Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1376

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1376: Ra biển
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cung chủ Tử Lôi cung, đây chính là siêu cấp cường giả Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong nha. Lại bị một Kiếm Thánh mặc áo bào màu trắng không biết từ đâu tới chém giết. Rất nhiều người đều đang truy lùng tin tức của vị Kiếm Thánh mặc áo bào trắng này.

- Chẳng lẽ vị Kiếm Thánh áo trắng kia...

Thái Thượng Tam trưởng lão càng thêm kích động.

Sở Mộ không có trả lời, chỉ gật gật đầu. Thái Thượng Tam trưởng lão đi tới đi lui, bộ dáng kích động vô cùng, hai tay không thể ức chế được mà run rẩy.

- Tông chủ, có thể... Có thể để cho ta gặp vị tiền bối kia hay không?

Thái Thượng Tam trưởng lão dùng giọng chờ mong hỏi.

- Tam thái thượng, trừ phi ta gặp được nguy hiểm tới tính mạng, còn không vị tiền bối kia sẽ không xuất hiện.

Sở Mộ nói.

Thái Thượng Tam trưởng lão nghe xong, thân thể đang căng cứng ỉu xìu đi, trong mắt có vẻ tiếc nuối không nói nên lời.

- Đã có tiền bối bảo hộ người, như vậy tông chủ đi đi. Bất quá ngàn vạn lần phải chú ý một chút.

Thái Thượng Tam trưởng lão dùng ngữ khí ngưng trọng nói.

- Yên tâm đi Tam thái thượng.

Sở Mộ nói.

Sau khi trở về Chân Kiếm tông được ba bốn ngày, Sở Mộ lại lần nữa khởi hành, rời khỏi Chân Kiếm tông. Lần này Sở Mộ đi về phía bắc Thương Lan hoàng triều. Hắn ngồi lên chiếc phi hạm mới, mục tiêu là một hòn đảo cực lớn trên Lam Hải, cũng chính là Liên Vân đảo kia.

Mây đen ngập trời giống như đang thai nghén cái gì đó. Áp lực trầm thấp khiến cho người ta khó thở.

Tiếng răng rắc vang lên, từng đạo sấm sét xuyên thủng qua tầng mây đen dày đặc, lập lòe, tản mát ra uy năng khiến cho tim các sinh linh đập nhanh hơn.

Một đạo quang mang màu tím giống như sấm sét vọt qua, dùng tốc độ cực nhanh di chuyển dưới tầng mây. Tốc độ kinh người vô cùng, trong nháy mắt đã biến mất ở phía xa, chỉ lưu lại một dấu vết màu đen.

Đây là một cỗ phi hạm, tên là Phích Lịch hào. Là một loại phi hạm chiến đấu cao cấp. Ngoại hình rất nhỏ, giống như một đạo thiểm điện, lộ ra vẻ sắc bén mà bá đạo.

Phía trước dó ba họng Lôi Đình pháo nhô ra, có thể phóng ra sấm sét uy lực đáng sợ. Lôi Đình pháo này chia thành hai loại hình thức, một loại là trực tiếp bắn ra một đạo thiểm điện, uy lực tập trung vô cùng kinh người. Một loại là liên tục phóng ra từng đạo sấm sét, uy lực của một đạo cũng không phải quá mạnh, nhưng mà lại hơn ở chỗ liên miên không dứt.

Phích Lịch phi phạm này chính là phi hạm của Tử dị, hiện tại đã trở thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.

Phi hạm loại nhỏ của nhân vật trọng yếu trong Tử Lôi cung trên cơ bản đều đặc chế. Khác với phi hạm bình thường, còn xuất sắc hơn rất nhiều.

Sở dĩ Sở Mộ không dùng Cự Kiếm hào mà lựa chọn Phích Lịch hào này là bởi vì Phích Lịch hào là phi hạm cao cấp. Cự Kiếm hào chỉ là phi hạm trung cấp. Tốc độ giữa cả hai chênh lệch quá lớn, trọn vẹn gấp năm lần. Đương nhiên càng là phi hạm cao cấp, năng lượng tiêu hao càng nhiều. Bất quá hiện tại nguyên đan dự trữ của Sở Mộ rất nhiều, có thể nhẹ nhõm ứng phó.

Xuất phát từ Chân Kiếm tông, một đường đi thẳng lên phía bắc, đến Lam Hải thành của Thương Lan hoàng triều. Nếu như dùng tốc độ của Cự Kiếm hào, dùng tốc độ cao nhất không gián đoạn phi hành, đoán chừng cũng phải mất tới năm tháng, cũng có thể là sáu tháng. Phải biết rằng tốc độ phi hành cao nhất của Cự Kiếm hào so với cường giả Thánh cấp tầm thường còn nhanh hơn không ít.

