← Ch.2000 | Ch.2002 → |
- Không phải âm thanh của thú lớn Sát Lục.
Trong nháy mắt Sở Mộ liền đưa ra phán đoán. Lại âm thanh này nghe như một loại ngôn ngữ nào đó. Thú lớn Sát Lục không có cách nào phát huy. Bởi vì thú lớn Sát Lục lại là một đám thú loại không có trí khôn.
- Chẳng lẽ là Ma tộc?
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ. Hắn dựa theo chỗ âm thanh này truyền tới, nhanh chóng đi qua.
Ma tộc là một cách gọi. Trong đó còn có phân chia ra các loại tộc khác nhau. Đương nhiên, khác với Bản Nguyên Nguyên Giới chính là, bất kể là phân chia tộc như thế nào, bọn họ đều thuộc về Ma tộc. Bởi vì bản chất chính là Ma tộc.
Sở Mộ thu lại khí tức của bản thân. Không bao lâu, Sở Mộ liền nhìn thấy mục tiêu.
Ba thân hình cao lớn. Mỗi một thân hình tối thiểu phải cao tới ba thước. Lớp da toàn thân màu xanh đen, mặc áo giáp nửa người, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn. Bọn họ giống như nham thạch đánh bóng thành. Hình dạng vô cùng cường tráng lại vô cùng mạnh mẽ. Mai tóc màu lửa đỏ. Cái tai nhọn lại dài nhỏ như đao. Hai tròng mắt màu đỏ tươi tràn ngập sát khí. Hai bên khóe miệng còn có răng nanh nhô ra, càng lộ ra vẻ dữ tợn.
- Cự Ma!
Khi nhìn thấy ba bóng người này, trong đầu Sở Mộ liền hiện ra tin tức tương quan.
Hai chủng tộc lớn Thần tộc cùng Ma tộc, Sở Mộ đều đã từng tìm hiểu qua một chút. Sù sao sau này tám chín phần sẽ phải chống lại hai tộc này. Cùng với khi đó hấp tấp tìm hiểu, còn không bằng hiện tại tìm hiểu thêm một chút. Lo trước tránh khỏi hoạ.
Trong ma tộc, chỉ có Cự Ma có loại hình dáng bên ngoài như vậy.
Ba Cự Ma đều phát ra chấn động khí tức, không ngờ đạt tới trình độ Nhân tộc Tuyệt Thế Cảnh tứ luyện. mMột con Cự Ma trong đó hai tay nắm một cây rìu chiến khổng lồ màu đỏ. Lưỡi rìu phủ đầy răng cưa, thoạt nhìn vô cùng hung tàn, hoàn toàn là lợi khí giết chóc. Hình thể của hắn còn muốn cường tráng hơn so với hai Cự Ma khác một ít. Nhất là hai cánh tay và nửa người trên. Cơ bắp còn nhô ra lớn hơn.
Hai Cự Ma khác lại là một tay cầm một thanh trường mâu lớn bằng cánh tay, dài đến ba thước. Mũi trường mâu sắc nhọn vô cùng. Đồng thời có móc câu lóe ra hàn quang, khiến người ta nhìn vào cũng run sợ. Sau lưng bọn họ còn đeo ba thanh trường mâu tương tự. Bên hông lại khoác trường đao.
Bất luận là chiến rìu hay trường mâu, đều thuộc về ma binh, nắm giữ lực lượng đặc biệt.
Cự Ma Tộc là một chủng tộc lớn bên trong Ma tộc, cũng là một chiến lực chính trong quân đoàn Ma tộc, nắm giữ lực lượng cường đại. Vừa thích hợp chém giết gần người lại thích hợp ném mạnh trường mâu ở cự ly xa giết địch.
Trên cuộc đại chiến chủng tộc, hình ảnh Cự Ma vô số cầm trường mâu trong tay đồng thời ném mạnh trường mâu, khiến cho những người đã tham gia chiến đấu vẫn khắc sâu vào trong ký ức. Một khi hồi tưởng lại, bọn họ còn nhịn không được biến sắc.
- Cả ba đều là thực lực tứ luyện. Nhưng Ma tộc trời sinh có khí lực cường đại vượt xa Nhân tộc. Hơn nữa bọn họ có thiên phú chiến đấu hơn người và lực lượng mạnh mẽ. Dưới sự liên thủ của ba người, chỉ sợ có thể đối kháng thậm chí giết chết Nhân tộc Tuyệt Thế Cảnh ngũ luyện bình thường.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn không tùy tiện ra tay, mà cẩn thận quan sát. Điều hắn muốn làm chính là vừa ra tay không chút lưu tình, sạch sẽ lưu loát giết chết ba Cự Ma này.
