Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1597

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1597: Cường giả tuyệt thế kinh hoàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mỗi người đều rất quý trọng tánh mạng mình, nhưng có một ít tình huống sẵn sàng trả giá tính mạng, chỉ cần bọn họ cho rằng đáng giá là được.

Đi liều mạng là vật lộn tìm một tia cơ hội, đạt được, từ nay về sau vận mệnh sẽ cải biến, nhất phi trùng thiên, cho dù tương lai không cách nào trở thành Thánh Hoàng, nếu không được cũng trở thành cường giả tuyệt thế, trong thời đại Thánh Hoàng không hiện thân, một cường giả tuyệt thế chính là chiến lực đỉnh cấp nhất, có thể sáng tạo một siêu cấp thế lực.

Ai không động tâm?

Lui vài bước mà nói, cho dù không đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng nhưng nơi này là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, tất nhiên có không ít bảo vật, những bảo vật này có giá trị phi phàm, đạt được sẽ có trợ giúp rất lớn.

Cường giả Thánh cấp tới nơi này thấp nhất là Thánh cấp nhất tinh, cao nhất là Thánh cấp cửu tinh.

Một tia khí tức cường đại trên người cường giả Thánh cấp bộc phát ra ngoài, chấn động vô cùng kinh người.

Lúc này trong hư không cách đó không xa có đôi bàn tay trắng nõn như ngọc vươn ra khỏi hư không, hắn nắm tay lại một cái, hư không bị xé rách như tờ giấy

Hư không bị xé nứt, khí tức cường đại bộc phát ra ngoài, toàn thân mọi người rung động rất mạnh.

Đó là bàn tay trắng nõn như ngọc, sáng bóng long lanh, dường như là sự vật đẹp nhất têế gian, mời người mở to mắt ra nhìn và giật mình, bởi vì bàn tay đó giống như có ma lực làm mọi người đắm chìm vào trong đó.

Xoẹt, hư không như vải vóc, tiếng xé nứt lại xuất hiện, phía sau bàn tay trắng nõn kia là một đạo thân ảnh cất bước đi ra, toàn thân có sương mfu bao phủ bước ra khỏi hư không.

Vừa xuất hiện đỉnh thiên lập địa, kinh thiên động địa.

Một cái liếc mắt có thể tan vỡ thế giới.

Một đám khí tức có thể trấn áp núi sông.

Loại cảm giác này còn mãnh liệt hơn lúc Sở Mộ đối mặt Độc Cô Xung, Thái Thượng.

Thời đại hiện tại, Thánh Hoàng không xuất thế, tuyệt thế xưng hùng, người này là một cường giả tuyệt thế, còn là cường giả tuyệt thế mạnh hơn Độc Cô Xung, còn là người tùy ý qua lại hư không.

Cường giả tuyệt thế này mặc quần áo trắng, hết lần này tới lần khác lại giống công tử tuyệt thế phong độ trác tuyệt không ai bằng.

Oanh, tiếng nổ cực lớn vang lên, từ chân trời xa xôi vọng tới, trong nháy mắt có ánh sáng tím vạch phá bầu trời, ngay lập tức gần và đáp xuống đất, khí tức khủng bố bá đạo trùng kích tám phương, lúc này các cường giả Thánh cấp biến sắc lui ra sau.

Đây là kết quả do đối phương thu liễm khí tức, nếu không bị trùng kích, đại bộ phận mọi người nơi này sẽ bị thương thổ huyết.

- Không Lưu, không ngờ ngươi còn sớm hơn ta.

Tiếng cười to vang lên.

- Ta tu luyện không gian chi đạo, nếu còn chậm hơn Lôi Phách ngươi, chẳng phải sẽ xấu hổ.

Không Lưu cười nói.

- Như vậy nếu ngươi chậm hơn ta thì đâm đầu chết đi cho rồi.

Lôi Phách cười to, tiếng cười vang vọng không gian, ảnh hưởng chung quanh..

Bất kể là Không Lưu hay Lôi Phách, Sở Mộ đều cảm giác bọn họ còn mạnh hơn Độ c Cô Xung và Thái Thượng, hơn nữa còn không phải cường đại hơn một ít.

Xem ra trong cường giả tuyệt thế cũng có phân chia mạnh yếu.

- Vị trí Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, Lôi Phách ta muốn xem nó có gì huyền diệu.

Ánh mắt Lôi Phách như điện nhìn ra phía trước.