Sở Mộ còn muốn một năm sau mang theo Chân Kiếm tông tham dự thịnh hội Vạn Tông của Thương Lan hoàng triều. Tuy rằng hắn không phải là người Thâm Lam thế giới, nhưng mà đã trở thành tông chủ Chân Kiếm tông, đạt được Kiếm Tông linh ấn truyền thừa. Dù thế nào cũng có nghĩa vụ đối với Chân Kiếm tông, xuất ra một phần lực lượng cống hiến cho Chân Kiếm tông.

Tốc độ của Phích Lịc hào rất nhanh, tính ra nếu tới Lam Hải thành còn không tới một tháng. Cả đi lẫn về không được hai tháng. Lại tính cả thời gian từ Lam Hải thành đi tới Liên Vân đảo, lại từ Liên Vân đảo về Lam Hải thành, tối thiểu Sở Mộ cũng mất hơn nửa năm, lại còn thời gian ở trên Liên Vân đảo nữa

Thời gian hơn nửa năm nói ngắn kỳ thực rất ngắn, bởi vì có đôi khi một lần bế quan cũng đã trực tiếp qua đi.

Nhưng mà không có biện pháp, Sở Mộ cũng chỉ có thể cố gắng trong vòng nửa năm này tiến vào trong cấm địa Chân Thần kiếm tông, nhận được truyền thừa cuồi cùng.

Mưa to điên cuồng trút nước xuống, thiên địa như bị một mảnh sương mù che chắn.

Phích Lịch hào như một đạo sấm chớp màu tím xuyên qua vô số mây đen cùng với tia chớp phóng về phía trước.

Điều đáng mừng là lúc trước người chế tác ra Phích Lịch hào dường như cũng cân nhắc tới lôi điện, giống như loại tình huống này vậy. Bởi vậy Phích Lịch hào có năng lực chống cự và hấp thu lôi điện. Chỉ cần không quá mức cường đại vượt qua cực hạn thừa nhận của Phích Lịch Hào. Như vậy Phích Lịc hào cũng không có bị hư hao một chút nào. Trái lại nó còn hấp thu lực lượng Lôi điện bên ngoài bổ sung năng lượng của chính bản thân nó. Hơn nữa trên trình độ nhất định còn làm tăng tốc độ Phích Lịch hào.

Nói cách khác, nếu như trong hoàn cảnh mây dông như vậy, tốc độ của Phích Lịch hào còn có thể nhanh hơn bình thowfng.

Một mặt phân tâm điều khiển Phích Lịch hào, một mặt tìm hiểu Hằng Kiếm thế. Càng tìm hiểu Sở Mộ càng cản thấy hằng kiếm thế tinh diệu vô song. Tìm hiểu Hằng kiếm thế đồng thời so sánh với kiếm pháp của Bạch Y, chứng nhận một phen. Không ngờ lại có thể phân tích ra kiếm pháp cấp độ còn sâu hơn kiếm pháp của Bạch Y.

Sở Mộ rất muốn đạt được phương pháp tu luyện Hằng Kiếm thế. Đnág tiếc là không có. Hắn chỉ biết có một chiêu của Hằng Kiếm thế mà thôi.

Bất quá chỉ cần một chiêu Hằng kiếm thế như vậy cũng đủ để hắn tìm hiểu một hồi lâu rồi.

..

Thời tiết như thế này không ngờ lại kéo dài tới vài ngày.

Hai mươi ngày qua đi, Sở Mộ rốt cuộc cũng tới Lam Hải thành.

Lam Hải thành là một tòa thành trì bên giới của Thương Lan hoàng triều với Lam Hải, hết sức phồn hoa. Bởi vì có một ít thương nhân của Thương Lan hoàng triều Lam Hải thành đi sâu vào trong Lam Hải, đi tới các hòn đảo trong Lam Hải buôn bán, trao đổi, kiếm lấy tài phú.

Tiến vào Lam Hải thành, Sở Mộ không có dừng lại mà lập tức tiến về một địa điểm đặc biệt. Nơi này gọi là Lam hải hạm, là nơi chuyên dùng phi hjam đựac thù đi tới tất cả các hòn đảo trong Lam Hải.

Không phải Sở Mộ không nghĩ tới việc dùng Phích Lịch hào của mình trực tiếp bay vọt vào trong Lam Hải. Vấn đề là hắn không biết Liên Vân đảo ở đâu, hắn còn chưa có hải đồ, cho nên khó có thể phân biệt phương hướng chuẩn xác. Chỉ cần hơi chút vô ý nhất định sẽ mất đi mục tiêu. Cho nên mới có câu nói gọi là sai một ly đi một ngàn dặm là thế.

