← Ch.1667 | Ch.1669 → |
Tình huống Kiếm Lực nhập vào cơ thể về sau lại ly khai, là cực nhỏ cực nhỏ.
- Xem ra, người này đã nắm giữ Kiếm Lực cấp một, nếu không sẽ không như thế.
Lập tức có người nói, đó là một Thánh cấp Bát Tinh, bởi vì hắn đã từng xem qua ghi lại, nghĩ đến tình huống tương tự.
- Nói không chừng người này không thích hợp Kiếm Lực.
Cũng có người nói, dù sao mọi thứ chắc chắn sẽ có một ít ngoại lệ, có ít người không thích hợp Kiếm Lực, rất bình thường, loại Tu Luyện giả này ở trong Lưu Phóng Chi Địa, địa vị đều cực kỳ thấp.
Sở Mộ khẽ chau mày, tình huống như vậy hắn cũng không rõ ràng, là Kiếm Lực nhập vào cơ thể, về sau ở trong cơ thể mình vờn quanh một vòng, cho hắn một loại cảm giác không hiểu, rất nhạt.
Chợt, Sở Mộ lại lấy ra 100 viên Hắc Thiết chi tâm, hắn ý định lần nữa nếm thử một phen.
Sau một thời gian ngắn, 100 viên Hắc Thiết chi tâm hòa tan, hóa thành một đạo hào quang màu đen phóng lên trời, chui vào trong Hắc Thần Cự Kiếm, đón lấy, một đạo quang mang ngân sắc nhàn nhạt, đó là Kiếm Lực cấp hai, bắn vào trong mi tâm Sở Mộ, nhanh chóng vờn quanh một vòng, tình huống đồng dạng như lần thứ nhất, lần nữa ly khai mi tâm của Sở Mộ, phản hồi Hắc Thần Cự Kiếm.
Lúc này, loại cảm giác không hiểu kia càng thêm rõ ràng vài phần.
Ngay sau đó, Sở Mộ lại lấy ra một ngàn Hắc Thiết chi tâm.
- Thằng này, thật không ngờ giàu có.
Đám Thánh cấp Thất Tinh ở cách đó không xa chứng kiến, cả đám kinh ngạc không thôi, một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai mà thôi, ở trong Lưu Phóng Chi Địa, tuyệt đối là thuộc về tồn tại kế cuối, vậy mà trước sau lấy ra hơn một ngàn Hắc Thiết chi tâm, tài phú như vậy không biết vượt qua những Thánh cấp Tứ Tinh khác bao nhiêu lần.
Ám Kim tế đàn ở dưới Hắc Thần Cự Kiếm, chỉ có mười hai, năm cái bị một ít cường nhân chiếm cứ, muốn dùng nhất định phải giao nạp mười viên Hắc Thiết chi tâm làm phí tổn, bảy cái khác thì là công cộng, không cần giao nạp phí tổn, nhưng cần xếp hàng chờ đợi.
Coi như là thế lực cường đại cũng không dám chiếm cứ mười hai tế đàn, biết sẽ gây nhiều người tức giận, lưu lại bảy cái, vượt qua một nửa, đối với người của những thế lực lớn kia, cũng sẽ không tận lực trêu chọc, như thế mới có thể bình an vô sự.
Mỗi một lần hiến tế, từ buông Tội Dân chi tâm tới được Kiếm Lực hồi báo, không sai biệt lắm là nửa canh giờ, dựa theo nửa canh giờ hiến tế một lần tính toán, một ngày mười hai canh giờ, chỉ có tám lần hiến tế.
Nhìn những tế đàn xếp hàng chờ đợi kia, tối thiểu vượt qua 200 cái, dựa theo một ngày tám người tính toán, tối thiểu cần hai mươi mấy ngày mới có thể xong.
Thoáng cái chờ đợi hai mươi mấy ngày, không phải ai cũng nguyện ý.
Sở Mộ tự nhiên cũng không muốn chờ đợi lâu như vậy, đương nhiên, hắn cũng không muốn bạo lộ thực lực của mình, trêu chọc người khác chú ý, cho nên hắn lựa chọn trả mười viên Hắc Thiết chi tâm làm phí tổn, lập tức sử dụng Ám Kim tế đàn.
Nhưng hiện tại, những Thánh cấp Thất Tinh kia lại có chút bất mãn, bởi vì Sở Mộ hiến tế đã qua ba lượt, thời gian là bốn canh giờ, này bằng với ba người sử dụng, nhưng Sở Mộ chỉ trả mười viên Hắc Thiết chi tâm mà thôi.
