← Ch.1954 | Ch.1956 → |
Ngay cả khi vô cùng phẫn nộ, sát ý trùng thiên, Ma Dương Dạ Hành cũng có không cách nào thay đổi được kết quả này. Đây là do hắn tự tìm lấy.
Trăm vạn năm vạch kế hoạch, lại chỉ một thoáng trở nên vô nghĩa. Bản thân còn bị thương nặng. Trấn Ma Kiếm nhất định sẽ càng phải cảnh giác hơn. Sau này, muốn tìm được cơ hội như vậy, lại càng thêm khó khăn. Nói cách khác, nếu như không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, hắn rất có khả năng sẽ bị trấn áp tại ở đây vĩnh viễn, không có cách nào xoay người.
Hận. Ma Dương Dạ Hành vô cùng hận. Hận ý ngập trời. Cho dù là nước biển Ma Uyên trong Thái Thủy Ma Giới cũng có không cách nào cọ rửa hết.
Một trận chiến này, kiếm đạo bản nguyên của Sở Mộ tiêu hao ở trên diện rộng, chỉ còn lại có một chút. Chỉ có điều loại tiêu hao này là tiêu hao có thể khôi phục, giống như kiếm nguyên. Đương nhiên, so sánh với kiếm nguyên, sau khi kiếm đạo bản nguyên tiêu hao, muốn khôi phục, độ khó sẽ lớn hơn nữa. Đây coi như là một loại tai họa. Nhưng đồng thời cũng có lợi. Đó chính là năng lực chiến đấu.
Đến nay, ngoại trừ ở Vạn Cổ Thánh Thành trong thế giới Thâm Lam, từng gặp phải con rối Ma tộc ra, Sở Mộ chưa từng gặp phải bất kỳ một vị Ma tộc nào đó, Ma tộc chân chính.
Lần này, hắn gặp phải Ma tộc. Còn là cường giả siêu cấp ở trong Ma tộc, là cường giả đỉnh phong ở trong một chủng tộc. Lực lượng và kỹ năng chiến đấu của hắn, đều có thể xem như là đạt tới đỉnh phong của một chủng tộc. Giao đấu với cường giả siêu cấp như vậy, dù chỉ là trong thời gian ngắn ngủi, Sở Mộ cũng nhận được thu hoạch rất lớn.
- Cảm ơn.
Sở Mộ buông Trấn Ma Kiếm ra. Trấn Ma Kiếm này biến thành dáng vẻ của người trung niên mặc áo bào đen. Sở Mộ hành lễ với hắn, nói.
- Ma tộc là chủng tộc địch. Mỗi một Nhân tộc đều phải tận lực chém giết tiêu diệt.
Trấn Ma Kiếm Linh nói:
- Lần này, bởi vì có ngài, khiến cho linh hồn của lão Dạ Hành Đại Ma Chủ này bị thương nặng. Tối thiểu trong vòng mười vạn năm tiếp theo, hắn đừng hòng mơ tưởng lại có chút phản kháng nào.
Nói xong, Trấn Ma Kiếm Linh cũng cung kính cúi đầu thi lễ với Sở Mộ. Bất chợt, hắn từ thế giới tinh thần của Sở Mộ rời đi.
Thật ra, ban đầu Trấn Ma Kiếm Linh có ý tứ truyền thừa Trấn Ma Kiếm Pháp cho Sở Mộ. Kết quả, sau khi phát hiện ra Sở Mộ nắm giữ kiếm đạo bản nguyên, nó liền bỏ đi ý niệm này. Bởi vì, điều này đại biểu Sở Mộ đứng ở độ cao giống như chủ nhân của nó... Kiếm đạo Chúa Tể!
Một vị kiếm đạo Chúa Tể đã nắm giữ kiếm pháp của mình.
Nếu như Sở Mộ biết điểm này, chắc hẳn sẽ cảm thấy rất bất đắc dĩ. Hắn đúng là nắm giữ kiếm đạo bản nguyên không, nhưng hắn lại không phải là Chúa Tể. Kiếm pháp giống như Trấn Ma Kiếm Pháp, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Chỉ có điều bỏ lỡ chính là bỏ lỡ. Cũng không có biện pháp nào.
- Tháp Chủ, ta không sao.
Sở Mộ mở hai mắt ra, đáp lại một câu nói với tháp chủ Thần kiếm tháp đang lo lắng bó tay không làm gì được. Nhất thời tháp chủ Thần kiếm tháp nghe được liền thở phào nhẹ nhõm.
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Tháp chủ Thần kiếm tháp vội vàng hỏi thăm. Hắn rất lo lắng, Đại Ma Chủ bị trấn áp sẽ lao ra khỏi sự trấn áp của Trấn Ma Kiếm. Không phải do hắn quá lo lắng. Đại Ma Chủ, cho dù là ở trong ma tộc, ngoại trừ chí cường giả, chính là tồn tại mạnh mẽ nhất. Một khi phá vỡ trấn áp của Trấn Ma Kiếm đi ra, giới vực Úy Lam sẽ xong đời.
