← Ch.1955 | Ch.1957 → |
Năng lực khác nhau, tất nhiên không hề cùng phương thức vận chuyển lực lượng. Tuy rằng không đến mức ngược lại giống như thuận kim đồng hồ cùng nghịch kim đồng hồ, lại cũng không có giống nhau, có sự khác nhau rất lớn. Muốn dung hợp được, nhất định phải tìm ra một tuyến đường hoặc phương pháp vận chuyển lực lượng đặc biệt, khiến cho hai loại lực lượng phương thức vận chuyển đều có thể cùng tồn tại đồng thời có hiệu lực.
Cái này rất khó. Sở Mộ phải tiến hành thử nhiều lần. Nhưng khi thử thật, một khi sai, sẽ tổn thương tới bản thân. Bởi vậy, trước tiên đi mô phỏng thí nghiệm ở bên trong thế giới tinh thần trước.
Tinh thần ý chí cường đại và thế giới tinh thần mênh mông, cho Sở Mộ năng lực như thế.
Ở bên trong thế giới tinh thần, lấy ý chí tinh thần xây dựng ra bóng người mô phỏng, bắt đầu dựa theo lĩnh ngộ của mình, vận chuyển kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai.
Lần đầu tiên, căn bản là không có cách nào đồng thời vận chuyển lực lượng của hai loại kiếm quyết, bóng người tán loạn.
Lần thứ hai, vẫn không cách nào làm được, tán loạn.
Lần thứ ba, tán loạn.
...
Sau hơn trăm lần tán loạn. Sở Mộ mới có thể làm được đồng thời vận chuyển lực lượng của hai loại kiếm quyết. Nhưng dù sao cũng chỉ là sơ bộ. Vận chuyển rất miễn cưỡng, không có cách nào phát huy ra bất kỳ hiệu quả nào. Nhưng bất kể nói thế nào, so với cục diện trước đó vừa vận chuyển một chút lại tan vỡ mà nói, đây coi như là tiến bộ rất lớn.
Tiếp tục thử mô phỏng.
Hách Liên Vũ lấy Kiếm Thành Lệnh tryền tin cho Sở Mộ, lại không có được hồi phục. Bởi vì hiện tại Sở Mộ đang chìm đắm ở trong quá trình thử dung hợp kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai.
Lại vài ngày nữa trôi qua, Hách Liên Vũ lại đưa tin. Lần này nội dung đưa tin lại nói rõ hắn có việc, cần quay về Thiên Thần Tông trước vân vân.
Chỉ có điều, đợi đến sau khi Sở Mộ hoàn thành dung hợp kiếm quyết, mới có thể thấy được.
Thời gian một ngày một ngày trôi qua, Kiếm Thành vẫn giống như trước kia, không có biến hóa chút nào. Tháp chủ Thần kiếm tháp rời đi, bgoại trừ Sở Mộ và Tháp chủ Thiên kiếm tháp số 1 cùng với bí vệ Kiếm Thành biết ra, sẽ không có người nào khác biết được.
Lại nói tiếp, Kiếm Thành tồn tại vượt quá mười vạn năm, đã sớm hình thành quy tắc vận chuyển của riêng mình. Chỉ cần không phải là kẻ thù cường đại ở bên ngoài tập kích, đều sẽ không xuất hiện biến cố gì. Cho dù là biến cố bên trong, cũng sẽ giải quyết được trước tiên, khiến cho Kiếm Thành khôi phục trật tự bình thường.
Sở Mộ là người đại diện tháp chủ Thần kiếm tháp, thật ra cũng không có chuyện gì làm. Chỉ là thỉnh thoảng tiến vào Trấn Ma Cảnh một chuyến, xem tình hình thế nào, không hơn.
Nửa năm, Sở Mộ ở trong tầng cao nhất của Thần kiếm tháp, đủ đợi nửa năm.
- Một lần thử cuối cùng.
Sau khi thầm nghĩ một tiếng, bên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ xuất hiện lần nữa một bóng người. Ngay sau đó, một một tia sáng màu lam và màu đỏ xuất hiện, lấy quỹ tích vận chuyển khác nhau, vận chuyển xuống vô cùng ổn định. Đồng thời tiếp xúc với nhau. Một cảnh tượng xuất hiện kỳ lạ, tia sáng màu đỏ và tia sáng màu lam vừa tiếp xúc, từ từ dung hợp được, tự nhiên diễn sinh ra một tuyến đường vận chuyển hoàn toàn mới, thoáng chút đã hoàn thiện.
Tia sáng màu xanh lam và tia sáng màu đỏ hoàn toàn dung hợp. Tia sáng mới dung hợp thành, biến thành màu tím. Mầu tím sáng chói, ánh sáng soi sáng.
