Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1491

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1491: Giằng co ở Huyền Dương điện
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Suy nghĩ mà xem, một đám mấy chục, thậm chí là mấy trăm Kim Quan Mãng điêu trưởng thành, toàn bộ đều là linh thú Thánh cấp, chỉ có một ít có thực Thánh cấp cấp thấp. Đội hình như vậy trấn thủ ở Chân Kiếm tông sẽ là một cảnh tượng đồ sộ tới đâu a.

Một khi Kim Quan mãng điêu sinh sôi nảy nở, sẽ càng ngày càng nhiều. Thực lực chỉnh thể của Chân Kiếm tông cũng tăng lên. Phải biết rằng tuổi thọ của linh thú rất dài, hơn xa nhân loại.

- Thu phục đám Kim Quan mãng điêu này, trừ có thể làm linh thú hộ tông ra, còn có thể huấn luyện thành tọa kỵ. Để Kiếm Thánh khống chế, tạo thành một chi kiếm kỵ hộ tông.

Trong đầu Sở Mộ toát ra một tia linh cảm.

Chỉ cần là linh thú, lực lượng tương đối mạnh, nhưng trí tuệ lại không bằng nhân tộc. Nhân tộc có trí tuệ nhưng thực lực lại không bằng linh thú. Nếu như cả hai kết hợp với nhau cũng không phải là tăng trưởng thực lực một cách đơn giản.

Còn nữa, tốc độ phi hành của linh thú phi hành thường thường so với cường giả ngang cấp còn nhanh hơn.

Suy nghĩ như vậy, Sở Mộ động tâm.

Vì phát triển Chân Kiếm tông, coi như hắn đã vắt hết óc suy nghĩ.

- Trong Cổ Linh thú bách khoa có ghi chép lại. Kim Quan mãng điêu là linh thú quần thể, tất có một con vương. Nếu như có thể hàng phục được Kim Quan mãng điêu vương là có thể hiệu lệnh toàn tộc.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào từng đạo thân ảnh đang xoay quanh trên không, hai mắt lập lòe bất định, âm thầm suy nghĩ.

- Chỉ là Kim Quan mãng điêu trưởng thành ít nhất cũng có thực lực Thánh cấp nhất tinh. Là Kim Quan mãng điêu vương, ít nhất nó cũng phải có thực lực tương đương với cường giả Thánh cấp trung giai.

Hiện tại Sở Mộ còn không phải là đối thủ của cường giả Thánh cấp trung giai, dù chỉ là Thánh cấp tứ tinh cũng vậy.

Còn nữa, cho dù Kim Quan mãng điêu vương chỉ là Thánh cấp tam tinh, hắn cũng không thể động thủ hàng phục. Bởi vì trong sào huyệt của Kim Quan mãng điêu vương, số lượng Kim Quan mãng điêu trưởng thành tối thiểu cũng có hơn mười, thậm chí là trên trăm đầu.

Suy tư một phen, hắn không tìm ra biện pháp hữu hiệu gì có thể hàng phục.

- Xem ra hoặc là tìm được trọng điểm của Huyền Dương giới rồi luyện hóa, nắm giữ Huyền Dương giới. Hoặc là có thực lực cường đại hơn.

Mang theo một chút, Sở Mộ vượt qua sườn núi có sào huyệt của Kim Quan mãng điêu, tiếp tục đi lên. Đồng thời hắn không ngừng hấp thu, luyện hóa dương khí, củng cố tu vi, căn cơ. Tiếp đó là tôi luyện khí huyết, làm khí lực cường tráng. Thứ ba là rèn luyện nguyên thần, khiến cho nguyên thần ngày càng thuần túy, càng thêm ngưng tụ.

Sở Mộ có cảm giác, trong Vạn Cổ thánh thành này, hắn sẽ phải trải qua Vạn Cổ kiếp, sau đó đột phá. Hòan thành biến hóa về chất của tính mạng, quá độ, thăng hoa thành Vạn Cổ cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp.

Cũng chỉ có trở thành cường giả Thánh cấp mới có thể coi như chính thức bước vào sân khấu của cường giả.

- Nguyên thần cũng có phân coa thấp. Nguyên thần của ta mới thành lập đã được dương khí rèn luyện, có tăng trưởng một chút đã coi như không tệ rồi.

Tiến vào trong Huyền Dương giới cũng đã được vài ngày, Sở Mộ tâm phân nhị dụng, không giây phút nào không hấp thu dương khí. Hắn chia dương khí làm ba cỗ, một cỗ luyện hóa kiếm nguyên, một cỗ tôi luyện khí huyết. Một cỗ rèn luyện nguyên thần. Mấy ngày trôi qua rất có hiệu quả.

