Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1531

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1531: Phân chia bảo vật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Hắn thực sự muốn có được càng nhiều bảo vật hơn. Nhưng điều này phải được thành lập ở dưới tình huống mình an toàn.

Sở Mộ lại không để ý chút nào, dẫn theo nhóm ba người Cổ Loạn Không tạo thành Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận, xông qua. Song kiếm lại một lần nữa triển khai công kích.

- Đáng chết. Ngươi điên rồi sao? Ta với ngươi không thù không oán...

Sắc mặt cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ cấp này đại biến. Hắn không ngồi chờ chết, mà né tránh, phản kích.

Thánh cấp cửu tinh sơ cấp quả thực cường đại. Nhưng ở trước mặt Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận do bốn người Sở Mộ tạo thành, lại còn chưa đủ nhìn.

Vừa lúc đó, trời đất bỗng nhiên chấn động một hồi. Sau đó mỗi toà nhà hình tháp đều chấn động, phát ra tiếng vù vù, kinh động mọi người.

Mỗi người nhìn ra bốn phía xung quanh. Bất chợt, bọn họ chỉ cảm thấy mình bị một lực lượng không có cách nào kháng cự bao quanh. Dưới thời không điên đảo dưới, cảnh sắc trước mắt không ngừng biến đổi. Ngay sau đó, bọn họ liền nhìn thấy một tòa thành thị lớn vô cùng bay lên trời, trong chớp mắt tiến vào bên trong vết nứt trên không trung biến mất.

- Vạn Cổ Thánh Thành đã rời khỏi.

Có người kinh ngạc lớn tiếng hô lên, thức tỉnh người khác.

Vạn Cổ Thánh Thành đã rời đi.

Có bắt đầu, nhất định sẽ có kết thúc. Từ khi Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống đến nay, đã khoảng chừng hai ba tháng. Ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, cũng có người đã tới chỗ trung tâm, thu được bảo vật trong rừng tòa nhà hình tháp ở chỗ trung tâm.

Đây là một kết thúc. Nếu như đã kết thúc, Vạn Cổ Thánh Thành sẽ không tiếp tục tồn tại ở đây nữa. Đây là quy luật trước kia, sau mỗi lần Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống.

Vạn Cổ Thánh Thành rời khỏi, khiến cho vô số người cảm thấy tiếc hận.

Vạn Cổ Thánh Thành lớn như vậy, che giấu vô số cơ duyên, vô số bảo vật. Từ cổ chí kim mỗi lần nó hạ xuống, đều sẽ bị người tiến vào lấy đi một phần. Nhưng đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

Dù sao, hai ba tháng, nghe không ngắn. Một tháng ba mươi ngày. Ba tháng chính là chín mươi ngày. Nhưng đối với cường giả Thánh cấp mà nói, chung quy tương đối ngắn. Có đôi khi một lần bế quan, thoáng một cái đã trôi qua.

Bởi vậy, ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, rất nhiều các cường giả căn bản cũng không dám đi bế quan đi tu luyện. Cho dù là nhận được bảo vật, cũng sẽ không đi thăm dò thử luyện hóa v. v. Làm vậy cần có thời gian. Thậm chí kcó hả năng một lần luyện hóa, thời gian sẽ trôi qua rất lâu, không chờ được tới lần thu hoạch tiếp sau.

Hơn một nghìn vạn cường giả các tộc tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành. Gần như phần lớn mọi người thu được cơ duyên. Chỉ có điều có mức độ cao thấp khác nhau.

Với số lượng người khổng lồ như vậy, cuối cùng đạt được cơ duyên, lại chỉ là một phần nhỏ bên trong Vạn Cổ Thánh Thành mà thôi. Khó có thể tưởng tượng được, bảo vật cơ duyên bên trong toàn bộ Vạn Cổ Thánh Thành rốt cuộc kinh người tới mức nào.

Một điểm khác, cho dù là bảo vật cơ duyên ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành bị tìm sạch, rất nhiều người vẫn nguyện ý đợi ở trong đó. Bởi vì trong Vạn Cổ Thánh Thành, nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm tinh thuần. Đó hoàn toàn là một chỗ Thánh Địa Tu Luyện. Trong đó ẩn chứa khí tức huyết sát, ứng dụng thật tốt, vẫn có thể đưa đến công hiệu rèn luyện nguyên thần tâm thần.

Đáng tiếc. Vạn Cổ Thánh Thành đi hay ở, bọn họ lại không có khả năng quyết định.

Mọi người nhìn chằm chằm vào Vạn Cổ Thánh Thành đang rời đi, nhìn chằm chằm vào vết nứt cực lớn trên không trung đang khép kín. Trên bầu trời, khôi phục lại trạng thái ban đầu. Tất cả giống như ảo giác.

Không còn Vạn Cổ Thánh Thành và vết nứt trên không trung áp chế, tất cả mọi người có thể bay được. Từng bóng người trôi lơ lửng ở giữa không trung. Đợi cho tới khi Vạn Cổ Thánh Thành hoàn toàn rời khỏi, vết nứt trên không trung khép kín, bọn họ mới nhìn ra bốn phía xung quanh. Vừa nhìn xuống, bọn họ nhất thời kinh hãi.

Có hơn một nghìn vạn người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành. Thoạt nhìn, không phải chỉ là những người này.

- Giết.

Sở Mộ phục hồi lại tinh thần, nói với ba người Cổ Loạn Không một tiếng. Hắn lại một lần nữa xông về phía Thánh cấp cửu tinh sơ cấp kia.

Bởi vì Vạn Cổ Thánh Thành rời đi, cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ cấp kia còn đang ngẩn người.

Song kiếm chém tới. Ngay cả khi Sở Mộ hết sức thu lại khí tức, nhưng cảm ứng của cường giả Thánh cấp cửu tinh đối với khí tức và nguy hiểm lại vô cùng nhạy cảm. Hắn lập tức kịp phản ứng, vội vàng né tránh, đồng thời nhanh chóng chui vào trong đám người.

Đám người phân bố xung quanh. Đỡ hơn một chút là cường giả Thánh cấp cửu tinh. Còn có cường giả Thánh cấp bát tinh cùng với cường giả Thánh cấp thất tinh.

Nếu quyết định trả thù, Sở Mộ sẽ không bỏ qua như vậy. Lúc này bốn người chui vào trong đám người truy sát.

Chỉ là, tai hại rất nhanh đã hiện ra.

Đối phương chỉ là một mình, có thực lực Thánh cấp cửu tinh sơ cấp cường đại, tốc độ cực nhanh, vô cùng linh hoạt. Hắn còn cố ý lựa chọn nơi đông người nhất. Phía bên Sở Mộ lại là bốn người. Thực lực Thiên Lỗi là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Phải duy trì Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận không tiêu tan mới có thể có được tốc độ của Thánh cấp cửu tinh.

