← Ch.1491 | Ch.1493 → |
Cường giả Thánh cấp họ Lôi của Nhân tộc quát, trên bầu trời có sấm sét hiện lên. Trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm lớn, toàn thân kiếm màu tím, có điện mang vờn quanh, linh tính kinh người, kiếm ý ngập trời.
- Lôi Bạo Kiếm Thánh của nhân tộc quả nhiên danh bất hư truyền. Không hổ là cường giả Thánh cấp cấp bậc tuyệt thế thiên tài.
Ngũ Linh tộc thấp giọng nói, hết sức kinh ngạc.
Hải tộc bá đạo nhưng cũng không dám động thủ lúc này.
Bầu không khí thoáng cái trở nên rất là quỷ dị, nhân tộc và hải tộc giương cung bạt kiếm nhưng không có động thủ chính thức. Chỉ ra vẻ tùy thời có thể ra tay chém giết sinh tử mà thôi.
Người Thiên tộc chiếm cứ một phương, cách Huyền Dương điện rất gần, bộ dáng cao cao tại thượng. Nhất là tuyệt thế thiên tài và yêu nghiệt trong Thiên tộc càng có bộ dáng coi trời bằng vung.
Trong bầu không khí quỷ dị, giằng co có một đạo thân ảnh ở phía xa dùng tốc độ rất nhanh đi tới gần.
Người này tới gần, cũng không khiến cho mọi người chú ý. Nhưng mà khi hắn tới gần trận doanh Nhân tộc. Một cường giả Thánh cấp cấp thấp của Đế Sa tộc trong trận doanh Hải tộc nhìn lại, lập tức biến sắc.
- Chính là hắn. Đây chính là nhân tộc dùng lực lượng một mình chém giết ba cường giả Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc.
Sở Mộ vừa mới tới bên ngoài Huyền Dương điện đã chứng kiến trận doanh Hải tộc, nhân tộc đứng một phía. Hắn nhanh chóng đi về phía trận doanh nhân tộc. Nào ngờ có mấy trăm đạo ánh mắt sắc bén như xuyên thủng hư không liên tục rơi vào trên người hắn, giống như muốn đâm thủng hắn, nhìn thấu tất cả các bí mật vậy.
Đột nhiên xuất hiện ánh mắt nhìn chăm chú vào, lại là mấy trăm, gần ngàn cường giả Thánh cấp nhìn chằm chằm vào mình, khiến cho Sở Mộ giật mình. Chỉ là tâm tình hắn rất nhanh đã bình phục lại, hắn có thể cảm giác được ý tứ ẩn chứa bên trong những ánh mắt này.
Hiếu kỳ, nghi vấn, ghen ghét, kinh thường, sát ý... Cần thứ gì có cái đó.
Trong trận doanh Nhân tộc, trong hai mắt Ngao Chân Hằng hiện lên vẻ cừu hận và sát ý. Tay phải dùng sức nắm chặt chuôi kiếm. Gân xanh trên mu bàn tay nhô lên, hai mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sát ý tràn ngập, sôi trào.
Trong Sa tộc, Đế Sa Ngọc và hơn mười hộ vệ Đế Sa tộc của hắn cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, vừa kinh nghi bất định, đồng thời càng ẩn chứa sát ý.
Sở Mộ cũng thật không ngờ, hắn vừa mới tới đã trở thành cái đích của chúng nhân. Bất quá hắn không sợ.
- Quả nhiên là Niết Bàn cảnh. Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có tài đức gì mà dám nói chém giết ba Thánh cấp của Hải xà tộc chúng ta.
Một cường giả Thánh cấp của Hải Xà tộc bỗng nhiên mở miệng nói. Thanh âm âm trầm mà sắc bén vang vọng, đồng thời thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, nhanh chóng chạy trên mặt đất, giống như một con rắn bộc phát tốc độ cao nhất, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, lại rất là đột nhiên.
Toàn thân Sở Mộ xiết chặt, máu tươi cơ hồ cứng lại. Lúc này hắn đang bị một cỗ cảm giác vô cùng mãnh liệt bao phủ toàn thân.
Cảm giác nguy cơ này vượt qua cực hạn thừa nhận của hắn, Hải Xà tộc ra tay là một Thánh cấp trung giai. Dù chỉ là Thánh cấp tứ tinh, nhưng mà cũng không phải là tồn tại mà Sở Mộ có thể đối kháng.
