← Ch.1669 | Ch.1671 → |
Lục đại thiên tài, cũng không cách nào so sánh a, thiên phú như vậy, căn bản không có khả năng tồn tại.
Nghe lão giả nói, thanh niên há to miệng muốn phản bác, lại trong lúc nhất thời nói không nên lời.
Người nghĩ giống lão giả cũng có một bộ phận, dù sao có thể tu luyện tới Thánh cấp cấp cao, ngoại trừ bản thân phải có đầy đủ thiên phú, các phương diện kiến thức cũng sẽ không chênh lệch.
Cho nên, đồng dạng, nội tâm của bọn hắn tràn đầy nghi hoặc, thập phần khó hiểu.
Rốt cuộc là mượn nhờ lực lượng bảo vật, hay dựa vào thiên phú bản thân?
Nếu mượn nhờ lực lượng bảo vật, vì sao không có cảm giác đến bảo vật chấn động chút nào, chẳng lẽ, thật là bằng vào thiên phú bản thân?
Nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên tầm đó, có người trong óc linh quang lóe lên, đúng là Long Vân Không.
- Các hạ, hẳn gọi là Sở Mộ?
Long Vân Không nhìn Sở Mộ, nghiêm mặt hỏi.
- Tên của ta, đúng là Sở Mộ.
Sở Mộ trực tiếp thừa nhận.
- Đoạn thời gian trước một mực nghe nói uy danh của Sở huynh, khi đó ta liền muốn gặp Sở huynh, nhìn xem đến cùng là dạng nhân kiệt gì, mới có thể dùng Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, chém giết Thánh cấp Thất Tinh, hôm nay xem xét, quả nhiên danh bất hư truyền.
Long Vân Không dùng kiếm lễ với Sở Mộ, nghiêm mặt nói ra.
Không ít người lập tức phản ứng, nguyên lai, người này là Sở Mộ.
Nhất là những người cùng Sở Mộ cưỡi Phi Toa kia, cả đám trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn ở trên Phi Toa nói chuyện phiếm, chủ đề cuối cùng là Sở Mộ, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, người bọn hắn nghị luận, lại an vị ở cách bọn hắn không xa, thậm chí bên cạnh.
Trong lúc nhất thời, không ít người mặt nóng rát, bởi vì lúc ấy bọn hắn nói, đều không êm tai thế nào, hiện tại ngẫm lại, là người ta không chấp nhặt bọn họ, nếu không dùng thực lực bày ra hôm nay, đơn giản tầm đó là có thể tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.
Lúc ấy Đường Cao ngồi ở bên cạnh Sở Mộ, ngoài khiếp sợ, nội tâm càng hối hận không thôi.
- Ta vậy mà không công bỏ lỡ một cơ hội a.
Đường Cao muốn đấm ngực dậm chân, nội tâm vô cùng uể oải, hắn xuất thân tiểu gia tộc, từ nhỏ đã được giáo dục, là ngoại trừ bản thân cố gắng, còn nên kết giao những người có bối cảnh lớn hoặc thiên phú hơn người, mà không lâu trước đó, từng có một cơ hội tuyệt hảo phóng ở trước mặt hắn, hắn lại bỏ lỡ, có mắt không tròng a.
Đáng tiếc, cơ hội bỏ qua là bỏ qua, không thể vãn hồi.
- Nguyên lai hắn là Sở Mộ.
Mặt mũi thanh niên càng tràn đầy ghen ghét.
Một kiếm miểu sát Thánh cấp Thất Tinh trung giai, thực lực như vậy, tối thiểu là Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong, trong lúc nhất thời, vẻ tham lam trong nội tâm rất nhiều người nhao nhao dập tắt.
Long Vân Không lại mở miệng nói chuyện với Sở Mộ vài câu, nhìn Sở Mộ cũng không có vẻ thích thú nói chuyện, liền cáo từ quay người.
Sở Mộ ở dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người nhìn chăm chú, đi qua một bên, lấy ra không gian giới chỉ của Ưng Hùng Song Sát kiểm tra.
Quả nhiên theo như lời bọn hắn, Hắc Thiết chi tâm của hai người cộng lại, vượt qua một vạn viên, trọn vẹn đạt đến một vạn hai ngàn viên, nếu như tính toán bọn hắn dùng qua, sẽ nhiều thêm không ít, không biết là đánh cướp bao nhiêu người mới có được hơn một vạn viên Hắc Thiết chi tâm.
Số lượng Thanh Đồng chi tâm ngược lại kém Hắc Thiết chi tâm khá xa, nhưng giá trị lại vượt qua vô số lần, bởi vì một viên Thanh Đồng chi tâm, chẳng khác nào một vạn viên Hắc Thiết chi tâm.
