Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1639

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1639: Thanh Diệp tham gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngoài Lưu Phóng Chi Địa, trên mặt đất, có mấy trăm cường giả Thánh cấp, trên không có vài chục chiếc phi hạm.

Mấy chục chiếc phi hạm, so với trên trăm chiếc thậm chí mấy trăm chiếc phi hạm lúc trước nhiều lần chặn đường Sở Mộ càng có khí thế, bởi vì, những phi hạm chặn đường phía trước kia, đến từ cá nhân hoặc các thế lực lớn, lộ ra rất rời rạc, mà bây giờ mấy chục chiếc phi hạm này, lại trận địa sẵn sàng đón quân địch, cho người một loại cảm giác đoàn kết.

Ngoại hình hơn mười chiếc phi hạm này cơ bản không sai biệt lắm, dùng một chiếc phi hạm dài trăm thước cầm đầu, hai chiếc bên cạnh khoảng 50m, sau đó hai bên là phi hạm 10m, dựa theo hình tam giác phân bố.

Màu sắc đồng dạng, ngoại hình đồng dạng, lấy lớn cầm đầu, chỉnh tề bày trận, xem xét liền để cho người biết rõ, cái này là tới từ một thế lực.

Hắc bạch phân minh, hình thoi, bộ phận mũi nhọn là viên cầu xông ra, để cho người biết được lai lịch của hơn mười chiếc phi hạm này.

Siêu cấp thế lực... Hắc Bạch Viên Cung.

Với tư cách là một siêu cấp thế lực uy tín lâu năm, Hắc Bạch Viên Cung còn cường đại hơn Thương Lan Hoàng Triều Thiên Nguyên cung một ít.

Mấy chục chiếc phi hạm, đúng là Hắc Bạch phi hạm thập phần nổi danh của Hắc Bạch cung.

Hắc Bạch Viên Cung ngoại trừ là một siêu cấp thế lực ra, còn có kỹ thuật chế tạo phi hạm hơn người, Hắc Bạch phi hạm cũng rất nổi danh.

Trước mắt xem ra, Hắc Bạch phi hạm của Hắc Bạch Viên Cung là nhóm cuối cùng ngăn trở Cực Phong Hào.

Rất xa, Sở Mộ liền thấy được, cũng cảm nhận được một loại khí thế, một loại khí thế cường đại, theo phi hạm tiếp cận, cái khí thế kia tựa hồ tăng trưởng vô hạn, áp bách mà đến.

Chợt, Hắc Bạch phi hạm của Hắc Bạch Viên Cung động, toàn bộ viên cầu phát sáng, run lên, từng đạo hào quang kích xạ mà ra, thú vị chính là, những hào quang này, cũng không có trực tiếp bắn về phía Cực Phong Hào, ngược lại bắn về bốn phía của Cực Phong Hào.

Tuy không rõ, nhưng Sở Mộ lại biết, đối phương làm như vậy, tất có dụng ý, trong tích tắc, Cực Phong Hào phóng thích công kích, quần thể công kích oanh kích mà ra, ngay sau đó, lại đến một phát công kích đơn thể, tập trung phi hạm lớn nhất.

Mặc kệ đối phương có thủ đoạn gì, đều không sao cả, chỉ cần dùng lực lượng cường đại, đánh vỡ là được.

Một bộ phận năng lượng quang cùng công kích của Cực Phong Hào triệt tiêu, lúc này, Cực Phong Hào công kích cũng không có đánh trúng những Hắc Bạch phi hạm kia.

Hắc Bạch Viên Cung xuất động những Hắc Bạch phi hạm này chặn đường, hiển nhiên là hiểu rõ phi hạm của Sở Mộ, cũng chuẩn bị sung túc.

Không thể không nói, vì chặn đường Cực Phong Hào Phi Hạm, Hắc Bạch Viên Cung xem như hạ vốn gốc.

Nhưng, chỗ cường hoành của Cực Phong Hào Phi Hạm, không phải bọn hắn có khả năng minh bạch, ở dưới năng lực điều khiển của Sở Mộ, đơn giản liền tránh được Hắc Bạch phi hạm phong tỏa, cái giá là vòng phòng ngự bị phá hư, may mắn chất liệu bản thân Cực Phong Hào Phi Hạm đủ cứng cỏi.

Khi Cực Phong Hào lao ra Hắc Bạch phi hạm phong tỏa, dị biến nảy sinh.