Tia sáng màu tím lấy quỹ tích vận chuyển hoàn toàn mới. Bóng người ở bên trong thế giới tinh thần, hoàn hảo không tổn hao gì.
Bất chợt, bóng người kia cũng tiêu tan. Là tự nhiên tiêu tan, không phải là bởi vì lực lượng xung đột trở nên tán loạn. Hai bên có sự khác biệt rõ ràng.
Trước sau tốn ước chừng nửa năm, mới thử mô phỏng hoàn tất. Lý luận hoàn thành, hiện tại chỉ còn lại thực tiễn. Chỉ có điều Sở Mộ có mười phần lòng tin.
Hít sâu một hơi, đồng thời vận chuyển lực lượng kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai. Nhất thời, hai loại lực lượng khác nhau quỹ tích khác nhau, vận chuyển ở trong người. Tiếp xúc, ngưng tụ làm một quỹ tích vận chuyển lực lượng hoàn toàn mới. Sở Mộ có thể cảm giác được dưới quỹ tích vận chuyển lực lượng mới, mang đến cho mình biến hóa, đồng thời gồm nhiều mặt tốc độ và lực lượng.
- Như vậy, kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai tầng thứ nhất, cũng đã dung hợp hoàn thành.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Bất kể là kiếm quyết Thiên Chi Giác hay kiếm quyết Hải Chi Nhai, quỹ tích mỗi tầng vận chuyển đều là giống nhau, trình độ khác biệt, ngay ở chỗ quỹ tích vận chuyển chồng lên nhau.
Nói ví dụ như, kiếm quyết Thiên Chi Giác tầng thứ nhất là lực lượng trong nháy mắt vận chuyển một lần sau đó bạo phát. Như vậy tầng thứ hai, chính là trong nháy mắt vận chuyển hai lần sau đó bạo phát. Đã tăng lên gấp bội.
Đương nhiên, trình độ càng cao thì càng khó đạt được. Dù sao yêu cầu thời gian là giống nhau. Ở bên trong khoảng thời gian giống nhau, trình độ càng cao nhất định phải càng nhiều lần vận chuyển tập hợp bạo phát.
- Kiếm quyết mới cứ gọi là Thiên Nhai Hải Giác.
Sở Mộ lẩm bẩm nói.
Thiên Nhai Hải Giác tầng thứ nhất đã đạt được. Đây chỉ là hoàn thành sơ bộ nhất. Tiếp theo, còn cần hoàn toàn dung hợp chín tầng còn lại. Như vậy cần thành thạo. Cho dù là dung hợp hoàn thành tất mười tầng cả, cũng chẳng qua là hoàn thành phân nửa mục tiêu của Sở Mộ mà thôi. Bởi vì, thực lực chân chính của hắn lại là thúc đẩy Cầu Chân Công và kiếm thuật Vấn Đạo.
Lấy Cầu Chân Công và kiếm thuật Vấn Đạo tới thúc đẩy, mới có thể phát huy ra thực lực của Sở Mộ đến mức tận cùng. Cho nên, còn cần sửa chữa ra một loại bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm thích hợp để thúc đẩy kiếm thuật Vấn Đạo. Muốn làm vậy lại cần tốn một khoảng thời gian tương đương lớn.
Từ khi Sở Mộ đi tới thế giới này, cho tới bây giờ, cuộc sống vẫn luôn rất bình yên, cũng cho hắn thời gian để khôi phục và nâng cao bản thân.
Sở Mộ tiếp tục bế quan. Lần này, hắn lại tốn ước chừng nửa năm mới hoàn thành.
Trước sau, tổng cộng là một năm. Tu vi của Sở Mộ vẫn là trình độ Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ giai. So với một năm trước, gần như hoàn toàn không có chút nâng cao nào. Nhưng thực lực hắn lại có tiến bộ vô cùng rõ ràng.
Trong nháy mắt đẳng cấp của bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm vượt quá Tuyệt Thế Cảnh nhị cấp, đạt được mức độ Tuyệt Thế Cảnh ngũ cấp.
Đẳng cấp vũ kỹ Tuyệt Thế Cảnh tổng cộng chia ra làm bát cấp, lần lượt tương ứng với năm đẳng cấp từ nhất luyện đến ngũ luyện. Sau đó, chính là ba đẳng cấp Tiểu Thánh Tôn, Đại Thánh Tôn và Cực Thánh Tôn.
*****
Kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh ngũ cấp, trình độ lại tương đương với cường giả Tuyệt Thế ngũ luyện, vô cùng cao đoạn.
Sở Mộ lấy tu vi Vạn Cổ Cảnh ngũ trọng thiên, thi triển ra kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh ngũ cấp, uy lực của nó vô cùng đáng sợ, lại có thể dễ dàng giết chết rất nhiều cường giả Vạn Cổ Cảnh. Cho dù là Vạn Cổ Cảnh ba đại chiến lực cũng không ngoại lệ.
