Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0280

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0280: Xét nhà diệt tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Cảnh đầu tiên rơi vào tầm mắt của bọn họ, chính là cửa lớn phủ đệ của Vương gia bị đánh nát, mở rộng. Hai bên trái phải đều có một thi thể đang nằm. Có thể thấy trên cổ họng hai thi thể có hai lỗ máu. Máu đã chảy khô, nhuộm dần xuống mặt đất, thành một mảnh sền sệt.

Bước chân có chút dừng lại. Sau đó hai vị trưởng lão Sở gia vội vàng dẫn dắt ba mươi con cháu đi vào cửa lớn Vương gia. Nhất thời, sắc mặt mỗi người đại biến, tái nhợt một mảnh, đồng thời khom lưng nôn khan không ngừng.

Cảnh tượng ở tiền viện Vương gia quá mức kinh người, giống như một trận tàn sát. Máu tươi tràn ngập chảy thành sông. Khắp nơi đều có thi thể nằm rải rác. Đồng thời phần lớn đều bị chém ngang lưng, nội tạng ruột rơi vãi xung quanh.

Hai vị trưởng lão Sở gia chung quy cũng là người đã từng nhìn qua vô số cục diện. Mặc dù vạn phần khiếp sợ, thậm chí có chút buồn nôn, nhưng vẫn kìm chế được. Bọn họ nhìn kỹ, phát hiện ở giữa những thi thể này, có một vài người bọn họ biết. Đó chính là trưởng lão của Vương gia.

Lúc này, tiếng bước chân vang lên khiến hai vị trưởng lão Sở gia cảm thấy tóc gáy đảo dựng thẳng, sởn gai ốc. Hai mắt bắn bắn ra tinh quang sắc bén nhìn về phía tiếng bước chân truyền đến. Đó là một chỗ ngoặt.

Ba mươi con cháu kiệt xuất Sở gia cũng cảnh giác theo. Mỗi người đều cầm lấy chuôi kiếm.

Cuối cùng, chủ nhân của tiếng bước chân xuất hiện, khiến người của Sở gia ngẩn ra. Đồng thời bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì người xuất hiện chính là Sở Mộ.

- Mộ thiếu.

Hai vị trưởng lão vội vàng kêu lên.

- Các ngươi đã tới.

Sở Mộ mỉm cười. Trên người của hắn hoàn toàn không nhìn thấy có vết máu. Giết người không dính máu, cũng không có sát khí. Điều này khiến người của Sở gia có chút nghi ngờ. Lẽ nào những người Vương gia kia không phải do Mộ thiếu giết chết sao?

- Tất cả cao thủ Vương gia đều đã chết. Còn lại một vài người giao cho các ngươi xử lý.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói, bước chân không ngừng đi tới:

- Còn nữa, hai mươi mấy người con cháu kiệt xuất của Sở gia chúng ta đang bị giam giữ ở chỗ nào, cũng cần các ngươi đi tìm. Nói tóm lại, bên trong Vương gia có chút vật giá trị, tất cả đều tìm ra đi.

- Vâng, Mộ thiếu.

Hai vị trưởng lão Sở gia lập tức nghiêm mặt nói. Bọn họ thậm chí theo bản năng, xem Sở Mộ là gia chủ Sở gia.

Sở Mộ rời khỏi Vương gia trước, đi về phía phủ đệ của Sở gia. Hai vị trưởng lão Sở gia dẫn dắt ba mươi huynh đệ con cháu Sở gia tu vi Kiếm Khí Cảnh thất đoạn, bắt đầu sự nghiệp vĩ đại xét nhà diệt tộc.

...

- Mộ Nhi, ngươi không có bị thương chứ?

Sở Mộ mới vừa tiến vào Sở gia, Sở Hành Vân đã xông tới, nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt thân thiết.

- Phụ thân, con không sao.

Trong lòng Sở Mộ cảm thấy ấm áp, cười nói.

- Sở Mộ, Vương gia sao rồi?

Sở Hành Không cũng đã đi tới, hỏi.

- Vương gia trên dưới cơ bản đều đã chết hết. Còn lại đều là một vài người hầu thị nữ.

Sở Mộ đáp lại.

- Được, chết tốt...

Sở Hành Không lúc này bắt đầu cười ha ha. Lo lắng trong lòng cuối cùng đã tan đi. Trong lòng hắn vô cùng vui sướng

Đi vào bên trong đại sảnh, Sở Đương Hùng và Sở Hành Phong đã ở đó. Vừa nhìn thấy Sở Mộ trở về, bọn họ vội vàng hỏi thăm.

- Vương lão quỷ cuối cùng đã chết. Vương gia bị diệt...

Sở Đương Hùng thở dài, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia mờ mịt, cũng không vui sướng giống như đám người Sở Hành Không.

