Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0409

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0409: Kiếm áp Cuồng Sư Bang
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Một mặt hắn xem Sở Mộ là bằng hữu, tuy Hàn Diệp ngay từ đầu cho rằng đầu tư vào Sở Mộ người này sẽ có tiến cảnh bất phàm nhưng hắn cũng có một đặc điểm, một khi xem ai là bằng hữu thì người đó sẽ là bằng hữu. Một khi liên quan tới thân gia và tính mạng của Thiết Kiếm Bang, hai bên hắn phải chọn một.

Trong mắt hắn giãy dụa, Hàn Diệp đã có đáp án, hắn áy náy nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ gật đầu, hắn cũng tỏ vẻ hiểu quyết định của Hàn Diệp, hơn nữa hoàn toàn có thể tiếp nhận, nói cho cùng hắn chỉ có duyên phận gặp Hàn Diệp vài lần mà thôi, còn không đạt tới mức đối phương phải dùng thân gia tính mang để cứu mình, trong suy nghĩ của mình, Sở Mộ tự nhận mình làm không được, nếu chính mình làm không được, tại sao phải yêu cầu người khác làm được cơ chứ.

Hàn Diệp hỗ trợ mấy lần, Sở Mộ đã xem hắn là người đáng kết giao, cũng không hi vọng Hàn Diệp bởi vì chính mình mà trêu chọc Hồng Y Hội, từ đó Thiết Kiếm Bang bị diệt.

- Còn nhiều thời gian.

Trong mắt Hàn Diệp như trút được gánh nặng, hắn nói một câu sau đó lui ra sau, mọi người cho rằng Hàn Diệp sợ hãi rút lui, Sở Mộ lại nghe ra ý không đúng, Hàn Diệp nói cho hắn biết, hi sinh lợi ích nhất thời đổi lấy tính mạng, sau này còn nhiều thời gian.

Đáng tiếc, Sở Mộ có ý định của mình.

Nếu đối mặt với cường địch không có một tia khả năng đối kháng, có lẽ hắn sẽ tìm cơ hội chạy đi, khi đó là còn nhiều thời gian chân chính, nhưng chỉ hai tên kiếm giả tu vi Hóa Khí viên mãn không nằm trong mắt Sở Mộ, cho dù là Hồng Y Hội, Sở Mộ cũng không sợ.

- Hàn bang chủ là người thông minh, hiện tại phải xem ngươi có thông minh hay không.

Kiếm giả áo đỏ thoả mãn gật đầu, hắn cười lạnh nhìn về phía Sở Mộ, nói.

- Nhớ kỹ, kiếp sau nên làm người thông minh.

Sở Mộ cười vui vẻ nói với hai tên kiếm giả áo đỏ.

Hai tên kiếm giả áo đỏ và người chung quanh nghe xong giật mình, bọn họ chưa kịp phản ứng, ngay sau đó bọn họ mơ hồ nhìn thấy kiếm quang xuất hiện, trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa, giống như ảo giác.

Lại trải qua ba hơi thở, đám kiếm giả chung quanh mới kịp phản ứng ngay cả Hàn Diệp cũng như thế, bọn họ nhìn thấy bóng lưng đi xa, đột nhiên lúc này mới có người kinh hô thành tiếng, chỉ thấy trên cổ hai tên kiếm giả áo đỏ xuất hiện vết máu thật nhỏ.

Ánh mắt hai tên kiếm giả áo đỏ còn mờ mịt, thân thể lắc lắc sau đó ngã xuống.

Trong khói bụi tung bay, Hàn Diệp có thể đoán được, thành Hám Yêu sẽ hỗn loạn lớn.

Kiếm là hung khí, kiếm thuật là thuật giết chóc! Đây là lý niệm Sở Mộ tuân theo.

Lúc này không giết hai tên kiếm giả áo đỏ, bọn chúng cũng dây dưa không ngớt, dù Sở Mộ bứt ra rời đi, bọn chúng cũng nghĩ cách đi tìm mình, đến lúc đó chỉ sợ không chỉ có hai tên này, mà là một đám người Hồng Y Hội.

Sớm muộn gì cũng phải giết, đã như thế vì sao không giết?

Kiếm của Sở Mộ quá nhanh, đám kiếm giả bên cạnh, cho dù là Hàn Diệp tu vi Hóa Khí viên mãn đỉnh phong sắp đột phá đến Khí Hải Cảnh cũng không nhìn rõ ràng, huống chi là đám người khác.

