Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0730

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0730: Khiêu chiến mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Kiếm ý tám chuyển... Kim chi áo nghĩa tám chuyển...

Trong hư không có tiếng nói sợ hãi thán phục vang lên, thập phần cảm khái, thập phần khiếp sợ, cũng thuyết minh rung động trong lòng mọi người.

Đối mặt Kim Diễm Lôi phục dụng Cuồng Bạo Đại Đan, Sở Mộ không thể không dùng toàn lực.

Kiếm ý tám chuyển và kim chi áo nghĩa tám chuyển!

Cho dù chưa tới sơ kỳ nhưng tám chuyển chính là tám chuyển, nó mạnh hơn bảy chuyển rất nhiều.

Kiếm trong tay Kim Diễm Lôi vẫn chém xuống, nội tâm run rẩy kích phát hung tính của hắn, kiếm này mạnh hơn trước.

Áp lực cuồng bạo không còn ảnh hưởng tới Sở Mộ, kiếm ý tám chuyển và kim chi áo nghĩa tám chuyển, hai mắt Sở Mộ xuất hiện hào quang sáng ngời, hắn nhìn chằm chằm vào Kim Diễm Lôi, thân thể bất động, tay trái giơ lên và ném ra vài khối ngọc bài.

Kiếm Kim Diễm Lôi chém nát ngọc bài, phong cấm phòng ngự và phản kích xuất hiện ngăn cản kiếm của Kim Diễm Lôi trong nháy mắt, lực lượng phản kích cường đại làm kiếm trong tay Kim Diễm Lôi run rẩy nên xuất hiện sơ hở, đây là lúc Sở Mộ ra tay.

Kiếm của hắn nhanh đến mức tận cùng, nhanh đến mức Kiếm Vương cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng mơ hồ mà thôi, Kim Diễm Lôi không phát giác, hắn cảm thấy cổ của mình đau đớn, là đau đớn bị xé rách.

Lúc này tư duy của hắn rối loạn và mơ hồ, hắn nhìn cảnh sắc chung quanh và bầu trời đang xoay tròn, cũng không thể phân trên dưới.

Trong mắt của người khác lại nhìn thấy đầu lâu Kim Diễm Lôi đã rời khỏi thân thể và bay lên cao.

Không người nào lên tiếng, bởi vì bọn họ còn chưa thoát khỏi rung động, tư duy chưa hoạt động bình thường.

Đầu lâu rơi xuống đầm lầy trên mặt đất, máu tươi bắn ra chung quanh sau đó chìm nghỉm, thân thể Kim Diễm Lôi ngã xuống, bụi đất tung bay.

Sở Mộ hất máu trên kiếm bay đi, thu kiếm vào vỏ, kim sắc quang mang trong mắt biến mất, kiếm nguyên tản ra, hai viên Huyết Dương Đan hòa tan, dược lực bao phủ toàn thân, lúc này Sở Mộ đã hủy bỏ Phần Huyết Biến.

Thân thể lay động, sắc mặt tái nhợt, cảm thấy trong người xuất hiện cảm giác suy yếu, cũng may dược lực Huyết Dương Đan đang hóa giải cảm giác suy yếu, bắt đầu bổ dưỡng tinh huyết.

Mười hô hấp sau Sở Mộ phương mới động thủ gỡ không gian giới chỉ của Kim Diễm Lôi, Kim Diễm Lôi bị hắn chém giết, đây là chiến lợi phẩm của hắn, tính cả kiếm khí của Kim Diễm Lôi cũng bị Sở Mộ tịch thu.

Vào lúc này mọi người mới kịp chú ý tới, hai mắt người chiến đội Trảm Ma đỏ rực, sát cơ rậm rạp, sát ý trùng thiên bao phủ Sở Mộ.

Trọng tài vung tay lên, sát ý cuồng bạo bị nghiền nát tán loạn, hắn nhìn chằm chằm vào người chiến đội Trảm Ma sau đó lên tiếng:

- Song phương đã ký giấy sinh tử, từ nay về sau chiến đội Trảm Ma không được trả thù Sở Mộ.

- Đi!

Thương Hải Kiếm Tôn Hải Vô Nhai đứng lên sau đó nói một tiếng quay người đi nhanh, người chiến đội Trảm Ma không cam lòng và đầy sát cơ, bọn họ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ vài lần, dường như muốn ghi nhớ Sở Mộ sâu trong đầu, sau đó đi theo Hải Vô Nhai.

Bọn họ không còn mặt mũi ở lại nơi này, rời khỏi là biện pháp tốt nhất.

Lần chiến đấu này vốn là một hồi tăng cường uy danh chiến đội Trảm Ma, kết quả lại xuất hiện ngoài ý muốn, lại biến thành đả kích danh vọng chiến đội Trảm Ma, chỉ sợ bọn họ biến thành trò cười trong thời gian tiếp theo.

