Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0815

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0815: Quét ngang
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhìn Xi Tiếu bay thẳng tới, vẻ mặt Sở Mộ bình tĩnh, kiếm ý nội liễm, tụ lại trong kiếm. Tay chém một kiếm về phía trước, kiếm quang xé rách không trung, giống như dòng nước lao nhanh.

Xi Tiếu vội vàng xuất kiếm, va chạm, kiếm quang tàn sát bừa bãi, Xi Tiếu bay ngược ra.

Một kiếm này Sở Mộ dẫn đầu xuất kích, khiến cho Xi Tiếu xúc thế còn chưa đủ đã phải xuất kiếm, lực lượng không đủ, có chút vội vàng.

- Hay cho kiếm ý tinh thuần...

Xi tiếu vô cùng khiếp sợ.

Đều là kiếm ý thất chuyển sơ kỳ, nhưng mà trình độ tinh thuần kiếm ý của Sở Mộ rõ ràng còn hơn hắn một bậc. Dựa theo phỏng đoán, có khả năng đạt tới trình độ tinh thuần của kiếm ý thất chuyển trung kỳ, uy lực tự nhiên cũng càng cường đại hơn.

- Hiện tại tới phiên ta tấn công.

Sở Mộ bình tĩnh nói, thân ảnh lóe lên, tàn ảnh trùng trùng điệp điệp, Phi Huyền Huyễn Không bộ được thi triển, xuất hiện trước mặt Xi Tiếu, lại chém ra một kiếm.

Vừa ra kiếm là liên miên không dứt, công kích vô cùng vô tận.

Chém, đâm, chọc, quét, bổ.... .

Mỗi một động tác kiếm thuật, mỗi một thức của Thiên Hoang kiếm thuật đều được Sở Mộ đánh ra, rồi lại lần nữa tổ hợp, hạ bút thành văn, thiên mã hành không, không thể nhìn ra quỹ tích. Mỗi một kiếm giống như sừng linh dương, xảo diệu tới đỉnh phong, làm cho người ta vỗ bàn tán dương.

Cả đám nhìn không rời mắt, một ít đệ tử nội cung cũng sợ hãi thán phục. Thậm chí còn có đệ tử nội cung tự mình nhận không bằng.

Uy lực mỗi một kiếm dường như cũng không phải quá mạnh, tốc độ của kiếm dường như cũng không quá nhanh. Nhưng mà lại liên miên vô tận, hoàn mỹ không tỳ vết, làm cho Xi Tiếu không nhìn thấu bất luận sơ hở gì, không có cách nào tạo thành phản kích hữu hieejeuu.

lần đầu tiên Xi Tiếu cảm nhận được tư vị không ngừng bị người khác tấn công là gì. Trước đó, đây là cảm giác mà hắn mang tới cho người khác.

Tự mình cảm nhận, loại cảm giác vô lực này quả thực là khắc sauau.

Sức chịu đựng và tính dẻo dai của hắn mười phần, mạnh mẽ chống đỡ công kích không ngừng của Sở Mộ, bảo vệ bản thân. Hơn nữa lại còn tìm kiếm sơ hở, chuẩn bị dùng lực lượng mạnh mẽ phản kích, vãn hồi cục diện xấu trước mắt.

Đáng tiếc hắn không tìm thấy cơ hội như vậy. Cho nên chỉ có thể bị Sở Mộ dẫn dắt vào tiết tấu của Sở Mộ mà thôi.

Xi Tiếu nhiều lần muốn súc thế bộc phát, lại nhiều lần bị Sở Mộ quấy rầy, cảm giác vô lực phát ra từ nội tâm, từ sâu trong cốt tủy và linh hồn của hắn.

Cảm giác biệt khuất tới cực điểm, Xi Tiếu bị Sở Mộ đánh bại.

Phốc, Xi Tiếu bị thua và phun ra một ngụm máu tươi.

- Ngươi rất mạnh, thua dưới kiếm của ngươi, ta tâm phục khẩu phục, tiếp theo ta sẽ đánh bại ngươi.

Xi Tiếu lau máu tươi trên khóe miệng, nói với Sở Mộ một câu liền quay người rời đi.

- Ngươi không có cơ hội.

Sở Mộ mỉm cười, hắn chưa từng dùng toàn lực của mình, thậm chí còn không xuất ra hết thực lực chân chánh, nếu hắn bộc phát toàn diện chỉ sợ kiếm ý tám chuyển cực hạn bộc phát hết, không cần tới ba kiếm, có lẽ chỉ cần một kiếm đã có thể đánh bại Xi Tiếu.

