Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1487

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1487: Tăng tu vi lên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lực lượng huyết mạch ngoài ý muốn kích phát ra, quá mức cường đại, trong lúc nhất thời không có cách nào nắm giữ, không tiện chiến đấu.

Đế Sa Ngọc giải thích một cách đơn giản.

- Nhân tộc kia mặc dù chỉ là Niết Bàn cảnh, nhưng mà một thân thực lực vô cùng đáng sợ, không kém hơn ta. Tuyệt đối là yêu nghiệt Nhân tộc.

Đế Sa Ngọc vẫn có chút nói dối. Thực lực Sở Mộ không phải là không kém hơn hắn, mà là còn hơn hắn. Nếu không phải có ngoài ý muốn kích phát ra lực lượng huyết mạch vào thời khắc sinh tử, hắn đã là vong hồn dưới kiếm của Sở Mộ rồi.

- Cái gì? Cường đại như vậy sao?

- Nhân tộc kia ta thấy có chút quen mắt. có cảm giác như đã từng gặp ở nơi nào đó rồi.

- Nhân tộc, Niết Bàn cảnh, yêu nghiệt, nhìn có chút quen mắt...

Một hộ vệ thầm nói, lập tức, những hộ vệ khác cũng liên tục cả kinh.

- Hắn là Sở Mộ, là yêu nghiệt Nhân tộc Sở Mộ, người từng đồ sát hơn vạn chiến sĩ của tộc ta trên Lam Hải.

- Đáng chết, hóa ra là hắn. Nếu như biết là hắn, liều cái mạng này thì lúc ấy cũng phải giết chết hắn.

Các cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc phẫn nộ không thôi, đối với Sở Mộ, bọn hắn có cừu hận rất lớn

Hai mắt Đế Sa Ngọc bắn ra quang mang lạnh lẽo:

- Hóa ra ngươi là Sở Mộ. Rất tốt, chờ sau khi ta nắm giữ kích phát lực lượng huyết mạch, ngày đó chính là ngày chết của ngươi.

Chiến đấu, giết chóc không ngừng trình diễn trong Vạn Cổ thánh thành.

Sát linh qua lại, hoặc là bị giết chết, cướp lấy kết tinh sát linh, hoặc là hút sinh cơ làm lớn mạnh bản thân.

Linh dược, bảo vật là trọng tâm tranh đoạt.

Càng vào sâu trong Vạn Cổ thánh thành, xác suất gặp được cơ duyên càng lớn. Khả năng nhận được bảo vật càng lớn. Đồng thời cũng gặp đối thủ cường đại hơn. Đến đây, hoàn toàn không nhìn thấy tiểu sát linh, kém nhất cũng là đại sát linh. Sở Mộ còn gặp được một đầu Sát Linh tướng.

May mắn mà cách nhau khá xa, Sát linh tướng kia đang chiến đấu với một dị tộc Thánh cấp ngũ tinh, Sở Mộ mới không có bị đuổi giết. Nếu không vô cùng nguy hiểm.

Càng tiến vào sâu trong Vạn Cổ thánh thành, Sở Mộ càng biết rõ, thực lực của mình chưa đủ.

Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ, cho dù chiến lực chân thật đã có thể so với Thánh cấp tam tinh. Dưới tình huống thi triển bí pháp còn cường đại hơn. Nhưng mà vẫn không đủ. Như đầu Sát linh tướng cấp độ Thánh cấp ngũ tinh kia, một khi hắn gặp phải, trừ phi vận dụng át chủ bài mà các trưởng lão Chân Kiếm tông cho hắn.

Đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần, rất quan trọng.

Thực lực, Sở Mộ cần thực lực cường đại hơn, như vậy mới có thể vào sâu hơn Vạn Cổ thánh thành. Cùng với các cường giả khác tranh đoạt bảo vật. Dưới sự đuổi giết của sát linh bảo vệ được tính mạng.

Mục tiêu tăng trưởng thực lực tiếp theo là Vạn Cổ cảnh.

Hiện tại tu vi của hắn là Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ. Nếu như hắn nguyện ý, hắn đã có thể trùng kích Vạn Cổ cảnh. Nhưng mà hắn sẽ không tự chặt đứt tương lai của mình. Bởi vì hắn có thể tăng lên tới Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, củng cố căn cư cho vững chắc, sau đó mới trùng kích Vạn Cổ cảnh.

