Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1575

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1575: Bí cảnh mở ra
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sắc mặt Định THành hầu vốn vô cùng khó coi, âm tình bất định sau khi hộ vệ mình bị giết. Nhưng mà sau khi nghe thấy lời nói của Sở Mộ, toàn thân hắn run lên, sắc mặt bỗng nhiên đại biến.

Loại lời nói này của Sở Mộ lọt vào trong tai hắn hoàn toàn là được tiện nghi còn khoe mẽ. Giết hộ vệ trong phủ hắn lại còn nói hắn không cần cảm tạ, đây là đánh vào mặt mũi trần trụi.

Một hộ vệ Thánh cấp tứ tinh đỉnh phong, đối với Định Thành hầu phủ cũng không coi vào đâu. Vốn chỉ mang tới để làm đẹp đội ngũ mà thôi. Vấn đề là sau khi hắn bị giết chết đối phương lại còn nói ra lời nói như vậy.

Nếu như nơi này là nơi khác, chỉ sợ hắn đã bộc phát, trực tiếp ra tay với Sở Mộ.

Thế nhưng mà nơi này là Nhạc Hoàng điện, hắn không dám, bởi vì hắn có điều cố kỵ.

- Được, Chân Kiếm hầu không hổ là tông chủ tông môn Kiếm tu, tạo nghệ kiếm đạo quả nhiên cao thâm mạt trắc.

Thiết Kiếm vương bỗng nhiên mở miệng tán thán.

- Lúc tuổi ta bằng ngươi, ở tầng thứ của ngươi kiếm đạo còn xa không bằng ngươi.

- Thiết Kiếm vương quá khen rồi.

Sở Mộ nói, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

- Được rồi, hiện tại mọi người cũng đã nhìn thấy bổn sự của Chân Kiếm hầu, không nên làm quá, nên có chừng mực thôi.

Long Ưng vương mở miệng nói.

- Uống rượu.

- Uống rượu.

Những người khác cũng phụ họa.

Trải qua việc vừa rồi, lại có Long Ưng vương và Thiết Kiếm vương mở miệng, mọi người cũng không đi gây chuyện với Sở Mộ nữa.

Tẩy Trần yến ở trong Nhạc Hoàng điện cuối cùng cũng xem như hoàn mỹ.

Chuyện xảy ra trong đó giống như là gợn sóng nho nhỏ trên biển, như là đẩy sóng trợ hứng mà thôi. Nhưng mà cũng làm cho mọi người càng hiểu rõ con người của Sở Mộ hơn. Biết rõ sau này nên làm như thế nào với Sở Mộ.

Đại bộ phận đều lựa chọn không cố gắng kết giao nhưng cũng không là địch. Dù sao dựa vào tình huống trước mắt mà nói, chân kiếm hầu dường như không có ý định dừng chân ở Hoàng Đô. Đã không dừng chân ở Hoàng Đô thì cũng không ảnh hưởng tới quyền thế của bọn hắn, không có xung đột lợi ích, vậy thì cần gì đi là địch cơ chứ?

Chuyện xảy ra trong tiệc Tẩy trần cũng truyền ra ngoài. Rất nhiều người trong Hoàng Đô cũng biết. Chân Kiếm hầu mới được phong quả thực có thiên phú hơn người, có thể dùng cấp độ Thánh cấp nhất tinh sơ giai chém giết Thánh cấp tứ tinh. Hơn nữa cũng không phải là dựa vào bảo vật gì.

Đến lúc này những người nghi vấn Sở Mộ dựa vào bảo vật chém giết Thánh cấp tứ tinh mới im miệng.

- Yêu nghiệt a.

- Vạn cổ yêu nghiệt.

- Một Thánh cấp nhất tinh sơ giai có thể chém giết Thánh cấp tứ tinh, nếu như hắn có thể có được tu vi Thánh cấp thất tinh, chẳng phải ngay cả Thánh cấp cửu tinh cũng có thể giết chết hay sao?

Thánh cấp thất tinh và Thánh cấp cửu tinh có sai cách thực lực khá lớn. Tuyệt đối còn hơn khoảng cách giữa Thánh cấp nhất tinh tới Thánh cấp tứ tinh.

Sau khi tiệc Tẩy Trần chấm dứt, Sở Mộ trở lại Chân Kiếm phủ, tiếp tục bình tĩnh tu luyện, xin miễn gặp mặt tất cả mọi người. Bởi vì hắn không thích loại lục đục với nhau, còn không bằng rút kiếm chiến một trận với sảng khoái.