Cũng không phải Vương gia bị diệt, khiến Sở Đương Hùng cảm thấy mất hứng. Chỉ có điều, Sở gia và Vương gia đối địch đã lâu.

Hắn và lão gia chủ Vương gia từ thời niên thiếu chính là đối thủ, là kẻ địch. Nhiều năm qua vẫn như vậy. Bất kỳ lúc nào Vương gia còn tồn tại, lúc đó Sở Đương Hùng đều cố gắng khiến mình lớn mạnh hơn, Sở gia lớn mạnh hơn, để chiến thắng được Vương gia.

Mà bây giờ, lão gia chủ Vương gia, đối thủ cũ này đã chết. Vương gia cũng bị diệt ở dưới kiếm của Sở Mộ. Trong lúc nhất thời, Sở Đương Hùng giống như mất đi mục tiêu, trở nên có chút mờ mịt.

- Vương gia bị diệt. Sau này Sở gia chúng ta có thể an tâm phát triển lớn mạnh."

Sở Mộ nhìn Sở Đương Hùng, hình như có thể hiểu rõ tâm tình hắn lúc này, liền mở miệng nói:

- Sở gia chúng ta không chỉ phải phát triển trở thành gia tộc lớn nhất Khai Dương Thành, còn phải hết sức phát triển, chân chính trở thành gia tộc lớn có nội tình.

- Ha ha, nói không sai. Sở gia chúng ta còn có thể tiếp tục phát triển lớn mạnh. Chuyện những người của thế hệ trước vẫn cố gắng nhưng không cách nào làm được, vậy hãy hoàn thành vào thời điểm Sở Đương Hùng ta còn sống đi.

Vẻ mờ mịt trong mắt Sở Đương Hùng biến mất. Hắn cười ha ha nói, vô cùng hào khí.

Lại hàn huyên thêm vài câu, Sở Mộ đứng dậy đi tới hậu viện.

Thi thể của Vương Long và hai sư huynh của hắn đặt ở mặt đất tại hậu viện, có người canh chừng. Trên người bọn họ cũng chưa từng bị động tới.

Vương Long sử dụng chính là kiếm khí hạ phẩm. Hai sư huynh của hắn sử dụng lại là kiếm khí trung phẩm. Lại thêm hai thanh kiếm khí hạ phẩm nhận được ở trong Vương gia, tổng cộng có năm thanh kiếm khí.

Ngoài ra, Sở Mộ còn tìm được ở trong người Vương Long cùng với hai sư huynh của hắn một vài thứ. Đó là một môn kiếm thuật siêu giai hệ hỏa và một môn kiếm thuật siêu giai hệ phong.

Về phần vòng tay không gian các loại, không có. Có thể nhìn ra được, nếu như Ma La Kiếm Tông không khác mấy so với Đại Khôn Kiếm Phủ, như địa vị của vậy ba tên này ở bên trong Ma La Kiếm Tông chỉ sợ không phải là quá cao.

Dù sao bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ phủ, học viên có thể có được vòng tay không gian cũng không nhiều. Mỗi một người thực lực đều tương đối cao minh.

Không chỉ nói vòng tay không gian, chính là ngay cả linh thạch hạ phẩm một viên cũng không có. Chỉ có điều linh thạch hạ phẩm cũng không tiện mang theo ở trên người.

- Đem thi thể của bọn họ đốt đi.

Sở Mộ phân phó nói:

- Bất kỳ kẻ nào, cũng không được nhắc tới chuyện này. Cho dù là lén bàn tán tới cũng không được.

Sở dĩ nói như vậy, cũng là bởi vì Sở Mộ muốn bảo vệ Sở gia.

Nếu như Ma La Kiếm Tông gì đó biết ba đệ tử nội môn của bọn họ chết ở chỗ này, một khi truy cứu tới, cho dù Sở Mộ cũng có không cách nào bảo vệ được Sở gia.

- Có nghe hay không? Các ngươi đều phải quên chuyện này đi, không được nhắc tới. Bằng không sẽ xử lý theo gia quy.

Sở Đương Hùng quát.

- Vâng.

Những người của Sở gia đang đứng ở đó đều nghiêm sắc mặt trả lời.

Nhưng như vậy còn chưa đủ. Còn có những người khác không được căn dặn. Cho nên phải tiến hành một vài hành động. Nhưng đó chính là chuyện đám người Sở Đương Hùng Sở Hành Không phải đi làm.

...

Hai vị trưởng lão Sở gia dẫn dắt ba mươi con cháu Kiếm Khí Cảnh thất đoạn, cuối cùng từ trong Vương gia tìm được hai mươi mấy người con cháu kiệt xuất đã bị nhốt lại. Tất cả đều được đưa về trong Sở gia.