Bởi vậy khi nghe Xi Tiếu nói muốn tái chiến, Sở Mộ không cho là đúng, Xi Tiếu tiến bộ thì hắn cũng tiến bộ, tuyệt đối sẽ nhanh hơn Xi Tiếu nhiều, thực lực song phương chênh lệch càng lúc càng lớn.

Xi Tiếu một thắng một bại, cuộc tranh tài thứ sáu bắt đầu, đối thủ của Đoạn Ngọc Long là Nam Vô, thực lực hai bên chênh lệch quá mức rõ ràng, Đoạn Ngọc Long toàn lực bộc phát cũng thua dưới kiếm của Nam Vô.

Trận tranh tài thứ bảy, đối thủ của Trang Ly Biệt là Sở Mộ.

Trang Ly Biệt không phải đối thủ Sở Mộ, bị Sở Mộ đánh bại dễ dàng.

Trong mấy vòng đấu tới giờ chỉ có hai người bảo tồn thành tích òoàn thắng, Nam Vô và Sở Mộ, việc này nằm ngoài dự kiến của mọi ngơời.

Xi Tiếu có thành tích một thắng một bại, hai người Lạc Thu Thủy và Mã Vân Phi hai cuộc chiến đều thua Đoạn Ngọc Long và Trang Ly Biệt, từ đó ý nghĩa hai người bọn họ bị loại bỏ, không cách nào tiến vào vòng đấu thập nhị luân.

Đệ tử tiến vào vòng đấu thập nhị luân chỉ còn lại năm người, Nam Vô, Sở Mộ, Lạc Thu Thủy, Mã Vân Phi và Xi Tiếu.

Không có người nào xem trọng Mã Vân Phi, nội tâm Mã Vân Phi cũng rất phiền muộn nhưng vô cùng hưng phấn, bởi vì hắn sẽ đấu với bốn đối thủ đáng sợ.

Năm người, bốn người có kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, kiếm ý của hắn chỉ có sáu chuyển cực hạn nên có khác biệt, trước trận đấu cũng chứng minh Mã Vân Phi không phải đối thủ của bất cứ người nào.

Cho nên tất cả mọi người cho rằng Mã Vân Phi sẽ trở thành phụ gia của vòng đấu này mà thôi.

Bắt đầu rút thăm, Nam Vô vẫn chiếm cứ vị trí đệ nhất, hắn là người rút thăm đầu tiên.

Sau khi năm người rút thăm xong, trận đấu cũng bắt đầu.

Nam Vô rút trúng số năm.

Số năm của vòng này chính là Xi Tiếu.

Đôi mắt của mọi người đang xem cuộc chiến tỏa sáng, sức chiến đấu của Xi Tiếu rất cường đại, đấu một trận với Sở Mộ chỉ thể hiện sức chiến đấu bảy bảy chuyển sơ kỳ, hắn và Nam Vô ai cao ai thấp không dễ dàng xác định, chắc chắn cuộc chiến của hai người rất đặc sắc.

Từ khi Xi Tiếu bại dưới kiếm Sở Mộ tới khi bắt đầu vòng đấu thập nhị luân chỉ mất nửa canh giờ, Xi Tiếu đã sớm mượn nhờ đan dược và công pháp khôi phục thực lực tới đỉnh phong.

Đôi mắt Nam Vô thâm thúy âm u giống như thu nạp tất cả ánh sáng.

Dựa vào sức chiến đấu, Nam Vô quỷ dị và phiêu hốt, Xi Tiếu bá đạo cùng cuồng bạo, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Nam Vô giống như thích khách hành tẩu trong bóng tối, mỗi một kiếm xuất quỷ nhập thần, phiêu hốt bất định, hắn cố gắng một kích kết thúc trận đấu với Xi Tiếu, Xi Tiếu giống như chiến sĩ cuồng bạo bá đạo của vực sâu vô tận, hắn không khác gì ma vương cao ngạo.

Hai người có phong cách chiến đấu hoàn toàn khác nhau, trong lúc va chạm thanh thế hai người cực kỳ cực đại, có lúc lại im lặng không có gì xảy ra.

Kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ bộc phát, vận chuyển công pháp phụ trợ, hắn rót lực lượng đặc thù vào bên trong, tràn ngập toàn thân, thân thể và kiếm của Nam Vô biến thành hơi mờ, như ẩn như hiện, cố gắng nhìn cũng chỉ phát hiện hắn biến thành bóng mờ xuyên qua không gian.

Không biết hắn dùng công pháp nào phụ trợ, thân thể và kiếm của Nam Vô biến thành trong suốt.

Trái lại Xi Tiếu là bóng đen có hỏa diễm bao phủ thân thể nhưng không có chút nhiệt độ nào, chỉ có màu đen sáng bóng rót vào trong không khí, muốn thẩm thấu không gian nhưng không lưu lại chút vết tích nào.