Cách thời điểm Bách Niên bí cảnh mở ra cũng chỉ còn mấy ngày mà thôi. Người muốn bái phỏng Sở Mộ không nhiều lắm, hơn nữa đều là một ít tiểu nhân vật, bị cự tuyệt đuuơng nhiên cũng không dám làm gì, bởi vì bọn họ không có đảm lượng đó.

- Xem ra thiên phú của Chân Kiếm hầu còn trên người kia a.

- Người nọ? Ý ngươi nói chính là vị kia... TIểu vương gia?

- Chính là hắn.

Những người nói chuyện này trên mặt đều hiện lên vẻ kiêng kỵ.

Dường như vị Tiểu vương gia trong lời bọn hắn là người không thể tùy ý nghị luận vậy.

...

- Một Thánh cấp nhất tinh sơ giai giết chết Thánh cấp tứ tinh, Chân Kiếm hầu này thực sự là người thú vị.

- Thực sự là thiên tài. Bất quá người như vậy mới thích hợp dẫm nát dưới chân.

Sau khi mấy người cùng tiến vào Bách Niên bí cảnh với Sở Mộ nhận được tin tức này, mỗi người đều có suy nghĩ không đồng nhất.

...

Một ngày qua đi, ngày hôm sau cũng qua đi.

Sau khi Sở Mộ đi vào Hoàng Đô đã được bảy ngày. Ban đêm vaanxn không có người nào tới thông báo cho Sở Mộ. Xem ra Bách niên bí cảnh còn chưa có mở ra.

Ngày thứ tám qua đi, vẫn không có người tới thông báo.

Buổi chiều ngày thứ chín, Thanh Ẩn Vương tự mình tới chỗ Sở Mộ.

- Chân Kiếm hầu, Bách niên bí cảnh sắp mở ra, là lúc nên khởi hành rồi.

Thanh Ẩn Vương nói.

- Làm phiền Thanh Ẩn Vương.

Sở Mộ vội vàng nói, hắn lập tức đi cùng Thanh Ẩn Vương.

...

Cửa Bách Niên bí cảnh là ở trong hoàng cung.

Khi Sở Mộ theo Thanh Ẩn Vương tiến vào một cánh cửa, phát hiện ra có một phiến thiên địa khác. Vốn hắn cho rằng đây chỉ là một tòa cung điện, không ngờ tới lại không phải, mà là một tiểu thế giới.

Đương nhiên Sở Mộ có thể khẳng định, đây không phải tiểu thế giới gì mà vẫn là ở trong hoàng cung. Chẳng qua nó đã từng được cải tạo, một sơn cốc.

Khắp nơi đều là hoa cỏ cây cối, cảnh vật tươi tốt. Càng thú vị là có thể nhìn thấy bầu trời có vô số mây trắng. Hiển nhiên người kiến tạo tòa cunug điện này sơn cốc cũng tốn không ít tâm tư.

Thanh Ẩn Vương và Sở Mộ cũng không phải là người tới sớm nhất, sau khi bọn hắn tới đã có mười mấy người tụ tập.

Trong đó một người là Đế Hoàng Thương Lan.

- Bái kiến hoàng huynh.

Thanh Ẩn Vương hành lễ.

- Bái kiến bệ hạ.

Sở Mộ hạ kiếm lễ.

- Hoàng đệ miễn lễ, Chân Kiếm hầu miễn lễ.

Đế Hoàng Thương Lan mỉm cười nói.

- Bí cảnh sắp mở ra rồi.

Sở Mộ cũng phát hiện ra trước mắt cách vị trí của Sở Mộ đứng không xa, hư không trở nên hỗn loạn, không ngừng dao động, dường như muốn nứt ra, đây hẳn là cửa vào Bách Niên bí cảnh kia.

Lúc Sở Mộ tới, không ít ánh mắt rơi vào trên người hắn, có ánh mắt lạnh nhạt, có ánh mắt nhìn mang theo vẻ xem xét, hiếu kỳ. Tóm lại tất cả ánh mắt đều không giống nhau.

- Ngươi chính là Chân Kiếm hầu dùng tu vi Thánh cấp nhất tinh sơ giai chém giết Thánh cấp tứ tinh?

Bỗng nhiên một thanh niên thân thể cường tráng nở nụ cười nghiền ngẫm nhìn Sở Mộ nói.

- Sau khi rời khỏi Bách niên bí cảnh ta sẽ khiêu chiến ngươi. Hi vọng ngươi không nên làm rùa đen rút đầu.

- Văn Thành, người này làm tổn thương tâm thần của đường đệ ta, ngươi không nên nhúng tay vào.

Lại một người tiến lên hai bước, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. ánh mắt kia giống như muốn xuyên thủng Sở Mộ.

