← Ch.0435 | Ch.0437 → |
Sở Mộ mở thư ra xem, hắn cau mày.
Đây là thư của Phương Hạo, nội dung muốn Sở Mộ lúc chạng vạn tối ra ngoài thành thành Hám Yêu mười dặm giải quyết ân oán, cuối cùng cũng nói rõ nếu như Sở Mộ không chịu, bọn họ sẽ tiếp tục ở lại thành Hám Yêu nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, một khi Sở Mộ rời khỏi thành Hám Yêu sẽ đuổi theo động thủ.
- Cũng tốt.
Sau khi vò lá thư thành một cục liền ném vào thùng rác, Sở Mộ an tâm hưởng dụng đồ ăn ngon đưa tới.
Lúc này còn cách chạng vạng khá lâu, thời gian còn dài nên Sở Mộ không sốt ruột, hắn cũng đồng ý với cách làm của Phương Hạo, đây là thời điểm giải quyết ân oán với nhau.
Đồ ăn là thịt yêu thú, trong thịt yêu thú ẩn chứa năng lượng cường đại, ăn hết mới có lợi với thân thể.
Trăm vạn yêu thú tử vong, tối thiểu có một nửa số thi thể bị thu thập, một phần dùng để ăn, một phần mang đi gia công, hiện tại cả thành Hám Yêu không thiếu thịt.
Đối với người bình thường và kiếm giả Kiếm Khí Cảnh mà nói đây là tin mừng, có thể gia tăng lực lượng thân thể của bọn họ, tốc độ tu luyện kiếm khí tăng lên, sớm ngày tiến vào Hóa Khí Cảnh.
Cơm nước xong xuôi lại mang chén đĩa đặt bên ngoài cửa phòng, Sở Mộ đóng cửa đi xuống lầu.
Trong lầu một khách sạn có một nửa bàn trống, chỉ có lác đác kiếm giả đang ngồi một mình, hoàn toàn đối lập với chật ních lúc trước.
- Sở đại nhân.
Có người nhìn thấy Sở Mộ liền đứng lên hành kiếm lễ, những người khác vội vàng đứng lên cúi chào.
Một lần trăm vạn yêu thú bạo động đã thành tựu thanh danh Sở Mộ, chân chân chính chính được kiếm giả thành Hám Yêu chỗ tán thành, bọn họ càng tôn kính từ nội tâm.
Sở Mộ mỉm cười gật gật đầu, hắn bước ra khỏi khách sạn đi ra ngoài thành.
Lúc đi ra hắn liền cảnh giác, vô ý thức lui về sau ra một bước, một đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt đâm tới, Sở Mộ rút kiếm phản kích, một kiếm thất bại lại có kiếm quang phía sau đánh tới.
Kiếm quang đâm tới có tiếng động rất nhỏ, khó có thể cảm giác biến hóa như thường, kiếm quang vô cùng quỷ dị, thường thường từ góc độ bất khả tư nghị xuất hiện, khó lòng phòng bị nhưng kiếm quang không mang theo sát ý nào cả.
Sở Mộ xuất kiếm phản kích, mỗi một kiếm đều chuẩn xác ngăn cản kiếm quang, khiến nó không công mà lui.
- Kiếm thuật của ngươi không tệ!
Một giọng nói khàn khàn vang lên sau đó biến mất, Sở Mộ mơ hồ nhìn thấy thân ảnh đi xa.
- Kiếm thuật của ngươi cũng rất lợi hại.
Sở Mộ mỉm cười, nói xong liền thu kiếm vào vỏ.
- Yêu Kiếm Quỷ Vụ, danh tiếng Yêu Kiếm xứng với thực.
Sở Mộ nói thầm sau đó đi nhanh về phía cửa thành.
Tuy người vừa tập kích không để lộ thân phận nhưng từ chiến lực và bóng lưng đối phương, Sở Mộ khẳng định hắn vừa gặp phải Yêu Kiếm Quỷ Vụ thần bí khó lường.
Sở dĩ không mang theo chút sát ý nào, hoàn toàn là muốn thăm dò kiếm thuật của Sở Mộ như thế nào, về phần tại sao muốn thử dò xét? Nguyên nhân rất đơn giản, Tàn Kiếm Tà Dương bị Sở Mộ sử dụng kiếm thuật chém giết.
Tàn Kiếm được xưng kiếm thuật thứ hai thành Hám Yêu, Yêu Kiếm đứng thứ nhất, Sở Mộ có thể dùng kiếm thuật chém giết Tà Dương, đã có người cho rằng kiếm thuật của hắn tương đương Yêu Kiếm Quỷ Vụ, cho nên Quỷ Vụ mới thăm dò.
