Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1987

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1987: Vương điện Sát Lục
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Hư không đại hỗn độn tồn tại vô số thần bí. Ngay cả là chí cường giả trong cấp Chúa Tể cũng có không cách nào thăm dò được tất cả. Ngoại trừ từng giới vực ra, còn có vô số tiểu thế giới trời sinh hoặc được mở ra. Những tiểu thế giới này hoặc hiện ra ở trong hư không đại hỗn độn, hoặc là biến mất ở tầng sâu bên trong hư không, với đủ loại hình thức tồn tại.

Không có ai biết, vòng xoáy không tuân theo quy tắc xuất hiện trong hư không sau khi phi thuyền nổ mạnh là cái gì. Nhưng rất nhanh, Sở Mộ lại rõ ràng.

...

- Lại có người đến.

- Không biết lần này là người nào không may, lại bị hút vào trong vương điện.

- Vừa vào vương điện, muốn rời khỏi sẽ không dễ dàng như vậy.

- Nghìn năm qua, cũng chỉ có mấy người có thể rời khỏi mà thôi.

...

- Tỉnh là tốt rồi. Thương thế của ngươi rất nặng. Vì trị hết thương thế của ngươi, bản tọa đã tốn không ít lực.

Âm thanh chói tai giống như có cái dùi, đâm vào trong màng tai Sở Mộ, khiến cho hắn vừa tỉnh táo lại, có cảm giác nhức đầu.

Hắn mở mắt ra nhìn lại, nhưng không nhìn thấy người nói chuyện. Điều này khiến cho hắn có chút kinh ngạc.

- Không cần tìm. Chỉ dựa vào ngươi là một Vạn Cổ Cảnh, đừng hòng mơ tưởng phát hiện bản tọa.

Âm thanh chói tai tiếp tục nói.

Tìm kiếm người nói chuyện đồng thời, Sở Mộ cũng nhanh chóng quan sát bốn phía xung quanh, điều tra rõ ràng mình nơi mình đang ở. Đây là một căn phòng diện tích một vài trăm thước, cao mấy chục thước. Bên trong căn phòng, phương tiện rất đơn giản. Một chiếc giường lớn trải loại da thú nào đó không rõ. Một cái bồ đoàn màu đen. Còn có mảnh đất trống. Ngoài ra, trên một vách tường có lắp một khối chừng mấy thước, thoạt nhìn trong suốt. Một mặt tường còn lại trong suốt, có thể nhìn đi ra bên ngoài.

Ngay sau đó, Sở Mộ cũng phát hiện thương thế của mình đều đang khỏi hẳn. Thân thể hoàn hảo không tổn hao gì. Đương nhiên, kiếm đạo bản nguyên tiêu hao hết cũng không có được khôi phục. Chỉ có điều thương thế trầm trọng như vậy, cho dù là sử dụng bí pháp Cầu Chân Công nhanh chóng khôi phục, cũng phải nhiều lần mới được. Không nghĩ tới, mình không ngờ hoàn toàn khỏi hẳn. Ngược lại cũng là một chuyện tốt.

- Đây là địa phương nào?

Sở Mộ vô cùng kinh ngạc hỏi. Hắn nhớ, trước khi hôn mê, mình rơi vào bên trong một vòng xoáy xoay tròn, vốn vẫn rất lo lắng. Không nghĩ tới tình hình dường như không quá tệ giống như mình suy đoán.

- Vương điện Sát Lục.

Âm thanh chói tai phát ra tiếng cười quái dị, nghe chói tai như vậy, lại giống như mang theo một chút hả hê. Không biết tại sao, Sở Mộ cảm thấy không ổn.

- Vương điện Sát Lục... Chỗ nào?

Sở Mộ không tự chủ hỏi.

- Một địa phương tốt... Một nơi một khi đã tiến vào cũng đừng mong rời đi được...

Âm thanh chói tai càng chói tai hơn. Thần sắc Sở Mộ cũng không có chút biến hóa nào. Trong đầu hắn lại chợt lóe lên rất nhiều ý nghĩ.

- Rốt cuộc là nơi nào?

Sở Mộ hỏi lại lần nữa.

- Sau này ngươi sẽ biết.

Âm thanh chói tai bỗng nhiên trở nên nghiêm túc:

- Nói ra tên của ngươi.

Sở Mộ không trả lời.

Vương điện Sát Lục là nơi nào? Hắn chưa từng nghe qua. Những thứ không biết bao giờ cũng rất thần bí. Hơn nữa là ở trong phạm vi Nguyên Giới bản nguyên, nói không chừng có năng lực kỳ lạ gì đó. Một khi nói ra tên của mình, ai biết sẽ như thế nào.

