Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1827

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1827: Lấy một địch hai
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lão đệ, người ta đã không chào đón chúng ta, vậy chúng ta đi thôi.

Không Lưu lơ đễnh nói, ngữ khí bình thản.

- được.

Sở Mộ đáp lại một câu, chợt, hai người ngự không bay lên, hóa thành hai đạo lưu quang nhanh chóng bay về phía Chiến Vô Danh.

Trong bốn thiên tướng, thực lực của Chiến Vô Danh thấp nhất, là nhất luyện trung giai gần tới cao giai. Cho nên hắn là cửa tốt nhất để đột phá.

Thành chủ Thiên Long thành không hiện thân, cũng không âm thầm ra tay chặn đường. Với hắn mà nói, chỉ cần không phá hỏng Thiên Long thành là được. Tất cả mọi thứ không có liên quan gì tới hắn.

- Chính là hắn ta.

Tôn Cẩn ngẩng đầu tập trung vào Sở Mộ, hai mắt bắn ra quang mang lạnh lẽo kinh người, mơ hồ có vẻ khát máu hiện lên. Chợt, thân thể hắn cũng động theo, dùng tốc độ cực nhanh chạy trên đường, phóng về phía Sở Mộ rời đi.

- Ngăn hai người bọn chúng lại.

Chiến Vô Ảnh nói, đồng thời thân thể khẽ động, hóa thành một đạo hư ảnh, giống như xuyên thủng qua khe hở trong hư không, dùng tốc độ nhanh vô cùng đuổi theo Sở Mộ và Không Lưu.

Cùng lúc đó Chiến Vô Cực và Chiến Vô Song cũng bộc phát ra tốc độ cao nhất truy kích. Khóe miệng Chiến Vô Danh nở nụ cười lạnh, một thân khí thế cường đại không hề giữ lại mà phóng thích ra. Hai tay nhanh chóng đeo đôi bao tay bằng kim loại màu đen, năm ngón tay trong lúc duỗi mở có từng đạo quang mang màu đen tràn ngập, hóa thành sợi tơ bắn ra bốn phương tám hướng, tạo thành một tấm lưới lớn, bao trùm phạm vi vạn trượng trong hư không.

Hắn không cần trực tiếp ra tay đối phó với hai người Sở Mộ và Không Lưu. Chỉ cần ngăn cản bọn họ một lát là được. Tới lúc đó ba thiên tướng khác sẽ chạy tới, liên thủ với hắn, bốn người tạo thành vòng vây, bố trí chiến trận là có thể chém giết Sở Mộ và Không Lưu.

hơn mười vạn trượng đối với một Tuyệt Thế cường giả mà nói bất quá chỉ cần mấy hơi ngắn ngủi là có thể vượt qua được.

Chiến Vô Ảnh, Chiến Vô Cực, Chiến Vô Song, ba người từ ba phương hướng dùng tốc độ kinh người tới gần. Chiến Vô Danh đeo đôi bao tay màu đen vẫn không ngừng búng ra vô số quang mang màu đen, mười ngón tay tạo thành vô số ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, vô cùng huyền diệu. Trong hư không xuất hiện một cái lưới lớn màu đen, bao trùm phương viên vạn trượng, hơn nữa lại còn kéo dài về phía trước, dần dần hình thành một nửa hình cầu, muốn bao bọc Sở Mộ và Không Lưu lại.

Sợi tơ màu đen bện thành tấm lưới lớn, mang theo một cỗ lực lượng dính nhớp, giống như đóng băng hư không trong phạm vi bao phủ lại, khiến cho tốc độ phi hành của Sở Mộ và Không Lưu lập tức bị ảnh hưởng, giống như cả người rơi vào trong đầm lầy.

Tấm lưới lớn này thậm chí còn có uy lực kinh người, đủ để ảnh hưởng tới không gian.

Hai mắt Không Lưu bắn ra quang mang lăng lệ mà ác liệt, toàn thân tản mát ra khí tức mờ ảo cực hạn, phiêu hốt khó tìm. Chợt, ống tay áo hắn vung lên, một cỗ lực lượng to lớn bao phủ toàn thân Sở Mộ, cỗ lực lượng kia cùng mờ ảo, phiêu hốt như vậy.