Kết quả cho thấy kiếm thuật của Sở Mộ thật sự caio thâm khó dò, Quỷ Vụ không nắm chắc sử dụng kiếm thuật đánh bại Sở Mộ, song phương cũng có chút ân oán nhưng chẳng đáng là gì.
Vừa ra khỏi thành Hám Yêu, màu đỏ sậm bao phủ mặt đất càng đậm hơn trước.
Mùi máu tanh nồng đậm vẫn bao phủ nơi đây, vô số sát khí lạnh giá vẫn chưa biến mất, không ngừng phiêu đãng các nơi.
Ánh hoàn hôn thê lương.
Bởi vì tại vài ngày trước nơi này xảy ra đại chiến thảm thiết, có thể nói là tu la sát tràng. Lúc này trên chiến trường trừ đất bị máu nhuộm đỏ ra, đã không nhìn thấy tay chân cụt nào cả, toàn bộ bị người thành Hám Yêu thanh lý qua, khó có thể tưởng tượng mấy ngày trước chiến đấu thảm thiết cỡ nào.
Không thi triển thân pháp, Sở Mộ dạo bước đi trên chiến trường cũ, cảm nhận sát khí âm lãnh lạnh lẽo chung quanh giống như nhớ lại yêu thú đã từng trùng kích, nhớ lại cảnh tượng mình huy kiếm chém giết yêu thú.
Những điều thứ này đều là giác, người có ý chí bạc nhược yếu kém sẽ bị ảnh hưởng và nổi giận, hơn nữa sát khí ngưng tụ quá lâu không tiêu tan, chỉ sợ sẽ xuất hiện một ít thứ không tốt.
Đây không phải việc Sở Mộ cần lo lắng, tin tưởng năm cường giả Nguyên Cực Cảnh trong thành Hám Yêu hiểu nên giải quyết như thế nào.
Hắn đi chậm hết đoạn đường mười dặm, lúc Sở Mộ đến nơi, tại đây có hơn mười kiếm giả áo đen đứng chờ, đều là đệ tử hạch tâm của Ma La Kiếm Tông.
Ban đầu có hơn hai mươi mấy đệ tử hạch tâm Ma La Kiếm Tông, trong lần đại chiến yêu thú đã chết một ít, hiện tại còn mười lăm người.
Sở Mộ vừa đến, ánh mắt mười lăm kiếm giả áo đen nhìn chằm chằm vào người Sở Mộ, ánh mắt bắn ra hàn quang ác liệt, Phương Hạo cầm đầu đi lên phía trước.
- Rất tốt, ngươi nguyện ý đến giải quyết ân oán, ít đi nhiều phiền toái.
Sắc mặt Phương Hạo vô cùng bình thản, trực tiếp rút kiếm chỉ vào người Sở Mộ, bước chân nhanh hơn, mũi kiếm run run, từng đạo kiếm quang phá không đánh tới như mưa to gió lớn.
Thân thể Sở Mộ hơi thay đổi, hắn xuyên qua kiếm quang dày đặc, hắn cầm Trảm Yêu Kiếm trên tay trái.
Tốc độ Phương Hạo nhanh đến mức tận cùng, chẳng khác gì sấm sét xuyên phá bầu trời, kiếm khí cực phẩm đâm tới, hắn thi triển cô kiếm thuật, kiếm quang như vạn lôi oanh tạc, trước mắt Sở Mộ trừ lôi đình chính là lôi đình, lôi điện thông qua không khí tiếp xúc làn da làm Sở Mộ tê tê.
- Vạn Lôi Phá Không, Phương sư huynh muốn dùng một kiếm chém giết đối phương.
Đám kiếm giả áo đen không ngừng ngạc nhiên, Vạn Lôi Phá Không là một chiêu mạnh nhất trong cổ kiếm thuật Địa giai Phương Hạo tu luyện, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ, thân thể Sở Mộ biến hóa, tàn ảnh hắn đang đứng tại chỗ nhưng thật ra đã xông lên phía trước với tốc độ cực nhanh, khó có thể phân biệt.
Mỗi một đạo lôi đình ẩn chứa uy lực cực lớn, có thể dễ dàng chém giết kiếm giả Khí Hải Cảnh, mấy trăm đạo lôi đình rậm rạp phá không giáng xuống đất.
Đôi mắt Sở Mộ nheo lại, hắn có thể nhìn thấy góc độ tấn công của mấy trăm đạo lôi đình, hắn cảm thấy áp lực thật lớn trên một đạo lôi đình, chúng muốn xé nát hắn ngay sau đó.
Dưới áp lực như thế, Sở Mộ hết sức nghiêm túc bài trừ tạp niệm, tinh thần mơ hồ, cảnh vật chung quanh biến mất, trước mắt hắn chỉ còn lại lôi đình.
*****
Nhập vi!
