← Ch.1700 | Ch.1702 → |
Vẫn là Lâm Bích Nhược điều khiển, Sở Mộ ngồi sau.
- Lại có Phi Toa, sau khi giết ngươi, chính là của ta rồi.
Một người âm trầm nói, hai con ngươi lóe lên hung mang, thân hình lóe lên tức thì.
...
Phi Toa khởi động, bảo trì tốc độ của Thánh cấp Thất Tinh phi hành, mục đích là Hắc Thần Cự Kiếm.
Lúc này đây, Sở Mộ có đầy đủ Thanh Đồng chi tâm cùng Bạch Ngân chi tâm, hắn muốn nếm thử một chút, loại cảm giác trước kia phải chăng là chính xác.
Nếu như giả, đơn giản là tổn thất một ít Thanh Đồng chi tâm cùng Bạch Ngân chi tâm mà thôi.
Đối với Sở Mộ mà nói, chỉ có đồ vật có thể tăng cường thực lực bản thân mới là đồ tốt, nếu không, giá trị lại cao cũng vô dụng.
Chỉ là Phi Toa mới vừa vặn bay ra mấy canh giờ, Sở Mộ lại bảo Lâm Bích Nhược tạm thời dừng lại.
Lâm Bích Nhược không minh bạch, nhưng công tử nhà mình nói, là nhất định phải nghe.
Sau khi Phi Toa dừng lại, Sở Mộ dặn dò Lâm Bích Nhược một tiếng, không nên ly khai Phi Toa, Sở Mộ đi ra Phi Toa, đi ra ngoài vạn mét, nhìn phương xa, phảng phất đang chờ đợi cái gì.
Xuyên thấu qua Phi Toa, mặt mũi của Lâm Bích Nhược tràn đầy khó hiểu, 10 km, lại ở trên mặt bằng, dùng tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên của Lâm Bích Nhược, hoàn toàn có thể thấy rõ ràng.
Chỉ là vì sao công tử nhà mình lại ở thời điểm này dừng Phi Toa, đi ra làm gì?
Lúc này, chỉ thấy thân hình của Sở Mộ khẽ run lên, không khí bốn phía chấn động theo, bỗng nhiên Lâm Bích Nhược trừng lớn hai mắt, nàng chứng kiến trên người công tử nhà mình tựa hồ có tầng tầng gợn sóng, từ trên hướng xuống, theo hai chân tràn vào trong đất, nhanh chóng khuếch tán ra.
Cái gợn sóng kia, trọn vẹn khuếch tán vạn mét, thẳng đến chỗ Phi Toa mới dừng lại.
Ngay sau đó, Lâm Bích Nhược chứng kiến, cái gợn sóng kia vậy mà hơi dừng, đi ngược lại, dùng Sở Mộ làm trung tâm hội tụ. Mỗi một đạo gợn sóng, đều mang theo một đạo lực lượng, một đạo lực lượng vô cùng tinh thuần.
Theo từng đạo gợn sóng dung nhập hai chân của Sở Mộ, đi vào trong thân hình, khí tức của hắn dần dần kéo lên, càng ngày càng mạnh.
- Đây là bí pháp gì?
Lâm Bích Nhược thấp giọng kinh hô.
Chỉ từ khí thế là có thể nhìn ra bất phàm.
Xa xa, xuất hiện một đạo thân ảnh, phi tốc chạy vội mà đến.
- Vậy mà đang thi triển bí pháp, đã sớm biết ta sẽ đến sao?
- Coi như biết rõ thì như thế nào. Coi như sớm có chuẩn bị thì như thế nào, ta muốn giết ngươi, ngươi sẽ chết.
Thanh âm trầm thấp, mang theo sát ý kinh người. Thiên không phảng phất có sấm rền cuồn cuộn.
- Đợi ngươi đã lâu.
Sở Mộ thấp giọng nói.
Yên lặng tính toán khoảng cách giữa đối phương cùng mình thoáng một phát, đầy đủ để mình thi triển xong bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên rồi.
- Ngươi có bí pháp, ta cũng có.
Người đến phi tốc tới gần, chợt rống to một tiếng, trên không hiện lên sấm rền, từng đạo Lôi Đình màu vàng vừa thô vừa to, xé rách trường không, cuối cùng ngưng tụ thành một đạo, xé trời rơi xuống.
Oanh tạch...
Tia chớp màu vàng rơi xuống, trực tiếp bổ đến trên người, chỉ thấy toàn thân hắn run lên, khí thế lập tức tăng vọt gấp năm lần, trở nên càng cường đại hơn, quanh thân quấn quanh vô số tia chớp màu vàng, như là Hỏa Diễm.