Bốn người phối hợp lại ăn ý lại, thậm chí có thể sánh ngang với sự linh hoạt của một người, nhưng có hạn chế. Ví dụ như ở nơi đông người như thế, ở dưới tình huống phải giữ vững Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận, lại phải giữ sự linh hoạt cao độ, rất khó.

Khi bốn người Sở Mộ lao ra khỏi đoàn người, cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ cấp kia đã rời đi xa.

- Thôi đi.

Sở Mộ dừng lại, nói.

Dưới tình huống thực lực bản thân không đủ cường đại, hạn chế quá nhiều. Lấy trạng thái tổ hợp trận pháp truy sát với khoảng cách xa như vậy, không có khả năng đuổi kịp. Chỉ có điều, Sở Mộ đã nhớ kỹ khí thức của đối phương.

Ba người Cổ Loạn Không cũng hiểu rõ điểm này. Không có người nào nói ra ý kiến phản đối.

- Đi thôi. Tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút. Thuận tiện, kiểm tra thu hoạch.

Sở Mộ nói, tạm thời bỏ qua chuyện này.

Nói đến thu hoạch, ánh mắt ba người Cổ Loạn Không nhất thời liền sáng lên. Đây mới là chờ mong lớn nhất trong lòng bọn họ.

Tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, ngoài nâng cao thực lực ra, còn không phải vì một khác kích động lòng người này hay sao?

Giống như đám người Sở Mộ, những người còn sống rời khỏi Vạn Cổ Thánh Thành khác cơ bản đều ôm ý nghĩ như vậy. Giờ phút này, cái gì cũng không có cách nào ngăn cản được khát vọng trong lòng bọn họ.

Rất nhanh, các cường giả đều tản đi, rời khỏi đó.

*****

Người Hải tộc quay về Lam Hải. Người Thiên tộc cũng quay về nơi của người Thiên tộc. Cường giả các thế lực Nhân tộc cũng trở lại nơi ở của từng người.

Tốc độ của người Hải tộc rất nhanh. Thứ nhất là phải nhanh chóng chạy trở về chỉnh lý thu hoạch, thứ hai có chút lo lắng, sợ bị chặn giết.

Người Hải tộc thực sự rất bá đạo, thậm chí có thể nói là càn rỡ. Nhưng bọn họ hiểu rất rõ màng. Ở đây, lại là ở trên đất bằng, địa phương cách xa Lam Hải. Nếu như qua một khoảng thời gian nữa, sau khi thế cục ổn định lại, không chừng Nhân tộc sẽ liên hợp lại, chặn giết Hải tộc.

...

Thiên Lỗi vũ trang, Sở Mộ dẫn theo Ba người Cổ Loạn Không, đi tới Thiên Tài Thành.

Thực lực Thiên Lỗi cường đại. Đồng thời bọn họ có thể tạo thành Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận bất cứ lúc nào, khiến cho bọn họ nắm giữ bản lĩnh chống lại Thánh cấp cửu tinh. Cường giả tuyệt thế không đi ra, ai dám cùng tranh phong.

Sở Mộ vốn dự định quay về tiểu thế giới Thiên Tài. Dù sao hắn là thiên tài cấp yêu nghiệt duy nhất của tiểu thế giới Thiên Tài. Hắn vẫn có quyền lợi nhất định. Hắn có thể dẫn theo ba người Cổ Loạn Không tùy ý tiến vào.

Nhưng Sở Mộ lại lo lắng một điểm. Đó là cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài có thể bởi vi bảo vật bọn họ nhận được chuyến này, sinh ra lòng tham hay không.

Trong Vạn Cổ Thánh Thành nhận được bảo vật, có vài thứ lại không thể coi thường được. Cho dù là hắn tiến vào động phủ mở ra tất cả phong cấm, có thể cắt đứt sự thăm hỏi của những người khác hay không, cũng không xác định được. Dù sao đây chính là tiểu thế giới Thiên Tài, chịu sự quản lý của các cao tầng tiểu thế giới Thiên Tài.

Bởi vậy suy nghĩ về điểm này, bốn người Sở Mộ ngược lại tìm một ngọn núi hoang tương đối hẻo lánh. Bọn họ ra tay mở ra một tòa động phủ bí ẩn tạm thời, đồng thời bố trí các loại phong cấm. Phía ngoài nhất, tất nhiên là phong cấm che giấu khí tức và ẩn nấp. Nếu không có cẩn thận kiểm tra, đồng thời có thành tựu nhất định ở trên đạo phong cấm, cơ bản sẽ không có cách nào phát giác ra.

- Nhanh lấy ra xem một chút đi.

Vẻ mặt Luyện Hồng Vân hưng phấn nói.

Mọi người muốn kiểm tra bảo vật. Chủ yếu là sau khi đến trung tâm của Vạn Cổ Thánh Thành, nhận được các loại bảo vật ở bên trong toà nhà hình tháp.

Về phần những thứ đồ khác, ngoại trừ thu hoạch con rối Địa Cung ra, đều là thứ Sở Mộ thu hoạch được trước khi gặp lại ba người, thuộc về thứ cá nhân đoạt được, không cần phải lấy ra phân phối.

Con rối thu hoạch ở Địa Cung đã sớm phân chia xong.

Cổ Loạn Không lấy ra một hạt châu, ước chừng có lớn bằng nắm tay, toàn thân màu đen, ánh sáng màu đen nội liễm. Bên trong đó tản ra lực lượng chấn động mãnh liệt. Khí tức hắc ám vô cùng tinh thuần, khiến người ta chấn động kinh sợ.

Không ngờ đây là một bộ găng tay. Găng tay kim loại màu đen, tản ra một loại khuynh hướng cảm xúc rất đặc biệt, dường như tràn ngập lực lượng. Luyện Hồng Vân vừa lấy găng tay này ra, ánh mắt Dương Chiến Thiên liền tập trung ở phía trên. Hắn đã bị hấp dẫn.

Con mồi của Dương Chiến Thiên bị người ta đoạt mất. Bởi vậy, hắn không có bảo vật gì tốt.

Sở Mộ bắt đầu lấy bảo vật ra.

Nửa đoạn mặt nạ màu vàng đen. Mảnh giáp che tay, bên trong màu đen hình như có ánh sáng màu vàng lóe lên. Đây là bảo vật nhận được từ bên trong tòa nhà hình tháp cao năm mươi thước.

Ngay sau đó, Sở Mộ lại lấy ra hai cái nhẫn không gian. Đó là do bọn họ chém giết một cường giả Thánh cấp nhất inh và một cường giả Thánh cấp bát tinh lấy được.

