Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0758

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0758: Đạt được quán quân
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Đây không phải là giả đan.

Trần Kỳ Cốc nói một câu lập tức khiến cho tất cả thanh âm hoài nghi im bặt. Nhìn Trần Kỳ Cốc, chờ lời nói kế tiếp của hắn.

Sau mười tức, ánh mắt Trần Kỳ Cốc từ trên đan dược màu ngà sữa chuyển về phía Sở Mộ.

- Loại đan dược này, trải qua thời gian dài xem xét, là đan dược cửu phẩm. Hẳn là đan dược trị liệu. Chỉ là trước kia ta chưa từng thấy qua, không biết loại đan dược này tên gì?

Lời nói của Trần Kỳ Cốc khiến cho rất nhiều người cảm thấy khiếp sợ.

Ngay cả đan dược mà Luyện Đan tông sư cũng không thấy qua, cũng không phải giả đan. Vậy rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

- Hồi Dương đan.

Sở Mộ mở miệng, lạnh nhạt nói.

- Kiếm giả dưới Khí Hải cảnh, mặc kệ bị thương cỡ nào, chỉ cần không có chính thức tử vong. Sau khi phục dụng khỏa đan dược này là có thể kéo dài hơn tàn, bảo đảm trong vòng một giờ sẽ không tử vong.

Sở Mộ vừa mới mở miệng, mọi người giật mình, tiếp đó hít sâu một hơi.

Nếu như theo lời Sở Mộ nói là thật, như vậy giá trị của Hồi Dương đan này cực cao, cực cao.

Không có cách nào trị hết nội ngoại thương, cũng không có cách nào phụ trợ tu luyện. Càng không có cách nào trực tiếp tăng lên tu vi. Nhưng mà cố thể làm cho một người trọng thương gần chết kéo dài hơn tài. Trong một giờ này đủ để đưa ra các đối sách, chậm rãi trị liệu, có xác suất rất lớn cứu lại một cái mạng.

Có thể nói Hồi Dương đan này là một loại đan dược cứu mạng.

Đương nhiên bởi vì chỉ là cửu phẩm cho nên Hồi dương đan cũng có hạn chế của nó. Một giờ, hơn nữa chỉ có tác dụng với Kiếm giả tu vi dưới Khí Hải cảnh.

Trong cả Thiên Hoang giới này, Kiếm giả Khí Hải cảnh kỳ thực chiếm tỉ lệ rất lớn, cho nên giá trị của Hồi Dương đan kỳ thực không thể đán h giá.

Trần Kỳ Cốc cũng không có cách nào che dấu sự khiếp sợ trong lòng, hoàn toàn biểu hiện trên mặt hắn.

Nghiêm túc mà nói, đan dược cửu phẩm, kỳ thực cũng không coi là đan dược cao cấp tới đâu. Căn bản không có khả năng xuất hiện loại đan dược có tính chất cứu mạng như vậy. Nhưng mà lúc này Sở Mộ lại nói cho hắn biết. Đan dược màu ngà sữa trong tay hắn là một loại đan dược có thể cứu mạng, phá vỡ nhận thức của hắn.

Trong lòng Trần Kỳ Cốc không khỏi sinh ra nghi hoặc, cảm thấy Sở Mộ nói láo.

Nhưng mà hắn lại nhanh chóng ném ý nghĩ này ra sau đầu, có đúng như lời Sở Mộ nói hay không chỉ cần đi kiểm tra, nghiêm cứu một chút là được.

Ý niệm này hiện lên trong đầu, Trần Kỳ Cốc âm thầm gật đầu, trực tiếp đứng lên, nhìn quang một vòng rồi tuyên bố quán quân.

- Lần thi đấu luyện đan Biên Hoang thành tới đây là kết thúc. Quán quân thuộc về..

Lập tức, người Thiên Đan lâu và Tiểu Đan các đều khẩn trương. Chuyện này liên quan tới lợi ích, thậm chí là vận mệnh của bọn họ, cho nên bọn họ không có cách nào bảo trì bình tĩnh được.

Trên khuôn mặt của trung niên Luyện đan sư Thiên Đan lâu có chút tự tin, lại có chút khẩn trương.

Hắn đại biểu cho Thiên Đan lâu, lại là một trong những Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu, đại biểu cho lợi ích và hình tượng của Thiên Đan lâu. Lúc tới đây cao tầng Thiên Đan lâu từng cho hắn một sứ mệnh, đó là chỉ có thể thắng, không được thua.