Thanh Đồng chi tâm của Ưng Hùng Song Sát cộng lại, khoảng chừng hơn sáu trăm viên, đối với Thánh cấp Thất Tinh mà nói, đây tuyệt đối là một số tài phú rất lớn, cho dù là một ít Thánh cấp Bát Tinh cũng không có.
Cuối cùng, là Bạch Ngân chi tâm càng có giá trị, số lượng ít nhất, chỉ có sáu viên, nhưng phải biết rằng, một viên Bạch Ngân chi tâm, giá trị tương đương một vạn viên Thanh Đồng chi tâm, nếu đổi thành Hắc Thiết chi tâm, khoảng chừng một trăm triệu viên, con số cực lớn a.
Đương nhiên, căn bản là không có người nguyện ý lấy Bạch Ngân chi tâm đổi thành Hắc Thiết chi tâm.
Lúc này Sở Mộ đã có hơn một vạn viên Hắc Thiết chi tâm, gần bảy trăm viên Thanh Đồng chi tâm cùng sáu viên Bạch Ngân chi tâm.
Không tính cái khác, chỉ cần tính toán Tội Dân chi tâm, đại đa số Thánh cấp Bát Tinh cũng không thể so sánh, thậm chí có thể so sánh với một bộ phận Thánh cấp Cửu Tinh.
Tu vi rất thấp, lại thể hiện ra thực lực cường hoành, lại có Linh kiếm, số lượng Tội Dân chi tâm trong không gian giới chỉ cũng không ít, sức hấp dẫn của Sở Mộ rất lớn.
Chỉ là, trải qua chuyện Ưng Hùng Song Sát, nội tâm mọi người đều kiêng kị, trước khi không có lục lọi tinh tường chi tiết của Sở Mộ, bọn hắn tuyệt đối sẽ không dám tùy tiện ra tay, nếu không, kết cục khả năng đồng dạng như Ưng Hùng Song Sát.
Sở Mộ, tạm thời ở lại chỗ Hắc Thần Cự Kiếm.
Mỗi ngày luyện trụ cột kiếm pháp, thời điểm luyện kiếm pháp, Sở Mộ dùng tới kỹ xảo khí lực hợp nhất của Tội Dân Thanh Đồng, tiến thêm một bước nắm giữ loại kỹ xảo này, trụ cột kiếm pháp của hắn thoạt nhìn rất bình thường, không có chỗ huyền diệu cao thâm gì, thậm chí có thời điểm, còn có thể chậm chạp không lưu loát, xiêu xiêu vẹo vẹo.
Người cảm thấy hứng thú với Sở Mộ, tự nhiên cũng quan sát một phen.
- Loại kiếm pháp tiêu chuẩn này, lúc ta luyện kiếm mới ba năm đã nắm giữ tốt hơn hắn.
Thanh niên một mực ôm lấy ghen ghét Sở Mộ kia bĩu môi, không che dấu thanh âm của mình nói ra.
Lão giả không nói gì thêm, hắn cực kỳ kinh ngạc, một người nắm giữ Kiếm Lực cấp năm, không nên thi triển ra loại kiếm pháp tiêu chuẩn này a.
Đúng vậy, lúc Sở Mộ chém giết Ưng Hùng Song Sát, trong tích tắc kích phát ra Kiếm Lực cấp năm, phần lớn người nhìn không ra, nhưng vẫn có mấy cái nhìn ra, Long Vân Không là một cái, lão giả Thánh cấp Bát Tinh này cũng là một cái trong số đó.
Kiếm Lực cấp năm, lóe lên tức thì, nắm chắc độc đáo, thập phần tinh diệu, những người khác nhìn không ra rất bình thường, từ đó cũng nói rõ, người này nắm giữ Kiếm Lực cấp năm, đạt đến một tình trạng vô cùng tinh thâm, cho dù là so sánh với mình, cũng không kém bao nhiêu a.
Một người nắm giữ Kiếm Lực cấp năm tinh diệu, kiếm pháp làm sao có thể thô ráp như vậy, như tiểu nhi vung vẩy nhánh cây chứ.
Thấy thế nào, bọn hắn cũng nhìn không ra được cái gì, rất bình thường, cảnh giới kiếm pháp cùng tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ, không biết vượt bọn hắn bao nhiêu lần, lại nghiên cứu kỹ xảo bọn hắn không hiểu, tự nhiên là xem không hiểu rồi.
← Ch. 1669 | Ch. 1671 → |