*****

Còn nữa, trong Lam Hải còn có hải thú vô cùng cường đại nghỉ ngơi. Nói ngắn gọn, dưới đủ loại nguyên nhân khiến cho Sở Mộ không thể không buông tha ý định dùng phi hạm của bản thân chạy đi.

...

Cự Kình hào là một chiếc phi hạm đặc thù, không thể dựa theo tiêu chuẩn phi hạm tầm thường để kết luận lớn hay nhỏ.

Ngoại hình của cự Kình hào giống như một chiếc thuyền, một chiếc thuyền cực lớn. Tổng độ dài là hơn năm trăm thước, độ rộng là hơn hai trăm thước, cao hơn một trăm thước, toàn thân màu nâu đen, phong cách cổ xưa, có khí tức thời gian lắng đọng bên trên phi hạm,

Mục tiêu lần này của Cự Kình hào chính là Liên Vân đảo. Là một trong ba hòn đảo nổi danh nhất, buôn bán mậu dịch ở nơi này vô cùng phát đạt, tự nhiên người đi tới Liên Vân đảo cũng rất nhiều.

Sở Mộ giao nạp một ngàn nguyên đan thượng phẩm làm phí tổn, đây cũng là con số mà mỗi người muốn leo lên Cự Kình hào đều phải troara.

Cả Cự Kình hào ước chừng có mấy ngàn người, mỗi người một ngàn nguyên đan thượng phẩm. Mấy ngàn người chính là mấy trăm vạn nguyên đan thượng phẩm a. Sau khi khấu trừ năng lượng cần tiền để phi hành cùng với một bộ phận trả công cho hộ vệ. Tối thiểu cũng còn lại một số lớn tiền lời.

...

Hải dương mênh mông, nước biển màu xanh da trời thâm thúy. Mặt biển vô cùng yên tĩnh, nhìn kỹ còn có thể cảm giác được bên trong ẩn chứa uy áp khó lường.

Dường như dưới mặt nước màu xanh kia có một đầu hải thú khủng bố ẩn nấp. Một khi xuất hiện tất sẽ nuốt trọn và phá hủy chiếc Cự Kình hào này. Mấy ngàn người bên trên phi hạm sẽ táng thân ở trong miệng nó.

Trên Cự Kình hào có một bong tàu cực lớn, vô cùng rộng lớn. Có thể dung nạp rất nhiều người. Bên ngoài thì bao trùm một tầng phong cấm trong suốt, nhìn không thấy nhưng lại có thể đụng chạm tới. Cũng có thể cảm nhận được khí tức yếu ớt chấn động.

Phong cấm này là phong cấm tầm thườn gnhất, tác dụng của nó hẳn là đối phó với những cơn bão tập kích tới do phi hạm phi hành với tốc độ cao tạo thành. Nếu như gặp tập kích mới có thể khởi động phong cấm chống cự công kích mạnh mẽ hơn.

Từ Lam Hải thành đi tới Liên Vân đảo dưới tình huống bình thường mất mấy tháng. Nếu như gặp phải một ít chuyện ngoài ý muốn. Ví dụ như gặp bão trên biển hoặc là hải thú tập kích. Như vậy thời gian sẽ bị kéo dài tới hai tháng, thậm chí còn lâu hơn. Còn bết bát hơn nữa là có khả năng thuyền hủy, người vong, vĩnh viễn không thể nào tới nơi được.

Bất quá chuyện thuyền hủy người vong là chuyện cực kỳ hiếm khi xảy ra.

Đây đã là ngày thứ năm kể từ khi Sở Mộ rời khỏi Lam Hải thành. Sở Mộ rời phòng, đi lên bong thuyền, nhìn bầu trời màu xanh lam bên trên, rộng lớn vô hạn. Nước biển màu xanh da trời thâm thúy, sóng êm gió lặng, làm cho tâm thần của người ta dường như cũng bị ảnh hưởng, trở nên rộng lớn vô hạn, tất cả tạp niệm dần dần biến mất.

Người giống như Sở Mộ, đứng trên bong thuyền ngắm phong cảnh cũng có không ít.

Đột nhiên tiếng cãi lộn truyền tới, quấy nhiễu Sở Mộ. Hắn nhìn lại, ở trung tâm bong thuyền có hai nhóm người đang đối chọi gay gắt, bầu không khí rất nóng bỏng, xem ra sắp động thủ với nhau.

