← Ch.1987 | Ch.1989 → |
Ba thế giới chủ lớn trong vũ trụ hỗn độn, Thần giới Thái Sơ cùng Ma giới Thái Thủy là do Thần tộc cùng Ma tộc thống trị, cơ bản đều có hai chủng tộc tồn tại. nhưng Nguyên Giới bản nguyên lại khác. Ngoại trừ Nhân tộc ra, còn có những chủng tộc khác sinh sống ở đó. Những chủng tộc này tất nhiên cũng có mạnh có yếu. Kim Cương Tộc chính là một tộc lớn ở trong đó, hoàn toàn không yếu hơn so với Nhân tộc
Hình dáng bên ngoài Kim Cương Tộc tương tự với Nhân tộc. Chỉ có điều người Kim Cương Tộc bất luận nam nữ đều có tướng mạo tương đối thô lỗ một chút. Đồng thời thân thể bình thường cũng sẽ cao hơn cường tráng hơn Nhân tộc. Nhân tộc tu luyện chính là kiếm đạo và võ học khác. Người Kim Cương Tộc lại chỉ có một loại tu luyện. Đó chính là luyện thể. Bởi vì người Kim Cương Tộc trời sinh chính là cao thủ luyện thể.
Kim cương kim cương. Hai chữ này đã nói rõ thiên phú của người Kim Cương Tộc.
Là tộc lớn, tất nhiên có biên giới riêng của mình. giống như giới vực Úy Lam và giới vực Xích Hồng lại là giới vực hoàn toàn thuộc về Nhân tộc. Ở chỗ này nhìn thấy một người Kim Cương Tộc, khiến Sở Mộ không tránh được cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Điều này cũng làm cho hắn có thêm chút hiểu biết đối với sự thần bí của vương điện Sát Lục.
Ở một trình độ nhất định nào đó, vách tường trong suốt sẽ ngăn chặn trình kích do khí tức mang đến. Nhưng lại khiến cho người ta cảm giác được sóng chấn động khí tức trên người của hai người này. Cho nên Sở Mộ nhìn ra được, Nhân tộc và Kim Cương Tộc này đều là cường giả Tuyệt Thế Cảnh, thuộc về hai tầng tu luyện.
- Kiếm tu Nhân tộc, tiếp ta một quyền.
Người Kim Cương Tộc quát một tiếng, thanh thế kinh người. Nắm đấm lớn như vậy, giống như dây cung kéo căng, bất chợt hóa thành mũi tên bắn ra. Lực lượng kinh người ẩn chứa ở trong nắm đấm này, lại xuyên qua không khí, đánh về phía kiếm tu Nhân tộc.
Kiếm quang lóe lên. Lợi kiếm ra khỏi vỏ. Quyền kình bị xé ra. Kiếm quang giống như mảnh trăng tàn treo trên bầu trời lại hạ xuống, với vẻ thê mỹ tuyệt luân, chém về phía người Kim Cương Tộc.
Người Kim Cương Tộc lại không tránh không né, trực diện đón nhận. Hắn cứng rắn lấy hai tay đánh nát kiếm quang. Chân quét ngang, thanh thế uy lực khủng khiếp. Dường như ngay cả núi cao cũng sẽ bị một chân này đánh nát.
Đi thẳng, nhắm thẳng, đấu đá bừa bãi. Lấy lực lượng mạnh mẽ của hai cánh tay và hai chân công kích là chính. Lấy thân thể lao tới phối hợp. Mỗi đòn đều sẽ vang lên tiếng kim loại va chạm. Kiếm chặt chém ở trên người của hắn, lại không có cách nào trảm phá, chỉ thấy liên tiếp bắn ra tia lửa.
Thân thể của người Kim Cương Tộc vô cùng mạnh mẽ. Da giống như được kim loại bao trùm. Lực phòng ngự kinh người đến cực điểm. trong các cường giả cùng đẳng cấp, có rất ít người có thể phá vỡ.
Chiến chiến chiến!
Người Kim Cương Tộc này phát huy ưu thế của bản thân đến mức tận cùng. Quả thực giống như máy ủi đất không ngừng đi tới chèn ép. Thực lực của kiếm tu Nhân tộc này không kém. Nhưng đối mặt với người Kim Cương Tộc bá đạo như vậy, cũng dần dần bị áp chế, rơi xuống thế hạ phong. Cuối cùng, thời khắc hắn bị người Kim Cương Tộc đánh trúng một quyền, đẩy lùi, tốc độ của người Kim Cương Tộc bỗng nhiên bạo phát. Thân thể công kích giống như thiên thạch, trực tiếp đánh nát thân thể kiếm tu Nhân tộc này.