*****

Trước kia đánh với Sở Mộ một trận, Xi Tiếu đã sử dụng công pháp phụ trợ, đợi đến lúc lực lượng tiêu hao không còn, mới sử dụng bảy chuyển sơ kỳ kiếm ý, lần này đối chiến Nam Vô, Xi Tiếu trực tiếp bộc phát toàn lực và công pháp phụ trợ cùng kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, công kích của hắn càng cường đại hơn trước.

Cường đấu cường, thực lực song phương không kém nhau nhiều, lúc nhất thời không phân được thắng bại.

Chiến đấu vô cùng đặc sắc, nhiều người hít thở không thông, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm, hai mắt phản chiếu hai thâ ảnh bên kia.

Chiến đấu trong nửa giờ, Xi Tiếu bị Nam Vô nắm lấy sơ hở và đánh một kiếm bại địch.

Phong cách chiến đấu của Xi Tiếu thích hợp trên chiến trường, phong cách chiến đấu của Nam Vô thích hợp một chọi một, nhất là Nam Vô phát huy uy thế bản đến mức tận cùng, Xi Tiếu khó có thể bắt được thân ảnh của hắn cho nên không làm gì được.

Xi Tiếu bại, Nam Vô thắng.

Trận đầu của thập nhị luân chấm dứt, trận thứ hai bắt đầu.

Vốn đứng thứ hai là Xi Tiếu, nhưng bởi vì hắn bị Sở Mộ đánh bại cho nên ghế này thuộc về Sở Mộ, Sở Mộ rút trúng số bốn là Mã Vân Phi.

- Sở Mộ sẽ thắng.

- Đúng vậy, Mã Vân Phi mạnh, Sở Mộ còn mạnh hơn.

Sở Mộ lên đài đối diện Mã Vân Phi, Mã Vân Phi rút kiếm đặt trước người, hắn phòng ngự!

Trong mắt Sở Mộ, toàn thân Mã Vân Phi không có sơ hở nào, bất cứ nơi nào của hắn cũng được phòng ngự.

Chỉ cần công kích đầy đủ cường đại, cho dù phòng ngự mạnh hơn nữa cũng bị đánh tan.

Sở Mộ xuất kiếm công kích, kiếm quang xuyên thấu qua hư không lại mang theo hương vị phiêu hốt, khi thì nhanh khi thì chậm, khi thì mạnh khi thì yếu, chúng liên kết hoàn mỹ không tỳ vết, tuy mỗi một kiếm đều bị Mã Vân Phi đỡ được nhưng sắc mặt Mã Vân Phi vô cùng ngưng trọng.

Sở Mộ cũng không vận dụng kiếm ý bảy chuyển, nhìn ra được hắn không xuất toàn lực.

Sở Mộ xuất kiếm giống như đang nghêệm chứng kiếm thuật bản thân, dùng Mã Vân Phi đón đỡ thử nghiệm kiếm thuật của mình và tiến hành cải tiến, Mã Vân Phi không thể không phối hợp.

Dưới thế công của Sở Mộ, sắc mặt Mã Vân Phi càng ngày càng ngưng trọng, đón đỡ càng ngày càng gian nan miễn cưỡng nhưng vẫn kiên trì hơn một phút đồng hồ, lúc này Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc.

Hắn nghiệm chứng kiếm thuật hoàn tất, cũng hoàn thiện kiếm thuật, Sở Mộ đâm ra một kiếm, Mã Vân Phi lập tức đón đỡ nhưng còn chưa đón đỡ, kiếm của Sở Mộ đột nhiên biến đổi, hắn đánh từ dưới lên trên, tốc độ biến hóa vượt qua phản ứng của Mã Vân Phi, đánh kiếm của Mã Vân Phi lên cao, kiếm thuận thế đâm tới đặt ngay cổ họng Mã Vân Phi, mũi nhọn kiếm ý đánh nát kiếm cương hộ thể của Mã Vân Phi, cảm giác rét lạnh như băng làm Mã Vân Phi ngưi được hương vị tử vong.

Sở Mộ thu hồi kiếm trên cổ họng Mã Vân Phi.

- Ngươi thắng.

Mã Vân Phi sờ sờ cổ họng, hắn gật đầu với Sở Mộ, sắc mặt hắn vô cùng phức tạp.

Sở Mộ mỉm cười, không có trả lời, hắn quay người trở về chỗ cũ.

Mã Vân Phi cũng quay về vị trí của mình, trận đấu thứ ba cũng diễn ra.

Số ba là Lạc Thu Thủy, hắn rút trúng đối thủ lại là Sở Mộ.

Sở Mộ vừa đánh một hồi, đạt được thời gian nghỉ ngơi một phút.