Lúc Sở Mộ còn chưa kịp cảm thụ thì đã thấy bản thân giống như tiến vào trong khe hở hư không, bốn phía là một mảnh đen kịt, rất là kỳ quái. Vô số quang điểm giống như là vòng xoáy bao chung quanh. Chỉ tỏng nháy mắt hắn lại từ trong không gian đen kịt kia thoát ra, tấm lưới lớn màu đen đã bị ném bỏ sau lưng.

Tấm lưới lớn do Chiến Vô Danh bện thành qua thực có thể ảnh hưởng tới không gian, nhưng mà thực lực của hắn quá thấp, mặc dù có bao tay là bí bảo tương trợ nhưng cũng không cách nào đạt tới nhị luyện. Không có uy lực nhị luyện, dĩ nhiên không có cách nào tạo thành chút uy hiếp nào với Không Lưu. Không Lưu nhảy ra khỏi không gian, trực tiếp thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của tấm lưới lớn kia.

- Đáng chết.

Vẻ mặt Chiến Vô Danh dữ tợn, hoàn toàn không có dự liệu được bản thân toàn lực ra tay, không ngờ lại không ngăn cản được đối phương một chút nào. Trong cơn giận dữ, hai tay hắn giơ lên cao rồi hung hăng chộp xuống, giống như muốn kéo hai khối huyết nhục từ trên hư không xuống. Hai móng vuốt màu đen hiện lên, hung hăng chụp về phía hai người Sở Mộ và Không Lưu.

Cự trảo màu đen phóng ra phong mang kinh người, sự sắc bén của nó có thể đơn giản xuyên thủng hư không. Móng vuốt lưu lại hai vết cắt nhàn nhạt trong hư không. Ngay cả không gian dưới cự trảo cũng bị ảnh hưởng rõ ràng, trở nên dính nhớp, giống như là đầm lầy vậy.

- Toái.

Không Lưu khẽ quát một tiếng, không thấy hắn có động tác gì, lực lương hư không hàng lâm, hai móng vuốt màu đen sắc bén kia trực tiếp sụp đổ, hóa thành hư ảo.

Lúc này ba người Chiến Vô Ảnh cũng chạy tới. Mà Tôn Cẩn thì đang nhanh chóng chạy ra khỏi Thiên Long thành, sắp lao ra ngoài thành.

- Đuổi.

- Tuyệt đối không thể để cho bọn chúng chạy thoát.

- Không Lưu có thể tha, nhưng mà Sở Mộ tuyệt đối phải chết.

Mục tiêu của bốn người bọn họ rất là rõ rnafg. Nếu như có thể thì đương nhiên cũng phải lưu lại Không Lưu. Nhưng mà hiển nhiên Không Lưu là Tuyệt Thế cường giả nhị luyện, bản thân lại còn tinh thông pháp tắc không gian. Cho dù là bọn họ bố trí chiến trận vây khốn cũng khó có thể làm gì được đối phương. Đã như vậy còn không bằng đưa ra lựa chọn khác, lựa chọn mục tiêu hàng đầu là Sở Mộ.

Giết chết Sở Mộ là được, về phần Không Lưu, đối phương tuyệt đối không có gan là địch với Hoàng Đình.

Sở Mộ và Không Lưu bỏ chạy, Chiến Vô Ảnh và ba thiên tướng còn lại truy kích, rất nhanh đã rời xa khỏi Thiên Long thành. Người trong Thiên Long thành sau khi không nhìn thấy mấy đạo thân ảnh kia cũng thu hồi ánh mắt, nhưng mà trong lòng lại kích động không thôi.

Bình thường Tuyệt Thế cường giả rất là ít gặp, tuyệt đại đa số, cả đời của mọi người đều không thể nào nhìn thấy thân ảnh của một Tuyệt Thế cường giả, nhiều nhất chỉ nghe qua một ít truyền thuyết, không hơn.

Nhưng mà hôm nay lại nhìn thấy thân ảnh của Tuyệt Thế cường giả, hơn nữa không chỉ có một người.

Hai Tuyệt Thế cường giả thuộc về Thiên Long thành, bốn thiên tướng thuộc thế lực thần bí, cường đại mà cổ xưa Hoàng Đình. Còn có hai người là Tuyệt Thế cường giả bị Hoàng đình đuổi giết. Tổng số tám người, không nên quên, còn có một thành chủ Thiên long thành lên tiếng nhưng không hiện thân.

là người Thiên Long thành, đối với Thiên long thành bọn hắn có một loại trung thành từ tận đáy lòng. Thiên Long thành càng cường đại, loại cảm giác vinh dự trong lòng bọn họ sẽ ngày càng mãnh liệt.

