← Ch.1595 | Ch.1597 → |
Sau khi dùng phương pháp thần bí hiện thân, hắn nhìn sang đám người Sở Mộ và cười nói:
- Minh chủ, bốn vị thành viên này không đơn giản, bọn họ đều là thiên tài yêu nghiệt top mười Thiên Thanh Bảng, nhất là Sở Mộ, hắn là đệ nhất Thiên Thanh Bảng, đi vào Kiếm Minh, càng dùng kiếm pháp đánh bại không ít người, thể nói kiếm pháp vô song.
Hình Lương giới thiệu.
- Ah, thì ra là thiên tài yêu nghiệt top mười Thiên Thanh Bảng, trước kia nghe nói nhưng không có duyên gặp mặt, hiện tại xem ra phong thái hơn người, khí độ phi phàm, quả nhiên không giống.
Minh chủ nhìn sang, hắn cười nói:
- Không hổ là đệ nhất Thiên Thanh Bảng, tu vi lúc ấy chỉ là Niết Bàn Cảnh đê giai, bây giờ lại đạt tới Vạn Cổ Nhị trọng thiên sơ kỳ.
- Minh chủ đạt tới Vạn Cổ tam trọng thiên mới không dễ.
Sở Mộ cười nói.
- Ha ha, đúng là không dễ dàng.
Minh chủ Dương Phàm cười nói, hắn lại thu hồi ánh mắt, ánh mắt nhìn sang mỗi người nơi đây và nói:
- Lần này đi ra ngoài, ta tìm được không ít tin tức, một tin tức trong đó liên quan tới Thâm Lam Thần Châu.
Mọi người nghe xong lập tức nghiêm túc.
- Chư vị cũng biết, Thiên Cổ Vực tồn tại?
Minh chủ Dương Phàm hỏi.
- Thiên Cổ Vực không phải Thiên Cổ Thánh Hoàng và bốn Thánh Hoàng tùy tùng mở ra sao?
Một Kiếm Thánh nhị tinh lên tiếng.
- Đúng thế, Thiên Cổ Vực thật sự là do Thiên cổ Thánh Hoàng và bốn tùy tùng của hắn mở ra, sau khi mở ra, Thiên Cổ Thánh Hoàng bởi vì tiêu hao quá lớn mà bế quan.
Dương Phàm nói:
- Mấy năm trước có một tin tức, không biết các vị có nhớ hay không?
Dương Phàm dường như rất thích hỏi người khác.
- Minh chủ nói tới Thiên Cổ Thánh Điện?
Diêm Chính Khang mười phần phối hợp.
- Đúng vậy, chính là Thiên Cổ Thánh Điện sôi sục mấy năm trước.
Dương Phàm cười nói.
Đám người Sở Mộ không lộ ra chút thần sắc, lúc tới Thiên Cổ Vực bọn họ có đi tới Thính Phong Lâu và đạt được hai tin tức, đầu tiên là Cổ Thần Kiếm Minh, thứ hai chính là Thiên Cổ Thánh Điện.
Không biết tin tức này truyền ra từ đâu, trong khoảng thời gian ngắn đã truyền khắp Thiên Cổ Vực, ngay cả ngoại vực cũng có tin tức xôn xao nhưng còn kém Thiên Cổ Vực.
Đồn đãi Thiên Cổ Thánh Điện sẽ xuất hiện, mà Thiên Cổ Thánh Điện chính là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan.
Trong đồn đãi, Thiên Cổ Thánh Hoàng bởi vì mở Thiên Cổ Vực nên tiêu hao mà bế quan, cuối cùng không có khôi phục nên thân vẫn đạo tiêu, Thiên Cổ Thánh Điện xuất thế đại biểu cơ duyên, lúc tiến vào bên trong sẽ nhận được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng.
Thánh Hoàng truyền thừa đấy, hơn nữa Thiên Cổ Thánh Hoàng còn không phải là Thánh Hoàng bình thường, hắn là Thánh Hoàng cường đại có bốn Thánh Hoàng đi theo tùy tùng, hắn truyền thừa càng hấp dẫn người khác.
- Từ tin tức ta nhận được, Thiên Cổ Thánh Hoàng có Thâm Lam Thần Châu, lần này Thiên Cổ Thánh Điện xuất thế, có lẽ Thâm Lam Thần Châu cũng nằm trong Thiên Cổ Thánh Điện.
Dương Phàm nói.
Mọi người nghe xong xong liền hưng phấn, đám nươời Sở Mộ cũng không ngoại lệ.
- Hơn nữa Thiên Cổ Thánh Điện đã xuất thế.
Dương Phàm lại ném ra quả bom nặng ký.
- Bên ngoài thánh điện có rất nhiều phong cấm bảo hộ, vẫn chưa thể đi vào, chỉ có thể chờ phong cấm biến mất lại đi vào.
