Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1532

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1532: Quay về tông môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Thời điểm tiến vào thế giới Thâm Lam, tất cả mọi người rời ra. Phần lớn bị cường giả ở thế giới Thâm Lam truy đuổi giết chết. Chỉ có phần nhỏ chạy trốn được. Trong khoảng thời gian bị truy sát sau đó, phần nhỏ người chạy trốn này lại chết khá nhiều.

Như Sở Mộ, sau khi bị một cường giả Thánh cấp trung giai đuổi giết thoát thân được, hắn tiến vào bí cảnh Ngũ Linh, đợi chính là hơn nửa năm. Tất cả truy sát đều đã kết thúc.

Ba người Cổ Loạn Không bọn họ cũng ở dưới sự đuổi giết, hao tổn hết tất cả thủ đoạn, mới thành công thoát thân. Trong thời gian này, đương nhiên cũng có một phần được Thiên Thanh Bảng che chở số mệnh.

Sau khi Sở Mộ thoát thân, tiến vào bí cảnh Ngũ Linh, ở bên trong hoàng triều Thương Lan. Sau khi đám người Cổ Loạn Không bọn họ, nhận được kỳ ngộ lại ở vực khác. Sau đó tiến vào Thiên Cổ Vực, mãi đến khi ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành gặp Sở Mộ. Bọn họ tất nhiên không có tới hoàng triều Thương Lan bao giờ.

Trải qua khoảng thời gian tĩnh tu này, mỗi người đều có nâng cao. Loại nâng cao này không trực tiếp phản ứng ở trên phương diện thực lực. Dù sao thực lực nâng cao cũng không dễ dàng như vậy. Nhưng ở trên phương diện tiềm lực của bọn họ lại tăng lên. Con đường sau này sẽ càng thêm sáng lạng, vô cùng quan trọng.

Thoạt nhìn, tinh khí thần bốn người đều có sực khác biệt rất nhỏ so với trước đây. Hai tròng mắt càng thêm sáng ngời, có thần.

Không bao lâu, phi hạm tiến vào cảnh nội của hoàng triều Thương Lan, bay về hướng Chân Kiếm Tông.

Thời điểm tới gần Chân Kiếm Tông, phi hạm hạ thấp độ cao xuống một chút, quan sát phía dưới. Không biết từ lúc nào, không ngờ xuất hiện một thành trấn. Sở Mộ nhớ rõ, trước khi hắn rời đi, nơi này là một mảnh đất trống.

Xem ra, chắc là kết quả Chân Kiếm Tông phát triển mang đến.

Tục ngữ nói một người đắc đạo, gà chó thành tiên. Mặc dù không có khoa trương như vậy, nhưng Chân Kiếm Tông vốn không mạnh. Bởi vì Sở Mộ, Chân Kiếm Tông dần dần trở nên cường thịnh, phát triển. Bởi vậy tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến bốn phía xung quanh, kéo theo sự phát triển khác. Điều này là rất bình thường.

Không bao lâu, phi hạm sẽ đến bên ngoài sơn môn của Chân Kiếm Tông.

Đây là phi hạm xa lạ, vì để tránh gây cho phiền toái không cần thiết, Sở Mộ đáp phi hạm xuống. Bốn người từ bên trong phi hạm đi ra. Sau khi thu hồi phi hạm, bọn họ đi đến sơn môn Chân Kiếm Tông.

- Không tệ. Sơn môn này rất khí thế.

Sau khi Luyện Hồng Vân quan sát một lượt, vừa đi vừa nói chuyện.

Trấn thủ sơn môn là bốn gã đệ tử Niết Bàn Cảnh hạ giai.

Sử dụng đệ tử Niết Bàn Cảnh hạ giai trấn thủ sơn môn, thứ nhất là đại biểu ra sự uy hiếp. Thứ hai là nếu như có tình huống đột ngột phát sinh cũng có thể xử lý tốt hơn. Thứ ba, nếu như có người tấn công, Niết Bàn Cảnh tối thiểu có thể chống đỡ thêm một chút thời gian, tranh thủ thông báo với những sư huynh đệ khác và cao tầng trong tông môn.

Đương nhiên, nếu như sử dụng Thánh cấp tới trấn thủ sơn môn lại càng lý tưởng hơn. Nhưng không quan tâm là đối với tông môn thế lực mà nói, cường giả Thánh cấp đều rất quan trọng.

Sở Mộ rời khỏi Chân Kiếm Tông trước sau tính ra đã tới hai năm. Thời gian hai năm rất ngắn, nhưng đối với Chân Kiếm Tông đang trong thời kỳ phát triển mà nói, lại rất tốt để cho Chân Kiếm Tông tiến thêm một bước củng cố lại những phát triển trước đó.