Mở cái nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp thất tinh kia ra, đưa mắt nhìn qua những vật bên trong, không có gì đặc biệt nổi bật. Đám người Sở Mộ cũng không quá quan tâm. Hắn lấy ra bảo vật duy nhất ở bên trong chiếc nhẫn không gian này. Đó chính là bảo vật nhận được từ chính toà nhà hình tháp ở trung tâm Vạn Cổ Thánh Thành.

Món bảo vật này là một vòng tay. Một vòng tay màu đỏ, giống như tinh thạch màu đỏ hoàn mỹ, tản ra khí tức chấn động kinh người. Khí tức chấn động kia giống như sát khí, lại khác hẳn sát khí thuần túy.

Thời điểm Luyện Hồng Vân nhìn thấy vòng tay màu đỏ này, hai mắt nhất thời sáng ngời.

Cuối cùng, lại là chiếc nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp bát tinh kia. Thứ đồ thu thập ở bên trong chiếc nhẫn không gian của hắn còn nhiều hơn cả cường giả Thánh cấp thất tinh. Chỉ có điều đám người Sở Mộ cũng không quá quan tâm tới điều này. Điều khiến cho bọn họ chú ý chính là bốn món bảo vật.

- Gia hỏa này thu hoạch rất lớn.

Sở Mộ không khỏi cười nói.

Chỉ có điều suy nghĩ một chút cũng đúng. Gia hỏa kia lại là cường giả Thánh cấp bát tinh cao giai, thực lực cường đại. Trừ bảo vật bản thân hắn nhận được ra, ba món bảo vật khác, sợ là đều cướp đoạt được.

- Thu hoạch lớn mới tốt. Cuối cùng đều thuộc về chúng ta.

Luyện Hồng Vân thiếu chút nữa chảy nước miếng, nói.

Tuy rằng vẫn không biết rõ ràng những thứ này rốt cuộc là loại bảo vật thế nào, nhưng trong lòng bọn họ lại hết sức chờ mong. Bởi vì đây chính là bảo vật nhận được từ bên trong tòa nhà hình tháp của trung tâm Vạn Cổ Thánh Thành. Chắc hẳn là sẽ không khiến cho người ta cảm thấy thất vọng.

Bốn món bảo vật cuối cùng, theo thứ tự là một thanh kiếm, một thanh kiếm sáng ngời ánh sáng màu bạc, tản ra phong quang cùng khí tức chấn động linh hoạt huyền ảo, mang theo linh tính. Hiển nhiên, là một tahnh linh kiếm. Tuy rằng còn không có cẩn thận kiểm tra, nhưng có thể suy đoán, đây là một thanh linh kiếm có lực không gian.

Hai tròng mắt Cổ Loạn Không nhất thời bắn ra tinh quang, tập trung thanh linh kiếm này, luyến tiếc lấy ra.

Hiện tại thanh kiếm hắn sử dụng, vẫn là Thông Thiên Thánh Kiếm. Linh kiếm khó cầu. Bản thân muốn bồi dưỡng, cần không ít thời gian và tinh lực.

Còn nữa, hắn vừa nhìn, cũng cảm giác được thanh linh kiếm trước mắt này có lực lượng không gian, vô cùng phù hợp với hắn. Đây là một loại cảm giác.

Ba loại bảo vật còn lại:

Đôi chiến ngoa màu nâu thẫm cho người ta cảm giác tràn ngập lực lượng, dường như đi nó vào, dùng sức đạp một cái, là có thể giẫm vỡ mặt đất, nát núi cao vậy.

Một trường bào, trường bào màu đỏ, mang theo từng tia sát khí chấn động. Hình như có một tầng ánh sáng lưu chuyển ở trên trường bào.

Một bảo vật cuối cùng. Đó là một chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn màu bạc.

Bảo vật, tổng cộng có chín cái, xếp thành một hàng ở trước mặt bốn người Sở Mộ. Hai tròng mắt của bốn người Sở Mộ đều bắn ra ánh sáng nóng bỏng. Tiếp theo chính là thời điểm phải phân phối bảo vật.

*****

- Xem những thứ này là dạng bảo vật gì, có công hiệu gì rồi hãy phân chia.

Sở Mộ nói.

Bảo vật thích hợp với mình, mới là bảo vật tốt nhất. Bằng không, cũng chỉ là trở thành một thứ để thu thập, tàng trữ, hoặc là thủ đoạn sau này trao đổi, không hơn.

So với thứ sau, tất cả mọi người hi vọng những bảo vật này có tác dụng đối với mình, có thể tăng cường thực lực cho mình v. v.

Giám định trước hết viên viên trân châu màu đen lớn bằng nắm tay kia. Nó tản ra chấn động lực lượng hắc ám nồng đậm tinh thuần.

Lúc này bốn người phóng ra lực thần hồn, bao trùm ở phía trên viên trân châu màu đen, bắt đầu cẩn thận giám định.

Sau một lát, bọn họ sơ bộ có được kết luận.

Tạm thời đặt tên bảo vật này là Hắc Ám Ma Châu. Bởi vì trong đó ẩn chứa lực lượng hắc ám vô cùng tinh thuần. Đồng thời, còn có một loại lực lượng chấn động khác, tương tự vớilực lượng chấn động của Ma tộc đã bị bọn họ chém giết. Chỉ có điều càng tinh thuần hơn.

- Trong Hắc Ám Ma Châu chứa ma lực hắc ám tinh thuần nồng đậm, thích hợp cho người tu luyện đạo hắc ám, có thể tăng cường uy lực cho người tu luyện đạo hắc ám, trợ giúp người tu luyện đạo hắc ám tu luyện, làm sâu sắc lĩnh ngộ đạo hắc ám...

Chí ít, Hắc Ám Ma Châu này có đầy đủ ba loại công hiệu.

Đáng tiếc, bốn người đều không có tu đạo hắc ám. Hắc Ám Ma Châu này đối với bọn họ mà nói, không thích hợp. Chỉ có thể dùng cho thu thập, tàng trữ hoặc sau này trao đổi v. v.

Bảo vật giám định thứ hai chính là cái găng tay kim loại màu đen.

Lực thần hồn vừa tiếp xúc với găng tay bằng kim loại này, lập tức cảm giác được một lực lượng đang điên cuồng phun ra. Dưới giám định của mọi người, đưa ra kết luận, cái găng tay này có thể tăng cường lực lượng hai tay cho người sử dụng, thích hợp với người tu luyện đạo lực lượng.

Trong bốn người ở đây, Dương Chiến Thiên chính là người tu luyện đạo lực lượng.

- Bảo vật tổng cộng có chín món. Cchúng ta bốn người, mỗi người tạm quyết định chia hai cái.