Hai tên kiếm giả áo đỏ không kịp phản ứng đã bị chém giết, Sở Mộ dùng một kiếm đâm xuyên cổ họng, nhìn từ bên ngoài khó nhìn thấy vết máu nhưng sự thật đã sớm cắt đứt cổ họng đối phương.

Sở Mộ còn muốn tìm tòi đồ vật trên người chúng một phen, đáng tiếc không tìm được món đồ gì hữu dụng, chỉ có hai phần kiếm khí thượng phẩm mà thôi. Nghĩ đến bọn chúng có ba tên mang theo linh thạch hạ phẩm đi mua Phong Dực Yêu Long, hiển nhiên linh thạch bị tên thứ ba cầm đi, hắn không biết tên kia đã chạy đi nơi nào.

Với tư cách là một trong ba đại thế lực thành Hám Yêu, người Hồng Y Hội rất ít chết trong thành Hám Yêu, có thể nói gần năm năm qua chưa từng xuất hiện chuyện này, lần này có hai tên kiếm giả tử vong, Hồng Y Hội chắc chắn sẽ giận dữ, rối loạn là khó tránh khỏi.

...

Sở Mộ là người châm ngòi lại không quan tâm. Hắn đang trên đường đi tìm Cuồng Sư Bang.

Cho tới bây giờ, Sở Mộ đã sớm tìm hiểu địa điểm phân bố thế lực trong thành Hám Yêu. Hắn cũng biết vị trí của Cuồng Sư Bang nằm ở nơi nào, qua một thời gian ngắn, Sở Mộ tìm được Cuồng Sư Bang.

Đây là một trang viên chiếm diện tích rất rộng, ở ngay trơớc cánh cửa lớn đóng kín có một điêu khắc một con sư tử màu đỏ sống động, sống động tới mức tùy thời sống lại nhảy tới công kích đối thủ.

Hai bên trái phải có hai tên kiếm giả trung niên đang đứng canh gác, đều có tu vi Hóa Khí tiểu thành, ngoài ra còn có hai điêu khắc thạch sư uy phong lẫm lẫm.

Tấm biển nằm trên cánh cửa lớn có hai chữ Cuồng Sư thật lớn.

Sở Mộ không dừng bước, hắn bước đi về phía cửa lớn Cuồng Sư Bang. Hai tên kiếm giả thủ vệ lập tức nhìn thấy hắn đi tới, đôi mắt bọn họ bắn ra hào quang kiếp người mang lại cảm giác áp bách lên người khác.

- Đứng lại!

Một người trong đó quát lớn.

Sở Mộ làm như không nghe thấy, y nguyên bước đi đi, hai người kia rút kiếm ra, ánh mắt đằng đằng sát khí quát hỏi Sở Mộ:

- Ngươi là ai? Đến Cuồng Sư Bang muốn làm gì?

Bọn họ không nhận được thông báo gì, cũng không biết có đại nhân vật gì sẽ tới đây, hơn nữa kiếm khí chấn động Sở Mộ thể hiện ra chỉ tương đương Hóa Khí đại thành, bọn họ không ngăn cản mới là lạ.

- Giết người.

Sở Mộ trả lời, đồng tử hai kiếm giả co rút lại, hai người lập tức vung kiếm chém về phía Sở Mộ.

Song kiếm va chạm với nhau, chém thất bại, còn chưa kịp phản ứng đã bị Sở Mộ bắn ra hai sợi kiếm khí bắn thủng cổ họng, hai tên kiếm giả thủ vệ chết ngay lập tức.

Đôi mắt hai tên kiếm giả mở to mờ mịt, thân thể mềm nhũn ngã xuống, Sở Mộ lại đánh một chưởng vào cửa lớn, tiếng nổ ầm vang lên, cánh cửa chia năm xẻ bảy bay tán loạn vào bên trong, sau khi bay hơn mười trượng mới rơi xuống đất và gây ra tiếng động lớn.

- Ai?

Trước tiền viện thật lớn phía sau cánh cửa có người đang tu hành kiếm thuật, động tĩnh lớn như thế hấp dẫn bọn họ chú ý, đột nhiên bọn họ quay đầu nhìn lại xem xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một đạo thân ảnh áo trắng bước đi không nhanh không chậm tiến vào trong trang viện, sắc mặt lạnh nhạt như không có gì xảy ra.

Bọn họ cũng nhìn thấy hai kiếm giả thủ vệ cửa lớn bị chém giết.

- Ngươi là người phương nào? Tại sao phải giết người bổn bang, lại còn phá hư cửa lớn, nếu không nói lý do, hôm nay ngươi đừng mong còn mạng rời khỏi đại viện.