Ba Cự Ma này đang liên thủ đối đầu với một con thú lớn Sát Lục trung cấp ngũ giai. Giữa bọn họ phối hợp, khiến cho bọn họ đang từng chút một tạo thành tổn thương cho thú lớn Sát Lục.
Cuối cùng, con thú lớn Sát Lục này bị ba người bọn họ liên thủ giết chết. Trong ba Cự Ma, Cự Ma hai tay cầm cầm rìu lớn kia bị một ít thương thế. Chỉ có điều Ma tộc trời sinh khí lực mạnh mẽ, đồng thời có năng lực tự lành vết thương siêu cường. Chỉ cần không phải thương thế khiến cho chết tại chỗ, cho dù là tay gãy chân gãy, cho bọn họ một ít thời gian, cũng có thể rất nhanh khôi phục lại.
Mặc dù Ma tộc có thể hoành hành không chút e ngại. Duy nhất chỉ có Thần tộc mới có thể trực tiếp một đấu một chống lại bọn họ. Đó là trời sinh bản thân bọn họ có khí lực mạnh mẽ và năng lực tự lành vết thương siêu cường.
Cẩn thận quan sát, cuối cùng Sở Mộ đưa ra một kết luận. Nếu để cho ba Cự Ma này liên thủ phát huy ra thực lực, cho dù là mình ra tay toàn lực muốn chém giết bọn họ, cũng là một chuyện vô cùng khó khăn. Trừ khi thực lực của mình tiến thêm một bước.
Chỉ có điều, hiện tại mình ẩn nấp ở gần, ba người kia Cự Ma cũng không có phát hiện ra. Đây chính là ưu thế của mình.
Thừa dịp một con Cự Ma trong đó bị thương chưa lành, thừa dịp ba Cự Ma đều không có phát hiện ra mình, Sở Mộ ra tay.
Kiếm quang của Tuyết Dạ Kiếm xé rách trời cao, nhanh đến mức tận cùng. Kiếm quang vừa mới thoáng hiện, đã đâm về phía mục tiêu.
Kiếm thuật Vấn Đạo thức thứ chín: trời đất một đường!
Lấy thực lực Sở Mộ có thể chém giết thú lớn Sát Lục trung cấp ngũ giai ra tay, trong lòng tồn tại tập kích, khó lòng phòng bị. Lại là một kiếm với tốc độ nhanh như vậy, có thể nói là tốc độ cực hạn.
Không có bất kỳ bất ngờ nào, dưới kiếm này, một Cự Ma trong đó sẽ bị lập tức bị xuyên qua đầu.
Phương thức tu luyện của Ma tộc cùng Nhân tộc khác nhau. Bọn họ không chú trọng nguyên thần. Hoặc nói, phần lớn Ma tộc tu luyện, đều lấy khí lực làm chủ, khai thác thiên phú bản thân đến mức tận cùng. Ở trên đạo nguyên thần hoàn toàn không được coi trọng. Cho nên không có nguyên thần tồn tại, nhưng đầu vẫn là chỗ nhược điểm.
Đầu bị xuyên qua, đầu bị phá hủy, ý niệm cũng theo đó bị nghiền nát tán loạn. Đó là vết thương trí mạng. Trừ phi là một ít Đại Ma tộc tu luyện mạnh mẽ tới cực hạn, mới có thể khiến cho ý niệm của mình nhận được công kích của cường giả, trong nháy mắt rời khỏi đầu tiến vào chiếm giữ bên trong thân thể, sợ bị phá hủy.
Nhưng nhìn chung cổ kim, cực ít có Ma tộc có thể làm được chuyện này. Kẻ duy nhất có thể làm được, không ngờ chính là Đại Ma thành Hình Cổ Liệt Thiên, Ma thần không đầu của Ma tộc.
Ba Cự Ma so với Đại Ma Thần Hình Cổ Liệt Thiên, không biết kém hơn bao nhiêu. Ở dưới kiếm của Sở Mộ, Cự Ma kiên quyết không còn sống sót.
Cự Ma đầu tiên bị giết chết. Thời khắc hai Cự Ma khác phản ứng được, kiếm quang đã uốn lượn nhảy lên, xuyên thủng đầu của Cự Ma thứ hai. Tới lúc này, Cự Ma bị thương kia mới hoàn toàn kịp phản ứng. Cự Ma gầm lên một tiếng quái dị đầy giận dữ. Hai tay hắn cầm chiếc rìu lớn bỗng nhiên nhảy lên, mang theo sát khí vô cùng hung bạo mạnh mẽ và kinh người, hung hăng bổ một cái về phía Sở Mộ.