Sở Mộ nói:

- Hắc Ám Ma Châu không thích hợp với bất kỳ người nào trong số bốn người chúng ta, tạm thời gác lại. Cái găng tay này thích hợp với người tu luyện đạo lực lượng. Lão Dương ngươi thích hợp. Không có gì bất ngờ, cái găng tay này chắc hẳn sẽ thuộc về ngươi.

- Ta sớm đã nhìn chằm chằm vào nó.

Dương Chiến Thiên nhếch miệng cười, nói.

Một mạch Bách Chiến, phần lớn là người tu luyện đạo lực lượng. Hơn nữa bản thân Dương Chiến Thiên cũng có luyện thể. So với người tu luyện bình thường, khí lực của hắn lại càng cường đại hơn. Trong bốn người, hắn thích hợp với bộ găng tay này nhất.

Đương nhiên, Sở Mộ cũng thích hợp. Tuy rằng hắn không phải là người tu luyện đạo lực lượng. Cũng là người luyện thể, bộ găng tay này đồng thời có thể tăng cường lực lượng của hai tay hắn. Chỉ có điều Dương Chiến Thiên thích hợp hơn.

Cái bảo vật thứ ba, là nửa đoạn mặt nạ màu đen ánh vàng, đến từ chính người bảo vệ Ma tộc toà nhà hình tháp cao năm mươi thước kia, rất thần bí.

Sau khi giám định, trên mặt bốn người đều lộ ra vẻ khiếp sợ, vô cùng động tâm.

Giá trị của cái mặt nạ này vượt xa so với Hắc Ám Ma Châu và cái găng tay lực lượng kia. Vì nửa đoạn mặt nạ đen ánh vàng này không ngờ là một bí bảo nguyên thần.

Thứ có liên quan tới nguyên thần, đều có giá trị kinh người.

Bí pháp nguyên thần, linh dược nguyên thần, bí bảo nguyên thần v. v, vừa xuất hiện sẽ dẫn tới sự tranh đoạt.

Sau khi giám định cho thấy, nửa đoạn mặt nạ đen ánh vàng này có đầy đủ uy năng tăng cường nguyên thần, năng lực nâng cao phòng ngự nguyên thần.

Chỉ cần là hai năng lực này, đủ khiến vô số người sẽ bị đỏ mắt. Đáng tiếc, trước khi luyện hóa, rất khó biết được cấp bậc của hai loại năng lực này, hoặc nói nó có thể tăng cường lên bao nhiêu. Trừ phi là tiếp tục giám định sâu hơn. Nhưng như vậy cần có thành tựu sâu đối với giám định bảo vật, và tốn không ít thời gian.

Bốn người Sở Mộ đều là thiên tài cấp yêu nghiệt. Chỉ có điều ai cũng không bỏ công phu ở trên phương diện giám định bảo vật, chỉ có thể giám định sơ qua.

- Cái mặt nạ này thích hợp với bất kỳ người nào trong số chúng ta. Tạm thời cứ đặt ở đây. Chờ sau khi giám định xong tất cả bảo vật, sẽ trở lại phân chia.

Sở Mộ nói.

Món bảo vật thứ tư là một bộ mảnh giáp che tay.

Mảnh giáp che tay nhìn qua có màu đen ánh vàng. Nhìn kỹ phía trên đầy những đường vân. Những đường vân này vô cùng tinh mỹ, ẩn chứa huyền diệu khó lường. Hình dáng bên ngoài của toàn bộ mảnh giáp che tay rất tinh xảo. Trong sự tinh xảo lại ẩn chứa một loại phong cách cổ xưa đặc biệt.

Mảnh giáp che tay kéo dài đến chỗ cánh tay, có chút lồi ra. Bảo vệ rất tốt đốt ngón tay. Một phía khác lại là phần có liên quan nắm vào tay, găng tay nửa ngón tay.

Nói cách khác, bộ dạng mảnh giáp che tay này thật ra giống như kết hợp giữa găng tay nửa ngón tay và mảnh giáp che tay thuần túy.

Sau khi giám định, mọi người lại lộ ra thần sắc kích động. Mảnh giáp che tay này thích hợp với bất kỳ người tu luyện nào sử dụng. Khác với bộ găng tay kia. Bộ găng tay chủ yếu là thích hợp để người tu luyện đạo lực lượng sử dụng. Nhưng mảnh giáp che tay lại không có hạn chế.

Nhưng đồng thời, mảnh giáp che tay cũng có thể tăng cường lực lượng hai cánh tay cho người sử dụng, còn có thể tăng tốc độ cánh tay. Điều này có nghĩa là tăng tốc độ xuất thủ, tăng tốc độ công kích.

Mặt khác, bản thân mảnh giáp che tay còn có đầy đủ lực hòng ngự kinh người.

Hai mắt Dương Chiến Thiên vô cùng nóng bỏng.

Hai tròng mắt Sở Mộ đầy nhiệt tình.

Cổ Loạn Không và Luyện Hồng Vân cũng động tâm tư.

Chỉ có điều, giống như lời Sở Mộ nói trước đó, tạm thời để đấy, chờ sau khi giám định xong tất cả bảo vật sẽ phân chia tiếp.

Món bảo vật thứ năm là chiếc vòng tay màu đỏ, tản ra lực lượng chấn động vô cùng tinh thuần và sát khí vô cùng tinh thuần.

Sau khi giám định, xác định bên trong vòng tay lực lượng này là một loại sát khí đặc biệt, thích hợp tu luyện sát khí, cũng có thể tăng cường thực lực nắm giữ sát khí của người tu luyện. Sở Mộ Cổ Loạn Không và Dương Chiến Thiên ba người đều không động tâm. Duy nhất chỉ có Luyện Hồng Vân động tâm tư. Bởi vì thân thánh của nàng, chính là thân thánh Hồng Sát. Hồng Sát chính là một loại sát khí.

Trong lòng Luyện Hồng Vân đã quyết định, lúc chia đều, nàng sẽ lấy cái vòng tay này.

Món bảo vật thứ sau là một thanh kiếm. Một thanh kiếm trong suốt có ánh sáng màu bạc. Thoạt nhìn, hình như có chút trong suốt, tản ra phong quang cùng linh hoạt kỳ ảo, mang theo linh tính kinh người. Đây là một thanh linh kiếm ẩn chứa lực không gian, thích hợp cho Kiếm Thánh đạo không gian.

*****

Hai mắt Cổ Loạn Không nhìn chằm chằm vào nó, không chuyển mắt.

Món bảo vật thứ bảy, chiến ngoa màu nâu thẫm, tràn ngập thiết huyết cùng ý chí chiến đấu, ẩn chứa lực lượng cường đại, có thể tăng cường lực lượng chân, con mang theo phòng ngự kinh người.

