Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1820

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1820: Đuổi giết
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một dấu vết thập tự giao nhau xuất hiện trên người Nhất Đạo Tử, hai mắt Nhất Đạo Tử tràn ngập vẻ sợ hãi, không thể tưởng tượng nổi, khiếp sợ, lại chợt hóa thành hung ác.

- Cho dù chết ta cũng phải kéo ngươi chôn cùng.

Nhất Đạo Tử gầm lên một tiếng, một cỗ lực lượng ngược dòng vận chuyển lên trên, muốn lập tức bạo tạc.

Vẻ mặt Sở Mộ biến đổi, song kiếm chấn động, từng vòng xoáy màu đen ngưng tụ, tạo thành tầng tầng lớp lớp. Mà bản thân hắn thì nhanh chóng lùi về phía sau.

Lực lượng bạo tạc khủng bố nổ tung, trực tiếp phá hủy ngọn núi cao phía dưới, san bằng thành bình địa. Vết nứt không gian xuất hiện, lực lượng tràn ra rồi nhanh chóng khép lại. Lực lượng bạo tạc bị Lục Đạo kiếm thức hấp thu một bộ phận. Lục đạo kiếm thức sau khi được Sở Mộ cải tiến, lực phòng ngự càng thêm kinh người. bản thân Sở Mộ lại nhanh chóng lùi về phía sau cho nên cũng không có bị liên lụy.

Cùng lúc đó có một đạo quang mang trắng đen trong lúc bạo tạc bắn ra, hướng về phương hướng ngược lại với Sở Mộ nhanh chóng rời đi. Trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Lại để cho nguyên thần hắn đào tẩu rồi.

Sở Mộ đứng ở trên không trung lẩm bẩm nói. Chỉ là hắn cũng không có ý định đuổi theo, bởi vì không kịp.

Dưới một phen bố cục, cuối cùng hắn chỉ có thể phá vỡ Thánh thể của đối phương, để cho nguyên thần của đối phương chạy thoát. Kết quả như vậy chỉ có thể coi là làm đối phương bị trọng thương chứ không phải là chém giết được.

Bất quá Sở Mộ càng ý thức được giữa các Tuyệt Thế cường giả, trừ phi là thực lực hơn kém rất rõ ràng, nếu không muốn giết chết đối phương cũng không có dễ như vậy.

Nhưng bất kể nói như thế nào, chém nát Thánh thể đối phương, làm cho đối phương tự bạo mới có thể để cho nguyên thần bỏ chạy. Bị thương như vậy cũng không phải dùng mấy chục năm ngắn ngủi là có thể khỏi hẳn. Đối phương phải đoạt xá, hoặc là đúc lại Thánh thể mới được. Nếu như là đoạt xá thì cần tu luyện lại lần nữa, thời gian cũng không ngắn. Đúc lại Thánh thể thì tiêu hao rất nhiều bảo vật, còn phải chỉnh hợp, nhưng mà cũng không dễ. Trong thời gian ngắn đối phương sẽ không có cách nào uy hiếp được Sở Mộ. Coi như có ngày lần nữa khôi phục thì khi đó Sở Mộ còn cường đại hơn hiện tại. Muốn giết đối phương có lẽ không cần bố trí nhiều như hôm nay.

Dưới tự bạo, giới chỉ không gian chui vào trong vết nứt không gian rồi biến mất, Sở Mộ không có thu hoạch gì.

- Hôm nay hành tung bị tiết lộ, chỉ sợ cường địch sẽ không ngừng tới. Ta phải mau chóng tăng thực lực lên mới được, nếu không chỉ sợ chuyện năm đó lại tiếp tục trình diễn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Hiện tại đã không có cách nào để cho hắn có thể chậm rãi tìm kiếm bảo vật, chuyện tăng thực lực lên giống như là ra roi thúc ngựa vậy, là thế phải làm.

Nguyên thần Nhất Đạo Tử hốt hoảng bỏ chạy, trở về Hắc Bạch viên cung, trực tiếp đi tìm Tuyệt Thế cường giả nhị luyện của Hắc Bạch viên cung là Vu Đạo Sinh, nói Sở Mộ có được thực lực của Tuyệt Thế cường giả.

- Cái gì?

Vu Đạo Sinh trợn mắt, chấn động vô cùng.

Ba mươi năm từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ lại có được thực lực Tuyệt Thế cường giả nhất luyện, chuyện này rung động như thế nào chứ?