- Tìm địa phương an toàn nhất, sử dụng linh trì luyện hóa bảo vật tăng tiến tu vi vậy.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng.

Thực lực bây giờ chính là chướng ngại, tăng tu vi lên là một loại phương pháp tăng trưởng thực lực. Nếu không có linh trì, mặc dù trong Vạn Cổ thánh thành, nguyên khí thiên địa rất là nồng đậm, nhưng Sở Mộ cũng cần tốn một đoạn thời gian dài mới có thể tăng lên tới Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong. Nhưng mà có linh trì và rất nhiều bảo vật thì lại khác.

Tu vi của Sở Mộ sở dĩ có thể trong thời gian ngắn tăng lên tới tình trạng hôm nay, linh trì có công đầu. Nếu không có linh trì, hiện tại hắn có thể đạt tới được Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, bát trọng thiên hay không vẫn là một dấu hỏi lớn.

Giả như tu vi hiện tại vẫn chưa tới Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Như vậy hiện tại Sở Mộ có khả năng vẫn còn ở Thương Lan hoàn triều, coi như đi vào Thiên Cổ vực cũng không có tưu cách tiến vào Vạn Cổ thánh thành.

Lúc hắn còn là Niết Bàn thất trọng thiên, rất nhiều năng lực không có nắm giữ. Cho dù thiên phú có cường đại tới đâu cũng không có cách nào đối kháng với Thánh cấp. Cho oduf là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ yếu nhât cũng không được.

Tu vi tăng lên, các phương diện tăng lên, nắm giữ thêm các thủ đoạn, đây là căn bản làm cho hắn cường đại hơn.

Tu luyện giới này từ xưa đã có một câu được lưu truyền, đó là tu vi là căn bản của tất cả mọi thứ.

Những lời này có một ít người hiểu là tu vi càng cao càng sâu thì càng tốt. Kỳ thực đây chỉ là lý giải cơ bản, dễ hiểu.

Tu vi là căn bản của tất cả. Chỉ là cơ duyên cũng cần phải có đủ tu vi để chống đỡ. Bằng không có đặt cơ duyên trước mặt, vươn tay tới rồi, nhưng mà vì tu vi chưa đủ, không có cách nào kích phát ra, như vậy chẳng khác nào không đạt được. Hoặc là bởi vì tu vi chưa đủ, rõ ràng ở ngay trước mắt nhưng lại không có cách nào nắm bắt được.

Người không có kinh nghiệm tương ứng, không có cách nào hiểu rõ hàm nghĩa chính thức của câu tu vi là căn bản của tất cả này.

Như Sở Mộ, kinh nghiệm của hắn rất nhiều, cho nên hắn càng thêm hiểu rõ.

Gặp được cơ duyên, tu vi chưa đủ, không có cách nào thu được, hoặc là không có cách nào vận dụng. Hoặc là sắp tới tay lại bị người tu vi cao thâm hớn cướp đi. Coi như nhận được cơ duyên nhưng cũng bởi vì tu vi không đủ mà bị người ta giết chết.

Giống như một thanh linh kiếm vậy. Trong tay Niết Bàn cảnh là tội nghiệt. Đặt trong tya Kiếm Thánh có thể trở thành trợ lực. Đương nhiên Sở Mộ là một ngoại lệ.

Nói ngắn gọn, chỉ cần hơi chút suy nghĩ Sở Mộ càng hiểu rõ tính quan trọng của tu vi.

Tu vi đầy đủ mới có thể tranh đoạt được thêm cơ duyên. Mới có thể nhận được thêm cơ duyên, mới có thể chống đỡ cho thực lực càng thêm cường đại hơn.

Tốn năm ngày, Sở Mộ mới tìm được một nơi tương đối an toàn.

Đây là một tòa tháp, lúc trước có lực lượng phòng hộ. Bất quá bảo vật bên trong đã bị người ta lấy đi. Người cướp đoạt bảo vật, Sở Mộ nhìn thấy rất rõ. Là một cường giả Thánh cấp lục tinh. Tới đây tranh đoạt tự nhiên đều là cường giả Thánh cấp trung giai, không có chỗ cho Sở Mộ nhúng tay vào.

Tòa tháp lâu này không có bị phá hỏng bao nhiêu, bởi vì Thánh cấp lục tinh lấy đi bảo vật kia cũng không phải là Thánh cấp lục tinh bình thường. Hắn dùng sức một mình áp mọi người, thong dong lấy đi bảo vật.