Đó là cung điện vô cùng to lớnđứng sững ở giữa thiên địa, nó năm ở biên giới Thiên Cổ Vực, sau lưng là bóng tối vô tận.

Bóng tối liên miên bất tận nhìn không thấy cuối cùng, thần hồn chi lực tiến vào sẽ bị thôn phệ.

Đây là cấm địa của Thiên Cổ Vực, tên là hắc ám hư vô, cường giả Thánh cấp tiến vào hữu tử vô sinh, chỉ có cường giả tuyệt thế mới có thể đi vào bên trong còn sống đi ra. hưng nghe nói trong hắc ám hư vô cũng không có bảo vật gì, chỉ có hắc ám hư vô mà thôi.

Không có bảo vật, tự nhiên không hấp dẫn tu luyện giả.

Nếu như Thiên Cổ Thánh Điện nằm ở trong hắc ám hư vô. Ngược lại sẽ làm người ta đau đầu.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tới nơi này, Niết Bàn Cảnh là số ít, đại đa số là Vạn Cổ Cảnh. Cường giả tuyệt thế, trừ Không Lưu cùng Lôi Phách ra còn có hơn mười người xuất hiện.

Hơn mười cường giả tuyệt thế đứng trong đám người giống như hạc giữa bầy gà, trở thành trung tâm của mọi người.

Thiên Cổ Thánh Điện càng ngày càng rõ ràng, phong cấm bên ngoài đang biến mất dần dần.

Cuối cùng chỉ còn lại một tầng phong cấm

Lại qua vài ngày, tầng ng cửa này không biến mất, dường như vẫn tồn tại.

Một cường giả tuyệt thế bước ra một bước, trong nháy mắt lướt qua mấy ngàn mét xuất hiện trước phong cấm của Thiên Cổ Thánh Điện, hắn cũng không xông vào mà là duỗi một tay chạm vào phong cấm, dần dần tăng cường lực lượng.

Phong cấm sinh ra gợn sóng nhưng không bị phá hủy.

Một cường giả tuyệt thế ra tay, dùng thủ đoạn của hắn cũng không phát hủy được phong cấm, cũng không thể đi vào.

- Ngay cả cường giả tuyệt thế cũng không thể đi vào, chúng ta làm sao tiến vào?

- Nói không chừng không ít bảo địa đều có hạn chế tu vi, có lẽ chúng ta có thể đi vào.

Hơn mười cường giả tuyệt thế liên tục lui bước, không thể làm gì.

Đột nhiên một cường giả tuyệt thế ra tay bắt lấy tên cường giả Thánh cấp vừa nói chuyện, người này là Thánh cấp ngũ tinh, cường giả tuyệt thế hư không một trảo bắt tới như bắt con gà, sau đó ném đi như cục rác.

Tiện tay ném người này vào phong cấm, lúc này lập tức va chạm với phong cấm.

Oanh, phong cấm bắn ra lực lượng đáng sợ nghiền nát thân thể tên Thánh cấp ngũ giai thành thịt nát, huyết vụ bắn tung tóe.

- Con sâu cái kiến.

Cường giả tuyệt thế hung tàn hừ lạnh một tiếng.

Cảnh này làm các cường giả Thánh cấp sợ hãi không thôi, bọn họ liên tục lui ra phía sau, nhưng trên thực tế một trăm mét và mười dặm đối với cường giả tuyệt thế không khác nhau bao nhiêu.

- Ngươi tự mình đi qua hay ta tiễn ngươi đi qua.

Ánh mắt cường giả tuyệt thế hung tàn nhìn qua tên cường giả Thánh cấp khác vưa nói chuyện, người này là Thánh cấp tam tinh.

Cường giả Thánh cấp tam tinh bị cường giả tuyệt hung tàn nhìn sang, nguyên thần như lọt vào sét đánh, toàn thân như nhũn ra, suýt nữa hắn co quắp ngã xuống đất.

- Phế vật!

Cường giả tuyệt thế hung tàn này tên là Trịnh Lệ, hắn vươn tay bắt lấy tên cường giả Thánh cấp tam tinh và ném đi.

Trong nháy mắt tên cường giả Thánh cấp tam tinh va chạm với phong cấm.

Oanh, tên cường giả Thánh cấp tam tinh bị lực lượng oanh kích vỡ vụn ra, hỉ còn lại nguyên thần.

Người này không có cưửi ầm lên, mà là khu động nguyên thần rời xa phong cấm, nhưng Trịnh Lệ vung tay diệt nguyên thần của hắn.

Hung tàn độc ác làm người ta sợ hãi.