- Thời gian mình đi tới Kiếm Thành cũng đã hơn một năm. Về trước Hoa Thành thăm một chút.
Sở Mộ đứng dậy thầm nghĩ.
Bất chợt, hắn lấy ra Kiếm Thành, nhận được tin tức Hách Liên Vũ lưu lại. Nếu Hách Liên Vũ đã quay về Thiên Thần Tông, Sở Mộ dĩ nhiên sẽ không cần phải chờ đợi hắn nữa.
Sau khi căn dặn với bí vệ ở lại bên trong Thần Kiếm Tháp một hồi, Sở Mộ liền rời khỏi Thần kiếm tháp, rời khỏi Kiếm Thành, đi về phía Hoa Thành.
Từ lúc rời khỏi Hoa Thành, Sở Mộ và Hách Liên Vũ cưỡi Thũng Đầu Mã, chạy hết tốc lực mười ngày mới đến được Kiếm Thành. Lần này, Sở Mộ lại cưỡi Dực Hổ Thú.
Dực Hổ Thú cũng một loại linh thú, lại cao cấp hơn Thũng Đầu Mã rất nhiều. Đồng thời, nó lại là loài linh thú ăn thịt, có đầy đủ lực lượng cường đại, đủ để đánh một trận với Thánh cấp Vạn Cổ Cảnh.
Dực Hổ Thú sẽ không bay, nhưng nắm giữ đôi cánh nhỏ. Khi đập cánh, làm cho tốc độ chạy của nó lại tăng lên gấp bội.
Dực Hổ Thú này, chính là do Sở Mộ lấy thân phận của Kiếm Vương, nhận được từ trong kiếm tháp.
Một ngày. Chỉ là một ngày, Sở Mộ đã từ Kiếm Thành trở lại Hoa Thành.
Rời đi hơn một năm, thân thể này của Sở Mộ lại lớn lên không ít. Bởi vậy ít nhiều gì cũng phát sinh một ít thay đổi. Rất ít người nhận ra được hắn.
Chỉ có điều, ở bên trong Hoa Thành, Dực Hổ Thú loại linh thú Vạn Cổ Cảnh này cũng không thấy nhiều. Bởi vậy, Sở Mộ một đường chạy vội, vẫn khiến cho rất nhiều người chú ý.
Rất nhanh, hắn đã tiến vào khu thứ tám của thành đông, xuất hiện ở phía trước Sở Môn Kiếm Quán.
- Ừ?
Dừng lại ở phía trước Sở Môn Kiếm Quán, Sở Mộ liếc mắt một cái, chân mày hơi nhíu lại.
Thoạt nhìn, cửa lớn của Sở Môn Kiếm Quán đã từng bị phá hỏng, lại trải qua tu sửa, cũng không có sức sống giống như trước khi hắn rời đi. Nói rõ bên trong kiếm quán, vắng vẻ.
Ý niệm thoáng động, quét ngang qua. Tất cả mọi thứ bên trong Sở Môn Kiếm Quán, đều bị Sở Mộ "nhìn" rõ ràng.
Sở Môn Kiếm Quán lớn như vậy, khắp nơi đều có thể thấy được dấu vết hư hại. Chỉ có một mình Sở Vương Đạo ở bên trong. Đồng thời, khí tức hắn mệt mỏi sắc mặt tái nhợt. Hiển nhiên là bản thân bị trọng thương. Ánh mắt Sở Mộ trở nên lạnh lùng.
- Xem ra, ở trong khoảng thời gian ta rời khỏi nơi này, còn có người lộ liễu ra tay đối phó với kiếm quán.
Sở Mộ thầm nghĩ. Một tia sát ý tràn ngập ở trong lòng.
Hắn không phải Sở Vương Đình. Nhưng bất kể nói thế nào, hắn cũng đã chiếm cứ thân thể của Sở Vương Đình, hơn nữa còn là trực tiếp đoạt nhà. Đây là một phần nhân quả.
Nhân quả không chấm dứt, sẽ lưu lại tai hoạ ngầm. Tai hoạ ngầm hiện tại không tính là gì cả. Nhưng sau đó, sẽ nâng cao trở thành cản trở.
Nếu như đợi đến khi đó, có thể đã mất đi cơ hội chấm dứt. Vậy đồng nghĩa với lưu lại một tiếc nuối vĩnh viễn, trở thành ràng buộc khi Sở Mộ tăng lên tới cảnh giới cao hơn.
- Bất kể là ai, nếu đã ra tay với Sở Môn Kiếm Quán, vậy phải chuẩn bị tốt tinh thần tiếp nhận lửa giận của ta.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn nhanh chân tiến vào bên trong kiếm quán. Hắn phải hỏi rõ trước, là người nào động thủ.
