Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1375

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1375: Mục tiêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Niết Bàn cảnh cửu tọng thiên và Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên đã có một cái hào rộng không cách nào vượt qua được, huống chi lại là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Lại nói, mỗi một trọng thiên trong Vạn Cổ cảnh đều có chênh lệch rất lớn, gấp trăm lần cũng là chuyện rất bình thường.

- Kiếm Thánh áo trắng...

Hạ Trấn Không thì thào lẩm bẩm, vẻ mặt suy tư.

Dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra được trong Thiên Khung vực có một Kiếm Thánh tuyệt thế, Kiếm lực cửu cấp, tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong. Đây là người tuyệt đối còn cường đại hơn hắn.

...

Trong Cư Kiếm hào, Sở Mộ phân tâm điều khiển phi hạm, một mặt xem xét giới chỉ không gian của Tử Dị.

Đan dược như Nguyên đan và một ít linh dược, khoáng thạch.... đều không thiếu. Ngoài ra còn có một chiếc nhẫn cùng loại với chiếc nhẫn Sở Mộ lấy ra từ trong Hắc Ma uyên. Sở Mộ biết rõ đó là pháp bảo, là bảo vật có thể tăng cường uy lực thuật pháp hoặc là tốc độ. Tương đối cap cấp, tu luyện giả bình thường không dùng nổi. Bởi vì mua không nổi.

Bất quá đối với Sở Mộ mà nói, đây chẳng qua là thứ để đổi lấy nguyên đan hoặc là mở linh trì mà thôi.

Trừ những vật thiết yếu của tu luyện giả ra, Sở Mộ cũng tìm được một ít công pháp, kiếm pháp và thuật pháp các loại. Bất quá đều tương đối bình thường, không có chỗ đặc biệt gì. Đối với Sở Mộ cũng không có tác dụng gì. Ngay cả những kiếm pháp kia nhìn một lần là có thể hoàn toàn lĩnh ngộ. Đối với việc tích lũy kiếm pháp không có tác dụng gì.

Sở Mộ rất muốn biết Phích Lịch Kinh thần chỉ tu luyện thế nào. Hắn rất hứng thú đối với môn chỉ thuật này. Đáng tiếc bên trong không có. Đây là lôi thuật bí truyền của Tử Lôi cung, không có khả năng khinh suất đặt trong giới chỉ không gian như vậy. Cho nên bên trong giới chỉ, thứ có giá trị nhất có lẽ là một cỗ phi hạm.

Rất nhanh phi hạm Cự Kiếm hào lướt qua Thiên Khung vực, tiến vào trong cảnh nội Thương Lan hoàng triều.

Lộ tuyến lúc rời đi và trở về không giống nhau, bất quá mục tiêu lại giống nhau.

sau khi tiến vào trong cảnh nội Thương Lan hoàng triều, cuối cùng Sở Mộ cũng yên tâm hơn một chút.

Hắn có năm lần cơ hội có thể mời năm vị cường giả tiền bối trong Kiếm Tông linh ấn ra tay. Hiện tại đã dùng qua một lần, có chút đau xót nhưng lại rất đáng giá. Ít nhất cung chủTử Lôi cung, cường giả như vậy một khi nhìn chằm chằm vào hắn, không nói tới việc phiền phức hay không. Một khi đối phương tự mình xuất động, lực lượng lại hơn kém quá lớn như vậy, hắn không có biện pháp nào đối kháng, chỉ có một con đường chết mà thôi.

Một lần cơ hội chém giết cung chủ Tử Lôi cung, trao đổi như vậy rất đáng giá. dù sao năm lần cơ hội kia nói cho cùng cũng là vì bảo vệ tính mạng cho hắn. Nếu như mạng không còn, cơ hội nhiều hơn thì có tác dụng gì cơ chứ?

Một mặt hồi tưởng lại trận chiến giữa Bạch Y Kiếm Thánh và cung chủ Tử Lôi cung, một mặt điều khiển phi hạm. Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Khoảng cách giữa Sở Mộ và Chân Kiếm tông càng ngày càng gần.

Cao thấp Chân Kiếm tông lúc này đều sống trong cảnh tượng yên bình.

Sở Mộ rời khỏi tông môn mấy tháng, không dài một chút nào. Các đệ tử Chân Kiếm tông cũng không có tiến bộ được bao nhêu. bất quá không khí tu luyện rất tốt. Mỗi một đệ tử đều toàn tâm toàn ý tu luyện, tạo thành cạnh tranh rất tốt.