Lực lượng linh hồn cường đại và áp lực cực lớn từ bên ngoài dẫn dắt Sở Mộ tiến vào trạng thái nhập vi.
Mấy trăm đạo lôi đình mơ hồ đã xuất hiện quỹ tích trong đầu hắn, Sở Mộ thi triển thân pháp né tránh xê dịch qua lại các hướng, hắn dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận Phượng Hạo.
Trong mắt kiếm giả áo đen khác, thân thể Sở Mộ giống như không nhúc nhích, hắn đang bị lôi đình đuổi giết, trong nháy mắt tiếp theo thân thể Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa, hắn đã xuyên thấu lôi đình tiếp cận Phương Hạo.
Phương Hạo cả kinh, kiếm chiêu biến hóa, mấy trăm đạo lôi đình nổ tung sinh ra vô số oanh lôi, thân kiếm giống như sinh ra hấp lực lớn lao, lôi đình chung quanh không ngừng thu nạp vào thân kiếm, thiên địa linh khí cũng bị hấp thu với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt thân kiếm bị lôi đình bao phủ phóng thích khí tức hủy diệt kinh người.
Sở Mộ lao ra khỏi phạm vi bao phủ của mấy trăm đạo lôi đình, hắn xuất hiện trước mặt Phương Hạo, đôi mắt Phương Hạo lạnh lùng như điện, trong mắt có tia sáng bộc phát, hắn xuất kiếm chém vào người Sở Mộ.
Một kiếm này thanh thế không bằng Vạn Lôi Phá Không nhưng lại làm cho Sở Mộ cảm thấy tim đập nhanh, uy lực càng cường đại hơn trước, kiếm khí hộ thể bị kiếm áp đánh tan, tóc đen tung bay trong gió, kiếm áp cường đại đè ép Sở Mộ không thở nổi.
Trong trạng thái nhập vi, Sở Mộ phát hiện quỹ tích một kiếm của Phương Hạo vô cùng rõ ràng, tốc độ và góc độ cùng biến hóa đều xuất hiện trong đầu Sở Mộ, thậm chí Sở Mộ còn có thể phát hiện quỹ tích điện quang trên thân kiếm.
- Chết!
Phương Hạo chém xuống và rống to.
- Chết là ngươi.
Sở Mộ quát một tiếng, hắn nâng Trảm Yêu Kiếm trên tay trái lên cực nhanh, hắn xuất kiếm!
Trong nháy mắt kiếm quang cực tốc xuất hiện, hào quang chói mắt tới cực điểm, Phương Hạo cũng phải nheo mắt nhìn một kiếm của Sở Mộ chém tới.
Tốc độ một kiếm nhìn như không nhanh không chậm, thậm chí còn kém hơn kiếm của Phương Hạo tấn công, thân kiếm không có chút lực lượng rung động giống như một kiếm quét ngang tùy ý.
Nội tâm Phương Hạo xuất hiện một tia xem thường, một kiếm này không có chút uy lực gì, hắn càng có nắm chắc chém giết Sở Mộ dưới kiếm của mình.
Đột nhiên kiếm gia tốc, hoàn toàn vượt quá Phương Hạo dự kiến, Trảm Yêu Kiếm mang theo kiếm phong bá đạo tuyệt luân, chỉ hơi va chạm là có thể xé rách kiếm khí hộ thể của Phương Hạo, sắc mặt Phương Hạo biến hóa, hắn cảm thấy không đúng.
Đột nhiên một kiếm bình bình đạm đạm của đối thủ lại mang cho hắn cảm giác nguy hiểm cực độ, giống như một giây trước đối phương là con thỏ, một giây sau biến thành sư tử.
Lúc này muốn tránh né cũng không kịp, Phương Hạo cắn răng chém một kiếm vào Trảm Yêu Kiếm nhằm ép nó đổi hướng.
Bởi vì hắn có cảm giác, nếu như như hắn chém một kiếm về phía Sở Mộ, chỉ sợ hắn bị kiếm của Sở Mộ chém chết ngay tại chỗ.
Cho dù thế nào hắn cũng phải ngăn cản một kiếm của Sở Mộ.
Trên thân kiếm mang theo điện quang dày đặc, tóc Phương Hạo dựng đứng, quanh người xuất hiện lôi đình không khác gì lôi thần hàng thế.
Trảm Thiết!
Trảm Yêu Kiếm va chạm với kiếm mang theo điện quang của Phương Hạo, sắc mặt Phương Hạo tái nhợt, Trảm Yêu Kiếm chặt dứt kiếm khí cực phẩm của Phương Hạo giống như đậu hủ, lực công kích hơi yếu bớt.
