← Ch.1575 | Ch.1577 → |
- Tất cả đi vào đi.
Thanh âm của Đế Hoàng Thương Lan vang lên, mười thiên tài được lựa chọn trước sau đi vào cánh cửa Bí cảnh, tiến vào trong bí cảnh.
Lúc Sở Mộ đang muốn đi vào, Hô Duyên Chính Hùng bỗng nhiên lách vào, dùng lực lượng mạnh mẽ xông tới. Sở Mộ cảm giác đuộc bởi vậy thân thể nhoáng lên một cái, tránh đi Hô Duyên Chính Hùng đang cố ý va chạm, khiến cho Hô Duyên Chính Hùng va chạm tất bại. Cả người dùng dùng tư thế lao đầu về phía trước xông vào trong bí cảnh.
Đám người Thanh Ẩn Vương thấy một màn như vậy không khỏi vui vẻ.
Nghiêm túc mà nói, vị Chân Kiếm hầu Sở Mộ này là vãn bối của bọn hắn. Cạnh tranh giữa vãn bối, trưởng bối chỉ cần khống chế một chút là được, không cần nhúng tay đi can thiệp quá sâu.
Rất nhanh mười người đều tiến vào trong bí cảnh. Cửa bí cảnh thu nhỏ lại làm một điểm, chỉ là cũng không có biến mất.
...
Sau khi đi vào trong bí cảnh, nơi tầm mắt có thể đạt tới đều là một mảnh trắng xóa, giống như thân đang ở trong ngàn vạn mây mù, phân không rõ đông tây nam bắc.
Bỗng nhiên cảnh sắc trước mắt biến đổi, sương trắng thối lui, lộ ra một loạt phòng ốc. Tổng cộng có mười gian.
Mười thiên tài tiến vào Bí cảnh sau khi nhìn nhau, liên tục tản ra, đều chọn cho mình một căn phòng ốc rồi tiến vào.
Mặc dù Hô Duyên Chính Hùng rất muốn ra tay hung hăng giáo huấn Sở Mộ một phen. Nhưng mà hắn cũng nhịn xuống. Bởi vì hắn biết rõ cơ hội Bách Niên bí cảnh này khó có được. Có thể nói cả đời chỉ vẻn vẹn có một lần. Đừng nhìn trăm năm ở trong Bí cảnh rất dài, nếu như không quý trọng mỗi một phút một giây bên trong thì khoảng thời gian này sẽ rất nhanh qua đi. Đến lúc đó người khác cố gắng tu luyện, mà hắn lại lẫng phí thời gian, chẳng khác nào rớt lại phía sau người khác.
Kỳ thực Hô Duyên Chính HÙng hiện tại cũng không có nắm chắc hung hăng giáo huấn Sở Mộ một lần. Bằng không dưới tình huống có ưu thế tuyệt đối, hắn cũng không ngại tốn một chút thời gian như vậy.
Đẩy cửa phòng ra, tiến vào bên trong, Sở Mộ lập tức phát hiện ra có một phen thiên địa khác.
Cửa phòng mở ra, không ngờ bên trong không phải là gian phòng mà là một mảnh đất trống rộng lớn. Trên đất trống cỏ cây thưa thướt, đá xanh. Cuối cùng còn có một thác nước, từng đám nước màu trắng từ trên đỉnh tháp cao mấy trăm thước chảy xuống tạo thành tiếng vang âm ĩ như thiên quân vạn mã, khí thế hùng hồn.
Lực lượng Bí cảnh trong này càng thêm nồng đậm.
Sở Mộ chỉ đảo qua vài vòng, sau khi xác nhận hoàn cảnh chung quanh, cũng xác nhận địa điểm tu luyện. Rất nhanh hắn đã vùi đầu vào trong tu luyện.
Cơ hội khó có được, thời gian cấp bách, có lẽ nên nắm chắc nhiều hơn.
Sở Mộ cũng không biết thời gian trăm năm trong bí cảnh hắn có thể tăng lên bao nhiêu. Ở đây không có nguyên khí thiên địa, cho nên nếu như muốn tu luyện kiếm nguyên thì cũng chỉ có thể phục dụng nguyên đan.... Nhưng mà mục đích tới đây của hắn hiển nhiên không phải là vì tu luyện kiếm nguyên, chủ yếu là tu luyện thứ khác. Kiếm nguyên chỉ có thể coi là phụ mà thôi.
Rút kiếm, trước tiên Sở Mộ tu luyện mấy lần kiếm pháp cơ sở.