*****

Bọn hắn đều hiểu rõ, trong Thiên Long thành có một thành chủ cấp bậc Tuyệt Thế cường giả, vô cùng thần bí, cơ hồ không hiện thân, nhưng mà lực ảnh hưởng rất rộng rãi.

Hôm nay thành chủ Thiên Long thành không hiện thân nhưng lại mở miệng, thanh âm của hắn có uy thế ngập trời, cho dù là bốn thiên tướng của Hoàng đình cũng không dám chính diện đối địch, song phương lại thỏa hiệp với nhau.

Hoàng Đình chính là siêu cấp thế lực cổ xưa, cường đại hơn Thiên Long thành a. Không có ai cho rằng thành chủ Thiên Long thành làm không đúng. Trái lại, bọn hắn còn cảm thấy thành chủ Thiên Long thành làm vậy là cân nhắc cho Thiên Long thành, cân nhắc cho vô số con dâu Thiên Long thành.

...

Trên không trung, có hai đạo lưu quang màu sắc khác nhau vọt qua, phía sau có bốn đạo lưu quang theo sát, theo đuôi không dứt.

Thực lực của Sở Mộ còn không bằng Không Lưu, hơn nữa Không Lưu lại tinh tu Không gian chi đạo, bởi vậy tốc độ so với nhị luyện bình thường còn nhanh hơn. Hai người cùng nhau phi hành, Sở Mộ đã dùng hết toàn lực nhưng Không Lưu lại vô cùng nhẹ nhõm, thoải mái.

Bốn đạo thân ảnh truy kích sau lưng không ngừng tới gần, bốn người bọn họ phân bố ở bốn phía, chiến ý trên người bắt đầu khởi động, không ngờ lại dung hợp một cách kỳ diệu, khiến cho tốc độ của bọn hắn cộng hưởng. Bình quân so với tốc độ toàn lực của Sở Mộ còn nhanh hơn mấy phần.

- Lão đệ, nếu như tiếp tục chỉ sợ sẽ bị đuổi kịp.

Không Lưu nói.

- Không bằng để ta mang lão đệ đi.

Dùng lực lượng của Không Lưu, quả thực có thể mang Sở Mộ phi hành nhanh hơn. Nhưng mà như vậy sẽ tiêu hao thêm lực lượng của Không Lưu. Hơn nữa nếu như gặp phải chuyện ngoài ý muốn gì đó sẽ rất nguy hiểm.

- Không Lưu huynh, bốn người bọn chúng đã theo đuôi không dứt, không bằng để mạng bọn chúng lại.

Hai mắt Sở Mộ tỏa ra sát cơ lập lòe.

- Ta cũng muốn a, thế nhưng bằng vào thực lực của hai người chúng ta không thể lưu lại mạng của bọn chúng.

Không Lưu nghe vậy lập tức cười nói, đúng là hắn không muốn làm địch với Hoàng Đình. Nhưng mà giờ phút này tình thế không còn như trước, hắn đã cho rằng Sở Mộ là hảo hữu, hơn nữa cũng ở trong đội ngũ bị bốn thiên tướng đuổi giết.

- Không Lưu huynh có thể chặn hai người mạnh nhất trong bọn chúng hay không?

Sở Mộ hỏi.

- Nếu như phân ra mà không đánh bại thì được. Lão đệ, ngươi có nắm chắc gì sao?

Hai mắt Không Lưu sáng ngời.

- Hai người yếu nhất có lẽ có bảy tám phần nắm chắc.

Sở Mộ nói.

- Tốt, hôm nay chúng ta sẽ khiến cho bốn thiên tướng của Hoàng đình để mạng lại.

Không Lưu cười nói, chợt, ống tay áo vung vẩy, một cỗ lực lượng cường đại bao phủ, quấn lấy, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt rất nhiều, nhanh chóng rời đi.

- Đáng chết, sao lại đột nhiên nhanh như vậy?

- Yên tâm đi, Không Lưu dùng lực lượng bản thân kéo Sở Mộ phi hành, như vậy sẽ không kéo được bao lâu.

Bốn thiên tướng tiếp tục đuổi theo, như bốn đầu chó điên vậy.

Sau một lát, bọn hắn nhìn thấy hai đạo thân ảnh, đúng là hai người Sở Mộ và Không Lưu.

