Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0806

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0806: Kiếm ý phá phong ấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mỗi một cánh hoa đều là do từng đạo kiếm quang tổ hợp mà thành, mang theo phong mang đáng sợ, lượn lờ tới.

- Có chút ý tứ.

Cao Vọng khẽ giật mình, chợt cười cười. Nói xong, chân hắn khẽ chuyển động, nhanh chóng né tránh.

Thực lực của hắn không kém, thân pháp, bộ pháp cũng rất cao minh.

Sở Mộ không nói gì mà tiếp tục xuất kiếm, đem các loại lĩnh ngộ kiếm thuật của mình bày ra. Không thể không nói, Cao Vọng là một đối thủ không tệ, thực lực đủ cường đại, có thể đối phó với biến hóa kiếm thuật của Sở Mộ. Lại khiến cho chỗ thiếu hụt trong kiếm thuật của Sở Mộ dần dần thay đổi, tiến bộ hơn.

Sau một lát, kiếm quang ngừng lại.

- Ngươi biểu diễn xong rồi sao?

Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ, cười ngả ngớn.

- Thể dục đã xong.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp lại một câu.

- Thể dục xong sao?

Nụ cười của Cao Vọng cứng lại, khóe mắt sắc bén như đao. Hắn bị chọc giận, bị thái độ và lời nói của Sở Mộ chọc giận.

Vốn Cao Vọng muốn đánh bại Sở Mộ, nhưng hiện tại hắn không những muốn đánh bại Sở Mộ, mà còn khiến cho Sở Mộ có một ấn tượng khắc sâu, không thể nào quên được.

Nghe được lời nói của Sở Mộ, rất nhiều Kiếm giả cũng liên tục cười cười, lại lắc đầu, ánh mắt nhìn Sở Mộ có chút biến hóa. Thương cảm và khinh thường.

Một ít người tự nhận là am hiểu Sở Mộ lại có chút khó hiểu. Trong nhận thức của bọn hắn, Sở Mộ là một người cực kỳ lý trí, không phải là loại người làm ra hành động bốc đồng nhưng lúc này.

Chẳng lẽ có chỗ dựa gì khác?

Chỉ là coi như Sở Mộ có bí pháp càng thêm cường đại cũng không có khả năng vượt qua chênh lệch khổng lồ như vậy, huống chi càng là bí pháp cường đại càng khó thi triển. Sau khi thi triển cái giá phải trả cực lớn.

- Nhâm sư huynh, đệ tử mà huynh mang trở lại này có chút thiên phú. Nhưng mà tâm tính lại không được tốt cho lắm. Có lẽ sắp bị loại rồi.

Kiếm giả họ Lý cười hắc hắc, bất luận một cơ hội nào có thể đả kích được Nhâm Độc Hành, dù chỉ là một tia hắn cũng không buông tha.

Nhâm Độc Hành dường như không nghe được lời hắn ta nói, nhưng lông mày lại nhíu lại.

Bất kể thế nào Sở Mộ đều là người hắn trực tiếp đưa tới Thiên Hoang địa cung, miễn khảo hạch. Trong lúc vô tình đã có một tia quan hệ với hắn. Khó tránh khỏi bị một ít tiểu nhân dùng làm chuyện để nói.

Từ tậ ntrong lòng Nhâm Độc Hành vẫn hivojng Sở Mộ có thể chiến thắng. Tuy rằng chuyện đó không có khả năng.

Sở Mộ không nói gì, trong ánh mắt bình thản ẩn chứa tự tin vô tận. Hiện tại có lý do gì mà hắn không tự tin cơ chứ?

- Hi vọng ngươi có thể kiên trì một lát.

Cao Vọng nhếc miệng cười cười. Ngay cả hàm răng hắn dường như cũng có hàn mang lập lòe. Dứt lời, kiếm ý xông lên trời, xé rách không trung, cuốn động phong vân. Phong mang kinh người xé rách không khí, vô hình vô sắc chém giết tới Sở Mộ. Sắc bén trước nay chưa từng có.

Nếu như là trước kia, chỉ bằng vào kiếm ý lục chuyển cực hạn này cũng đủ để làm cho Sở Mộ biến sắc. Khiến cho một thân thực lực của hắn không phát huy ra được. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ không bị ảnh hưởng một ochust nào. Phong mang của kiếm ý chém tới, lại như không có tác dụng.

khóe miệng Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ, trong lòng có sự kích động, hưng phấn, vui vẻ không thôi. Trong nháy mắt này toàn thân hắn run lên, phong mang đáng sợ từ thân thể cao gầy của hắn dâng lên, giống như nhúi lửa lặng lẽ ngàn năm. Một khi tích súc đủ sẽ bộc phát ra năng lượng kinh người, kinh thiên động địa.