Dưới lực lượng bí cảnh nồng đậm, ý nghĩ càng thêm rõ ràng, lực chú ý cũng càng thêm tập trung, tạp niệm nhanh chóng bị bài trừ.
Sau khi luyện mấy lần kiếm pháp cơ sở, tay trái Sở Mộ giơ ra, một thanh linh kiếm xuất hiện, lại tu luyện song kiếm thuật.
Bốn phía có kiếm quang vờn quanh, rậm rạp chằng chịt, chật như nêm cối.
Kiếm quang kia khi thì dồn dận như cuồng phong mưa rào, khi thì chậm chạp như nước chảy róc rách, khi thì huyền diệu như thiên mã hành không. Khi thì bình thường như nhánh cây lắc lư không ngừng.
Liên tục tu luyện mấy lần song kiếm thuật. Sở Mộ lại bắt đầu tu luyện Vân Chi kiếm thuật, mãi tới khi Thần Hoang kiếm nguyên tiêu hao không còn thì hắn mới ngồi xếp bằng xuống, an vị ở dưới tháng nước, lấy ra một lượng lớn nguyên đan, bóp nát, hấp thu lực lượng bên trong bổ sung kiếm nguyên tiêu hao.
Trong giới chỉ không gian của Sở Mộ có một lượng lớn nguyên đan thượng phẩm.
Coi như nguyên đan không đủ, hắn còn có Thuần Dương thạch và Thuần Dương kết tinh có thể hấp thu. Chỉ tính riêng số lượng cũng đủ để hắn hấp thu mấy ngàn năm.
Sau khi Thần Hoang kiếm nguyên khôi phục, Sở Mộ lập tức đứng dậy, lại lần nữa tu luyện. Bất quá lúc này là tu luyện Trảm Đạo kiếm thức.
Cũng giống như trước đó, sau khi lực lượng tiêu hao không còn, Sở Mộ lần nữa lấy ra nguyên đan khôi phục Thần Hoang kiếm nguyên. Sau khi khôi phục, Sở Mộ lại tu luyện Bất Động minh vương kiếm thức cùng với Thiên Ti Thùy liễu kiếm thức
Hai chiêu kiếm thức phòng ngự này Sở Mộ đã nắm giữ tinh túy, hơn nữa hắn cũng lĩnh ngộ Xuất Kiếm ngự chân chi ý. Đây là lúc nên kết hợp với bản thân, sáng tạo ra một chiêu kiếm thức phòng ngự phù hợp với bản thân mình.
Tự nghĩ ra kiếm thức cũng không phải là chuyện dễ dàng, cần không ngừng đi thử, ma luyện, cuối cùng mới có thể kết luận, sáng tạo ra.
Như Xuyên Vân kiếm thức và Trảm Đạo kiếm thức vậy.
Lúc trước Sở Mộ không ngừng tích lũy, sáng chế Xuyên Vân kiếm thức rồi sau đó là Trảm Đạo kiếm thức. Hiện tại hắn còn muốn sáng tạo ra một chiêu kiếm thức phòng ngự. Chính hắn cũng không biết phải mất bao nhiêu thời gian nữa hắn mới có thể hoàn thành được.
Còn nữa, Xuyên Vân kiếm thức và Trảm Đạo kiếm thức tuy rằng là hắn sáng tạo ra, nhưng mà vẫn còn chưa đủ hoàn mỹ, còn cần hắn không ngừng hoàn thiện, trở nên thích hợp hơn với bản thân hắn.
Mỗi một người cấu tạo nhìn như giống nhau, nhưng mà kỳ thực lại có khác biệt rất nhỏ. Điểm khác biệt rất nhỏ này thường quyết định lúc bọn hắn thi triển kiếm pháp khác biệt ở chỗ nào. Có lẽ là quỹ tích khác biệt một chút, hoặc là phương thức lan truyền lực lượng khác biệt.
Kiếm pháp của người khác cuối cùng chỉ là thứ sáng chế cho mình, lưu lại cho hậu nhân tu luyện. Vô luận thế nào cũng không thể siêu việt hơn người sáng tạo ra đầu tiên.
Chỉ có tự mình sáng tạo ra kiếm pháp mới là thích hợp nhất với bản thân mình.
Nhưng mà sáng tạo kiếm pháp cũng không phải là một sớm một chiều là có thể hoàn thành được. Còn cần không ngừng tích lũy, không ngừng đi thử mới có thể hoàn thành, sau đó lại không ngừng hoàn thiện.
Sở Mộ đang đi trên con đường như vậy.
Hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì làm tốt nhất.
Chỉ chớp mắt đã trôi qua vài ngày.
*****
Ở chỗ này Sở Mộ không có cách nào cảm nhận được chuẩn xác thời gian trôi qua. Hắn chỉ mơ hồ nắm được chút đại khái, bất quá chuyện này không quan trọng, quan trọng là cơ hội này mà thôi.
Bên ngoài một ngày, bên trong bí cảnh là trăm năm.
Sau trăm năm sẽ tăng lên được bao nhiêu cơ chứ?
Nghĩ như vậy, trong lòng Sở Mộ khó tránh khỏi có vài phần chờ mong.
Có một ít thứ không biết khiến cho người ta sợ hãi, mà có một ít thứ không biết thì lại làm cho người ta chờ mong.
Thời gian như nước chảy đi, một đi không bao giờ trở lại.
Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ đoán mình đã ở trong Bách niên bí cảnh vài năm.
Kiếm pháp cơ sở càng thêm thuần thục, song kiếm pháp cũng càng thêm thuần thục. Khống chế hai thanh linh kiếm càng thêm thuận buồm xuôi gió, tùy tâm sở dục.
Xuyên Vân kiếm thức và Trảm Đạo kiếm thức chỉ hơi hoàn thiện thêm một chút. Dù sao không có trải qua cuộc chiến sinh tử, không có cách nào tìm chỗ thiếu hụt trong lúc thực chế, cho nên chỉ có thể dựa vào từng lần tu luyện của bản thân, tu luyện cho thuần thục. Sau đó mới tìm ra chỗ chưa đủ trong đó, lại cải tiến. Chỉ là hiệu suất như vậy rất là thấp.
Bất quá Sở Mộ cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể như vậy, không ngừng tích lũy, đợi sau khi rời khỏi, nếu như có cường địch để chiến một trận, nhất định hắn có thể tăng tiến nhanh hơn.
Bất Động Minh vương kiếm thức và Thiên Ti tùy liễu kiếm thức Sở Mộ đã triệt để nắm giữ. Hơn nữa đã hoàn toàn diễn sinh ra lý giải của bản thân.
Bất Động minh vương kiếm thức thiện ở chỗ phòng ngự công kích cận chiến, chủ yếu là công kích vật lý. Mà Thiên Ti tùy liễu kiếm thức thì hơn ở chỗ công kích cự ly xa, công kích năng lượng.
Sở Mộ muốn tự nghĩ ra kiếm thức phòng ngự, trong lòng hắn đã sớm hiểu rõ. Đó chính là kết hợp Bất Động minh vương kiếm thức và Thiên Ti tùy liễu kiếm thức, hấp thu sở trường cả hai dung nhập vào trong kiếm thức hắn tự nghĩ ra. Khiến cho kiếm thức phòng ngự của bản thân trở nên càng thêm hoàn mỹ.
Yêu cầu càng cao độ khó lại càng lớn. Cho nên mấy năm trôi qua Sở Mộ cũng chỉ dừng lại ở mức độ khái niệm, là một hình thức sơ khai, còn chưa chính thức tự sáng tạo ra. Nhưng mà bất kể thế nào, so với lúc trước khi gặp còn tốt hơn không ít.
Về phần tu vi vẫn dừng lại ở Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ.
Mấy năm qua Sở Mộ không có cố gắng đi tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên, nếu không mấy năm trôi qua hắn nhất định đã sớm đột phá lên tới trung kỳ. Mỗi một lần đều là luyện kiếm tới tiêu hao toàn bộ kiếm nguyen rồi mới khôi phục. Mỗi một lần đều có tăng tiến rất nhỏ, nhưng biên độ nhỏ như vậy, mấy năm trôi qua cũng khiến cho hắn đạt tới Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong. Dựa theo tình huống hiện tại, trong vài năm, đạt tới trung kỳ là chuyện không thành vấn đề.
Đương nhiên nếu như Sở Mộ nguyện ý bỏ ra mấy tháng chuyên môn tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên mà nói, hắn có thể đột phá nhanh hơn được.
Tu vi Vạn Cổ cảnh tăng trưởng, dưới tình huống bình thường rất khó.
Bất quá Sở Mộ cũng không thèm dể ý. Mục đích chủ yếu của hắn khi tiến vào trong Bách niên bí cảnh không phải là tăng tiến tu vi, mà là tăng lên phương diện khác.