Sở Mộ nói rõ ràng mọi chuyện một lượt. Tháp chủ Thần kiếm tháp khiếp sợ không thôi. Thật không nghĩ tới, Đại Ma Chủ Ma tộc này không ngờ vạch kế hoạch trăm vạn năm. Suy nghĩ một chút, hắn liền cảm thấy thực sự khủng khiếp.
Trăm vạn năm, đó là năm tháng dài tới mức nào.
Chỉ có điều bây giờ tốt rồi. Trăm vạn năm vạch kế hoạch, thoáng lại lại trở thành vô nghĩa. Ma tộc này chắc hẳn muốn phát điên rồi. Hơn nữa, linh hồn trực tiếp biến mất hai thành. Loại tổn thương này đặc biệt lớn. Ở dưới Trấn Ma Kiếm trấn áp, tối thiểu trong khoảng thời gian mấy vạn năm, Đại Ma Chủ Ma tộc này không có bất kỳ cơ hội nào.
- Được, Sở Kiếm Vương, ngươi đã lập được một công lớn.
Tháp chủ Thần kiếm tháp không ngừng cười to, hết sức cao hứng.
Theo Đại Ma Chủ bị thương nặng, ma khí và ma niệm tán loạn bên trong Trấn Ma Cảnh cũng theo đó giảm bớt đi rất nhiều, chỉ có thể chống đỡ bốn đại Tu Luyện Thánh Địa vận chuyển bình thường. Cho dù Sở Mộ ở chỗ này tiếp tục tu luyện tiếp, cũng không có hiệu quả lớn lắm.
Xem ra, tu vi chỉ có thể tạm thời tăng lên tới Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ giai.
Chỉ có điều tu vi như thế, thực lực của Sở Mộ hoàn toàn có thể vô địch ngang dọc Vạn Cổ Cảnh.
Sở Mộ rời khỏi Trấn Ma Cảnh, quay về tầng cao nhất của Thần kiếm tháp.
- Sở Kiếm Vương, cảm ơn ngươi.
Tháp chủ Thần kiếm tháp bỗng nhiên cung kính cúi đầu với Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ cả kinh, theo bản năng né tránh.
Bất kể nói thế nào, lúc này Sở Mộ là Vạn Cổ Cảnh. Tháp chủ Thần kiếm tháp lại là Đại Đế. Một vị Đại Đế hành lễ đối với một vị Vạn Cổ Cảnh, là chuyện kinh người tới mức nào.
- Ta tới đây, trấn thủ Trấn Ma Kiếm Tháp, sáng tạo Kiếm Thành, đã qua hơn mười vạn năm, vẫn lo lắng Đại Ma Chủ sẽ phá tan trấn áp của Trấn Ma Kiếm, cho nên vẫn không dám rời đi.
Tháp chủ Thần kiếm tháp nói, ánh mắt dường như xuyên qua Thần kiếm tháp, nhìn về phía xa vô tận, mang theo một tia tưởng niệm:
- Hiện tại, có thể khẳng định, Đại Ma Chủ trong mấy vạn năm tiếp theo, không có cách nào làm mưa làm gió. Cho nên ta dự định rời khỏi nơi đây một khoảng thời gian này, trở lại quê hương của ta một chuyến.
Tháp chủ Thần kiếm tháp cũng không thuộc về giới vực Úy Lam. Hắn là đến từ giới vực khác. Hắn đi tới nơi này đã hơn mười vạn năm, tất nhiên sẽ tưởng niệm quê hương của mình. Còn có người thân của hắn v. v... Chỉ có điều bởi vì Đại Ma Chủ Ma tộc, hắn đều không dám rời đi.
Tốt xấu gì, hắn lấy thực lực cấp Đại Đế. Một khi Đại Ma Chủ này muốn phá tan tế đàn, hắn cũng có thể cống hiến một phần lực lượng, cố gắng hết sức trấn áp xuống.
Hiện tại, Đại Ma Chủ lại bị thương nặng. Trong vòng thời gian mấy vạn năm tiếp theo, căn bản cũng không có khả năng lại tích góp lực lượng tác oai tác quái. Hết sức an toàn.
- Sở Kiếm Vương, trong khoảng thời gian ta rời khỏi nơi đây, ta muốn, mời ngươi giúp ta chăm sóc Thần kiếm tháp, chăm sóc Kiếm Thành.
Tháp chủ Thần kiếm tháp nói, khiến cho Sở Mộ kinh hãi.
*****
- Tháp Chủ, tu vi của ta chưa đủ, sợ rằng không thể đảm nhiệm được.
