Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0476

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0476: Không sợ gì
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Màu lam trong mắt Phong Ba Kiếm Hào phản chiếu sắc ám kim, tàn nguyệt ập đến che lấp tầm mắt, thân thể gã như sắp bị xé rách, sợ hãi lan tràn.

Phong Ba Kiếm Hào vô thức hét chói tai:

- Không!!!

Trung niên kiếm vệ biến sắc mặt quát:

- Thiếu gia!

Trung niên kiếm vệ bước ra một bước hóa thành ảo ảnh xuyên qua hư không, trong phút chốc xuất hiện trước mặt Phong Ba Kiếm Hào, tay trái chỉ một cái, kiếm nguyên cuồng bạo phá không.

Tựa như cầu vồng bắn hướng Trảm Nguyệt dài năm thước.

Bùm!

Trảm Nguyệt hung mãnh chợt khựng lại, vỡ nát thành vô số đốm sáng ám kim bắn đi bốn phương tám hướng.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, sóng cao vài trăm thước ập hướng Thông Minh hà dẫn đến tiếng nổ. Vô số sóng cao mấy chục thước trùng kích, một con thuyền lớn lướt qua bị sóng vỗ gần như bay lên trời, người ngồi trên thuyền hét chói tai.

Sở Mộ biến sắc mặt thầm nghĩ:

- Quả nhiên chênh lệch với Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh quá lớn.

Dù là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường thì bây giờ Sở Mộ không đấu lại nổi, uy lực kiếm nguyên của bọn họ quá mạnh. vượt qua kiếm khí rất nhiều, không đơn giản là gấp mười lần.

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh trung niên này có thể dùng một kiếm nguyên đánh nát Trảm Nguyệt, bên trong cũng dung nhập vào kiếm ý nếu không khó thể đánh tan.

- Cùng là một thành tám kiếm ý, cùng là kiếm kỹ chưa hoàn thành nhưng so với thiếu gia nhờ vào địa lợi phát huy vượt xa bình thường đánh Phong Ba Nộ Thương Lan, nhưng chiêu của hắn có uy lực trên gấp hai lần...

Mắt Trung niên kiếm vệ tràn đầy giật mình, lòng dậy sóng dữ:

- Hai mươi bốn tuổi, chỉ mới hai mươi bốn tuổi đã có thực lực đáng sợ như vậy, dù ở trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì thực lực của hắn đủ xếp vào tốp hàng đầu, không, năm hàng đầu bảng Thông Thiên Kiếm Hào!

Đầu óc trung niên kiếm vệ xoay chuyển nhanh, gã tạm quên mất Phong Ba Kiếm Hào sau lưng mình:

- Xuất thân Đông Kiếm Vực, người như vậy xứng với xưng hô yêu nghiệt. Nếu hắn sống trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực từ nhỏ chỉ e ngang bằng yêu nghiệt đệ nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào. Cho hắn thêm mấy năm không chừng sẽ trở thành đệ nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào, loại yêu nghiệt này tương lai không thể đo lường, nếu lớn lên sẽ cực kỳ đáng sợ.

Nghĩ đến đây trung niên kiếm vệ chợt nhớ ra Phong Ba Kiếm hào sau lưng mình, vội xoay người nhìn. Trung niên kiếm vệ biến sắc mặt, vì lúc này Phong Ba Kiếm Hào sắc mặt âm trầm, mắt tràn đầy hụt hẫng, là nỗi hụt hẫng chết tâm.

Trung niên kiếm vệ kêu lên:

- Thiếu gia!

Phong Ba Kiếm Hào ngước nhìn trung niên kiếm vệ, mắt thẫn thờ không có đấu chí.

Trung niên kiếm vệ lập tức có quyết định, sát ý tràn ra:

- Không được, thiếu gia chưa từng vấp ngã lớn như vậy. Sở Mộ sẽ thành tâm ma của thiếu gia, giết, phải giết hắn, để trừ bỏ tâm ma cho thiếu gia. Nếu không sẽ ảnh hưởng tu luyện sau này của thiếu gia.

Từ lúc thiếu gia bước lên đường tu luyện thì quá thuận lợi, chưa từng gặp khó khăn gì lớn, đặc biệt ở nơi nhỏ bé như Đông Kiếm Vực kém Trung Ương Chủ Kiếm Vực xa lắc.

Trong lòng thiếu gia vốn cực kỳ kiên định cho rằng Kiếm Hào trong Đông Kiếm Vực không người nào đấu lại mình, cái gọi là vương giả Kiếm Hào chỉ là con kiến to hơn trong đàn một chút. Nhưng bây giờ thiếu gia ở trạng thái đỉnh cao nhất bị con kiến trong lòng mình một kiếm đánh bại.