Hai năm qua, cơ bản đều dùng để củng cố tông môn. Phát triển là cần thiết. Nhưng phát triển mù quáng lại là chuyện đáng kiêng kỵ. Đây cũng là sách lược Sở Mộ quyết định trước khi rời đi.

Cho nên hai năm qua, tông môn không có tuyển chọn đệ tử từ bên ngoài. Đương nhiên, cũng có một vài đệ tử mới, do hâm mộ tiếng tăm đến đây, thông qua các phương thức như xông qua ải gia nhập Chân Kiếm Tông.

Bốn đệ tử trấn thủ sơn môn này được tuyển chọn vào lúc sơn môn mở rộng hai năm trước. Bọn họ nhận ra được Sở Mộ. Khi bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, bốn người đều ngẩn ra, bộ dạng có chút không dám tin tưởng.

Đợi cho đến lúc Sở Mộ tới gần, bốn người mới phản ứng được. Bọn họ vội vàng cung kính khom lưng cúi đầu làm kiếm lễ.

- Đệ tử... Bái kiến tông chủ.

Động tác của bốn người tương đối chỉnh tề nhất trí.

- Không tệ. Hai năm tu luyện, tu vi đều có nâng cao, không ngừng cố gắng.

Sở Mộ liếc mắt nhìn bốn người, khẽ gật đầu cười nói, dành cho bọn họ sự cổ vũ.

Bốn người này nhất thời kích động một hồi. Bọn họ vô cùng sùng bái Sở Mộ.

Hai năm trước, bọn họchính là hâm mộ tiếng tăm nên đến đây. Chỉ mới tu vi Niết Bàn Cảnh chém giết cường giả Thánh cấp. Trước đó chưa từng có người nào có thể hành động vĩ đại như vậy. Sở Mộ đã trực tiếp liền trở thành đối tượng sùng bái trong lòng bọn họ. Bọn họ đợi ở trong Chân Kiếm Tông tu luyện hai năm qua, tự mình tu luyện kiếm pháp do Sở Mộ sáng tạo ra. Sùng bái trong lòng bọn họ một đường nâng cao.

- Bảo vệ tốt sơn môn.

Sở Mộ còn nói thêm.

- Vâng.

Bốn người lập tức đứng thẳng người, phong quang xông thẳng tới chân trời. Bọn họ cùng kêu một tiếng đáp lại. Khí thế kia, khiến cho ba người Cổ Loạn Không cả kinh. Cả ba người bất chợt nở nụ cười, trong lòng lại vô cùng bội phục Sở Mộ. Thật không nghĩ tới hắn làm tông chủ, còn được kính yêu như vậy.

Sở Mộ dẫn theo ba người Cổ Loạn Không bước vào bên trong sơn môn. Bốn người giống như nhàn nhã đi dạo trong đình váng, nhưng tốc độ lại hoàn toàn không chậm. Khi những người khác còn chưa kịp có phản ứng, chỉ thấy lưu lại một bóng lưng.

- Người kia nhìn quen mắt?

- Bọn họ có bốn người. Ngươi nói ai?

- Người đi phía trước, toàn thân mặc trường bào ngôi sao kia.

Người này nhíu mày, bộ dạng đau khổ hồi tưởng. Bỗng nhiên, hai tay hắn vỗ mạnh, hai mắt mở to, sáng ngời. Trên mặt hắn nhất thời lộ ra vẻ vui mừng bất ngờ và thần sắc kích động, âm thanh trở nên lớn hơn:

- Ta nhớ ra rồi. Là tông chủ. Hắn là tông chủ. Tông chủ đã trở về.

Âm thanh truyền đi, lập tức khiến cho mọi người kinh động.

- Tông chủ đã trở về sao?

- Ở nơi nào?

Các đệ tử Chân Kiếm Tông, mỗi người đều nhìn xung quanh.

Một câu "Tông chủ đã trở về" gây ra phiền phức rất lớn.

Sở Mộ đã dẫn theo ba người Cổ Loạn Không, đi tới bên ngoài đại điện Tông Chủ Phong.

...

Sở Mộ thân là tông chủ của Chân Kiếm Tông, từ bên ngoài trở về. Chỉ cần là các vị trưởng lão đợi ở bên trong Chân Kiếm Tông đồng thời không bế quan, tất cả đều chạy tới bái kiến.

- Tông chủ, tu vi của ngài?