- Minh chủ, nếu Thiên Cổ Thánh Điện xuất hiện, chúng ta nên lên đường thôi.
Một Kiếm Thánh nhất tinh nói ra.
Thâm Lam Thần Châu là phải có, cho dù không có Thâm Lam Thần Châu, truyền thừa của Thánh Hoàng cường đại cũng phải đạt được.
- Ta quay về là muốn mang theo các vị đi tới Thiên Cổ Thánh Điện.
Dương Phàm nói:
- Các vị, hiện tại lên đường thôi.
Tất cả mọi người không phải người dài dòng, vừa nói xong liền nhanh chóng đứng lên rời khỏi thành Thiên Tượng.
Bên ngoài thành Thiên Tượng, Dương Phàm lấy một chiếc phi hạm dài trăm mét ra, mọi người tiến vào trong phi hạm, phi hạm khởi động bay lên không, sau khi điều chỉnh phương hướng liền bay đi.
- Các vị đều là thành viên Cổ Thần Kiếm Minh, có mấy lời vẫn phải nói rõ ràng.
Phó minh chủ Hình Lương nói:
- Nếu tiến vào bên trong Thiên Cổ Thánh Điện có thể đạt được Thiên Cổ Thánh Hoàng thì đó là cơ duyên của ngươi, nhưng bất kể đạt được Thâm Lam Thần Châu hay là truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng đều vô cùng khó khăn, bởi vì người tiến vào quá nhiều, trong đó không thiếu thiên tài yêu nghiệt, khó khăn trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận sẽ chết, chúng ta phải đoàn kết với nhau.
- Phó minh chủ nói đúng, chúng ta nên đoàn kết, đây cũng là mục đích minh chủ sáng tạo Kiếm Minh.
- Mục đích ta sáng tạo Kiếm Minh là đoàn kết ác vị cùng nhau dừng chân trong thế giới Thâm Lam, sau khi đứng vững gót chân sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Dương Phàm cười nói.
- Sau khi đi vào Thiên Cổ Thánh Điện, chúng ta tận lực tụ tập với nhau, hoặc sẽ tách ra, nhưng nếu như gặp nhau, vào thời điểm mấu chốt phải ra tay giúp đỡ lẫn nhau.
Hình Lương nói:
- Đương nhiên, nếu như chúng ta đồng thời gặp được bảo vật thì cần phải xem ai cần phân phối hơn.
Nói như vậy rất hợp lý, mọi người không có ý kiến gì.
Trong phi hạm này, mọi người tụ tập nói chuyện phiếm hoặc tu luyện, không quan hệ không gian, không cách nào luyện kiếm cho nên chỉ có tĩnh tâm tìm hiểu.
Hai mươi mấy ngày sau, phi hạm đi vào khu vực biên giới Thiên Cổ Vực.
- Lại có người tới.
- Thiên Cổ Thánh Điện là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, là nơi hắn truyền thừa, tin tức truyền đi sẽ có rất nhiều người chạy tới.
- Truyền thừa của Thánh Hoàng cường đại, có ai không muốn chứ.
- Đúng thế, lúc này Thánh Hoàng không xuất hiện, siêu cấp cường giả xưng tôn, giá trị truyền thừa của Thánh Hoàng cường đại không cách nào tưởng tượng.
Dưới phi hạm đã tụ tập rất nhiều người, đại bộ phận là cường giả Thiên Cổ Vực, một ít là cường giả ngoại vực tới, mục đích tới tìm truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng.
Lực hấp dẫn quá lớn.
Phi hạm đáp xuống, đám người Sở Mộ bước ra.
- Ba mươi mấy Thánh cấp đê giai.
- Bọn họ, bọn họ là người Cổ Thần Kiếm Minh đấy.
- Ba mươi chín Kiếm Thánh.
- Đồn đãi thành viên Cổ Thần Kiếm Minh đều là Kiếm Thánh, quả nhiên là thực.
Người Cổ Thần Kiếm Minh vừa xuất hiện liền có nghị luận.
Đám người Sở Mộ cũng phát hiện nơi này có rất nhiều người, đại bộ phận đều là cường giả Thánh cấp, trong đó có một phần là tu luyện giả Niết Bàn Cảnh, dù sao đây là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, vô cùng có khả năng có truyền thừa của hắn.
Mà truyền thừa không phải nói nắm tay ai lớn là có được, là phải xem cơ duyên.
Nói không chừng một Niết Bàn Cảnh nào đó cơ duyên xảo hợp đạt được truyền thừa cũng không chừng, bởi vậy bọn họ tới tìm vận may, chỉ cần có một tia khả năng đã đủ làm bọn họ mạo hiểm, cho dù trả giá bằng tính mạng cũng đáng.
← Ch. 1595 | Ch. 1597 → |