Thiếu gia khó tránh khỏi mất đấu chí, Sở Mộ sẽ trở thành tâm ma ngăn cản thiếu gia sau này tiến bộ, cách tốt nhất là để thiếu gia tự mình giết Sở Mộ dưới kiếm.

Nhưng xem trạng thái hiện giờ của thiếu gia thì không có năng lực đó, vậy đành để gã làm thay, tuy hiệu quả không quá tốt nhưng giết Sở Mộ rồi đưa thiếu gia về gia tộc tĩnh dưỡng một đoạn thời gian sẽ khỏe lại.

Lòng trung niên kiếm vệ đầy sát khí, gã nhanh chóng xoay người rút kiếm chém ra.

Trong phút chốc một cầu vồng màu vàng chém rách toạc thiên địa, như muốn xẻ đôi bầu trời phía trước, mang theo đáng sợ vô tận, sắc bén mà cuồng bạo giết hướng Sở Mộ.

Nhanh đến tột độ, Sở Mộ mới phát hiện thì cầu vồng màu vàng rực rỡ sắc bén đã ập đến trước mặt, toàn bộ biến mất, không thể né tránh, chỉ có thể đón đỡ cầu vồng màu vàng khủng bố này.

Cái chết buông xuống!

Sở Mộ biết chắc cầu vồng màu vàng này khủng bố, hắn hoàn toàn bộc phát thực lực cũng không thể ngăn cản được, hắn sẽ bị dễ dàng đập bẹp rồi bị giết thành tro, tan biến.

Sở Mộ không có thời gian nghĩ nhiều, động ý niệm, Vẫn Tinh kiếm nguyên siêu khủng bố ở trong thế giới tinh thần run lên sắp phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa đập nát cầu vồng màu vàng, sau đó sẽ oanh giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh dám chém ra nhát kiếm này.

Chợt có tiếng quát như sấm sét nổ vang:

- Ngươi dám!

Sở Mộ thấy hoa mắt, dường như có bóng người vụt qua. Cầu vồng màu vàng tràn ngập thiên địa biến mất, bên tai có tiếng nổ đáng sợ, thanh âm sắc nhọn như tiếng máy bay vụt qua bầu trời.

Thông Minh hà bên dưới bị năng lượng khủng bố làm lún xuống mấy chục thước, vô số ánh sáng bắn tung như muốn xuyên thủng con sông.

Đến đây Sở Mộ mới nhìn rõ cách trước mặt mình hơn mười thước có hai bóng người lơ lửng, hai bên trái phải cũng có người. Không có cánh kiếm khí nhưng họ vẫn lơ lửng được tức là thực lực của họ ít nhất cỡ Nguyên Cực cảnh.

Nghĩa là vừa rồi hai vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đánh nát cầu vồng màu vàng, khiến Sở Mộ không phải lộ ra lá bài tẩy mạnh nhất Vẫn Tinh kiếm nguyên.

Sở Mộ còn muốn giữ lại Vẫn Tinh kiếm nguyên, phải là lúc thật bất đắc dĩ mới lấy ra dùng, giờ có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh ra tay thì càng tốt.

Một trong bốn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhìn trung niên kiếm vệ chằm chằm, lạnh lùng quát:

- Chỉ là quyết chiến giữa Kiếm Hào, ngươi là Nguyên Cực cảnh vậy mà công khai ra tay, chẳng lẽ Kiếm Giả Trung Ương Chủ Kiếm Vực không thua nổi?

Trung niên kiếm vệ phớt lờ Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh chất vấn, gã nhìn xuyên qua Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tỏa định Sở Mộ, giọng điệu tràn đầy uy hiếp:

- Ngươi tốt nhất co đầu rút cổ trong Đông Kiếm Vực, đừng đi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực, nếu không Trình gia tuyệt đối không tha cho ngươi!

Trung niên kiếm vệ liếc qua bốn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh:

- Còn các ngươi, Trình gia ta làm việc còn cần báo với các ngươi sao? Nếu cảm thấy bất mãn thì được thôi, rút kiếm của ngươi ra quyết tử chiến với ta!

Trung niên kiếm vệ lộ rõ cuồng ngạo.

Dù là thực lực của trung niên kiếm vệ hay Trình gia sau lưng gã đều cho gã có sự tự tin ngông cuồng.

Bốn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh lợi hại nhất chỉ là Nguyên Cực cảnh tiểu thành, trung niên kiếm vệ thì tu vi Nguyên Cực cảnh đại thành, một chọi bốn vẫn chiếm ưu thế.