Sở Mộ bộc phát thực lực chân chính, tự nhiên bị tổng giáo tập triệu kiến.

Quý Thiên Tường cũng tìm đối thủ một mất một còn, dùng tư thái người thắng đòi chiến lợi phẩm là một kiện bảo y Hoàng cấp trung phẩm, trước mắt bao người, cho dù nội tâm không cam lòng và không bỏ, đối phương vẫn lấy bảo y trong không gian giới chỉ giao ra.

Hắn ném cho Quý Thiên Tường, đồng thời hai mắt như ăn hết Quý Thiên Tường, nội tâm cũng ghi hận lên đầu Sở Mộ, nếu không phải Sở Mộ, hắn cũng không thua bảo y Hoàng cấp trung phẩm, đây là vật hắn táng gia bại sản và dựa vào quan hệ các nơi, cuối cùng mới có được, hiện tại hắn chấp tay giao cho người khác.

Thật sự làm mai mối cho người khác.

Quý Thiên Tường đạt được bảo y cũng trở thành đối tượng được mọi người hâm mộ.

Trong Thiên Phong Kiếm Cung, khắp nơi đều truyền lưu tâận chiến giữa Sở Mộ và Kim Diễm Lôi, trong đó hung hiểm và khúc chiết bị những người có khẩu tài tốt dẫn nhiều người như lâm vào cảnh trong mơ, kinh hãi không thôi.

Những người đã đặt tiền cược lại đau thương không dứt, bọn họ đặt cược Kim Diễm Lôi thắng, kết quả xảy ra ngoài ý định, Sở Mộ thắng, bọn họ không chiếm được cái gì.

Nhưng so với tiền đặt cược, trọng yếu nhất bọn họ nhìn thấy trận đấu sinh tử đặc sắc, đặc sắc đến mức nội tâm bọn họ run rẩy theo từng chiêu kiếm.

Kiếm ý tám chuyển, kim chi áo nghĩa tám chuyển, trong lịch sử Thiên Phong Kiếm Cung chưa từng có người nào điên cuồng như vậy, đây là tồn tại duy nhất.

Tư Không Chiến không thể bình tĩnh, hắn có thể đuổi kịp kiếm ý bảy chuyển, kiếm ý tám chuyển chính là cái hào rộng hắn không thể vượt qua được.

- Sở Mộ, đúng là yêu nghiệt, nhưng mà cuối cùng vẫn làm thủ hạ của ta.

Tư Không Chiến cười nói.

Song phương ước định, chỉ cần chiến đội của ai vượt qua ba đại chiến đội siêu cấp trước sẽ thắng. Đối phương phải gia nhập chiến đội và làm đội viên của hắn.

Thực lực của ngươi bị Sở Mộ vượt qua nhưng Tư Không Chiến tin tưởng vững chắc, chiến đội Tinh Trần của hắn sẽ phát triển nhanh hơn chiến đội Chấn Thiên của Sở Mộ.

Có suy nghĩ phức tạp nhất chính là người chiến đội Trảm Ma.

Nói đến lần này bọn họ kiếm được không ít nguyên tinh, bởi vì tuyệt đại đa số mọi người đặt cược Kim Diễm Lôi thắng, kết quả Sở Mộ chiến thắng, bởi vậy người đặt cược Kim Diễm Lôi thắng thua nguyên tinh cho chiến đội Trảm Ma, số lượng còn không ít.

Nhưng người chiến đội Trảm Ma không cao hứng chút nào. Kiếm được nguyên tinh nhưng tổn thất thanh danh, còn tổn thất một thành viên thực lực cường đại, làm cho danh vọng chiến đội Trảm Ma giảm nhiều, thực lực chỉnh thể giảm xuống không ít.

Bọn họ thà tổn thất một ít nguyên tinh cũng không muốn như hiện tại

Trong nơi đóng quân của chiến đội Trảm Ma, cao tầng chiến đội Trảm Ma đều có mặt tại đây, sắc mặt cả đám vô cùng âm trầm.

Đoàn trưởng Hải Vô Nhai không lên tiếng, bọn họ không dám nói lời nào, thời điểm này thầnsắc Hải Vô Nhai nhìn như bình tĩnh nhưng người hiểu hắn biết rõ hắn cực kỳ tức giận.

Mọi người biết rõ hắn tức giận việc gì.

Hải Vô Nhai nhắm mắt ngồi trên ghế, ngón tay gõ lên thành ghế không nói một lời, giống như ngủ.

Hào khí hiện trường vô cùng áp lực.

- Việc này nên như thế nào?

Thật lâu, Hải Vô Nhai mới mở miệng, từ từ nói ra, ngữ khí của hắn không mang theo chút tức giận nào khác, càng như thế càng làm người ta sợ hãi.