- BIết rõ trốn không thoát rồi sao?

Bốn thiên tướng nhe răng cười nói, đồng thời nhanh chóng bay tới.

Chỉ thấy ống tay áo của Không Lưu chém ra, cuốn động không gian chi lực từ trên cao rơi xuống, trấn áp lên trên người Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực, phá hỏng lực lượng quán thông của bốn người, khiến cho toàn thân bọn hắn run lên, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp.

Sở Mộ cũng ra tay, song kiếm xuất kích, kiếm quang kinh thiên, phá không, bắn thẳng về phía hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh.

- Con sâu cái kiến.

Chiến Vô Song cười lạnh không thôi, đánh ra một quyền, thanh thế to lớn, thiên băng địa liệt, kiếm quang trực tiếp bị một quyền của hắn đánh nát.

Chiến Vô Danh hung hăng chộp một trảo, cũng nắm lấy đạo kiếm quang kia, giống như nắm lấy bảy thốn của rắn rồi bóp nát.

Song kiếm không có tác dụng, Sở Mộ lập tức quay người, bộc phát ra tốc độ cao nhất, nhanh chóng chạy ra phía xa. Trong nháy mắt đã nhảy vào trong một sơn cốc phía trước.

- Đuổi.

Chiến Vô Song nói, hắn với Chiến Vô Danh đuổi theo. Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực thì bị Không Lưu chặn đường.

Ngũ thiên tướng của Hoàng Đình tạo thành chiến trận, uy lực cường đại, chiến trận kia bốn người cũng có thể tạo thành, ba người cũng có thể tạo thành, hai người cũng có thể. Chỉ có điều nhân số càng ít, uy lực càng yếu.

Lúc này Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực tạo thành chiến trận, thực lực tăng lên, kịch chiến với Không Lưu. Chỉ là muốn đối phó với Không Lưu, tối thiểu cần phải có thực lực nhị luyện đỉnh phong mới được. Hai người bọn họ một là nhị luyện sơ giai, một là nhất luyện đỉnh phong. Tạo thành chiến trận, cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng chỉ có cấp độ nhị luyện sơ giai đỉnh phong mà thôi, thực lực so với Không Lưu kém quá rõ ràng, cho nên lập tức bị áp chế.

- Không Lưu, ngươi dám là địch với Hoàng Đình chúng ta hay sao?

Sắc mặt của Chiến Vô Ảnh vô cùng khó coi, biến cố bực này ngoài dự liệu của bọn họ, khiến cho bọn họ vừa sợ vừa giận.

Vốn nếu như bốn người bọn họ tạo thành chiến trận, lực lượng của bốn người có thể đạt tới cực hạn nhị chuyển, đủ để áp chế Không Lưu. Hiện tại bị phân tán ra, chiến trận chỉ có hai người, uy lực rõ ràng chưa đủ.

- Nói nhảm nhiều vậy?

Không Lưu nhàn nhạt nói, hắn ra tay không chút lưu tình nào, từng khe nứt xuất hiện trong hư không.

Vốn hắn không muốn là địch với Hoàng Đình, nhưng mà Hoàng Đình quá mức ngông cuồng bá đạo, bức bách hắn không thể không ra tay. Nếu như đã ra tay, coi như hạ thủ lưu tình thì Hoàng Đình cũng sẽ không cảm ơn hắn. Ngược lại còn xuất động càng nhiều cường giả tới đuổi giết hắn. Nếu như Hoàng đình xuất động toàn bộ năm thiên tướng, hắn sẽ không phải là đối thủ. Đã như vậy còn không bằng làm suy yếu thực lực của Hoàng Đình.

Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực liên thủ tạo thành chiến trận, chỉ có thực lực nhị luyện sơ giai đỉnh phong. Nhưng mà lực phòng ngự lại tương đối xuất sắc, trong lúc nhất thời vẫn có thể chống cự lại công kích của Không Lưu, không tới mức nhanh chóng bị thua. Nhưng nếu như không có thủ đoạn gì khác, bị thua dẫn tới mất mạng là chuyện sớm muộn mà thôi.

Ở một chỗ khác, Sở Mộ đã tiến vào trong sơn cốc, cây cối to lớn, xanh um tươi tốt, không biết đã đi xa bao nhiêu vạn dặm

- Sở Mộ, ngươi không trốn được đâu.

Chiến Vô Danh nói, thanh âm ẩn chứa sát cơ vô cùng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)