- Sư đệ yên tâm, thù hủy thân vi huynh tất báo cho sư đệ. Sư đệ cứ tiến vào trong Dưỡng Thần bình chăm sóc nguyên thần đi. vi huynh sẽ đi thu thập bảo vật, đúc lại một cỗ Thánh thể vô thượng cho sư đệ.

Vu Đạo Sinh ngoài khiếp sợ ra cũng vội vàng nói, đồng thời hắn cũng lấy ra một cái chai màu xám.

- Đa tạ sư huynh.

Nguyên thần Nhất Đạo Tử lúc này mới chui vào trong cái bình màu xám.

Sau khi Vu Đạo Sinh cất kỹ Dưỡng Thần bình, hắn im lặng không nói gì. Trong lòng âm thầm suy nghĩ. Về sau lại đem tin tức này truyền lại cho Thiên tộc.

Sau khi Thiên tộc biết được tin tức này rất là khiếp sợ.

- Kẻ này quá kinh người, đã có thực lực Tuyệt Thế cường giả nhất luyện. Trong ba mươi năm mà lại có tiến triển như vậy, sau này tất sẽ mang tới uy hiếp cho tộc ta. Kẻ này phải lập tức diệt sát, chấm dứt hậu hoạn.

- Đưa tin cho Hoàng đình, lại phái ra Cấm Thần vệ, phải diệt sát kẻ này.

Thời gian ba mươi năm trưởng thành từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ tới Tuyệt Thế cường giả nhất luyện. Tốc độ tăng trưởng như vậy là điều lần đầu tiên chứng kiến. Kết hợp với dị tượng huyết sắc này đó trên Vân Thiên thành, không thể không khiến cho bọn hắn coi trọng.

Cấm Thần vệ là vệ đội do Tuyệt Thế cường giả trong Thiên tộc tạo thành.

Lúc Chiến vương nhận được tin tức cũng khiếp sợ vạn phần.

Trong đại điện, trước mặt Chiến Vương có hai người một trái một phải quỳ một chân dưới đất.

- Chiến Vô Cực, Chiến Vô Song. Ta lệnh cho hai người các ngươi lập tức xuất phát, chém giết Sở Mộ.

Chiến Vương trực tiếp hạ lệnh.

- Vâng, Vương.

Hai thiên tướng này đứng dậy, nhanh chóng rời đi.

Nhìn bóng lưng hai người rời đi. Trong lúc nhất thời Chiến Vương lâm vào trong trầm tư.

Vốn Sở Mộ phá hỏng kế hoạch xâm lấn Thương Lan hoàng triều của hắn, tiến vào trong mắt của hắn. Nhưng mà hắn cũng không có đặt đối phương vào trong mắt. Chỉ là bởi vì đối phương phá hỏng kế hoạch của hắn cho nên hắn mới phái người tiêu diệt, không hơn. Thế nhưng lại không nghĩ rằng đối phương lại được hoàng thất Thương Lan hoàng triều che chở.

Thực lực Hoàng đình quả thực so với Thương Lan hoàng triều còn mạnh mẽ hơn, nhưng cũng không thích hợp khai chiến. Nếu không, không chỉ có không thể khiến cho Hoàng đình cường đại hơn, ngược lại còn xuất hiện một ít tổn thất, tạo thành ảnh hưởng bất lợi cho hắn. Lúc đó Chiến Vương vì nghĩ vậy cho nên mới tạm thời bỏ qua, tìm được cơ hội bắt Sở Mộ tới tay rồi lại tính tiếp.

Không ngờ một lần nghĩ sai lại vạn phần hỏng bét. Suy nghĩ năm đó của hắn đã tạo thành siêu cấp yêu nghiệt hôm nay. Từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ trở thành Tuyệt Thế cường giả nhất luyện, tăng trưởng như vậy, không có cách nào tưởng tượng được.

May mà chỉ là nhất luyện mà không phải là nhị luyện, tam luyện, còn có biện pháp diệt trừ được.

...

Núi cao bị lực lượng đáng sợ san bằng thành bình địa, duy chỉ có dấu vết kiếm quang thập tự là còn trên mặt đất, tản mát ra kiếm khí chấn động kinh người, không biết sâu bao nhiêu trượng.

Dấu vết thậm tự này như chứng minh trận chiến kịch liệt vừa rồi của hai người Sở Mộ.

Thánh thể của Nhất Đạo Tử bị nghiền nát, nguyên thần chạy trốn, Sở Mộ cũng nhanh chóng rời khỏi đây.