*****

Mất đi bảo vật tự nhiên sẽ không có ai chú ý tới tòa tháp này nữa. Chất liệu của bản thân tòa tháp này không tồi, rất cứng rắn, cũng che khuất bốn phía, cơ hồ không có cách nào nhìn thấy bên trong, trừ phi là vào trong.

Trong Vạn Cổ thánh thành không có chỗ nào an toàn tuyệt đối, chỉ có tương đối mà thôi.

Thong dong bố trí rất nhiều phong cấm trùng trùng điệp điệp. Ở ngoài cùng tự nhiên là phong cấm ngăn cách khí tức, rồi sau đó là phong cấm phòng ngự, phong cấm phòng ngự phản kích, phong cấm công kích, tầng tầng lớp lớp đan xen.

Sở Mộ ở giữa toàn bộ phong cấm. Hắn lấy ra linh trì cùng với một lượng lớn bảo vật, liên tục ném vào trong linh trì, chuyện hóa thành linh lực tinh thuần.

Thiên phú tu luyện của một người rất là quan trọng, quan hệ tới cực hạn mà bản thân có thể đạt tới.

Như thiên phú tu luyện tam phẩm tuyệt đối có thể đạt tới Niết Bàn cảnh, nhưng mà lại ít có khả năng đạt tới Vạn Cổ cảnh.

lúc trước thiên phú tu luyện của Sở Mộ là tam phẩm. Hiện tại, trải qua từng lần Niết Bàn, mỗi một lần Niết Bàn, thiên phú tu luyện đều tăng lên, hiện tại đã tới vô hạn gần nhị phẩm.

Sở Mộ có cảm giác, chỉ cần tu vi hắn đạt tới Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, lại phát động Vạn Cổ kiếp, thiên phú tu luyện nhất đinh có thể lần nữa tăng lên, đột phá tam phẩm tăng lên tới nhị phẩm. Đến lúc đó hắn có thể trở thành Vạn Cổ cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp.

Cũng không phải mỗi một tu luyện giả đều có năng lực như Sở Mộ. Mỗi một lần Niết Bàn của hắn đều kéo theo dị tượng. Dưới dị tượng kia, thiên phú tu luyện của hắn mới được kéo lên.

cho nên nói, những Niết Bàn cảnh khác mỗi một lần Niết Bàn, đối với thiên phú tu luyện mà nói, cho dù có tăng lên cũng chỉ rất nhỏ.

Không bao lâu sau, rất nhiều bảo vật trong linh trì đã bị chuyển hóa thành linh lực tinh thuần.

Sở Mộ nhảy lên, rơi vào trong linh trì, y phục quanh thân biến mất, cả người trực tiếp tiếp xúc với linh lực. Linh lực tinh thuần lập tức rót vào trong da dẻ Sở Mộ.

Thần Hoang kiếm quyết vận chuyển, một cỗ hấp lực xuất hiện, trực tiếp hấp thu một lượng lớn linh lực cuốn vào trong cơ thể. Trong kinh mạch, linh lực như nước lũ, cuồn cuộn không ngớt, liên miên, dung nhập vào trong Thần Hoang kiếm nguyên đang vận chuyển, nhanh chóng bị Thần Hoang kiếm nguyên hấp thu, đồng hóa, gia tăng số lượng Thần Hoang kiếm nguyên, chiết xuất Thần Hoang kiếm nguyên.

Tu vi tăng lên, không chỉ là gia tăng về lượng mà còn gia tăng về chất.

Lúc này, ngồi trong linh trì, được linh dược tinh thuần bao phủ, giống như là ở trong mây mù, giống như tiên cảnh vậy.

Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ có thể dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, đang nhanh chóng tăng lên, nhanh chóng chiết xuất. Tốc độ tu luyện như vậy so với tự mình hấp thu nguyên khí thiên địa bên ngoài mà luyện hóa còn nhanh hơn rất nhiều lần.

Thần Hoang kiếm nguyên vừa tăng lên, đồng thời cũng có một cỗ lực lượng chạy quanh lục phủ ngũ tạng, xương cốt, gân mạch, cơ bắp. Toàn bộ đều được một cỗ lực lượng tinh thuần trùng kích. Mỗi một lần trùng kích đều khiến cho lục phủ ngũ tạng, xương cốt, cơ bắp... tăng cường, cường hóa một phần, khí lực cũng tăng lên theo.