*****

Trình gia là thế gia truyền thừa ba ngàn năm dài, nội tình thâm sâu, thực lực hùng hồn. Mấy Kiếm Tông Đông Kiếm Vực khó thể sánh bằng Trình gia.

Bản thân có thực lực, núi dựa cứng rắn thì sợ gì bốn Nguyên Cực cảnh tầm thường không bằng mình? Tại sao phải lùi bước? Không cần thiết.

Bốn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nổi giận. Hai bóng người bay ra khỏi đám đông đến bên cạnh, toát ra dao động hơi thở làm trung niên kiếm vệ biến sắc mặt.

Nguyên Cực cảnh đại thành!

Hai Nguyên Cực cảnh đại thành, trong tình huống đó trung niên kiếm vệ hoàn toàn không chiếm ưu thế, rất có thể sẽ bị mấy kiếm giết.

Trung niên kiếm vệ nhìn Sở Mộ chằm chằm, kiềm chặt cánh tay Phong Ba Kiếm Hào, nói với nữ Kiếm Giả đứng bên cạnh:

- Đi!

Vèo!

Họ hóa thành luồng sáng bay đi xa.

Trung niên kiếm vệ chạy xa mấy vạn thước chợt vung tay, một cái bóng nhanh chóng phóng to rơi xuống mặt Thông Minh hà cái bùm, biến thành con thuyền hình mũi tên dài, ba người đáp xuống thuyền lướt đi nhanh.

Sở Mộ mơ hồ cảm giác sáu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đứng gần thầm thở phào, bọn họ không muốn chiến đấu sống chết với đối phương.

Mọi chuyện chỉ vì Đông Kiếm Vực quá yếu.

Sở Mộ mở miệng nói, hành kiếm lễ:

- Đa tạ các vị tiền bối.

Sáu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh xoay người.

Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành cười nói:

- Không cần đa lễ, ngươi là vương giả Kiếm Hào của Đông Kiếm Vực chúng ta, tương lai tươi sáng, dù chúng ta có liều bỏ mạng tại đây cũng phải bảo vệ an toàn cho ngươi!

Năm Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh khác cũng mỉm cười chân thành.

Bọn họ nói rất thẳng thắn, vì Sở Mộ là vương giả Kiếm Hào của Đông Kiếm Vực, tương lai tươi sáng mới đáng giá bọn họ làm như vậy. Nếu chỉ là Kiếm Hào bình thường có lẽ bọn họ sẽ ra mặt bảo vệ, nhưng tuyệt đối không hết lòng thế này.

Sở Mộ không hề tỏ vẻ bất mãn, đây là thế giới Kiếm Giả, thực lực làm vua.

Sở Mộ không là chim non, sau cuộc chiến tranh giành khí vận cho hắn hiểu biết rõ ràng hơn, hắn biết xuất thân trong Kiếm Vực nào thì vô hình trung sẽ sinh ra chút liên kết khí vận, có chút vinh nhục cùng chung.

Với Đông Kiếm Vực thì Sở Mộ xuất thân Đại Khôn vương triều, nhưng với Cổ Kiếm đại lục thì hắn xuất thân từ Đông Kiếm Vực.

Vì vậy Sở Mộ không ngừng trưởng thành thì Đông Kiếm Vực cũng sẽ bị chút ảnh hưởng, hắn càng thăng cấp, thời gian lâu sẽ là tình huống khác.

Ví dụ Sở Mộ không chết giữa đường, hắn thành tựu Kiếm Vương thậm chí là Kiếm Thánh thì Đông Kiếm Vực sẽ bị ảnh hưởng càng lớn.

- Sở Mộ, ta không nói nhiều, hai người vừa rồi đến từ Trình gia của Trung Ương Chủ Kiếm Vực. Theo ta hiểu biết thì Trình gia là một thế gia truyền thừa ba ngàn năm, về nội tình, thực lực đều không thua bất cứ Kiếm phủ nào của Đông Kiếm Vực chúng ta.

Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành nhíu mày nói:

- Phong Ba Kiếm Hào bị ngươi đánh bại tên là Trình Thiên Lam, người trẻ tuổi xuất sắc nhất của Trình gia, hạng mười bảng Thông Thiên Kiếm Hào, đệ tử ngoại tông xuất sắc nhất của Thần Tiêu Kiếm Tông.

Biểu tình Sở Mộ trầm trọng.

Thần Tiêu Kiếm Tông, đây là lần thứ hai Sở Mộ nghe đến tông phái kiếm đạo này, rất mạnh.

Phong Ba Kiếm Hào thua dưới kiếm của hắn có lai lịch rất kinh người.