Như độc xà xuất động, tay tạo thành trảo, hung hăng chộp xuống một trảo. Móng tay xanh mởn giống như dao nhọn nung đỏ đâm vào trong bơ, trong lúc vô thanh vô tức chụp vào Sở Mộ.
Mùi hôi thối tràn ngập, Sở Mộ vội vàng nín thở, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy choáng váng đầu óc.
Năm ngón tay đang chộp tới nhanh chóng bành trướng ở trước mặt Sở Mộ, trở nên dài hơn, giống như trở nên vô hạn. cảm giác choáng váng càng thêm mạnh mẽ. Cả người rất không thoảim ái, cố nén cảm giác không khỏe ngày càng mạnh mẽ. Sở Mộ đang muốn thi triển bí pháp Kiếm thần hàng lâm.
Bí pháp Kiếm Thần hàng lâm khác với bí pháp Thần Hoang quy nguyên. Ưu điểm của bí pháp đầu tiên là thi triển cực nhanh, ý niệm khẽ động là có thể kích phát ra lực lượng bí pháp. Một khi thi triển ra, công kích tăng lên gấp chục lần. Khuyết điểm là tiêu hao lực lượng bí pháp, muốn khôi phục rất chậm. Bí pháp thứ hai thi triển, khuyết điểm ở chỗ phải cần chút thời gian hấp thu lực lượng. Tăng cường uy năng kiếm nguyên lên gấp chục lần. Ưu điểm ở chỗ chỉ cần là nơi có nguyên khí thiên địa là có thể thi triển, không bị hạn chế số lần.
Thi triển bí pháp Kiếm thần hàng lâm, tăng cường phong mang gấp mười lần. Sở Mộ cũng không có nắm chắc đối phó với Thánh cấp tứ tinh của Hải Xà tộc này. Nhưng mà hắn không có khả năng bó tay chịu trói. Mặc dù không phải là đối thủ nhưng hắn cũng phải phản kích.
Lúc đang muốn thi triển bí pháp Kiếm thần hàng lâm, Thiên Trảm kiếm rời khỏi vỏ, bổ ra một kích mạnh nhất thì đột nhiên có một Kiếm Thánh trong nhân tộc ra tay.
Tiếng kiếm minh vang vọng, tĩnh mịch, vang vọng tám phương, thanh âm rất dễ nghe.
Một đạo kiếm quang thanh tịch như nước mang theo vài phần tiêu sát, tiếng động yếu ớt như tiếng nước chảy róc rách. Bắn thẳng tới phía Thánh cấp tứ tinh của Hải Xà tộc kia.
Khí thế không lộ ra, sát cơ yếu ớt, nhưng lại khiến cho Thánh cấp tứ tinh của Hải Xà tộc có cảm giác nguy cơ cực hạn, toàn than sởn hết gai ốc. lân phiến nhỏ, rậm rạp khẽ dựng lên, vẻ mặt tràn ngập kinh hãi.
Không dám tiếp tục ra tay với Sở Mộ, cánh tay của cường giả Hải Xà tộc này vặn vẹo một cách quỷ dị. Một kích vốn chụp về phía Sở Mộ, biến trảo thành miệng rắn. Bàn tay như đầu rắn lập tức bắn ra, xà ảnh phá không. Cường giả Thánh cấp tứ tinh của Hải Xà tộc này thì lui về phía sau, không ngừng lắc lư, vặn vẹo thân thể, ẩn chứa quy luật kỳ dị nào đó. Bước chân tạo thành dấu vết rối loạn trên mặt đất, nhìn qua khiến cho người ta hoa mắt, đầu váng mắt hoa.
Xà ảnh bị một kiếm bổ đôi. Đạo kiếm quang lạnh lẽo và tĩnh mịch như nước xé rách mặt đất, lưu lại một vết cắt dài tới mấy trăm trượng.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh của Hải Xà tộc lùi về trận doanh của Hải Xà tộc, sắc mặt tái nhượt. Hiển nhiên đã bị kiếm khí gây thương tích. Hắn hung dữ nhìn chằm chằm vào Kiếm Thánh nhân tộc vừa mới ra tay, vừa sợ vừa giận.
Kiếm Thánh của nhân tộc kia là ngũ tinh, muốn giết hắn không khó. Một kiếm kia đã hạ thủ lưu tình, chỉ cảnh cáo, hiển nhiên không muốn khai chiến với Hải tộc. Nhưng mà hắn lại không muốn để cường giả Hải Xà tộc làm bị thương tiểu tử Niết Bàn cảnh nhân tộc nọ.