*****

Một tên kiếm giả Hóa Khí đại thành bước thẳng về phía Sở Mộ, hai mắt hắn đằng đằng sát khí, kiếm chỉ thẳng về phía trước, đám kiếm giả khác lục tục đi tới bao vây Sở Mộ vào giữa.

- Gọi Lý Cuồng sư ra đây.

Sở Mộ dừng bước, hắn không bị sát khí chung quanh ảnh hưởng.

- Bắt hắn cho ta!

Tên kiếm giả Hóa Khí đại thành tức giận quát lớn.

Hơn mười kiếm giả Hóa Khí tiểu thành nhào tới động thủ, một kiếm lại một kiếm, không ngừng đâm chém tấn công Sở Mộ, nơi này là trang viện của Cuồng Sư Bang, cũng không bị quy củ hạn chế sử dụng kiếm khí trong thành Hám Yêu ảnh hưởng.

Quy định không thể sử dụng kiếm khí là vì ngăn ngừa thương vong hoặc phá hư không cần thiết, cũng có thể ngăn cản... Ân oán, nếu ở trong nơi đóng quân của bang phái lại không chịu ảnh hưởng này, dù sao chỉ chết một đám người không liên quan mà thôi.

Bởi vậy hơn mười kiếm giả Hóa Khí tiểu thành của Cuồng Sư Bang xuất kiếm, kiếm khí gào thét, kiếm quang soàn soạt, càng có ý cảnh gia thân giống như muốn lăng trì Sở Mộ.

- Cút!

Tiếng quát vang lên, Sở Mộ chỉ hơi lộ ra một tia kiếm thế viên mãn, uy thế kinh khủng giống như kêếm sơn hàng lâm nghiền áp tất cả, ngay cả kiếm giả Hóa Khí đại thành đều không thể chống cự và quỳ xuống dưới đất, càng không cần phải nói mười tên kiếm giả Hóa Khí tiểu thành có thể ngăn cản, cả đám quỳ xuống, cũng không cầm nổi kiếm trong tay, bọn chúng kinh hãi gần chết.

- Lý Cuồng Sư, hạn cho ngươi trong ba hô hấp phải bước ra đây, nếu như không ra, ta sẽ xóa tên Cuồng Sư Bang.

Sở Mộ quát lớn, giọng quát vang vọng trang viên, tiếng quát không thua gì sấm sét nổ vang trời, trong tiếng quát còn dung nhập một tia kiếm thế, cho dù tiếng quát không lớn lại mang theo uy thế kinh người. Kiếm giả Hóa Khí viên mãn cũng khó chống cự.

Trong phòng tu luyện, thân thể Lý Cuồng Sư run rẩy kịch liệt, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hai mắt ẩn chứa hồi hộp, oán hận và khiếp sợ.

Hắn đang nếm thử đột phá Khí Hải Cản, lúc này đã tới thời khắc khẩn yếu quan đầu, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể đột phá, không nghĩ tới Sở Mộ quát một tiếng lại giãn đoạn đột phá, nếu như chỉ là tiếng quát bình thường cũng không có gì, hết lần này tới lần khác trong tiếng quá còn ẩn chứa 1% kiếm thế viên mãn, ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

Tâm thần bị rung chuyển, trạng thái đột phá bị phá hư, tinh khí thần bị ảnh hưởng cực lớn, không chỉ tạng phủ bị thương, kinh mạch cũng bị thương, tiếp theo là tinh thần bị thương.

Thương thế như vậy, không có thời gian nửa năm nghỉ ngơi khôi phục sẽ không khỏi, thậm chí còn phải dùng bảo vật chứa trị.

Hận ý trong lòng Lý Cuồng Sư cuồn cuộn như nước sông, hận không thể lập tức rút kiếm chém giết người vừa quấy rầy hắn đột phá ngay tại chỗ, muốn chém hắn thành năm bảy mảnh sau đó bầm thành thịt nát.

Đáng tiếc hắn không dám, tuy hắn bá đạo đã quen nhưng không phải người ngu, chỉ cần một câu nói đã mang theo uy thế bực này, thực lực của người tới vô cùng cường đại, tuyệt đối không phải hắn hiện giờ có thể đối với kháng.

Vội vàng phục dụng một viên đan dược chữa thương, hắn lau máu trên khóe miệng, Lý Cuồng Sư đứng dậy mang theo bội kiếm bước ra khỏi phòng tu luyện.

- Ngươi là ai? Đến bổn bang có mục đích gì?

Trong tiểu viện Cuồng Sư Bang đã có vô số kiếm giả tụ tập, trong đó có hơn bốn mươi kiếm giả mặc trang phục màu vàng, trên người sinh ra kiếm khí chấn động Hóa Khí viên mãnchính là Kim Sư kiếm vệ của Cuồng Sư Bang.