Món bảo vật thứ tám là trường bào màu đỏ, còn mang theo sát khí. Nó không khác với chiếc vòng tay màu đỏ. Chỉ có điều trường bào màu đỏ này còn có phòng ngự kinh người.

Món bảo vật thứ chín, chiếc nhẫn màu bạc. Sau khi giám định, bọn họ phát hiện, không có cách nào tăng cường lực lượng, không có cách nào tăng cường tốc độ, không có cách nào nâng cao phòng ngự, không có cách nào khiến tốc độ tu luyện nhanh hơn v. v. Nhưng nó có năng lực riêng của mình, làm cho người ta phải động tâm.

- Được rồi. Chín món bảo vật, Hắc Ám Ma Châu không thích hợp với bất kỳ một người nào trong chúng ta. Tạm thời không tính tới. Còn có tám món bảo vật.

Sở Mộ nói, cười nhìn về phía ba người Cổ Loạn Không.

Ba người Cổ Loạn Không đều rất rầu rĩ.

Thật ra ở trong lòng của bọn họ đều có ý nghĩ, đều có mục tiêu. Chỉ là, nửa đoạn mặt nạ màu đen ánh vàng này ảnh hưởng tới bọn họ.

- Nếu như có thể tất cả có thể nhận được, đã không cần phiền não như thế rồi.

Luyện Hồng Vân cảm khái nói.

Mọi người mỉm cười. Nói như vậy không sai. Chỉ có điều không có khả năng này.

- Cây kiếm này hẳn không có người nào tranh với ta.

Cổ Loạn Không nói, nắm thanh linh kiếm thuộc tính không gian.

Hắn tu luyện chính là đạo không gian. Quả thực không ai thích hợp với thanh kiếm này hơn so với hắn. Tuy rằng Sở Mộ cũng nắm giữ đạo không gian, nhưng không phải là tu luyện chính.

- Bộ găng tay này thuộc về ta đi.

Dương Chiến Thiên nói, cấm lấy bộ găng tay kia.

- Vòng tay thuộc về ta đi.

Luyện Hồng Vân nói.

- Còn gì nữa không?

Sở Mộ không chọn ngay, mà lại hỏi.

- Mặt nạ nguyên thần ta buông tha. Tuy rằng rất muốn, chỉ có điều, ta cảm giác chiếc nhẫn này thích hợp với ta hơn.

Cổ Loạn Không lựa chọn bảo vật thứ hai, chính là chiếc nhẫn kia.

- Ta cũng với lý do tương tự. Ta buông tha mảnh giáp che tay, lựa chọn chiến ngoa.

Dương Chiến Thiên nói.

- Các ngươi đều buông tha, ta cũng bỏ qua. Trường bào thuộc về ta.

Luyện Hồng Vân nói.

Bất kể là mặt nạ nguyên thần hay mảnh giáp che tay, đều vô cùng hấp dẫn người khác. Nhưng đồng thời, nhẫn, chiến ngoa và trường bào lại rất thích hợp với ba người bọn họ. Nếu phải lựa chọn giữa chúng, tất nhiên phải có lấy hay bỏ, lựa chọn ra cái thích hợp nhất với mình.

- Hắc Ám Ma Châu cũng thuộc về ngươi.

Cổ Loạn Không nói với Sở Mộ.

Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân hoàn toàn không có ý định phản đối.

Lần này có thể có được bảo vật, phải nói là nhờ vào Sở Mộ. bọn họ đều thực sự thấy đủ.

- Được.

Sở Mộ cũng không có từ chối. Hắn vung tay lên. Ba cái bảo vật còn lại, tất cả đều thuộc về hắn.

- Luyện hóa.

Sở Mộ nói.

- Ta tới trước.

Luyện Hồng Vân nói. Trong bốn người, tính tình của nàng nóng nảy nhất. Nàng không kịp chờ đợi, muốn biết năng lực của những bảo vật này mạnh tới mức nào.

Luyện Hồng Vân cùng Cổ Loạn Không đồng thời luyện hóa. Sở Mộ và Dương Chiến Thiên hộ pháp.

Luyện hóa bảo vật cũng không có dễ dàng như vậy. Hai người tốn đủ bảy tám ngày, mới sơ bộ luyện hóa của hai bảo vật của từng người. Muốn luyện hóa tiến thêm một bước nữa, chỉ có thể từ từ săn sóc ân cần.

Sau khi luyện hóa sơ bộ, năng lực bảo vật mạnh tới mức nào, mọi người cũng đã biết.

Vòng tay của Luyện Hồng Vân tên là Hồng Sát Thiên Luân. Tác dụng thứ nhất của nó là tăng cường uy năng của bản thân Hồng Sát lên hai thành. Tác dụng thứ hai là có thể hấp thu nguyên khí thiên địa bên ngoài chuyển hóa thành lực Hồng Sát. Thân thánh Hồng Sát không nhận được tẩm bổ, thân thánh Hồng Sát như của Luyện Hồng Vân cũng không hoàn chỉnh. Vừa lúc rất thích hợp. Tác dụng thứ ba lại là bổ sung lực tiêu hao của Hồng Sát. Ở dưới tình huống kích phát lực thân thánh, thời gian có thể duy trì liên tục dài hơn.

Bảo vật thứ hai là trường bào, tên là Thiên Sát Bào. Nó cũng ẩn chứa sát khí tinh thuần kinh người. Năng lực đầu tiên chính là phòng ngự cơ bản nhất, thuộc về tính phòng ngự suy yếu. Bất kỳ công kích cũng sẽ bị suy yếu ba thành. Năng lực thứ hai lại là hấp thu nguyên khí thiên địa chuyển hóa thành sát khí tinh thuần, tẩm bổ bản thân.

Hai cái bảo vật này chỉ thích hợp loại người tu luyện sát khí như Luyện Hồng Vân tu luyện. Nếu không phải người tu luyện sát khí, không chỉ có vô ích, trái lại còn gặp tai họa.

Cổ Loạn Không luyện hóa hai cái bảo vật.

Cái bảo vật linh kiếm thứ nhất, tên là Chân Không Linh Kiếm. Không ngoài dự đoán, chính là linh kiếm thuộc tính không gian. Đồng thời, nó còn có đầy đủ lực Chân Không. Kết hợp cùng thân thánh Chân Không của Cổ Loạn Không lại càng tăng thêm sức mạnh, bổ sung lẫn nhau. thân thánh Chân Không có thể không nhận thức được tẩm bổ, hoàn thiện cùng với nâng cao thân thánh Chân Không. Một điểm khác, Chân Không Linh Kiếm lại là linh kiếm trung phẩm đỉnh phong, chỉ cách linh kiếm thượng phẩm có một con đường.