Thân thể Sở Mộ giao thoa với Phương Hạo, hơn mười kiếm giả áo đen chỉ nghe tiếng đứt gãy trầm đục vang lên, Phương Hạo biến thành pho tượng không nhúc nhích, ngay sau đó nửa thân trên của Phương Hạo rơi xuống, nửa người dưới vẫn đứng thẳng, máu tươi bắn tung tóe.
Một kiếm miểu sát!
- Phương sư huynh...
Hơn mười kiếm giả áo đen kinh hãi, bọn họ đau đớn thét lên, lúc này cùng rút kiếm xông về phía Sở Mộ:
- Báo thù cho Phương sư huynh.
Mỗi kiếm giả áo đen đều thi triển kiếm chiêu xông thẳng về phía Sở Mộ, thân thể Sở Mộ biến mất dưới kiếm chiêu của bomnj họ, lúc hắn xuất hiện đã ở hướng khác, Trảm Yêu Kiếm phản kích.
Luận số lượng, hơn mười kiếm giả áo đen không ít, luận tu vi, bọn họ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, có hai người tu vi Khí Hải Cảnh viên mãn cò, còn lại đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành, luận thực lực bọn họ không bằng Phương Hạo, càng không bằng Sở Mộ.
Thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ nhẹ nhàng như không có gì, xuyên thẳng qua chính giữa mười kiếm giả áo đen, Trảm Yêu Kiếm mang theo từng đạo kiếm quang, âm thanh phốc phốc vang lên.
Nhanh như ánh sáng, Sở Mộ vượt qua mười mấy kiếm giả áo đen và xuất hiện sau lưng bọn họ, Trảm Yêu Kiếm hât lên, máu huyết trên kiếm bay ra ngoài, hắn cho kiếm vào vỏ.
Hơn mười kiếm giả áo đen cùng ngã xuống, cổ họng của bọn họ có một lỗ thủng hoặc một vết cắt nang, máu tươi tuôn ra như suối..
- Giải quyết ân oán!
Sở Mộ nói nhỏ nhưng hắn cũng hiểu đây chỉ là tạm thời, Ma La Kiếm Tông sẽ không bỏ qua nhiệm vụ đuổi giết hắn.
Tiếp theo chính là thời khắc thu hoạch, Sở Mộ đạt được hơn mười không gian oản luân.
Phương Hạo có hai không gian oản luân, một là của hắn, đó là không gian oản luân thượng phẩm, một là hắn thu ban thưởng từ đồ yêu tất sát bảng, mười bốn kiếm giả áo đen còn lại có mười bốn không gian oản luân trung cấp.
Không nói thứ khác, chỉ cần những không gian oản luân cũng là thu hoạch không nhỏ, huống chi Phương Hạo còn thu được ban thưởng từ đồ yêu tất sát bảng.
- Sau trận chiến ngày hôm nay, ngày nào đó ta đột phá Nguyên Cực Cảnh sẽ đi tìm ngươi.
Từ xa có tiếng nói vang lên.
- Tùy thời phụng bồi.
Sở Mộ cũng không quay đầu lại cười nói, hắn cũng không ngạc nhiên, hắn đã sớm biết Đồ Không đang ở nơi này.
Hiện tại nhìn hắn dùng một kiếm miểu sát Phương Hạo, Đồ Không tự giác không cho rằng mình có bổn sự này, đã như thế không tự tìm ngược đãi.
Hiện tại nội tâm Đồ Không vô cùng phiền muộn.
Trước kia trong mắt của hắn Sở Mộ là kiếm giả trẻ tuổi có thiên phú không tệ, không hơn, hắn định ra ước hẹn sáu tháng cuối năm. Không nghĩ tới chưa đến nửa năm Sở Mộ lại phát triển như vậy, tu vi đột phá đến Khí Hải Cảnh tiểu thành, thực lực đáng sợ tới mức hắn không bằng.
Nhất là một kiếm vừa rồi chém giết Phương Hạo, Đồ Không cảm thấy sởn gai ốc, một kiếm như thế nhìn như bình thản nhưng lại hung hiểm vạn phần, đổi thành hắn là Phương Hạo cũng không có biện pháp ứng phó.
Cất kỹ chiến lợi phẩm, Sở Mộ không quan tâm thi thể nơi đây, sẽ có người thu thập.
Sau đó hắn quay về thành Hám Yêu, Sở Mộ trực tiếp tiến vào khách sạn nghỉ ngơi đồng thời kiểm kê chiến lợi phẩm. Phương Hạo không được ban thưởng Thăng Ý Đan, chỉ có top ba mới có, hắn lại đạt dược một viên Luyện Ý Đan, yêu hạch và linh thạch không bằng Sở Mộ, chỉ có Nguyên Cực tâm đắc và ba hồ lô đan dược là như nhau.
← Ch. 0435 | Ch. 0437 → |