- Điều ta muốn nói là ngươi có thiên phú yêu nghiệt, thành tựu tương lai không thể đo lường, nhưng với điều kiện là không chết giữa đường. Ta nghĩ ngươi đừng từ chỗ này vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực, hãy từ Tây Kiếm vực hoặc Nam Kiếm vực vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực đi, để tránh người Trình gia truy sát.

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh khác nói:

- Đúng rồi Sở Mộ, người Trình gia chắc chắn không tha cho ngươi. Hiện giờ ngươi thành tâm ma của Trình Thiên Lam, phải giết chết ngươi thì hắn mới có cơ hội lại tiến bộ, không thì tâm chí như hắn rất khó khám phá tâm ma.

- Đa tạ các vị tiền bối có ý tốt.

Sở Mộ mỉm cười nói, lòng không hề sợ hãi:

- Nhưng ta sớm đã quyết định từ nơi này vượt Thông Minh hà vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực, đây là con đường của ta.

Thuyền gỗ to lớn như con cự thú lâu năm lướt trên Thông Minh hà, theo gió vượt sóng.

Sóng trắng đập vào thuyền rồi tán ra hai bên thành sóng cao hai mươi thước mãnh liệt dâng trào, trùng kích ra ngoài mấy trăm thước mới yếu dần thành từng tầng sóng gợn khuếch tán.

Chiếc thuyền màu đen, dài một trăm hai mươi thước, cao ba mươi mấy thước, tựa như con cá voi to, tốc độ rất nhanh vượt qua Thông Minh hà.

Mép thuyền đen có hoa văn một con giao long màu vàng chứng minh lai lịch của thuyền lớn.

Số Hiệu Kim Giao!

Thông Minh hà siêu dài, nghe nói xuyên suốt Cổ Kiếm đại lục, tức là trừ Đông Kiếm Vực ra Nam, Tây, Bắc Kiếm vực cũng có Thông Minh hà, nó cũng là một trong những con đường từ Nam, Tây, Bắc Kiếm vực đị Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Dòng chảy cuối cùng của Thông Minh hà là hải ngoại, nơi rộng lớn mênh mông bên ngoài Cổ Kiếm đại lục.

Về độ rộng thì vì địa thế thay đổi nên mặt sông Thông Minh hà có sự khác biệt, nơi rộng nhất to gấp mười lần chỗ hẹp nhất. Từ cảng Đông Kiếm Vực đối ứng với cảng Trung Ương Chủ Kiếm Vực đi thuyền lớn như Số Hiệu Kim Giao cũng mất nửa năm.

Tất nhiên nếu cưỡi yêu thú sẽ nhanh hơn, nhưng đừng quên trên Thông Minh hà không có chỗ nghỉ ngơi, không có yêu thú nào bay liên tục mấy tháng không ngừng nghỉ được.

Hơn nữa Thông Minh hà có một đặc điểm là bay trên trời thời gian càng dài thì tiêu hao càng lớn, càng dễ thấy mệt mỏi hơn, rất có thể sẽ gặp mưa gió sương vân vân.

Tóm lại trừ phi Kiếm Giả cường đại cực kỳ tin tưởng thực lực của mình, hoặc có báu vật đặc biệt gì, yêu thú bay cường đại cỡ nào, không thì muốn qua Thông Minh hà thường sẽ chọn ngồi thuyền lớn.

Một người cần nộp một ngàn khối Linh Thạch trung phẩm mới có tư cách ngồi thuyền lớn.

Thuyền gỗ to dài một trăm hai mươi thước, cao ba mươi mấy thước có thể chứa mấy trăm, ngàn người cùng lúc. Cơ bản mỗi người đều có một căn phòng không lớn nhưng trang trí không tệ.

Trên thuyền cũng cung ứng rượu và thức ăn ngon.

Lúc này ánh mặt trời chiếu sáng, Số Hiệu Kim Giao theo gió vượt sóng trên Thông Minh hà, góc thuyền có một bóng áo màu trắng ngồi trên ghế. Đó là thanh niên mặc trường bào màu trắng bạc, thoạt trông khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi.

Khuôn mặt thanh niên không quá tuấn tú tiêu sái nhưng cho cảm giác như gió xuân, như có thể bao dung thiên địa vạn vật, nhìn là thấy thoải mái. Đặc biệt đôi mắt thanh niên, trong suốt thấy đáy như ao nước dễ dàng nhìn thấu.

Nhưng khi ngươi muốn nhìn rõ ràng sẽ phát hiện đó chỉ là biểu hiện giả dối, đôi mắt hắn sâu thẳm tựa bầu trời.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)