài, bất quá, đáng tiếc..

Cung chủ Tử Lôi cung giống như một đế vương nắm quyền sát sinh, chưởng quản hình pháp trên đời này. Mỗi một câu một chữ từ trong miệng hắn đều ẩn chứa uy năng kinh người. Người tâm tính không đủ kiên định sẽ lập tức bị ảnh hưởng, sinh ra bóng mờ, tiếp đó sẽ cảm thấy mình đã làm sai chuyện, có lẽ nên bị trừng phạt. Người nghiêm trọng hơn còn cảm thấy bản thân mình tội ác tày trời, tự mình kết liễu.

Thủ đoạn nhìn như đơn giản như vậy lại làm cho hai mắt Sở Mộ sáng ngời. Cung chủ Tử Lôi cung này quả thực rất đáng sợ, mỗi một hành động lời nói đều có thể ảnh hưởng tới bốn phía, ảnh hưởng tới tâm cảnh người khác, cường giả, là cường giả đáng sợ.

Giống như hắn là thẩm phán tới phán quyết Sở Mộ vậy.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ tập trung tinh thần cao độ đối kháng, làm cho tâm thần trầm ổn không bị dao động, chống đỡ.

- Ta không thể không tỏ vẻ thưởng thức ngươi.

Cung chủ Tử Lôi cung giống như là người quen, tiếp tục mở miệng nói với Sở Mộ.

- Đáng tiếc ngươi giết con của ta. Cho dù nó không có được việc gì thì cũng là con của ta. Cho nên... ngươi phải chết.

Ba chữ cuối cùng nói ra, trên bầu trời xanh lam đột nhiên xuất hiện một đạo sấm sét màu tím thô to, giống như đánh nát bầu trời, bổ vào trên linh hồn của Sở Mộ, tra khảo hắn.

Uy thế kinh người.

Sấm sét gần đây được coi là thứ công bằng liêm chính, đại biểu cho thiên đạo. Sấm sét giận dữ đồng nghĩa với việc thiên địa giận dữ.

Cung chủ Tử Lôi cung tinh tu lôi thuật, nắm giữ Lôi chi lực đạt tới độ cao kinh người. Trên lôi chi lực có tạo nghệ vô cùng kinh người, giống như có thể hiệu triệu sấm sét trong thiên hạ để cho mình sử dụng vậy.

Trong lòng Sở Mộ nhấc lên sóng to gió lớn, vẻ mặt khẽ đổi, vội vàng dùng kiếm ý khống chế. Dùng độ thống nhất cao đem lời nói này đè xuống, nếu không tâm thần hắn sẽ rối loạn.

Cảnh này khiến cho cung chủ Tử Lôi cung thở dài không thôi, trong lòng của hắn vô cùng tiếc hận.

Kỳ thực bản thân hắn là một người rất là ái tài, nếu không phải xảy ra chuyện Sở Mộ giết chết đứa con thứ hai của hắn, hắn nhất định sẽ lôi kéo thiên tài như Sở Mộ về tông môn của mình. Loại thiên tài có tâm tính cứng cỏi như vậy rất ít, rất ít.

Đáng tiếc a.

Trong lòng cung chủ Tử Lôi cung thở dài, ánh mắt trở nên nguy hiểm hơn.

- Ngươi là hậu bối, ra tay với ngươi không phù hợp với thân phận của ta.

Cung chủ Tử Lôi cung nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, con mắt kia giống như muốn nhìn thấu Sở Mộ.

- Phụ thân, giao cho con đi.

Tử Dị bước về phía trước vài bước, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trên người có lôi quang lập lòe, hắn nói.

- Không nên giết chết hắn.

Cung chủ Tử Lôi cung nói.

- Phụ thân, người yên tâm đi, con sẽ không để cho hắn chết đi một cách dễ dàng như vậy đâu.

Tử Dị cười lạnh không thôi.

- Niết Bàn cảnh thất trọng thiên sơ kỳ lại có thể giết chết Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Ta không thể không thừa nhận ngươi là một thiên tài chính thức. Nhưng đáng tiếc ngươi ngàn vạn lần không nên giết chết nhị đệ của ta.

Tử Dị nói.

- Sớm muộn gì hắn cũng phải chết, chỉ có điều vận khí không tốt, gặp được ta mà thôi.

Đối mặt với Tử Dị khí thế bức người, Sở Mộ không bị ảnh hưởng một chút nào, vẫn lạnh nhạt nói.

Khác với cung chủ Tử Lôi cung, một thân khí thế của Tử Dị quá kém, quả thực giống như là ao nhỏ so với biển lớn mênh mông vậy. Đối mặt với khí thế của cung chủ Tử Lôi cung, Sở Mộ còn có thể chống đỡ được. Chỉ là khí thế của một Tử Dị nho nhỏ, Sở Mộ không bị ảnh hưởng một chút nào.

Tử Dị nói không giết hắn, cũng không phải là thả hắn đi mà chính là bắt sống rồi tra tấn. Từ trong mắt đối phương Sở Mộ nhìn thấy vẻ tàn nhẫn. Cho nên Sở Mộ sẽ không bỏ qua cho hắn ta. Trong lòng thầm cảm khái một chút, dưới kiếm hắn lại nhiễm thêm máu tươi của một nhân tộc Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên rồi.

Bên trên ngọn núi có ba đạo thân ảnh đứng đối diện với nhau.

Cung chủ Tử Lôi cung thối lui, đem chiến trường lưu lại cho Sở Mộ và Tử Dị.

Tuy rằng miệng nói Sở Mộ là hậu bối, dùng thân phận của hắn không tốt trực tiếp ra tay, nhưng mà nguyên nhân lớn nhân kỳ thực là để dành cho Tử Dị. Lúc trước Tử Dị đã thỉnh cầu với hắn.

Hắn là cung chủ một cung, có tư tâm, cũng cân nhắc vì Tử Lôi cung, một thiên tài tính tình cứng cỏi, có thể vượt qua một trọng thiên chém giết đối thủ có thể làm đá mài dao cho Tử Dị, còn là viên đá mài dao tốt nhất.

Nhưng mà hắn lại không biết, không lâu sau đó hắn sẽ vì chính suy nghĩ này của mình mà hối hận không thôi.

...

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)