- A!
Người Kim Cương Tộc vung hai cánh tay lên rống to một tiếng, phát tiết ra sự vui mừng ở trong lòng.
- Sẽ chết người sao?
Sở Mộ khẽ nhíu mày. Ngược lại, không phải là hắn không biết thế nào. Mà bởi vì hắn liên tưởng đến lời âm thanh chói tai trước đó đã nói.
Âm thanh kia nói là thắng bại, mà không phải là sinh tử. Đây là hai khái niệm.
Thi thể nghiền nát nhanh chóng biến mất. Vết máu lại vẫn còn. Nó cùng với những vết máu trước đó, nhuộm đỏ xung quanh.
Nếu như mỗi một ngày đều có rất nhiều trận chiến đấu diễn ra, có nghĩa là mỗi một ngày đều có không ít người bị giết chết. Dưới tình huống này, làm sao có thể gom đủ hơn mấy mười vạn giá trị giết chóc. Chẳng lẽ vương điện Sát Lục không ngừng hút người tu luyện từ bên ngoài tiến vào, giống như mình hay sao?
Sở Mộ suy nghĩ một chút, phát hiện mình không biết tình huống cụ thể thế nào, cũng chỉ đành tạm thời để lại, không nghĩa nữa. Sớm muộn gì cũng sẽ biết. Chỉ cần mình sống sót.
Ý nghĩ vừa mới xuất hiện, Sở Mộ đã cảm giác mình bị một lực lượng không thể kháng cự bao vây. Ngay sau đó thân hình biến đổi. Hắn phát hiện mình không ngờ đi tới phía trên điện phủ trung tâm. Cũng chính là nơi kiếm tu Nhân tộc cùng người Kim Cương Tộc vừa chiến đấu.
Mùi máu tươi gay mũi mang theo mùi thối nát, không ngừng vọt vào mũi, khiến cho Sở Mộ có chút không thích ứng. Loại mùi thối nát này rất khó ngửi.
Còn không kịp nghĩ nhiều, trước mặt cách đó không xa đã xuất hiện một người tới.
- Ngươi chính là người mới tới. Xem ra vận khí của ta không tệ.
Người mới xuất hiện kia là Nhân tộc. Hắn nhìn Sở Mộ lộ ra ý cười, bộ dạng giống như nhặt được tiện nghi.
- Làm sao ngươi biết ta là người mới tới?
Sở Mộ thuận miệng hỏi, khóe mắt quan sát rõ ràng bốn phía xung quanh.
- Trong troàn bộ vương điện Sát Lục đã không có người nào dưới Tuyệt Thế Cảnh. Ngươi không phải là người mới tới thì còn ai là người mới tới nữa.
Đối phương lơ đễnh cười nói. Tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên trung giai ở trong mắt hắn, giống như con kiến hôi.
Sở Mộ cũng có thể nhìn ra tu vi của đối phương, một luyện trung giai Tuyệt Thế Cảnh.
Ý của đối phương là nói bên trong vương điện Sát Lục này, trừ mình ra, tu vi của những người khác thấp nhất cũng là trình độ Tuyệt Thế Cảnh.
Ban đầy, đối phương cho rằng Sở Mộ nghe được câu này sẽ cảm thấy tuyệt vọng. Thật không nghĩ tới, thần sắc lại bình tĩnh. Điều này khiến cho hắn cảm thấy không giải thích được.
- Xem ra, ngươi là một thiên tài. Thậm chí là thiên tài có thể ở Vạn Cổ Cảnh đối đầu với Tuyệt Thế nhất luyện. Tuyệt Thế nhất luyện bình thường không có khả năng có thể so sánh với Tuyệt Thế nhất luyện bên trong vương điện Sát Lục.
Người này chậm rãi nói, thật giống như đang phổ cập kiến thức cho Sở Mộ:
- Ta mặc dù là nhất luyện trung giai, nhưng đủ để đối đầu với nhất luyện cao giai bình thường bên ngoài.
- Được rồi. Không nói nhiều nữa. Hiện tại ta lại ra tay đánh bại ngươi, sau đó cố gắng tu luyện, tranh thủ mau chóng tăng lên tới Tuyệt Thế Cảnh. Bằng không thua liền mười trận ngươi sẽ bị vương điện Sát Lục loại bỏ.
Vừa dứt lời, cường giả Tuyệt Thế một luyện trung giai ra tay. Một chỉ phá ra. Chỉ ngân bá đạo nhanh chóng, giống như sét đánh. Mơ hồ còn có tiếng sấm cuồn cuộn nổ vang.