Nhưng trong lúc nhất thời, bọn hắn không nói gì thêm, bởi vì lúc trước không có những quy định này, chưa từng có người liên tục hiến tế hai lần thậm chí ba lần.
Thường thường là hiến tế một lần, đạt được Kiếm Lực, quen thuộc một thời gian ngắn lại tiến hành hiến tế lần thứ hai.
- Chẳng lẽ người này nắm giữ Kiếm Lực cấp ba?
- Không có khả năng, hắn mới Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai mà thôi.
Hoàn toàn chính xác, Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai mà thôi, làm sao có thể nắm giữ Kiếm Lực cấp ba, trừ khi là những thiên tài ở Kiếm đạo có thiên phú không gì so sánh nổi mới có năng lực đạt tới.
Người trước mắt này, chẳng lẽ là thiên tài tuyệt thế trong Kiếm đạo, điều đó không có khả năng a, nếu như vậy, sao hắn sẽ cưỡi Phi Toa tập thể tới đây, keo kiệt như vậy.
Chợt, chỉ thấy Sở Mộ lấy ra trái tim của Tội Dân, lúc này lại lóe ra hào quang màu vàng xanh nhạt.
- Thanh Đồng chi tâm!
Người chứng kiến toàn thân không tự giác được run lên, hai con ngươi bắn ra tinh quang đầm đặc, thập phần khiếp sợ.
Một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, có thể lấy ra hơn một ngàn Hắc Thiết chi tâm đã làm người giật mình rồi, hiện tại vậy mà lấy ra mười viên Thanh Đồng chi tâm.
Phải biết rằng, một viên Thanh Đồng chi tâm có thể hối đoái một vạn viên Hắc Thiết chi tâm, mười viên Thanh Đồng chi tâm, tương đương với mười vạn viên Hắc Thiết chi tâm a, so sánh với mười viên Thanh Đồng chi tâm, lúc trước Sở Mộ lấy ra hơn một ngàn viên Hắc Thiết chi tâm kia, căn bản là chín trâu mất một sợi lông.
- Thằng này, vậy mà giàu có như vậy.
- Nhìn hắn lấy ra mười viên Thanh Đồng chi tâm, thần sắc không thay đổi, đoán chừng không chỉ mười viên.
- Chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, vậy mà nắm giữ tài phú kinh người như thế, thật sự là một dê béo a.
Trong đám người, có hai người đang âm thầm trao đổi nghị luận, ánh mắt bọn hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, tràn đầy tham lam cùng hung tàn. Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ bị người theo dõi, tuy hắn không có ý làm náo động, lại trong lúc vô tình, lơ đãng trở thành tiêu điểm.
Mười viên Thanh Đồng chi tâm, đồng dạng bị lực lượng của tế đàn hòa tan. Hóa thành một đạo hào quang Thanh Đồng, bắn vào trong Hắc Thần Cự Kiếm.
Không bao lâu, một đạo kiếm quang màu bạc từ trong Hắc Thần Cự Kiếm kích xạ ra, bắn về phía Sở Mộ, tựa như muốn xuyên thủng Sở Mộ, lập tức chui vào trong mi tâm.
Đạo kiếm quang này, là Kiếm Lực cấp bốn, ở trong cơ thể Sở Mộ vờn quanh một vòng, sau khi tiếp xúc đến Kiếm Lực cấp chín của Sở Mộ, liền từ mi tâm ly khai, trở về Hắc Thần Cự Kiếm, mà trong nội tâm Sở Mộ, loại cảm giác không hiểu kia lại sâu sắc thêm một bước.
- Kiếm Lực lại đi ra?
- Kẻ này, chẳng lẽ nắm giữ Kiếm Lực cấp bốn?
- Nói đùa gì vậy, hắn làm sao có thể nắm giữ Kiếm Lực cấp bốn, nhất định là thể chất không cách nào kích phát Kiếm Lực, thật sự là đáng buồn, lãng phí nhiều Tội Dân chi tâm như vậy.
Không ít người ánh mắt nhìn Sở Mộ, đã đáng thương lại tiếc hận.
Mười viên Thanh Đồng chi tâm cùng hơn một ngàn viên Hắc Thiết chi tâm a, tài phú lớn lao, cứ như vậy lãng phí, Hắc Thần Cự Kiếm cũng sẽ không bởi vì ngươi không cách nào đạt được Kiếm Lực mà trả cho ngươi a.