Đại trưởng lão vừa nhìn thấy Sở Mộ, lập tức phát hiện khí tức của Sở Mộ hoàn toàn không giống với trước đây. Tâm tư hắn thoáng động, kinh ngạc nói.

*****

- Ở trong Vạn Cổ Thánh Thành có thu hoạch. Tu vi đột phá đến Vạn Cổ Cảnh.

Sở Mộ hơi mỉm cười một cái, đáp lại.

- Chúc mừng tông chủ.

Các trưởng lão mỗi người đều lộ ra sắc mặt vui mừng, mỉm cười nói.

Thời điểm Sở Mộ mới là tu vi Niết Bàn Cảnh, hắn đã có thực lực kinh người. Lúc đó Niết Bàn thất trọng thiên liền có thể chém giết cường giả Thánh cấp nhị tinh. Bây giờ là Vạn Cổ nhất trọng thiên, thực lực kia hẳn là được nâng cao lên gấp ngàn lần gấp vạn lần.

- Lấy thực lực tông chủ, Vạn Cổ nhất trọng thiên tất nhiên có thể tương đương với Vạn Cổ tam trọng thiên.

Tam trưởng lão nói.

- Không, ta cảm thấy thực lực của tông chủ, có thể đấu với Vạn Cổ tứ trọng thiên.

Nhị trưởng lão nói.

Thật ra Sở Mộ cũng không nói rõ thực lực của mình bây giờ như thế nào, lưu lại cho mọi người đi suy đoán.

- Ta rời khỏi đây hai năm, tông môn đã có thay đổi gì?

Sở Mộ hỏi.

Lần này Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, Chân Kiếm Tông ngoại trừ Sở Mộ ra, cũng không có người nào khác tiến vào. Đó là nơi thu hoạch kỳ ngộ, đồng thời cũng là cối xay thịt, vô cùng nguy hiểm.

Nghe được Sở Mộ nói, nhất thời có trưởng lão báo cáo lên tình hình phát triển của Chân Kiếm Tông trong hai năm qua.

Quả nhiên, hai năm trước Chân Kiếm Tông nhanh chóng phát triển. Quá nhanh. Hai năm qua lấy tiêu hóa và củng cố là chính. Cho dù như thế, thực lực chỉnh thể của tông môn cũng có sự nâng cao rõ rệt.

Hai năm lắng đọng, tu vi của mỗi một đệ tử đều tăng lên không nhỏ. Một vài những thiên tài nâng cao lên càng rõ ràng hơn. Còn nữa, Chân Kiếm Tông là tông môn kiếm tu, lấy kiếm là chính. Sở Mộ tự nghĩ ra kiếm pháp cùng với phần kiếm pháp mang về từ rừng Vạn Kiếm Bia trong cấm địa của Chân Thần Kiếm Tông, vô cùng huyền diệu, uy năng khó lường. Sau khi tu luyện, thực lực càng cường đại hơn.

Có thể nói, hiện tại thực lực chỉnh thể của Chân Kiếm Tông, phải vượt gấp ba thành so với hai năm trước.

Không nên xem thường ba thành nâng cao này. Nó đủ khiến cho thực lực chỉnh thể của Chân Kiếm Tông, tăng lên một cấp bậc mới.

Hiểu rõ hết phát triển của Chân Kiếm Tông trong hai năm qua, Sở Mộ cũng hỏi thăm về tình hình của mười đại đệ tử bí truyền, Lý Đông Lai do hắn giới thiệu tới, chiếm một trong mười đại đệ tử bí truyền.

- Có còn tin tức gì khác không?

Sở Mộ hỏi.

Thân là người đứng đầu một tông, cần suy nghĩ nhiều hơn, nhất định phải hiểu rõ nhiều hơn.

- Trước đây không lâu có phát sinh một việc.

Tam trưởng lão nói:

- Trên đường Hải tộc quay về Lam Hải, gặp phải Nhân tộc chặn đường. Dưới một trận đại chiến, hai bên đều có tổn thất...

Sở Mộ vừa nghe, nhất thời mỉm cười. Thoáng cái hắn đã hiểu rõ có chuyện gì xảy ra.

Tất nhiên là sau khi đám Hải tộc kia từ trong Vạn Cổ Thánh Thành rời đi, muốn quay về Lam Hải Hải tộc, gặp phải chặn giết cũng chẳng có gì lạ. Dù sao bọn họ ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, khẳng định cũng có thu hoạch không nhỏ.

Căn cứ vào lời tam trưởng lão nói, Hải tộc tổn thất phân nửa, vận dụng không ít con át chủ bài mới có thể thoát thân. Tuy rằng Nhân tộc cũng có tổn thất không nhỏ. Nhưng dù sao đại lục cũng là thiên hạ của Nhân tộc. Bọn họ có chuẩn bị từ trước, xông tới chặn giết, bỏ ra lớn hơn so với thu hoạch.