Lại tu luyện một đoạn thời gian ngắn, kiếm thức phòng ngự bắt đầu rõ ràng hơn, rồi lại có cảm giác như không có cách nào đột phá được vậy.
- Không bằng trước tiên tu luyện bí pháp nguyên thần Minh Nguyệt Huyền Không kia, đem nguyên thần tăng lên trước đã.
Trong đầu Sở Mộ lóe lên linh quang.
Sau khi xác nhận có thể thực hiện được. Lúc này Sở Mộ ngồi bên cạnh thác nước, bên tai không ngừng vang lên tiếng thác nước đổ xuống, kinh thiên động địa. Nước từ trên cao vài trăm thước đổ xuống dưới tràn ngập lực lượng mạnh mẽ không gì so bì nổi. Lực lượng trùng kích kia trọn vẹn chừng mấy trăm ngàn cân, cho dù là Thánh thể của cường giả Thánh cấp, dưới tình huống bình thường cũng khó có thể thừa nhận được.
Thanh âm cực lớn vô cùng đủ để lấn át tất cả thanh âm bốn phía. Người tu vi chưa đủ ở lại nơi này nhất định sẽ choáng váng, không có cách nào đứng thẳng.
Nhưng mà Sở Mộ lại khác, hắn đã quen với việc không bị bất luận thứ gì làm ảnh hưởng. Thanh âm gào thét như vậy giống như lại biến thành khúc nhạc mỹ diệu trong tai hắn vậy.
Vận chuyển bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không, nguyên thần của Sở Mộ đã đạt tới cấp độ Tam cấp sơ kỳ. Bởi vậy trong thời gian ngắn hắn đã luyện thành đệ nhất trọng và đệ nhị trọng của Minh Nguyệt Huyền Không.
Cảm giác đầu tiên là khác biệt với Huyền Niệm tam chuyển.
Tam trọng của bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không bắt đầu vận chuyển, nguyên thần của Sở Mộ tự nhiên cũng bị rèn luyện, bắt đầu tăng lên từng chút một.
Tuy rằng bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không là bí pháp nguyên thần ngũ cấp, so với Huyền Niệm tam chuyển còn mạnh hơn. Nhưng mà lúc ở cấp độ nguyên thần tam cấp, kỳ thực cũng không kém nhiều lắm.
Mỗi một môn bí pháp nguyên thần chỉ có lúc tu luyện tới cấp càng cao hơn thì khác biệt mới lớn hơn.
Thứ Sở Mộ muốn làm đó là cố gắng tu luyện nguyên thần tới đẳng cấp cao hơn, trở nên càng thêm cường đại.
Trong lúc tu luyện, Sở Mộ bất động, giống như là một pho tượng ngồi tại chỗ.
Nhoáng một cái thời gian ba năm lại trôi qua.
Sở Mộ vốn không có một chút khí tức nào bỗng nhiên mở hai mắt ra. Trong mắt bắn ra tinh mang nồng đậm vô cùng, xuyên thủng hư không.
Hoạt động tay chân một chút, tĩnh tọa ba năm khiến cho thân thể, cơ bắp của hắn có một chút cứng ngắc. Bất quá sau khi máu tươi lại lần nữa tỏa ra sức sống mạnh mẽ tạo thành trùng kích. Chỉ một lát cơ bắp thân thể đã khôi phục như lúc ban đầu.
- Nguyên thần đạt tới Tam cấp đỉnh phong, nhưng mà từ Tam cấp tới tứ cấp chênh lệch quá lớn.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Kỳ thực nửa năm trước nguyên thần của hắn đã đạt tới Tam cấp đỉnh phong. Sau thời điểm đó hắn không ngừng củng cố nguyên thần Tam cấp đỉnh phong, bắt đầu trùng kích nguyên thần Tứ cấp.
Nguyên thần Tam cấp là nguyên thần Hắc thiết, nguyên thần Tứ cấp là nguyên thần Thanh Đồng. Giữa cả hai không chỉ đơn giản là đẳng cấp tăng lên mà còn là một loại bay vọt về chất. Bởi vậy muốn đột phá rất khó.
Dưới tình huống không có ngoại lực trợ giúp. Sở Mộ muốn từ nguyên thần Tam cấp đột phá lên tới nguyên thần Tứ cấp, chính hắn cũng không biết cần phải dùng bao nhiêu thời gian.