Linh kiếm có phân chia cao thấp, thượng trung hạ. Giống như Vĩnh Hằng Linh Kiếm của Sở Mộ, vẫn chỉ là linh kiếm hạ phẩm. Chỉ có điều nó đã đạt đến linh kiếm hạ phẩm đỉnh phong. Bởi vì có lực lượng vĩnh hằng, Vĩnh Hằng Linh Kiếm lại sánh ngang với linh kiếm trung phẩm bình thường.

Bảo vật khác của Cổ Loạn Không tên là Huyễn Linh Giới. Nó chỉ có một tác dụng, chế tạo ra một đạo phân thân huyễn linh. Đồng thời phân thân này còn có đầy đủ năm thành thực lực của bản thân, không sợ bị thương không sợ chết, không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với bản thể.

Sau khi Cổ Loạn Không cùng Luyện Hồng Vân lần lượt luyện hóa hai cái bảo vật của từng người, thực lực của bản thân đều có sự nâng cao nhảy vọt.

Như Cổ Loạn Không, nắm giữ thanh linh kiếm trung phẩm đỉnh phong Chân Không Linh Kiếm này, lực công kích trực tiếp nâng cao lên rất nhiều. Đồng thời mỗi một kiếm đều ẩn chứa lực Chân Không. Dường như bất kỳ giây nào phút nào cũng có thể kích phát ra lực thân thánh. Mặt khác, ở dưới tình huống kích phát ra lực thân thánh, lực Chân Không của thân thánh cùng lực Chân Không của linh kiếm kết hợp với nhau, càng cường đại hơn.

Huyễn Linh Giới có phân thân năm thành thực lực, càng tăng cường năng lực sinh tồn và năng lực chiến đấu của Cổ Loạn Không, sẽ phối hợp cùng mười đạo loạn không của hắn, nâng cao sự linh hoạt, uy lực mạnh hơn.

Hồng Sát Thiên Luân của Luyện Hồng Vân không có cách nào trực tiếp nâng cao thực lực của nàng. Nhưng thân thánh vừa kích phát, lại có thể khiến cho lực thân thánh của nàng nhận được tăng cường rõ ràng. Tăng cường hai thành có nghĩa là bản thân Luyện Hồng Vân có lực Hồng Sát càng mạnh hơn, tăng cường lại càng rõ ràng hơn.

*****

Còn nữa, Hồng Sát Thiên Luân có thể rèn luyện Hồng Sát Thánh Thân, hoàn thiện và nâng cao. Còn có thể tăng thời gian duy trì liên tục lực thân thánh, tăng cường sức chịu đựng trong chiến đấu.

Thiên Sát Bào lại cung cấp cho Luyện Hồng Vân lực phòng hộ cường đại. Uy lực suy yếu ba thành. Hơn nữa, ngoại trừ công kích nguyên thần ra, tất cả những các công kích khác, đồng thời, ngay cả công kích của cường giả Thánh cấp cửu tinh đều có thể bị suy yếu ba thành. Sức chiến đấu và lực sinh tồn nâng cao một đường.

Những bảo vật này đều có một đặc điểm tương đồng. Đó chính là không hạn chế. Hoặc nói, mức hạn chế rất cao.

Có một vài bảo vật tuy rằng rất tốt, trực tiếp tăng lên gấp đôi lực lượng, gấp đôi tốc độ các loại, lại có hạn chế rõ ràng. Một khi tu vi chưa đạt đến mức nào sẽ không có cách nào sử dụng được. Những loại bảo vật này phần lớn đều chỉ thích hợp cho dưới Vạn Cổ Cảnh sử dụng.

Bảo vật thích hợp với Vạn Cổ Cảnh, bình thường tăng cường tỉ lệ là chính. Những bảo vật đám người Sở Mộ nhận được, cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng sử dụng được. Ngay cả cường giả tuyệt thế cũng có sử dụng được. Về phần vượt qua cường giả tuyệt thế, cường giả cấp Đại Đế, cấp Thánh Hoàng có hữu dụng hay không, vậy thì không rõ lắm.

Chỉ có điều, trên thế giới này, cường giả tuyệt thế ban đầu vốn cũng không nhiều. Giá trị của mỗi món bảo vật không có cách nào đánh giá được.

Tiếp đó là Dương Chiến Thiên và Sở Mộ luyện hóa.

Sở Mộ thu Hắc Ám Ma Châu, không luyện hóa. Bởi vì không thích hợp. Chỉ có điều nửa đoạn mặt nạ màu đen ánh vàng và mảnh giáp che tay lại đều thích hợp với hắn.

Tốc độ Sở Mộ luyện hóa, rõ ràng nhanh hơn nhiều so với ba người Cổ Loạn Không. Hắn chỉ dùng sáu ngày đã luyện hóa sơ bộ. Phải biết rằng, trên phương diện phẩm chất, hai bảo vật này của Sở Mộ đã hơn nhiều so với những bảo vật khác. Dù sao chúng cũng đến từ chính tòa nhà hình tháp cao năm mươi thước.

Sau khi luyện hóa sơ bộ, chỉ biết được tên và năng lực tỉ mỉ của bảo vật.

Luyện Hồng Vân nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- Mặt nạ tên là Hắc Kim Giả Diện, là bí bảo nguyên thần. Nó có ba loại năng lực.

Thấy biểu tình Luyện Hồng Vân và Cổ Loạn Không, lúc này Sở Mộ cười, nói:

- Loại thứ nhất, chính là tăng cường lực nguyên thần, tăng cường ba thành. Loại thứ hai lại là suy yếu ba thành lực nguyên thần đến từ bên ngoài. Loại thứ ba tăng nhanh tốc độ khôi phục lực nguyên thần ba thành."

Hắc Kim Giả Diện, ba loại năng lực, tất cả đều là ba thành. Cho dù Sở Mộ trở thành cường giả tuyệt thế cũng là ba thành. Trong đó có ý nghĩa không thể coi thường được. Cổ Loạn Không và Luyện Hồng Vân đều há hốc miệng.

Chỉ cần là giá trị của Hắc Kim Giả Diện, cũng đủ để sánh ngang với bốn món bảo vật của hai người bọn họ.

Chỉ có điều, tuy rằng bọn họ có chút hâm mộ lại không hối hận, cũng không đố kị. Bởi vì bảo vật bọn họ lựa chọn, thực sự rất thích hợp với bọn họ, nâng cao cực lớn thực lực và năng lực sinh tồn của bọn họ.

Cái bảo vật thứ hai của Sở Mộ là mảnh giáp che tay mang theo găng tay nửa ngón tay. Mảnh giáp che tay này có tên là Hàng Ma. Chất liệu của bản thân hiếm có, vô cùng cứng rắn, có đầy đủ lực phòng ngự kinh người. Cho dù là linh kiếm cũng có không cách nào phá vỡ.