Phong mang phun ra nuốt vào, khiến cho người ta chứng kiến giống như là một cỗ khí tức màu bạc, mang theo sắc bén vô tận, từ trên người Sở Mộ phóng lên trời. Không chút khách khí trực tiếp xé rách không khí trong không gian.

Kiếm ý.

Không ngờ lại là kiếm ý.

Thứ từ trên người Sở Mộ dâng lên lại là kiếm ý.

Khiếp sợ, vô cùng khiếp sợ, khiếp sợ không có cách nào che đấu được. Nhất là Tam cung chủ và các vị trưởng lão càng thêm khiếp sợ. Đó là khiếp sợ phát ra từ tận sâu trong lòng bọn họ, khiến cho bọn hắn biến sắc, không có cách nào trấn định được. Đột nhiên đứng dậy.

Khí thế đáng sợ lập tức từ trên người bọn họ bộc phát ra. Làm cho Bán hư cảnh cơ hồ bị nghiền nát. May mà phản ứng của bọn họ nhanh nhẹn, vội vàng thu liễm khí thế của bản thân mới không có tạo thành hậu quả ác liệt.

Nhưng mà hô hấp dồn dập vẫn chứng minh trong lòng bọn họ đang rất không bình tĩnh.

Nhâm Độc Hành và các đệ tử Chân cung cũng biến sắc, đứng lên, hai mắt cơ hồ muốn rớt ra. Gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, giống như lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ vậy.

- Không có khả năng...

Lưu Hưng Thành biến sắc, trực tiếp thất thố, phát ra tiếng kêu sắc bén. Khuôn mặt đỏ bừng, giống như điên cuồng vậy.

Khiếp sợ, mỗi một người đều cảm thấy khiếp sợ từ tận trong lòng. Khiếp sợ không có gì sánh nổi, không có cách nào hình dùng được bằng lời.

Nam Vô đang nhắm mắt lại một lần nữa thoát khỏi trạng thái như ngủ kia, hai mắt bắn ra tinh mang mạnh mẽ khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, xuyên thủng qua thời không rơi vào trên mặt Sở Mộ. Lập tức khiến cho Sở Mộ chú ý, hắn cũng nhìn về phía đối phương. Ánh mắt va chạm, phong mang tiếp xúc.

Chợt, phong mang trong mắt Nam Vô tán đi, lại biến thành trạng thái mất đi tiêu cự. Dường như lại nhắm mắt ngủ. Nhưng mà trong lòng hắn không có như vậy, mà là khiếp sợ, thập chí còn có chút chiến ý.

Sở Mộ không có kiếm ý, trong mắt hắn nhiều lắm chỉ là một Kiếm giả có kiếm thuật cực kỳ cao minh. Có chút thực lực nhưng mà không có vốn liếng tranh phong với hắn.

Nhưng mà nếu như Sở Mộ có được kiếm ý, hơn nữa lại thêm kiếm thuật cao minh và kỹ xảo chiến đấu hơn người. Thực lực đột nhiên tăng mạnh, đã khiến cho trong lòng hắn có chút chiến ý.

Xi Tiếu và Bí Hổ khiếp sợ, đồng thời hai mắt cũng bắn ra quang mang mãnh liệt vô cùng, chiến ý dâng trào.

Mỗi một người đều thất thố.

- Tại sao ngươi lại còn có kiếm ý?

Cao Vọng kinh hãi, ngay cả lời nói cũng không có hoàn chỉnh.

Kiếm ý, Sở Mộ có được kiếm ý. Hơn nữa lại là kiếm ý đạt tới cực hạn lục chuyển. Luận cường độ, dường như còn trên hắn, loại phong mang này càng thêm thuần túy, càng hung hiểm hơn, càng thêm kinh người hơn.

Run rẩy, trong lòng Cao Vọng không ngờ lại có chút run rẩy, không có cách nào khống chế được, khiến cho tay cầm kiếm của hắn khẽ run lên.

Sở Mộ không có kiếm ý quả thực không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà chỉ bằng vào kiếm thuật vô cùng tinh xảo cùng với kỹ xảo chiến đấu đáng sợ lại làm cho hắn vô cùng hâm mộ, thậm chí là kiêng kỵ.