Lực lượng, phòng ngự, tốc độ... Năng lực các phương diện tăng lên.

Sở Mộ là người đồng tu Luyện thể và Luyện khí, linh lực là một loại lực lượng đặc thù, có chút khác biệt với lực lượng nguyên khí thiên địa. Lực lượng này cực nhỏ, chỉ có trong hoàn cảnh đặc thù mới xuât hiện, có thể nhanh chóng luyện hóa, tăng tu vi luyện thể và luyện khí lên, hơn nữa cũng không có di chứng gì.

Đến lúc này, từ linh trì ra, Sở Mộ còn chưa bao giờ thấy qua linh lực khác.

Lại nói, linh trì này quả nhiên là một kiện trọng bảo, đối với Niết Bàn cảnh mà nói, có tác dụng vô cùng quan trọng.

Người đi ngang qua, nếu không cố ý tới gần quan sát mà nói, không có cách nào phát hiện ra Sở Mộ ở trong tòa tháp lâu này. Sở Mộ có thể an tâm, toàn tâm toàn ý hấp thu linh lực trong linh trì rồi luyện hóa, làm tăng tiến tu vi mình lên.

Tầm nửa ngày sau, tu vi của Sở Mộ từ Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên trung kỳ.

Tốc đọ như vậy quả thực khiến cho người ta khiếp sợ. Phải biết rằng Sở Mộ cũng không phải là người đã dừng lại ở Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ đã lâu, mà hắn mới chỉ đột phá tới Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ không lâu trước đó mà thôi.

Chỉ dùng nửa ngày đã từ sơ kỳ đột phá tới trung kỳ, tốc độ không gì sánh nổi, còn không có bất kỳ di chứng nào.

Lần tăng lên này khiến cho Sở Mộ tiêu hao rất nhiều linh lực trong linh trì.

Tu vi càng cao, mỗi một lần tăng tiến một cảnh giới nhỏ, số linh lực cần thiết để luyện hóa càng nhiều hơn. Trước đây, linh trì chứa đầy linh lực đủ để Sở Mộ tăng lên một đại trọng thiên cộng thêm hai ba cảnh giới nhỏ. Nhưng hiện tại linh trì chứa đầy linh lực chỉ tăng lên một cảnh giới nhỏ đã tiêu hao hơn phân nửa.

Số linh lực còn lại không đủ để cho Sở Mộ đột phá tới cửu trọng thiên hậu kỳ. Sở Mộ dứt khoát dừng tu luyện, lần nữa lấy ra một lượng lớn bảo vật, ném vào trong linh trì. Linh trì chuyển động, luyện hóa bảo vật thành linh lực mới.

Sau một khoảng thời gian ngắn, trong linh trì rốt cuộc cũng tràn đầy linh lực bàng bạc. Sở Mộ lại tiếp tục tu luyện.

Nửa ngày sau, linh lực trong linh trì bị Sở Mộ hấp thu tới bảy thành. Tu vi của Sở Mộ cũng thành công từ Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên trung kỳ tăng lên tới Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ.

Đúng vào lúc này một cỗ khí tức tràn ngập huyền diệu từ đằng xa truyền tới, tuy rằng khi xuyên thấu qua phong cấm đã bị yếu bớt, nhưng vẫn kéo tới chỗ Sở Mộ.

- Đây là chấn động gì vậy?

Sở Mộ âm thầm nghi hoặc.

Chấn động như vậy dường như không phải do con người làm ra, bởi vì khí tức như vậy không giống. Nếu như không phải là khí tức cường giả tạo thành, như vậy đó chính là khí tức của bảo vật chấn động, hoặc là khí tức chấn động có liên quan tới bảo vật.

Sau khi cân nhắc lợi hại một phen, Sở Mộ vẫn quyết định, đợi tu vi lần nữa tăng lên, đạt tới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong rồi mới đi thăm dò một hai. Nếu như là bảo vật gì đó, hơn phân nửa sẽ bị người ta cướp đi, không phải là thứ hắn có thể nhúng chàm. Nhưng mà nếu như có liên quan tới bảo vật, nếu cố gắng còn có chút cơ hội cướp đoạt một phen.

Thực lực càng cường đại, cơ hội cướp đoạt cũng lại càng lớn. Thực lực Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong so với Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên sơ kỳ, hơn kém đâu chỉ một hai lần.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)