*****
Bên trong những phòng khác, một số người liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt. Bởi vì theo bọn họ, người mới Vạn Cổ Cảnh này dù có là thiên tài thế nào đi nữa, cũng không phải là đối thủ của đối phương. Phần lớn người xem cũng không có mấy hứng thú, mà cố gắng tu luyện, tranh thủ mỗi một phút mỗi một giây để nâng cao thực lực chính mình.
Sát ý kinh người theo một chỉ này phá không tới, hoàn toàn không phải muốn đánh bại, mà là muốn giết chết Sở Mộ.
Mặc dù không rõ rốt cuộc là tình huống thế nào, nhưng có người muốn giết chết mình, Sở Mộ chưa bao giờ sẽ nương tay.
Cầu Chân Công vận chuyển, kiếm pháp Bạch Câu giống như bóng câu qua khe cửa!
Kiếm quang như sương như tuyết trong nháy mắt đâm rách hư không. Tốc độ kia nhanh đến mức tận cùng. Chỉ thấy kiếm quang lóe lên, không chỉ đánh nát chỉ lực của đối phương, còn một kiếm xuyên thủng mi tâm của đối phương.
Giết chết trong nháy mắt!
Trên mặt cường giả Tuyệt Thế nhất luyện trung giai vẫn mang theo một tia đắc thủ mỉm cười, hoàn toàn không có phản ứng là mình sẽ chết.
- Bị giết rồi!
Phần nhỏ cường giả tuyệt thế có chút quan tâm tới trận chiến đấu đều kinh ngạc không thôi.
- Xem ra, người mới lần này là một thiên tài xuất sắc.
Có người tinh quang chớp hiện nói.
- Người mới này thật hung bạo mạnh mẽ. Mới tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên trung giai đã có thể một kiếm giết chết nhất luyện trung giai trong nháy mắt. Điều này nói rõ thực lực của hắn còn muốn vượt qua nhất luyện trung giai không ít. Có lẽ có thể sánh ngang với nhất luyện đỉnh phong. Thậm chí mạnh hơn.
- Thực sự rất hung bạo mạnh mẽ. Có lẽ, hắn sẽ trở thành người kế tiếp rời khỏi vương điện Sát Lục.
- Xuy... Rời khỏi vương điện Sát Lục, làm gì có thể dễ dàng như vậy được.
Sau khi giết chết đối phương, Sở Mộ phát hiện, thi thể của đối phương biến mất không thấy. Mà ở trong một căn phòng trống, lại xuất hiện người này.
- Không chết!
Sở Mộ kinh ngạc, bất chợt. Nhưng hắn vừa nghĩ liền hiểu ra.
Các cuộc chiến đấu bên trong vương điện Sát Lục này thật sự là cuộc chiến sinh tử. Nhưng cho dù là bị giết chết, cũng sẽ sống lại ở bên trong căn phòng. Đây là quy tắc của vương điện Sát Lục.
Sở Mộ cũng theo đó trở lại bên trong gian phòng của mình, kiểm tra thuộc tính của mình.
Những cái khác đều không có thay đổi gì. Duy nhất chỉ có số trận chiến đấu biến thành 1 thắng. Giá trị giết chóc lại biến thành -70.
Sở Mộ cho rằng bản thân mình nhìn nhầm. Hắn lại liếc mắt nhìn lần nữa. Thật sự là -70. Bớt đi 30 điểm. Hắn cẩn thận suy nghĩ lại một chút, sau đó mới lộ ra thần sắc bừng tỉnh.
Theo như lời âm thanh chói tai nói, thắng một trận, thu được 10 điểm giá trị giết chóc cơ bản. Có thể, đây là chỉ ở dưới tình huống tu vi cùng đẳng cấp. Nếu như tu vi có sự chênh lệch, bại sẽ bị trừ cố định 10 điểm giá trị giết chóc. Thắng ngoại trừ 10 giá trị giết chóc cơ bản ra, còn có thể thu thêm vào được một ít. Giống như Sở Mộ lại có nhiều đến hai mươi điểm giá trị giết chóc.
- Không tệ. Xem ra ngươi ở bên ngoài là một vị thiên tài hiếm có.
Âm thanh chói tai lại vang lên.
- Vì sao ta nhận được 30 giá trị giết chóc?
Sở Mộ hỏi. Suy đoán cuối cùng chỉ là suy đoán.
- Bởi vì đối thủ của ngươi là tuyệt thế nhất luyện. Giữa ngươi và hắn cách Vạn Cổ cửu trọng thiên.
Âm thanh chói tai giải thích sơ quan, khiến cho Sở Mộ hiểu rõ suy đoán của mình là thật.