Trong đại điện tông chủ, Sở Mộ ngồi ở vị trí tông chủ, phía dưới là Vân Phong, Vân Hà, hai vị trưởng lão cùng với vị khách khanh trưởng lão Dương Chân này. Mọi người đều đang báo cáo sự vụ trong mấy tháng Sở Mộ rời đi. Tất cả những công việc lớn nhỏ phát sinh trong thời gian qua kỳ thực cũng không có quá nhiều. Ngoài ra còn có một ít sự kiện lớn nhỏ xảy ra trong Thương Lan hoàng triều.

Sau khi nghe xong Sở Mộ không có tỏ vẻ gì, bởi vì những chuyện này không có quan hệ quá lớn với Chân Kiếm tông hắn.

Bất quá một tin tức cuối cùng làm cho Sở Mộ chú ý.

Hóa ra không lâu trước Thương Lan hoàng triều tuyên bố một mệnh lệnh, sau một năm, Thương Lan hoàng triều sẽ cử hành một lần thịnh hội Vạn tông. Cái gọi là thịnh hội Vạn tông là để cho tất cả tông môn lớn nhỏ trong cảnh nội Thương Lan hoàng triều tụ tập lại. Bày ra thực lực và nội tình của tông môn mình.

Đương nhiên tham dự hay không đều do bản thân tông môn tự quyết định.

- Sao hoàng triều lại làm như vậy?

Sở Mộ trầm tư.

Không thể nghi ngờ, tông môn muốn tham dự thịnh hội Vạn Tông sẽ có rất nhiều. Dù sao đây cũng là một cơ hội rất tốt, làm tăng thanh danh tong môn mình, hấp dẫn những đệ tử có thiên phú tốt gia nhập, làm tăng thực lực và nội tình tông môn. Chuyện này đối với các tông môn mà nói chính là một lần cơ hội tuyệt hảo. Nhưng mà Thương Lan hoàng triều làm như vậy thì có lợi gì chứ?

Không có mục đích, chỉ để cho các tông môn làm tăng thanh danh của mình sao?

Sở Mộ không cảm thấy như vậy. Có lẽ tông môn lớn mạnh đối với cả hoàng triều rất có lợi. Nhưng mà đây nhất định không phải là trọng điểm. Thương Lan hoàng triều tuyệt đối còn có mục đích khác mới đúng, nhất định còn là mục đích có lợi đối với hoàng triều.

Nghĩ một lát nhưng cũng không thể nghĩ ra được gì. Sở Mộ dứt khoát không thèm nghĩ ngợi nữa. Còn có thời gian một năm, hơn nữa còn chưa thông báo địa điểm tổ chức. Hiện tại hắn còn chuyện khác cần phải bận rộn.

- Lần này trong Thiên Khung vực ta đã kết giao với một bằng hữu, là một Kiếm Thánh, tôn hiệu là Quang Minh Kiếm Thánh, tên là Hạ Trấn Không. Bây giờ người ta là khách khanh trưởng lão Chân Kiếm tông chúng ta. Về sau nếu tới thì dẫn vào, không nên gây ra hiểu lầm không đáng có.

Sở Mộ nói.

- Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không?

ba người Vân Phong nhìn nhau, bọn hắn cảm thấy cái tên và danh hào này nghe qua có chút cảm giác quen thuộc, cho nên đang cố gắng nghĩ lại.

Thiên Khung vực và Thương Lan hoàng triều liền nhau. Tên cường giả trong Thương Lan hoàng triều rất nhiều người trong Thiên Khung vực đều biết. Mà các cường giả trong Thiên Khung vực, rất nhiều người trong Thương Lan hoàng triều cũng biết.

Quang Minh Kiếm Thánh Hạ trấn Không là tôn xưng của một vị Kiếm Thánh trong Thiên Khung vực, thanh danh hiển hách. Tự nhiên bọn hắn biết rõ, chỉ là không có cách nào khẳng định được ngay.

Ngẫm lại mà xem, tu vi của Sở Mộ chỉ là Niết Bàn cảnh. Lúc rời khỏi là Niết Bàn ngũ trọng thiên, bây giờ là Niết Bàn thất trọng thiên. Nhưng mà Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không lại có tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên a.

Đại Quang minh sơn nhất mạch ở trong Thiên Khung vực tiếng tăm lừng lẫy. Nhân số của Chân Kiếm tông tuy rằng hơn xa Đại Quang minh sơn nhất mạch, nhưng mà trên phương diện thực lực lại kém xa. Chỉ cần Hạ Trấn Không cũng có thể quét ngang Chân Kiếm tông.

*****

Cũng bởi vì hơn kém quá lớn cho nên ba người Vân Phong trưởng lão nói thế nào cũng khó có thể liên hệ tới vị cường giả khủng bố này.