- Nếu như ngươi muốn rời ra khỏi vương điện Sát Lục, nói ra tên của ngươi. Cơ hội chỉ có một lần.

Lúc này, âm thanh chói tai lại nghiêm túc nói, để lộ ra một loại tiêu sát.

- Sở Vương Đình.

Ý nghĩ ở trong đầu nhanh chóng chuyển động. Sở Mộ nói. Hắn cũng không có báo ra cái tên Sở Mộ này. Vì hắn căn bản lại còn không biết vương điện Sát Lục này rốt cuộc là thứ gì.

Hắn cũng không có nói sai. Thân thể vốn tên là Sở Vương Đình.

Bỗng nhiên, phần trong suốt rộng chừng mấy thước gắn ở trên vách tường mở ra. Ánh sáng chợt lóe lên, trực tiếp chiếu xuống ở trên người Sở Mộ. Sau khi chạy qua toàn thân Sở Mộ, ánh sáng liền lập tức thu hồi. Nhanh tới mức, ngay cả Sở Mộ cũng không kịp phản ứng nữa. Ngay sau đó, chỉ thấy trên tấm trong suốt kia xuất hiện những dòng chữ.

Tên họ: Sở Vương Đình.

Chủng tộc: Nhân tộc.

Cốt linh: 21.

Tu vi: Vạn Cổ bát trọng thiên trung giai.

Tu luyện chính: Kiếm đạo.

Công pháp: Không biết.

Kiếm pháp: Không biết.

Số lần chiến đấu: 0.

Giá trị giết chóc: -100.

Đổi: Không.

Cống hiến: Không.

- Đây là cái gì?

Sở Mộ liếc mắt một cái, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

- Đây là thuộc tính của ngươi ở bên trong vương điện Sát Lục này. Ban đầu, giá trị giết chóc của ngươi đáng lẽ là 0. Nhưng do ta chữ trị hết thương thế cho ngươi, bị trừ 100 điểm giá trị giết chóc. Cho nên là -100.

Âm thanh chói tai giải thích:

- Bên trong vương điện Sát Lục, từ giờ trở đi ngươi sẽ không ngừng tuần hoàn chiến đấu. Thắng cơ bản nhất sẽ được 10 điểm giá trị giết chóc. Bại bị trừ 10 điểm giá trị giết chóc. Thời điểm giá trị giết chóc thấp hơn -100 điểm, sẽ bị vương điện Sát Lục hoàn toàn gạt bỏ.

Sở Mộ nghe vậy, trong lòng nhất thời chấn động.

Giá trị giết chóc thấp hơn -100 điểm sẽ bị hoàn toàn gạt bỏ. Hiện tại giá trị giết chóc của hắn đang đứng ở điểm giới hạn này. Dựa theo như lời đối phương nói, không hề khó hiểu. Một khi Sở Mộ thua một trận, sẽ bị bị trừ 10 điểm giá trị giết chóc. Hắn chắc chắn sẽ chết, không thể nghi ngờ.

- Như thế nào mới có thể rời khỏi vương điện Sát Lục?

Sở Mộ hỏi.

- Hắc hắc, chờ sau khi giá trị giết chóc của ngươi hết âm, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Âm thanh chói tai cười quái dị nói:

- Giá trị giết chóc có thể đổi rất nhiều bảo vật ở bên trong vương điện Sát Lục. Cũng có thể đổi công pháp, kiếm pháp, bí pháp. Rất nhanh, ngươi sẽ bắt đầu tiến vào trận chiến đấu đầu tiên. Hi vọng ngươi có thể sống sót.

Sau đó âm thanh chói tai dừng lại. Tiếp theo là sự yên tĩnh.

Sở Mộ tĩnh tâm, bắt đầu hồi tưởng lại.

Đầu tiên, hắn từ giới vực Úy Lam sử dụng một chiếc phi thuyền chuẩn bị rời khỏi thánh cung Úy Lam, đi tới một giới vực trung đẳng gần với giới vực Úy Lam. Nhưng giữa đường phi thuyền lại nổ mạnh. Tổng hợp lại tình hình trên phi thuyền, Sở Mộ có thể xác định, chiếc phi thuyền này đã bị động tay động chân qua.

- Là ai?

Trong đáy mắt Sở Mộ có tinh quang chớp hiện, nghi ngờ từng đối tượng, bác bỏ từng đối tượng.