Biên Hoang thành chỉ là một thành trì cấp thấp, Thiên Đan lâu ở nơi này. Nói thật, lợi ích sinh ra đối với chỉnh thể của Thiên Đan lâu mà nói, không có ý nghĩa. Coi như là thị trường đan dược mất đi năm thành, cũng không có gì ảnh hưởng. Chủ yếu là vấn đề danh vọng, tối thiểu nhất là người Thiên Đan lâu cho rằng như vậy.

Thời khắc cuối cùng đã tới.

Bờ môi Trần Kỳ Cốc khẽ động, thanh âm tuyền ra.

- Thứ nhất là.... Sở Mộ Tiểu Đan các.

Mấy chữ vừa mới ra khỏi miệng, đám người Nạp Lan Phong Hoa hoàn toàn ngơ ngẩn, tư duy thoáng cái dừng lại, phản ứng không kịp, hạnh phúc tới quá mức đột nhiên như thế, phảng phất như trong dự liệu, nhưng mà lại nằm ngoài dự đoán.

Mà người Thiên Đan lâu thì thoáng cái xụi lơ trên ghế, dường như bị rút sạch xương sống vậy. Toàn thân mềm nhũn vô lực. Sắc mặt trung niên Luyện Đan sư kia bỗng nhiên biến sắc, mất đi lý trí, rống to.

- Điều này không có khả năng, ta không pục. Ta là Luyện Đan đại sư đỉnh phong, hắn chẳng qua chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, sao hắn có thể đạt được thứ nhất? Hơn nữa cái gọi là Hồi Dương đan kia căn bản chưa được chứng minh là đúng, ai dám đảm bảo nó là đan dược cơ chứ?

Vẻ mặt Trần Kỳ Cốc bỗng nhiên lạnh lẽo, hắn là một người công chính, đồng thời cũng là một Tông sư, có khí độ của Tông sư. Đồng thời hắn cũng có tôn nghiêm của mình, nếu như hắn làm việc tư mà bị nói như vậy hắn sẽ xấu hổ bất an. Nhưng mà sự thực là như vậy, không được phép nghi vấn, đây là quyền uy của hắn.

Chỉ là trung niên Luyện đan sư của Thiên Đan lâu dường như mất đi lý trí, căn bản không nhìn thấy vẻ mặt lạnh lẽo như băng của Trần Kỳ Cốc khi nhìn về phía hắn.

- Quán quân phải thuộc về ta.

Trung niên luyện đan sư tiếp tục quát.

Trần Kỳ Cốc không nói gì, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào trung niên luyện đan sư. Rốt cuộc cũng khiến cho hắn cảm thấy lạnh lẽo toàn thân, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy. Phảng phất như bị dội một gáo nước lạnh, nhanh chóng tỉnh táo lại. Trong lòng lúc này nghĩ lại còn cảm thấy sợ hãi không thôi. Trên trán đổ mồ hôi lạnh.

Hắn ở trước mặt nhiều người dám công khai chấp vấn một vị Luyện đan tông sư. Lại là trưởng lão của Luyện Đan sư liên minh. Cho dù hắn là đại sư đỉnh phong, chỉ còn cách tông sư một đường, nhưng mà cũng không có cách nào xác định được hắn có thể trở thành tông sư hay không.

- Người có suy nghĩ giống như ngươi có lẽ không ít.

Ánh mắt Trần Kỳ Cốc chậm rãi đảo qua, cực kỳ uy nghiêm, nói.

- Hồi Dương đan này ta không có cách nào xác định tác dụng cụ thể của nó, có phải thần kỳ như lời Sở Mộ nói hay không. Chuyện này còn cần thêm thời gian dài xem xét. Nhưng mà ta dùng kiến thức và kinh nghiệm của mình, dùng danh dự và tư cách của ta cam doan. Đây không phải là giả đan, mà là đan dược thực sự. Hơn nữa còn là đan dược cửu phẩm, về phần lý do đạt được quán quân. Rất đơn giản, phẩm chất của Hồi Dương đan này đạt tới tốt đỉnh phong, nửa bước Vô Hạ. So với Hồng Tủy đan miễn cưỡng đạt tới tốt của ngươi còn cao cấp hơn.

Tất cả mọi người không nói gì, Trần Kỳ Cốc dùng danh dự và tưu cách của một Tông sư cam đoan. nếu như lại có người nghi hoặc, đó chính là gây khó dễ cho hắn.