- Là hắn!
Lâm Bích Nhược nhìn rõ ràng người tới, lập tức kinh hô.
Người này, chính là trước kia ở trong Bạch Ngân Thành, giao thủ với công tử nhà mình, Bạch Ngân vệ đại đội trưởng Minh Không.
Cường giả Thánh cấp Bát Tinh, Minh Không đuổi giết tới.
- Công tử!
Hai tay của Lâm Bích Nhược trắng bệch.
Minh Không ở dưới bí pháp, thực lực so với trước càng mạnh hơn gấp năm lần.
Nguyên bản thực lực Thánh cấp Bát Tinh sơ giai, thi triển ra bí pháp, thực lực bạo tăng, đủ để so sánh với Thánh cấp Bát Tinh trung giai bình thường.
Nhưng mà, Minh Không rõ ràng một điểm, lúc trước, hắn bất quá cùng Sở Mộ không sai biệt lắm, gần kề chỉ có thể chiếm chút thượng phong mà thôi, căn bản không cách nào áp chế đối phương, chớ nói chi là chém giết, mà bây giờ, đối phương thi triển bí pháp, thực lực nhận được tăng lên cực lớn, tuy mình cũng thi triển bí pháp, thực lực cũng tăng lên rất nhiều, nhưng còn không có nắm chắc chém giết.
Cái này còn chưa đủ, phải càng mạnh hơn nữa.
Minh Không lấy ra một viên đan dược, ném vào trong miệng.
Đan dược vừa vào tức hóa, hóa thành một dòng điện, dũng mãnh vào trong cơ thể, tràn ngập mà ra.
Quanh thân vờn quanh lấy tia chớp màu vàng, lập tức tăng gấp đôi, lờ mờ có thể chứng kiến, vô số tia chớp nhỏ vụn không ngừng từ trong cơ thể Minh Không phún dũng ra.
Khí thế của Minh Không lại lần nữa tăng trưởng, thực lực càng cường đại hơn.
- Ha ha ha ha...
Tiếng cười to vang lên, mình bây giờ, tuyệt đối là trạng thái cường đại nhất, cho dù là Thánh cấp Bát Tinh trung giai, cũng không phải là đối thủ của mình, thậm chí đối mặt Thánh cấp Bát Tinh cao cấp, cũng có thể chiến một trận.
Cho dù phục dụng viên đan dược kia di chứng rất lớn, nhưng mà giết chết Sở Mộ, có thể đạt được mấy trăm viên Bạch Ngân chi tâm cùng một chiếc Phi Toa, hồi báo lớn hơn rất nhiều lần.
Đúng vậy, nguyên bản Minh Không còn không có quyết tâm này, muốn giết chết Sở Mộ, dù sao không dễ giết, nhưng khi hắn biết được, Sở Mộ vậy mà bán đi đại lượng Linh Dược, được hơn tám trăm viên Bạch Ngân chi tâm, hắn liền động tâm, vô cùng động tâm.
Chỉ cần hắn có thể đạt được hơn tám trăm viên Bạch Ngân chi tâm kia, đổi thành tài nguyên tu luyện, trong thời gian ngắn, thực lực của mình tất nhiên có thể tăng lên lần nữa, trở nên càng cường đại hơn.
Đối với Tu Luyện giả mà nói, hết thảy tài phú, đều vì bản thân cường đại mà tồn tại.
Hơn tám trăm viên Bạch Ngân chi tâm, đó là tài phú hắn không cách nào tưởng tượng, cho dù hắn là một trong các Bạch Ngân vệ đại đội trưởng, lương bổng không thấp, nhưng không biết phải bao nhiêu năm, mới có thể được hơn tám trăm viên Bạch Ngân chi tâm.
- Thiên tài thì như thế nào, không có lớn lên, hết thảy đều là giả.
Minh Không lạnh lùng nói, cầm kiếm, tốc độ tăng vọt, hóa thành một tia chớp màu vàng, xé rách trường không, thẳng hướng Sở Mộ.
Cùng lúc đó, bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, hoàn thành.
Thực lực gia tăng gấp 10 lần.
Nguyên bản Sở Mộ có thể miễn cưỡng đối kháng Thánh cấp Bát Tinh sơ giai, dưới Thần Hoang Quy Nguyên tăng phúc gấp 10 lần, đã có thực lực đối kháng Thánh cấp Bát Tinh trung giai bình thường.
Chỉ là, cái này còn chưa đủ.
Không chút do dự, Sở Mộ vận dụng Bạch Ngân thần trang, thực lực ở trên cơ sở nguyên bản, lại tăng cường lên.
*****
- Đó là cái gì?