Không thể nghi ngờ, đối tượng đáng nghi là thánh cung Úy Lam. Nhưng Chúa Tể Úy Lam giúp đỡ mình. Người đứng đầu thánh cung Úy Lam đã giúp đỡ mình. Nếu như hắn muốn mình chết, không cần thiết phải làm như vậy. Cho nên có thể loại bỏ.

*****

Cuối cùng, đối tượng Sở Mộ hoài nghi tập trung vào đại đế Nhất Bộ, người cuối cùng dẫn mình lên chiếc phi thuyền kia. Mặc dù biểu hiện của đại đế Nhất Bộ đối với mình rất tốt, nói với mình những lời sâu sắc. Nhưng trừ hắn ra, Sở Mộ không tìm được người nào khác có thể nghi ngờ.

- Có phải là ngươi hay không?

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Chờ có một ngày quay về giới vực Úy Lam, ta sẽ tìm ngươi chứng thực chuyện này.

Nếu quả thật chính là đối phương, nhất định phải có mục đích gì đó. Còn đối phương lại là một vị đại đế Nhất Bộ. So với mình bây giờ, không biết cường đại hơn gấp bao nhiêu lần. Cho dù hiện tại có thể rời khỏi vương điện Sát Lục, Sở Mộ cũng sẽ không trở lại giới vực Úy Lam. Trừ khi hắn trở thành đại đế.

Tiếp tục suy nghĩ, phi thuyền bị động tay động chân qua. Cánh cửa không có cách nào mở ra. Chính là muốn khiến cho mình chết ở bên trong phi thuyền. May là đối phương không biết được rõ ràng thực lực của mình. Bằng không lần này mình thực sự là chạy trời không khỏi nắng.

Sau đó phi thuyền bị nổ mạnh, lực lượng trùng kích. Bởi vì vận dụng lực lượng bản nguyên của kiếm đạo, mang tới gánh nặng rất lớn, bản thân hắn bị thương nặng. Cho dù có bí pháp nhanh chóng khôi phục cũng khó có thể khỏi được trong khoảng thời gian ngắn. Hắn lại gặp phải vòng xoáy, bị hút vào bên trong vòng xoáy.

- Bất kể nói thế nào, ta cuối cùng vẫn còn sống. Đồng thời thương thế toàn thân khỏi hẳn, không có để lại bất kỳ tai hoạ ngầm nào.

Sở Mộ thầm nghĩ. Không thể nghi ngờ, đây là một chuyện đáng để cao hứng. Về phần rời khỏi vương điện Sát Lục như thế nào, lại là chuyện sau này mới cần phải suy nghĩ.

Lại đảo mắt nhìn qua bốn phía xung quanh một vòng, Sở Mộ nhìn về phía bản trong suốt.

- Đổi.

Hắn thử nói. Nhất thời, văn bản trên bản trong suốt nhanh chóng biến mất. Lại có văn tự mới hiện ra.

Công pháp.

Võ học.

Tinh thạch.

Đan dược.

Bảo vật.

Tổng cộng có năm phân loại lớn.

Sở Mộ lại lựa chọn loại công pháp. Nhất thời, bản liệt kê được mở ra. Công pháp là một loại lớn. Bên trong còn phân thành ba loại. Theo thứ tự là luyện khí, luyện thể và luyện thần. Sau khi ba loại nhỏ mở ra, cũng có rất nhiều phân loại. Dựa theo trình độ tu luyện, phân chia đẳng cấp công pháp, Vạn Cổ Cảnh hoặc Tuyệt Thế Cảnh hay là Đại Đế Cảnh v. v. Còn dựa theo thuộc tính khác nhau để phân chia công pháp..

Sở Mộ nhìn sơ qua một lượt. Hắn phát hiện muốn đổi công pháp Vạn Cổ Cảnh cần giá trị giết chóc từ 1000 điểm đến 10000 điểm. Muốn đổi công pháp Tuyệt Thế Cảnh, cần giá trị giết chóc là 10000 điểm đến 100000 điểm. Về phần công pháp tu luyện Đại Đế Cảnh, lại là từ 100000 điểm đến 1000000 điểm. Không ngờ cũng có công pháp Chúa Tể Cảnh, giá trị điểm giết chóc thấp nhất là 1000000 điểm, cao nhất 10000000 điểm.

Nói cách khác, nếu như trong lòng dự định đổi công pháp Chúa Tể Cảnh, dựa theo mỗi ngày chiến đấu, đặc biệt tính toán, nế mỗi ngày một trận chiến đấu nhất định đều thắng lợi, liên tục mấy trăm năm thậm chí hơn hai ngàn năm.

