← Ch.1960 | Ch.1962 → |
Trong thời gian ba ngày, dưới Thiên Tích Phong đã đông nghịt người. Mục đích của những người này, tất nhiên là muốn tới quan sát trận đánh giữa Nhất Kiếm Tử một trong Thiên Thần Tông Thất Tử và Sở Vương Đình Kiếm Vương mới tiến vào Kiếm Thành (Sở Mộ).
Ngày thứ ba, trên đỉnh Thiên Tích Phong xuất hiện một bóng người, cao ngạo cường thế. Dường như toàn thế giới, chỉ có một mình hắn còn sống. Loại khí tức trên người này, độc nhất vô nhị, sắc bén tuyệt luân.
Hắn chính là Nhất Kiếm Tử của Thiên Thần Tông.
- Theo lời đồn đại, Nhất Kiếm Tử chiến đấu chỉ cần một kiếm. Giết người, cũng chỉ ra một kiếm. Không biết là thật hay giả vậy?
- Đương nhiên là sự thật. Đây cũng là nguyên nhân tồn tại cách gọi Nhất Kiếm Tử này.
- Nhất Kiếm Tử thành danh đã hơn mười năm. Theo lời đồn đại ở thời điểm hắn còn tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên, đã một kiếm giết chết cường địch Vạn Cổ bát trọng thiên, thực lực vô cùng đáng sợ.
- Không phải nói đệ nhất thiên tài Thiên Thần Tông, chỉ có thể chiến đấu vượt qua hai tầng thứ sao?
Một câu nói vừa nói ra, nhất thời rước lấy không ít ánh mắt khinh bỉ.
- Vậy cũng không tính Thất Tử ở bên trong.
Vẫn là có người có lòng tốt giải thích.
Về sự tích huy hoàng của Nhất Kiếm Tử trong quá khứ đã bị người ta đào móc ra từng cái một, khiến cho những người khác lại một lần nữa thán phục một hồi. Thật ra, đây là do Thiên Thần Tông an bài. Ngay từ đầu bọn họ đã an bài một ít đệ tử đổi trang phục xen lẫn vào bên trong đám người, tuyên dương quá khứ huy hoàng của Nhất Kiếm Tử, khiến thanh uy của hắn lớn mạnh, cũng gián tiếp làm lớn mạnh thanh uy của Thiên Thần Tông.
Đồng thời, cũng đang âm thầm nói ra một ít tin tức bất lợi đối với Sở Mộ. Đây là một loại sách lược, một loại chiến thuật.
Giống như phụ thân của Sở Vương Đình, từng là đệ tử ngoại tông của Thiên Thần Tông. Lẽ ra Sở Vương Đình cũng nên tiến vào Thiên Thần Tông tu luyện v. v... Giống như Sở Vương Đình đại náo Hoa Thành, trái với luật pháp Hoa Thành, phá hủy quy tắc của Thiên Thần Tông v. v.
Nói tóm lại, chính là cố gắng hết sức lấy phương thức bôi đen khiến người ta khó có thể cảm thấy được, chèn ép khí thế.
Dưới sự hướng dẫn của người có tâm, rất nhiều người không có tâm tư cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Ở trên phương diện lời nói cũng vô cùng bất lợi đối với Sở Mộ.
- Kiếm Vương mới tiến vào sao? Nghe không tệ. Nhưng có người nói chỉ là Kiếm Vương nhất tinh. Cảnh giới kiếm pháp tương đương với trình độ Nhân cảnh sơ giai. Hoàn toàn không thể so sánh được với Nhất Kiếm Tử. Khẳng định cũng là kết quả bị một kiếm giết chết trong nháy mắt.
- Thiên Thần Tông thật đúng là một đám không thể đặt lên được mặt bàn.
Một vị Kiếm Hoàng của Kiếm Thành cười lạnh nói.
- Đây là thủ đoạn Thiên Thần Tông am hiểu. Chẳng có gì là lạ.
Kiếm Hoàng khác cũng cười nói. Mỗi người đều không để vào mắt.
Kiếm tu chân chính, tâm tính kiên nghị, tuyệt đối sẽ không bị ngôn luận bên ngoài ảnh hưởng.
Lúc này, Sở Mộ đến. Hắn đi thẳng đến Thiên Tích Phong. Dọc đường đi bị người khác chỉ chỏ nói xấu sau lưng, hắn lại giống như không nghe được.
Ở trên Thiên Tích Phong đánh một trận so với đánh một trận ở Long Thủ Sơn trên vùng đất lưu vong năm đó, thực sự có vài phần tương tự. Chỉ là đổi địa điểm đổi đối thủ.
- Kiếm của ta, chỉ một lần rút ra khỏi vỏ. Sống hay chết, phải xem tạo hóa của chính ngươi.