Một thân ảnh sừng sững ở trên không, sau lưng đạo thân ảnh kia, là một mảnh sương mù xám mịt mờ, phía trước là trời xanh mây trắng.

Chỗ sương mù xám mịt mờ kia, là Lưu Phóng Chi Địa rồi.

Dùng tốc độ của Cực Phong Hào Phi Hạm cùng lúc này bất quá mấy ngàn thước, chỉ trong nháy mắt là có thể xông vào Lưu Phóng Chi Địa, thoát khỏi phần đông kẻ đuổi giết sau lưng.

Nhưng đạo thân ảnh kia, lại cho Sở Mộ trùng kích mãnh liệt, áp lực cường đại.

Cường giả tuyệt thế, trường bào Hắc Bạch giao nhau trên người để cho Sở Mộ biết rõ, người này là cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung.

Đồn đãi, Hắc Bạch Viên Cung tổng cộng có hai cường giả tuyệt thế, lúc này xuất động một cái, vì Sở Mộ mà đến.

Trọng thưởng của Thiên Tộc Thiên Uy đối với cường giả tuyệt thế mà nói chỉ tính toán không tệ, sẽ không quá coi trọng, nhưng có thể dùng cho tông môn phát triển, còn nữa, đồn đãi trên người Sở Mộ có một viên Thâm Lam Thần Châu.

Có chút cường giả tuyệt thế nhìn thấu, không có ra tay, nhưng không phải tất cả mọi người có thể nhìn thấu.

Mặc dù đối mặt cường giả tuyệt thế, Sở Mộ cũng không sợ hãi.

Năng lượng lại tụ tập lần nữa, hóa thành một chùm tia sáng, lập tức oanh kích mà ra.

Chùm tia sáng lớn như cánh tay, xuxuyên thủng không gian, bắn về phía cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung, tốc độ cực nhanh, xé rách hư không.

Cái này đủ để cho Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong bình thường trọng thương thậm chí tử vong, nhưng mà, cường giả tuyệt thế kia lại lộ ra vẻ khinh thường.

Cường giả tuyệt thế cùng Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong chênh lệch... rất lớn, đó là một loại chênh lệch không cách nào hình dung, một cường giả tuyệt thế, có thể đơn giản giết chết bất kỳ một Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong bình thường nào.

Bởi vậy, công kích có thể tổn thương Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, đối với cường giả tuyệt thế mà nói lại không coi vào đâu.

Bất quá, cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung thực không muốn bị đánh trúng, tuy không thương tổn, nhưng sẽ để cho hắn có chút chật vật.

Một tay bổ ra một chưởng, không có chấn động kinh người, chỉ thấy một chưởng lực oanh kích ra, va chạm với chùm tia sáng của Cực Phong Hào, song song tán loạn, đây là một kích toàn lực của Cực Phong Hào, cũng bất quá là một kích tiện tay của cường giả tuyệt thế.

Ánh mắt của hắn, phảng phất xuyên thấu Cực Phong Hào Phi Hạm, đảo qua bốn người Sở Mộ, rơi vào trên mặt Sở Mộ, lập tức cho Sở Mộ áp lực cực lớn.

- Ngoan ngoãn đi ra phi hạm.

Cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung kia nói, thanh âm không cao không thấp, vừa vặn truyền vào trong tai bốn người Sở Mộ.

Ngữ khí bình thản, ẩn chứa uy hiếp làm cho người lạnh mình, không cách nào không coi trọng.

Sở Mộ biết rõ, cường giả tuyệt thế này có thể dễ dàng phá hủy Cực Phong Hào, cho dù là Cực Phong Hào toàn lực mở ra vòng phòng hộ, cũng không cách nào ngăn cản được công kích của hắn, cho dù Cực Phong Hào không để ý bản thân hao tổn bộc phát tốc độ, cũng không cách nào thoát ly, bởi vì cường giả tuyệt thế sở dĩ là cường giả tuyệt thế, thực lực của bọn hắn không cách nào dùng ánh mắt của Thánh cấp đi phỏng đoán.

Một kích, chỉ cần một kích, cho dù bốn người mình vũ trang đầy đủ, tính cả Cực Phong Hào Phi Hạm, cũng sẽ bị đối phương phá hủy.

- Kết quả là, còn không cách nào tránh khỏi.

Sở Mộ không khỏi thầm nghĩ một tiếng.