*****
Sở Mộ thở dài một hơi, lực lượng đang sôi trào, chuẩn bị thi triển bí pháp bình tĩnh lại. Thiên Trảm kiếm vừa mới rút ra một đoạn cũng cắm vào trong vỏ. Hắn quay người về phía Kiếm Thánh ngũ tinh vừa mới ra tay rồi chắp tay hạ kiếm lễ.
- Sở Mộ tạ ơn tiền bối xuất thủ cứu giúp.
- Ngươi là hậu bối nhân tộc ta.
Vị Kiếm Thánh ngũ tinh này cươi nhạt một tiếng, nói.
Sở Mộ được người khác phá giải tử cục khiến cho Ngao Chân Hằng và Đế Sa Ngọc vô cùng không cam lòng.
Đế Sa Ngọc liếc mắt nhìn hộ vệ, hộ vệ kia hiểu ý, đi về phía trước một bước, chỉ tay về phía Sở Mộ, thanh âm âm dương quái khí.
- Đồn rằng ngươi có thể một mình chém giết ba Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc, lại là dưới tình huống bọn hắn liên thủ. Đây rốt cuộc là ngươi quá lợi hại, hay là Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc quá yếu?
Lời này vừa nói ra, hai mắt các cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc đỏ lên, nổi giận không thôi. Trên thân lập tức có khí tức âm hàn lan tràn ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bộ dáng kia quả thực giống như muốn xé tan Sở Mộ thành từng mảnh nhỏ.
- Ta chỉ là Thánh cấp tam tinh sơ kỳ, ta muốn chiến với ngươi một trận, nhìn xem ngươi có năng lực này không, hay chỉ là tin đồn nhảm, làm hỏng danh tiếng Hải tộc chúng ta.
bên trong Hải Xà tộc có một cường giả đi ra. Người này là một cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ, hắn chỉ Sở Mộ rồi nói.
- Hải Xà tộc quả thực không muốn mặt mũi. Thánh cấp tam tinh không ngờ lại đi khiêu chiến một Niết Bàn cảnh của nhân tộc ta.
Kiếm Thánh ngũ tinh vừa mới xuất kiếm tương trợ Sở Mộ cười lạnh nói.
- Không thể nói như vậy được. Nếu không phải nhân tộc các ngươi tung tin đồn nhảm, vu oan thanh danh tộc ta. Khi đó tự nhiên ta cũng khinh thường làm như vậy. Nhưng mà hôm nay, ta muốn rửa sạch thanh danh cho tộc ta. Trừ phi ngươi quỳ xuống dập đầu mười tám cái, cũng thừa nhận là do người mở lời cuồng vọng, vu oan cho tộc ta, khi đó ta mới bỏ qua.
Thánh cấp tam tinh sơ kỳ của Hải Xà tộc, chỉ vào Sở Mộ, cả giận nói.
- Nếu không ta sẽ chém chết ngươi.
Các tộc chung quanh ngạc nhiên, nhân tộc càng giận dữ.
Để cho Sở Mộ quỳ xuống, lại dập đầu liên tiếp mười tám cái, đây không chỉ là vũ nhục Sở Mộ, mà cũng đang vũ nhục Nhân tộc. Nhưng mà Sở Mộ làm như vậy, cho dù cường giả Nhân tộc giết sạch cường giả các tộc ở đây thì cũng sẽ biến thành trò cười. Huống chi Nhân tộc còn không có thực lực cường đại như vậy, giết được sạch các tộc.
Nhưng mà việc này có liên quan tới Sở Mộ, phải để cho Sở Mộ tự mình giải quyết. Hắn giải quyết như thế nào sẽ liên quan tới địa vị của hắn trong lòng các cường giả Nhân tộc.
- Nếu ngươi muốn vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, ngữ khí lạnh nhạt.
Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây khiếp sợ.
- Hảo tiểu tử, mặc kệ ngươi có thực lực kia hay không, có phần gan dạ này ta sẽ bảo vệ ngươi.
Hai mắt Lôi Bạo Kiếm Thánh sáng ngời, mặc dù chính hắn cảm thấy thanh âm mình không lớn, nhưng mà mọi người vẫn nghe được rõ ràng, khiến cho sắc mặt mọi người biến đổi. Lôi Bạo Kiếm Thánh, đây là một Kiếm Thánh cao giai, lại là cấp bậc tuyệt thế thiên tài.
- Ngươi cứ ra tay đi.
Kiếm Thánh ngũ tinh của Nhân tộc vừa mới ra tay cứu giúp Sở Mộ cười nói với Sở Mộ một câu.