Hàng Ma Tí Giáp cũng có đầy đủ ba năng lực. Năng lực đầu tiên là tăng cường lực cánh tay cho người sử dụng lên ba thành. Năng lực thứ hai lại là tăng cường tốc độ xuất thủ hai thành.

Tăng cường ba thành lực cánh tay và tăng cường hai thành tốc độ xuất thủ. Cho dù là cường giả Thánh cấp bình thường, tăng cường như vậy cũng tương đối rõ ràng. Càng không nói tới Sở Mộ là loại người luyện thể, thân thánh cường đại, giao cho hắn lực lượng cường đại và tốc độ vượt trội. Tăng cường ba thành lực cánh tay và tăng cường hai thành tốc độ xuất thủ, hết sức kinh người.

Nói đơn giản, nếu như Sở Mộ một quyền đánh ra có mười vạn cân. Dưới ba thành tăng cường, đạt tới mười ba vạn cân. Có đôi khi, mười vạn cân người khác có thể miễn cưỡng chống đỡ được. Nhưng mười ba vạn cân trực tiếp đánh xuống, sẽ bị đánh bay, bị thương nặng.

Hai thành tốc độ xuất thủ, coi như là hai thành tốc độ xuất kiếm. Thời gian vốn ra năm kiếm, có thể ra sáu kiếm. Thêm một kiếm lại không thể xem thường.

Ngoại trừ tăng cường ba thành lực cánh tay và hai thành tốc độ xuất thủ ra, năng lực thứ ba lại thuộc về năng lực chủ động kích phát, tên là lực Hàng Ma.

Một khi lực Hàng Ma được kích phát sử dụng, sẽ lại tăng cường năm thành lực cánh tay và ba thành tốc độ xuất thủ. Nói cách khác, ở dưới tình huống kích phát ra lực Hàng Ma, lực cánh tay Sở Mộ sẽ tăng cường đến tám thành. Tốc độ xuất thủ sẽ tăng cường năm thành. Đồng thời, còn nắm giữ lực Hàng Ma thật sự.

Cái gọi là lực Hàng Ma, chính là một loại lực lượng, giống như các loại lực lượng như lực tinh thần, lực Thuần Dương, lực Chân Không, lực Hồng Sát v. v, cũng có thể dùng để rèn luyện thành thân thánh.

Lực Hàng Ma, tên cũng giống như ý nghĩa. Hàng Ma chính là ý tứ hàng phục yêu ma. Chỉ có điều lực Hàng Ma rất hiếm thấy. Sử dụng lực Hàng Ma rèn luyện thân thánh, cũng chỉ có ở thời kỳ thượng cổ mới có. Hiện tại đã tuyệt tích.

Cho nên hiện nay xem ra, lực Hàng Ma này hình như cũng chỉ có tác dụng tăng cường lực cánh tay và tăng cường tốc độ xuất thủ. Về phần uy lực Hàng Ma này, dường không không có đất dụng tới.

Bỗng nhiên, Sở Mộ nghĩ đến những Ma tộc bên trong toà nhà hình tháp đó.

Hàng Ma Hàng Ma. Ma tộc, có tính vào trong đó hay không?

Sở Mộ cũng không có suy nghĩ nhiều. Bởi vì sau này có gặp phải Ma tộc hay không, vẫn còn không biết được. Nếu như có gặp được, thật ra có thể thử uy năng lực Hàng Ma một chút.

Sau khi luyện hóa sơ bộ Hắc Kim Giả Diện, đeo vào Sở Mộ nguyên thần lên, che ở nửa bên mặt, thoạt nhìn càng tăng thêm vài phần cảm giác thần bí.

Hắc Kim Giả Diện đeo vào trên mặt nguyên thần, Sở Mộ có thể cảm giác được nguyên thần của mình hình như càng ngưng tụ càng cường đại hơn. Đó là kết quả được tăng cường ba thành.

Về phần suy yếu ba thành, chỉ có thời điểm gặp được công kích nguyên thần mới có hiệu quả. Tăng nhanh ba thành tốc độ khôi phục, cũng chỉ có sau khi lực nguyên thần tiêu hao mới có khả năng cảm giác được.

Có phòng ngự vòng đỏ và vòng cam trong vòng bảy màu, lại thêm mức tăng cường cùng suy yếu của Hắc Kim Giả Diện, cho dù là bí pháp công kích nguyên thần cấp ba, Sở Mộ cũng hoàn toàn có thể ngăn cản được.

*****

Sau khi luyện hóa, Hàng Ma Tí Giáp lại biến mất ở trong hai cánh tay Sở Mộ, dưới da, không nhìn thấy nữa. Nhưng Sở Mộ có thể cảm giác được sự tồn tại của chúng, vô cùng thần kỳ.

Đồng thời, ở dưới tình huống không có triệu hồi ra Hàng Ma Tí Giáp, lực phòng ngự hai cánh tay Sở Mộ cũng thắng được những bộ phận khác một ít.

Lại khoảng hai ngày trôi qua, Dương Chiến Thiên cũng luyện hóa sơ bộ hai cái bảo vật.

Cái găng tay bằng kim loại, tên là Nắm Lực Lượng. Giống như đám người Sở Mộ giám định, nó có thể tăng cường lực lượng hai tay lên hai thành. Nếu như ở trên đạo lực lượng có thành tựu nhất định, lại có thể tăng cường ba thành lực lượng hai tay. Đồng thời lấy đạo lực lượng phát động, có thể kích phát ra lực nát bấy, có thể khiến mục tiêu nát bấy.

So sánh ra, tuy rằng không bằng Hàng Ma Tí Giáp của Sở Mộ, nhưng vô cùng cường đại.

Một món bảo vật khác, lại là chiến ngoa, tên là Trọng Nhạc Chiến Ngoa, tăng cường lực lượng chân lên hai thành. Thời điểm bàn chân đạp xuống mặt đất, sẽ hấp thu lực lượng của mặt đất bổ sung tiêu hao của bản thân. Hơn nữa có thể dẫn dắt một phần công kích đối với bản thân vào mặt đất. Nó còn có một năng lực, sau khi kích phát, có thể giẫm nát mặt đất hoặc hư không, làm cho mặt đất hoặc hư không chấn động, tiến tới khuếch tán ra, ảnh hưởng đến bốn phía xung quanh, khiến người ta mất đi sự cân đối. Người yếu trực tiếp bạo thể. Một chiêu này, tên là Nhạc Trọng Tiễn Đạp, rất thích hợp quần chiến.

Nắm Lực Lượng và Trọng Nhạc Chiến Ngoa khiến cho thực lực của Dương Chiến Thiên được nâng cao rõ ràng. Nhất là chiến đấu ở trên đại địa, thực lực Dương Chiến Thiên sẽ càng đáng sợ.