*****

Hiện tại Sở Mộ lại có được kiếm ý, hơn nữa lại đạt tới cực hạn lục chuyển. Hơn nữa phương diện cường độ còn hơn hắn một bậc. Không biết thực lực của Sở Mộ này hiện tại đáng sợ như thế nào nữa.

Tức giận từ trong lòng bộc phát ra, lan tràn trên mặt. Cao Vọng rất là phẫn nộ, không phải là phẫn nộ Sở Mộ, mà là phẫn nộ nội tâm mình, không ngờ lại xuất hiện chút sợ hãi.

Kiếm ý dâng trào, một chút sợ hãi kia trực tiếp bị chém giết, nghiền nát.

- cho dù ngươi có được kiếm ý cũng không phải là đối thủ của ta. Hôm nay trước mắt bao nhiêu người ta sẽ đánh bại ngươi. Cho ngươi thua một cách tâm phục khẩu phục.

Cao Vọng nhìn qua rồi quát, hắn đang khích lệ chính bản thân hắn.

Lúc này ánh mắt Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ giống như hổ giấy đang giương nanh múa vuốt. Sở Mộ nhếch miệng mỉm cười, cũng không có nói lời nào. Hắn muốn dùng hành động thực tế chứng minh hết thảy.

- kẻ này không phải trúng Phong Thần Huyết Chú của Minh Thần tộc sao?

Tam cung chủ lần nữa ngồi xuống, thấp giọng nói.

- Đúng vậy, hắn phá giải Phong Thần Huyết Chú như thế nào vậy?

Một trưởng lão Chân cung dùng thanh âm có chút nghi hoặc nói.

- Sở Mộ trúng Phong Thần Huyết Chú của Minh thần tộc là sự thực. Mà bây giờ hắn có thể vận dụng kiếm ý tỏ vẻ hắn đã phá giải Phong Thần Huyết Chú, nếu như hắn có biện pháp phá giải Phong Thần Huyết Chú mà nói..

Lời này vừa nói ra, lập tức toàn thân Tam cung chủ và các vị trưởng lão Chân cung chấn động, lại lần nữa thất thố.

- Đợi khi thi đấu xong, gọi Sở Mộ tới hỏi một chút. Nếu như hắn thực sự có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú mà nói.

Trong thanh âm của Tam cung chủ có chút run rẩy, bởi vì kích động.

- Nếu như... Nếu như Sở Mộ này có thể... phá giải Phong Thần Huyết Chú...

- Như vậy... Thái thượng trưởng lão có thể...

Tam cung chủ và mỗi một trưởng lão Chân cung đều kích động không thôi.

MỘt lúc lâu sau bọn hắn mới bình tĩnh trở lại.

- Không đúng, nếu như kiếm ý của Sở Mộ chỉ đạt tới cực hạn lục chuyển, không có đạo lý nào khiến cho Minh thần tộc vận dụng Phong Thần Huyết Chú đi đối phó với hắn.

- Không rõ ràng lắm, bất quá Sở Mộ này ta nhìn không thấu. Trên người hắn giống như có tầng sương mù bao phủ.

...

- Ta muốn bằng vào thực lực mạnh mẽ đánh bại ngươi. Cho ngươi hiểu rõ, không có kiếm ý, không có áo nghĩa cũng không được.

Cao Vọng thấp giọng quát, một mặt xuất kiếm.

Lúc này đối mặt với Sở Mộ hắn không dám có chút giữ lại nào, toàn lực bộc phát ra. Kiếm quang cuồng bạo, liên miên không dứt, giống như nước sông, chảy róc rách không thôi, không có chút khe hỏ nào.

So với lần đầu tiên chiến đấu, kiếm của Cao vọng càng thêm mạnh mẽ gấp vài lần, tốc độ cũng nhanh hơn mấy thành.

Trên đấu kiếm đài, thân ảnh của Cao Vọng nhìn qua trộn lẫn với kiếm quang một chỗ, tuy hai mà một, không ngừng tấn công liên miên. Đây là phong cách chiến đấu của Cao Vọng này. Liên miên không dứt, không đánh bại đối thủ sẽ không dừng tay.

Hắn bỏ qua tát cả né tránh và phòng ngự, tất cả hóa thành công kích, dùng công kích cường đại nhất, công kích mạnh mẽ nhất, nhanh nhất, thay thế tất cả.

Công kích cuồng bạo, công kích liên miên không dứt, công kích giống như mưa to gió lớn.