*****
Ngay sau đó, hai mắt của bọn hắn cơ hồ lồi ra, thiếu một ít rớt xuống, bởi vì bọn họ chứng kiến, gia hỏa Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai kia, vậy mà lại lấy ra Thanh Đồng chi tâm, lúc này, là 100 viên Thanh Đồng chi tâm.
100 viên Thanh Đồng chi tâm a, đối với rất nhiều Thánh cấp cấp trung mà nói, đó là tài phú mong muốn cũng không thể có, đối với rất nhiều Thánh cấp Thất Tinh thậm chí Bát Tinh mà nói, y nguyên là một số tài phú rất lớn, đủ để cho bọn hắn động tâm.
Ngay cả những Thánh cấp Thất Tinh chiếm cứ tế đàn kia, đáy mắt cũng lộ ra thần sắc tham lam.
Tuy bọn hắn chiếm cứ tế đàn, định ra quy củ, ở trên trình độ nhất định phải tuân thủ, nhưng không có nghĩa bọn hắn nhất định phải tuân thủ, thời điểm lợi ích đủ lớn, thân huynh đệ cũng trở mặt thành thù, không có gì quá kỳ quái.
Lúc này Sở Mộ bày ra thực lực cùng tài phú, căn bản là không có quan hệ trực tiếp.
Phải biết rằng, có được bao nhiêu tài phú, phải có bấy nhiêu thực lực đi bảo hộ, nếu không, ở trong mắt người khác, là một con dê béo, hiển nhiên hiện tại Sở Mộ ở trong mắt rất nhiều người, là một con dê béo, còn là loại rất mập kia.
Sở Mộ lại không để ý, hoặc là nói, hắn không có chú ý tới, lúc này toàn bộ tâm tư của hắn đều bị Hắc Thần Cự Kiếm hấp dẫn, dung không được cái khác.
Mà đứng ở trong tế đàn, đã được lực lượng của tế đàn bảo hộ, ngoại lực, cho dù là một kích toàn lực của Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, cũng không cách nào rung chuyển.
Hiện tại Sở Mộ thập phần an toàn.
100 viên Thanh Đồng chi tâm, cũng bị lực lượng của tế đàn xuyên thủng, bao vây lại, chợt, biến thành năng lượng thuần túy, ngưng tụ thành một hào quang màu vàng xanh nhạt, phóng lên trời, bắn về phía Hắc Thần Cự Kiếm, chui vào bên trong.
Hắc Thần Cự Kiếm run lên, đối với phía trước chấn động càng thêm rõ ràng rõ ràng mãnh liệt một ít.
Đón lấy, từ trong Hắc Thần Cự Kiếm bắn ra một đạo kiếm quang màu bạc, so sánh với đạo kiếm quang trước càng thêm thuần túy, đây là Kiếm Lực cấp năm.
Đạo kiếm quang này, phảng phất như có một Kiếm Tu vô hình tuyệt thế nhắm Sở Mộ xuất kiếm, một kiếm đâm thẳng đến, không có chút biến hóa nào, không có kỹ xảo dư thừa, có, chỉ là một kích vô cùng đơn giản, nhưng một kích này, lại cho Sở Mộ một loại cảm giác, phản phác quy chân, kiếm phong nội liễm.
Một kiếm như vậy, đã tới gần cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ.
Hắn vẫn có thể tránh đi, bất quá, không cần né tránh.
Kiếm Lực cấp năm, lại lần nữa chui vào mi tâm Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng vờn quanh một vòng, tiếp xúc với Kiếm Lực cấp chín của Sở Mộ.
Kiếm Lực cấp năm cùng Kiếm Lực cấp chín chênh lệch rất lớn, nên Kiếm Lực cấp năm kia lại ly khai mi tâm của Sở Mộ, cảm giác không hiểu của Sở Mộ tăng cường thêm một bước.
- Thì ra là thế.
Trong mơ hồ, tựa hồ Sở Mộ nắm chắc đến cái gì, hắn cẩn thận tự hỏi, nhớ lại cảm giác từ khi Kiếm Lực cấp một nhập vào cơ thể đến Kiếm Lực cấp năm nhập vào cơ thể lưu lại, loại cảm giác này, kỳ thật là giống nhau, có thể nói là nhất mạch tương thừa, từ cạn đến sâu, thời gian dần qua tăng cường.