*****
Bất quá hắn cũng có thể cảm giác được nguyên thần Tam cấp đỉnh phong so với Tam cấp sơ kỳ trước đó còn cường đại hơn rất nhiều. Linh hồn của bản thân càng cường đại hơn. Hơn nữa lại có Hắc Kim mặt nạ tăng phúc. Cho dù là nguyên thần Thanh đồng và nguyên thần Hắc thiết chênh lệch rất lớn nhưng mà nguyên thần của hắn cũng có thể so với nguyên thần Tứ cấp sơ kỳ. Ngẫm nghĩ một lát, Sở Mộ tiếp tục tu luyện bí pháp nguyên thần.
Đầu tiên là bí pháp phòng ngự nguyên thần. Thất thải chi hoàn hắn đã tu luyện tới Tam hoàn, hiện tại bắt đầu tu luyện Tứ hoàn.
Nếu như luyện thành Tứ hoàn, Sở Mộ có thể phòng ngự công kích nguyên thần tứ cấp.
Mà người có nguyên thần đạt tới Tứ cấp ít nhất cũng là cấp độ Thánh cấp thất tinh. Đương nhiên không phải nói tu vi đạt tới Thánh cấp thất tinh thì nguyên thần mới đạt tới tứ cấp. Có một ít tu luyện giả đi theo đường nguyên thần. Nguyên thần cường đại hơn tu vi, nguyên thần đạt tới tứ cấp nhưng mà tu vi lại không đạt tới Thất tinh.
Đối với tu luyện giả nguyên thần mà nói, tu vi chỉ là phụ, nguyên thần mới là chính đạo.
Ba đại lưu phái tu luyện, nguyên lựu, Thánh thể và nguyên thần. Bởi vì có trọng điểm cho nên mới phân chia thành ba phái như vậy.
Nguyên lực là chủ tu nguyên lực, Thánh thể và nguyên thần thì chỉ như chất phụ gia, tăng tiến tu vi là chính. Mà Thánh thể thì chủ tu Thánh thể, nguyên lực và nguyên thần khi đó cũng chỉ là phụ trợ. Cũng giống vậy, nguyên thần chủ tu nguyên thần là chính, nguyên lực và thánh thể đều là phụ trợ.
Đương nhiên có một ít người đủ mạnh mẽ, cùng tu hai loại, nhưng mà những tồn tại này tương đối ít. Về phần ba loại, càng ít, cơ hồ không có. Bởi vì nếu như đồng tu cả ba loại sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Vừa tu luyện tứ hoàn Sở Mộ đã phát hiện ra đột khó khi tu luyện Tứ hoàn so với tam hoàn còn vượt quá dự đoán của hắn. Tứ hoàn dù sao cũng là thuộc về cấp độ nguyên thần Thanh đồng. Mặc dù so sánh tương quan thì nguyên thần của Sở Mộ có thể so sánh với nguyên thần tứ cấp sơ kỳ. Nhưng mà chênh lệch giữa nguyên thần Hắc thiết và nguyên thần Thanh đồng vẫn còn đó. Đó không chỉ là chênh lệch về lượng mà còn là chênh lệch về chất.
Chênh lệch về lượng còn có thể bù đắp, nhưng mà chênh lệch về chất lại khó có thể vượt qua được.
Sau khi thử mấy lần, nguyên thần lực tiêu hao quá nhanh. Sở Mộ biết rõ hắn đã khó có thể nhanh chóng ngưng tụ Tứ hoàn trong Thất thải chi hoàn. Mà Nguyên thần phù lục mỗi một lần ngưng tụ thành công chỉ có thể tồn tại chừng mấy hơi thở, sau mấy hơi hoàn toàn biến mất.
Mà nguyên thần lực tiêu hao khi ngưng tụ mỗi một nguyên thần phù lục trong tứ hoàn còn nhiều hơn trước. Dùng toàn bộ nguyên thần lực của hắn, rất nhanh cũng chỉ có thể ngưng tụ được hơn mười đạo mà thôi. Nhưng mà muốn vây quanh nguyên thần, tạo thành một vòng nguyên vẹn lại cần những mấy ngàn nguyên thần phù lục mới được. Phải gấp trăm lần a.
May mà hắn có đủ thời gian tu luyện.
Sở Mộ thử chậm rãi ngưng tụ nguyên thần phù lục. Mà nguyên thần lực của nguyên thần tam cấp đỉnh phong, lại thêm Hắc Kim mặt na jtawng phúc. Đồng thời sau khi lần lượt thất bại Sở Mộ lại học được một chút kỹ xảo. Vừa ngưng tụ nguyên thần phù lục đồng thời vận chuyển bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không.
Đối với người có thể làm được tâm phân đa dụng như hắn, chuyện này cũng không có gì là khó khăn cả.