Minh Không chứng kiến áo giáp màu trắng bạc xuất hiện ở trên người Sở Mộ, khí thế của Sở Mộ tăng cường lần nữa, trong lòng lập tức chấn động.
Áo giáp màu trắng bạc, không biết tinh mỹ hơn bộ trên người hắn bao nhiêu lần.
- Ha ha ha ha, giết ngươi, hết thảy đều là của ta.
Minh Không càng thêm kích động.
Không nghĩ tới, ngoại trừ Phi Toa cùng hơn tám trăm viên Bạch Ngân chi tâm, lại có một bộ áo giáp cường đại như vậy.
Nếu như có thể lấy được mà nói, thực lực của mình tất nhiên sẽ càng thêm cường đại.
Lâm Bích Nhược ngơ ngác nhìn Sở Mộ, toàn thân Bạch Ngân thần trang, một loại lãnh khốc không cách nào hình dung, làm cho tâm thần nàng nhộn nhạo.
Cái này, là một nam tử tràn đầy thần bí.
- Một kiếm, giải quyết ngươi.
Minh Không quát, kiếm trong tay giơ lên, nháy mắt, trên không có một đạo Lôi Đình đánh xuống, trực tiếp đánh trúng mũi kiếm hắn giơ lên, tia chớp màu vàng ở trong nháy mắt toàn bộ điều động, phảng phất như nước sôi trào, lập tức mãnh liệt, hội tụ, nhảy vào trong kiếm.
Uy thế vô cùng khủng bố từ trên kiếm kia bắn ra, kiếm kia là một thanh Thông Thiên thánh kiếm, vậy mà tan chảy, biến thành một tia chớp màu vàng uy lực vô cùng khủng bố.
- Lôi Đình kiếm? Diệt thế Lôi Đình!
Một chiêu mạnh nhất, ở dưới trạng thái mạnh nhất thi triển ra, muốn một kiếm diệt sát Sở Mộ.
Phía trước chiến đấu, đã sớm để cho Minh Không biết được, thực lực của đối phương không bình thường, hơn nữa mình thi triển bí pháp, lại phục dụng đan dược tăng cường thực lực, sẽ có tác dụng phụ, kéo thời gian càng dài, tác dụng phụ lại càng rõ ràng, cho nên phải ở trong thời gian ngắn nhất giải quyết đối thủ, chấm dứt chiến đấu.
Bằng không một lúc sau, tất nhiên sẽ hấp dẫn cường giả khác đến, đến lúc đó, đối với mình cũng không có lợi.
Một kiếm, diệt sát đối phương.
- Vậy thì một kiếm chấm dứt a.
Sở Mộ nói.
Hàng Ma Tí Giáp, kích phát!
Kiếm Thần Hàng Lâm, kích phát!
Kiếm Vực, kích phát!
Không Tịch Chi Cảnh!
Nháy mắt, khí thế của Sở Mộ lại tăng cường lên rất nhiều, thực lực càng cường đại hơn.
Mây mù hiện lên, tràn ngập ra, trải rộng bốn phía, nháy mắt, Lôi Đình màu vàng xông vào trong mây mù, tốc độ hơi bị ngăn trở.
Một đạo kiếm quang ngưng tụ cực độ, vô thanh vô tức ở trong mây mù xuyên thẳng qua, thẳng tắp một đường, bắn về phía Lôi Điện màu vàng.
Va chạm, Lôi Điện màu vàng ở dưới đạo kiếm quang kia, hơi dừng một chút, ở dưới đạo kiếm quang kia, bị từ từ đánh tan.
Thế như chẻ tre!
- Sao có thể!
Trên mặt Minh Không lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn không thể tin được, một kiếm mạnh nhất của mình, đủ để miểu sát Thánh cấp Bát Tinh trung giai bình thường, vậy mà bị đánh tan rồi.
Một kiếm kia của đối phương, làm sao có thể mạnh mẽ như thế.
Lúc này, tư duy của Minh Không cơ hồ đọng lại, hắn không cách nào suy nghĩ được.
Một vòng kiếm quang tới gần, hai con ngươi có thể thấy rõ ràng mũi kiếm đâm thẳng mi tâm của mình.
Không cách nào né tránh, cũng vô lực đón đỡ, mũi kiếm thẳng vào mi tâm, xuyên thủng ra sau đầu, lực lượng cường hoành xung kích, xỏ xuyên qua nguyên thần của hắn, đánh tan ý thức.
Trong hai tròng mắt của Minh Không, hào quang trở nên ảm đạm, thi thể rơi xuống.