Sau thời gian một, Sở Mộ và Lạc Thu Thủy lên đài, hai người đứng đối diện nhau.

Hai người bày ra kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, Sở Mộ còn có công pháp phụ trợ, dường như Lạc Thu Thủy cũng tu luyện có công pháp phụ trợ.

Chiến đấu bắt đầu, Lạc Thu Thủy biết rõ Sở Mộ rất mạnh, là đối thủ đáng sợ, cũng không yếu hơn Nam Vô cho nên hắn nàng nghiêm túc đối đãi.

Vừa ra tay cũng không thăm dò, Thu Thủy Trường Thiên Thức quán chú vào thân kiếm, càng có công pháp phụ trợ lưu động giống như lực lượng mềm mại nhẹ nhàng làm nhiệt độ chung quanh giảm xuống rất lớn.

Sở Mộ cũng sử dụng kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, hắn rót lực lượng Băng Phách Vụ Lãnh Công vào thân kiếm, cũng sử dụng kiếm thuật kịch chiến với Lạc Thu Thủy.

Đứng bên cạnh quan sát chỉ là mặt ngoài, chỉ có tự mình trải qua mới có thể cảm được sự cường đại và trình độ tinh diệu của đối thủ.

Sở Mộ chiến đấu với Lạc Thu Thủy kích liệt, nhìn thì tương xứng với nhau nhưng bản thân Lạc Thu Thủy cũng cho rằng như vậy, bởi vậy hắn lần lượt bộc phát, không ngừng tiến công, cố gắng đánh bại Sở Mộ thật nhanh.

Cho dù Lạc Thu Thủy bộc phát thế nào cũng không thể đánh bại Sở Mộ, vẫn bảo trì tình huống tương xứng với Sở Mộ, bởi vì thực lực của Sở Mộ dường như đang tăng lên từ từ.

Chiến Chiến Chiến!

Thu Thủy Trường Thiên Thức, kiếm quang như Thu Thủy ngang trời mà đến.

Kiếm thuật của Sở Mộ biến đổi, hắn thi triển Thu Thủy Trường Thiên Thức chém tới, kiếm quang như dòng sông lớn ập tới làm rất nhiều người quan chiến giật mình, sắc mặt Lạc Thu Thủy cũng mang theo thần thái không tưởng tượng nổi.

Sở Mộ đang thi triển Thu Thủy Trường Thiên Thức của hắn?

Hơn nữa Thu Thủy Trường Thiên Thức còn tinh diệu và hoàn mỹ hơn của hắn thi triển.

Rốt cuộc là thế nào?

Lạc Thu Thủy cảm giác mình đầu óc mình như không đủ dùng, tư duy dừng lại, hắn kinh ngạc vì cảnh tượng trước mặt.

Tuy Thu Thủy Trường Thiên Thức là hắn dung hợp ba mươi ba thức đầu của Thiên Hoang Kiếm Thuật và lý giải độc đáo của mình, trừ phi do hắn truyền thụ, giảng giải tinh nghĩa trong đó mới có thể luyện thành, mà Sở Mộ không được bản thân mình truyền thụ, chỉ quan sát mình đánh và trận và giao thủ với mình trong chốc lát đã nắm giữ Thu Thủy Trường Thiên Thức?

Không thể tưởng tượng nổi.

Sở Mộ vừa thi triển Thu Thủy Trường Thiên Thức, thức tiếp theo là thức hắn từng thi triển: Loa Kiếm Thức, tiếp theo chính là Bí Hổ Kiếm Thức.

Dưới thế công của Sở Mộ, Lạc Thu Thủy có dấu hiệu ngăn cản không nói và bị Sở Mộ đánh bại.

Hai cuộc tranh tài thập nhị luân, Sở Mộ lại đạt được toàn thắng, cũng đùng tư thái cường đại quét ngang đối thủ.

Cuộc tranh tài thứ tư, đối thủ Mã Vân Phi là Nam Vô, không hề nghi ngờ, Mã Vân Phi không kiên trì dưới kiếm Nam Vô bao lâu liền bị Nam Vô đánh bại.

Cuộc tranh tài thứ năm cũng là lần chiến đấu cuối cùng trong thập nhị luân, là số năm Xi Tiếu cùng số ba Lạc Thu Thủy.

Đây là trận đấu vô cùng đặc sắc, Xi Tiếu quyết đấu Lạc Thu Thủy, song phương cũng sử dụng kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ và công pháp phụ trợ cường đại, cũng là trận đấu mọi người chờ mong, trận đấu bắt đầu, trong tích tắc đã bộc phát toàn lực.

Xi Tiếu chiến Lạc Thu Thủy!!

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)