*****

- Đoàn trưởng, Sở Mộ người này phải diệt.

Một trưởng lão suy nghĩ sau đó lên tiếng.

- Diệt như thế nào?

Ánh mắt Hải Vô Nhai bình tĩnh nhìn sang vị trưởng lão kia, hắn hỏi nhưng ánh mắt lại làm trưởng lão khẩn trương không nhỏ.

- Sở Mộ sớm muộn gì cũng đi vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, đến lúc đó dùng tiểu đội vương bài của chúng ta giết hắn, lúc đó hai trưởng lão chúng ta hộ tống phía sau, nhất định có thể chém giết hắn.

Trưởng lão nói.

- Không ổn, giết chết Sở Mộ như thế, chúng ta rất dễ dàng bị kiếm cung truy xét, đến lúc đó chúng ta cực kỳ bất lợi, muốn diệt trừ Sở Mộ không thể vận dụng chiến đội của chúng ta.

Lúc này một phó đoàn trưởng lên tiếng phản bác, phát biểu ý kiến của mình:

- Mượn đao giết người mới là biện pháp tốt nhất.

- Mượn đao thế nào?

Hải Vô Nhai lại hỏi.

- Việc này... Còn cần suy nghĩ...

Sắc mặt phó đoàn trưởng vô cùng xấu hổ, chợt nói sang chuyện khác:

- Ciến đội Chấn Thiên đặt cược năm ngàn điểm chiến tích, dựa theo tiền đặt cược, chúng ta trừ năm ngàn điểm chiến tích ra, còn phải trả năm vạn điểm chiến tích, trả hay không?

- Trả!

Hải Vô Nhai nói một chữ.

Năm vạn điểm chiến tích không ít nhưng đối với chiến đội Trảm Ma mà nói đây không phải đại sự gì, trọng yếu nhất không thể bị đối phương lấy tiền đặt cược làm đề tài nói chuyện, từ đó tổn hại danh vọng của chiến đội Trảm Ma lần nữa.

...

- Kiếm ý tám chuyển, áo nghĩa tám chuyển ah... Đội trưởng, ngươi thật sự là... Thật sự là...

Đồ Cương cũng không biết phải hình dung Sở Mộ như thế nào.

Kiếm ý và áo nghĩa tám chuyển, trong lịch sử Tử Linh Châu chưa từng xuất hiện bao giờ, Đạm Đài Lưu Quang nhìn chằm chằm vào Sở Mộ không nói gì, ánh mắt nóng bỏng như đốt cháy Sở Mộ.

Đừng hiểu lầm, hắn không yêu mến Sở Mộ, nội tâm kính ngưỡng không cách nào áp chế nổi, kiếm ý và áo nghĩa tám chuyển đủ làm hắn ngẩng đầu nhìn lên.

- Ha ha...

Sở Mộ chỉ cười cười nhìn Tần Sơn Hà:

- Đã thu điểm chiến tích hay chưa?

- Không cần ta lấy, người chiến đội Trảm Ma vừa đưa tới.

Tần Sơn Hà cười nói, hắn giao một khối chiến tích kiếm lệnh tạm thời đưa cho Sở Mộ, Sở Mộ tiếp nhận sau đó xem xét, quả nhiên bên trong có năm vạn năm ngàn điểm chiến tích.

- Không hổ là chiến đội siêu cấp, nội tình quả nhiên thâm hậu.

Sở Mộ cười nói.

Bọn họ cố gắng như thế, trước trước sau sau thu hoạch được điểm chiến tích còn không nhiều bằng lần này.

- Đội trưởng, chúng ta có thể xin thăng cấp chiến đội nhất lưu.

Đồ Cương nói sang chuyện khác, ngữ khí khó tránh khói có vài phần kích động.

Từ khi chiến đội Chấn Thiên chỉ làchiến đội tam lưu tăng lên chiến đội nhị lưu, tiếp theo chạy nước rút đột phá chiến đội nhất lưu, hắn đều tham gia quá trình này, chứng kiến chiến đội phát triển, dùng một phần cố gắng bản thân đạt được những thành quả thế này, chiến đội Chấn Thiên áp đảo trên các chiến đội khác, đây là sự kiện vinh quang cỡ nào?

Ánh mắt Đạm Đài Lưu Quang rung động biểu lộ cảm xúc trong lòng hắn.

- Đương nhiên.

Sở Mộ nói.

Có iểm chiến tích sung túc, chiến đội trừ thành viên chưa đủ ra, thực lực tuyệt không yếu, muốn trở thành chiến đội nhất lưu không có gì là không có khả năng.

Đã có quyết định, hắn không cần kéo dài, bốn người Sở Mộ lập tức rời khỏi kiếm lâu đi tới Chỉ Chiến Lâu.