- Cuồng vọng tự đại.
Có người thấp giọng nói như vậy, tất cả mọi người đều nghe được rõ ràng, nhưng mà lại không để ý một chút nào.
- Tốt. Quả nhiên đủ cuồng, ta đang muốn chết, để xem ngươi thành toàn cho ta như thế nào.
Cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ của Hải Xà tộc giận quá hóa cười. Thanh âm sắc bén mà âm trầm, hai mắt tràn ngập hung quang.
- Chẳng lẽ lại dùng phương pháp tung tin vịt?
- Ta sẽ dùng kiếm này chém giết ngươi.
Sở Mộ rút Thiên Trảm kiếm ra, kiếm quang tựa như một làn nước xẹt qua không trung, nhẹ nhàng vẽ một cái, trực chỉ Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc. Phong mang bức người, kiếm khí rét lạnh.
Trong tích tắc, cường giả Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc thậm chí còn có chút e sợ.
- xem ra kẻ này cũng không phải chỉ có cuồng vọng không thôi, dường như có chỗ dựa.
Không ít người nghi hoặc không thôi, từ đầu tới bây giờ vẻ mặt Sở Mộ rất là lạnh nhạt, không có chút bối rối nào. Động tác rút kiếm cũng không chút do dự.
Nhe răng cười một tiếng, cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc ra tay.
Bước chân quái dị, như là rắn, giống như một con rắn đang di chuyển dưới đáy biển, tốc độ cực nhanh, hơn nữa lại vô thanh vô tức, quỹ tích lắc lư bất định, khiến cho người ta khó có thể nắm chắc.
Chợt, hai móng vuốt một trước một sau từ hai bên trái phái đâm tới. Tốc độ chộp tới phối hợp với lực lượng vừa đúng, phát huy ra toàn bộ uy lực của hai trảo này.
Vừa ra tay đã thể hiện ra thủ đoạn độc ác của cường giả Thánh cấp tam tinh Hải Xà tộc này.
Nhưng mà ba cường giả Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc cũng không làm gì được Sở Mộ. Lúc này chỉ có một người, trừ phi là tuyệt thế thiên tài, nếu không cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ.
Phải biết rằng so với lúc chiến đấu với ba cường giả Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc trước đó, thực lực của Sở Mộ lúc này lại tăng lên một chút.
- Văn trưởng lão, nếu như Sở Mộ gặp nạn, xuất thủ cứu hắn.
Ngao Chân Hằng bỗng nhiên truyền âm cho lão giả Kiếm Thánh bên cạnh, nhe răng cười nói.
- Hắn chỉ có thể chết dưới kiếm ta mà thôi.
Hiện tại Sở Mộ giống như tâm bệnh của Ngao Chân Hằng, không tự tay chém giết được Sở Mộ, tâm bệnh khó trừ. Ngày sau nhất định phải trả một cái giá lớn hơn mới có thể tấn thăng lên tầng thứ cao hơn.
- Yên tâm đi.
Văn trưởng lão gật đầu. Hắn là Kiếm Thánh cao giai, ra tay cực nhanh.
Các cường giả Thánh cấp khác của nhân tộc cũng đều nhìn chằm chằm vào, nhất là Lôi Bạo Kiếm Thánh và Kiếm Thánh ngũ tinh vừa mới xuất thủ cứu giúp Sở Mộ. Một khi Sở Mộ gặp nạn, bọn hắn sẽ lập tức xuất kiếm, cứu lấy Sở Mộ.
Thứ nhất Sở Mộ là nhân tộc, thứ hai là Sở Mộ có cốt khí. Ba là Sở Mộ hợp với khẩu vị của bọn họ.
Đám người Đế Sa Ngọc nhìn chằm chằm vào, cường giả Hải Xà tộc cũng nhìn chằm chằm vào, phòng ngừa cường giả Nhân tộc đột nhiên ra tay. Về phần Ngũ Linh tộc đứng ở đằng xa, không muốn tham dự. Người Thiên tộc vẻ mặt cao ngạo, đặc biệt là những thiên tài của Thiên tộc thì cao ngạo, coi trời bằng vung, cao cao tại thượng. Về phần mấy quái nhân sắc mặt tái nhợt, một thân mặc y phục màu đen thì mặt không biểu tình, hai mắt lại càng u ám thâm thúy, giống như hết tất cả ánh sáng. Chỉ cần nhìn vào cũng khiến cho trái tim mọi người cảm thấy lạnh lẽo.
← Ch. 1491 | Ch. 1493 → |