Chỉ thấy trên Đấu kiếm đài, Cao Vọng không ngừng tấn công. Thân thể hắn dung nhập vào trong kiếm quang hóa thành một đạo lưu quang bắn đi. Giống như sóng lớn mãnh liệt.

Nếu như là trước kia, đối mặt với công kích như vậy của Cao Vọng, Sở Mộ đã sớm không chống đỡ nổi mà bị thua. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ lại chậm rã=i bước đi, nhìn thấu toàn bộ công kích của Cao Vọng, còn né tránh. Tùy ý để cho công kích của Cao Vọng như mưa to gió lớn. Sở Mộ thì không tổn hao chút lông tóc nào.

Kiếm ý phá vỡ phong ấn, không chỉ là kiếm ý phóng thích phong mang. Cũng làm cho lục giác của Sở Mộ khôi phục rất nhiều. Trở nên càng thêm nhạy cảm. Tốc độ tư duy cũng tăng lên. Tốc độ phản ứng của thân thể cũng tăng lên toàn diện.

Quan trọng nhất chính là, sau khi kiếm ý của Sở Mộ phá tan phong ấn. Cũng không phải đơn giản chỉ là lục chuyển cực hạn như hắn bạo phát ra.

Lúc kiếm ý hắn bị Phong Thần Huyết Chú phong ấn đã đạt tới bát chuyển trung kỳ, vô cùng khủng ố. Đối với lục giác, phản ứng của thân thể và các mặt đều tăng lên rất rõ ràng.

Hôm nay tuy rằng kích động, nhưng mà Sở Mộ cũng không có đắc ý quên mình. Mà là khống chế, khống chế cường độ kiếm ý phát ra, khống chế ở cực hạn lục chuyển mà thôi. Nhưng mà lục giác và các phương diện khác của thân thể hắn tăng lên, lại thực sự đạt tới cấp độ bát chuyển.

Tốc độ công kích của Cao Vọng nhìn nhưu cực nhanh, hơn nữa càng ngày càng thêm cuồng bạo. Nhưng mà Sở Mộ lại có thể nhìn rõ quỹ tích mỗi một kiếm của đối phương, tiếp đó đưa ra hành động né tránh hoặc chống cự một cách nhanh nhất. Làm cho công kích của Cao Vọng thất bại.

Người khác nhìn không rõ ràng lắm, nhưng mà Tam cung chủ và chư vị trưởng lão Chân Cung và các trưởng lão Nội cung thì lại thấy rất rõ ràng. Bởi vậy trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Hiện tại Sở Mộ này quả thực rất đáng sợ.

Nhiều lần không đánh trúng khiến cho Cao Vọng phập phồng không yên.

Sở Mộ lại một lần nữa tránh đi công kích của Cao Vọng. Lúc này sơ hở lóe lên, Sở Mộ lập tức phản ứng, men theo sơ hở kia, đánh ra một kiếm.

Một kiếm này góc độ hoàn mỹ, không chê vào đâu được.

Trong ngàn vạn công kích giống như mưa to gió lớn, Cao Vọng chỉ nhìn thấy một đạo kiếm quang sắc bén như phiêu hốt, phảng phất từ thiên ngoại đánh tới, xuyên thẳng qua cơn lốc kiếm quang của hắn, xâm nhập vào trong.

Không thể né tránh, không có cách nào chống cự. Kiếm kia đánh vào trên trán. Lập tức, thế giới tinh thần của Cao Vọng bị trùng kích, thân thể chấn động, cơn lốc kiếm quang tiêu tán.

Một kiếm này ẩn chứa tinh thần ý niệm trùng kích, lại có kiếm ý cường đại gia trì. Lập tức xông vào trong thế giới tinh thần của Cao Vọng tàn sát bừa bãi một phen. Khiến cho Cao Vọng không thể không đối kháng, động tác trên tay dừng lại một chầu, không có cách nào tiếp tục tấn công, thế công tự nhiên cũng tán loạn.

Kiếm điểm vào mi tâm, Sở Mộ thu kiếm mà đứng. Nếu như hắn nguyện ý, một kiếm kia đủ để lấy tính mạng Cao Vọng.

Khi xua tan tinh thần ý niệm của Sở Mộ, ánh mắt Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ mang theo kiêng kỵ nồng đậm. Dù thế nào hắn cũng không ngờ tới, một Kiếm giả Nguyên cực cảnh như Sở Mộ lại có thể giống như Kiếm giả Ngưng Thần cảnh, đem tinh thần ý niệm dung nhập vào trong những thứ khác để công kích.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)