Ánh mắt Nhất Kiếm Tử của Thiên Thần Tông vô cùng băng hàn. Loại băng hàn này, dường như có thể đông cứng lại tất cả, lại ẩn chứa sự sắc bén vô cùng đáng sợ, xuyên thủng vạn vật. Giọng nói của hắn cũng sắc bén kinh người.
Nói tóm lại, trên người Nhất Kiếm Tử phát ra khí tức vô cùng sắc bén. Sự bén nhọn hoàn toàn vượt qua kiếm tu khác. Đó là một loại sắc bén kiếm ra không quay về tiến thẳng không lùi. Người của hắn rất cực đoan. Kiếm của hắn càng cực đoan hơn.
Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy khí thế như vậy. Đối thủ như vậy, càng làm cho hắn cảm thấy hứng thú.
- Ngươi ra một kiếm, không giết chết ta được. Sẽ phải chết ở dưới kiếm của ta.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói, thần sắc ung dung.
- Từ khi tay của ta bắt đầu cầm kiếm lên, ta đã đi lên con đường không hối hận. Sinh tử, hoàn toàn không để ý.
Nhất Kiếm Tử lạnh lùng nói.
- Đã như vậy, xuất kiếm đi.
Sở Mộ nói.
Tu vi của Nhất Kiếm Tử thật sự là Vạn Cổ Cảnh lục trọng thiên không sai. Nhưng công pháp tu luyện lại là công pháp trấn tông của Thiên Thần Tông. Bởi vậy kiếm nguyên toàn thân vô cùng tinh thuần, phải thắng được rất nhiều người tu luyện Vạn Cổ lục trọng thiên. Kiếm pháp hắn tu luyện, tất nhiên cũng vô cùng cao minh. Lại phối hợp với cảnh giới kiếm pháp cao siêu và kỹ năng chiến đấu kinh người, thực lực toàn thân vô cùng bất phàm.
Nhưng không quan tâm thực lực Nhất Kiếm Tử như thế nào, Sở Mộ lại hoàn toàn không có chút sợ hãi. Hắn cũng không có cảm thấy một chút khẩn trương nào. Bởi vì thực lực chân chính của hắn đã sớm vượt qua trình độ Vạn Cổ Cảnh.
Để cho Nhất Kiếm Tử xuất thủ trước, là vì Sở Mộ muốn xem thử, Nhất Kiếm Tử chỉ ra một kiếm ảo diệu ở nơi nào.
Đọc vạn quyển sách, đi nghìn dặm đường, xem vô số kiếm, chiến đấu với vô số người, lại vừa thành tựu vô thượng.
- Ta xuất kiếm trước, ngươi hẳn phải chết.
Nhất Kiếm Tử hoàn toàn tự tin.
- Coi như là ta muốn chết đi.
Sở Mộ không muốn lại tiếp tục nói thừa nữa.
Phó tông chủ Thiên Thần Tông dẫn theo các trưởng lão liên can. Ngoài ra, trong Thiên Thần Thất Tử có năm người đang ở tại chỗ nhìn. Ánh mắt của vô số người đều đang nhìn kỹ.
- Ta thành toàn cho ngươi.
Nhất Kiếm Tử vừa dứt lời chớp mắt, hai tròng mắt cũng đồng thời hiện lên một tia tinh quang sắc bén. Tinh quang giống như kiếm, bắn ra. Kiếm phía sau lưng tự nhiên nhảy lên. Một tia kiếm quang phá không.
Tay phải Nhất Kiếm Tử chộp một cái vào trong hư không. Chuôi kiếm rơi vào trong tay hắn. Hắn thuận thế chém xuống một kiếm, khí thế vô cùng kinh người, lực lượng mạnh mẽ kinh người. Dường như một kiếm chém ra bầu trời, chém rách Thiên Tích Phong dưới chân.
Nhưng một kiếm chém xuống lại bỗng nhiên dừng lại. Thời gian dừng lại vô cùng ngắn ngủi. Duy nhất chỉ có những người vượt qua Vạn Cổ Cảnh mới có thể đủ nhìn ra được. Trong nháy mắt dừng lại kia, lực lượng của thanh kiếm chém xuống lại hoàn toàn không có chút tiêu tan nào, hoàn toàn bị phong tỏa ở trong đó, không ngừng ngưng tụ. Sau đó, bất chợt hoàn toàn bạo phát, đâm thẳng tắp về phía trước, lao về phía Sở Mộ.
Người Nhất Kiếm Tử và kiếm trong tay hoàn toàn dung hợp làm một, trực tiếp hóa thành một thanh lợi kiếm. Một thanh bảo kiếm đâm rách trời cao, lấy tốc độ không thể nào hình dung được, đâm về phía Sở Mộ.