*****

- Ngươi đi qua!

Bỗng nhiên Lôi Phách mở miệng, hắn tiện tay chỉ tên Thánh cấp nhất tinh.

Toàn thân tên Thánh cấp nhất tinh này run rẩy, hắn nơm nớp lo sợ đi về phía phong cấm, sau khi tới gần hắn chậm rãi duỗi tay phải ra, cắn chặt răng nhìn phong cấm, thân thể run rẩy liên tục.

Thảm trạng của hai tên Thánh cấp ngũ tinh và Thánh cấp tam tinh còn hiện ra trong đầu hắn, hắn không muốn đi nhưng không thể không đi, nếu không cường giả tuyệt thế kia dùng ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn.

Dày vò, do dự, giãy dụa, ánh mắt mọi người nhìn hắn, mồ hôi lạnh chảy khắp toàn thân.

Rốt cục bàn tay của hắn chạm vào phong cấm cũng không có phản kích gì đó, thậm chí bàn tay còn xuyên qua phong cấm.

- Xảy ra chuyện gì?

Tất cả mọi người nheo mắt nhìn, bản thân hắn thập phần khiếp sợ, vào lúc hắn muốn xông vào liền bị một lực lượng bắn ngược trở ra, miệng phun máu tươi rơi cách đó mấy trăm mét.

- Tình huống như thế nào?

- Tại sao lại như vậy?

Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu nhưng có người nhìn ra ảo diệu trong đó.

Trịnh Lệ không nói hai lời xuất hiện trước phong cấm, hắn hành động, các cường giả tuyệt thế khác cũng xuất hiện trước phong cấm.

Chỉ thấy bọn họ duỗi bàn tay ra, chỉ duỗi ra nhẹ nhàng chạm vào phong cấm, cũng không có ngăn cản như lúc trước, trực tiếp xuyên qua phong cấm.

Ngay sau đó thân thể bọn họ xuyên qua phong cấm và têến vào bên trong thánh địa, trước mặt chính là Thiên Cổ Thánh Điện nguy nga.

Trên mặt bọn họ mang theo kinh ngạc, hoàn toàn không có kinh hỉ sau khi xuyên qua phong cấm, ngược lại có một ít khó hiểu và thập phần kinh hoàng.

Đúng, Sở Mộ vững tin chính mình không có nhìn lầm, cho dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng hắn xác định trên mặt các cường giả tuyệt thế xuất hiện kinh hoàng mờ mịt.

Rốt cuộc là cái gì lại làm hơn mười cường giả tuyệt thế cảm thấy kinh hoàng?

Sở Mộ không biết, lại lưu tâm.

Đồng thời hắn cũng biết làm cách nào xuyên qua phong cấm.

- Các vị, chúng ta đi thôi!

Minh chủ Dương Phàm nói bên tai các thành viên Cổ Thần Kiếm Minh:

- Muốn xuyên qua phong cấm cần làm được một điểm, đó là không thể dùng lực lượng quá nhiều, chỉ có thể dùng lực lượng nhỏ nhất giống như biến mình thành người bình thường mới có thể xuyên qua phong cấm.

Nghe Dương Phàm nói thế, sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, cũng có không ít người vui mừng, bởi vì bọn họ không có phát hiện điểm này.

Trừ Dương Phàm và đám người Sở Mộ ra, tự nhiên cũng có người phát hiện điểm này, những người này có tự nói với bằng hữu của mình, có người đi một mình.

Đám người Sở Mộ tiến lên, trơớc khi đi vào phong cấm phải thu liễm lực lượng bản thân, trong tích tắc tiếp cận phong cấm liền tăng cao cảnh giác, bởi vì bọn họ không xác định.

Lúc thân thể chạm vào phong cấm, cảm giác như đang rơi vào trong nước, đẩy tầng tầng rung động tiến vào bên trong, không hề trở ngại xuyên qua phong cấm đi vào trong đó.

- Ta vào rồi!

Lúc này có vài người hoan hô.

- Thì ra là thế, thì ra là thế, phương pháp kia là đúng.

Bên ngoài phong cấm có người quan sát tình hình liền cười nói, bọn họ cũng xuyên qua phong cấm đi vào bên trong, tiến vào phạm vi Thiên Cổ Thánh Điện.

Trong mắt Sở Mộ xuất hiện một tia dị sắc và khôi phục như cũ.