Hủy bỏ bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, hủy bỏ Hàng Ma Tí Giáp, hủy bỏ bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, hủy bỏ Kiếm Vực, hủy bỏ Không Tịch Chi Cảnh, giữ lại Bạch Ngân thần trang.
Một kiếm nhanh chóng, bắt lấy nguyên thần của Minh Không, thu lại, không gian giới chỉ của Minh Không cũng bị hắn thu lại.
Đón lấy, hóa thành một đạo lưu quang màu bạc, Sở Mộ phi tốc bắn về phía Phi Toa, trong thời gian cực ngắn lướt qua vạn mét, tiến vào trong Phi Toa.
- Đi.
- Vâng.
Lâm Bích Nhược vô cùng kích động.
Thật không ngờ công tử nhà mình cường đại như vậy, một kiếm diệt sát đối phương, diệt sát một đối thủ tối thiểu Thánh cấp Bát Tinh trung giai, không cách nào tưởng tượng, không hổ là người được Bạch Ngân Kiếm Tinh chủ động ước chiến.
Khởi động Phi Toa, phi tốc ly khai, duy chỉ có mặt đất kia, bởi vì song phương va chạm mà xuất hiện vết nứt cực lớn, vô số vết rách tràn ngập ra, lưu lại khí tức để cho người biết rõ, ở đây từng phát sinh qua một cuộc chiến đấu.
Giải trừ Bạch Ngân thần trang, tốc độ của Phi Toa cực nhanh, phi tốc đi xa, Sở Mộ cố gắng khôi phục lực lượng tiêu hao.
Một kiếm kia, vận dụng toàn bộ lực lượng của hắn, vì gắng đạt tới một kiếm miểu sát, tiêu hao lực lượng rất lớn.
Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm vừa mới khôi phục một phần nhỏ, lại lần nữa tiêu hao rất nhiều, chỉ còn lại có một chút.
Từ Bạch Ngân Thành tiến về Hắc Thần Cự Kiếm, ước chừng một tháng thời gian, một tháng này, đủ để Sở Mộ khôi phục lực lượng tiêu hao, đương nhiên, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm chỉ có thể khôi phục một chút mà thôi, trừ khi có bảo vật tương ứng.
...
- Thiếu chủ, Minh Không đại đội trưởng chết rồi.
Cơ hồ trong nháy mắt Minh Không tử vong, người trong Bạch Ngân phủ liền biết, một đại đội trưởng sinh tử, không phải là chuyện nhỏ, lập tức báo cáo.
- Chết như thế nào?
Ngữ khí của Bạch Thần tựa hồ cho tới bây giờ sẽ không biến hóa.
- Hoài nghi là chặn giết Sở Mộ, ngược lại bị giết.
- Chết thì chết a.
Bạch Thần nói.
Nếu là nguyên nhân khác, nhất định phải truy tra, nhưng nếu đuổi giết Sở Mộ không thành bị giết, liền không rãnh để ý tới.
- Thiếu chủ, thế nhưng mà chỉ sợ thủ hạ của Minh Không sẽ bất mãn.
- Bất mãn, vậy để chính bọn hắn đi báo thù đi.
Bạch Thần nói.
- Vâng.
Đối với Bạch Thần mà nói, Sở Mộ chỉ có một, là mục tiêu hắn định ra, mà Bạch Ngân vệ, có rất nhiều.
Hắn sẽ không bởi vì một Bạch Ngân vệ đại đội trưởng tử vong mà tận lực nhằm vào Sở Mộ, nhưng sẽ không ngăn cản thủ hạ của Minh Không đi báo thù.
Nếu Sở Mộ không thể kháng trụ một ít Bạch Ngân vệ báo thù, thì không có tư cách thành đối thủ của mình.
...
Cái tên Sở Mộ này, lại một lần nữa bị nhắc tới.
Lúc này đây, không chỉ ở trong Bạch Ngân Thành, bốn thành thị khác cũng nghe được tin tức.
- Bạch Thần vậy mà sa đọa đến nước này, chủ động khiêu chiến một hạng người vô danh.
Hắc Ma phủ, sau khi Hắc Ma Kiếm Tinh Hắc Tuyệt nghe được tin tức, trên mặt lộ ra dáng tươi cười không cho là đúng, dùng ngữ khí châm chọc nói ra.
- Thiếu chủ, Bạch Thần kia sao có thể so sánh với ngươi.
Bên cạnh có một hộ vệ cười nói.
- Ha ha, ngươi nói như vậy là sai rồi, tuy Bạch Thần sa đọa, nhưng thiên phú cùng thực lực của hắn, y nguyên chân thật đáng tin, là một trong các kình địch của ta.
← Ch. 1700 | Ch. 1702 → |