- Lần này, Hải tộc phải khóc.

Sở Mộ cười nói. Tổn thất trong Vạn Cổ Thánh Thành, sau đó tổn thất khi bị chặn giết, cường giả Hải tộc đã chết không ít. Tổn thất cực lớn.

- Đế Sa Tộc Đế Sa Ngọc chạy trốn.

- Đúng vậy.

Tam trưởng lão nói.

- Không chết tính là mạng lớn. Chỉ có điều...

Sở Mộ cũng cười, đáy mắt xẹt qua một chút sát khí.

Chân Kiếm Tông có Phong Tín Đường, chuyên môn thu thập phân tích tình báo ở bên ngoài. Bởi vậy, không bao lâu, Sở Mộ đã biết lần này Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, tổng cộng có bao nhiêu người tiến vào. Sau khi Vạn Cổ Thánh Thành rời đi, lại có bao nhiêu người sống sót rời khỏi đó.

- Vạn Cổ Thánh Thành, khắp mọi nơi là cơ duyên, đồng thời khắp nơi cũng là nguy hiểm.

Sau khi biết được, Sở Mộ không khỏi cảm khái nói.

Người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, các tộc cộng lại, kể cả Niết Bàn Cảnh và Vạn Cổ Cảnh, có khoảng chừng hơn một nghìn vạn. Nhưng cuối cùng, khi rời khỏi Vạn Cổ Thánh Thành, người sống sót chỉ có chưa tới năm trăm vạn.

Nói cách khác, ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành có hơn năm trăm vạn người chết. Phải biết rằng, đó cũng không phải là người bình thường. Ít nhất là Niết Bàn Cảnh cao giai. Phần lớn là cường giả Thánh cấp của Vạn Cổ Cảnh.

Ngay cả phần lớn là Thánh cấp đê giai, cũng hết sức kinh người.

Toàn bộ thế giới Thâm Lam, nhân khẩu của các tộc cộng lại là khoảng hơn trăm ngàn vạn. Nhưng người có thể tu luyện tới Vạn Cổ Cảnh lại chỉ là một phần nhỏ trong đó. Đồng thời tối thiểu đều phải tốn mấy trăm năm.

Mấy trăm năm cố gắng, vừa chết liền biến mất.

Sau khi biết được, đám người Sở Mộ cảm giác xúc động, cũng không tránh cảm thấy sởn tóc gáy.

Nếu như Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống một lần, sẽ chết nhiều người như vậy, thảo nào sát khí bên trong Vạn Cổ Thánh Thành có thể vô cùng vô tận.

Nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp nào giải quyết. Đi lên con đường tu luyện, cũng đừng mong yên ổn. Trừ phi là thoái ẩn, lấy vợ sinh con, tình nguyện bình thường. Bằng không, muốn đi xa hơn ở trên con đường tu luyện này, nắm giữ được thực lực càng cường đại hơn, địa vị cao cả hơn, nhất định phải không ngừng cố gắng.

Đối với người tu luyện mà nói, cố gắng là điều cần thiết. Nhưng cũng không phải cứ nỗ lực, là có thể có thu hoạch.

Tu luyện phải chú ý tới tài nguyên. Một người dù có thiên phú, cố gắng mấy đi nữa, khi không đủ tài nguyên, cuối cùng có khả năng đạt được độ cao, lại rất có hạn. Giống như ở đại lục Cổ Kiếm này, cho dù tư chất tốt, thiên phú cao tới đâu, cũng khó mà thăng cấp đến Vạn Cổ Cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp chân chính. Đây là hạn chế của hoàn cảnh tu luyện.

Tất cả hoàn cảnh tu luyện, cơ duyên, bảo vật v. v đều không thể thiếu được trên con đường tu luyện.

Muốn có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, nhận được cơ duyên, nhận được bảo vật, nhất định phải bỏ ra. Phần bỏ ra này, bình thường đều kèm theo nguy cơ sinh tử.

Từ xưa đến nay, chính là như vậy.

Ba người Cổ Loạn Không tạm thời ở lại bên trong Chân Kiếm Tông. Tuy rằng hoàn cảnh tu luyện của Chân Kiếm Tông còn xa mới bằng được Vạn Cổ Thánh Thành, nhưng vẫn tính là tạm được. Chỉ có điều đến Vạn Cổ Cảnh, bọn họ muốn nâng cao tu vi sẽ không có dễ dàng như vậy.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)