Tam trọng của bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không có thể tăng tốc ba thành khôi phục, lại tính thêm Hắc Kim mặt nạ mang tới ba thành tốc độ khôi phục cùng với việc Sở Mộ cố ý khống chế tốc độ, chậm rãi ngưng tụ Nguyên thần phù lục khiến cho rốt cuộc nguyên thần lực tiêu hao của hắn và tốc độ khôi phục ngang hàng với nhau. Bảo trì ở trạng thái cân đối.
Không thể nghi ngờ, làm vậy lại khiến cho tốc độ nguyên thần phù lục của Sở Mộ hạ thấp trên phạm vi lớn.
Nửa năm sau, Sở Mộ thành công luyện thành Tứ hoàn trong Thất thải chi hoàn.
Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, ở bên trong, gần nguyên thần của Sở Mộ có một vòng quang mang màu đen bóng, nồng đậm không ngừng tản mát ra quang mang. Ở ngoài cùng là một vòng quang mang màu đỏ, đi vào bên trong một chút là một vòng quang mang màu cam, càng vào bên trong là một vòng quang mang màu vàng, tiếp đó là một vòng quang mang màu xanh lá.
Luyện thành Tứ hoàn trong Thất thải chi hoàn, Sở Mộ cũng thở dài một hơi.
Hiện tại gặp phải cường giả có được công kích nguyên thần tứ cấp hắn cũng có thể chống cự được.
Lại nói, tu luyện giả đi theo Nguyên thần chi đạo rất ít, rất ít. Nhưng mà cũng không có nghĩa là không có, chỉ là Sở Mộ còn chưa gặp được mà thôi. Nhưng mà dù sao cũng phải đề phòng, nếu không rất có thể sẽ mang tới tai nạn cho hắn.
- Kế tiếp là tu luyện Liệt Hồn chi luân một chút.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Hắn tu luyện thường thường có ý như rèn sắt khi còn nóng.
Liệt Hồn chi luân và Thứ hồn châm đều là loại hình bí pháp công kích nguyên thần, dùng nguyên thần lực huyễn hóa ra một loại đồ vật nào đó để công kích. Bởi vậy chỉ cần tu một loại là được rồi.
Bởi vì trước đó Sở Mộ đã tu luyện Thứ Hòn châm. cho nên hiện tại muốn tu luyện Liệt Hồn chi luân cũng cần phải tản mát Thứ hồn châm trước đã.
Tản mát bí pháp công kích nguyên thần cũng không phải là chuyện dễ chịu gì. Nhưng mà Sở Mộ vẫn muốn làm, hơn nữa còn vô cùng kiên quyết.
Dưới sự khống chế của hắn, Thứ hồn châm run lên, giống như bị lực lượng mạnh mẽ vạn cân trùng kích, lập tức vỡ vụn ra. Sở Mộ cũng cảm thấy đau đớn. Trong nháy mắt này cơn đau đớn kia thậm chí có thể khiến cho tu luyện giả Niết Bàn cảnh trực tiếp đột tử.
Sở Mộ vượt qua. Sau khi nghỉ ngơi một lát, hắn lại vận chuyển bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không, khiến cho nguyên thần lực đang chấn động trở nên bình tĩnh lại.
Sau khi điều tức tới mức hoàn toàn khôi phục, Sở Mộ bắt đầu tu luyện Liệt Hồn chi luân.
Nguyên thần tam cấp đỉnh phong khiến cho hắn rất đơn giản luyện thành Liệt Hồn chi luân nhất cấp. Trong thế giới tinh thần, bên cạnh nguyên thần có một vòng tròn màu đen ngưng tụ, dần dần trở nên rõ ràng.
Vòng tròn màu đen này có cạnh vô cùng sắc bén, giống như mũi kiếm, tản mát ra hàn ý khiến cho trong lòng người ta run sợ.
Rất nhiều bí pháp công kích nguyên thần căn bản không có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ tốn thêm chút thời gian, rèn luyện từng bước, sau đi đạt tới đẳng cấp tương ứng mới có thể luyện thành bí pháp công kích tương ứng.
*****
Cho nên sau khi Sở Mộ luyện thành Liệt Hồn chi luân nhất cấp, muốn tấn chức lên nhị cấp thì phải khongo ngừng rèn luyện Liệt Hồn chi luân nhất cấp, không ngừng tăng lên, khiến cho Liệt Hồn chi luân trở nên cường đại, sinh ra biến chất sau đó mới tấn cấp.