*****

Đồng thời, từng ngóc ngách bên trong Vương gia đều bị người của Sở gia lục tìm một lượt. Dựa theo phân phó của Sở Mộ, có vài vật giá trị đều không buông tha.

Bởi vậy, khi hai vị trưởng lão Sở gia cùng với năm mươi mấy người con cháu Sở gia quay về Sở gia, trên người mỗi người đều mang theo bao lớn bao nhỏ trở về. Trên mặt mỗi người đều lộ ra thần sắc hưng phấn.

Sau khi gặp đám người Sở Đương Hùng, hai mươi mấy người con cháu kiệt xuất bởi vì bị nhốt lại, bị một vài đãi ngội không mấy tốt, cho nên có chút mệt mỏi, đi xuống nghỉ ngơi trước.

- Lão gia chủ, gia chủ, Mộ thiếu. Những thứ này chính là thứ có giá trị trong Vương gia.

Hai vị trưởng lão Sở gia làm kiếm lễ gia tộc, nói.

Tiếp đó, từng cái túi được mở ra.

Trong đó, cá loại đồ gốm sứ cổ, trân châu, dây chuyền vàng bạc, vòng tay nhẫn các loại, cần có đều có. Có thể thấy được tài lực cường đại của Vương gia. Sở Mộ thoáng nhìn đã hoa cả mắt. Nhưng hắn cũng không động tâm.

Những tục vật này đối với kiếm giả như Sở Mộ mà nói, cơ bản không có tác dụng gì. Linh thạch mới là đồng tiền mạnh trong thế giới kiếm giả.

- Không tệ. Mấy thứ này có thể khiến cho tài lực Sở gia chúng ta thêm phong phú. Tối thiểu tăng gấp đôi.

Sở Hành Không ha ha cười nói.

Một gia tộc phát triển, cần các phương diện nhân tố. Tài lực chính là một phần không thể thiếu, vô cùng quan trọng. Thiếu tài lực, bất kỳ kế hoạch nào cũng không có cách nào thực hiện. Dĩ nhiên càng không cần nói tới phát triển, không cần nói tới lớn mạnh.

Phần lớn đều là những thứ tài vật này. Sở Mộ cẩn thận đảo mắt nhìn qua. Thật ra hắn phát hiện thấy có một ít linh thạch.

Trong Sở gia không có linh thạch. Nghĩ đến chắc hẳn Vương gia cũng không có linh thạch. Những linh thạch này, chắc hẳn là do Vương Long cùng với hai sư huynh của hắn mang đến. Tổng cộng có hơn một trăm viên. Tất cả đều là linh thạch hạ phẩm.

Có ít còn hơn không. Hơn một trăm khối linh thạch hạ phẩm đều bị Sở Mộ thu vào.

Ngoài ra, còn có một vài Ngụy Kiếm Khí các loại. Còn có một ít kiếm thuật của Vương gia. Chỉ có điều cơ bản đều là kiếm thuật nhập môn kiếm thuật cấp thấp và kiếm thuật trung giai. Kiếm thuật cao giai chỉ có ba môn. Ngoài ra, còn có một vài công pháp.

Bất kể là nhiều hay ít, những thứ này hiện tại đều là của Sở gia, góp phần khiến Sở gia thêm lớn mạnh.

Gương mặt già nua của Sở Đương Hùng tươi cười nở hoa. Có mấy thứ này, trong thời gian ngắn, thực lực chỉnh thể của Sở gia sẽ lại được tăng lên. Càng có lợi hơn là có thời gian dài phát triển.

Sở Đương Hùng tin tưởng, trong thời điểm hắn còn sống, Sở gia nhất định có thể uy danh lan xa có một không hai tại Khai Dương Thành.

Sau khi phân phó chấp sự tiến hành chỉnh lý, đem tiến hành phân loại mấy thứ tịch thu được, tốn một chút thời gian mới sửa soạn xong. Mặc dù có chút khổ cực, nhưng trên mặt mỗi người lại vô cùng vui vẻ, giống như trút được gánh nặng. Trong lòng cảm thấy thoải mái.

Tiếp theo, Sở Đương Hùng ra lệnh, tập hợp toàn bộ Sở gia từ trên xuống dưới bao gồm cả người hầu, thị nữ.

Khi tập hợp tự nhiên là có chuyện quan trọng phải tuyên bố. Đầu tiên là về chuyện Vương gia bị diệt. Thứ hai chính là hạ mệnh lệnh, từ giờ trở đi, bất kỳ kẻ nào cũng không được lại thảo luận về chuyện này. Thậm chí là chuyện có liên quan tới chuyện này. Tốt nhất là quên đi chuyện này. Bằng không, nếu có ai lén bàn luận, một khi bị biết nhất định sẽ xử lý theo gia quy.

Mặc dù muốn quên mất, chính là không thể, nhưng không nên nhắc tới. Bản thân mình kìm chế một chút vẫn có thể làm được.