- Công pháp tu luyện của ngươi rất tốt. Bên trong vương điện Sát Lục chưa từng nhận được. Cho nên ta tới hỏi ngươi, có nguyện ý cống hiến công pháp tu luyện của ngươi cho vương điện Sát Lục hay không? Vương điện Sát Lục sẽ cho bản thân ngươi một cái giá hợp lý.
- Ngoại trừ công pháp ra, kiếm pháp cũng có thể sao?
Sở Mộ không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại.
- Chỉ cần là võ học công pháp vương điện Sát Lục không có đều có thể.
Âm thanh chói tai đáp lại.
- Tốt lắm, ta chuẩn bị cống hiến hai môn kiếm pháp.
Sở Mộ nói. Về phần Cầu Chân Công, cho dù có thể được rất nhiều rất nhiều giá trị giết chóc, Sở Mộ cũng không có ý định cống hiến ra. Không chỉ có Cầu Chân Công, kiếm thuật Vấn Đạo và Tứ Phương Vấn Chân Bộ cùng với Thiên Nhai Chỉ Xích Thân, những công pháp chỉ thuộc về mình, hắn sẽ không cống hiến ra. Vạn nhất có người đổi lấy, tu luyện, cuối cùng lại biến thành kẻ địch của mình, chẳng phải rất phiền muộn sao?
Về phần cái gọi là hai môn kiếm pháp, chính là Thiên Nhai Hải Giác Kiếm và kiếm pháp Bạch Câu, kiếm pháp như vậy Sở Mộ cũng không lạ gì. Hắn thật sự lưu ý chính là thứ mình sáng tạo ra cho mình.
Thiên Nhai Hải Giác Kiếm và kiếm pháp Bạch Câu đều thuộc về kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh, dựa theo đổi kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh, cần từ 10000 điểm giá trị giết chóc đến 100000 điểm giá trị giết chóc. Trong đó liên quan mật thiết đẳng cấp cao thấp của bản thân kiếm pháp.
Rất đáng tiếc chính là, kiếm pháp Bạch Câu, trong vương điện Sát Lục này đã có. Chỉ có thể cống hiến ra Thiên Nhai Hải Giác Kiếm.
- Thiên Nhai Hải Giác Kiếm, cấp bậc kiếm pháp Tuyệt Thế ngũ luyện, lại thu được giá trị giết chóc 60000 điểm.
Sau khi âm thanh vang lên, cột cống hiến và cột giá trị giết chóc trên bảng thuộc tính của Sở Mộ lập tức phát sinh biến hóa.
Sau đó, cột cống hiến biến thành Thiên Nhai Hải Giác Kiếm. Hiá trị giết chóc một cột lại từ -70 biến thành 59930.
- Nhìn xem, chỉ là cống hiến ra một môn kiếm pháp cấp bậc tuyệt thế ngũ luyện cấp, ngươi có được nhiều như giá trị giết chóc vậy. Nếu như ngươi cống hiến công pháp tu luyện ra, ta bảo đảm ngươi sẽ càng nhận được nhiều nhiều giá trị giết chóc hơn. Đến lúc đó, nói không chừng ngươi có thể sử dụng giá trị giết chóc xin rời khỏi vương điện Sát Lục.
Âm thanh chói tai nói đầy mê hoặc.
- Như thế nào mới rời khỏi vương điện Sát Lục?
Sở Mộ hỏi.
- Hắc hắc hắc hắc, chờ ngươi nắm giữ trăm vạn giá trị giết chóc rồi, lại hỏi ta đi.
Giọng nói chói tai vang lên điệu cười quái dị, chính là không nói ra.
Đối phương không nói, Sở Mộ cũng không có cách nào. Dù sao ngay cả bóng dáng đối phương, mình cũng không nhìn thấy, có thể làm như thế nào.
- Trăm vạn giá trị giết chóc.
Sở Mộ không khỏi trầm mặc xuống. Đừng thấy hiện tại thoáng cái hắn nhận được sáu vạn giá trị giết chóc, đã cho rằng trăm vạn giá trị giết chóc rất dễ kiếm được.
Sở Mộ chắc hẳn, trừ khi hắn nguyện ý cống hiến ra công pháp kiếm pháp mình sáng tạo v. v, bằng khôngcũng chỉ có thể đủ dựa vào lần lượt chiến đấu. Cho dù mỗi lần chiến đấu có thể thu được giá trị giết chóc thêm vào, cũng phải trải qua rất nhiều lần chiến đấu. Đồng thời vẫn phải giữ vững tất thắng mới được. Vậy không biết cần phải đợi bao nhiêu thời gian.
← Ch. 1987 | Ch. 1989 → |