Dùng nguyên thần lực Tam cấp đỉnh phong rèn luyện Liệt Hồn chi luân nhất cấp giống như là một trán hán rung nhánh cây vậy, không có bất kỳ áp lực nòa.
Rất nhanh Sở Mộ đã thành công đem Liệt Hồn chi luân nhất cấp rèn luyện thành nhị cấp. Liệt Hồn chi luân nhị cấp cũng không có thay đổi lớn gì, nhưng mà màu sắc lại càng thêm thâm thúy vài phần.
Đây cũng không phải là Liệt Hồn chi luân nhị cấp nguyên vẹn. Bởi vì Liệt Hồn chi luân nhị cấp cũng có cao có thấp.
Sở Mộ không ngừng rèn luyện Liệt Hồn chi luân nhị cấp, theo thời gian trôi qua, Liệt Hồn chi luân nhị cấp dưới sự rèn luyện của hắn cũng đạt tới nhị cấp đỉnh phong. Lúc này Sở Mộ mới dừng lại, không rèn luyện tiếp.
- Liệt.
Khống chế Liệt Hồn chi luân nhị cấp đỉnh phong, Sở Mộ mạnh mẽ chấn vỡ Liệt Hồn chi luân vừa được hắn rèn luyện xong. Liệt Hồn chi luân này là do nguyên thần lực của hắn cô đọng lại mà thành. Một khi chấn vỡ cũng làm cho nguyên thần của bản thân Sở Mộ có cảm giác như bị xé rách vậy.
Liệt Hồn chi luân nguyên vẹn phân liệt ra, biến thành hai cái Liệt Hồn chi luân, nhỏ bằng một nửa cái ban đầu.
Sở Mộ không thể không tiếp tục vận chuyển bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không để bình phục nguyên thần lực hỗn loạn. Sau khi bình tĩnh lại, hắn lại tiếp tục rèn luyện, rèn luyện hai bán luân.
Luận lực lượng, hai bán luân này đều có cấp độ nhị cấp, nhưng mà không hoàn chỉnh. Điều Sở Mộ cần làm chính là đem chúng không ngừng rèn luyện tới tình trạng nguyên vẹn. Sau đó mới có thể trùng kích tam cấp.
Theo thời gian troi qua, Sở Mộ cũng rèn luyện Liệt Hồn chi luân hoàn thành, hai đạo Liệt Hồn chi luân nguyên vẹn hiện ra trong thế giới tinh thần của hắn, vây quanh nguyên thần rồi chuyển động.
Sau khi khôi phục nguyê nthần lực, lại một lần nữa rèn luyện. Đạo Liệt Hồn chi luân thứ nhất thành công lột xác trở thành Liệt Hồn chi luân tam cấp, trở nên càng thêm cườgn đại. Sở Mộ cũng không có sốt ruột làm bước tiếp theo mà đem đạo Liệt Hồn chi luân thứ hai thành công rèn luyên trở thành tam cấp.
Tiếp tục rèn luyện, mãi tới khi hai đạo Liệt Hồn chi luân đều rèn luyện tới cấp độ Tam cấp đỉnh phong mới dừng lại.
Lại lần nữa phân liệt, chấn vỡ.
Liệt Hồn chi luân tam cấp có ba đạo. Sở Mộ chỉ cần đem một đạo bên trong phân liệt là được. Hắn đã làm một lần, bởi vậy lần thứ hai tiến hành càng thêm quen thuộc.
Sau khi phân liệt, Sở Mộ tiếp tục rèn luyện hai đạo bán luân vừa mới phân liệt ra, mãi tới khi đem chúng rèn luyện tới tam cấp đỉnh phong mới thôi.
Chung quanh nguyên thần có ba đạo nguyên thần công kích tam phấp đỉnh phong, vô cùng đáng sợ.
Liệt Hồn chi luân là một loại bí pháp công kích nguyên thần rất là đáng sợ. Coi như dưới tình huống ngang cấp cũng cường đại hơn Thứ Hồn châm. Bởi vì Thứ Hồn châm tam cấp chỉ có một cây châm. Mà Liệt Hồn chi luân tam cấp có ba đạo. Uy lực mỗi một đạo không kém hơn Thứ hồn châm đồng cấp.
Giả như lúc trước Tam sứ giả Chiến Vương môn mà Sở Mộ đối mặt không phải tu luyện Thứ Hồn châm mà tu luyện Liệt Hồn chi luân, lúc ấy bí pháp phòng ngự nguyên thần của Sở Mộ cho dù dùng toàn lực thì cũng chỉ có thể ngăn cản hai đạo. Đạo thứ ba nhất định sẽ không thể nào chống cự được, nguyên thần sẽ bị cắt làm đôi.