Sở Mộ nghĩ một chút đã biết người này chính là đường huynh của Hô Duyên Chính Kiệt.

*****

Văn Thành chính là tên thanh niên thân thể cường tráng muốn khiêu chiến hắn sau khi rời khỏi Bách Niên bí cảnh, tu vi chỉ có Thánh cấp tam tinh trung giai. Bất quá thực lực của hắn tuyệt đối không chỉ là Thánh cấp tam tinh, thậm chí còn là thiên tài có thể chém giết Thánh cấp tứ tinh. Muốn khiêu chiến hắn nói rõ người này có đủ tự tin. Về phần đường huynh của Hô Duyên Chính Kiệt kia, Sở Mộ nghĩ tới một cái tên mà Thanh Ẩn Vương từng nói cho hắn biết. Người này có lẽ là Hô Duyên Chính Hùng, nhưng mà chuyện này cũng không có gì là quan trọng.

Đường huynh Hô Duyên Chính Hùng của Hô Duyên Chính Kiệt cũng là Thánh cấp tam tinh trung giai. Có lẽ thực lực không kém hơn Văn Thành kia.

Bất quá coi như bọn chúng thiên phú hơn người, nội tình thâm hậu, có thể chém giết Thánh cấp tứ tinh, nhưng như vậy thì sao chứ?

Bọn hắn có thể chiến một trận với Thánh cấp lục tinh sao?

Trừ phi bọn hắn có được thánh cấp Lục tinh tầm thường, nếu không sẽ không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với Sở Mộ.

Bởi vì Đế Hoàng Thương Lan ở đây cho nên bọn hắn không dám càn rỡ quá mức.

Trừ Hô Duyên Chính Hùng và Văn Thành ra, Sở Mộ cũng nhìn thấy mấy người tiến vào Bách Niên bí cảnh khác. Bốn nam hai nữ, tính cả Hô Duyên Chính Hùng và Văn Thành kia là bảy nam hai nữ. Còn một người chưa có tới.

Người cuối cùng kia Sở Mộ cũng biết là ai. Lúc trong đầu đang suy nghĩ, người cuối cùng cũng tới.

Hắn một mình đi tới, mái tóc dài xõa trên vai, hai mắt lạnh như băng, một thân sát khí vờn quanh thân khiến cho người ta khó có thể thân cận.

Như là một đầu sói cô độc vậy.

Người này gọi là Hô Duyên Chính Đình.

Rất nhiều người đều gọi hắn là Tiểu vương gia, mà trên thực tế hắn chẳng qua chỉ là một con riêng của Cảnh Dương Vương mà thôi.

Con riêng tự nhiên không có địa vị gì, cho nên từ khi còn bé cuộc sống của hắn vô cùng gian khổ. Mà khi hắn hiển lộ ra thiên phú hơn người, mới dần dần được coi trọng, lọt vào mắt của Cảnh Dương Vương, được bồi dưỡng tốt hơn, có địa vị rất cao.

Hô Duyên Chính Đình là đệ nhất thiên tài được công nhận trong Hoàng Đô, là thiên tài cấp độ Vạn Cổ. Khi rất nhiều người cùng thế hệ vẫn còn giãy dụa ở Niết Bàn cảnh thì hắn đã là cường giả Thánh cấp. Mà khi đó đám người Hô Duyên Chính Hùng, Văn Thành vẫn còn đang trùng kích Vạn Cổ cảnh.

Hôm nay tu vi của hắn đã sớm đạt tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong. Nếu không phải muốn đánh vững trụ cột để tiến vào Bách Niên bí cảnh thì hắn đã sớm đột phá Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên từ nhiều năm trước, trở thành cường giả Thánh cấp trung giai.

Mà hắn tuy rằng chỉ là Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, nhưng mà Thánh cấp ngũ tinh tầm thường hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn. Nghe nói hắn đã từng chém giết qua vài Thánh cấp ngũ tinh sơ giai, thậm chí là cường giả Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong. Đám người Hô Duyên Chính Hùng hoàn toàn không thể so sánh với hắn.

Sở Mộ cũng phát hiện ra, Hô Duyên Chính Đình này là một kiếm tu, sát khí vờn quanh thân chính là Băng Hàn kiếm ý của hắn ta. Là một loại kiếm ý thuộc tính.

Hô Duyên Chính Đình vừa mới xuất hiện, hai mắt lạnh lẽo như băng khẽ quét qua, rơi trên mặt Sở Mộ.

Hắn có thể cảm nhận được Sở Mộ cũng là một Kiếm Thánh, mà còn là một Kiếm Thánh cường đại.