- Xuất ra một trăm vạn nguyên đan thượng phẩm. Chuyện này ta sẽ cho qua, nếu không nhất định sẽ khiến cho các ngươi táng thân ở đây.

Một người bên trái uy hiếp.

- Không cẩn thận chạm phải, chúng ta đã xin lỗi rồi. Không nên quá phận.

Người bên phải lạnh lùng nói.

- Xin lỗi sao? nực cười, đụng vào làm người khác bị thương xin lỗi là xong sao? Vậy ta giết hết cấc ngươi rồi sau đó xin lỗi có được không?

Người bên trái khinh thường nói, giận dữ không thôi.

- Xem ra các ngươi không có ý định hòa khí sinh tài.

- Ta đã nói rồi. Một trăm vạn Nguyên đan thượng phẩm, chuyện này ta sẽ bỏ qua.

- Các ngươi định làm gì? Nơi này là Cự Kình hào, cũng không phải là nhà các ngươi.

Than hâm lạnh lùng mà tràn ngập áp bách truyền tới, trực tiếp hấp dẫn ánh mắt đám đông qua đó.

Đám người vừa tới có tám người, toàn bộ đều mặc chiến giáp. Người dẫn đầu thân thể không cao cũng không cường tráng, nhưng mà một thân khí tức lại vô cùng hung hãn. Hai mắt lóe lên quang mang lạnh lẽo giống như lưỡi đao, làm cho lòng người kinh hãi.

Tám người này chính là một trong những đội hộ vệ của Cự Kình hào, giữ gìn trận tự và an nguy của Cự Kình hào. Tám cường giả Thánh cấp vừa mới xuất hiện đã tản mát ra khí tức, lập tức áp chế song phương đang đối chọi với nhau, làm cho bọn hắn không dám nói thêm cái gì.

- Giữa các ngươi có ân oán gì đợi sau khi rời khỏi Cự Kình hào rồi nói sau. Sau khi ra ngoài tự mình giải quyết. Nếu như động thủ trên Cự Kình hào, ta có thể cam đoan, kết cục của các ngươi nhất định sẽ rất thảm.

Đội trưởng của tiểu đội này lạnh lùng nói, trong thanh âm tràn ngập vẻ uy hiếp, ánh mắt hung ác phối hợp với một thân khí tức đáng sợ làm cho song phương không dám nói gì. Chỉ hung dữ nhìn đối phương rồi quay người rời đi.

Có thể tưởng tượng ra được, sau khi rời khỏi Cự Kiếm hào, song phương hơn phân nửa sẽ có chiến đấu, mà còn là chiến đấu ngươi chết ta sống.

Bất quá chuyện này cũng không có liên quan tới Sở Mộ, hắn cũng không đi tham dự mâu thuẫn, xung đột như vậy. Hắn chỉ muốn yên tĩnh vượt qua hơn một tháng này, an ổn tới Liên Vân đảo, hoàn thành chuyện mình muốn làm, sau đó lại trở về là được.

Một trận xung đột thiếu chút nữa bộc phát chiến đâu cứ như vậy chấm dứt. Chuyện này khiến cho một ít người e sợ thiên hạ không loạn cảm thấy thất vọng. Bất quá đối với đại đa số người mà nói, bọn họ đang làm cái gì lại tiếp tục đi làm cái đó.

ngẫu nhiên Sở Mộ cũng sẽ đi lên bong thuyền ngắm nhìn phong cảnh, ngắm nhìn biển cả và bầu trời rộng lớn, thư giãn, buông lỏng tâm thần một chút. Đại đa số thời gian còn lại thì ở trong phòng tĩnh tu. Trên Cự Kình hào này không nên dẫn động nguyên khí thiên địa cho nên Sở Mộ chỉ có thể tìm hiểu Hằng kiếm thế làm chủ, không ngừng đề thăng kiếm pháp của mình lên.

Cự Kình hào khổng lồ dùng tốc độ ổn định phi hành trên mặt biển xanh ngắt, vững vàng phóng về phía Liên Vân đảo.

Bởi vì phi hạm cũng đủ lớn, tốc độ phi hành lại không thay đổi, vì vây người bên trong căn bản khó có thể phát hiện ra phi hạm đang phi hành với tốc độ cao. Trên thực tế, tốc độ phi hành của chiếc phi hạm này không chậm hơn Phích Lịch hào chút nào.

Thời gian qua đi từng ngày, Cự Kình hào có cường giả Thánh cấp hộ vệ, tuần tra liên tục. Lực lượng thần hồn manh mẽ bao trùm khiến cho người trên Cự Kình hào không dám tạo thành xung đột gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)