Hắn sử dụng năng lực bản thân, ở trong vô số địch nhân đuổi giết, trải qua lần lượt nguy hiểm thoát thân, rốt cục đi tới biên giới Lưu Phóng Chi Địa. Kém một ít, liền có thể tiến vào Lưu Phóng Chi Địa.

*****

Nếu như tin tức không sai, chỉ cần bốn người bọn họ xông vào Lưu Phóng Chi Địa, những người truy sát kia liền khó có thể đuổi theo, cho dù bọn hắn cũng tiến vào Lưu Phóng Chi Địa.

Nhưng tình hình bây giờ, Sở Mộ cũng nhìn rõ ràng, không có biện pháp xông vào Lưu Phóng Chi Địa, dù có Cực Phong Hào Phi Hạm.

Với tư cách phi hạm cao cấp nhất của Thâm Lam Thế Giới, ở trước mặt cường giả tuyệt thế, vẫn yếu ớt như vậy.

Ý niệm khẽ động, thanh quang tràn ngập, ở trong phi hạm trống rỗng xuất hiện từng mảnh lá trúc màu xanh, lá trúc từ trên không rơi xuống, tiếp xúc đến phi hạm liền biến mất không thấy gì nữa.

Ngay sau đó, trong phi hạm xuất hiện hư ảnh Thúy Trúc màu xanh, để cho bọn người Cổ Loạn Không trừng lớn hai mắt, trong lúc nhất thời cho là mình xuất hiện trong rừng trúc, không chỉ thấy được cây trúc, chứng kiến lá trúc, còn nghe được mùi thơm ngát thuộc về cây trúc mới có.

Cái này giống như một loại ảo giác, rồi lại chân thật tồn tại, cực kỳ thần kỳ, dùng cảnh giới bây giờ của bọn hắn, căn bản là không cách nào minh bạch.

Sở Mộ cũng không hiểu, cái này vượt qua cảnh giới của hắn nhiều lắm.

Lúc này, ba người Cổ Loạn Không trừng lớn hai mắt, mắt của bọn hắn phản chiếu lấy một đạo thân ảnh, đó là một thân ảnh thanh sắc, từ trong hư vô xuất hiện, ở chỗ sâu trong trúc lâm đi ra, từng bước một, nhìn như chậm chạp, kì thực một bước ngàn dặm, không quá ba bước, liền đi tới trước mặt mọi người, ở bên cạnh Sở Mộ.

Hắn mỗi đi một bước, khí tức lăng lệ ác liệt trên người sẽ cường thịnh một phần, lúc bước thứ hai, khí tức lăng lệ tuyệt thế, để cho ba người Cổ Loạn Không cảm thấy, mình phảng phất bị xé nứt rồi, căn bản không cách nào thở ra, chỉ sau một khắc bọn hắn sẽ tử vong, tính cả linh hồn đều tiêu tán vô hình, lúc này, người áo xanh kia bước ra bước thứ ba.

Bước thứ ba xuống, người áo xanh xuất hiện ở bên cạnh Sở Mộ, trước mặt ba người Cổ Loạn Không, khí tức kinh khủng kia rong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, phảng phất hết thảy chỉ là ảo giác, trái tim của ba người Cổ Loạn Không vẫn điên cuồng nhảy lên, nói rõ đây không phải ảo giác.

Lúc này, những trúc ảnh kia trở nên nhạt nhòa, tiêu tán vô hình.

- Thanh Y tham kiến Ấn Chủ.

Người áo xanh chuyển hướng Sở Mộ, nhìn Sở Mộ hành lễ.

Ấn Chủ, là tên gọi tắt của Kiếm Tông Linh Ấn chi chủ.

- Thanh Y, nếu có thể, giết cường giả tuyệt thế kia, tận khả năng giết người đuổi đến.

Sở Mộ nói.

- Tuân lệnh.

Thanh âm của Thanh Y đơn giản mà trực tiếp.

Sở dĩ Sở Mộ không có cưỡng cầu giết chết cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung, là vì hắn biết, cường giả tuyệt thế chiến đấu, muốn giết chết đối phương... rất khó.

Không cách nào giết chết, vậy thì hết sức, có thể giết chết là tốt nhất, giết không chết cũng phải ngăn cản đối phương.

Về phần giết chết người truy sát khác, tự nhiên là thành lập ở dưới tình huống đối phó cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung, còn có thừa lực, nếu Thanh Y đầy đủ cường đại.

Thanh Y là cường giả tuyệt thế, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng trong cường giả tuyệt thế, cũng có phân chia mạnh yếu, thực lực của hắn ở trong cường giả tuyệt thế như thế nào, Sở Mộ không rõ ràng lắm.