- Nếu có thể có được một ngàn Thanh Đồng chi tâm hiến tế, loại cảm giác này sẽ càng thêm rõ ràng hơn, còn nếu có thể dùng Bạch Ngân chi tâm hiến tế, chỉ sợ, ta có thể hoàn toàn biết được loại cảm giác này, rốt cuộc là ám chỉ cái gì, mà không phải như hiện tại, chỉ có thể men theo cảm giác kia làm một ít suy đoán.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đáng tiếc, tuy hắn còn có Thanh Đồng chi tâm, nhưng không có tới một ngàn, chỉ còn hơn 100 viên mà thôi, tuy xem như tài phú không tệ, lại không đủ để hiến tế lần thứ sáu.
Lần này hiến tế, cũng chỉ có thể dừng ở đây rồi.
- Thật sự là ngu xuẩn, vậy mà hiến tế năm lần, lãng phí hơn 100 viên Thanh Đồng chi tâm cùng hơn một ngàn viên Hắc Thiết chi tâm, tài phú lớn cỡ nào a, cho ta mà nói... , đầy đủ để ta nắm giữ Kiếm Lực cấp năm rồi.
- Người quý có tự mình hiểu lấy, biết rõ mình không cách nào nắm giữ Kiếm Lực, hết lần này tới lần khác muốn cậy mạnh, không công lãng phí nhiều tài phú như vậy.
Những người kia lại nói tiếp, đều có chút nghiến răng nghiến lợi, như những Thanh Đồng chi tâm Hắc Thiết chi tâm kia là của bọn hắn vậy, trách cứ Sở Mộ ngu muội, , .
Ở bọn hắn xem ra, Sở Mộ năm lần hiến tế, không chỉ làm công vô dụng, còn không duyên cớ lãng phí rất nhiều tài phú, quả thực là ngu muội đến cực điểm, bọn hắn lại không rõ, Sở Mộ nhìn như lãng phí năm lần cơ hội, lãng phí không ít tài phú, kì thực đã có thu hoạch, thu hoạch kia đối với hắn mà nói, những tiêu hao này căn bản không coi vào đâu, bất quá là ngoại vật mà thôi.
- Cảm giác kia nói cho ta biết, chỉ cần hiến tế ba loại Tội Dân chi tâm là Hắc Thiết Thanh Đồng Bạch Ngân một lần, có thể chỉ dẫn ta đột phá Kiếm Lực.
Sở Mộ thầm nghĩ, đây là hắn trải qua cảm ngộ được ra kết luận, mơ hồ có vài phần xác định, nhưng thật hay không, lại cần nghiệm chứng một phen.
Nghiệm chứng, tự nhiên là phải trả giá, bất quá hiện tại Thanh Đồng chi tâm của Sở Mộ không đủ, Bạch Ngân chi tâm càng là một viên cũng không có, trong thời gian ngắn là không cách nào làm được.
Xem ra, chỉ có thể đi thu thập càng nhiều Tội Dân chi tâm nữa, chỉ khi có được một ngàn trái Thanh Đồng chi tâm cùng 1110 viên Bạch Ngân chi tâm, mới lại đến Hắc Thần Cự Kiếm hiến tế, đến lúc đó hiến tế xong, Sở Mộ tất nhiên sẽ có thu hoạch không tưởng được.
Trừ lần đó ra, tạm thời là nhìn không ra huyền diệu khác của Hắc Thần Cự Kiếm.
Sở Mộ đành phải đi xuống tế đàn, hắn vừa đi xuống, đã bị mấy Thánh cấp Thất Tinh bao vây lại.
- Tiểu bối, một mình ngươi liền hiến tế năm lần, tương đương năm người hiến tế, mười viên Hắc Thiết chi tâm rõ ràng không đủ a.
Một Thánh cấp Thất Tinh mở miệng nói.
Sở Mộ cũng không muốn tranh luận với bọn họ, trực tiếp lấy ra bốn mươi viên Hắc Thiết chi tâm cho đối phương.
Chứng kiến Sở Mộ lấy ra bốn mươi viên Hắc Thiết chi tâm, đồng tử của những Thánh cấp Thất Tinh này lập tức co rút lại, xa xa hai người đang nói chuyện với nhau, mặt mũi tràn đầy hung thần ác sát đi nhanh tới, cặp mắt của bọn hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, vẻ tham lam trong mắt thập phần rõ ràng, phảng phất muốn ăn thịt Sở Mộ vậy.
Giương cung bạt kiếm, hào khí khẩn trương, không khí cơ hồ cứng lại.
Ai cũng không ngờ, lại sẽ xuất hiện biến cố như vậy, thoạt nhìn, tựa hồ sẽ càng thêm phấn khích, càng để cho người chờ mong.
← Ch. 1667 | Ch. 1669 → |