- Lần này đi Kiếm Thành, tìm Thượng Chí Chân Tháp Chủ Nhân kiếm tháp thứ 18, giao giấy ngọc cho hắn, để cho hắn an bài ngươi tạm thời ngươi ở lại bên trong Kiếm Thành, dưỡng thương thật tốt. Chờ ta trở lại, sẽ xây dựng lại Sở Môn Kiếm Quán.
Sở Mộ vỗ nhẹ vài cái vào vai Sở Vương Đạo, căn dặn một phen.
- Đại ca, vậy còn đại ca?
Sở Vương Đạo hỏi.
Thời gian hơn một năm, không ngừng xử lý sự vụ trên dưới Sở Môn Kiếm Quán, khiến cho Sở Vương Đạo trưởng thành hơn rất nhiều. Trên khuôn mặt vốn vô cùng ngây ngô, cũng xuất hiện thêm vài phần kiên nghị.
- Ta, tất nhiên là giải quyết một vài chuyện trước.
Sở Mộ mỉm cười, nói:
- Đi đi. Dực Hổ Thú có thực lực Vạn Cổ Cảnh, tốc độ cũng rất nhanh. Một ngày có thể đến Kiếm Thành. Cứ yên tâm ở Kiếm Thành chờ ta.
- Đại ca, nhất định phải tới.
Sở Vương Đạo trầm giọng khẽ nói. Hắn biết, lần này đại ca là muốn đi trả thù. Bởi vì thực lực của mình chưa đủ, cho nên bảo mình đi trước, để tránh khỏi lưu lại tai hoạ ngầm. Chưa bao giờ có một khắc nào, Sở Vương Đạo khát vọng lực lượng như vậy.
- Ừ.
Sở Mộ gật đầu.
Sở Mộ nhìn theo Dực Hổ Thú mang theo Sở Vương Đạo rời khỏi Hoa Thành, đi về phía Kiếm Thành. Ước chừng một lát sau, khi cảm thấy không thể truy tìm được tung tích, Sở Mộ xoay người, rời đi. Hắn lại không quay về khu thứ tám ở thành đông, mà đi tới khu thứ tám trong thành.
Không sai, mục tiêu của Sở Mộ chính là võ quán Thiên La.
Nguyên nhân và quá trình của sự việc, Sở Vương Đạo đã nói cho Sở Mộ biết.
Sau khi Sở Mộ rời khỏi Hoa Thành, Sở Môn Kiếm Quán vẫn hoạt động theo lệ thường. Đồng thời, có nhiều người gia nhập trong đó hơn, trở thành môn đồ của kiếm quán. Kiếm quán lấy tốc độ có thể nhìn thấy được, nhanh chóng phát triển.
Mà Sở Vương Đạo đảm nhiệm quán chủ kiếm quán, tất nhiên hết sức cao hứng.
Ước chừng nửa năm sau, phát sinh biến cố.
Một ít môn đồ gia nhập kiếm quán có thực lực không kém. Không ngờ có trình độ Quy Nguyên Cảnh. Kiếm pháp cũng không yếu. Bất kể là tu vi hay kiếm pháp rõ ràng đều thắng được Sở Vương Đạo. Bọn họ mượn danh nghĩa thỉnh giáo khiêu chiến Sở Vương Đạo. Ở trước mắt bao người, bọn họ đánh bại Sở Vương Đạo, khiến hắn bị thương, khiến cho danh vọng của Sở Môn Kiếm Quán bị hao tổn.
Chỉ có điều, hiện tại Sở Môn Kiếm Quán thật sự là cột trụ. Sở Vương Đình có thể vượt cấp chém giết cường địch. Bởi vậy danh vọng bị hao tổn, nhưng cũng không có mang đến cho kiếm quán bao nhiêu đả kích.
Từ đó về sau, có người âm mưu lại bày ra các loại hành động nhằm vào Sở Môn Kiếm Quán, lần lượt đả kích. Danh vọng Sở Môn Kiếm Quán suy yếu từng chút một. Nhưng căn cơ của kiếm quán, lại không có bị dao động. Đó là bởi vì Sở Vương Đình.
Rất nhiều người đều rõ ràng, sự cường đại của thiên tài.
Chỉ có điều, mãi đến hơn mười ngày trước, đột nhiên truyền ra một đạo tin tức, nói Sở Vương Đình đi ra ngoài rèn luyện, trêu chọc cường địch không nên dây vào, bị giết hết. Trong đó còn vạch ra, Sở Vương Đình không biết lượng sức, trêu chọc cường địch Vạn Cổ Cảnh bị giết chết. Tin tức này vừa ra, lại có người cố ý trợ giúp, nhanh chóng khuếch tán ra, khiến rất nhiều người tin tưởng.
← Ch. 1955 | Ch. 1957 → |