Nhất là ở phương diện nguyên thần, nguyên thần của Sở Mộ chỉ ngưng tụ sơ bộ. Muốn tiến bộ rất khó khăn. So với luyện khí luyện thể còn khó hơn rất nhiều. Nhưng mà hắn không biết. Rất nhiều cường giả Thánh cấp, nguyên thần của bọn họ cũng không có cường độ mạnh hơn Sở Mộ hiện tại là bao.

Dương khí hoặc là âm khí, chỉ cần đủ tinh thuần cũng có thể phát huy ra hiệu quả rèn luyện nguyên thần. Nguyên thần sau khi được rèn luyện sẽ càng cường đại hơn. Lực lượng thần hồn cũng tăng lên theo. Đối với tu luyện giả mà nói, có chỗ tốt rất lớn.

Trừ đám Cổ Linh thú như Kim Quan mãng điêu kia ra, Sở Mộ lại có thêm lý do để tranh đoạt quyền sở hữu Huyền Dương giới.

Không ngừng tiến lên, thu thập linh dược và khoáng thạch dương tính.

Sở Mộ không giây phút nào ngừng nghỉ, chân đạp mặt đất, trên đầu là vòm trời, tay cầm kiếm, tâm phân nhị dụng, hấp thu và luyện hóa dương khí. Đầu suy tư kiếm pháp, tìm hiểu kiếm thiên địa.

Xuyên Vân kiếm thức ngày càng hoàn thiện, kiếm thức chữ Trảm cũng được hoàn thiện.

Vạn Cổ thánh thành là một lần kỳ ngộ lớn của Sở Mộ.

...

Ở chỗ sâu trong bỗng nhiên có một tòa cung điện cực lớn, xuất hiện ở trên mặt đất. Bốn phía có vô số hòn đá tán loạn, lớn nhỏ không đồng đều.

Có lẽ bởi vì Huyền Dương giới đã bỏ hoang rất lâu, đã rất lâu không có người tiến vào. Cho nên tòa cung điện to lớn kia vô cùng lẻ loi, trơ trọi.

Toàn thân cung điện màu vàng đỏ, màu sắc sáng ngời, sừng sững mà bất hủ. Tản mát ra Dương khí chấn động so với những nơi khác trong Huyền Dương giới còn nồng đậm hơn.

Cửa lớn cung điện đóng chặt. Trên cửa lớn có một khối bảng hiệu cực lớn, bên trên có điêu khắc ba văn tự cổ xưa. Văn tự này cũng không phải là văn tự truyền lưu thời hiện tại. Văn tự tràn ngập cổ vận, ẩn chứa sự cổ xưa.

Một cố dương khí nồng đậm, vô cùng tinh thuần từ bên trong cung điện này trào ra, ngưng tụ thành một đạo khí mang màu vàng đỏ, vừa thô vừa to, bay thẳng về phía chân trời. Làm cho bầu trời trong Huyền Dương giới thay đổi. Từng đám mây bị xé nát, ngay cả bầu trời cũng được phủ lên màu vàng đỏ nhạt.

Khí mang màu vàng đỏ mênh mông, khí tức cương dương mà thuần túy, vạn tà bất xâm, lập tức truyền khắp cả Huyền Dương giới.

Ngay sau dó một đạo thanh âm rộng rãi, to lớn vang vọng. Đạo thanh âm này cũng từ trong khí mang chấn động truyền khắp Huyền Dương giới.

- Nắm Huyền Dương điện, nhận truyền thừa của Huyền DƯơng kiếm cung là có thể nắm giữ Huyền Dương giới.

Thanh âm này cổ xưa mà rộng lớn, trung khí mười phần, giống như tiếng chuông. Trong nháy mắt lan tràn ra chung quanh, như gột rửa nguyên thần. Chỉ một câu ngắn ngủi, chỉ hơn chục chữ đã khiến cho các vị cường giả tiến vào Huyền Dương giới cảm thấy nguyên thần chấn động, lập tức cảm thấy tai nhẹ mắt sáng. Tư duy càng thêm rõ ràng, giống như nguyên thần được gột rửa một lần vậy.

Nội dung bên trong là nói về chỗ tốt, chỗ tốt làm cho lòng người phấn chấn.

Nắm giữ Huyền Dương điện là nhận được truyền thừa của Huyền Dương kiếm cung, nắm giữ Huyền Dương giới.