- Trưởng lão, ta muốn xin khảo hạch chiến đội nhất lưu.

Sở Mộ giao chiến tích kiếm lệnh ra.

Trưởng lão lưng còng mắt đục nhìn Sở Mộ trong ba giây, dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ, hắn tiếp nhận chiến tích kiếm lệnh sau đó khấu trừ ba vạn điểm chiến tích.

Ba vạn điểm chiến tích chỉ đạt được tư cách khảo hạch, phải thông qua khảo hạch mới có cơ hội thăng cấp làm chiến đội nhất lưu.

- Chiến đội nhị lưu chiến đội Chấn Thiên tấn chức chiến đội nhất lưu, nội dung khảo hạch tại đây.

Trưởng lão lưng còng giao một quyển sách cho Sở Mộ, trên đó viết nội dung khảo hạch.

Sở Mộ tiếp nhận và xem xét, sắc mặt hắn kinh ngạc, hắn vốn cho rằng nhiệm vụ khảo hạch sẽ giống như lúc trước, chọn lựa một chi chiến đội nhất lưu sau đó khiêu chiến, không nghĩ tới không phải.

Nhưng đã có nhiệm vụ khảo hạch, Sở Mộ liền tiếp được, dù sao hắn xem ra độ khó của nhiệm vụ không lớn, chỉ có điều có chút phiền phức, phải phí nhiều thời gian mà thôi.

Tiếp được nhiệm vụ rời khỏi Chỉ Chiến Lâu, trưởng lão lưng còng lặng lẽ nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, trong miệng nhắc tới một câu gì đó sau đó thu hồi sách.

...

- Đội trưởng, là nhiệm vụ gì?

Sau khi rời khỏi Chỉ Chiến Lâu, Đồ Cương mở miệng hỏi, hắn không hỏi khiêu chiến chiến đội gì, hắn nhìn thô kệch nhưng thật ra là người tâm tư tỉ mỉ.

- Chém giết Minh Tu.

Sở Mộ nói.

- Minh Tu!

Ba người Tần Sơn Hà, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang kinh ngạc, bọn họ dừng bước lại.

Minh Tu người này có thanh danh thật lớn, đối với chủng tộc ngoài Minh Thần tộc mà nói đây là nhân vật hung danh hiển hách.

Trước kia một trong mười hai chiến đội nhât lưu của Thiên Phong Kiếm Cung đã bị Minh Tu tiêu diệt toàn quân, từ đó thành lập hung danh hiển hách của hắn, không chỉ có Thiên Phong Kiếm Cung, Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị cũng có không ít đệ tử thiên tài chết trong tay Minh Tu, số lượng còn không ít.

Hai chữ Minh Tu biến thành cái gai trong mắt, cây kim trong thịt của nhiều chủng tộc.

Đáng tiếc hắn quá đáng sợ và khó đối phó.

Không nghĩ tới nhiệm vụ tấn chức chiến đội nhất lưu của chiến đội Chấn Thiên chính là chém giết Minh Tu.

Đây chính là nhiệm vụ vô cùng gian khổ, không cẩn thận sẽ phải chết.

- Như thế nào, sợ hãi?

Nhìn thấy sắc mặt ba người, Sở Mộ cười hỏi.

- Sợ?

Ba người khẽ giật mình, chợt hiểu rõ ràng, Sở Mộ chính là tồn tại có thể chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành sử dụng hai bí pháp còn phục dụng đan dược cuồng bạo, chẳng lẽ còn sợ Minh Tu hay sao?

Căn cứ vào tư liệu của bọn họ, tu vi Minh Tu chỉ tương đương với Nguyên Cực Cảnh cực hạn mà thôi.

Nguyên Cực Cảnh cực hạn thực sự chém giết qua kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không thể không làm người ta sợ hãi thán phục, cho dù Minh Thần tộc là tồn tại đứng đầu ba đại dị tộc, thủ đoạn quỷ dị, thập phần khủng bố, bọn họ có đủ năng lực và thiên phú trong chiến đấu ngang cấp, thường thường có thể chiến thắng kiếm giả Nhân tộc, thủ đoạn quỷ dị, là đối thủ khó chơi.

Tuy Sở Mộ không sợ nhưng hắn không khinh thị.

- Đi thôi, đi thăm dò một ít điển tịch, chúng ta nên tìm hiểu về người Minh Thần tộc.

Sở Mộ cười nói.

Muốn làm việc gì cũng phải tìm hiểu rõ đối thủ của mình, muốn đối phó Minh Tu là thiên tài Minh Thần tộc, không hiểu Minh Thần tộc là không được.

Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch chiến đội nhất lưu không phải bí mật gì, rất nhanh đã bị người ta biết rõ, truyền ra ngoài sinh ra đủ loại nghị luận.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)