*****

Trong lúc hắn nhanh chóng phi hành bỗng nhiên cảm thấy tim đập nhanh, giống như có nguy cơ lớn sắp xuất hiện, làm cho sắc mặt hắn khẽ đổi, vẻ mặt tràn ngập ngưng trọng.

- Cường địch sắp tới sao?

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, cho dù không rõ ràng lắm nơi phát ra nguy cơ, cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc là nguy cơ lớn cỡ nào. Nhưng mà có thể khiến cho hắn có cảm giác tim đập nhanh như vậy, nhất định là nguy cơ liên quan tới sinh tử của bản thân.

Nguy cơ sinh tử, lại khiến cho tim hắn đập nhanh, cũng khiến cho hắn cảm thấy hưng phấn

Hít sâu một hơi, đem khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể đè xuống, đè xuống sự hưng phấn trong lòng. Sở Mộ lại tăng tốc độ thêm một buuwosc.

Lúc sắp bay ra khỏi Thiên Thủy vực, ở bên cạnh có một đạo thân ảnh bay tới, tốc độ cực nhanh. Lực lượng thần hồn khổng lồ xẹt về phía Sở Mộ, vô cùng bá đạo.

Trong lúc Sở Mộ cảm thấy sởn hết gai ốc thì tốc độ của đạo thân ảnh kia tăng vọt, hai tay duỗi ra, hung hăng chộp một cái vào trong hư không. Một đôi bàn tay to lớn xuất hiện, chụp vào Sở Mộ, uy thế mạnh mẽ khiến cho Sở Mộ kinh hãi không thôi. Uy thế như vậy nghiễm nhiên đạt tới Tuyệt Thế cường giả nhất luyện đỉnh phong. So với hắn hiện tại còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Không khí bị bài xích, dưới bàn tay lớn, không trung trở thành một mảnh chân không, sinh ra một cỗ hấp lực kinh người, trói buộc toàn thân Sở Mộ.

Vào lúc nguy cấp, Sở Mộ thi triển ra Kiếm Khí lưu ảnh, lập tức xuyên qua hai bàn tay lớn kia. Song kiếm trong tay, kiếm quang thập tự xé rách không trung chém về phía đối phương, mà đồng thời Sở Mộ cũng không ham chiến mà nhanh chóng rời đi.

- Chút tài mọn.

Chiến Vô Danh lạnh lùng quát một tiếng, vươn ray ra trước rồi nắm chặt. Hai bàn tay lớn kia lập tức hung hăng chộp tới, một bàn tay chụp vào kiếm quang thập tự, một bàn tay chộp về phía Sở Mộ đang nhanh chóng rời đi. Biến hóa cực nhanh, thể hiện ra ý thức chiến đấu không tầm thường của người này.

Sưu một tiếng, kiếm quang thập tự giống như là tầm gương bị đánh trúng, lập tức bị phá thành từng mảnh nhỏ. Một bàn tay lớn khác chộp về phía Sở Mộ. Tốc độ của Sở Mộ lúc này không chỉ có nhanh, hơn nữa còn linh hoạt như cá bơi trong nước, nhanh chóng xuyên qua khe hở giữa các ngón tay trên bàn tay lớn.

Kiếm quang thập tự này cũng không phải là Thiên Địa Thập Tự trảm, chỉ là kiếm quang tầm thường, nhưng mà uy lực cũng không tầm thường. Chỉ là lại trực tiếp bị bẻ vụn, uy lực của bàn tay to kia khiến cho Sở Mộ càng thêm kiêng kỵ.

Thực lực như vậy rõ ràng hơn xa hắn. Cho dù là kích phát lực lượng bí pháp Kiếm thần hàng lâm cũng không thể nào đánh bại được đối phương. Hơn nữa cảm giác nguy cơ càng lúc càng rõ ràng, đồng nghĩa với việc người đuổi giết trước mắt này cũng không phải là nơi phát ra nguy cơ duy nhất. Nếu như ở lại chiến đấu chỉ sợ sẽ càng thêm nguy hiểm.

Bộc phát toàn bộ nguyên lực, cơ bắp chấn động, thôi động không khí quanh thân, làm sinh ra một cỗ lực lượng phản chấn. Sở Mộ lại thôi động bản thân, kết hợp lẫn nhau, đem tinh túy của Quỷ Long Vô Ảnh thân dung nhập vào bên trong, làm cho tốc độ tăng thêm một bước. Hơn nữa hắn lại còn thi triển ra Phi Thiên ngự kiếm thuật, tốc độ kia càng tăng thêm bước nữa.