*****
Ánh sáng màu đỏ đen bổ xuống mặt đất, xé rách trời cao. Một rìu dường như có thể từ khai thiên lập địa, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
Sở Mộ đã sớm có sự đề phòng. Thân hình chớp hiện. Tứ Phương Vấn Chân Bộ khiến cho một rìu của đối phương chém vào khoảng không. Tuyết Dạ Kiếm mang theo một tia màu xanh lam. Thế giới màu xanh đậm hạ xuống.
Trấn áp!
Chính là thực lực tứ luyện. Cho dù mạnh hơn so với tứ luyện Nhân tộc cùng đẳng cấp, cũng không giống như ngũ luyện. Một kiếm này của Sở Mộ, ngay cả thú lớn Sát Lục trung cấp ngũ giai cũng có thể trấn áp. Trong nháy mắt kiếm thức mạnh mẽ hiện ra.
Một kiếm trấn áp, gân cốt bẻ gẫy. Rõ ràng Cự Ma này bị một chiêu kiếm thức của Sở Mộ ép vỡ. Nhưng dưới lực sinh mạng cường đại, Cự Ma lại không có chết ngay tại chỗ. Sở Mộ hoàn toàn không để cho hắn có cơ hội. Lại một kiếm chém xuống, chặt đứt đầu, đánh nát ý niệm của hắn.
Đến lúc này, nhiệm vụ chém giết mười người Ma tộc, Sở Mộ đã hoàn thành được ba phần.
Giết chết ba Cự Ma, Sở Mộ cũng nhận được chiến lợi phẩm của đối phương. Còn có hơn ba trăm đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng hiện ta. Về phần phù văn Sát Lục thật ra không xuất hiện. Thứ này cũng phải chú ý tới vận khí. Có thể nhận được, cũng có thể không nhận được.
Bất kể nói thế nào, cái này chung quy là một khỏi đầu không tệ. Nhưng Sở Mộ sẽ không vì vậy mà đắc ý vênh váo. Ma tộc cường đại chỗ nào cũng có. ba Cự Ma này, chẳng qua chỉ là muối bỏ biển mà thôi.
Sở Mộ đang tìm Ma tộc săn giết. Đồng thời, cũng có Ma tộc đang tìm chủng tộc ngoài bản tộc để săn giết.
Cho nên không bao lâu, lại có Ma tộc theo dõi Sở Mộ.
Ám Ma!
Ma tộc có ba Đại Vương Tộc: Ma Dương Nhất Tộc, Hình Cổ Nhất Tộc và Ngao Xi Nhất Tộc. Ba Đại Vương Tộc thay phiên làm chủ. Làm chủ liền thượng vị, xưng là hoàng tộc. Theo tin tức Sở Mộ được biết, kỷ nguyên này là do Ngao Xi Nhất Tộc làm chủ, là hoàng tộc, đảm nhiệm vị trí Ma Hoàng.
Dưới ba Đại Vương Tộc, còn có vài chi đại tộc. Ví dụ như Cự Ma Tộc, còn có Ám Ma Tộc và Thi Ma Tộc cùng với Thú Ma Tộc v. v...
Lúc này, tập kích Sở Mộ chính là cường giả Ám Ma Tộc một trong những đại tộc. Một vị cường giả Ám Ma Tộc nắm giữ thực lực ngũ luyện.
thân thể Ám Ma Tộc không cao lớn cường tráng bằng Cự Ma. Tương đối nhỏ nhắn, cũng tương đối thon gầy, nhưng vô cùng linh hoạt. Đồng thời bọn họ còn am hiểu ẩn nấp, ở trên đạo ám sát có thành tựu kinh người. Trên chiến trường, Ám Ma Tộc bình thường sẽ làm thích khách ám sát cao tầng của tộc địch. Nhưng Ám Ma Tộc tinh thông ám sát, cho dù là chiến đấu chính diện, thực lực cũng vô cùng cường đại. Sẽ không kém hơn Nhân tộc cùng đẳng cấp.
Nhưng một tộc có sinh tồn của một tộc. Giống như Ám Ma Tộc trời sinh am hiểu ám sát. Bọn họ sẽ không ngừng nghiên cứu tinh thông ở trên con đường ám sát. Nếu không chính là bỏ gốc lấy ngọn.
Cho dù là đối mặt với một kiếm tu Nhân tộc tu vi chỉ mới là Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện, cường giả Ám Ma Tộc này cũng không có chút khinh thường nào.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi hắn vừa phát động tập kích, vẫn bị Sở Mộ phát hiện ra.