- Tông chủ, ngài nói Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không, người này chẳng lẽ là vị kia của Đại Quang minh sơn nhất mạch?

Vân Phong mở miệng, cẩn thận hỏi.

- Chính là hắn.

Sở Mộ khẳng định một câu.

Hô hấp của ba người Vân Phong trở nên dồn dập.

Chuyện này ý vị thế nào chứ? Tối thiểu ở bên ngoài Chân Kiếm tông cũng có siêu cấp cường giả. Dù sao bảy vị Thái thượng trưởng lão cuối cùng cũng không thích hợp quang minh chính đại xuất hiện.

- Không có gì cần phải kinh ngạc. Về sau cường giả của Chân Kiếm tông chúng ta sẽ càng ngày càng nhiều hơn mà thôi.

Sở Mộ cười nói.

- được rồi, nếu không có chuyện gì khác để nói thì các ngươi tạm thời lui xuống đi. Tranh thủ tu luyện đột phá tới Vạn Cổ cảnh, về sau Chân Kiếm tông phát triển, Niết Bàn cảnh mà làm trưởng lão chỉ sợ khó có thể phục chúng.

- Vâng, tông chủ.

Ba người Vân Phong, Vân Hà nghe vậy có cảm giác như được khích lệ lớn lao.

...

- Sơn môn trước kia của Chân Kiếm tông chúng ta ở Liên Vân đảo.

Thái thượng Tam trưởng lão nói.

- Liên Vân đảo...

Sở Mộ gật gật đầu. Bây giờ hắn không còn là thái điểu như lúc mới vào Thâm Lam thế giới nữa. Liên Vân đảo ở phía bắc Thương Lan hoàng triều, ở tận cùng là một mảnh biển lớn mênh mông. Phiến biển cả này gọi là Lam Hải. Là một cái biển duy nhất trong Thâm Lam thế giới.

Liên Vân đảo là hòn đảo nỏi danh nhất trong vô số hòn đảo trên Lam Hải. Bởi vì Liên Vân đảo trong vô số hòn đảo có địa vực rộng lớn, có thể đứng top ba trong các đảo.

Còn nữa, Liên Vân đảo đã từng là nơi ở của sơn môn kiếm đạo mạnh mẽ gọi là Chân Thần Kiếm tông. Hiện tại đã trở thành nơi ở của một đại tông môn khác, vô cùng nổi danh.

Đại tông môn này cũng chính là chủ mưu làm cho Chân Thần kiếm tông xuống dốc. Đại tông môn kia gọi là Thiên Thánh giáo.

Bảy vị Thái thượng trưởng lão không ra mặt là bởi vì lo lắng tới Thiên Thánh giáo. Một khi Thiên Thánh giáo phát hiện ra dấu vết, Chân Kiếm tông rất có thể sẽ bị diệt sạch toàn bộ.

Khách khanh trưởng lão thì khác. Khách khánh trưởng lão chỉ có tên trong tông môn, có chức vị mà thôi. Nghiêm khắc mà nói cũng không phải là người trong tông môn. Lòng trung thành đối với tông môn không có mãnh liệt như vậy. Một khi gặp phải uy hiếp lớn lao, bọn hắn hoàn toàn có quyền lựa chọn rời khỏi tông môn, chuyện này cũng không có gì là xấu hổ cả.

Sau đó Thái Thượng tam trưởng lão nói về Thiên Thánh giáo cho Sở Mộ nghe qua.

Thiên Thánh giáo là một đại tông môn, một tông môn cường đại, lịch sử gần vạn năm, bồi dưỡng được vô số cường giả. Cường giẳ Thánh cấp so với tông môn như Tử Lôi cung còn nhiều hơn rất nhiều. Coi như so với Thiên Khung Thánh địa cũng không thua kém bao nhiêu. Thứ duy nhất khác biệt đó chính là người sáng lập Thiên Khung Thánh địa là Thiên Khung Thánh Hoàng. Mà Thiên Thánh giáo cũng không có tin tức Thánh Hoàng tọa trấn truyền ra.

Bất quá Thiên Thánh giáo có cường giả cấp Thánh Hoàng hay không, trừ cao tầng Thiên Thánh giáo ra những người khác cũng không có biết rõ cho lắ,

Sau khi hiểu rõ về Thiên Thánh giáo, Sở Mộ lại hỏi thăm vị trí của sơn môn Chân Thần Kiếm tông năm đó cùng những thứ vụn vặt khác... Ví dụ như cấm địa... Tuy rằng kinh ngạc, nhưng mà Thái Thượng tam trưởng lão vẫn đem toàn bộ những thứ mình biết nói cho Sở Mộ. Cuối cùng Thái Thượng tam trưởng lão không nhịn được hỏi.