Xuyên qua phong cấm đi vào phạm vi Thiên Cổ Thánh Điện, Sở Mộ lập tức cảm giác có lực lượng vô hình trấn áp, cũng suy yếu nguyên thần của hắn, nguyên thần của hắn là tứ cấp sơ kỳ, ở vào tam cấp đỉnh phong.

Sở Mộ hiểu ra nguyên nhân vì sao các cường giả tuyệt thế lại kinh hoàng, bởi vì nguyên thần của bọn họ tối thiểu là thất cấp, nếu như tình huống cũng giống như mình thì nguyên thần của bọn họ bị áp chế còn tam phẩm đỉnh phong, hiển nhiên mới kinh hoàng như thế.

Chợt Sở Mộ cũng phát hiện khí tức chấn động của hơn mười cường giả tuyệt thế, dường như là có dị thường, giống như bị suy yếu âất nhiều, dường như không khác gì Thánh cấp tam tinh.

Có suy đoán như thế, Sở Mộ nhìn về phía những người khác, những Thánh cấp cao giai và Thánh cấp trugn giai nhìn chung quanh, sau đó Sở Mộ được ra một kết luận, dưới Vạn Cổ Cảnh không thể xuyên qua phong cấm, bởi vì những Niết Bàn Cảnh đều bị ngăn ở bên ngoài, những người sau khi xuyên qua phong cấm sẽ bị áp chế nguyên thần trên tứ cấp đều bị áp chế còn nguyên thần tam tinh đỉnh phong.

Càng ngày càng nhiều người phát hiện bí mật của phong cấm, cũng xuyên qua phong cấm đi vào bên trong, cách đó không xa chính là Thiên Cổ Thánh Điện.

- Xảy ra chuyện gì?

- Tu vi của ta, nguyên thần của ta, tại sao lại...

Thánh cấp trung giai và Thánh cấp cao giai phát hiện nguyên thần và tu vi bị áp chế cho nên kinh hoàng.

Tu vi tăng lên không dễ dàng, tu luyện nguyên thần không dễ dàng, bị áp chế như vậy làm bọn họ kinh hoàng.

Nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện ra không chỉ có bọn họ bị áp chế, những người khác cũng bị áp chế như vậy, ngay cả hơn mười cường giả tuyệt thế cũng như thế.

Tình huống này làm mọi người yên lòng.

Sắc mặt hơn mười cường giả tuyệt thế khó coi, bọn họ có thực lực cường đại, hiện tại ít nhất nguyên thần thất cấp bị áp chế còn Tam cấp đỉnh phong, một thân tu vi cường đại bị áp chế còn Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, cảm giác này cực kỳ khó chịu.

Trừ những Niết Bàn Cảnh ra, tất cả người khác đều đi vào phong cấm.

- Ha ha ha ha...

Bỗng nhiên có tiếng cười hùng hồn vang lên, nó truyền khắp bốn phương tám hướng, mọi người lập tức quay đầu tìm kiếm, thần hồn chi lực bao phủ các nơi nhưng không có thu hoạch gì.

- Chư vị tốt, không cần uổng phí khí lực, các ngươi không tìm thấy ta đâu.

- Ngươi là ai?

Có người lớn tiếng quát hỏi.

- Hỏi rất hay, ta chính là Thiên Cổ Thánh Hoàng...

Cứng cáp hùng hồn thanh âm nói, lập tức khiến cho vô số người khiếp sợ.

Thiên Cổ Thánh Hoàng!

Không phải nói Thiên Cổ Thánh Hoàng đã vẫn lạc lưu lại truyền thừa chờ đợi người hữu duyên sao?

Hiện tại xảy ra chuyện gì?

- Thiên Cổ Thánh Điện Thánh Linh...

Dường như giọng nói kia cố ý trêu đùa hí lộng mọi người, sau khi dừng lại liền tiếp tục nói một câu làm nhiều người thở ra, chỉ có hơn mười cường giả tuyệt thế không có thả lỏng một hơi, ngược lại đôi mắt còn mang theo vui mừng.

Thiên Cổ Thánh Điện Thánh Linh, nói rõ Thiên Cổ Thánh Điện có linh, đại đa số người không rõ ý nghĩa thế nào nhưng bọn họ với tư cách cường giả tuyệt thế, độ cao cũng khác với bọn họ, biết rõ càng nhiều thứ hơn.

Kiếm khí thích hợp Kiếm Thánh tên là linh kiếm, chỉ có linh kiếm mới có thể phát huy thực lực Kiếm Thánh một cách đầy đủ, chẳng lẽ trừ Kiếm Thánh ra, những tu luyện giả khác không có vũ khí thích hợp sao?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)