Đón ánh mắt của Hô Duyên Chính Đình, ánh mắt Sở Mộ bình thản, không sợ hãi chút nào.

- Bái kiến bệ hạ.

Hô Duyên Chính Đình chỉ hành kiếm lễ với Đế Hoàng Thương Lan, lúc đối mặt với Thanh Ẩn Vương chỉ hạ ba kiếm lễ. Những người khác hắn không thèm để ý tới.

Mặc dù nói là con riêng, nhưng mà bằng vào thiên phú cường đại hơn người làm cho hắn có địa vị rất cao so với dòng chính.

Nói cho cùng đây là thế giới của cường giả, cường giả vi tôn, tất cả những đẳng cấp khác đều được thành lập dưới điều kiện cường giả vi tôn.

Không đủ cường đại, tất cả đẳng cấp phân chia đều là giả. Chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước mà thôi.

Đế Hoàng Thương Lan đối với Hô Duyên Chính Đình cũng rất là thưởng thức, dù sao cho dù Sở Mộ có tỏa sáng tới đâu thì cũng không phải là huyết mạch Hoàng tộc.

Lúc này hư không cách đó không xa chấn động ngày cành mạnh mẽ, vặn vẹo ngày càng nghiêm trọng. Trực tiếp trở thành một chỗ hỗn loạn, tràn ngập lực lượng đnág sợ, làm cho không ai có thể tới g ần được. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng sẽ bị uy hiếp.

May mắn mà phạm vi hư không vặn vẹo không lớn, bất quá chỉ có vài trượng mà thôi. Bằng không tất cả mọi người sẽ khó rời khỏi tòa sơn côn này.

Ánh mắt toàn bộ mọi người đều chuyển về phía hư không vặn vẹo kia, xem ra Bách niên bí cảnh sắp mở ra.

Thời gian trôi qua từng chút một, hư không vặn vẹo ngày càng thêm rõ ràng, chấn động cũng ngày càng lớn, phạm vi hơi khuếch trương ra lớn hơn chút, nhưng mà không rõ ràng cho lắm.

Bỗng nhiên, xoẹt một tiếng, thanh âm như vải vóc bị xé rách. Giống như có một đạo kiếm quang vô hình vô dạng chém vào trên hư không, làm cho hư không vặn vẹo kia trực tiếp vỡ ra, không gian vặn vẹo biến mất không thấy gì nữa. Không gian hỗn loạn đang chấn động cũng trở nên gần như bình thường lại.

Một vết nứt nhanh chóng lan tràn, mở rộng ra. Theo vết nứt không ngừng mở rộng, bên trong tản mát ra lực lượng chấn động tinh thuần, không gì so bì nổi. Tuy rằng không quá mạnh, nhưng lại như cơn gió mát thổi qua khuôn mặt mọi người, làm cho thân thể mọi người trong lúc nhất thời có cảm giác thoải mái. Tinh thần sảng khoái, đầu óc trở nên vô cùng rõ ràng. Ngay cả tốc độ tư duy cũng nhanh hơn rất nhiều.

- Đây là lực lượng Bí cảnh.

Thanh Ẩn Vương ở bên cạnh Sở Mộ nói.

- Lực lượng Bí cảnh?

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một phen, hắn phát hiện ra loại lực lượng bí cảnh này rất là thần kỳ.

Vết nứt không ngừng mở rộng, cuối cùng hình thành một cái cửa hình bầu dục. bên trong là một mảnh màu trắng, căn bản không nhìn thấy mọi thứ bên trong.

- Chư vị, Bách Niên bí cảnh đã mở ra, có thể tiến vào. Chỉ có thể ở bên trong một ngày, có thể có được bao nhiêu thu hoạch thì đành phải xem năng lực của các vị rồi.

Đế Hoàng Thương Lan mở miệng nói.

Kể cả Sở Mộ, trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy nóng bỏng.

Bách Niên bí cảnh a, được xưng là nơi bên ngoài một ngày, bên trong tương đương với một trăm năm, đây là một bí cảnh rất là thần kỳ nha.

Mười người, mỗi một người đều là thiên tài chân chính, thậm chí là yêu nghiệt. bọn hắn tu luyện tới bước này trước sau cũng chỉ tốn mấy trăm năm mà thôi. Mặc dù nói độ khó tu luyện trong cấp độ Vạn Cổ cảnh khó hơn Niết Bàn cảnh rất nhiều lần. Nhưng mà sau khi tu luyện một trăm năm nữa, thực lực có thể tăng lên bao nhiêu cũng khó có thể tưởng tượng được. Cho nên trong lòng mọi người đều tràn ngập chờ mong...

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)