- Tông chủ, người hỏi kỹ càng như vậy chẳng lẽ muốn...

- Đúng vậy, ta muốn đi tới Liên Vân đảo một chuyến, tiến vào cấm địa Chân Thần Kiếm tông.

Sở Mộ nói.

- Không thể, ngàn vạn lần không được a tông chủ.

Thái Thượng Tam trưởng lão biến sắc, vội vàng khuyên bảo.

- Liên Vân đảo hiện tại là địa bàn của Thiên Thánh giáo, người là tông chủ Chân Kiếm tông, một khi tiến vào trong đó bị phát hiện ra sẽ thập tử không sinh a.

- Tam thái thượng, ta không tiết lộ thân phận, bọn chúng sẽ không biết ta là tông chủ Chân Kiếm tông.

Sở Mộ cười nói.

- Nhưng cho dù như vậy sơn môn Chân Kiếm tông chúng ta nói không chừng đã bị Thiên Thánh giáo chiếm cứ. Muốn đi vào cấm địa là chuyện không có khả năng.

Thái thượng Tam trưởng lão cười khổ nói.

- Cấm địa có đủ loại phong cấm, có còn tồn tại hay không cũng không biết được.

- Tam Thái thượng, ta đi là có lý do, là bởi vì...

Sở Mộ dừng lại một lát, dùng ngữ khí nghiêm túc nói.

- Ta đã cởi bỏ bí mật Kiếm Tông linh ấn. Trong Linh ấn có một vị tiền bối, hắn nói cho ta biết truyền thừa chính thức của Chân Thần kiếm tông ở ngay trong cấm địa.

- Cái gì?

Thái Thượng Tam trưởng lão trợn tròn mắt, vô cùng khiếp sợ, lại kích động không thôi.

- Người đã phá bỏ bí mật Kiếm Tông linh ấn? Truyền thừa chính thức của Chân Kiếm tông chúng ta ở ngay trong cấm địa sao?

- Đúng vậy, cho nên nếu như Chân Kiếm tông muốn lần nữa quật khởi, cấm địa là một nơi nhất định phải đi tới.

Sở Mộ nói.

- Được, vậy ta đi cùng tông chủ.

Thái Thượng Tam trưởng lão nói. Hắn đã quyết định, dù bất cứ giá nào, dù cho mất cái mạng già này cũng phải đi vào cấm địa lấy được truyền thừa chính thức của Chân Kiếm tông.

- Không. Tam thái thượng, nếu như ngươi cùng đi với ta, rất dễ khiến cho người ta chú ý.

Sở Mộ cự tuyệt. Tu vi của hắn là Niết Bàn thất trọng thiên, dùng thân phận một mình độc lai độc vãng tiến vào Liên Vân đảo sẽ không khiến cho người ta hoài nghi gì cả.

Nhưng nếu như để cho Tam thái thượng trưởng lão đi theo. Một Kiếm Thánh Vạn Cổ cảnh ngũ trọng thiên đi theo, không khiến cho người ta chú ý mới là lạ.

- Thế nhưng tông chủ, Liên Vân đảo cuối cùng cũng là địa bàn của Thiên Thánh giáo a.

Thái Thượng Tam trưởng lão vẫn không yên lòng.

- Tam thái thượng không cần phải lo lắng. Trong Kiếm Tông linh ấn có một vị tiền bối, khi ta nguy hiểm tính mạng sẽ xuất hiện trợ giúp ta.

Sở Mộ nói.

- Không biết Tam Thái thượng có nghe được tin tức, cung chủ Tử Lôi cung ở Thiên Khung vực không lâu trước đó đã chết dưới kiếm của một vị Kiếm Thánh mặc trường bào màu trắng hay không?

- Cung chủ Tử Lôi cung Thiên Khung vực?

Thái thượng Tam trưởng lão khẽ giật mình. Trước đó hắn ẩn cư cho nên không biết quá nhiều tin tức bên ngoài. Nhưng mà đoạn thời gian này hắn không có bế quan, mà tạm thời tọa trấn trong Chân Kiếm tông. Đây cũng là một tin tức có thể nhanh chóng thu được.

Tin tức như cung chủ Tử Lôi cung vẫn lạc, tin tức bực này tuyệt đối là tin tức lớn. loại tin tức có thể tạo thành cơn sóng gió này, cả Thiên Khung vực đều biết. Các thế lực trong cảnh nội Thương Lan hoàng triều đều nhận được.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)