Sở Mộ nói.
- Sở Kiếm Vương yên tâm. Kiếm Thành phát triển đến nay, đã có lực lượng hoàn thiện. Ta cũng luôn luôn không xuất hiện ở trước mặt mọi người. Bởi vậy, ngoại trừ số ít mấy người ra, không có ai biết ta chính là tháp chủ Thần kiếm tháp.
Tháp chủ Thần kiếm tháp nói:
- Còn nữa, ta chỉ muốn về thăm nhà một chút. Sau khi về xong, ta sẽ trở lại. Sở Kiếm Vương cũng không cần ở tại chỗ này. Khi nào có thời gian, có thể tiến vào, xem tình cảnh bên trong Trấn Ma Cảnh một chút.
- Được.
Loại thỉnh cầu này, Sở Mộ đáp ứng.
Đáp ứng cũng có chỗ tốt. Sở Mộ có thể tùy ý tiến vào bốn đại Tu Luyện Thánh Địa. Có thể đi Kiếm Điển Các tìm đọc các loại kiếm pháp. Thậm chí cũng có thể ở Chú Kiếm Lâu nhận được kiếm khí v. v...
Tất cả đều được miễn phí, hoàn toàn không cần điểm Kiếm Thành.
Nói cách khác, trước Sở Mộ luôn một mực khổ não và cố gắng nhận được càng nhiều điểm Kiếm Thành hơn. Hiện tại, đã không cần phải lo lắng về phương diện này nữa. Thật giống như có một người, luôn lo lắng làm sao kiếm tiền mua nhà mua xe v. v... đột nhiên biến hóa nhanh chóng, ngồi ôm biệt thự, đi xe sang.
Mặt khác, Sở Mộ còn nắm giữ quyền điều động bí vệ của kiếm tháp. Bí vệ kiếm tháp lại do tháp chủ Thần kiếm tháp tự tay huấn luyện ra. Mỗi một người đều là cường giả Tuyệt Thế Cảnh. Mỗi một người đều có cảnh giới kiếm pháp chí ít cũng đạt được Nhân cảnh đỉnh phong thậm chí Địa cảnh.
Sau khi Tháp chủ Thần kiếm tháp giao phó xong, liền lên đường, nhanh chóng rời khỏi Kiếm Thành.
- Lại đi Kiếm Điển Các.
Sở Mộ có mục tiêu rõ ràng, đi thẳng đến Kiếm Điển Các.
Lần này, hắn không cần điểm Kiếm Thành có thể tùy ý tìm đọc kiếm pháp. Tất nhiên hắn không cần đưa ra lựa chọn, trực tiếp lại bắt đầu từ tầng thứ nhất của Kiếm Điển Các.
Đối với rất nhiều người mà nói, kiếm pháp Luyện Khí Cảnh không có tác dụng lớn cho lắm. Đối với Sở Mộ mà nói, cũng sẽ không dùng cho chiến đấu. Mục đích của hắn, chỉ là tích lũy.
Bản Nguyên Nguyên Giới sinh ra vô số năm, võ đạo, kiếm đạo của Nhân tộc là một đạo thịnh vượng nhất. Vô số năm trôi qua, không biết đã sinh ra bao nhiêu môn kiếm pháp. Chủ Thâm Lam thu thập, tàng trữ hơn mười vạn môn kiếm pháp. So với toàn bộ kiếm pháp của Bản Nguyên Nguyên Giới, lại chỉ là muối bỏ biển mà thôi.
Kiếm pháp tàng trữ ở bên trong Kiếm Điển Các không có cách nào so sánh được với tàng trữ của chủ Thâm Lam. Nhưng tổng số cũng có hơn vạn môn.
Kiếm pháp Luyện Khí Cảnh, Sở Mộ chỉ tốn mấy ngày, đã hoàn toàn nắm giữ. Tiếp theo là kiếm pháp Quy Nguyên Cảnh. Hắn cũng chỉ cần mấy ngày đã nắm giữ. Hắn lại tốn thêm một chút thời gian nắm giữ kiếm pháp Niết Bàn Cảnh. Sau đó là kiếm pháp Vạn Cổ Cảnh, cuối cùng lại là kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh.
Kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh ít nhất. Chỉ có hơn mười môn.
Trước trước sau sau, Sở Mộ tốn tổng cộng ba tháng, mới nhớ hết tất cả kiếm pháp ở bên trong Kiếm Điển Các, đồng thời tìm hiểu.
Sau khi nhớ kỹ tất cả kiếm pháp, Sở Mộ có những thu hoạch khác. Đó chính là một môn kiếm quyết khác.
Môn kiếm quyết này là kiếm quyết Tuyệt Thế Cảnh, tên là kiếm quyết Hải Chi Nhai.