Sau khi phân chia bảo vật hoàn tất, mỗi người đều có thu hoạch xa xỉ. Mỗi người vui cười, thật lòng cao hứng.

Đi vào Vạn Cổ Thánh Thành một chuyến, không chỉ khiến tu vi của mỗi người đều thành công đột phá, trở thành cường giả Thánh cấp của Vạn Cổ Cảnh, còn thu được thêm lợi ích. So với Vạn Cổ Cảnh bình thường càng cường đại hơn. Sau lần lượt các cơ duyên, thu được trọng bảo, thực lực bọn họ không ngừng tăng lên.

Hiện nay, tốt nhất chắc hẳn là Thiên Lỗi, khiến cho bọn họ chỉ mới đạt được Thánh cấp nhất tinh, nắm giữ thực lực mạnh mẽ Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Mặc dù là thiên tài cấp yêu nghiệt, nhưng bản thân mình tu luyện muốn có đầy đủ thực lực Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, không biết còn phải tốn bao nhiêu thời gian.

Xét về lâu dài mà nói, tất nhiên là tiếp sau đó lấy được mấy món bảo vật, có tiềm lực hơn.

- Hiện tại thực lực của chúng ta càng cường đại hơn. Chỉ có điều, so với cường giả thế ở trong giới Thâm Lam, chỉ có thể tính rất bình thường. Thậm chí là tương đối thuộc về tầng dưới chót.

Cổ Loạn Không nói. Hắn không có vì vậy mà tự mãn. Những người khác cũng gật đầu. Đây là lời nói thật. Cho dù có nhiều bảo vật nâng cao thực lực như vậy, cũng có không cách nào khiến cho bọn họ một bước lên trời.

- Ta phát hiện, theo gia hỏa Sở Mộ này, vận khí đều tương đối tốt. Tói đi, bước tiếp theo có dự định làm cái gì hay không?

Luyện Hồng Vân nhìn Sở Mộ hỏi.

- Mục đích chúng ta tới nơi này, là tìm đến thế giới chi linh thu được sự tán thành của nó, tiến tới nắm giữ thế giới này.

Sở Mộ nói: "Cho tới bây giờ, cũng chỉ có khả năng có quan hệ với thế giới chi linh của Thâm Lam Thần Châu. Bây giờ chúng ta nắm giữ bốn viên Thâm Lam Thần Châu. Cho nên còn cần tìm kiếm các Thâm Lam Thần Châu khác.

Sở Mộ nói:

- Chỉ có điều, ngoại trừ chúng ta ra, còn có các chủng tộc Cổ Thần Giới khác. Nếu như còn sống sót, bọn họ tất nhiên cũng đang âm thầm hành động. Mặt khác, theo ta biết, trong một vài cường giả bản thổ của thế giới Thâm Lam có một thế lực cường đại tên là Hoàng Đình cũng đang tận sức tìm kiếm Thâm Lam Thần Châu. Đối thủ của chúng ta rất cường đại. Vấn đề hàng đầu vẫn là nâng cao thực lực bản thân.

Ba người Cổ Loạn Không gật đầu.

- Còn nữa, chỉ dựa vào thực lực của mấy người chúng ta, cho dù là nâng cao nhiều hơn nữa, cũng không có khả năng tăng lên tới mức cường giả tuyệt thế trong một khoảng thời gian ngắn được. Không thể nghi ngờ, điều này cần rất nhiều thời gian. Có khả năng tốn tới trên trăm năm thậm chí càng lâu hơn. Cho nên, chúng ta cần càng nhiều lực lượng hơn nữa.

- Ta có hai kế hoạch. Một là triệu tập kiếm tu tiến vào thế giới Thâm Lam lần này. Nhiều người lực lượng lớn. Mặt khác, lại phát triển Chân Kiếm Tông. Chân Kiếm Tông cường đại lên, càng có lợi cho chúng ta đặt chân ở thế giới này.

Một chiếc phi hạm hình quả trứng màu xanh da trời xẹt qua phía trên bầu trời màu xanh thăm thẳm, nhanh chóng lao đi xa.

Bên trong phi hạm lại chính là bốn người Sở Mộ cùng Cổ Loạn Không và Dương Chiến Thiên cùng với Luyện Hồng Vân. Phương hướng phi hạm đi tới, chính là phương hướng hoàng triều Thương Lan.

Sở Mộ không quay về tiểu thế giới Thiên Tài. Bởi vì không nhất thiết phải làm vậy. Hắn sốt ruột chạy về Chân Kiếm Tông, dự định để Huyền Dương Giới yên ổn ở trong Chân Kiếm Tông, làm địa điểm cấm địa của Chân Kiếm Tông.

Từ Thiên Cổ Vực đến hoàng triều Thương Lan, còn có một khoảng cách. Chiếc phi hạm này là chiến lợi phẩm của Sở Mộ, nhận được từ trong nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp bát tinh kia.

Làm chiến lợi phẩm, phi hạm không chỉ một chiến thuyền. Chỉ có điều ngoại trừ Cực Phong Hào do Thiên Kiếm Thánh Tôn cho Sở Mộ mượn ra, lúc này chiếc phi hạm màu xanh da trời này là vượt trội nhất.

Quay về Chân Kiếm Tông, cần một khoảng thời gian tương đối. Mọi người ở bên trong phi hạm tĩnh tu.

Đi một chuyến tới Vạn Cổ Thánh Thành, tất cả đều ở trong chiến đấu, tìm kiếm cơ duyên. Bọn họ căn bản cũng không có thời gian tiêu hóa. Nhân thời điểm hiện tại đi trên đường, bình an vô sự, vừa lúc tĩnh tu, lắng đọng những gì thu hoạch trong chuyến đi Vạn Cổ Thánh Thành này. hấp thu lĩnh ngộ, chuyển hóa thành thực lực của bản thân.

...

Từ lúc Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống đến lúc rời đi, khiến cho giai tầng cường giả thế giới Thâm Lam phát sinh biến hóa vô cùng rõ ràng.

Luyện hóa bảo vật, khiến cho thực lực không ít cường giả Thánh cấp được nâng cao lên rất nhiều. Đồng thời, rất nhiều người đều bế quan, luyện hóa bảo vật, cũng như tĩnh tu, hấp thu các loại thu hoạch trong chuyến đi Vạn Cổ Thánh Thành. Sau khi bọn họ xuất quan, thực lực sẽ được củng cố và nâng cao thêm một bước.

...

- Trước mặt, chính là địa giới hoàng triều Thương Lan.

Bên trong chiếc phi hạm màu xanh da trời, Sở Mộ nói.

- Ta vẫn chưa từng đi tới hoàng triều Thương Lan.

Luyện Hồng Vân nói.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)