Người nói chuyện cũng mặc trường bào màu vàng, nhìn hắn chỉ hơn bốn mươi tuổi nhưng sinh ra kiếm khí chấn động đạt tới Khí Hải Cảnh nhập môn đỉnh phong, suýt nữa đột phá Khí Hải Cảnh tiểu thành, hắn vô cùng kiêng kị nhìn Sở Mộ, lúc này cất tiếng hỏi.

- Ai là Lý Cuồng Sư?

Sở Mộ không trả lời, hắn chỉ lạnh nhạt hỏi một câu.

Trên mặt tên kiếm giả Khí Hải Cảnh nhập môn đỉnh phong nổi gân xanh, đôi mắt mang theo lửa giận và tràn ngập sát khí.

- Là ta!

Lúc này có giọng nói bá đạo và trầm ổn vang lên, một thân ảnh cường tráng bước ra khỏi đại viện đi tới nơi này, dáng đi long hành hổ bộ, hắn chính là Lý Cuồng Sư, sắc mặt hắn vẫn tái nhợt, thần sắc lại có chút âm trầm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ:

- Rốt cuộc các hạ là ai? Có thù hận gì mà lại chạy tới đây quấy rối?

- Hai tháng trước ngươi từng phái người đuổi giết ta.

Sở Mộ lên tiếng.

Lý Cuồng Sư nghe xong liền khiếp sợ, hắn nhìn kỹ Sở Mộ, lại so sánh với hai tháng trước:

- Ngươi chính là người bị Hung Kiếm Đồ Không nhìn chằm chằm sao?

- Cuồng Sư Bang có hai lựa chọn.

Sở Mộ nói câu này biến tướng thừa nhận lời Lý Cuồng Sư vừa nói.

- Thứ nhất: phải đền bù tổn thất cho ta, làm cho ta thoả mãn, việc này dừng ở đây; thứ hai: ta sẽ dùng kiếm mai táng Cuồng Sư Bang.

Hắn vừa nói xong, Sở Mộ rút kiếm, kiếm giống như hàn tinh âm trầm, mũi nhọn mang theo uy thế sắc bén bao phủ chung quanh, những nơi đi qua làm không khí chung quanh rơi vào trạng thái chân không, đám kiếm giả chung quanh nghẹt thở.

Tất cả mọi người và cả tên kiếm giả Khí Hải Cảnh nhập môn đỉnh phong cũng cảm thấy khiếp sợ, bọn họ cảm thấy mình quá nhỏ bé trước uy thế của đối phương, Sở Mộ trước mặt giống như biến thành cự nhân cao lớn như núi, biến thành tồn tại bọn họ không dám chọc.

Các kêếm giả Cuồng Sư Bang lúc này lục tục nhìn Lý Cuồng Sư, tất cả dùng Lý Cuồng Sư làm chủ, chỉ cần Lý Cuồng Sư ra lệnh một tiếng, cho dù là địch nhân không thể đối kháng cũng sẽ liều chết sông lên, thề sống chết giết địch.

Lý Cuồng Sư đứng mũi chịu sào, suýt nữa hắn đã quỳ xuống dưới áp lực này, nếu không phải hắn là bang chủ cần phải giữ uy nghiêm nên cố sức chèo chống, chỉ sợ hắn đã mất mặt không nhỏ.

Gương mặt hắn thay đổi liên tục, hàm răng cắn chặt tràn ngập không cam lòng và phẫn nộ, hận không thể hạ lệnh hợp nhau tấn công chém giết Sở Mộ trong Cuồng Sư Bang.

Hắn không dám, thật không dám, khí thế người này quá cường đại, căn bản không thể đối kháng, trong loại tình huống này, cho dù bọn họ có thể chém giết Sở Mộ, cả Cuồng Sư Bang cũng không còn lại mấy người, chỉ còn tồn tại tren danh nghĩa.

- Các hạ cho rằng bồi thường bao nhiêu là phù hợp?

Lý Cuồng Sư cố sức nói ra một câu.

- Năm trăm vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ thuận miệng nói ra, gân xanh nổi rõ trên mặt đám kiếm giả chung quanh, Lý Cuồng Sư tức giận suýt nữa lập tức xông lên liều mạng.

- Tối đa hai trăm vạn, nếu không, Cuồng Sư Bang không ngại lấy cái chết đánh cược một lần.

Lý Cuồng Sư nghiến răng nghiến lợi rống lên như dã thú bị thương.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)