Không ngừng tu luyện, không ngừng khôi phục cũng khiến cho nguyên thần lực của Sở Mộ ngày càng tinh thuần, ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng vững chắc, đối với ngày sau trùng kích nguyên thần tứ cấp rất là có lợi.
Sau đó Sở Mộ lại bắt đầu thử tu luyện Liệt Hồn chi luân tứ cấp.
Nguyên thần của Sở Mộ chỉ là Tam cấp đỉnh phong. Cho dù phương diện về lượng có thể so sánh với nguyên thần tứ cấp, còn có thể luyện thành Tứ hoàn trong Thất thải chi hoàn. Nhưng mà tu luyện Liệt Hồn chi luân ngang cấp, độ khó so với khi tu luyện Thất Thải chi hoàn còn lớn hơn gấp bội.
Liên tục thử mấy tháng, Sở Mộ không thể không tạm thời bỏ qua. Hắn bắt đầu tìm hiểu Kiếm Thiên địa.
Bên ngoài một ngày, bên trong một trăm năm
Có chênh lệch tốc độ trôi qua của thời gian những hơn ba vạn lần, bởi vậy ở trong bí cảnh, đám người Sở Mộ cảm thấy thời gian đã trôi qua vài chục năm. Nhưng mà đối với đám người bên ngoài bất quá mới chỉ qua nửa ngày ngắn ngủi mà thôi.
Đối với người mạnh mẽ như bọn hắn mà nói, nếu như vài chục năm có lẽ bọn hắn sẽ lập tức rời đi, sẽ không đứng đợi ở đây. Nhưng mà chỉ có vẻn vẹn nửa ngày, đối với bọn hắn cũng không coi vào đâu.
Thậm chí bọn hắn còn đang thảo luận, trong mười thiên tài được chọn này. Sau khi rời khỏi Bách niên bí cảnh, thực lực sẽ tăng lên như thế nào? Ai có tăng tiến lớn nhất?
- Có lẽ là Tiểu vương gia tăng tiến lớn nhất nha. Tiếp đó có thể là Chân Kiếm hầu.
- Không nhất định, ta cho rằng Chân Kiếm hầu mới là người tăng tiến lớn nhấ. t
Mỗi một người đều có ý kiến và cái nhìn của mình.
- Hoàng đệ, đệ cảm thấy thế nào?
Đế Hoàng Thương Lan từ đầu không nói gì, lúc này mới mở miệng. Hắn mở miệng hỏi Thanh Ẩn Vương bên cạnh. Hắn vừa mở miệng, những người khác lập tức ngậm miệng lại.
- Thiên phú của Chính Đình đứng đầu hoàng triều, là Vạn Cổ yêu nghiệt. Bách niên bí cảnh đối với hắn mà nói tuyệt đối là cơ duyên cực lớn. Thực lực của hắn nhất định sẽ tăng lên rất lớn.
Thanh Ẩn Vương lại nói tiếp.
- Ta thấy, tới lúc đó nói không chừng hắn có thể dùng tu vi Thánh cấp tam tinh đỉnh phong miễn cưỡng đối kháng với Thánh cấp lục tinh sơ giai tầm thườn. g
Đế Hoàng Thương Lan gật đầu, đây là cái nhìn của hắn.
Bách niên bí cảnh đối với những người thiên phú bình thường kia mà nói kỳ thực tác dụng không lớn. Bọn hắn tăng tiến rất có hạn, nhưng mà đối với người có thiên phú siêu tuyệt mà nói, tuyệt đối là cơ duyên khó có đuuợc. Đủ để khiến cho thực lực bọn hắn sinh ra biến hóa cực lớn.
Như bọn hắn vừa mới nói vậy, thực lực Hô Duyên Chính Đình tăng lên, từ đối kháng với Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong miễn cưỡng đối kháng được với Thánh cấp lục tinh sơ giai. Nghe qua giống như khác biệt không lớn. Nhưng mà thực lực trong đó lại chênh lệch gấp chục lần.
Dưới tình huống tu vi không có tăng lên rõ ràng, thực lực lại tăng lên gấp chục lần. Loại tăng trưởng này không thể nghi ngờ là hết sức kinh người. Cũng tương đương đánh xuống căn cơ vững chắc, càng có được tiềm lực kinh người.
← Ch. 1575 | Ch. 1577 → |