Bất quá, coi như cường giả tuyệt thế yếu kém gặp gỡ cường giả tuyệt thế cường đại, lẫn nhau chiến đấu, cũng sẽ không đơn giản phân ra thắng bại như vậy, chỉ cần chèo chống một chút thời gian, cũng đủ để cho bốn người Sở Mộ tiến vào Lưu Phóng Chi Địa.

Thanh âm của Thanh Y rơi xuống, thân ảnh của hắn lập tức trở thành nhạt, biến mất, chợt lại xuất hiện ở bên ngoài Cực Phong Hào, từng bước một đi đến chỗ cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung.

Theo cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung lên tiếng uy hiếp Sở Mộ, đến Sở Mộ triệu hồi Thanh Y, thời gian rất ngắn, không đến ba hơi thở, Thanh Y cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt cường giả tuyệt thế kia.

Từ khí tức phán đoán, đã biết rõ gia hỏa bận áo dài màu xanh kia, là một cường giả tuyệt thế.

Cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung có chút không hiểu, đối phương là từ đâu xuất hiện, chẳng lẽ một mực ẩn nấp ở trong chiếc phi hạm? Cho tới bây giờ mới đi ra?

Bất kể là tình huống như thế nào, hiện tại cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung, sắc mặt cũng không đẹp thế nào, dù sao, "con vịt" đến tay tựa hồ muốn bay mất a.

Người áo xanh từng bước một đạp trên hư không đi tới kia, hắn nhìn không thấu, cho nên mặt mũi tràn đầy ngưng trọng.

Thanh Y tràn đầy đạm mạc, cũng không có bởi vì đối phương là cường giả tuyệt thế mà xuất hiện chấn động chút nào, thần sắc của hắn không hề biến hóa, khí tức của hắn thì theo bộ pháp dần dần lăng lệ ác liệt, phảng phất một thanh thần kiếm từ từ ra khỏi vỏ, mũi nhọn bức người.

- Các hạ là người phương nào?

Cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung ngưng trọng hỏi, hắn cảm giác người áo xanh này không dễ trêu chọc, bởi vậy, căn cứ cách nghĩ có thể không là địch thì tốt nhất, nên đặt câu hỏi.

- Người giết ngươi.

Thanh Y trả lời, mây trôi nước chảy, có một loại cảm giác như từng cơn gió nhẹ thổi qua trúc lâm, lá trúc phiêu dật, lại ẩn chứa sát cơ thâm trầm.

Tượng đất còn có ba phần hỏa, huống chi là một cường giả tuyệt thế cao cao tại thượng được rất nhiều người cung phụng, nghe Thanh Y nói, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, khí tức trở nên cường thịnh.

- Đã như vầy, ngươi đi chết a.

Cường giả tuyệt thế của Hắc Bạch Viên Cung đằng đằng sát khí nói ra một câu, một tay dựng thẳng lên, hư không chấn động lực lượng vô cùng, cường hoành xuyên thấu qua không khí, tựa như triều tịch mãnh liệt, toàn bộ phóng tới Thanh Y, một lớp tiếp một lớp, không ngớt không dứt, một lớp uy lực còn hơn một lớp, càng ngày càng mạnh.

Phi hạm xa xa đuổi theo mà đến cùng Tu Luyện giả khác của Hắc Bạch Viên Cung sắc mặt đại biến, vội vàng thối lui, tránh đi rất xa.

Cái này, là chiến đấu thuộc về cường giả tuyệt thế, phải tránh xa, nếu không lan đến gần, đối với bọn họ mà nói là tai hoạ ngập đầu.

Sở Mộ điều khiển Cực Phong Hào Phi Hạm, cũng nhanh chóng tránh đi, bất quá, hắn không phải hướng đường cũ, mà lao tới Lưu Phóng Chi Địa.

Rất nhiều người đều thấy được Cực Phong Hào hành động, có một nhóm người, ý định bất chấp nguy hiểm đến chặn đường, nhưng bọn hắn liền hối hận.

Chỉ thấy một đạo quang mang thanh sắc lóe lên, người có ý định tiếp tục truy kích Sở Mộ toàn bộ bị chém giết, do đó diệt tâm tư tiếp tục đuổi giết Sở Mộ của những người khác.

Một đạo quang mang thanh sắc kia, là một đạo kiếm khí, do Thanh Y tùy ý vung trảm ra.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)