*****
- Nhân cảnh cực hạn!
Một vị Kiếm Hoàng của Kiếm Thành nhất thời kinh ngạc kêu lên.
Trong tin tức nhận được, cảnh giới kiếm pháp của Nhất Kiếm Tử là Nhân cảnh đỉnh phong. Thật không nghĩ tới cảnh giới kiếm pháp thật sự lại là Nhân cảnh cực hạn.
Trong cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh có năm đẳng cấp. Càng cao cấp, lúc xuất kiếm bản thân cùng kiếm trong tay dung hợp lại càng rõ ràng càng triệt để hơn. Ở cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh cực hạn, toàn thân và kiếm hoàn toàn tuy hai mà một, thật sự đạt tới mức độ người chính là kiếm, kiếm chính là người, vô cùng sắc bén vô cùng đáng sợ. Gần như có thể xuyên thủng tất cả.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ liếc mắt liền nhìn ra được chỗ ảo diệu trong một kiếm này của Nhất Kiếm Tử.
Một kiếm này và bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm của hắn, có hiệu quả hay như nhau. Đương nhiên, phương thức vận chuyển lực lượng khác nhau.
Lực lượng vận chuyển của bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm là hoàn thành ở trong người. Một kiếm này của Nhất Kiếm Tử, lại là hoàn thành ở bên ngoài.
Đầu tiên là một kiếm chém xuống. Kiếm chém, bình thường có đầy đủ lực lượng mạnh mẽ, mới có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất. Thời khắc kiếm của Nhất Kiếm Tử chém xuống, lại không có chém giết bất kỳ mục tiêu nào, trái lại chém xuống, lực lượng hoàn toàn phong tỏa ở trong thân kiếm, trong nháy mắt bạo phát ra. Dưới người kiếm hợp nhất, một phần chuyển hóa thành tốc độ, đâm về phía mục tiêu.
Một kiếm này chính là lực lượng cùng tốc độ kết hợp. So với bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm, mỗi bên đều có ưu thế riêng. Nhưng nếu luận về tiềm lực, tất nhiên là không bằng bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm.
Nhưng Nhất Kiếm Tử lấy cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh, có thể thi triển ra một kiếm như vậy, cũng đủ thấy thiên phú của hắn ở trên kiếm pháp quả thực vô cùng cao thâm. Nếu như Nhất Kiếm Tử biết Sở Mộ chỉ dùng để loại ánh mắt tiền bối cao nhân quan sát, phán xét kiếm pháp và thiên phú của hắn, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì.
Kiếm của Nhất Kiếm Tử đâm ra, tốc độ cực nhanh, đồng thời, sắc bén tuyệt luân. Đó là kết hợp giữa lực lượng cùng tốc độ, tiến thẳng không lùi, kiếm ra không quay về. Một kiếm bén nhọn như vậy, gần như sáng mù hai mắt phần lớn mọi người, khiến cho bọn họ không cách nào nhìn thẳng, khiến cho bọn họ liên tiếp phát ra những tiếng kêu kinh ngạc.
Ở dưới một kiếm của Nhất Kiếm Tử, Sở Mộ thật giống như biến thành một vị bức tượng bằng gỗ, sợ tới mức choáng váng.
Kiếm của Nhất Kiếm Tử thật sự nhanh sao?
Kiếm của hắn nhanh đến mức người tu luyện Vạn Cổ bát trọng thiên ở đây cũng không có cách nào nhận ra. Cho dù là người tu luyện Vạn Cổ cửu trọng thiên cũng chỉ có thể rất miễn cưỡng bắt được một tia ánh sáng, lại khó có thể làm ra phản ứng.
Sở Mộ phát ra chấn động khí tức là Vạn Cổ ngũ trọng thiên. Theo mọi người thấy, cho dù Sở Mộ là một vị thiên tài có thể sánh ngang cùng Nhất Kiếm Tử, thực lực hắn nhiều nhất cũng chỉ tương đương với Vạn Cổ bát trọng thiên. Vẫn không phải là đối thủ của Nhất Kiếm Tử.
Rất nhanh, bọn họ đã biết, mình sai. Hơn nữa, sai đến mức vô cùng thái quá.
Ngay khi kiếm của Nhất Kiếm Tử sắp đâm tới trước mặt Sở Mộ, kiếm của Sở Mộ cũng ra khỏi vỏ.
Tinh Lưu Kiếm hóa thành một tia tinh quang, so với tốc độ lưu tinh còn nhanh hơn.
Một kiếm này tên là Thiên Nhai Hải Giác, lấy bộ phận lực lượng Cầu Chân Công đẩy mạnh.