Nội dung kiếm quyết Hải Chi Nhai, khiến cho Sở Mộ liên hệ cùng kiếm quyết Thiên Chi Giác. Quả thực, hai môn kiếm quyết này có chỗ tương tự.
Kiếm quyết Thiên Chi Giác vốn có năm tầng, là trình độ Vạn Cổ Cảnh trung giai, lấy phương thức kỳ lạ vận chuyển lực lượng, tăng tốc độ kiếm. Đẳng cấp kiếm quyết Hải Chi Nhai, mặc dù là Tuyệt Thế Cảnh nhất cấp. Nhưng nguyên lý lại tương tự với kiếm quyết Thiên Chi Giác. Lấy phương thức khác vận chuyển kiếm nguyên trong cơ thể, khiến trong nháy mắt ngưng tụ lại bạo phát ra, tăng cường lực lượng.
Đúng vậy, kiếm quyết Thiên Chi Giác tăng cường tốc độ. Kiếm quyết Hải Chi Nhai tăng cường chính là lực lượng.
- Nếu như dung hợp hai môn kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai này làm một môn, có đầy đủ hai loại năng lực tăng cường tốc độ cùng tăng cường lực lượng. Vậy uy lực, nhất định sẽ càng cường đại hơn.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Bất luận là kiếm pháp hay vũ kỹ khác, đều không rời khỏi ba loại phạm trù, lực lượng, tốc độ và kỹ xảo.
Có vũ kỹ thiên về lực lượng. Có vũ kỹ thiên về tốc độ. Có vũ kỹ lại thiên về kỹ xảo. Nhưng có một vài vũ kỹ, có đầy đủ hai loại. Chỉ có điều ít một chút.
Hai loại lực lượng cùng tốc độ là kết hợp hay nhất. Kỹ xảo, có ý nghĩa là biến hóa. Trong biến hóa, tuy rằng cũng sẽ có lực lượng và tốc độ dung nhập, nhưng lại không nhiều. Bởi vậy, bình thường vũ kỹ có tính kỹ xảo, lực phá hủy trực tiếp của nó cũng sẽ không quá mạnh mẽ.
Lực lượng tốc độ và kỹ xảo, giữa chúng không có sự so sánh, nhưng ở trên mức độ rất lớn, khó có thể dung hợp với nhau.
Sau khi rời khỏi Kiếm Điển Các, Sở Mộ lúc này lại bế quan bắt đầu tìm hiểu. Hắn muốn dung hợp hai môn kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai này làm một môn kiếm quyết.
...
Sau khi đại diện quản lý Thần kiếm tháp, Sở Mộ bế quan, toàn tâm toàn ý tu luyện.
Chuyện thứ nhất, chính là dung hợp kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai, biến chúng thành một môn kiếm quyết mới có uy lực càng mạnh mẽ hơn. Nhưng trước đó, lại cần nâng cao kiếm quyết Thiên Chi Giác lên tới trình độ giống như kiếm quyết Hải Chi Nhai.
Kiếm quyết Thiên Chi Giác là trình độ Vạn Cổ Cảnh cao giai. Kiếm quyết Hải Chi Nhai lại là trình độ Tuyệt Thế Cảnh nhất cấp. Hai bên chênh lệch rất rõ ràng.
Sau khi tốn ước chừng mười ngày, Sở Mộ mới thành công nâng kiếm quyết Thiên Chi Giác lên tới thập tầng. Thập tầng này, liền khiến cho trình độ của kiếm quyết Thiên Chi Giác tăng lên tới trình độ Tuyệt Thế Cảnh nhị cấp. Sở Mộ lại dùng năm ngày, tiến hành cải thiện kiếm quyết Hải Chi Nhai, khiến tốc độ ngưng tụ lực lượng của nó tăng lên ba thành, tiêu hao cũng giảm bớt ba thành. Trình độ cũng đạt tới Tuyệt Thế Cảnh nhị cấp.
Như vậy, kiếm quyết Thiên Chi Giác và kiếm quyết Hải Chi Nhai đều là Tuyệt Thế Cảnh nhị cấp, có thể dung hợp với nhau.
Hai môn kiếm quyết này không phải là do Sở Mộ sáng tạo ra. Nhưng trải qua hắn sửa chữa hoàn thiện, Sở Mộ cũng hoàn toàn nắm giữ được tinh túy trong đó. Ngay cả như vậy, muốn dung hợp được hai môn kiếm quyết này, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Dù sao, bất kể là kiếm quyết Thiên Chi Giác hay kiếm quyết Hải Chi Nhai, đều lấy phương thức kỳ lạ để vận chuyển lực lượng của bản thân, trong nháy mắt khiến cho lực lượng nảy sinh biến hóa đặc biệt kỳ lạ, do đó đạt được tác dụng tăng nhanh tốc độ và tăng cường lực lượng.
← Ch. 1954 | Ch. 1956 → |