Sở Mộ cũng biết, tốc độ như vậy không có cách nào duy trì được thời gian quá lâu, nhưng mà vì cái mạng nhỏ, trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.

Trong nháy mắt Sở Mộ hóa thân làm kiếm quang, nhanh chóng đi xa trước mắt Chiến Vô Danh. Tốc độ như vậy khiến cho Chiến Vô Danh cảm thấy khiếp sợ không thôi.

- Trong mắt ta ngươi không có cơ hội chạy trốn đâu.

Chiến Vô Danh khẽ quát một tiếng, thanh âm kia lại giống như hóa thành cực quang truyền vào trong tai Sở Mộ. Chợt, một tiếng nổ vang vọng trong không trung, hư không chấn động, gió bão tàn sát bừa bãi, giống như có khí lưu màu trắng tách đôi không khí, tốc độ của Chiến Vô Danh nhanh chóng đột biến, đuổi theo Sở Mộ.

Phương hướng Sở Mộ tiến lên là từ Thiên Thủy vực đi tới Thiên Long vực. Không bao lâu hắn đã vượt qua Thiên Thủy vực, tiến vào trong địa vực của Thiên Long vực. Vừa mới tiến vào hắn đã cảm giác được nguyên khí thiên địa biến hóa rất nhỏ. Chỉ là trong lúc bị đuổi giết, Sở Mộ cũng không có tâm trạng nào mà cảm nhận quá rõ ràng.

Toàn lực thi triển Phi Thiên ngự kiếm thuật, tốc độ nhanh tới mức tận cùng, hoàn toàn đạt tới tốc độ của Tuyệt Thế cường giả nhất luyện đỉnh phong. Mà tốc độ bạo phát của Chiến Vô Danh lại không kém hơn Sở Mộ một chút nào. Hai người một người đuổi một người chạy, trong nháy mắt đã vượt qua vạn trượng. Loại tốc độ như vậy trực tiếp bỏ qua không khí, bài xích không khí, tạo thành khí lãng đáng sợ lan tràn ra, giống như là biển cả đang chấn động, sóng biển cuồn cuộn, tiếng rít vang vọng không ngừng.

Tu luyện giả dưới không trung có cảm giác như nghe được tiếng biển cả gầm gừ, cả đám kinh ngạc không thôi. Ngẩng đầu nhìn lên, lại chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai đạo thân ảnh một trước một sau dùng tốc độ kinh người bay qua mà thôi.

Liên tục phi hành một giờ không nghỉ, Sở Mộ bắt đầu cảm giác cơ bắp thân thể hơi run lên. Một thân nguyên lực vô cùng tinh thuần cũng tiêu hao không ít, lực lượng tinh thần cũng bị tiêu hao một phần nhất định.

Đây là chuyện không thể tránh được, bây giờ hắn đang liều mạng vận dụng một thân lực lượng đạt tới cực hạn phi hành, giống như đang tiêu hao lực lượng của mình vậy.

Cơ bắp run lên, chứng minh cơ bắp dần dần quá tải. Nếu như tiếp tục sẽ ngày càng rõ ràng hơn.

- Chỉ có thể chống đỡ được một giờ nữa.

Sở Mộ lặng lẽ nói, bất kể là cơ bắp đang run lên hay là nguyên lực và tâm thần tiêu hao đều chỉ có thể chống đỡ được một giờ nữa mà thôi. Một thời thần trôi qua, coi như hắn chịu đựng được thì tốc độ cũng hạ thấp.

- Chẳng lẽ ta lại phải mạo hiểm vận dụng Yên Diệt Kiếm ý hay sao?

Hiện tại tuy rằng kiếm ý đã lột xác, nhưng mà còn chưa hoàn thành. Một khi vận dụng thì nguy hiểm rất lớn. Một khi không cẩn thận thì kiếm ý sẽ tán loạn. Cố gắng hơn hai mươi năm qua sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

- Cứ cố gắng, nếu như không được thì vận dụng Yên Diệt Kiếm ý vậy.

Sở Mộ âm thầm quyết định.

Chiến Vô Danh đuổi giết Sở Mộ. Liên tục một giờ không làm gì đươc Sở Mộ, ngay cả khoảng cách cũng không thể thu hẹp lại, trong lòng hắn vô cùng ngẹn khuất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)