Đối với người tu luyện cường đại mà nói, mấy chục năm hoặc mấy trăm năm căn bản cũng không tính là cái gì. Nhưng mấy nghìn năm lại khác.

Chỉ có điều nói tóm lại, tốn mấy trăm năm hoặc mấy nghìn năm có thể nhận được công pháp tu luyện Chúa Tể Cảnh, đối với rất nhiều người, không thể nghi ngờ là một chuyện rất có lời. Vấn đề là, ai có thể bảo đảm mỗi một ngày mình chiến đấu đều giành được thắng lợi.

Có thể thắng liên tiếp một trăm ngày, một nghìn ngày không khó. Nhưng một vạn ngày? Mười vạn ngày? Trăm vạn ngày?

Dưới sự thắng thua, không thể nghi ngờ thời gian sẽ bị dài hơn không ít. Đây chỉ là giả thiết. Tình huống thật phải chờ tới lúc tuần hoàn chiến đấu. Sở Mộ cũng không biết vương điện Sát Lục rốt cuộc có bao nhiêu người đang chờ tuần hoàn. Có khả năng một lần tuần hoàn chính là rất nhiều ngày. Không thể nghi ngờ sẽ càng dài hơn.

Ngoài ra còn có một điểm nữa. Cho dù là đổi được công pháp, có thể tu luyện thành công hay không cũng là một vấn đề. Cho dù là có thể luyện thành, cần thời gian bao lâu, cũng là một vấn đề.

Tu luyện công pháp Chúa Tể Cảnh cũng không có nghĩa là có thể thành tựu Chúa Tể. Đương nhiên, công pháp cường đại bình thường có thể khiến cho người đang ở cùng cảnh giới có đầy đủ thực lực cường đại hơn. Chỉ có điều, người thiên phú không đủ căn bản là đừng mong có thể luyện thành.

Sau khi xem xong công pháp tu luyện, Sở Mộ lại mở ra loại kiếm pháp.

Kiếm pháp cũng tiến hành phân chia dựa theo trình độ cao thấp, còn chia ra thành công kích phòng ngự v. v. Thậm chí có thể chia tỉ mỉ tới một vài đặc trưng của kiếm pháp một ít. Đổi kiếm pháp và đổi công pháp cũng tương tự.

Nhìn sơ qua kiếm pháp một chút, Sở Mộ lại lần lượt mở ra loại tinh thạch, đan dược, bảo vật.

Tinh thạch chính là nguyên tinh và kết tinh pháp tắc cùng với tinh hoa lực lượng thiên địa v. v. Đan dược lại là đủ loại đan dược, nâng cao tu vi, trợ giúp tu luyện, chữa thương... Cái gì cần có đều có, vô cùng phong phú.

Bảo vật cuối cùng coi như là loại phức tạp nhất. Ví dụ như linh dược, đưa về loại bảo vật. Ví dụ như quặng thạch kim loại cũng đưa về phân loại bảo vật. Còn có một vài bí bảo cũng đưa về phân loại bảo vật, vô cùng phong phú.

Sau khi kiểm tra sơ qua một lần, Sở Mộ liền thu hồi tầm mắt. Hắn biết, cho dù bây giờ nhìn thấy thứ gì trong đó, hắn cũng có không cách nào nhận được. Bởi vì giá trị giết chóc của hắn là -100 điểm.

...

Vương điện Sát Lục là một cung điện rất lớn. Trong cung điện, lấy điện phủ làm trung tâm tản ra một vòng tròn. Xung quanh lại có vô số gian phòng, chia thành từng tầng không ngừng đi lên.

Lúc này, trên điện phủ trung tâm của vương điện Sát Lục có hai người đang lơ lửng. Một người trong đó là Nhân tộc. Một người khác rõ ràng không phải là Nhân tộc. Hắn khuôn mặt thô lỗ, thân cao khoảng chừng hai thước. Nửa người trên để trần. Làn da màu đồng cổ lóe ra ánh sáng giống như kim loại. Từng cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, giống như tinh sắt thép nước đổ thành hình. Vừa nhìn là biết bên trong ẩn chứa lực lượng khủng khiếp. Nửa người dưới hắn mặc khố rộng bằng da thú. Hắn đứng ở trong hư không, lại khiến cho người ta có cảm giác chân đạp mặt đất, gắn liền cùng mặt đất thành một khối, sừng sững không động giống như bàn thạch.

- Kim Cương Tộc!

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc không thôi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)