*****

- Nếu như Thiên Đan lâu có nghi vấn, có thể báo cáo lên Luyện Đan sư liên minh. Ta cũng sẽ mang Hồi Dương đan trở về minh, nghiên cứu sâu hơn. Nếu như ta không công bằng liêm chính, Luyện Đan sư liên minh tự nhiên sẽ xử quyết ta.

Trần Kỳ Cốc nói.

Đến lúc này lần thi đấu luyện đan do Thiên Đan lâu tổ chức chấm dứt. Quán quân là Luyện Đan sư Sở Mộ của Tiểu Đan các.

Là tiền đặt cược trước đó hai cửa hàng đã nói, lại thêm Trần Kỳ Cốc làm chứng. Tiểu Đan các nhận được năm thành thị trường đan dược của Biên Hoang thành. Kỳ thực đây là thứ hư ảo, như thế nào mới xem như năm thành? Khó có thể xác định được. Chỉ có thể nói, trong Biên Hoang thành, Tiểu Đan các nổi danh. Hơn nữa cùng hình thành cạnh tranh với Thiên Đan lâu, có được thị trường đan dược của mình.

Đối với Nạp Lan Phong Hoa mà nói, như vậy đã đủ rồi.

Trừ tiền đặt cược ra, còn có ban thưởng cho quán quân. Kỳ thực cũng không nhiểu, là ba đan phương, một là đan phương tứ phẩm, một là đan phương ngũ phẩm, một là đan phương lục phẩm.

Đối với Sở Mộ và Tiểu Đan các mà nói, đây quả thực là ban thưởng không tệ, đan phương khó có dược nha.

So với Tiểu Đan các kích động, hưng phấn, bên Thiên Đan lâu thì hoàn toàn trái lại, giống như mặt nóng áp vào mông lạnh, sắc mặt u ám. Nhất là trung niên luyện đan sư kia, hai mắt vô thần, bộ dáng như không còn muốn sống nữa.

Trận đấu chấm dứt, những người nên rời đi đã rời đi. Thanh niên luyện đan sư kia vốn muốn định tìm Sở Mộ gây phiền toái, sau khi được khuyên can cũng bỏ qua. Bỏ đi ý định gây phiền toái cho Sở Mộ trong đầu, bằng không hắn sẽ phát hiện ra, hậu quả khi gây phiền phức sẽ không xong tới mức nào.

Người Tiểu Đan các rời đi. Trong Biên Hoang thành, nghị luận về lần thi đấu luyện đan này vô cùng sôi nổi, nghiễm nhiên trở thành chủ đề bàn luận nóng bỏng nhất. Mà thanh danh Tiểu Đan các càng thêm vang dội. Có thể tưởng tượng được sinh ý của Tiểu Đan các sẽ phát triển không ngừng.

Chiến thắng, đoạt được quán quân. Đối với Sở Mộ mà nói là chuyện trong dự liệu, bởi vậy hắn cũng không có quá nhiều hưng phấn.

Trở lại Tiểu Đan các, Sở Mộ bắt đầu nghiên cứu ba tấm đan phương mới tới tay.

Bắt đầu nghiên cứu từ đan phương thấp nhất là tứ phẩm. Mãi tới đan phương lục phẩm. Rồi sau đó hắn lại thông báo cho Nạp Lan Phong Hoa, mua sắm dược liệu tương ứng. Hắn muốn chuẩn bị luyện đan.

Đối với Sở Mộ, Nạp Lan Phong Hoa cảm kích từ tận đáy lòng. Vô cùng cảm kích, nếu như không có Sở Mộ, Tiểu Đan các nhất định sẽ không có cách nào chống đỡ được. Nàng phải trở lại gia tộc, không có cách nào cự tuyệt sắp xếp.

Không thể không nói, nàng làm người thiện lương cuối cùng cũng được báo đáp. Cho dù nàng chưa từng nghĩ như vậy.

Tần Dương cũng hết sức kích động, Sở Mộ là Luyện Đan đại sư, đó là ít nhất. Bởi vì Sở Mộ còn hơn Luyện Đan đại sư của Thiên Đan lâu. Hơn nữa còn luyện chế ra một loại đan dược mà ngay cả trưởng lão của Luyện đan sư liên minh cũng không nhạn biết được.

Giống như là vinh dự bản thân hắn nhận được vậy, Tần Dương có cảm giác vô cùng hưởng thụ, kích động vạn phần.