Sau khi tập hợp, nghe xong, người hầu và thị nữ lục tục rời đi. Các huynh đệ Sở gia lại không có rời đi. Mỗi người đều dùng ánh mắt kính nể sùng bái nhìn Sở Mộ. Bọn họ đều biết, chính là Sở Mộ trở về, mới cứu lại được Sở gia. Nếu không sợ rằng bây giờ Sở gia đã bị diệt.

Vương gia bị diệt, mọi chuyện cuối cùng đã có một cái kết.

Loại chuyện lớn giống như vậy, tất nhiên là giấy không thể gói được lửa. Rất nhanh, tin tức Vương gia diệt vong được truyền đi khắp Khai Dương Thành.

Trong lúc nhất thời, lòng người bàng hoàng, sợ mình trở thành Vương gia kế tiếp. Tuy rằng bọn họ so với Vương gia, cái gì cũng không phải.

Nhưng bất kể nói thế nào, có vài cách nói về chuyện Vương gia bị diệt. Về điểm này, Sở gia không cách nào ngăn cấm được. Cũng may bọn họ không biết Vương Long cùng với hai sư huynh của hắn đến từ Ma La Kiếm Tông. Chỉ suy đoán có thể là đệ tử kiếm phái nào đó.

Thậm chí còn, ngay cả tên gọi của hai sư huynh Vương Long là gì bọn họ cũng không biết

Lúc này, bên trong phủ đệ Lâm gia, lão gia chủ Lâm gia cùng với Lâm Phi Hổ là gia chủ hiện tại, còn có các trưởng lão Lâm gia đều tập trung ở đây. Mỗi người đều là bộ dạng nhíu mày đau khổ.

Trong ba gia tộc lớn tại Khai Dương Thành, có thể nói Lâm gia là một gia tộc rất đáng thương.

Thật ra, nghiêm khắc mà nói, trong ba gia tộc lớn, Lâm gia là gia tộc có lịch sử lâu đời nhất. Nhưng luận về thực lực, lại là ba tộc kém nhất trong ba gia tộc lớn.

Cho nên, sau khi Sở gia trở nên cường đại, Lâm gia không thể không lấy lòng Sở gia. Vương Long trở về có thể khiến Vương gia vượt lên trước Sở gia. Bọn họ lại không thể không thần phục Vương gia.

Nói tóm lại, Lâm gia chính là một gia tộc đáng buồn. Vì có thể sinh tồn được, chỉ có thể ở kẽ hở ở giữa tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

Hiện tại, tình thế lại phát sinh biến hóa. Sở Mộ của Sở gia trở về. Vương gia đã bị Sở Mộ một mình diệt sạch. Từ nay về sau Khai Dương Thành không còn có gia tộc Vương thị tồn tại nữa. Chỉ còn lại có Sở gia cùng Lâm gia.

Mà Sở gia một nhà độc quyền xưng bá tại Khai Dương Thành, là chuyện không thể tránh khỏi, không có cách nào ngăn cản.

Hiện tại, Lâm gia đối mặt với một lựa chọn, là sinh tồn hay diệt vong? Hoặc rời khỏi Khai Dương Thành.

Rời khỏi Khai Dương Thành? Đề nghị liền bị bác bỏ. Bởi vì căn cơ của Lâm gia ở ngay bên trong Khai Dương Thành. Lâm gia phát triển ở bên trong Khai Dương Thành đã rất nhiều năm. Một khi rời đi, có nghĩa là buông tha tất cả, bắt đầu lại một lần nữa.

Chuyện giữa Vương gia cùng Sở gia khiến người Lâm gia ý thức được, bọn họ ở bên trong vương triều Đại Khôn, hoàn toàn là cấp bậc dưới cùng. Tùy tiện một cao thủ Hóa Khí Cảnh tới, cũng có thể giết chết tất cả bọn họ.

Hơn nữa nếu như phải rời đi, nhất định phải có một nơi rõ ràng tương đối an toàn. Dưới các loại nhân tố kết hợp, có thể thấy đề nghị rời khỏi Khai Dương Thành này trở nên cực kỳ không hiện thực.

Như vậy, còn lại cũng chỉ có hai lựa chọn. Sinh tồn hoặc diệt vong?

Sau khi không ngừng thương nghị, cuối cùng, người Lâm gia đưa ra lựa chọn.

...

- Lần này nếu không có ngươi trở về, chỉ sợ Sở gia chúng ta sẽ bị diệt vong.

Sở Đương Hùng than thở.

- Chỉ có thể nói là Vương gia nên bị diệt.

Sở Mộ cười nói.

Nơi này là phòng ngủ của Sở Đương Hùng, chỉ có hai người Sở Đương Hùng và Sở Mộ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)