Thanh chủy thủ đen bóng lặng lẽ không một tiếng động đâm về phía Sở Mộ, giống như độc xà trí mạng. Nhưng trong nháy mắt liền thất bại. Bóng người dưới chủy thủ không biết khi nào đã tiêu tan. Một đòn thất bại. Cường giả Ám Ma Tộc này lại ý thức được có phần không ổn. Hắn không chút do dự, bạo phát ra bản năng đã được thử thách lâu dài, trong nháy mắt ẩn nấp, lui về phía sau.
Theo đạo của thích khách, một đòn không trúng liền phải trốn xa ngàn dặm, su đó lại tìm cơ hội khác.
Chỉ có điều, hắn nhanh, kiếm của Sở Mộ còn nhanh hơn.
Kiếm quang như sương như tuyết, kéo qua khoảng cách giữa trời cùng đất, nối liền thành một cái đường thẳng, gần như là xuất kiếm trong chớp mắt. Kiếm đã đâm về phía Ám Ma Tộc đang ẩn nấp.
Kiếm thuật Vấn Đạo thức thứ chín: trời đất một đường!
Kiếm pháp Bạch Câu!
- Làm sao có thể nhanh như vậy được!
Ám Ma Tộc này khiếp sợ không gì sánh được. Nhưng hắn không có bị hù dọa, mà phát ra tốc độ nhanh hơn, đồng thời chủy thủ chém ra. Hắn phải phòng ngự một kiếm này của Sở Mộ.
Chỉ thấy kiếm quang này biến đổi, giống như một sóng nước rẽ qua, không ngờ thần kỳ kéo lệch chủy thủy của đối phương, trực tiếp công kích vào mi tâm.
Tốc độ nhanh vô cùng, trong nháy mắt biến hóa thần kỳ. Tiết tấu không có cách nào nắm chắc được. Kiếm pháp kỹ càng tuyệt luân, xuyên thủng mi tâm đánh nát ý niệm.
- Viễn thúc, thúc không cần theo ta.
Nhiếp Không nói.
- Thiếu chủ, giới Sát Lục quá nhiều nguy hiểm. Tuy rằng thiên phú của thiếu chủ vang dội cổ kim, nhưng dù sao còn không có thật sự lớn lên. Một khi gặp phải nguy hiểm, hậu quả tưởng tượng thôi đã không chịu nổi.
Người trung niên nói.
- Ta biết, nhưng Viễn thúc theo ta, sẽ chỉ làm cho ta hình thành sự ỷ lại. Ta phải tự lập, phải tự mình đi đối mặt với tất cả nguy hiểm, xông qua từng lần nguy hiểm. Như vậy ta mới có thể thật sự lớn lên.
Nhiếp Không nói.
Viễn thúc trầm mặc. Hắn biết rõ, lời Nhiếp Không nói đều là lời nói thật. Không có cường giả nào ở dưới sự che chở của người khác, có thể lớn lên được. Đó là đóa hoa trong nhà ấm, không qua nổi bất kỳ sóng gió nào. Cho dù là thiên phú cao tới đâu, trước không có người nào, sau cũng không có người nào bì kịp.
Chỉ có điều, trách nhiệm của hắn lại là bảo vệ Nhiếp Không, không cho phép Nhiếp Không xảy ra sơ suất gì.
- Viễn thúc, thúc không cần cảm thấy khó xử. Ta là thiên tài, cũng là người có thiên phú nhất của Nhiếp gia từ trước đến nay, người mang theo khí vận lớn. Cho dù là gặp phải nguy hiểm, ta tin tưởng dựa vào năng lực của mình cũng có thể biến nguy thành an, biến nguy cơ trở thành kỳ ngộ.
Nhiếp Không nói năng có khí phách, lời nói giống như đao phong sắc bén:
- Hơn nữa, trên người ta còn có thủ đoạn do lão tổ lưu lại. Cho dù là gặp phải Đ cường địch ại Đế Cảnh, cũng có thể ung dung thoát thân.
- Đã như vậy, ta liền ở Nhân Thành chờ ngươi.
Thần sắc Viễn thúc ngưng trọng nói:
- Hi vọng lần sau khi nhìn thấy thiếu chủ, thiếu chủ sẽ làm ta kinh ngạc.
- Sẽ như vậy.
Nhiếp Không nói. Hắn không quay đầu lại, đi về phía trước. Mục tiêu của hắn là chiến trường Sát Lục.
Tiến vào giới Sát Lục, không xông qua chiến trường Sát Lục, căn bản cũng không đáng để khen ngợi. Chỉ có xông qua chiến trường Sát Lục, đồng thời còn sống sót, mới có cơ hội trở thành cường giả chân chính.
← Ch. 2000 | Ch. 2002 → |