Nó tổng cộng có mấy chục tầng. Sở Mộ thi triển ra là... tầng thứ tư.
Gấp bốn lực lượng gấp bốn tốc độ!
Tốc độ kiếm của Sở Mộ hoàn toàn vượt qua Nhất Kiếm Tử. Lực lượng ẩn chứa ở trong đó càng mạnh mẽ hơn.
Một kiếm. Chỉ là một kiếm. Tinh Lưu Kiếm liền công kích trúng một kiếm Nhất Kiếm Tử đâm tới. Hai kiếm va chạm, uy lực đáng sợ vô cùng chỉ trong chớp mắt đã bạo phát ra. Thật giống như va chạm không phải là hai thanh kiếm, mà là hai ngọn núi cao, hai đại lục. Chúng phát ra uy lực và phong bạo vô cùng kinh người. Tinh Lưu Kiếm trong tay Sở Mộ ở trong nháy mắt bắt đầu từ mũi kiếm, từng tấc từng tấc vỡ vụn ra đi.
Tinh Lưu Kiếm là bảo kiếm cực phẩm. Nhưng so sánh với kiếm Nhất Kiếm Tử sử dụng, vẫn có chênh lệch cực lớn. Bởi vì kiếm của Nhất Kiếm Tử là linh kiếm.
Nhưng ở dưới lực lượng khổng lồ va chạm như vậy, mặc dù linh kiếm của Nhất Kiếm Tử không có vỡ nát từng tấc giống như Tinh Lưu Kiếm, lại vẫn bị tổn thương. Trên thân kiếm, những vết nứt trải rộng.
Giữa linh kiếm và Nhất Kiếm Tử có liên quan đến nhau. Linh kiếm bị thương, tâm thần Nhất Kiếm Tử cũng theo đó bị trùng kích cực lớn. Toàn thân hắn run lên, không nhịn được lui về phía sau vài bước. Sắc mặt đầu tiên là ửng đỏ, lại bị tái nhợt thay thế. Khóe miệng tràn ra dòng máu. Hai tròng mắt càng hiển hiện ra mệt mỏi nồng đậm. Hắn thật sự không có cách nào che giấu được sự chấn động kinh sợ. Trong lòng hắn giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Trái lại, Sở Mộ ngoại trừ thanh Tinh Lưu Kiếm bị hư hỏng ra, toàn thân bình yên vô sự.
Thật ra, Sở Mộ nếu như nguyện ý, cũng có thể bảo vệ được Tinh Lưu Kiếm không bị tổn hại. Nhưng hắn không làm như vậy. Bởi vì không nhất thiết phải làm vậy.
- Chờ ngươi nắm giữ linh kiếm, ta và ngươi lại tái chiến.
Nhất Kiếm Tử nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào Sở Mộ. Sau đó hắn thu hồi ánh mắt xoay người nhảy xuống khỏi Thiên Tích Phong.
Sở Mộ lơ đễnh cười. Hắn cũng xoay người nhảy xuống Thiên Tích Phong, không quay đầu lại rời đi, quay về Kiếm Thành.
- Rốt cuộc là người nào thắng?
- Ta thấy là Nhất Kiếm Tử. Ngươi không thấy kiếm của Sở Kiếm Vương kia đều bị hư hỏng rồi sao.
- Hư hỏng là bởi vì kiếm của Sở Kiếm Vương là bảo kiếm, kiếm của Nhất Kiếm Tử là linh kiếm.
- Bảo kiếm đấu với linh kiếm, trên Tiên Thiên lại có hoàn cảnh xấu.
- Nói nhiều như vậy, vậy rốt cuộc là người nào thắng?
Vấn đề quay về một vòng, ai thua ai thắng?
Có lẽ, ngoại trừ bản thân hai người Sở Mộ và Nhất Kiếm Tử ra, những người khác đều không biết được rõ ràng.
Dù sao kết quả hai kiếm va chạm, là bảo kiếm của Sở Mộ bị nghiền nát, linh kiếm của Nhất Kiếm Tử bị hao tổn, tâm thần bị thương. Nhưng nếu Sở Mộ cũng sử dụng linh kiếm, dưới hai kiếm va chạm, linh kiếm của Sở Mộ cũng có thể bị hao tổn, tâm thần bị thương.
Cho nên ở trong mắt của mọi người, đây chắc là một cục diện thế hoà.
...
- Nhất Kiếm Tử, thương thế như thế nào?
Phó tông chủ Thiên Thần Tông hỏi, giọng nói tràn ngập sự thân thiết.
- Phó tông chủ, ta chỉ là tâm thần có chút bị hao tổn. Sau một thời gian ngắn là khỏi hẳn.
Nhất Kiếm Tử nói.
← Ch. 1960 | Ch. 1962 → |