Có được một tiểu thế giới khẳng định Huyền Dương kiếm cung này nhất định có thực lực bất phàm. Cho nên truyền thừa của nó nhất định cũng bất phàm. Càng quan trọng hơn là, một tiểu thế giới, giá trị không có cách nào cân đo đong đếm. Cho dù là bốn đại tông môn cổ xưa như Tứ đại Thiên môn cũng luôn mong ước tới.

*****

Ở lối vào Huyền Dương điện, các cường giả tiến vào Huyền Dương giới đều biết rõ, đồng thời cũng hiểu được. Hóa ra mấu chốt của Huyền Dương giới mà bọn hắn luôn khổ cực tìm kiếm hóa ra lại ở ngay trong Huyền Dương giới. Mà lúc trước Huyền Dương điện che giấu, cho tới bây giờ mới xuất hiện. Có lẽ là một thủ đoạn do cường giả Huyền Dương kiếm cung lưu lại, mục đích là chọn ra người truyền thừa Huyền Dương kiếm cung.

Bất kể nói như thế nào, hi vọng đã xuất hiện. Bất luận là cường giả chủng tộc nào cũng liên tục tiến lên, phóng tới chỗ Huyền Dương điện.

- Huyền Dương kiếm cung...

Nói thầm một tiếng, Sở Mộ cũng nhanh chóng phóng tới chỗ Huyền Dương điện.

Khí mang màu vàng đỏ phóng lên trời kéo dài một khoảng thời gian rất dài, hoàn toàn có thể trở thành điểm báo hiệu, chỉ dẫn phương hướng tiến lên cho mọi người.

- Dùng thực lực của chúng ta đoán chừng không có cách nào tranh đoạt được quyền khống chế Huyền Dương giới.

- Tranh đoạt không được Huyền Dương giới nhưng bên trong Huyền Dương điện nhất định còn có bảo vật khác.

Đúng vậy, suy nghĩ của không ít người không phải là tranh đoạt điểm mấu chốt của Huyền Dương giới mà là tranh đoạt các bảo vật khác trong Huyền Dương điện. Tin rằng một tông môn viễn cổ, đây lại là chỗ để khảo nghiệm truyền thừa, nhất định sẽ có nội tình phong phú.

Bất quá mục đích của đại đa số cường giả vẫn hướng về phía truyền thừa Huyền Dương điện mà đi.

Dù sao có đạt được nhiều bảo vật hơn đi chăng nữa cũng không bằng một truyền thừa. Nhận được truyền thừa, luyện hóa giới bi, đến lúc đó đại đa số bảo vật đều là của mình. Huyền Dương giới cũng là của bản thân, thu hoạch lớn nhất.

Cửa của Huyền Dương điện đóng chặt, bốn phía không có cửa vào nào khác. Có cường giả thi triển sức lực lớn, ẩn cửa Huyền Dương điện. Nhưng mà cửa điện không có chút sứt mẻ nào, giống như dung hợp vào làm một thể với Huyền Dương điện, dung hợp vào làm một thể với Huyền Dương giới vậy.

Chư vị cường giả thi triển các loại thủ đoạn, nhưng thủy chung vẫn không có cách nào mở cửa Huyền Dương điện ra.

- Đáng chết, cửa điện này không mở ra được, nói gì tới lấy truyền thừa chứ?

- Huyền Dương kiếm cung này rốt cuộc làm gì? Đã lưu lại truyền thừa, vì sao lại không cho người ta mở cửa điện ra?

- Không phải thời gian quá lâu cho nên mất đi hiệu lực đó chứ?

Có người chửi ầm lên, cũng có người nghi hoặc không thôi.

Không ngừng có người chạy tới khiến cho người vốn dẫn đầu tức giận không thôi. Nếu như cửa điện mở ra, bọn hắn có thể đi trước một bước, tiến vào trong Huyền Dương điện. Hiện tại người tới ngày càng nhiều, đồng nghĩa với việc bọn hắn đã đánh mất ưu thế tới trước.

Cường giả chạy tới ngày càng nhiều, trên người tản mát ra khí tức kinh người chấn động, làm kinh động tứ phương.

Nhân tộc, Hải tộc, Ngũ Linh tộc, Thiên tộc... Rất nhiều chủng tộc, còn có mấy người vẻ mặt thái nhợt, mặt không biểu tình, hai mắt tĩnh mịch, người mặc trường bào màu đen, trên thân có khí tức thần bí vờn quanh. Trong lúc nhất thời mọi người cũng không biết bọn hắn là chủng tộc gì. Chỉ là nhìn bên ngoài không có bao nhiêu khác biệt với Nhân tộc.

Chủng tộc khác biệt cho nên cũng có trận doanh khác biệt.