Nhưng mà Sở Mộ lại không quan tâm, gióng như người vừa đạt được quán quân không phải là hắn, cũng không có bất kỳ quan hệ nào với hắn vậy. Loại tâm tình này lập tức khiến cho Tần Dương lập tức kính nể vạn phần. Đây mới thực sự là cao nhân a, mới thực sự là khí độ của Đại tông sư.

...

Trong Thiên Đan lâu có không ít người, nhưng lại lặng ngắt như tời, vẻ mặt u ám, giống như không thiết sống.

Thua, không ngờ lại thua.

Phải biết rằng vì tổ chức lần thi đấu luyện đan này, Thiên Đan lâu chuẩn bị không ít, cũng trả một cái giá lớn, một cái giá lớn bao nhiêu khó có thể nói được. Bởi vì không ảnh hưởng tới căn cơ, nhưng mà uy danh thoáng cái bị trùng kích.

Trung niên luyện đan sư của Thiên Đan lâu vừa mới kết thúc thi đấu, sau khi nghỉ ngơi một lát đã lập tức rời khỏi Biên Hoang thành, trở lại tổng bộ Thiên Đan lâu. Hắn bị thua, tự nhiên phải trở về tiếp nhận trừng phạt.

- Làm sao bây giờ?

Một vị trưởng lão nói.

- Đợi.

Nghiêm Liệt nói một chữ.

Tình huống trước mắt trừ đợi ra, không còn phương pháp. Quyết định, chỉ có thể chờ tổng bộ Thiên Đan lâu ra mà thôi.

Sở Mộ là cao thủ, cao thủ chân chính, không thể đơng giản trêu vào. Đồng thời lại có thành tựu cực cao trên luyện đan, lai lịch không tra ra được. Giống như đột nhiên xuất hiện, vô cùng thần bí, không thể không cảnh giác.

Mà bây giờ có trưởng lão của Luyện đan sư liên minh làm trọng tài, nếu như Thiên Đan lâu đổi ý. Trần Kỳ Cốc nhất định sẽ cảm thấy quyền uy bị khiêu khích, đối với Thiên Đan lâu mà nói, cũng không phải là chuyện tốt.

Nghiêm Liệt cảm thấy, biện pháp tốt nhất là bỏ qua. Tránh cho xảy ra thêm chuyện. Nhưng mà tổng bộ đưa ra quyết định gì, hắn không biết, cũng không phải là thứ hắn có thể can thiệp, tất cả chỉ có thể chờ đợi.

Khi Thiên Đan lâu đang ủ rũ chờ đợi, bên Tiểu Đan các lại nghênh đón một vị khách quý không thể tưởng tượng được tới thăm. Làm cho đám người Nạp Lan Phong Hoa phấn chấn không thôi.

- Không biết các hạ xuất sứ từ đâu?

Trong luyện đan thất của Tiểu Đan các, Trần Kỳ Cốc một mặt đánh giá luyện đan thất đơn sơ này, một mặt tùy ý mở miệng, giống như nói tới việc nhà vậy.

Trần Kỳ Cốc tự mình tới thăm làm cho Tiểu Đan các vẻ vang. bất quá không nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ.

Tiểu Đan các không lớn, Trần Kỳ Cốc gặp Sở Mộ cũng không hi vọng có những người khác. Cho nên hai người trực tiếp ở trong Luyện đan thất, Tần Dương thì thức thời rời đi.

Hoàn cảnh trong Luyện đan thất khiến cho Trần Kỳ Cốc khiếp sợ, nếu như so luyện đan thất này so với luyện đan thất chỗ hắn, chẳng khác nào là so giữa nhà xí và phủ đệ vậy.

Khó có thể tưởng tượng ra được, một luyện đan sư có thể luyện chế ra đan dược cửu phẩm lại luyện đan trong hoàn cảnh đơn sơ như vậy.

Trong lòng Trần Kỳ Cốc có cảm giác không nói nên lời.

- Có một số việc mơ hồ so với hiểu rõ còn tốt hơn.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp, tương đương với trả lời vấn đề của Trần Kỳ Cốc. Chẳng lẽ lại cho đối phương biết hắn tới từ thế giới Thái cổ sao?

Đưng nhiên đây không phải là cách làm chính xác.

Không có được đáp án thỏa mãn, Trần Kỳ Cốc quay người, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ. Hắn là Kiếm giả Nguyên cực cảnh, lại là Luyện Đan Tông sư, tinh thần ý niệm so với Kiếm giả Nguyên cực cảnh ngang cấp còn mạnh mẽ hơn. Mặc dù không có ra sức phát tán ra, nhưng mà cũng có một cỗ uy thế áp bách tới.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)