Trận doanh Hải trộc có Sa tộc, Hải Xà tộc, Chương Vương tộc. Đế Sa Ngọc trở lại trong Sa tộc được mọi người vây quanh như chúng tinh củng nguyệt. Nhưng lúc này hắn đang dùng ánh mắt tràn ngập hàn ý cẩn thận đảo qua trận doanh nhân tộc.

- Còn chưa tới. Chờ ngươi vừa tới chính là ngày chết của ngươi.

Đế Sa Ngọc âm thầm cười lạnh không thôi.

Trừ Đế Sa Ngọc ra, trong trận doanh Nhân tộc. Ngao Chân Hằng cũng đang tìm kiếm thân ảnh của Sở Mộ.

- Nghe nói Nhân tộc xuất hiện một siêu cấp yêu nghiệt. Có thể dùng tu vi Niết Bàn cảnh chém giết Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc. Hơn nữa lại còn lấy một địch ba. Không biết người này là ai, có thể đứng ra để cho ta xem liệu có phải là ba đầu sáu tay hay không?

Một cường giả Thánh cấp Chương Vương tộc vung vẩy một thân xúc tu, ngữ khí sắc bén lên tiếng.

Hải Tộc cũng không phải bền chắc như thép. Tuy rằng lúc đối ngoại tương đối đoàn kết. Nhưng mà vẫn có nội đấu. Chương Vương tộc và Hải Xà tộc mâu thuẫn từ xưa tới nay. Loại chuyện làm Hải Xà tộc mất mặt này bọn hắn sao có thể bỏ qua được chứ?

- Bát trảo quái, cút sang một bên đi.

Một cường giả Hải Xà tộc cả giận nói. Vốn khuôn mặt hắn đã âm trầm, lúc này càng thêm khó coi. Đôi mắt lóe lên quang mang màu xanh, nhìn vào trận doanh Nhân tộc.

- Tin tức này là ai truyền ra? Đứng ra đây cho ta. Có gan truyền ra loại tin tức này lại không có gan thừa nhận hay sao?

Không có ai trả lời hắn, bởi vì cường giả Thánh cấp truyền ra tin tức lúc ấy có mười mấy người. Tất cả đều không có tới đây, có lẽ là đang trên đường, có lẽ là đã chết mất.

Dù sao trong Huyền Dương giới, tranh đoạt bảo vật khó tránh khỏi động thủ. Còn có thể gặp phải một ít Cổ linh thú cường đại, bị giết chết cũng không có gì là lạ.

- Nhân tộc đúng là một đám nhát gan, ngay cả dũng khí mở miệng cũng không có.

Cường giả Hải Xà tộc này lạnh lùng giễu cợt.

- Rắm chó, không, rắm xà, tin tức này nếu như lão tử truyền ra, lão tử là người đầu tiên thừa nhận.

Trong nahan tộc, một tráng hán cao lớn đứng ra quát. Thanh âm như sấm sét nổ vang, rít gào không thôi. Thanh âm hết sức kinh người, miệng mở lớn, mơ hồ có thể một ngụm nuốt luôn đối phương.

- Lôi huynh, cần gì phải so đo với thứ hình thù cổ quái này chứ? Nếu như tin tức này là giả thì cũng không thể là Nhân tộc chúng ta truyền ra. Nói không chừng có người muốn hãm hại nhân tộc chúng ta. Nếu như thực sự thì quả thực là điều đáng để chờ mong nha.

Một cường giả nhân tộc bộ dáng như thư sinh vung vẩy quạt xếp, không nhanh không chậm cười nói.

Bốn chữ hình thù cổ quái vừa vang lên, bất luận là Hải Xà tộc hay là Sa tộc cùng Chương Vương tộc đều biến sắc. Những lời này quả thực là kéo cừu hận quần thể nha.

Bất quá luận số lượng, nhân tộc còn hơn Hải tộc. Cường giả cũng không kém chút nào. Nếu như chiến đấu cũng không sợ hãi Hải tộc

Quả thực Hải tộc dùng phương pháp quân đội quản lý tộc nhân. Nhưng mà nhân tộc cũng không phải là chia rẽ toàn bộ, tinh anh cũng có không ít.

Huống chi loại thời điểm như lúc này, liên quan tới mặt mũi chủng tộc, thua người không thua thế, muốn đánh thì đánh.

Trên người các cường giả Hải tộc và Nhân tộc bốc lên chiến ý, sát ý ngập trời, dẫn động phong vân. Trừ Thiên tộc ra, những chủng tộc khác liên tục thối lui, e sợ bị ảnh hưởng tới.

Một khi chiến đấu diễn ra, ảnh hưởng quá lớn.

- Muốn đánh thì đánh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)